Some books are to be tasted, others to be swallowed, and some few to be chewed and digested.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 159 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 618 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:18:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 112: Thất Tội Yêu Cầm
au này, nhất định phải tìm được dây đàn xứng đôi với ngọc phôi, còn hiện tại chỉ có thể tạm thời chấp nhận.
Đế Thích Thiên trong mắt hào quang lập loè liện tục, âm thầm quyết định, đến tương lai nhất định phải tìm được dân đàn tốt nhất trong truyền thuyết. Bởi nếu đã dùng Tuyệt Thế Ngọc phôi làm thân đàn, lại chỉ phối hợp với long lân tầm thường để làm dây đàn, hắn tuyệt đối không cam lòng. Thân đàn độc nhất vô nhị, thì dây đàn cũng phải tốt tương xứng.
- Huyết diễm bổn mạng, dung luyện Phước long tác!!!
Trường tác bị hắn không do dự hướng huyết luyện đại trận ném vào, xuất hiện ở phía trên huyết diễm. Phước Long tác dù sao cũng là một kiện pháp bảo, lại dùng tài liệu Long gân, xem như cực kỳ trân quý. Khi huyết diễm bắt đầu tiến hành tế luyện, trong lúc nhất thời, chỉ thấy, bên trên trường tác hiện ra trận trận hào quang óng ánh, cũng không có lập tực bị huyết diễm hoà tan.
Điểm ấy, cũng không nằm ngoài dự liệu của Đế Thích Thiên, phôi ngọc sở dĩ như vậy nhanh chóng biến hoá, hoàn toàn là bởi vì hắn cùng phôi ngọc có một loại liên hệ kỳ dị bên trong, hơn nữa, phôi ngọc cũng có một loại linh tính kỳ lạ. Nhờ linh tính điều khiển, cho nên mới nhanh như vậy bị luyện hoá.
Còn Phước long tác lại bất đồng, cần trải qua một chút thời gian tế luyện, lại để áu huyết trong huyết diễm theo thời gian từ từ thẩm thấu đi vào, đây là một quá trình dung luyện cực kỳ dài dòng buồn chán.
Chứng kiến loại tình huống này, Đế Thích Thiên trong mắt như trước trầm ổn, thầm nghĩ: trong luyện khí điển tịch đã từng nói qua, luyện chế bổn mạng pháp khí, cần tiêu phí đại lượng thời gian. Nếu tài liệu càng nhiều, coi như mười ngày nửa tháng, thậm chí một năm cũng có thể. Cũng may, ta luyện chế đàn cổ, dung luyện thân Cầm cũng không tiêu tốn quá nhiều thời gian, hiện tại chỉ còn phải luyện hoá mỗi đầu long gân này, chắc cũng không mất bao nhiêu thời gian đi.
Trước kia, hắn thường xuyên đem điển tịch luyện khí xem qua nhiều lần, đối với các loại điểm yếu trong đó, đã sớm rõ ràng lĩnh ngộ, bởi vậy, hiện tại đối với quá trình tế luyện, cũng không tỏ ra hoảng loạn. Một bên quan sát, một bên đem một nửa tâm thần đặt ở việc tu luyện.
Lặng yêu thúc dục Luyện Yêu đỉnh trong yêu phủ không ngừng xoay tròn nhanh hơn, từ trong đỉnh rút ra lượng lượng tinh khí.
Đối với huyết luyện đại pháp, hắn hiện tại chỉ cách một thời gian ngắn, lại ột ít máu huyết tiến vào dung hợp với huyết diễm, ngoài ra cũng không cần phải làm thêm cái gì.
Thời gian, trong hoàn cảnh như vậy, chậm rãi bắt đầu trôi qua. Nhoáng một cái, trong thiên dịa, ngày đêm luân chuyển thêm chín lần.
