They say love is blind…and marriage is an institution. Well, I’m not ready for an institution for the blind just yet.

Mae West

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 204 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 591 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:34:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 33: Tất Cả Đều Có Thuốc Ngủ (1)
ý Trung Hàn, ta hỏi ngươi một chuyện."
Lúc ta sắp chạm vào chiếc quần lót viền tơ loang lổ nước đọng, Tiểu Quân đột nhiên đem bàn tay nhỏ bé theo ánh mắt của nàng lên lấy ra, lộ ra cặp mắt to động lòng người.
" Đợi ca xem xong thì ngươi lại hỏi được không?"
Ta nhìn Tiểu Quân, lại nhìn chiếc quần lót bao chặt bộ phận sinh thiếu nữ. Nghĩ thầm lúc này còn có chuyện quan trọng hơn việc xem Tiểu Quân thân thể sao?
" Ai da, hỏi xong lại nhìn! Không thì không cho phép nhìn, sau này cũng không cho nhìn."Tiểu Quân hết giận, đột nhiên cười rộ lên, nhiều đóa như hoa đào giống như Hồng Vân bay lên nàng khuôn mặt.
"Sau này?"
Cân nhắc xong hai chữ này ta liền nở nụ cười, cảm thấy cả người thoải mái. Được Tiểu Quân cho phép, sau này có thể tùy ý xem nàng trần truồng, sờ da thịt nàng, đây là vinh quang bao nhiêu a! Ta cười hì hì nói:" Nào, mời Tiểu Quân tỷ tỷ đặt câu hỏi."
" Hừ."Tiểu Quân bĩu môi:" Ngươi có phải đã làm chuyện có lỗi với Linh Linh tỷ hay không?"
" A, không có, không có."Ta giật mình, nhìn ánh mắt giảo hoạt của Tiểu Quân, miệng nói không có nhưng trong lòng thực sự cảm thấy có chuyện. Hừ, cái nhỏ biểu muội này của ta trong đầu cả ngày chỉ nghĩ mấy thứ đâu đâu?
" Thật không có sao? Nếu như ngươi không thành thật, hậu quả rất nghiêm trọng đó!" Tiểu Quân uốn éo bờ eo thon bé bỏng, toàn bộ bờ mông đều rụt trở về, còn thuận tay kéo áo hai dây xuống, phảng phất trong nháy mắt cả trên thế giới xinh đẹp đã bị che lấp. Ai, ý tứ trong lời Tiểu Quân rất rõ ràng, nếu như ta không thành thật một chút, những địa phương xinh đẹp trên người nàng tuyệt đối là không cho phép ta nhìn. Nhưng ta biết rõ nếu như trung thực thì hậu quả chỉ sợ càng thêm nghiêm trọng.
Tròng mắt đảo mấy cái, ta giơ tay trái lên thề:" Ta Lý Trung Hàn xin thề, chưa từng làm chuyện có lỗi với Linh Linh tỷ."
Về phần có cái gì nhân quả báo ứng tuyệt đối không thể nói, nếu không chẳng may linh nghiệm thì thật là không xong.
" Thế nhưng tại sao Linh Linh tỷ khóc?"Tiểu Quân cũng không vì ta tuyên thệ mà buông tha, ngược lại tiến thêm một bước thẩm vấn.
" Ngươi thấy Linh Linh tỷ khóc sao?"Đầu ta to ra, vấn đề này tuyệt đối khó trả lời.
Tiểu Quân nổi giận đùng đùng gào thét: "Lý Trung Hàn, nếu như ngươi không nói thật. Về sau trong sữa của ngươi có thuốc ngủ, cơm cũng có thuốc ngủ, nước trà cũng có thuốc ngủ, hết thảy đều có thuốc ngủ."
" A?"Ta giật mình mà nhìn Tiểu Quân hỏi: " Ngươi rốt cục còn có bao nhiêu viên thuốc ngủ?"
Tiểu Quân liếc mắt với ta, dựng thẳng ba ngón tay.
" 30 viên sao?"Ta hỏi.
" 3 lọ."Tiểu Quân cười lạnh một tiếng.
Chân ta mềm nhũn, thiếu chút nữa té xuống mặt đất, trong lòng đắng chát. Nghĩ thầm sau này không chừng chẳng may ăn nhầm vài viên thuốc ngủ, chẳng phải trở thành kẻ đần sao?
" Tiểu Quân, ngươi lấy ở đâu ra nhiều thuốc ngủ như vậy? Nhanh giao ra đây, tiểu hài tử không thể tùy tiện chơi thứ này."Ta nghiêm mặt.
" Đừng nói sang chuyện khác, thẳng thắn được khoan hồng."Tiểu Quân căn bản không để ý tới vẻ mặt nghiêm túc của ta, nàng nhướng mắt tiếp tục bức cung.
Ta ho khan một tiếng, còn muốn chống chế thì Tiểu Quân liền hô to một câu:" Kháng cự nghiêm trị."
Vì mong sau này không biến thành kẻ đần độn, ta ấp a ấp úng giải thích: "Kỳ thật cũng không có chuyện gì lớn, ta...... Ta chỉ bất quá hôn nàng một cái thôi mà."
"Nói xạo! Ta sẽ nói chuyện bất hợp pháp của ngươi mụ mụ."Tiểu Quân hướng con mắt lên trần nhà.
" Tiểu Quân, ngươi...... Ngươi......"Ta hận đến ngứa răng: " Được rồi, ta thừa nhận, ta sờ soạng Linh Linh tỷ."
Nay đã khác xưa, trước kia ta có thể vận dụng chiêu sát thủ cù Tiểu Quân để đối phó nàng, nhưng hiện tại ta có rất nhiều nhược điểm rơi vào tay nàng, chiêu sát thủ cũng mất đi uy lực. Nếu thật bị Tiểu Quân gây gấp, nàng đem sở hữu tất cả chuyện đều nói cho dì, ta đây cả đời cũng không cần về nhà.
"Ngày mai ta phải về nhà."Tiểu Quân mặt không biểu tình nhìn lên trần nhà, phảng phất trần nhà rất thú vị.
Ai, ta thở dài. Đừng nhìn Tiểu Quân còn nhỏ tuổi, nàng đối phó ta tuyệt đối thành thạo, mỗi chiêu đều là trí mạng. Hay là nhận đi, thẳng thắn được khoan hồng: " Ngày đó, ta uống say."
Tiểu Quân gượng cười hai tiếng: " Sau đó thì sao?"
" Sau đó thì...... Thì như vậy......"Ta ấp a ấp úng.
Tiểu Quân nổi trận lôi đình:" Cái gì như vậy, như vậy hay sao? thật sự là không hiểu nổi! Mau nói, có...... Có cởi quần áo Linh Linh tỷ hay không?"
" Có."Ta gật đầu.
" có làm cái loại...... Cái loại chuyện xấu hay không?"Tiểu Quân đột nhiên cắn cặp môi đỏ mọng.
" Không cẩn thận, không cẩn thận, khục, làm một lần."Ta nói quanh co cả buổi, mới cắt xén nguyên vật liệu thẳng thắn thừa nhận.
Tiểu Quân hét lên một tiếng bắn lên từ trên ghế salon, tiện tay bắt lấy gối đầu hung hăng đập lên người ta: " Ngươi đi chết đi, Lý Trung Hàn, ta...... Ta không bao giờ muốn gặp ngươi nữa."
" Tiểu Quân, Tiểu Quân! