I speak in hugs & kisses because true love never misses I will lead or follow to be with you tomorrow.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Vịt Gãy Cánh
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 64 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 511 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:56:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 28
HAP 28: HỘI NGỘ
Cả ngày hôm nay tôi toàn long nhong ngoài đường, hẹn với nhỏ Huyền, đi ăn với anh Minh. Bây giờ là 7giờ tối, cũng lâu rồi không theo dõi tin tức, sẵn hôm nay đang hứng khởi (mới nhận được quà nên zậy đó mà!!!) mình coi thời sự đi! Háháhá…
“Bíp”
- Sau đây là bản tin trong nước:
+ Tập đoàn L-Style vừa công bố người mẫu độc quyền mới cách đây không lâu đã được đông đảo người dân trong nước bao gồm cả cư dân mạng ủng hộ nhiệt liệt
+ Người thừa kế của tập đoàn Huyền Minh đã chính thức trở về, một lần nữa áp đảo hầu hết các tập đoàn hàng xóm
+ Sự kiện…
+ Báo chí đưa tin…
+…
+…
Mục một: người mẫu độc quyền tập đoàn L-Style sau khi chính thức ra mắt người dân Việt Nam đã nhận được những sự ủng hộ nhiệt liệt, bởi ngoại hình hoàn hảo, khuôn mặt thiên thần mà anh được mến mộ (hình ảnh trong buổi họp báo >>> tg: đập mặt vô bàn phím vì một sắc đẹp kinh khủng khiếp >> đẹp quá xá mà!!!). Theo như lời phát biểu của ông Tổng giám đốc tập đoàn L-Style Lưu Minh Hùng, vào đầu tháng này sẽ ra mắt bộ sưu tập ảnh thời trang mới do anh Chun – người mẫu độc quyền mới của tập đoàn này quảng cáo. Trong suốt 45 năm nay, tập đoàn này luôn dẫn đầu về những xu hướng thời trang mới, và giờ đây lại một lần nữa tấn công những tập đoàn hàng xóm lân cận, xem ra đây sẽ là một thử thách lớn cho những “ông trùm thời trang” khác của Việt Nam
“Sax…” tôi phun luôn cục kẹo cao su đang nhai nhóp nhép trong mồm khi nghe cái bản tin tuy không phần nào sốc óc nhưng cũng đủ làm cục tức đang chui dần xuống bụng trào ngược trở lại, chắc tại áp suất nên cục kẹo cao su bị đẩy ra ấy mà (~.~)
Mục hai: người thừa kế của tập đoàn Huyền Minh đã trở lại sớm hơn sau thời gian du học, chính vì cuộc trở lại này của anh Ngô Huỳnh Minh đã phát sinh ra nhiều nhăn nhó hơn cho những tập đoàn khác, với quá khứ lẫy lừng của anh: 16 tuổi giúp cha khôi phục công ty đang trong tình trạng khủng hoảng trầm trọng, 18 tuổi đưa ra dự án đánh bại tất cả các đối thủ trên thương trường và thu về lợi nhuận trên 500 tỉ USD. Vì vậy, sự trở lại này của anh mang tính thách thức cao trào cho tất cả những chiến binh trên thương trường Việt Nam nói riêng và thế giới nói chung (hình ảnh mới quay ở sân bay và hình ảnh ở công ty: mặc vest trắng, cười nụ thiên sứ >>> tg: chảy nước miếng, nước mắt nước mũi phun trào, bất tỉnh nhân sự)
“…không có gì đáng bất ngờ…nhóp nhép nhóp nhép” (cái cục kẹo cao su lúc nãy bị rơi xuống sàn nó thấy tiếc quá nên nhặt lên ăn lại!!!~.~ đúng là ăn lông ở lỗ!!!)
“Bíp! Thời sự lúc nào cũng chán phèo!!!” (tin sốc não như vậy mà chán! Choáng váng…choáng váng!!!)