- Phỉ tỷ tỷ, ngươi nói ca ca ta đến tột cùng là đi đâu nha, chúng ta đã đi một lộ thật dài rồi. Có thể hay không đã nhầm hướng."
- Tiểu Bạch, chắc chắn sẽ không sai đâu. Một đường đi tới, khi đến một chỗ, ta đều hỏi thăm qua tiểu động vật ven đường. Ca ca ngươi lúc rời đi, mang theo thật lớn một đám động vật. Rất nhiều tiểu động vật đều đã từng thấy qua. Chúng ta cứ một mực hướng nam đi tới, nhất định sẽ gặp ca ca ngươi đấy."
- Thật muốn sớm một chút, nhìn thấy ca ca." Tiểu Bạch Hổ thầm than, trong thanh âm có tia mong chờ.
Tại dưới chân một toà núi, một đạo thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn đang từng bước kiên định đi về phía trước. Theo hào quang ánh nắng nhìn lại, chính là một nữ hài tử ăn mặc mộc mạc, trên người xiêm y đã có rất nhiều chỗ ràng bị rách tung toé. Giầy dưới chân cũng bị rách nguyên một mảng, sắp không thể mặc. Đôi chân ngọc bên trong như ẩn như hiện, đặc biệt hấp dẫn ánh mắt người, dị thường hoàn mỹ. Nữ hài lớn lên cũng không phải rất tuyệt sắc, lại có một đôi chân ngọc hoàn mỹ như thế, hoặc là, ông trời thực sự muốn đền bù tổn thất cho nàng.
Cô bé này, dĩ nhiên chính là nữ hài tên gọi Phỉ Phỉ, mà trong ngực nàng, chẳng phải chính là Tiểu Bạch Hổ lúc trước hay sao?
Các nàng kể từ khi biết Đế Thích Thiên đã rời đi khỏi Hổ khâu sơn mạch, liền một đường hướng nam. Ven theo đường đi, thỉnh thoảng lại hỏi thăm các loại tiểu động vật, trèo đèo lội suối đi liên tục mấy ngày, rốt cuộc cũng đến nơi này. Trước mắt các nàng chính là ngọn núi thật lớn. Nếu Đế Thích Thiên đang ở đây hẳn sẽ biết, tựu chính là nơi hắn cùng con rết tinh đã từng đại chiến qua một hồi, Ngô Công Sơn.
Hiện tại Ngô Công sơn vì không còn con rết chiếm lĩnh, đã có không ít động vật di chuyển tới, cộng thêm hoa cỏ cây cối mới mọc ra, càng có thêm ba phần sinh cơ.
Thiếu nữ ôm Tiểu Bạch hổ, hướng trên núi đi đến, nàng chính là muốn xuyên qua ngọn núi lớn này.
Hướng lên núi một khoảng thời gian ngắn, đột nhiên, Tiểu Bạch Hổ từ trong ngực nàng đang nhìn ngó xung quanh, đột nhiên đôi mắt sáng ngời. Dỗi hổ trảo ra, gãi gãi xiêm y nữ hài, kêu lên: "Phỉ tỷ tỷ, ngươi mau nhìn, phía trước có thứ gì đó."
Thiếu nữ nghe được, vội vàng theo phương hướng tiểu bạch hổ chỉ nhìn lại, chỉ thấy, phía trước dưới một khoả cây tùng, thình lình xuất hiện một đoàn tuyết trắng ở bên cạnh, lông trắng theo gió bay phất phới, thoạt nhìn, tựa hồ là một loài động vật nào đó.
- Đi, chúng ta qua xem.
Thiếu nữ cũng không chần chờ, nhanh chạy chạy về phía trước, không bao lâu đã đi tới bên cạnh cây tùng. Sau khi nhìn kỹ lại, cũng không khỏi thét lên một tiếng kinh hãi.
- Là một con hồ ly.
