Love is like a butterfly, it settles upon you when you least expect it.

 
 
 
 
 
Tác giả: Phi Sát
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 125
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 380 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46
ọc theo đường đi không gặp thêm người nào đặc biệt, Lục Diễn lặng lẽ nắm tay Tô Mạc không buông, cứ nắm mãi như thế cho đến khi ra đến xe.
Đi bộ hơi lâu, chân của Lục Diễn bắt đầu có chút không chịu nổi, Tô Mạc đỡ hắn vào trong xe, ngồi xổm xuống thay hắn nắn bóp bắp chân bên trái có chút đau nhức.
Lực đạo của Tô Mạc nặng nhẹ vừa phải, Lục Diễn cảm thấy chỗ được anh nắn bóp căng đến ê ẩm, một cảm giác thoải mái xuất hiện rất nhanh làm dịu cơn đau nhức.
Lục Diễn cúi đầu một chút là có thể thấy đôi mắt rũ xuống cùng vẻ mặt chuyên chú vào động tác trên tay của Tô Mạc, trong lòng khẽ động, đưa tay ra đè lại tay của Tô Mạc.
Tô Mạc ngẩng đầu, có chút khó hiểu, “Sao thế, quá mạnh sao, làm đau anh?”
“Không”, Lục Diễn cười cười, “Được rồi, đã đỡ hơn nhiều.” Vừa nói tay đã chuyển qua trên vai đối phương, chậm rãi đè xuống, làm chuyện vừa rồi ở dưới tàng cây nhân duyên đã nghĩ muốn làm.
Môi mềm mại chạm vào nhau, bởi vì thời tiết quá lạnh nên còn vài phần lạnh lẽo, nhưng rất nhanh liền ấm lên. Ngay từ đầu chỉ là đụng chạm nhẹ nhàng cọ sát qua lại, rất nhanh nước bọt liền thấm ướt đôi môi hơi khô nứt của cả hai, đầu lưỡi Lục Diễn nhẹ nhàng liếm một chút, đối phương liền thuận thế hơi hé môi, đầu lưỡi liền nhân cơ hội luồn vào trong, quấn quýt cùng một chỗ, mút vào ngậm lấy rất tự nhiên.
Là một cái hôn nhẹ nhàng mà triền miên.
Tuy rằng xe đỗ ở một góc khá vắng vẻ, chung quy vẫn là ở nơi công cộng, Lục Diễn hơi phóng túng trong chốc lát, nhanh chóng kết thúc nụ hôn này.
Sau khi được buông ra, Tô Mạc hơi lung lay suýt ngã, vô ý liếm liếm môi, cảm thấy có chút chưa thỏa mãn. Lục Diễn bị động tác của anh quyến rũ ánh mắt chợt tối sầm, hận không thể hôn thêm lần nữa. Tô Mạc đã lấy lại tinh thần, hướng Lục Diễn cười cười, vòng qua đầu xe ngồi vào chỗ lái xe.
Rất nhanh về tới bệnh viện, Tô Mạc vẫn có chút lo lắng gọi bác sĩ tới, sau khi xem qua bác sĩ bảo không có việc gì mới thực sự yên tâm.
Buổi tối hôm đó Lục Diễn đăng lên weibo một tấm hình, trong hình là một cái cây nhân duyên, xa xa còn có thể thấy góc mái của đại điện, khiến cho người xem rất dễ nhìn ra là nơi nào, tấm hình còn kèm theo dòng chữ, “Mùng một đi lễ chùa đầu năm. Chưa tới một tuần nữa sẽ xuất viện, cảm ơn mọi người luôn bên cạnh không rời, mong rằng sớm gặp lại nhau.”
Weibo vừa đăng lên, nháy mắt được hàng loạt người chia sẻ, fan hâm mộ và bạn bè đều gửi tới lời chúc phúc.
Ngày hôm nay fan nữ ngẫu nhiên đụng phải kia quả nhiên cũng đăng trên weibo, trong bức ảnh là hình của Lục Diễn cùng với dòng chữ chú thích rất có ý tứ, “Gào khóc, đầu năm mùng một cùng bạn trai đi cầu duyên, tình cờ gặp được thần tượng, may mắn! Đã mua xổ số, chờ trúng thưởng!”
Vừa đăng lên bạn bè trên mạng liền biểu hiện đủ loại hậm mộ ghen tỵ oán hận, rất nhiều fan hâm mộ oán giận rằng nếu biết trước liền theo ông bà nội hoặc là ông bà ngoại đi lễ chùa, nói không chừng cũng có thể gặp được thần tượng.
Lục Diễn âm thầm mỉm cười, hắn chính là đoán được fan hâm mộ nọ sẽ đăng lên weibo, cho nên cũng dứt khoát tự đăng hình trước, tránh cho có người hỏi tới.
Đầu tháng ba Tống Huy trở về, đáng lẽ còn được nghỉ thêm mấy ngày, nhưng mà ông chủ còn đang nằm viện, cậu không thể ngồi yên được, hơn nữa về nhà vài ngày lại đột nhiên nhớ tới đồ ăn ngon của thím Phương, nghĩ chờ đến lúc Lục Diễn xuất viện liền không được ăn nữa, thật hận không thể về sớm thêm hai ngày.
Sau khi Tống Huy trở về, Tô Mạc cũng sớm trở lại công ty bắt đầu công việc hằng ngày, làm cả ngày lẫn đêm. Khiến cho Lục Diễn không khỏi cảm khái, người thành công có lẽ đều có phẩm chất riêng biệt, thế nhưng trong đó chăm chỉ và nỗ lực nhất định không thể thiếu.
