To love is to admire with the heart:

to admire is to love with the mind.

Theophile Gautier

 
 
 
 
 
Tác giả: Phi Sát
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 125
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 380 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 51
.
Tìm được phòng, gõ cửa nửa ngày cũng không có ai đáp lại, Lục Diễn bắt đầu có chút sốt ruột. Không biết là sai phòng hay là Triệu Điềm Nhi đã bất tỉnh.
Bên cạnh đột nhiên truyền đến thanh âm lười biếng, “Tôi còn tưởng rằng là kẻ nào xui xẻo chứ, ra là anh à.”
Giọng nói quen thuộc khiến Lục Diễn lập tức quay đầu lại, liền nhìn thấy Tô Quyết hai tay khoanh trước ngực tựa vào cửa phòng bên cạnh.
Lục Diễn nhìn cậu không nói gì, Tô Quyết nhếch môi mỉm cười, “Tôi cùng bạn uống rượu bên trên, nghe nói dưới cửa có rất nhiều phóng viên, hình như là có nam nữ minh tinh tới khách sạn. Tôi vừa nghe liền biết có bẫy, vô ý bị bắt gặp làm sao gióng trống khua chiêng như vậy, tất cả mọi người đều muốn độc chiếm tin tức, nhiều phóng viên như thế nhất định là có người gọi tới. Tôi đang nhàm chán đây, liền xuống dưới nhìn xem, hóa ra kẻ xui xẻo lại chính là anh a.”
Khách sạn tầng cao nhất có một nhà hàng, Tô Quyết đến nơi này cũng không kỳ quái, trùng hợp chính là để cậu đụng phải loại sự tình này.
Lục Diễn cũng không lo lắng Tô Mạc biết sẽ nghĩ nhiều, việc này rõ ràng là hắn bị hãm hại, chính là bộ dáng chật vật của mình vừa vặn bị cậu em vợ thấy được, cảm giác có chút mất mặt.
“Bên trong là ai?” Tô Quyết quay đầu đi, hỏi.
“Triệu Điềm Nhi.” Lục Diễn trả lời.
“À, chính là nữ diễn viên từng tạo scandal với anh kia hả, khó trách.” Tô Quyết chợt nói, sau đó lấy điện thoại ra gọi, chỉ nói mình ở cửa gian phòng nào, bảo đối phương lập tức tới ngay.
Lục Diễn đang suy nghĩ có nên hỏi cậu điện thoại cho ai hay không, thì đã nhìn thấy một người đàn ông mặc trang phục quản lý dưới tầng trệt của khách sạn đi tới, xem ra là không cần phải hỏi.
Quản lý vừa nhìn thấy Tô Quyết liền cúi người chào, cười nịnh nọt, “Tô thiếu gia, cậu tìm tôi.”
Tô Quyết chỉ về cửa phòng Lục Diễn mới gõ kia, “Mở ra, bạn của tôi ở bên trong.”
Quản lý không nói hai lời lập tức lôi chìa khóa ra mở cửa.
Tô Quyết còn bảo, “Đi, giúp tôi tìm một nữ phục vụ đến, phải thành thật đáng tin.”
“Vâng, Tô thiếu chờ chút.” Quản lý nói xong lui xuống.
Chờ đến khi nữ phục vụ đến, ba người mới cùng nhau đẩy cửa đi vào.
Trong phòng quả nhiên là Triệu Điềm Nhi, một mình cô nằm trên giường, trên người đắp chăn, từ cánh tay cùng đầu vai lộ ra thì dưới chăn có khả năng không mặc gì. Tuy rằng thần thái cô ngủ không có gì dị thường, nhưng vừa rồi Lục Diễn đập cửa lớn tiếng như vậy cũng không đánh thức cô, có thể thấy được không bình thường.
Tô Quyết chỉ chỉ cô gái trên giường nói với nữ phục vụ, “Chị đem cô ta đưa vào phòng vệ sinh đi, mặc kệ dùng biện pháp gì, làm cho cho cô ta tỉnh.”
Nữ phục vụ mà quản lý tìm tới này có chút khỏe mạnh, cô không nói hai lời đi qua khiêng cô gái nằm trên giường vào buồng vệ sinh, chỉ chốc lát sau từ bên trong truyền đến tiếng nước cùng tiếng tát “ba ba”.