Trước mắt nàng, một con hồ ly toàn thân tuyết trắng không phát ra một tiếng động, vẫn không nhúc nhích nằm rạp trên mặt đất, là một con Bạch Hồ cực đẹp. Khiến cho người ta lần đầu tiên nhìn thấy, tựu hồ khó có thể cưỡng lại được nói lời yêu thích, muốn ôm lên mà vuốt ve. Sau lưng bạch hồ, hiện ra hai cái đuôi tuyết trắng, mùi thơm kỳ dị từ trên người nó tràn ra, nếu ngửi qua sẽ khiến cho người ta trận trận vui vẻ thoải mái khoan khoái dễ chịu.
Cùng hồ ly tầm thường, có sai biệt thật lớn a.
- Thật đáng thương. Nó bị thương.
Thiếu nữ chứng kiếm, vội vàng ngồi xổm người xuống, cần thận kiểm tra một chút, phát hiện Bạch Hồ này chưa chết, chỉ là hôn mê, vẫn còn hô hấp. Xem ra, là vết thương rất nặng, thế nhưng mà, tại thời điểm kiểm tra lại thấy trên người nó không có bất kỳ miệng vết thương nào, thật phần cổ quái.
Bất quá, nhìn Bạch Hồ lúc này, thiếu nữ trong mắt toát ra thần sắc đau lòng, liền đem nó ôm vào trong ngực, đối với Tiểu Bạch Hồ nói: Tiểu bạch, con hồ ly này bị thương, để nó ở chỗ này, nhất định bị dã thú ăn thịt mất. Chúng ta liền mang nó theo bên người, đợi nó tỉnh lại, chúng ta ại thả nó ra. Ngươi có chịu không?"
- "Ân!" Tiểu bạch Hổ gật gật đầu, không biết vì cái gì, vừa nhìn thấy Bạch Hồ, lại tự đấy lòng không đành lòng nhìn nó bị tổn thương.
- Chúng ta tiếp tục đi!
Một tay ôm Tiểu Bạch Hổ, một tay ôm Bạch Hồ, trong tia nắng ban mai buông xuống, thiếu nữ tiếp tục đi thẳng về phía trước.
Mà lúc này, bên trong Vạn Yêu Cốc, Đế Thích Thiên thần sắc khẩn trương nhìn cảnh tượng trước mắt.
- Leng keng. Leng keng.
Từng tiếng kêu thanh thuý đặc biệt vang lên, chỉ thấy phía trên đoàn huyết sắc hoả diễm đang rừng rực cháy, một trương đàn óng ánh long lanh, chính là Ngọc Cầm không một dấu vết thình lình xuất hiện trước mắt.
Cái trương cầm này, cùng hình dạng bên trong sách cổ kia tựa hồ giống nhau như đúc, cũng đồng dạng là cửu huyền cầm, chỉ là, đàn cổ bên trong sách cổ thân làm bằng mộc ngô đồng, còn trương đàn trước mắt lại dùng ngọc phôi chế luyện thành.
Trên thân Ngọc Cầm, lại có một đường vân dài hẹp thần bí, xuất hiện ở đầu Cầm, không chỉ không lộ vẻ đường đột, ngược lại càng tăng thêm vẻ thần bí, hàm xúc.
Chín cung đàn trrong suốt như tiêm tơ, cùng Ngọc Cầm phối hợp một chỗ, hết sức hài hoà.
Cả Ngọc Cầm tràn ra khí tức yêu dị không nói nên lời, bốn phương tám hướng có một loại lực lượng huyền bí đang không ngừng tiến tới dung nhập vào chính giữa thân đàn.
- Ha ha, đệ nhất bổn mạng yêu khí của ta đã luyện thành. Cửu thiên cửu cực quy nguyên trân, thất tình lục dục vô cực luyện trận, có những trận pháp này, bổn mạng yêu khí lúc nào cũng có thể hấp thu tinh hoa cùng thất tình lục dục chi lực trong thiên địa. Tốt, tốt, tốt.