Ba ngày nay hai người cả ngày lẫn đêm đều ở cùng một chỗ, bởi vì vừa thổ lộ tâm tình, quan hệ lập tức nhảy vọt. Cũng may hai người đều là người thẳng thắn, cũng không có trải qua ngại ngùng lúng túng lằng nhằng, khi ở chung ngoại trừ thân thiết hơn so với trước kia, cũng không có gì khác biệt gì quá lớn.
Chỉ là hai người dù sao đều đang ở độ tuổi tràn đầy tinh lực, cũng đều là lần đầu tiên nói chuyện yêu đương, khó tránh khỏi muốn có thêm nhiều thời gian dính cùng một chỗ, làm một ít chuyện thân mật. Hôn môi ôm nhau, thậm chí ngủ cùng một giường cũng đã có, nhưng từ đầu đến cuối vẫn chưa làm chuyện muốn làm nhất kia, thứ nhất chân của Lục Diễn vẫn chưa hoàn toàn bình phục như cũ, thứ hai bệnh viện thực sự không phải chỗ tốt để làm loại chuyện đó, mặc dù phòng bệnh tư nhân hạng sang có tính riêng tư nhất định, nhưng vẫn là không được.
Có đôi khi càng không được lại càng muốn, thỉnh thoảng hai người trong lúc vô ý đầu ngón tay chạm vào nhau, hoặc là ngay khoảnh khắc vừa ngẩng đầu một cái ánh mắt liền tương giao, đều giống như có một dòng điện truyền vào cơ thể, toàn thân tê dại, hết lần này tới lần khác phải kiềm chế. Có khi kìm nén đến mức, ánh mắt của hai bên đều đỏ lên, trần trụi, ánh nhìn giống như mang theo dã tính.
Lục Diễn cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới chính mình sẽ có thời điểm khát khao một người như vậy. Ở phương diện này, hắn gần như lý trí đến mức lãnh khốc, chưa bao giờ có khao khát đặc biệt mãnh liệt, thỉnh thoảng hưng phấn lên, cũng bất quá là tự mình xử lý một chút hoặc tắm nước lạnh là giải quyết được. Trước khi tâm ý sáng tỏ, Tô Mạc ở trong mắt của hắn cùng những người khác không có gì khác biệt, cũng không có sức hấp dẫn đặc biệt gì, mà lúc xác định quan hệ rồi, toàn bộ thế giới cũng đổi thay, mỗi một hành động cử chỉ của đối phương trong mắt hắn đều tràn ngập mê hoặc, vô cùng gợi cảm. Quả nhiên ở Lục Diễn, dục vọng cùng tình yêu là không thể tách rời.
Tống Huy vừa mới trở về cảm nhận rõ ràng sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt giữa hai ông chủ của mình, xem ra trong mấy ngày này khi cậu không có ở đây, đã xảy ra chuyện vô cùng kinh khủng nha.
Khi Lục Diễn lại một lần nữa ẩn tình mà nhìn theo Tô Mạc lưu luyến không rời, Tống Huy rốt cuộc nhịn không được hỏi, “Lục ca, anh và Tô đổng, các anh không phải là.…” Vừa nói vừa cong cong hai ngón cái chạm vào nhau.
Lục Diễn mỉm cười, gật đầu, “Không sai, chính là điều mà cậu đang nghĩ.”
“…..” Tống Huy khó có được lúc nói không ra lời.
Lục Diễn nhìn cậu vẻ mặt ngây ngô liền cảm thấy có chút buồn cười, “Thế nào, cậu giống như rất kinh ngạc, cậu không phải là vẫn luôn thúc đẩy sao?”
“Ai, Lục ca, em không phải là….” Tống Huy khoát tay một cái, suy nghĩ một chút vẫn là nói, “Ừm, em cảm thấy Tô đổng thật ra vô cùng tốt, nhất là anh ấy đối với anh đặc biệt tốt.”
Lục Diễn liếc mắt nhìn cậu, “Cậu sợ cái gì, em ấy tốt tôi tự nhiên hiểu rõ hơn người khác.”
Tống Huy cười nói, “Đó là đương nhiên.”
“Có điều, chuyện của chúng tôi, trước tiên không nên để lộ ra ngoài, nhất là chỗ Phong ca, nếu như anh ta không tự mình phát hiện, cũng không được nói trước.”
Tống Huy làm một cử chỉ kéo khóa miệng, nghiêm túc nói, “Lục ca yên tâm, miệng của em rất kín.”
“Được rồi, theo anh đi làm động tác phục hồi đi, anh muốn mau chóng xuất viện.”
Đến ngày thứ bảy, bác sĩ rốt cuộc tuyên bố Lục Diễn đã hoàn toàn bình phục, có thể xuất viện, Lục Diễn nhất thời có một loại cảm giác được giải phóng.
Thủ tục xuất viện là Tần Phong tới làm, sau đó Lục Diễn không được về nhà ngay lập tức, mà là đi tới một buổi dạ tiệc.
Cao Hi Triết mấy ngày nay nghe nói Lục Diễn xuất viện, đã sớm chuẩn bị kỹ càng. Bởi vì Lục Diễn đột nhiên ra ngoài, phim <> cũng chưa làm tiệc mừng đóng máy, đúng lúc Lục Diễn xuất viện, bởi vì còn đang trong mấy ngày nghỉ tết âm lịch, phần lớn nhân viên đoàn làm phim đều rảnh rỗi, Cao Hi Triết đơn giản đem mọi người triệu tập lại cùng một chỗ, mở tiệc ăn mừng, thuận tiện chúc mừng Lục Diễn xuất viện.
