He fed his spirit with the bread of books.

Edwin Markham

 
 
 
 
 
Tác giả: Mễ Nhạc
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 33 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 833 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 02:26:44 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12
ôi rất ngạc nhiên khi cô còn chưa mách với cha tôi đấy."
Mạnh Phàm Tu đi tới, ngồi ngay tại chỗ của cha mình vừa ngồi.
Anh nghĩ cô sẽ đem chuyện tối qua nói với bác Mạnh nên mới chở nàng về sao? Lí Đình Ân kinh ngạc, ở trong mắt anh, cô là người như vậy sao?
Cô cúi đầu cười khổ. Có gì mà phải kinh ngạc chứ, anh chán ghét cô tự nhiên sẽ nghĩ như vậy thôi.
Nhìn khuôn mặt kia gục xuống, Mạnh Phàm Tu rốt cục vẫn muốn hỏi để biết chuyện."Tôi rất ngạc nhiên, vì sao cô lại đồng ý hôn sự?"
Lúc trước cha anh muốn họ kết hôn, từng nói đã hỏi qua ý nguyện của cô, nói cô không do dự liền gật đầu đáp ứng, bởi vậy anh rất ngạc nhiên, nguyên nhân cô không cự tuyệt là gì?
Đột nhiên đả động tới vấn đề, Lí Đình Ân sửng sốt.
"Là cha tôi ép cô à?"
"Không phải, cha không có yêu cầu em cái gì." Nhìn anh, cô âm thầm hít một hơi thật sâu mới nói:"Em đáp ứng hôn sự, đó là vì em thích anh."
Cô thẳng thắn nói ra mình thích anh, bởi vì đây có thể là cơ hội duy nhất để cô bày tỏ, có lẽ hai người sẽ rất nhanh giải trừ hôn ước, có lẽ cô cũng rất nhanh phải rời khỏi bên người anh, bởi vậy cô lựa chọn nói ra tâm ý của chính mình.
"Cô thích tôi?" Mạnh Phàm Tu nheo mắt lại.
"Đối, em thích anh." Cô đã thích người trước mắt này nhiều năm.
Nhìn đôi mắt xinh đẹp, trong suốt sáng ngời, chuyên chú chân thành tha thiết, thoáng chốc ngực Mạnh Phàm Tu nảy lên một loại cảm giác xa lạ mà như đã tiềm tàng hồi lâu, nhưng anh cố đè xuống thứ cảm xúc khó hiểu đó.
"Cô thích tôi, thích cái gì ở tôi?" Anh hừ cười. Tuy rằng cô đã ở nhà bọn họ ở mười năm, nhưng thời gian hai người ở chung rất ít, anh vừa mới du học về Đài Loan thì chuyển ra ngoài ở, hình như ngồi cùng nhau nói chuyện đây là lần đầu tiên.
"Hả?" Thích cái gì ở anh? Lí Đình Ân lập tức đáp lại như câu hỏi.
"Ngay cả thích tôi vì lý do gì còn không nói được, vậy mà nói thích tôi?"
"Không, em thật sự thích anh," Cô thật sự thích anh."Em chỉ là nghĩ đến lý do của anh. Thích một người nhất định phải có lý do sao?"
"Chẳng lẽ cô không hiểu thế nào là thích một người?"
"Hình như là thế." Thấy mặt anh cau có, Lí Đình Ân chua xót cười khẽ."Nếu thật sự nhất định phải có lý do, đáp án của em là, chẳng có gì lý do gì cả, em chỉ là thích anh thôi."
"Thế rất kỳ quái nhỉ? Chúng ta trước đây căn bản chưa cùng xuất hiện bao giờ."
"Em nghĩ hẳn là em gặp anh lần đầu đã yêu."
"Cái gì?"
Nếu đã nói rồi, vậy nói hết cho xong."Có lẽ anh không tin, nhưng năm đó thím Lữ lấy ảnh của anh giới thiệu cho em, nhìn ảnh chụp anh, em đã thích anh rồi, rồi hè anh từ Mỹ về nghỉ, lần đầu tiên nhìn thấy con người anh, em đã rất hồi hộp, rất sợ mình sẽ bị té xỉu đấy." Giờ nhớ lại ngay lúc đó, trái tim không khỏi đập nhanh, vẫn cảm thấy thực thẹn thùng.
Cảm giác tò mò, đẵng nhẽ mười năm trước nên bày tỏ, nhưng hôm nay mới nói ra, cho dù anh sẽ càng ghét cô hơn nhưng cô vẫn không hối hận, thậm chí rất hạnh phúc khi có thể cho anh biết tâm ý của mình.