Đế Thích Thiên tâm niệm vừa động, trương Ngọc cầm liền lập tức từ trong trận pháp bay ra, rơi xuống trước người, xem xét qua Ngọc Cầm óng lên ánh sáng long lanh trước mặt, hắn kìm không được vui sướng trong lòng.
Trong chín ngày này, long gân rốt cuộc cũng bị huyết diễm dung hoà, biến thành một đoàn chất lỏng óng ánh, rồi sau đó Đế Thích Thiên ở trong đoàn chất lỏng phân ra từng sợi tơ dài hẹp thật nhỏ, luyện thành dây đàn, tổng cộng luyện ra chín dây, khảm lên Ngọc Cầm, khiến trương đàn cổ đã cơ bản hoàn thành, rồi sau đó, hắn lại đem các loại trận pháp đánh lên bên trong thân Cầm.
Luyện chế bổn mạng pháp khí phải có cửu thiên cửu cực quy nguyên trận, cùng với trận pháp đặc biệt - thất tình lục dục vô cực luyện trận, từng cái từng cái được đánh vào bên trong trương cầm, cùng Ngọc Cầm dung hợp thành một thể.
Trong đó, đạo cửu thiên cửu cực quy nguyên trận có tác dụng lớn nhất, tựa hồ không ngừng hấp thu tinh hoa từ trong người chủ nhân cho pháp bảo, khiến bổn mạng pháp khí uy lực dần tăng trưởng theo thơi gian, có thể tấn thăng lên phẩm cấp cao hơn. Về phần thất tình lục dục vô cực luyện trận là hấp thu thất tình lục dục chi lực trong thiên địa, cùng đàn cổ dung hợp, cũng có thể tăng trưởng uy lực kháp khí; hấp thu càng nhiều, động dạng cũng có thể khiến phẩm cấp pháp bảo tăng lên, càng thêm cường đại.
Hai đạo trận pháp phối hợp cùng một chỗ, có thể nói là "thiên y vô phùng" (không chê vào đâu được)
Cũng bởi vì nguyên nhân có đạo trận pháp thất tình lục dục vô cực luyện trận, Ngọc Cầm mới có một loại khí tức yêu dị. Hơn nữa, chủng khí tức này, tương lai hấp thu càng nhiều thất tình lục dục chi lực lại càng thêm cường đại cùng rõ ràng.
Xem xét Ngọc Cầm trước người, Đế Thích Thiên trong nội tâm cũng nhịn không được cảm giác kích động, đây chính là kiện đệ nhất bổn mạng yêu khí của hắn, hơn nữa còn cơ hồ sở hữu tất cả các tài liệu trân quý nhất mới luyện chế thành. Là cực phẩm pháp khí phẩm bậc, uy lực cực mạnh không hề thua kém pháp báo hạ phẩm.
Bổn mạng pháp khí, là cùng chủ nhân liên hệ mật thiết, chỉ cần Đế Thích Thiên tương lai kết thành nội đan, trương Ngọc Cầm này cũng theo đó mà tấn cấp thành pháp bảo.
Cầm chính là cao nhã chi vật, nhưng Ngọc Cầm trước người, không còn cao nhã nữa, mà lại có khí tức yêu dị, lộ ra vẻ đặc biệt bất đồng.
Cũng bởi vì khí tức yêu dị này, ngược lại khiến cho Đế Thích Thiên càng thêm yêu thích. Lần đầu trông thấy, đã khó rời bỏ được. Hơn nữa, hắn cùng Ngọc Cầm lại có một mối liên hệ huyết mạch tương liên thần kỳ, phảng phất như có tính mạng thứ hai.
- Ngươi về sau nhất định là hấp thu thất tình lục dục để tăng uy lực. Thế nên từ hôm nay trở đi, tên của ngươi sẽ là "thất tội"!
Vạn Yêu Chi Tổ Vạn Yêu Chi Tổ - Cô Độc Phiêu Lưu