Cho nên Lục Diễn vừa ra khỏi bệnh viện đã bị kéo đến nơi tổ chức tiệc.
Lục Diễn vốn nhân duyên rất tốt, hơn nữa lần này hắn nhập viện là vì cứu người, mọi người đối với hắn lại càng thêm khâm phục, biết là để ăn mừng hắn xuất viện, gần như mọi người đều tới, Tưởng Bội Văn cùng con trai của bà Khúc Song Hoa cũng tới.
Lục Diễn nhìn thấy Khúc Song Hoa trước tiên trò chuyện đôi câu, sau đó liền nói thẳng: “Thời gian trước cũng may nhờ Khúc tiên sinh nói giúp tôi.”
Khúc Song Hoa khoát tay, “Việc này không tính là gì. Lục tiên sinh là vì cứu mẹ tôi mà bị thương, Khúc tôi sao có thể ngồi nhìn Lục tiên sinh bị người khác nói xấu, đây là chuyện Khúc tôi phải làm.”
Lục Diễn cười cười, “Khúc tiên sinh khách khí quá. Bất quá lại nói tiếp, Khúc tiên sinh thực sự là văn chương lai láng, lúc tôi xem cũng nhịn không được vỗ bàn ca ngợi.”
“Chút tài mọn, không đáng nhắc đến”. Khúc Song Hoa mặc dù miệng nói tùy ý, thế nhưng đáy mắt lại lộ ra vẻ kiêu ngạo.
Lục Diễn đang muốn xin phép rời đi, Khúc Song Hoa đột nhiên lộ ra vẻ muốn nói lại thôi, “Có chuyện này không biết có thể nhờ Lục tiên sinh giúp đỡ hay không?”
“Chuyện gì?”
“Là thế này, tôi có một người bạn, mặc dù là người có chút quái dị, thế nhưng rất có tài năng. Anh ta vẫn luôn say mê với việc sáng tác kịch bản phim, nhưng bởi vì không có danh tiếng gì mà người lại lập dị, không có đạo diễn nào coi trọng kịch bản của hắn. Sau đó anh ta liền thề rằng nhất định phải viết ra một kịch bản gây chấn động nhất từ trước đến nay, mấy năm nay vẫn luôn chuyên tâm sáng tác, hiện tại kịch bản cuối cùng cũng có chút nội dung. Tôi nghĩ Lục tiên sinh danh tiếng lớn, biết cũng nhiều đạo diễn, có thể giúp một tay giới thiệu mấy vị đạo diễn xem kịch bản của anh ta hay không, nếu như thực sự không được, để anh ta sớm từ bỏ cũng tốt.”
“Đương nhiên không thành vấn đề, đây chỉ là một việc nhỏ. Bất quá tôi có thể gặp bạn của anh trước hay không, xem kịch bản của anh ta, cũng có chút hiểu biết nhất định, dù sao phong cách và sở trường quay phim của mỗi đạo diễn cũng không giống nhau.” Lục Diễn nghe Khúc Song Hoa nói như thế, đối với người bạn kia của hắn rất có hứng thú.
“Việc này đương nhiên có thể. Lục tiên sinh lúc nào rảnh rỗi, tôi gọi bạn tới, anh ta hiện tại mỗi ngày đều ở nhà sửa lại kịch bản, lúc nào cũng có thời gian rảnh.”
“Thời gian cụ thể tôi sẽ sắp xếp, đến lúc đó sẽ lại liên lạc với Khúc tiên sinh.”
Lúc này Lục Diễn căn bản không nghĩ đến, lần gặp gỡ này sẽ làm cho giấc mộng của hắn thêm sáng chói rực rỡ.
Bởi vì Lục Diễn vừa xuất viện, không người nào dám rót rượu cho hắn, chỉ là mời uống mấy ly, đối với Lục Diễn tửu lượng cao mà nói, căn bản không đáng kể.
Nhưng mà, đợi đến lúc buổi tiệc kết thúc, Lục Diễn nhận được điện thoại, tách khỏi mọi người, khi một mình đi tới bãi đỗ xe thấy người kia đang lặng lẽ đợi hắn, đột nhiên cảm thấy mình dường như có chút say.
Dọc theo đường đi, Lục Diễn cầm tay Tô Mạc không chịu buông, nhìn anh cười không ngừng.
Tô Mạc không lay chuyển được hắn, không thể làm gì khác hơn là lái xe bằng một tay, “Anh làm sao vậy, uống rất nhiều sao?”
Lục Diễn lắc đầu, như trước nhìn chằm chằm anh, trong mắt lộ rõ khát vọng, “Uống không nhiều lắm, thế nhưng anh hình như thật sự có chút say.”
Tô Mạc nhất thời cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô, không tự chủ được tăng nhanh tốc độ xe.
Xe rất nhanh đi tới cửa tiểu khu, ngày trước mỗi một lần, Lexus đều dừng lại ở chỗ này, thế nhưng đêm nay không cần. Tô Mạc gần như không giảm tốc độ mà chạy thẳng vào, cũng may bảo vệ nhận ra được chiếc xe này nên không ngăn cản, vòng vo mấy vòng, xe dừng lại trước biệt thự của Lục Diễn.
