Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không đánh mất lòng nhiệt tình của mình.

Winston Churchill

 
 
 
 
 
Tác giả: Phi Sát
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 125
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 380 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14
.
Hai người đồng thời đến văn phòng Tần Phong, đóng cửa lại, Tần Phong đi thẳng vào vấn đề, “Công ty an bài tôi dẫn cậu, nói thực ra, tôi không quá tình nguyện, tôi đã thật lâu không theo người mới. Có điều Tô đổng tự mình an bài, tôi như thế nào cũng phải nể mặt, nhưng nếu cậu không thể phối hợp, cho dù Tô đổng ra mặt, tôi cũng sẽ đổi người.”
Lục Diễn cười cười, tỏ vẻ lý giải, “Tôi hiểu được, khiến Phong ca hao tâm tổn trí.”
Tần Phong đối với thái độ của hắn coi như vừa lòng, “Cậu cũng không cần có tâm lý gánh nặng, tôi nếu tiếp nhận cậu thì sẽ phụ trách đối với cậu, cậu không cần lo lắng tôi sẽ ngáng chân cậu trong công việc. Mặc kệ nói như thế nào, tôi cũng sẽ không tự đập bể danh tiếng của mình.”
Lục Diễn thản nhiên đáp lời, “Phẩm đức phong phạm thường ngày làm việc của Phong ca trong giới tiếng lành đồn xa, tôi tự nhiên không có gì lo lắng.”
Tần Phong gật gật đầu, “ Điều kiện ngoại hình của cậu rất tốt, trong giới giải trí hỗn độn, này chính là cơ sở. Trước đây cậu mới đi theo Lý đạo diễn một bộ phim, đáng tiếc còn chờ hậu kỳ chế tác, bộ phim này giai đoạn trước tuyên truyền cơ bản không có, hậu kỳ tuyên truyền còn chưa bắt đầu, cho nên cậu bây giờ còn là một người mới triệt để. Đối với cậu mà nói, hiện nay quan trọng nhất là làm sao tiến vào tầm nhìn đại chúng, đề cao nổi tiếng. Hiện tại muốn lộ diện thì tham gia các loại tuyển chọn hoặc các tiết mục giải trí là nhanh nhất, nhưng tôi không đề nghị cậu làm như vậy, việc này chỉ kéo thấp đẳng cấp của cậu. Hiện tại vừa lúc là giai đoạn lên kế hoạch quay phim, tôi cảm thấy cậu có thể hướng phương diện này cố gắng một chút. Nghe nói Lý đạo diễn đối với cậu rất tán thưởng, như vậy diễn xuất của cậu hẳn là không tồi.”
Lục Diễn không quá mức e dè khiêm tốn, “Cũng được.”
Tần Phong càng vừa lòng, “Nói như vậy, tôi sẽ đối với cậu càng tin tưởng. Công ty đang lập kế hoạch quay phim là của Vương Thụy Đông Vương đạo diễn, nam chính đã xác định là Đan Sở Du, tôi giúp cậu tranh thủ lấy vai nam chính thứ hai, kịch bản ngày mai liền sẽ cho cậu. Bộ phim này quay xong thì hậu kỳ phim của Lý đạo lúc trước cậu tham gia hẳn là bắt đầu tuyên truyền, đến lúc đó hai bút cùng vẽ, tranh thủ có thể ngay lần đầu liền thành công. Trước đó, cậu tốt nhất không cần tiếp nhận phỏng vấn trên truyền thông, cũng tận lực không cần lộ diện, có vấn đề gì không?”
“Tôi không có vấn đề, hết thảy theo Phong ca an bài.”
“Tốt lắm, làm một người mới, đầu tiên phải làm chính là nghe lời, cậu rất được. Kế tiếp tôi mang cậu đi làm quen công ty một chút, còn phải làm thẻ nhân viên, về sau tiện ra vào công ty, có điều chờ sau khi cậu nổi tiếng rồi, mặt của cậu chính là giấy thông hành.” Tần Phong khó được mà nói đùa.
