We read to know we are not alone.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: Vịt Gãy Cánh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 64 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 511 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:56:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 60
HAP 60: I LOVE YOU?
Tôi đi bên cạnh Chun…lạ thật…đau lòng còn nhiều hơn cả hạnh phúc, hạnh phúc trong nỗi đau gào xé…bây giờ phải làm sao đây? Không lẽ cứ ngửa mặt lên trời và than sao mình khổ vậy à? Hay là tìm cách trốn tránh như một đứa không biết suy nghĩ? Hay là trả thù? Hơhơ, trả thù sao? Giết chết mẹ Chun à? Không, bà ta không xứng đáng để tôi phải làm thế, trả thù thì mình đau hơn người đó đấy, đây là điều mà tôi suy nghĩ từ rất lâu rồi, đối với một đứa chai lì với đau khổ như tôi thì trả thù là quá tầm thường…cao hơn trả thù rất nhiều bậc…đó là cam chịu và chấp nhận…Khi con người ta không làm được gì cho số phận của mình, không thể kháng cự thì chỉ còn cách đó…Cam chịu và chấp nhận, chính là nó…Nhưng e rằng, lần này tôi khó mà chịu đựng được nữa…Phải làm sao đây? Chun, tôi rất ghét anh, ghét cay đắng, ghét đến không chịu nỗi, nhưng tôi không biết làm sao cả, tôi muốn giết chết anh vì anh đang mang trong người linh khí của ba tôi, muốn hành hạ mẹ anh như cách bà ta đã hành hạ tôi, tôi cũng muốn thoát khỏi thế giới này và biến mất mãi mãi…Nhưng làm sao được đây…lại phải cam chịu nữa à??? Không phải lỗi của tôi cũng chẳng phải lỗi của anh, nhưng tại sao chúng ta phải hấng chịu tất cả những hận thù mà lớp người trước để lại…Họ không hề cho chúng ta tình yêu thương của một gia đình đúng nghĩa, không hề có…vậy tại sao chúng ta lại phải hy sinh vì họ, ấu trĩ trong hận thù điều đó tôi không làm được…
“Chun à!...Chúng ta…bỏ trốn đi…!” tôi nhìn Chun, nói với tất cả sự sáng suốt của lí trí trong đầu mình
“…Hả? Gì chứ?...Tại sao thế?...Hôm nay em sao vậy?” Chun nói bằng giọng ngạc nhiên
“…”
“Hax, thật là, đã nói em đừng quan tâm tới mẹ anh rồi mà, tuy không biết bà ấy nói gì với em, mà có hỏi thì em chỉ biết khóc thôi…Nhưng mà đừng lo, anh sẽ tìm cách nói chuyện với bà ấy!”
“…”
“Nhưng mà sao hôm nay em lại ở bệnh viện với Minh vậy? Em bị đau ở đâu à? Hay là bị gì? Chẳng phải rất sợ bệnh viện và không muốn đến đó sao?” Chun hỏi bằng giọng lo lắng
“Không…không có gì…anh đừng bận tâm…Woaaaaaaaaa, hôm nay gió mát quá…buổi tối ở đây đẹp thật!!!” tôi ngửa mặt lên để nuốt trôi những giọt nước mắt đang trực trào, dang tay đón gió…
Chúng tôi đang đứng ở đâu tôi cũng không biết nữa…nhưng nhìn xuống bên dưới là hai hàng xe đang thi nhau chạy, ánh đèn đường vàng cam chiếu xuống bên dưới trông thật đẹp…
“Thật là…lại bảo người ta đừng bận tâm…đợi em hoàn hồn thì biết anh!”
“Hìhìhìhìhì…”
“Phì…hajjjjjjjjjjjjj, công nhận cũng mát thiệt!!!” nói rồi Chun cũng dang tay ra đón gió, đôi mắt khẽ nhắm lại, gió thổi làm tóc anh bay tung…
Chun à…em sẽ nhớ mãi hình dáng này của anh…cho đến chết…đẹp thật…
Chun à…nếu em rời khỏi anh, anh có tìm em không?
Nếu em nói ghét anh…thì đừng tin là thật nhé…
Em sẽ không chọn anh nữa…
…tôi lấy tay lau khô nước mắt…dơ tay huơ huơ trước mặt Chun…
…tay tôi bị Chun chộp lấy, lôi mạnh làm cả người tôi xô và phía anh…
…thình thịch…thình thịch…
…thình thịch…thình thịch…
Chun à! Nhìn anh gần thế này…thật là thích…
Tôi nhón chân, nhắm mắt…hôn lên đôi môi Chun…
.
.
.
Chun à! Em sẽ rất nhớ anh đó!...
Chun à! Nhắm mắt lại đi…nước mắt em đang rơi, nếu anh không nhắm mắt, nước mắt của em sẽ bị anh nhìn thấy…
Chun à! Em không biết yêu là gì cả! Trước giờ em chỉ thích thôi! Tình cảm em giành cho anh chỉ dừng lại ở mức độ thích…vì em không đủ tự tin để nói yêu ai… và vì chưa bao giờ em nhận được tình yêu…thật sự…tình yêu gia đình…tình yêu đôi lứa…Nhưng từ giây phút này…em sẽ nâng cấp tình cảm của mình lên…sẽ định nghĩa ình một khái niệm yêu thật sự…Yêu nghĩa là em làm tất cả vì anh, và thích nghĩa là em làm tất cả vì tình cảm của em dành cho anh…thế nhé! Việc đầu tiên và cũng là cuối cùng em làm cho anh, chỉ có một và sẽ chỉ làm một lần thôi…bởi vì nó khiến em đau…khiến cho vết thương lòng em ngày càng sâu thêm và có thể sẽ chết đi…cho nên anh đừng từ chối nó…vì em…sẽ chỉ yêu anh…!!!
.
.
.
.
.
.
Từng bước, từng bước một em bước đến bên anh
Và từng bước, từng bước một anh cũng tiến về phía em
Chỉ một nụ cười mỉm của anh cũng đã là tất cả với e
Là yêu chăng?
Là những gì em cảm nhận được bây giờ
Dù có nhắm mắt lại và bịt chặt cả đôi tai lại
Thế nhưng tình yêu nơi em vẫn cảm nhận được sự hiện diện của anh
Sẽ chẳng sao nếu em không đến được với anh
Và cũng chẳng sao nếu em không thể chạm vào trái tim ấy
Giống như mọi thứ bây giờ…
Hãy cứ giữ nguyên vị trí hiện tại, ngay chính nơi đây
Em chỉ có thể đến bên anh bằng cách này…
(Trích lời dịch của một bài hát)
Tôi nhìn Chun và mỉm cười…
Nhìn cho kĩ nhé! Em đang cười đấy, không phải là khóc đâu, em đang mỉm cười…rất hạnh phúc…Chun ạ!
Chun nở nụ cười…đẹp như thiên thần…và làm tôi đau đớn…
Vị Hôn Thê Của Thần Chết Vị Hôn Thê Của Thần Chết - Vịt Gãy Cánh