Nhanh chóng tắt máy, cũng không quản chỗ này đậu xe có đúng hay không, hai người đỡ nhau vài bước đã đi tới cửa. Không bị chỗ ngồi trong xe ngăn cản, thân thể càng thêm khát vọng được đụng chạm, Lục Diễn kích động đến mức có chút không cầm được chìa khóa, tay run run mở cửa, gần như là cùng nhau đi vào.
Hai cỗ thân thể vừa chen vào cửa, Lục Diễn liền trở tay đóng sầm cửa lại, sau đó quay người lại đem Tô Mạc đè ở trên cửa, vội vã dán môi của mình lên đôi môi nóng rực của đối phương.
.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Xin lỗi “hàng” còn đang ninh nhừ, để bảo đảm mọi người có được “món ngon” tốt nhất, trước tiên khởi động đã, cho nên phần còn lại chưa thể đăng. Thuận tiện nghiên cứu một chút xem nên làm thế nào để mọi người có thể đọc được.
Trước tiên xem qua chương này nhớ lưu ý thông báo ở chương sau, nếu như đối món này không có hứng thú, bỏ qua là tốt rồi ^_^
(2): H
Editor: Linh Linh
Beta: Yến Phi Ly
.
Xe rất nhanh đi tới cửa tiểu khu, ngày trước mỗi một lần, Lexus đều dừng lại ở chỗ này, thế nhưng đêm nay không cần. Tô Mạc gần như không giảm tốc độ mà chạy thẳng vào, cũng may bảo vệ nhận ra được chiếc xe này nên không ngăn cản, vòng vo mấy vòng, xe dừng lại trước biệt thự của Lục Diễn.
Nhanh chóng tắt máy, cũng không quản chỗ này đậu xe có đúng hay không, hai người đỡ nhau vài bước đã đi tới cửa. Không bị chỗ ngồi trong xe ngăn cản, thân thể càng thêm khát vọng được đụng chạm, Lục Diễn kích động đến mức có chút không cầm được chìa khóa, tay run run mở cửa, gần như là cùng nhau đi vào.
Hai cỗ thân thể vừa chen vào cửa, Lục Diễn liền trở tay đóng sầm cửa lại, sau đó quay người đem Tô Mạc đè ở trên cửa, vội vã dán môi của mình lên đôi môi nóng rực của đối phương.
Hai đôi môi vừa chạm vào nhau, giống như thiên lôi câu động địa hỏa, một luồng điện bùng nổ làm cho da đầu hai người tê dại, nhưng ai cũng không nỡ buông ra, ngược lại ôm càng chặt hơn.
Lục Diễn nương theo tư thế thuận lợi, hai tay đặt trên bả vai Tô Mạc mạnh mẽ đè anh trên cửa, đầu lưỡi tách môi của đối phương ra một chút liền xông vào, cái lưỡi linh hoạt ở trong khoang miệng của đối phương hoành hành ngang ngược, rất nhanh liền bắt được “mục tiêu” cùng dây dưa, hai đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau, cùng nhau càn quét từng góc bên trong khoang miệng của đối phương, tiếng nước lép nhép vang lên trong gian phòng tối đen đặc biệt rõ ràng, hô hấp của hai người đan cài vào nhau, hơi thở giao hòa, triền miên nói không nên lời.
Tô Mạc bị hôn phải ngửa mặt lên, không thể không gắt gao ôm thật chặt cổ của Lục Diễn để ngăn chính mình không cẩn thận bị ngã ngồi xuống.
Không biết hôn bao lâu, hai người đều cảm thấy môi có chút tê dại, lúc này mới hơi bình tĩnh mà tách ra một chút.
Lục Diễn cởi áo khoác ngoài của mình, cũng giúp Tô Mạc đem áo vest cởi ra, hai người lôi kéo nhau lảo đảo đi về phía phòng ngủ, thỉnh thoảng còn trao nhau những nụ hôn nóng bỏng.
Đi tới phòng ngủ, vẫn như trước chưa kịp bật đèn, Lục Diễn bị đẩy nhẹ một cái, lập tức ngồi xuống mép giường, Tô Mạc vẫn theo sát thuận thế chen một bên đầu gối vào giữa hai chân của hắn.
Tô Mạc vừa nới lỏng nút thắt chặt chẽ của cà-vạt, vừa cúi người hôn nhẹ một cái lên môi của Lục Diễn. Lục Diễn đặt tay lên hông của anh, đem vạt áo sơ mi của anh kéo ra từ bên trong quần tây, một đôi tay liền vuốt ve dọc theo đường cong xinh đẹp của sườn eo lên phía trên.
Tô Mạc vất vả nới lỏng cà-vạt, muốn tự mình cởi bỏ nút thắt, lại bị sờ một cái khiến cho toàn thân giật nảy, ngón tay run lên, ngay cả sức lực cởi khuy áo cũng không có. Lục Diễn liền tiếp nhận công việc của anh, thật nhanh thay anh đem khuy áo cởi ra, lại không vội vã cởi áo sơ mi mà ngón tay ở trước vạt áo mở rộng lưu luyến vuốt ve ***g ngực của anh.
Tô Mạc khó khăn thở gấp, thấy quần áo trên người Lục Diễn vẫn mặc nghiêm chỉnh, liền không chịu yếu kém mà cũng giúp hắn đem vạt áo kéo ra ngoài. Lục Diễn mặc là áo len, hai tay hơi nhấc một chút, dưới sự trợ giúp của Tô Mạc áo liền rời khỏi người. Mặc dù là Tô Mạc cởi áo trước, nhưng thân trên trần trụi trước lại là Lục Diễn.