Dọc theo đường đi, Lục Diễn càng ngày càng cảm thán, Tần Phong không hổ là người đại diện kim bài, mỗi một chi tiết đều chiếu cố vô cùng thỏa đáng. Về phần ngay từ đầu hắn nói những lời kia, Lục Diễn cũng không để trong lòng, so với kẻ hai mặt, trước mặt một vẻ sau lưng một kiểu, Lục Diễn càng thích Tần Phong trực tiếp như vậy, dù sao nếu như không có gì ngoài ý muốn, bọn họ ít nhất phải hợp tác ba năm, cho dù không thể thành thật với nhau, tốt nhất cũng không cần có quá nhiều dè dặt lẫn nhau.
“Cậu hiện tại ở chỗ nào?” Tần Phong đột nhiên hỏi.
Lục Diễn nhanh chóng nói ra một cái địa chỉ.
Tần Phong nhíu mày, “Nơi đó không được, quá xa. Như vậy đi, trước tôi giúp cậu vào ký túc xá công ty, điều kiện sẽ không quá tốt, chỉ có lợi ở chỗ tiện đi lại. Về sau chờ cậu nổi rồi, có thể đổi chỗ ở tốt hơn. Người trẻ tuổi không cần quá sốt ruột, ở trong này, có thể nổi tiếng mới là tất cả.”
Lục Diễn gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
“Mặt khác, tốt nhất an bài cho cậu một trợ lý. Trên tay của tôi còn có vài minh tinh khác, không thể luôn đi theo cậu, có một trợ lý sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.”
“Tôi có thể tự mình lựa chọn trợ lý không?” Lục Diễn hỏi.
“Sao vậy, cậu có người rồi sao?”
Lục Diễn có chút chần chờ, “Có một, nhưng tôi không biết cậu ta có thể tới hay không. Chính là trợ lý trước kia đóng phim của Lý đạo diễn từng được sắp xếp cho tôi, Tống Huy, chúng tôi ở chung mấy tháng, tôi cảm thấy cậu ta rất tốt.”
“Người của đoàn phim a,” Tần Phong trầm ngâm trong chốc lát, “Như vậy đi, tôi giúp cậu liên hệ một chút, nếu cậu ta nói không được, tôi sẽ an bài cho cậu một người khác.”
Lục Diễn cười nói, “Cảm ơn Phong ca.”
Ngày hôm sau liền nhận được kịch bản.
Là một bộ cổ trang hài kịch nhẹ nhàng. Nội dung chính kể về con cháu thế gia Viên Bảo bởi vì bất mãn bị ép duyên, không nguyện ý lấy một nữ tử chưa từng gặp mặt làm vợ mà trốn nhà, ở trên đường ma xui quỷ khiến thế nào mà gặp vị hôn thê Chu Tử nữ phẫn nam trang cũng không hài lòng bị ép duyên rời nhà trốn đi cùng với biểu ca Trầm Thiên bởi vì lo lắng cho biểu muội mà đuổi theo, ba người bởi vì hiểu lầm mà quen biết, sau lại kết làm bạn tốt, trong tình huống không biết thân phận lẫn nhau làm bạn đồng hành. Viên Bảo vui vẻ hoạt bát cùng một Chu Tử luôn bị nuôi dưỡng trong khuê phòng rốt cuộc làm ra một ít chuyện hỗn loạn, Trầm Thiên trầm ổn già dặn thì phụ trách giải quyết hậu quả cho bọn họ. Trong quá trình này, Viên Bảo dần dần yêu thích Chu Tử, khi không biết đối phương là nữ phẫn nam trang còn cho là mình thích nam nhân, lại đủ loại tự gây sức ép gây ra đủ màn dở khóc dở cười, cuối cùng tất nhiên là kết thúc có hậu, mọi người đều vui vẻ, nếu như bỏ qua ánh mắt cuối cùng có chút phiền muộn khi Trầm Thiên nhìn Viên Bảo cùng Chu Tử thành thân kia.