Lục Diễn tất nhiên không có tâm tình đi quản Triệu Điềm Nhi bị lay tỉnh như thế nào.
Tô Quyết cười như không cười mà nhìn hắn, “Xảy ra chuyện gì a, anh tại sao lại ở chỗ này?”
Lục Diễn có chút ảo não, “Tôi đưa một đồng nghiệp lại đây, không nghĩ tới cậu ta cố ý dụ tôi tới, định rời đi thì đã chậm, đành phải lên đây tìm người trước.”
Tô Quyết “Ồ” một tiếng, “Trước có một Từ Vĩnh Chu, hiện tại lại là ai ha? Anh còn rất nhiều kẻ thù hả.”
Lục Diễn lắc đầu, “Hiện tại còn chưa biết, nhưng đồng nghiệp này khẳng định cũng bị người mua chuộc, cậu ta không có bản lĩnh làm việc này.”
Tô Quyết đồng ý, “Làm loại sự tình này cũng sẽ không tự thân xuất mã.”
Lúc này, trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng ho khan dữ dội, cũng may không có tiếng thét.
Rất nhanh, Triệu Điềm Nhi khoác áo tắm của khách sạn được nữ phục vụ đỡ đi ra, tóc cô ướt sũng, sắc mặt tái nhợt, cả người còn không ngừng run rẩy, xem ra nữ phục vụ này rất thô bạo, bất quá lại rất có hiệu quả, Triệu Điềm Nhi thoạt nhìn đã thanh tỉnh.
Tô Quyết không có tâm tình thương hoa tiếc ngọc, bất quá Triệu Điềm Nhi bộ dạng này nói chuyện cũng khó khăn, càng hỏi càng không ra cái gì, liền nói với nữ phục vụ, “Chị lấy cho cô ta ly nước ấm.”
Nữ phục vụ rất nhanh lấy nước đến, Triệu Điềm Nhi cầm ly nước uống mấy ngụm nước mới chậm rãi bình tĩnh lại, cũng không còn run rẩy nữa.
Tô Quyết nhìn thấy cô đã ổn, từ trong ví rút ra năm tờ tiền đỏ chót, nhét vào tay nữ phục vụ, “Đi đi, nơi này không còn chuyện của chị. Nhớ kỹ, kín miệng một chút.”
Nữ phục vụ cúi người gật gật đầu, vô cùng cao hứng rời đi.
“Nói một chút đi, xảy ra chuyện gì?” Tô Quyết hất cằm hỏi Triệu Điềm Nhi.
Triệu Điềm Nhi cũng không phải chưa trải sự đời, cô sau khi tỉnh táo lại trong phòng vệ sinh thì lập tức nhớ tới chuyện phát sinh trước khi té xỉu, vừa bước ra nhìn thấy Lục Diễn cùng Tô Quyết, đại khái cũng hiểu được xảy ra chuyện gì, cô ngẩng đầu, thanh âm có chút khàn khàn, “Là Tống Cảnh. Hắn gọi điện thoại cho tôi, nói cái gì mà dễ hợp dễ tan, cùng ăn bữa cơm chia tay về sau liền không quấn tôi nữa, tôi nghĩ như vậy cũng không tồi nên đáp ứng, ai biết hắn cho thuốc trong rượu, tôi nhất thời không phát hiện, sau khi tỉnh lại thì ở nơi này.”
Tô Quyết đột nhiên tiến lên nắm cằm cô ngửi ngửi, buông tay nói, “Cư nhiên là thứ này, đủ ngoan độc. Lục Diễn, người ta đây là muốn chỉnh chết anh a, anh đến tột cùng đắc tội kẻ nào?”
Lục Diễn hỏi, “Là cái gì vậy?”
“Một loại thuốc mê, hàng cấm, bị bắt sử dụng cái này, cơm tù là không tránh được, cho dù không phải anh làm, điều tra ra cũng đủ hại anh, ít nhất thanh danh bị hủy hơn phân nửa. Đừng nhìn tôi, tôi cũng không chạm qua, chỉ là biết đến mà thôi.”