Hoá ra lúc ấy vẻ mặt cô lo lắng là vì duyên cớ này, chứ không phải sợ bị anh đuổi đi...... Nhìn kia khuôn mặt xinh đẹp mềm mại hồn nhiên buông lời nói thích anh, không hiểu vì sao cơn giận dữ trong lòng Mạnh Phàm Tu một lần nữa bị đuổi lui.
Từ nhỏ đến lớn, điều anh không cần nhất chính là yêu.
"Cho dù cô thích tôi, thì đó cũng là chuyện của cô, sẽ chẳng thay đổi được gì, thời gian nửa năm qua đi, tôi vẫn hủy bỏ hôn ước."
"Em biết, bởi vì anh đã tính kết hôn cùng Tiết tiểu thư, đối với chuyện của anh và cô ấy, em cảm thấy rất rất có lỗi, lúc trước em không biết hai người muốn kết hôn, cho nên mới đáp ứng đính hôn."
"Ai nói tôi muốn cùng cô ta kết hôn?"
"Là cô ấy nói......"
"Tôi và Nhược Ngưng không phải loại quan hệ này, tôi không có ý định kết hôn với cô ta." Anh muốn thoát khỏi cái thứ hôn ước buồn cười này, nhưng tuyệt đối không bao giờ có thể lấy Tiết Nhược Ngưng, đến nghĩ anh cũng chưa bao giờ nghĩ như thế.
Thoạt nhìn anh không giống như là đang nói dối, huống hồ anh cũng không cần phải nói dối, như vậy anh thật sự không có muốn kết hôn với Tiết Nhược Ngưng? Điều này làm cho trong lòng Lí Đình Ân cảm thấy vui sướng.
Nhưng bất kể anh không có ý định kết hôn với Tiết Nhược Ngưng thì anh vẫn chán ghét cô, muốn huỷ bỏ hôn ước trước thời gian là chuyện thật, bởi vậy anh mới mang cô đi dự sinh nhật cùng.
Lí Đình Ân có chút uể oải, vốn tưởng cho có thể cho anh hạnh phúc, nhưng mà cho tới bây giờ, những điều cô gây cho anh hình như chỉ có tức giận.
"Kỳ thật hôm nay em vốn muốn nói cho ba huỷ bỏ hôn ước trước thời hạn, nhưng thấy ba anh vui vẻ vậy, tinh thần tốt vậy, em đã nói không thể nói miệng được, cho nên quyết định sau này sẽ tìm thời gian thích hợp từ từ nói cho ông hiểu, nhưng trong khoảng thời gian này em có thể ở tạm đó không?"
Đêm qua nói chuyện đã có hiệu quả, hiện tại cô thật sự muốn giải trừ hôn ước, hẳn là Mạnh Phàm Tu phải cảm thấy sung sướng, nhưng không biết vì sao tâm tình anh thấy khó chịu, thậm chí cảm thấy rất...... tức giận?
"Phàm Tu?"
"Tôi có nói muốn đuổi cô ra ngoài sao?" Anh lạnh lùng trừng cô.
"Thật không? Thế cám ơn anh, chờ đến khi em nói chuyện rõ ràng với ba, em sẽ chuyển đi, em nghĩ em hẳn không nên quay về nữa, đã được ba chiếu cố lâu như vậy, em cũng nên rời khỏi Mạnh gia thôi."
"Không quay lại nơi này, cô muốn chuyển đi nơi nào?" Không phát hiện ra giọng nói của mình có biết bao vội vàng xao động khi nghe được cô phải rời khỏi, Mạnh Phàm Tu không nghĩ nói ngay.
"Em......" Cô sửng sốt,"Em cũng không biết." Cô còn chưa nghĩ nên chuyển đi đâu.
"Nếu không biết, vậy thì quay lại đây." Anh lạnh lùng nghiêm mặt đứng dậy, cũng không quay đầu lại bước đi vào trong nhà.
Vất vả lắm bọn họ mới có thể ngồi nói chuyện phiếm, cô lại làm hỏng sao?
Anh thoạt nhìn lại tức giận.
Cô không nghĩ sẽ quay lại, nguyên nhân cũng là bởi vì anh, mấy năm nay Phàm Tu rất ít quay về nhà, có lẽ có liên quan đến cô bởi vì anh chán ghét cô, đây cũng là nguyên nhân khiến cô muốn rời đi.
Nhưng anh lại muốn cô quay trở về đây, vậy là sao? Bởi vì lo lắng bệnh của ba sao?
Chắc vậy, ngoại trừ nguyên nhân này ra, làm gì còn nguyên nhân khác.
Bất quá anh đáp ứng cho cô tạm thời tiếp tục ở lại nhà anh, làm cho cô rất vui vẻ, vậy là cô vẫn có thể ở lại bên người anh một thời gian nữa.
Vị Hôn Phu Tuyệt Tình Vị Hôn Phu Tuyệt Tình - Mễ Nhạc