Hai tay Lục Diễn vẫn để ở trên hông của Tô Mạc, hơi dùng lực một chút, ngực cùng bụng của hai người liền dính sát vào với nhau, nóng đến mức cả người đều mềm nhũn. Hông của Tô Mạc lại bị vuốt ve khe khẽ, thả lỏng người một cái, cả người liền ngã về phía trước, Lục Diễn cũng thuận thế thả lỏng khí lực, ngã ngửa ra phía sau ở trên giường.
Tô Mạc cố gắng dùng khuỷu tay chống tại hai bên sườn của đối phương, lại cúi đầu hôn lên. Lục Diễn ngẩng đầu đáp lại nụ hôn của anh, hai đầu lưỡi chạm vào nhau, thử thăm dò quấn lấy nhau, quấn quýt liếm lộng, nước bọt nhịn không được mà tràn ra, lại hung hăng quấn riết lấy nhau, môi cùng môi không có một chút kẽ hở.
Tay của Lục Diễn ở trên lưng đối phương chậm rãi sờ xuống phía dưới, sờ thấy dây thắt lưng liền một mạch rút ra, sau đó đầu ngón tay hơi động một chút, quần ngoài cùng quần lót bên trong liền bị kéo ra, tính khí đã cương một chút hơi nhô ra ngoài, bị Lục Diễn nắm ở trong tay.
Bộ phận quan trọng bị nắm giữ, vừa nghĩ tới người làm như vậy là Lục Diễn, Tô Mạc quả thực có chút không tiếp nhận được, Lục Diễn lại bắt đầu di chuyển lên xuống, ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve đầu đỉnh hơi rỉ nước. Kích thích quá lớn làm cho tính khí lúc đầu chỉ cương một chút nhanh chóng cứng lên hoàn toàn, thân thể Tô Mạc run lên, mở to miệng thở gấp mấy cái, hôn môi đã khó có thể tiếp tục làm, khuỷu tay cũng có chút không nhịn được mà mềm nhũn.
Lục Diễn nâng eo của đối phương lên, hơi dùng lực một chút, lật cả người lại, vị trí trên dưới liền đảo ngược. Tô Mạc chỉ cảm thấy một hồi hoa mắt chóng mặt, đã bị đè xuống. Động tác trên tay Lục Diễn vẫn còn tiếp tục, hai chân quỳ ở hai bên thân thể của Tô Mạc, cúi người hôn nhẹ một cái lên đôi môi đã có chút sưng đỏ của anh, nước bọt liền theo đó chảy xuống phía dưới, cằm, cổ, xương quai xanh, liên tiếp liếm hôn qua, lưu lại một vệt nước ẩm ướt, cuối cùng dừng lại ở hai điểm nhỏ trên ngực, đầu tiên là cắn nhẹ một chút, nơi bị cắn run rẩy mà dựng đứng trong không khí, lại bị hút mạnh một cái.
“Ách……” Tô Mạc không chịu nổi từ cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ, lại lập tức cảm thấy quá mức xấu hổ mà cố gắng nhịn xuống, anh chưa từng nghĩ tới, nơi đó của nam nhân cũng sẽ nhạy cảm như vậy, cố tình Lục Diễn lại cảm thấy hứng thú, “chăm sóc” cả hai bên như nhau. Từng trận run rẩy theo nơi bị chạm vào truyền ra khắp toàn thân, Tô Mạc bị kích thích đến mức cả người như nhũn ra, hoàn toàn không có một chút khí lực, nhưng vẫn không nhịn được mà thở hổn hển. Bất tri bất giác, đã trao quyền chủ động vào tay đối phương.
Không biết qua bao lâu, dường như chỉ trong chốc lát, lại giống như đã thật lâu, thời gian trở nên gần như không còn ý nghĩa, Tô Mạc sau khi bị Lục Diễn lại một lần nữa mút vào thật mạnh, cơ thể run rẩy mãnh liệt, tính khí đã căng cứng run lên, bắn ra.
Lần đầu tiên trong đời được cảm nhận kích thích như vậy Tô Mạc đã hoàn nói không nên lời, anh nhắm mắt lại lặng lẽ thở gấp, sợi tóc đã bị mồ hôi thấm ướt từ lâu, ngay cả lông mi thật dài cũng ẩm ướt hoàn toàn, không biết là mồ hôi hay là nước mắt thấm ướt.
Thoáng hồi phục một chút, Tô Mạc mở to mắt, trong mắt vẫn lờ mờ lưu lại dục vọng, khóe mắt ửng đỏ, quả thực phong tình vô hạn. Anh vừa mở mắt ra một chút liền đối diện với đôi mắt thâm tình đang nhìn mình chăm chú của Lục Diễn, trong mắt là dục vọng mãnh liệt không chút che giấu.
Tô Mạc biết chuyện chỉ vừa mới bắt đầu, anh đã tiết qua một lần, hơi giảm bớt khát vọng cùng khô nóng trong cơ thể, thế nhưng Lục Diễn còn chưa có. Anh cố gắng nâng nửa người trên lên, tay run run cởi thắt lưng của Lục Diễn. Tính khí đã hoàn toàn cương cứng từ trước vừa được cởi bỏ trói buộc một cái liền lập tức nảy ra ngoài, gần như đập lên trên mặt của Tô Mạc.
“Cậu nhỏ” của Lục Diễn thật kinh người, tuy rằng Tô Mạc cũng không có thời gian để suy xét nhiều, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với tính khí hoàn toàn cương cứng đến sung huyết ở khoảng cách gần như vậy, không khỏi ngẩn người. Nhưng anh rất nhanh thì hồi phục lại tinh thần, học theo động tác vừa nãy của Lục Diễn, hai tay nhẹ nhàng bao trọn tính khí trước mắt, khẽ chuyển động.