Sau đó nói với Triệu Điềm Nhi, “Cũng may chị dính không nhiều lắm, tỉnh lại hẳn không có việc gì. Bất quá đợi lát nữa tốt nhất vẫn nên đi bệnh viện súc ruột. Tôi nói bạn trai cũ của chị cũng thật là vô tình.”
Triệu Điềm Nhi trầm mặc một hồi, nhìn Lục Diễn, “Thực xin lỗi, lần này lại liên lụy đến cậu.”
Lục Diễn hít vào một hơi, chậm rãi nói, “Đừng nói như vậy, lần này có khi là tôi liên lụy đến chị. Cái này rõ ràng là nhằm vào tôi, chị chỉ là quân cờ.”
Triệu Điềm Nhi cười khổ, “Mặc kệ nói như thế nào, đều là bởi vì tôi sơ suất quá, cư nhiên lại đi tin tên bại hoại kia.”
“Người khác có tâm tính kế chị thì vô tâm, cũng thực khó không trúng chiêu. Chị cũng không phải cố ý.”
Tô Quyết cười chế nhạo, “Anh kỳ thật là đang nói chính mình đi. Bất quá anh nói cũng không sai, có ngàn ngày làm cướp chứ không có ngàn ngày phòng cướp, người ta ý định muốn nhằm vào anh chung quy có thể nghĩ đủ biện pháp. Vẫn là mau chóng làm rõ là ai muốn đối phó anh đi.”
Lục Diễn nhất thời trầm mặc.
Tô Quyết đứng thẳng thân, “Đi đi nơi này giao cho tôi, Lục Diễn tự anh nghĩ biện pháp đi ra ngoài.” Nói xong lại nhìn nhìn Triệu Điềm Nhi, “Vừa lúc tôi gần đây nhàm chán, tìm bạn gái xinh đẹp cũng không tồi.”
Triệu Điềm Nhi hiểu rõ Tô Quyết muốn giúp bọn họ giải vây, cùng Lục Diễn bị chụp ảnh theo sắp xếp của đối phương, còn không biết có cái gì đang chờ bọn họ, nhưng nếu như là Tô Quyết thì khác, hơn nữa nếu Tô Quyết chủ động thừa nhận bọn họ là quan hệ nam nữ, cho dù rất nhanh liền chia tay thì lợi ích tới với mình cũng không ít, mà quan trọng nhất là, như vậy Lục Diễn là có thể vô can, vì thế cảm kích nói, “Tô tổng, cám ơn cậu.”
“Khỏi khách khí, tôi dù sao cũng không phải vì giúp chị. Anh nói đúng không?” Nói xong lời cuối cùng cười trừng mắt nhìn Lục Diễn.
Lục Diễn không để ý tới cậu, đột nhiên hỏi, “Cậu có thể tìm tới cho tôi mấy chai rượu nặng không?”
Tô Quyết gật gật đầu, “Đương nhiên, có điều, anh muốn làm gì?”
Lục Diễn cười lạnh một tiếng, trong mắt có chút ngoan lệ, “Nếu muốn làm, không bằng liền làm lớn một chút.”
Rất nhanh đã có người đưa mấy chai rượu mạnh đến, Lục Diễn tiếp nhận sau đó không nói hai lời nhấc chân bước đi, thực nhanh tới đến gian phòng của Hứa Viễn lúc nãy, “Cộc cộc cộc” gõ cửa phòng.
Hứa Viễn buổi tối mặc dù là diễn trò, nhưng lúc đó uống hơi nhiều, bây giờ đang mơ mơ màng màng muốn ngủ, đột nhiên nghe được tiếng đập cửa rung trời, cũng không nghĩ nhiều, lắc lư lảo đảo mà đi mở cửa.
Cửa vừa mở ra, liền nhìn đến vẻ mặt có chút ngoan độc của Lục Diễn, lập tức sợ tới mức thanh tỉnh, lắp bắp hỏi, “Lục… Lục ca, anh sao…. sao… lại trở về.”
Lục Diễn một phen nhéo áo cậu, đem người đẩy vào trong phòng, sau đó một cước đá cửa phòng tắm, thanh âm băng lãnh đến mức không có một chút độ ấm, “Bởi vì cậu sinh bệnh.”