Câu chuyện tương đối theo khuôn sáo, cũng may nhiều đoạn coi như mới mẻ, hơn nữa hài hước không theo lối cũ.
Tuy rằng Trầm Thiên đối biểu muội Chu Tử kia tựa như có tình yêu mà cuối cùng vì hạnh phúc biểu muội mà ẩn giấu tâm tư tác hợp cho đôi trẻ có lạm dụng tình tiết ngôn tình, nhưng nếu diễn viên ngoại hình tốt cộng thêm vài ánh mắt vừa thâm tình lại vừa u buồn liền đủ để cho một đám fan nữ yêu thương.
Ngoài ra còn có nội dung Viên Bảo nhầm tưởng mình thích nam nhân mà lôi kéo Trầm Thiên uống rượu kể khổ, thậm chí vì xác nhận mình không thích nam nhân mà thiếu chút nữa hôn môi Trầm Thiên, cũng đủ để đạt được một số lớn cảm tình của hủ nữ.
Bám theo thị hiếu của hủ đã trở thành một loại xu thế, không theo quả thực có lỗi với người xem, chút điểm ái muội nho nhỏ này thật đúng là chút lòng thành. Đương nhiên nếu diễn viên là hai anh chàng siêu cấp đẹp trai hiệu quả tự nhiên sẽ càng cao.
Lục Diễn đóng vai nam chính thứ hai Trầm Thiên, mà nam nhân vật chính Viên Bảo thì do Đan Sở Du đóng.
Đan Sở Du là thần tượng đang nổi, cũng là nghệ sĩ dưới trướng Tinh Không, tuy rằng còn chưa có duyên với danh hiệu ảnh đế, nhưng hắn hiện tại lượng yêu mến cũng không thấp hơn bất luận một ảnh đế nào. Gương mặt hắn có vẻ đặc biệt trẻ con, tuy rằng năm nay đã gần ba mươi nhưng thoạt nhìn tựa như mới hơn hai mươi, thời điểm cười rộ lên vô cùng sáng chói, sắm vai Viên Bảo nghịch ngợm vô cùng thích hợp. Mà Lục Diễn tuy rằng tương đối trẻ tuổi, nhưng khí chất càng trầm ổn, diễn vai Trầm Thiên lớn tuổi hơn cũng không có vấn đề.
Lần đầu tiên tại phim trường nhìn thấy Đan Sở Du hoặc là nói hắn tự đến chào hỏi trước, lúc ấy Lục Diễn đang xem kịch bản, đột nhiên bị người từ phía sau dùng sức vỗ một chút, quay người lại liền gặp một khuôn mặt tươi cười xán lạn, giơ tay lớn tiếng kêu hắn, “Hey, ‘Biểu ca’.”
Lục Diễn sửng sốt một chút không kịp phản ứng, hắn lại ha ha nở nụ cười, “Lục Diễn đúng không, không dọa cậu đi, tôi là Đan Sở Du.”
Lục Diễn khóe miệng khẽ cong, có chút bỡn cợt, “Sao có thể chứ, tiểu Bảo.”
Đan Sở Du nhãn tình sáng lên, “Ai nha, Lục Diễn cậu thật thú vị, tôi thích.”
“Không phải là nên gọi biểu ca sao?” Nháy mắt mấy cái.
“Được a, nhìn đoán không ra bộ dáng cậu nghiêm trang chững chạc như vậy, so với tôi còn thích diễn hơn.”
Lục Diễn lúc này mới nói chuyện bình thường.
Đan Sở Du quả nhiên cùng trong lời đồn vô cùng vui vẻ sáng sủa, về phần có dễ ở chung hay không, tự nhiên tùy người khác nhận xét đi. Lục Diễn biết hắn đối với mình thái độ như vậy đa phần là bởi vì Tần Phong trước đó từng chào hỏi, hắn cũng không tự kỷ đến mức cho rằng mị lực của mình quá cường đại. Mà có thể tồn tại trong showbiz cho tới bây giờ, Đan Sở Du cũng tuyệt đối không đơn thuần giống như gương mặt của hắn.
