Phần thưởng cho sự chịu đựng gian khổ chính là những kinh nghiệm bạn thu được.

Aeschylus

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 204 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 591 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:34:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 40: Thôi Miên (2)
a...... Ta muốn."
Tai ta như nghe thấy một âm thanh xa xăm khiêu gợi, đầu óc lập tức trống rỗng, trái tim nhảy lên đột nhiên trở nên rất vững vàng, huyết dịch tựa hồ rất chậm. Cảnh tượng trước mắt ta dần trở nên mơ hồ, mơ hồ một lát lại dần dần rõ ràng, chỉ là mọi thứ đều đã thay đổi, Quách Vịnh Nhàn trước mắt thay đổi, cả hoàn cảnh bốn phía đều thay đổi.
Ta lúc này đưa thân vào một mảnh cỏ dại khắp nơi trên đất rừng hoang, một mĩ thiếu phụ rất giống Quách Vịnh Nhàn để lộ nửa thân trần nằm dưới một gốc cây đại thụ nằm lạnh run cầm cập. Nàng có thân thể đẫy đà trắng như tuyết, y phục trên người đã bị xé thành những mảnh dài căn bản không cách nào che lấp thân thể mê người, trái lại còn câu dẫn dục vọng của một tên lưu manh.
Lưu manh diện mục dữ tợn, bộ dáng rất giống ta. Hắn thoạt nhìn như bị tàn phế lại rất hung ác, trên mặt hắn là sự dâm uế cùng vui vẻ chậm rãi đi đến cạnh mĩ thiếu phụ.
" Đừng tới đây, đừng tới đây......" Mĩ thiếu phụ gào thét, nàng sợ hãi nhìn dưới háng tên lưu manh cái kia cây dương vật to lớn lại xấu xí vô cùng. Đáng sợ hơn chính là cái đồ vật này cực lớn, dài như một cây thương.
" Mỹ nhân, đợi lát nữa ngươi không kêu như vậy, ngươi sẽ hô ca ca tốt, ca ca bổng, ha ha ha......" Lưu manh phát ra tiếng cười chói tai dâm đãng.
" Đừng tới đây, đừng tới đây......"
Mĩ thiếu phụ vẫn vừa khóc vừa hô liên tục, nhưng tiếng khóc nhu nhược này chỉ có thể cổ vũ lưu manh tàn bạo nàng. Hắn hung ác nhào tới, mĩ thiếu phụ đáng thương đã không cách nào ngăn cản lưu manh hung ác bạo ngược, trên người nàng những mảnh vải thưa thớt đều bị giật tung ra, lộ ra thân thể làm cho huyết mạch trong người sôi sục, bộ ngực cao ngất đầy đặn, núm vú đỏ tươi như viên hồng ngọc, đường cong hoàn mỹ, bãi cỏ đen nhánh, còn có một cặp mông màu mỡ.
" A...... Không muốn! Van ngươi, đừng đi vào......"
Mĩ thiếu phụ không chỉ rất đáng thương, nàng còn phi thường nhát gan nhu nhược. Lưu manh kéo nàng trên đồng cỏ nhưng nàng một chút lực phản kháng đều không có. Tận đến khi lưu manh xoay cặp mông màu mỡ đến, thiếu phụ mới lần nữa lớn tiếng cầu khẩn.
Rất đáng giận, lưu manh thờ ơ với sự khẩn cầu của nàng, hắn thô lỗ đặt mĩ thiếu phụ dưới thân, đưa dương vật to béo của hắn theo xuyên qua cặp mông màu mỡ, đâm vào mật đạo mĩ thiếu phụ. Trong tiếng thét thê lương của nàng, lưu manh dộng thật lực thân thể của mình lên người nàng, dương vật vừa thô vừa to nhiều lần rút ra đút vào trong mật đạo. Nhưng mĩ thiếu phụ đáng thương chỉ khóc lóc còn ngoài ra không có một sự chống cwh gì, nàng giống như một con cừu nhỏ bị lưu manh tàn bạo vũ nhục, cường bạo.
