Reading well is one of the great pleasures that solitude can afford you.

Harold Bloom

 
 
 
 
 
Tác giả: Nam Cung Tư
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 58 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 508 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:25:57 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14: Nghi Hoặc
edit: Phong Vô Định tỷ Beta: Xui xẻo sắp chết a
~~“Người đâu, đem Duệ thân vương từ tông nhân phủ thả ra, phục quan chức tước. Tạ Đào, ngươi về nhà nghiền ngẫm sai lầm, phạt lương bổng nửa năm, nếu còn tái phạm, trẫm nhất định ko tha! Còn có, nhớ kỹ phải đến phủ hoàng đệ xin thứ tội!”
Phó Vân Nhược mỉm cười: “Thánh Thượng anh minh, nô tì thay Vương gia đa tạ thánh ân. Xin thứ tội thì ko cần, nô tì lo lắng Tạ quốc sư lại phát hiện tội chứng gì thì nô tỳ cũng không còn cách nào nữa.”
Tạ Đào bị nàng phen này nói biến thành nét mặt già nua đen thui, xấu hổ thật sự, vì thế lập tức lui xuống.
“Hoàng Thượng, nô tì xin lui xuống.”lúc nàng vừa vặn rời khỏi ngự thư phòng thì Nam Cung Úc gọi lại: “Phó Vân Nhược.”
Lần này, kêu không phải Vương phi, mà là tên của nàng.
Nam Cung Úc đứng dậy hướng nàng đi tới, chậm rãi đứng nghiêm trước mặt nàng.
“Ngươi gả đến vương phủ, cũng một năm rồi?”
Phó Vân Nhược nâng mâu, “Hoàng Thượng có gì răn dạy?” Hắn sẽ không hỏi việc nhà của nàng chứ.
“Ngươi không có phát hiện...... Hoàng đệ có cái gì khác thường sao?” Nam Cung Úc kỳ dị hỏi.
Hắn có ý gì?
Phó Vân Nhược nhanh nhẹn trả lời: “Không biết Hoàng Thượng nói chính là chuyện gì.” Lẽ nào hắn biết chuyện gì đó của Nam Cung Hân? Hoặc là dựa theo cách hắn nói, Nam Cung Hân cùng Nam Cung Dạ có cái gì khác thường?
“Trẫm chỉ là tùy tiện hỏi thôi.” Hắn nhàn nhạt nói: “Lui xuống đi.”
“Nô tì cáo lui.”
Ra khỏi ngự thư phòng, nàng vẫn có chút không rõ. Hoàng đế đột nhiên hỏi như thế, là vì sao?
Hắn biết cái gì?
Phó Vân Nhược rời khỏi ngự thư phòng, đi theo công công ra khỏi cung.
Đi ko bao lâu, liền một nữ tử cung trang xinh đẹp vội vàng hướng nàng chạy tới, “Tỷ tỷ, tỷ tỷ!”
Phó Vân Nhược nhìn xem bốn phía, xác định trừ bỏ nàng ra ko còn người nào khác, mà nữ tử kia đích thực là nhìn nàng.
Nữ tử này là ai?
“Tỷ tỷ, muội muội nhớ ngươi muốn chết. Tiến cung như thế nào không đến gặp ta?” Cung trang nữ tử kỳ thật tuổi vẫn còn trẻ, bất quá mười lăm mười sáu năm tuổi, son phấn đạm thi, khuôn mặt tinh tế như cũ mang theo vài phần tính trẻ con. Nàng có một đôi mắt màu tím nhạt cực kì xinh, dịu dàng gợn nước lưu chuyển, điềm đạm đáng yêu.
“Ta là vì chuyện của Vương gia tới gặp mặt Thánh Thượng, không tiện đi gặp ngươi. Mới ra đến, đang định hồi phủ xem sao, Hoàng Thượng vừa mới rửa sạch tội danh cho Vương gia”
“Chúc mừng Phó phi nương nương, chúc mừng Duệ Vương phi!” Cung nữ bên cạnh lanh lợi nói chúc mừng.
Phó phi? Như vậy, nữ tử này là muội muội của Phó Vân Nhược. Phó gia thật đúng là rất giỏi, nữ nhi đều đem cho hoàng tộc.
“Vương gia không có việc gì? Tỷ tỷ, ngươi cũng thật rất giỏi. Không bằng đến tẩm cung muội muội ngồi một chút đi, ta và ngươi tỷ muội cũng đã lâu không gặp.”
“Ngày khác tỷ tỷ lại vào cung gặp muội muội. Hôm nay thật sự trong phủ mọi việc phức tạp, mà Vương gia vừa thoát khỏi lao ngục tai ương, sợ là đem xui xẻo đến uội muội.” Nàng cũng không muốn đi nói chuyện phiếm, vạn nhất bị nàng phát hiện mình không phải Phó Vân Nhược thì nguy rồi.
Phó phi gật gật đầu: “Cũng tốt, ngày khác tỷ tỷ nhất định phải tới nha.” Nàng tiễn Phó Vân Nhược một đoạn rồi mới quay trở về cung.
Rời khỏi cung trở lại vương phủ, ngoài phủ Ngự Lâm quân đã rút lui, trong phủ người người vui mừng, thấy nàng liền luôn miệng chúc mừng.
Vân Nhược Hoàng Hậu Vân Nhược Hoàng Hậu - Nam Cung Tư