Lục Diễn lần này bị kích thích đến da đầu tê dại, hít sâu một hơi cố gắng nhịn xuống khát vọng muốn mạnh mẽ tiến vào, hắn cúi người đem cằm tựa trên vai Tô Mạc, thuận thế đem người đè xuống giường lần nữa. Trên tay bị dính đầy chất dịch vừa mới bắn lên lúc nãy, cảm giác nhơn nhớt có chút kỳ quái.
Tay Lục Diễn hơi dùng sức một chút, một chân của Tô Mạc thoáng cái đã bị giơ lên, quần vốn là treo ở trên mắt cá chân bởi vì mất chỗ bám rốt cuộc tuột xuống. Lúc này trên người Tô Mạc ngoại trừ áo sơ mi hững hờ nơi cánh tay thì không có vật gì khác nữa, Lục Diễn lại tốt hơn nhiều, thân trên mặc dù là trần trụi, quần lại chỉ bị cởi một chút để lộ ra tính khí to lớn.
Hai tay của Lục Diễn ở trên cái mông co giãn của Tô Mạc bóp nhẹ một hồi, ngón tay lại lặng lẽ tìm đến phía sau, tại lối vào nho nhỏ nhấn nhẹ một chút, thử khuấy đảo mà thăm dò. Thân thể Tô Mạc lập tức cứng đờ, nhưng không có ngăn cản động tác của Lục Diễn.
“Có được không?” Thanh âm của Lục Diễn vì cố gắng kiềm chế dục vọng mà phá lệ khàn khàn, cúi đầu ở bên tai Tô Mạc hỏi ý kiến, hơi thở thổi ra chạm vào vành tai của Tô Mạc, kích thích đến mức phát run.
Tô Mạc cả trái tim đều tê dại, anh vốn không cự tuyệt được Lục Diễn, hơn nữa hiện tại đạn đã lên nòng, không thể không bắn, thật ra thì chính anh cũng muốn, mặc dù cũng đã phát tiết qua một lần nhưng vẫn không đủ. Tuy rằng anh chưa từng nghĩ tới tình huống mình phải nằm dưới, nhưng hai nam nhân cùng một chỗ, luôn có một người phải “tiếp nhận”, nếu như đối tượng là Lục Diễn, dường như cũng không có gì không thể chấp nhận, mà, cũng chỉ có thể là Lục Diễn.
Tô Mạc không hề uốn éo phản kháng hay tỏ ra khó chịu, vừa mới nãy anh không ngăn cản Lục Diễn, cũng là đã ngầm thừa nhận, thanh âm của anh bởi vì nhuốm dục vọng mà khàn khàn, “Đồ vật ở trong túi”.
Thân thể Lục Diễn lập tức ngửa về sau một cái, mò ở trong chiếc quần vừa mới tuột xuống, từ trong túi lôi ra hai món đồ, một thứ là lọ bôi trơn, một thứ khác là một hộp bao cao su. Có lẽ thời điểm Tô Mạc chuẩn bị những thứ này cũng không có nghĩ tới cuối cùng lại dùng đến trên người mình đi.
Lục Diễn rất nhanh mở nắp lọ bôi trơn, đổ gần nửa lọ lên trên tay, để lát nữa bôi lên nơi muốn đi vào. Tô Mạc lập tức cảm giác được phía sau một mảnh lạnh lẽo, theo phản xạ mà co rút lại một chút, một ngón tay của Lục Diễn đang đặt ở lối vào, thuận theo co rút này mà hơi chui vào, giống như anh đang chủ động hút vào vậy. Tô Mạc nhất thời cảm thấy có chút không ổn lắm, nhưng Lục Diễn thật ra tràn đầy hứng thú mà thuận thế đem một ngón tay dò xét bên trong, kem bôi trơn hiệu quả rất tốt, đầu ngón tay nhanh chóng trượt vào, nhưng nếu muốn tiến sâu thì có chút trở ngại. Lục Diễn liền đem đầu ngón tay dò xét bên trong nội bích mềm mại, nhẹ nhàng nhấn, xoay tròn chậm rãi đâm sâu, cho đến khi cả ngón tay đều chui vào. Sau khi tiếp nhận ngón tay thứ nhất, tiếp sau đi vào sẽ dễ dàng hơn nhiều, rất nhanh liền giãn rộng ra để cả ba ngón tay có thể tiến vào cùng một lúc.
Lục Diễn đã cương cứng hết mức, nhưng ngón tay lại luyến tiếc rời khỏi nơi khó khăn lắm mới đi vào được, liền dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Tô Mạc. Tô Mạc không chống cự được ánh mắt của Lục Diễn, không thể làm gì khác hơn là tự mình xé mở gói bao cao su, lấy ra một cái đeo vào tính khí của đối phương, tự mình làm việc này khiến cho Tô Mạc cảm thấy có chút lúng túng.
Lục Diễn lúc này mới rút thật nhanh ngón tay ra, thay bằng tính khí để ở miệng huyệt, ở nơi đó chậm rãi đảo mấy vòng, liền vững vàng chậm rãi tiến vào.
Tiểu huyệt bị tính khí lớn tạo ra cảm giác cũng không thoải mái gì, ba ngón tay cộng lại so ra vẫn kém thứ hiện tại đang xâm nhập trong lối vào của cơ thể, Tô Mạc một bên hít sâu một bên cố gắng thả lỏng hết mức, để cho đối phương có thể tiến vào càng thêm thuận lợi.
Thời điểm rốt cuộc cả tính khí đều có thể đi vào, hai người đều thở ra một hơi. Lục Diễn không bắt đầu di chuyển ngay lập tức, một mặt hắn muốn cho Tô Mạc chút thời gian thích ứng, mặt khác đột nhiên kết hợp kích thích quá lớn, hắn sợ rằng nếu lập tức chuyển động e rằng sẽ nộp vũ khí đầu hàng quá nhanh. Đợi đến khi hai người đều thích ứng được với loại cảm giác này, Lục Diễn mới bắt đầu ưỡn thẳng lưng mà chuyển động.
Ngay từ đầu động tác cũng không quá kịch liệt, nhưng rất có quy luật, mỗi lần đều là chậm rãi rút ra một chút, rồi lại chậm rãi đẩy mạnh vào, cho đến tận khi toàn bộ tính khí đều đi vào. Lục Diễn quần vẫn mặc hoàn hảo trên người, chỉ lộ ra tính khí, mỗi một lần thời điểm cả tính khí tiến vào, khóa kéo đều đánh vào trên cái mông mềm mại trần truồng của Tô Mạc, rất nhanh bị vỗ đến đỏ lên.
Lúc đầu Tô Mạc chỉ cảm thấy nơi tiếp nhận sưng trướng đến ê ẩm, Lục Diễn quan tâm mà thả chậm tốc độ cho anh nhiều thời gian để thích ứng hơn, thế nhưng dưới tình huống mông bị khóa kéo vỗ lên đến phát đau lại đem tới khoái cảm khác thường, loại cảm giác vừa đau vừa thoải mái này làm cho Tô Mạc dần dần có chút không chịu nổi, vừa muốn mở miệng bảo Lục Diễn dừng một chút, Lục Diễn lại đột nhiên tăng nhanh tốc độ, tính khí mạnh mẽ cọ xát qua một điểm nào đó trong cơ thể, trong nháy mắt khoái cảm dâng lên quả thực muốn đem Tô Mạc nuốt trọn, lời đến miệng còn chưa kịp nói ra liền bị đổi thành tiếng rên rỉ.
Nội bích theo một tiếng này mãnh liệt co rút lại một chút, Lục Diễn bị kẹp đến suýt chút nữa bắn ra, vội vã bóp hông của Tô Mạc mà rút ra một chút, sau đó còn chưa chờ Tô Mạc thả lỏng, lại mạnh mẽ đâm vào. Lần này Lục Diễn không dừng lại nữa, một lần so với một lần lại càng thêm dùng sức, một lần so với một lần lại đâm vào càng sâu, sức lực toàn thân đều đem ra, hận không thể đem cả người đều chôn vào.
Tô Mạc ngửa đầu, một câu cũng không nói được, mở miệng hoàn toàn đều là thở gấp và rên rỉ, hai chân anh bị kéo mở ra hai bên, Lục Diễn mỗi lần đâm vào luôn cọ xát qua điểm nhạy cảm, tính khí vừa tiết qua do kích thích mà chậm rãi cứng lên lần nữa, nhưng bởi vì không được an ủi, nên có chút chưa thỏa mãn, Tô Mạc lại toàn thân mềm nhũn, ngay cả một chút khí lực để tự mình an ủi cũng không có, trước sau khó chịu làm cho khóe mắt của anh trở nên ẩm ướt.
Lục Diễn đột nhiên cúi người, nhẹ nhàng liếm liếm khóe mắt của anh, một tay buông đùi của anh ra, chuyển qua xoa nắn tính khí của anh. Phía trước rốt cuộc cũng được chăm sóc đến, Tô Mạc thở dài, ngẩng đầu nhìn thần sắc chuyên chú của Lục Diễn, thân thể tuy rằng mệt mỏi, tâm lý lại thỏa mãn không nói nên lời, anh vươn hai tay ôm cổ Lục Diễn, hai chân cũng chủ động quấn lên hông của hắn.
Lục Diễn dường như là được hành động của anh khích lệ, động tác càng lúc càng nhanh, Tô Mạc bị xỏ xuyên đến mức cảm thấy giống như con thuyền nhỏ lắc lư trên biển rộng, dần dần tay chân cũng không quấn được, thở gấp cũng càng lúc càng nặng.
Cuối cùng, lại ra vào mạnh mấy cái, Lục Diễn dừng động tác lại, Tô Mạc mẫn cảm nhận thấy tính khí trong cơ thể run lên, Lục Diễn thoải mái bắn ra. Lần này vừa vặn chạm vào điểm nhạy cảm, cộng thêm động tác trong tay Lục Diễn, Tô Mạc cũng đồng thời tới cao trào.
Liên tục bắn tinh hai lần khiến Tô Mạc nhất thời một chút sức lực cũng không có, anh chỉ cảm thấy toàn bộ tính khí của Lục Diễn rời khỏi cơ thể mình, cùng với một tiếng “nhóp nhép” lượng lớn dịch bôi trơn cùng một chút dịch ruột non theo khe mông chảy ra ngoài. Mức độ xấu hổ quá lớn, cũng may là Tô Mạc không đỏ mặt.
Lục Diễn gỡ “áo mưa” vừa dùng xong ra, nhưng không lập tức rời đi, ngược lại tiến tới kiểm tra hạ thân nơi mình vừa điên cuồng tiến vào, miệng huyệt có chút sưng nhẹ, không nghiêm trọng lắm, thậm chí còn đang chậm rãi co rút lại, khiến người xem cảm thấy tâm tư ngứa ngáy. Trái lại phần mông bị khóa kéo đập vào đỏ một mảng lớn, Lục Diễn nhất thời cảm thấy có chút yêu thương cùng ảo não, vừa nãy quá mức kích động, hắn thật không có chú ý đến.