Thế nhưng một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra. Lưu manh đút vào một hồi, mĩ thiếu phụ lại không khóc nữa, nàng dần dần hướng theo hoạt động của lưu manh mà lay động bộ mông của mình, trong miệng cũng không hề cầu khẩn, mà lớn tiếng hô: " Ca ca giỏi quá! Mạnh hơn đi! A A! Manh hơn đi!"
Lưu manh vừa gian dâm mĩ thiếu phụ, vừa nhe răng cười: " Biết ca ca lợi hại chưa?"
Mĩ thiếu phụ lớn tiếng gọi: "Biết rồi, biết rồi! Côn thịt ca ca thật thô. A...... Manh hơn đi."
Lưu manh cười gian một tiếng: " Đúng là con đĩ, muốn dùng lực thì tự mình đến đi."
Nói xong đem đại dương vật theo mĩ thiếu phụ mật đạo rút...ra, nằm ngửa trên đồng cỏ.
Mĩ thiếu phụ lang thang cười cười, hai chân phân vượt qua tại lưu manh phần eo hai bên, một chỉ bàn tay như ngọc trắng cầm chặt vừa thô vừa to dương vật, nhắm ngay đen nhánh một mảnh cọng lông trong cỏ, sau đó chậm rãi ngồi xuống.
" Úc, sướng chết. Ngươi đúng là con đàn bà dâm đãng! Nhanh! Mau đưa vú tới!"
Lưu manh một phát bắt được cặp vú cao ngất của mĩ thiếu phụ, vuốt ve trái phải. Mĩ thiếu phụ cười phóng đãng liên tục, vừa ép xuống thân thể đưa cặp vú cao ngất tới trong miệng lưu manh. Lập tức ném cặp mông sáng ngời lên, rất nhanh phun ra nuốt vào dương vật cắm trong mật đạo đại, tốc độ càng ngày càng tăng.
Lưu manh nhe răng cười. Đột nhiên, ta tựa hồ nghe thấy vài thanh âm thanh thúy: " Không thể vào được!" tổng giám đốc bàn giao:nhắn nhủ, không cho phép bất luận người nào đi vào."
" Cái gì? Ta xem...... Xem tỷ phu ta cũng không được sao?" Lại là một hòi âm thanh ỏn ẻn.
" Đúng vậy, không thể." Lại là âm thanh thanh thúy.
Lúc này ta đột nhiên tỉnh táo trở lại, phát hiện mình đang ngồi trên ghế sa lon, thân thể đẫy đà của Quách Vịnh Nhàn trần truồng ngồi trong ngực ta, động thịt của nàng liều mạng thôn phệ đại nhục bổng của ta, sóng sữa trước mắt ta tuôn trào động tâm phách. Ánh mắt của nàng rất mê ly khêu gợi, trong miệng thấp giọng kêu: " Đại nhục bổng ca ca, mạnh hơn đi......"
Âm thanh dâm đãng của Quách Vịnh Nhàn cực kỳ kích thích ta, dục vọng của ta bị chọc đến điểm cao nhất, vịn lên hai bờ mông nàng, ta lần nữa hung mãnh đâm cuồng loạn vào lỗ thịt của nàng.
" A, Tiểu Hàn ngươi...... Ngươi đã tỉnh sao? Ngươi cố nhịn xuống, đừng bắn...... Nhàn tỷ...... Nhàn tỷ sẽ tới...... A......"
Thời điểm hai tay ta đụng vào hai mông nàng, nàng nhìn ta có vẻ rất bất ngờ. Trong đôi mắt đẹp ngoài dục hỏa cường thịnh còn có một sự quỷ dị. Ta không thể nào hiểu nổi, chỉ biết là ta rất hưng phấn, rất thoải mái. Trời ạ, bây giờ ta mới cảm nhận được cái gì là ân ái.
" Tích...... Tích...... Tích......"
Hệ thống bộ đàm trên bàn làm việc đột nhiên phát ra tiếng kêu to, đây là Thượng Quan Quyên điện thoại nội tuyến cho ta, đại khái là Tiểu Quân khó chơi, kiên quyết không đợi ta.
" Tiểu Quân đã đến rồi." Ta nhỏ giọng mà nói với Quách Vịnh Nhàn.
" Ta biết, đừng ngừng lại. Tiểu Hàn, mau mạnh lên...... A...... A......"
Quách Vịnh Nhàn rên rỉ vong tình, cơ hồ là không kiêng nể gì cả phun ra nuốt vào lấy đại nhục bổng, âm thanh " BA~ BA" vang dội không dứt bên tai. Ta rất lo lắng, tranh thủ thời gian cầm chiếc quần lót nhét vào miệng nàng: "Ngươi còn kêu nữa sao?"
Quách Vịnh Nhàn nhổ quần lót trong miệng ra, cười quỷ dị với ta: " Ngươi yên tâm, chúng ta có thể nghe được âm thanh bên ngoài, nhưng người ở ngoài không thể nghe được tiếng của chúng ta."
" Thật sao?" Ta thật bất ngờ, thấy Quách Vịnh Nhàn thật sự không e ngại gì, ta cũng cảm thụ lây. Rốt cục thả lỏng tay chân, dứt khoát đút vào mật huyệt Quách Vịnh Nhàn không hề cố kỵ, mãnh liệt như gió bão mưa rào. Chốc lát sau đó, xương sống của ta như run lên: " Vịnh Nhàn tỷ, ta muốn bắn......"
" Bắn đi, bắn cho tỷ tỷ."
Quách Vịnh Nhàn lập tức đẩy nhanh tốc độ, cặp mông màu mỡ vô tình phát lên xương mu của ta. Của ta lông lồn một mảnh lầy lội, ta chưa từng thấy nữ nhân có dâm thủy phong phú như thế, hạ thân đều ướt đẫm, càng ngoài ý muốn là lỗ thịt Quách Vịnh Nhàn càng ngày càng gấp. Từng đợt kịch liệt co rút ở bụng dưới nàng sinh ra, rất nhanh tựu lan đến thân thể của ta. Ta rùng mình một cái, côn thịt mạnh mẽ càng trở nên thô to cứng rắn hơn, lần nữa hung hăng đâm vào sâu trong lỗ thịt.
Ta ôm chặt Quách Vịnh Nhàn, khoái cảm tê dại bộc phát mãnh liệt như núi lửa. Ta còn chưa kịp hô, tinh hoa đầm đặc phun trào ra ngoài, lập tức rót đầy lỗ thịt màu mỡ.
" A...... Tiểu Hàn, Tiểu Hàn." Quách Vịnh Nhàn xụi lơ trên người của ta.
" Nhàn tỷ." Ta cảm thấy chóng mặt hoa mắt. Trời ạ! Quả thực là muốn mạng của ta mà.
Trong văn phòng chỉ còn tiếng thở dốc, ngay cả tiếng kêu to của hệ thống bộ đàm cũng biến mất. Thượng Quan Quyên quả nhiên rất nhạy bén, nàng không có lại gọi điện thoại tiến đến, ta cũng nghe không thấy tiềng ồn ào của Tiểu Quân, đoán chừng là Thượng Quan Quyên đã dùng biện pháp gì di chuyển lực chú ý của nàng, ta thầm tán thưởng Thượng Quan Quyên, ta phải tăng lương cho nàng một chút.
" Nhàn tỷ." Ta nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng đã ướt đẫm mồ hôi của Quách Vịnh Nhàn.
" Ừ?" Quách Vịnh Nhàn đáp nhẹ một tiếng, hơi thở của nàng còn phi thường nặng nề.
" Không cho phép ngươi rời khỏi ta." Ta nỉ non.
Quách Vịnh Nhàn đắm chìm sau nửa ngày mới phát ra tiếng cười: "Ngươi muốn rời khỏi Nhàn tỷ, Nhàn tỷ còn không muốn đây này! Thật không nghĩ tới ngươi là Thanh Long."
" Hả? Cái gì là Thanh Long?" Ta hoàn toàn không hiểu.
"Có lẽ ngươi không biết, Nhàn tỷ ngay từ đầu cũng không chú ý. Nhưng ở vừa rồi, Nhàn tỷ phát hiện trên đầu gậy của ngươi có chín mạch máu. Giống như nam nhân có ba đầu đã là quá nhiều, mà ngươi lại có tới chín đầu mạch máu tất cả."