Đan Sở Du thích diễn cả ở đời thực, thích đóng giả nhân vật trong phim, vừa vặn lần này nhân vật Viên Bảo thuộc loại hoạt bát nhanh nhẹn, thời điểm tại phim trường thích đùa giỡn, nhất là đối với Lục Diễn. Lục Diễn đã không là thiếu niên non nớt, kinh nghiệm trải qua hai đời, am hiểu sâu sắc đạo đối nhân xử thế, cũng hiểu được gặp người nào nói cái gì làm chuyện gì, cho nên cũng không để ý cùng điên với hắn, dù sao trong lòng biết rõ ràng. Ở đây dẫu có thăm dò lẫn nhau, cũng ở chung vô cùng thoải mái.
Có lẽ bởi vì quay là bộ phim hài kịch nhẹ nhàng, hơn nữa tính cách Vương đạo diễn tương đối hiền hoà, không nóng nảy giống Lý đạo, rất ít mắng chửi người, toàn bộ đoàn phim không khí đều vô cùng tốt, giữa các diễn viên cùng nhân viên ở chung rất hòa thuận.
Trong bầu không khí này, Lục Diễn cũng thoáng nhẹ nhàng thở ra, không gò bó giống khi diễn bộ phim đầu kia.
Lục Diễn thái độ xử thế cùng với người đại diện Tần Phong bối cảnh như vậy cộng thêm một minh tinh Đan Sở Du ưu ái, khiến cho hắn tại đoàn phim rất không tệ, lại không có ai nói năng lỗ mãng với hắn, cho dù có vài vai nhỏ đỏ mắt đãi ngộ của hắn thì ở trước mặt hắn cũng luôn luôn cung kính, mà ngay cả nữ chính Tống Điềm Điềm đều nguyện ý theo Đan Sở Du vui đùa gọi hắn một tiếng “Ca”.
Tống Huy dưới sự sắp xếp của Tần Phong trở thành trợ lý cá nhân của Lục Diễn, mỗi ngày đi theo, mọi chuyện đều an bài hết sức thỏa đáng. Tần Phong tuy rằng không thể thường xuyên theo Lục Diễn đến phim trường, chuyện quan trọng đều sẽ sắp xếp báo trước, cũng đỡ lo nhiều thứ. Lục Diễn chỉ cần phụ trách diễn phim của hắn là đủ rồi. Có thể nói, trong khoảng thời gian này, là những ngày vui vẻ nhất từ lúc Lục Diễn sống lại đến nay.
Thời gian vui vẻ luôn trôi qua rất nhanh, quay phim dần tới thời điểm kết thúc, tuyên truyền của bộ<> cũng bắt đầu, chính là bộ phim lúc trước của đạo diễn Lý Nhiễm mà Lục Diễn tham gia kia.
Một bên là bởi vì gần kết thúc mà tiết tấu quay phim nhanh hơn, một bên là chiêng trống rùm beng quảng bá phim mới, Lục Diễn mỗi một ngày lịch trình đều bị sắp xếp kín mít, thời gian nhàn nhã trước đây quả thực giống như cách xa cả một đời vậy. Nhưng mà Lục Diễn một chút cũng không ghét bận rộn như vậy, dùng cách khác mà nói chính là đau cũng đau đến khoái hoạt.
Trong khoảng thời gian này, Tần Phong làm người đại diện cũng đem trọng tâm công việc đặt trên người Lục Diễn, hắn không ngừng cùng đoàn phim phối hợp thời gian, tận lực không cho Lục Diễn bỏ qua bất luận một lần quảng bá nào. Lục Diễn làm một người mới, lấy tư thái cùng cường độ xuất hiện trước công chúng như thế nào, đối với Tần Phong người đại diện kim bài mà nói, đây là một chiến dịch không được phép xem nhẹ.
Hoàn chương 14
☆,
Vãn Hồi Vãn Hồi - Phi Sát