Lục Diễn cẩn thận từng chút xoa xoa chỗ bị chà xát đến đỏ lên, “Còn đau không? Xin lỗi, anh không chú ý tới”.
Tô Mạc đã hơi hồi phục lại, anh ngồi dậy, đối diện với Lục Diễn, mỉm cười, “Không sao, đã hết đau”.
Lục Diễn nhìn anh không giống như là đang an ủi mình, liền yên lòng, “Thật may không bị rách da”. Vừa nói ngón tay liền thuận theo xoa nhẹ miệng huyệt phía sau của đối phương, “Ở đây thì cảm thấy thế nào?”
Bị hỏi trắng trợn như vậy, Tô Mạc cũng có chút xấu hổ, “Khá tốt”. Nói thật là, nơi đó cảm giác cũng không tốt gì, vừa rồi thời điểm bị lấp đầy vẫn không cảm thấy gì, bây giờ trống không, mới cảm thấy được nóng rát, quan trọng hơn là, lúc nãy bị nhồi chật bây giờ còn nghĩ hình như phải có cái gì ở bên trong, có chút cảm giác trống rỗng, co rụt lại một chút.
Lục Diễn rõ ràng nhận ra được một chút né tránh không nói ra trong lời nói của anh, ngón tay như trước đặt tại nơi nào đó, chậm chạp xoa nhẹ.
Vốn chỉ là đơn giản muốn giúp đối phương xoa dịu một chút, ai biết nơi đó xúc cảm quá tốt, ngón tay đè xuống lại có khát vọng, Lục Diễn cúi xuống ở bên tai Tô Mạc trưng cầu ý kiến, “Một lần nữa đi”.
Tô Mạc rõ ràng cũng bị khơi dậy hứng thú, hơi nheo mắt lại, cười nói, “Được!”
Lục Diễn lần này trước tiên cởi toàn bộ quần áo, sau đó đẩy thân thể Tô Mạc nằm xuống, lần thứ hai tách hai chân anh ra, để tính khí đã cương cứng ở miệng huyệt vừa mới bị chèn ép, chậm rãi vững vàng thẳng lưng đi vào, không biết là vô tình hay là cố ý, lần này Lục Diễn đã quên mang bao cao su.
Bởi vì đã tiết qua một lần, Lục Diễn lần này không nóng vội, sau khi đi vào không có động tác gì mạnh, chỉ là thong thả ung dung ma sát.
Tô Mạc lúc đầu nghĩ cảm giác như vậy không tệ, dần dần lại nổi lên chút bất mãn, anh hơi co rút một cái ra hiệu ngầm, Lục Diễn lại không có động tĩnh, vẫn cứ thong thả mà chuyển động như vậy.
Tô Mạc bất đắc dĩ, đành phải dùng chân dụ dỗ, đầu ngón chân ở trên lưng đối phương gãi nhẹ một chút, khóe miệng cười một cái mang theo chút khiêu khích, “Nhanh một chút!”
Ánh mắt Lục Diễn tối sầm lại, thấp giọng nói, “Đợi lát nữa cũng đừng cầu xin anh buông tha”.
Nói rồi đem hai chân Tô Mạc tách rộng sang hai bên, cái mông gần như bị treo hẳn lên. Lục Diễn đem tính khí rút ra toàn bộ, sau đó hung hăng đâm vào, cứ làm như thế trên dưới mấy chục lần, chỉ nghe đến âm thanh tạo thành do bụng đập lên mông “ba ba ba”, cùng với tiếng thở gấp không thể đè nén của hai người.
Tô Mạc lần này sâu sắc cảm nhận được chân lý nam nhân trên giường tuyệt không thể khiêu khích, hai người thay đổi một vài tư thế, tính khí của Lục Diễn từ đầu đến cuối chôn ở trong cơ thể của anh, tốc độ và độ mạnh yếu chưa từng chậm lại.
Tô Mạc bị lăn qua lăn lại đến mức có chút không chịu nổi, trên người ẩm ướt giống như mới vớt ra từ trong nước, áo sơ-mi đã sớm bị cởi ra lúc nào không biết, lưng bủn rủn đến lợi hại, lại nói không nên lời cầu xin tha thứ.
Một lần cuối cùng Lục Diễn đem anh kéo lên, dùng tư thế ngồi đâm sâu vào trong cơ thể anh, một bên mãnh liệt đâm về phía trước, một bên ghé vào tai của anh cực kỳ mập mờ mà thấp giọng nói, “Bên trong em chặt quá, kẹp anh thật thoải mái.”
Tô Mạc run lên, tính khí để ở trước bụng đối phương run rẩy, tâm lý cùng sinh lý đồng thời sảng khoái, dưới trạng thái hoàn toàn không được an ủi cứ như vậy bị làm đến mức bắn ra.
Lục Diễn cúi đầu cười có chút gian xảo, liền bởi vì nội bích co rút lại mà tới cao trào, lại dùng sức va chạm mấy cái, cũng bắn ra theo.
Mãi đến tận khi nội bích bị một dòng chất lỏng nóng bỏng phun vào, Tô Mạc mới hoảng hốt nghĩ, cư nhiên bị bắn vào bên trong.
Hoàn chương 46.
☆,
Vãn Hồi Vãn Hồi - Phi Sát