" A? Thế nó có nghĩa là gì?" Ta lại mê hoặc, lại hơi hoảng loạn.
Quách Vịnh Nhàn ghé lên sát lỗ tai ta cười nói: " Chính là Tiểu Hàn thiên phú dị bẩm. Nam nhân nếu trên đồ có chín mạch máu, thì gọi là Cửu vân Thanh Long, tục xưng Thanh Long, nam nhân như vậy a, tính dục tràn đầy, ham muốn chiếm giữ cũng mãnh liệt. Hơn nữa chỉ có Thanh Long, mới có thể phá thuật thôi miên của Nhàn tỷ."
" Thuật thôi miên? A, đúng rồi! Vừa rồi ta giống như là nằm mơ vậy. Ai da, Nhàn tỷ là người hay là quỷ đấy?" Tâm trạng của ta chợt kinh hoảng.
"Ngươi mới là quỷ ấy, nói bậy bạ gì đó? Thuật thôi miên là một loại ám thị tâm lý, Nhàn tỷ có thể đem sự dâm đãng nhất, những ý niệm tà ác nhất chuyển đổi thành ảo giác trong đầu Tiểu Hàn, để ngươi có cảm giác chân thật nhất đạt được thỏa mãn mãnh liệt, thậm chí...... Thậm chí có chút ít biến thái! Chỉ có điều...... Chỉ có điều......" Quách Vịnh Nhàn đột nhiên ấp a ấp úng.
Ta lo lắng hỏi: " Chỉ có điều cái gì?"
Quách Vịnh Nhàn dùng cặp vú đầy đặn xoa xoa lồng ngực ta, nàng nhẹ nhàng cười: " Chỉ có điều thi triển loại này thuật người thôi miên cũng bị ảo giác lôi cuốn, cho nên trừ phi là người Nhàn tỷ yêu nhất, nếu không Nhàn tỷ tuyệt đối sẽ không dùng tà thuật như vậy."
" Tà thuật? Ta cũng không biết là tà ác nha." Ta kinh ngạc không thôi.
" Ngươi không hiểu cũng đừng có nói lung tung, thuật thôi miên này mục đích không tinh khiết, nó chuyên dùng để khơi mào ý niệm vô sỉ nhất trong mỗi người. Nếu dùng nhiều, nam nhân sẽ trở nên rất tà ác, nữ nhân sẽ trở nên dâm đãng, đến lúc đó không thể nào tự khống chế được mình, thậm chí có thể làm ra những chuyện thương thiên hại lí."
Thấy ta chỗ hiểu chuyện không, Quách Vịnh Nhàn hé miệng cười khẽ, thần thái có mấy phần đắc ý: " Thời cổ đại, thuật thôi miên này không gọi như vậy mà gọi là mị thuật, chuyên để đối phó nam nhân bạc tình bạc nghĩa, một khi thi triển mị thuật với nam nhân này, thì bất cứ kẻ nào cũng sẽ lưu luyến người thi thuật. Hì hì, về sau Tiểu Hàn sẽ rất tưởng niệm Nhàn tỷ, ba ngày không thấy Nhàn tỷ, ngươi sẽ rất thất vọng đó."
Quách Vịnh Nhàn vừa cười, vừa hoạt động cặp mông của nàng. côn thịt cắm trong lỗ thịt lại bắt đầu sưng to lên, ta lại cảm nhận được cảm giác chặt khít.
" Ba ngày? Ta xem ra một ngày đều không thể ly khai Nhàn tỷ." Ta si ngốc văn vê núm vú nàng, vú của nàng chẳng những đầy đặn còn phi thường trắng nõn, không hề có dấu hiệu rủ xuống.
" Ngươi là Thanh Long mới chịu được như vậy. Nếu như đổi thành nam nhân khác đoán chừng cả ngày đều không thể rời khỏi tỷ. Thanh Long có lực kháng cự rất cường đại, dù là trúng mị thuật cũng có thể rất nhanh tỉnh táo lại. Ừ, vừa rồi ngươi thanh tỉnh sớm hơn Nhàn tỷ. Sau khi tỉnh lại thì ngươi sẽ tai thính mắt tinh, cách mười kilômet cũng nghe được, cho nên ngươi mới có thể nghe được Tiểu Quân thanh âm."