…zzz…
…zzz…
Sáng hôm sau…
“HAPPY DAY XIN CHÀO!!!” lại cái kiểu chào hỏi “giết người”
“Chậc chậc chậc, công nhận sức công phá của cái miệng em lớn thật đấy! Anh suýt nữa thì thòng tim chết luôn rồi đây này!” tiếng nói phát ra từ một người đang đứng vòng hai tay trước ngực, tựa vào thành chiếc xe mui trần màu trắng đậu ngay trước cửa nhà tôi…
“Ơ! Anh Minh, mới sáng ra anh tới đây làm gì?”
“Muốn đuổi anh về à? Không được tới đây ăn sáng sao?” nói xong anh Minh thẳng thừng bước vô nhà…(không sợ mất xe sao trời!?!)
“Chào cô Tuệ Như, chúng tôi đến rồi nè!” giọng của Lui
“Ờ!” tôi nói
“Xìiii!!!” một tên con trai đang đút hai tay vào túi quần, mặt hiện rõ nét khinh người…~.~ (biết ai rồi ha!!!)
“Ơ! Hình như anh đây là…Chun gì đó phải không? Hôm nọ tôi có xem tin tức, là người mẫu sao?” anh Minh đứng lên ngờ ngợ nhìn tên Chun đang một mắt nhìn đất một mắt nhìn trời
“Ờ” tên Chun nói một câu cực “dài” với cái điệu lạnh lùng vô đối rồi thẳng tiến vào nhà bếp
“A…à…anh ta là vậy đó! Y như anh hồi trước, vậy là anh có đồng minh rồi nha!!!” tôi vội chữa cháy
“Hìhìhì!” lại cái điệu cười “giết người không dao” (tg>>> nước dãi ròng ròng!!!)
“Ơ, cô giới thiệu đi chứ! Anh này là ai thế?” Lui tò mò hỏi
“Ờ ha! Để tôi giới thiệu, đây là anh Minh, là đàn anh của tôi cũng là anh trai ruột của Huyền, cô gái hôm bữa tới đây đó! Còn đây là Lui, người hồi nãy là Chun, tên mà hôm bữa anh gặp rồi đó, là người mẫu, 2 người này cũng là nhân viên ở đây!” tôi giới thiệu
“Anh muốn ăn gì không?” tôi hỏi với giọng ác quỷ đội lốt thiên thần, giả bộ thục nữ làm 2 tên kia đang “chăm chỉ” trong nhà bếp đều chổng khu lên nôn ra hết tất cả những gì trong bao tử, ruột non, ruột già…(có khủng khiếp vậy không???!!! 0_0)
“Burger! Hìhì!” (tg >>> phụt máu mũi, phụt máu miệng, tim, gan, phèo, phổi bay hết lên thiên đường đi du lịch kéo luôn cái linh hồn đi theo!!! Hồn ới ời ơiiiiiiiiii!!!)
“Này, hai người làm một cái burger bò đi nhá! Tôi ra ngoài tiếp khách!” tôi chạy như con choi choi vào trong bếp căn dặn “đàn con”
“Ồ!” Lui gật đầu. Khỏi khai cũng biết tên Chun lơ tôi như không khí rồi, làm như tôi quan tâm tới hắn ta vậy, lơ thì lơ luôn đi, sớ!!!
“Cám ơn anh vì món quà hôm qua nhé!” tôi ngồi xuống cái ghế đối diện anh Minh
“Có gì đâu! Thật ra hôm nay anh đến là để làm một nhiệm vụ nhỏ em giao phó đấy!” anh Minh ôn tồn bảo
“…”
“Mời em đi du lịch, con nhỏ nói rồi đúng không? Haizz, mới về nước có mấy ngày mà phải làm một nhiệm vụ cam go rồi! Này nhé! Chưa bao giờ anh ngỏ lời mời cô nào đi chơi đâu đấy, anh vẫn còn trong trắng lắm nhé, em là người đầu tiên đấy!” anh Minh làm mặt nghiêm trọng…Khoan đã, anh~ đang mời mình đi chơi sao? Đi cái resort gì ở Nha Trang đấy hở? Thật sao? Anh ấy đang mời mình à???!!!...Áaaaaaaaaaaaaaaaa, sướng quá đi thôi! Híhíhí, lần đầu tiên anh ấy ngỏ lời mời mình đó. Không thể từ chối được, híhíhí…nhưng…nhưng nếu chấp nhận ngay thì táo bạo quá, không được, phải chần chừ một tí…nhưng…được đi chơi với người đẹp trai như anh Minh thì còn gì bằng, híhí, mặc dù mình với nhỏ Huyền đi với anh~ nhiều rồi, nhưng lần này thì hoàn toàn khác, híhíhí, ngại quá đi…!!!