Hứa Viễn càng sợ hãi, Lục Diễn đã kéo cậu vào trong phòng vệ sinh, “Bệnh… Bệnh gì?”
“Trúng độc cồn!”
Lục Diễn nói xong hung hăng quăng người xuống đất, một phen cởi áo khoác, cắn mở một bình rượu, một lần nữa xách người đứng lên, bóp cằm ép cậu mở miệng, đổ sạch rượu vào họng cậu ta.
Hai bình rượu mạnh xuống bụng, Hứa Viễn đã ôm bụng lăn lộn trên mặt đất, Lục Diễn lúc này mới chậm rãi rửa sạch tay, vuốt vuốt tóc, bấm số gọi 120.
Gọi xe cứu thương xong, lại gọi điện thoại cho Tống Huy cùng Cao Hi Triết.
Tống Huy ngay tại cửa khách sạn, nhận được điện thoại Lục Diễn thì nhanh chóng trộm lẻn vào.
Cao Hi Triết cũng vẫn chưa đi xa, nhận được điện thoại Lục Diễn không nói gì thêm trước hết đuổi lại đây, thời điểm hắn tiến khách sạn ngược lại không có giấu giếm, thoải mái công khai đi vào trước một đám phóng viên, làm đám phóng viên ngơ ngác nhìn nhau, hôm nay đây là diễn ra trò gì vậy a.
Vào phòng nhìn thấy Hứa Viễn lăn lộn trên đất rên rỉ, Cao Hi Triết hoảng sợ, “Lục Diễn, có chuyện gì vậy?”
“Cao đạo, hiện tại không có thời gian giải thích tỉ mỉ. Tóm lại, Triệu Điềm Nhi cũng đang ở khách sạn này còn bị người hạ thuốc, giữa chúng tôi từng có scandal anh đại khái cũng biết, mà tôi tới đây là do Hứa Viễn gạt tôi tới. Cho nên chờ chút nữa đụng phóng viên mong anh hỗ trợ làm chứng.”
Cao Hi Triết nhăn mày, hắn mặc dù là đạo diễn, trong giới giải trí chút chuyện cỏn con này hắn cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả, gật đầu nói, “Cậu yên tâm đi Lục Diễn, cậu tín nhiệm kêu tôi đến, tôi biết nên làm thế nào.”
“Vậy cám ơn Cao đạo trước.”
“Khách khí cái gì, cậu ở đoàn phim của tôi xảy ra loại sự tình này, tôi cũng phải chịu trách nhiệm.”
Lục Diễn biết Cao Hi Triết nói như vậy là vì trấn an hắn, hắn thật sự cảm kích sự săn sóc này.
Rất nhanh, xe cứu thương tới dưới lầu khách sạn, nhân viên cứu hộ xông lên đem Hứa Viễn nằm trên mặt đất mang ra ngoài, ba người Lục Diễn cũng đồng thời theo ra.
Dưới lầu các phóng viên nhìn thấy xe cứu thương đều lắp bắp kinh hãi, lại cảm thấy thực hưng phấn, oa, đều làm tới mức phải nhập viện, quả nhiên mạnh bạo ghê tợn, lần này tới đây rất đáng.
Kết quả người trong cáng được nâng ra hình như là đàn ông, chẳng lẽ phải nhập viện là Lục Diễn? Đang có người nghĩ như vậy, liền nhìn thấy Lục Diễn cùng Tống Huy, Cao Hi Triết đồng thời đi ra xe cứu thương.
Đây là tình tiết phát triển kiểu gì? Các phóng viên lại bắt đầu hai mặt nhìn nhau, sau đó do dự nên theo sau hay là lưu lại, nam nhân vật chính muốn đi rồi, nữ nhân vật chính còn chưa có đi ra đâu.
Kết quả là có một nửa phóng viên đi theo xe cứu thương, một nửa khác ở lại chờ đợi.
Hoàn chương 51
.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Thực tế thao tác có thể hay không ta không biết, dù sao tiểu thuyết mà, coi trọng chính là sáng ý, chi tiết hơi ảo cũng xin đừng so đo.
☆,
Vãn Hồi Vãn Hồi - Phi Sát