" Trách không được. Vậy tại sao hiện tại bây giờ lại không nghe thấy?" Ta vẫn còn có chút không rõ.
" Đó là mị thuật đã qua, thế nên nó tự động biến mất." Quách Vịnh Nhàn nhẹ nhàng giải thích.
" A, hóa ra là như vậy. Bất quá, ta hiện tại lại muốn nữa rồi, Nhàn tỷ, ta cứng quá." Ta phát hiện dục vọng của mình lại tới nữa, đại nhục bổng trong nhục huyệt Quách Vịnh Nhàn càng không ngừng được mút vào, tên kia đã sớm khôi phục nguyên khí.
Quách Vịnh Nhàn ngồi thẳng thân thể, xõa tung mái tóc, mỉm cười lắc đầu với ta: " Không được, không thể lại đến nữa. Loại này mị thuật sở dĩ tà ác, cũng là bởi vì thi triển một lần sẽ khiến cho nam nhân tiêu hao rất lớn. Nếu như giao hoan quá nhiều, đối với thân thể nam nhân rất có hại. Tuy ngươi tính lực tràn đầy, nhưng không phải là vô hạn, nhà ngươi có Đái Tân Ni, ngoài có tiểu Di cũng cần ngươi quan tâm, nhiều nữ nhân như vậy cần ngươi, ngươi không thể tùy tiện phóng túng."
" Vậy ta không thể đụng đến những nữ nhân khác sao?"Ta giật mình hỏi.
Quách Vịnh Nhàn trừng ta: " Đương nhiên không phải. Thanh Long tính lực mãnh liệt, bất cứ lúc nào cũng có thể muốn nữ nhân, Nhàn tỷ có thể hiểu được, nếu thật sự muốn, ngươi có thể làm, nhưng không nên bắn ra, mỗi ngày một lần là tốt rồi. Qua mấy ngày, Nhàn tỷ làm mấy món chút ít bổ dưỡng ngươi, ngươi bây giờ đã là tổng giám đốc, nữ nhân bên cạnh chỉ biết ngày càng nhiều, Nhàn tỷ rất lo lắng ngươi quá phóng túng. Bất quá may mắn ngươi là Thanh Long, có lực khắc chế rất mạnh, đây cũng là điều duy nhất tỷ yên tâm."
" Bbiết rồi, ta muốn hỏi hỏi thăm khi nào thì Nhàn tỷ lúc nào lại thi triển pháp thuật này?" Ta cười không thôi, thầm nghĩ một ngày một lần, ta đây không bị kìm nén mà chết sao? Trước kia không có nữ nhân, ta thường xuyên một ngày thủ dâm hai, ba lượt mới có thể tiết hỏa.
" Khanh khách, xem ngươi có nghe lời không đã! Nếu như nghe lời, ba tháng sau Nhàn tỷ lại cho ngươi thoải mái một chút." Quách Vịnh Nhàn phong tình vạn chủng liếc nhìn ta.
" Ba tháng? Nhàn tỷ, cái này cũng quá dài đó." Ta mở to hai mắt nhìn, quả thực rất lo lắng.
" Quá dài sao? Vậy thì nửa năm." Quách Vịnh Nhàn nghiêm mặt.
" Ta lắm miệng, ta lắm miệng, sẽ chờ ba tháng. Nào, trước hết để cho ta thỏa mãn hai lượt." Ta bất đắc dĩ, Quách Vịnh Nhàn mị thuật làm cho ta mê muội. Tuy thời gian ba tháng quá dài, nhưng so ra vẫn tốt hơn nửa năm.
" Đừng mà, ta muốn tắm. Bị Tiểu Quân phát hiện sẽ không tốt...... Ân...... Ân......" Bị ta hung hăng đâm vào hai cái, vẻ đắc ý của Quách Vịnh Nhàn mới biến mất. Hừ, Thanh Long quả nhiên không ăn chay.
Tỷ Phu Vinh Dự Tỷ Phu Vinh Dự - Tiểu Thủ Chương