“Sao? Chịu không? Anh bắt đầu thấy ngượng rồi đó! Trả lời nhanh nha! 1…2…”
“Chịu...chịu…ai bảo không chịu đâu!” tôi nói vội (mất thể diện quá!)
“Phì! Dễ thương ghê!!!” (sax, hồn lại đi chơi nữa rồi!!! Nụ cười thiên thần…)
Anh Minh khen mình dễ thương sao! híhíhí, ngại quá à! Em biết em dễ thương rồi nhưng anh có cần nói thẳng vậy không, làm người ta ngượng chín cá mặt, híhíhí!!! (Tuệ Như phán một câu mà linh hồn mình tự động bay về, khỏi cần mời pháp sư luôn! Bái phục, bái phục!!!)
“Như ơi! Ủa anh hai!!!” một giọng lanh lảnh từ ngoài cửa bước vô…nhỏ Huyền
“Tới đây làm gì thế nhóc?”
“Còn anh?”
“Tới để làm nhiệm vụ cưng giao phó chứ giề?”
“Tuệ Như…long lanh long lanh…” nhỏ Huyền lại vác cái mặt “cáo con” đến cầu xin, hai tay chắp lại, van nài thành khẩn, haizzz, níu kéo không có hạnh phúc đâu cưng ạ!!! Chia tay đi!!! (nhiễm phim nặng thật!!!)
“Khỏi lo! Hai mày xử đẹp rồi!” lời “phán xét” của anh Minh đã…cắt ngang bộ phim tình “củm” do hai diễn viên nữ chính thể hiện, cuộc tình tưởng như đã tan vỡ nhưng bây giờ lại được hàn gắn, hai nữ diễn viên dang hai tay chuẩn bị ôm nhau…
“Huyềnnnnnnn…” (thôi đi bà nội)
“Huhuhu…cuối cùng chúng ta cũng có ngày gặp lại…huhuhuhuhu…” (thêm bà ngoại này nữa. Mình zới mấy nhân vật khác đứng xem ci-nê trong nhà!!!~.~)
“Phải! Huyền…” tôi chạy tới…quang cảnh thay đổi…từ Happy Day chuyển thành một dải ngân hà, hai người yêu nhau đứng ở hai đầu xa tắp đang chuẩn bị chạy đến ôm chầm lấy nhau…
“…Anh Chun……….ôm chầm…ôm chầm…”
Tén ten tèn tennnnnnnnnnnnnn…hụt…hụt…bị hố…(nữ diễn viên Tuệ Như đã chính thức lọt hố trong khi đang tính chạy đến ôm chầm người mình yêu!!! Dải ngân hà “biến hình” thành Happy Day…Huyền đang ôm chặt cứng Chun, Chun thì đang cố sức “bứt con đỉa đói” ra, Tuệ Như mặt rắn đanh lại >>> nhục quá mà! Minh và Lui được một trận cười hả hê từ bộ phim hài biến tấu!!!)
“Này, này, bỏ ra, bỏ ra nhanh lên!!!” tên Chun đang la bài hải như heo bị chọc tiết
“Không, không bỏ đâu, nhớ anh quá à! Hihihi!!!” cười khúc khích, giúc đầu vào bụng tên Chun như mấy con heo con đang đòi ** (so sánh thái quá!!!)
“Huyền, không lẽ người trong mộng của cưng là Chun sao?” anh Minh ngơ ngác hỏi
“Phải, phải đó!!! Phò mã tương lai của em đó! Híhíhíhí…”
Còn tôi…vẫn chưa hết nhục…tôi và nhỏ ta “đóng phim” nhiều lần rồi mà chưa bao giờ tôi bị hố như thế này! Tức thiệt à nha!!! Ơ hay, lại còn ôm chầm tên Chun kia nữa, tức quá đi, bỏ ra coi, có bỏ ra không thì bảo… dám để mình hố hàng hả??? Hừ…
Sau một hồi giằng co khí thế, chiến đấu dũng cảm với tinh thần “bảo vệ sự trong trắng” của tên Chun, cuối cùng nhỏ Huyền cũng chịu buông tay. Haizzz, tật của nhỏ mà, lâu ngày không gặp nên vậy đó, mà có lâu la gì đâu, mới hơn một tháng thôi mà, làm gì ôm chặt giữ vậy chứ!!!
“Hìhì, Tuệ Như đã đồng ý đi chơi rồi đúng không? Vậy thì đừng có mà hai lời đấy nhé! Anh Chun àaaaaaaaa!!!! (ơn da gà quá, làm gì ẻo lã giữ!!!) đi du lịch nha, đi ba ngày thôi, không dính líu tới lịch làm người mẫu của anh đâu! Nha, nha, nha!!!” nhỏ Huyền xuống nước năn nỉ, dùng tới hạ sách “cầu xin”, lắc lắc cánh tay tên Chun suýt nữa thì “rụng” luôn cả xương vai. Khỏi phải nói, chỉ cần nghe tới hai chữ “du lịch” là mắt tên đó sáng rực lên như 2 cái đèn pha…
“Không được, hắn không được đi!” tôi quát
“Sao thế?” anh Minh hỏi
“Phải đấy! Tại sao? Hai anh em nhà Như đi chơi chung với hai anh em nhà Huyền không phải tốt sao? Với lại Như đã nói rồi, tuyệt đối không được nuốt lời như hôm qua đâu! Có anh Minh làm chứng kìa! Lèeee!!!” nhỏ Huyền dẩu môi lên, lè cái lưỡi trêu tôi
“Hai người là anh em sao?” anh Minh nãy giờ chẳng hiểu đầu cua tai ngeo gì cả, hỏi ngơ ngác
“Phải, là hai anh em họ nhưng 2 người đó bất đồng lắm. Tại Tuệ Như chứ đâu!” nhỏ Huyền tiếp tục bênh “tềnh iu” của mình. Được lắm, muốn ăn “Như Lai thần chưởng” thì cứ ngon mà nói tiếp – tôi trừng mắt làm nhỏ im bặt
“Ồ, nếu vậy thì Chun cũng đi cùng luôn cho vui!” anh Minh phát biểu một câu “chí lí” vô cùng khiến mặt tôi méo xẹo
“Phải đấy anh! Ở đó là resort của nhà em, có khu vui chơi, bể bơi cá nhân, suối nước nóng, nhà hàng 5 sao, nhà nghỉ,…đủ thứ hết á! Chắc chắn anh sẽ thích à coi!” nhỏ Huyền biết được điểm yếu của tên Chun nên cứ được nước xông lên, từ một tiểu thư hiền lành biến thành Lucifer chuyên đi cám dỗ người khác, và hiển nhiên tên Chun “dính chưởng” ồ yeah…tên Chun mắt sáng rực, suýt nữa thì chảy dãi tong tong, trên đầu hiển lên đám mây viễn tưởng, từng quang cảnh của buổi du lịch hiện ra đầy dẫy khiến hắn càng “phê” hơn
“Hềhề! Xem mặt là biết anh chịu rồi ha! Quyết định zậy nha!”
“Không được!” tôi tiếp tục phản bác câu nói vừa rồi của nhỏ Huyền
“Thôi mà! Anh em có bất đồng gì thì sẵn dịp này giải quyết luôn! Với lại em đồng ý với anh là đi rồi đó, không được nuốt lời!” anh Minh khuyên can tôi…Phải làm sao đây? Không lẽ mình phải đi chơi chung với hắn ta ư??? Tôi đưa mắt liếc tên Chun vẫn còn đang trên thiên đường, gọi hồn hắn về rồi chạy lại kéo hắn ra một góc “hội ý” (nói hội ý thôi chứ thật ra là đe dọa!!!)
“Này! Nếu anh không muốn để lộ thân phận thì mau từ chối đi!” tôi nói khẽ vào tai hắn (khoảng cách 2 người lúc này là…cực gần! Háhá, ai hổng biết tưởng họ đang kiss má nhau cũng nên, điển hình là hai anh em nhà họ Ngô kia!!!)
“Yên tâm! Tôi đâu có ngu như cô, dễ gì để lộ! hehe >> cười đểu” (áháhá! Cười đểu mà đẹp zai quá xá luôn)
“…” tôi đang trong tình trạng “chết lâm sàng” trước câu nói đểu cáng của tên kia. Ngu sao? Hắn ta thừa cơ hội để rủa mình đấy à! (cái này người ta gọi là thừa nước đục thả câu đấy!)
“Ê, hai người đang làm gì thế hả? Khoảng cách gần quá đấy!” nếu không có cái điệu nhắc nhở như mắng người của nhỏ Huyền chắc tôi cũng không nhận ra mặt tôi hiện giờ cách “bản mặt” (đẹp trai) của hắn chỉ là 2cm…shock…shock…giật bắn người, nhảy dựng ra (cả 2 người)
“Tôi đi!” tên Chun dõng dạc “chém” tôi một nhát. Ngươi…ngươi…ngươi…dám…- tôi ngậm đắng nuốt cay nhìn “đay nghiến” hắn, tức không nói nên lời (cái này gọi là lên tăng xông rồi bị tai biến luôn đó bà con)
“Yeah! ồ yeah! ồ yeah” nhỏ Huyền nhảy như con điên, đứng la ó om xòm
“Còn em, Tuệ Như!...cười dịu dàng” tôi…chảy nước miếng…(tg: me too). Nếu chỉ vì hắn ta mà mình bỏ lỡ cơ hội đi chơi với anh đẹp zai thì làm sao được, chịu sao nổi? (công nhận mê trai y chang tg ta luôn! Héhé!). Nhưng đi chơi vui vẻ mà có hắn thì thà ở nhà nói chuyện một mình sướng hơn đó! Nhưng mà…anh Minh…không được, tại sao vì hắn ta mà mình không được vui vẻ chứ, phải, chơi thì chơi, “quất” ngươi luôn, dám cả gan ngăn cản cuộc vui của Tuệ Như ta đây hả? Ngon lắm, cứ chờ đó, còn lâu ta mới chịu thua, đi thì đi, xem ai thiệt biết liền, đi chơi với ta là lựa chọn sai lầm nhất trong cuộc đời nhà mi đó, hãy đợi đấy! Xem ta hạ knock out mi đây! Cứ vui đi, sẽ có ngày mi phải khóc vì hối hận – tôi cười một tràng dài khả ố khiến ai ai trong Happy Day cũng nhìn…thương hại (đẹp mà điên)
“Tôi đi!” lời phán quyết cuối cùng của tôi…Háháhá…, cứ đợi đấy, ngươi sẽ không toàn thây về gặp “má mi” đâu! Khà khà khà…
P/s của tg: Thế là cuộc vui chơi của 4 người bọn họ bắt đầu, Lui không được đi, thật ra là rất muốn đi nhưng bị nhỏ Huyền đe dọa vì lúc nào tên này với tên Chun cũng dính chặt với nhau như hai vợ chồng í! Thế là Lui đáng thương phải ở lại trông tiệm…
TỜ RƠI TỰ BẠCH
TÊN: Ngô Khánh Huyền
TUỔI: 20
NGHỀ NGHIỆP: sinh viên Đại học Khoa học, Xã hội và Nhân văn
CUNG: Xử Nữ
SINH NHẬT: 14-9-1992
NHÓM MÁU: B
CÂN NẶNG: 49kg
CHIỀU CAO: 1m 69cm
GIA ĐÌNH GỒM: ba, mẹ và anh hai
SỞ THÍCH: shopping, săn trai đẹp
SỞ GHÉT: ghét bị ràng buộc
ĐIỂM ĐẶC BIỆT: cực kì hồn nhiên
Vị Hôn Thê Của Thần Chết Vị Hôn Thê Của Thần Chết - Vịt Gãy Cánh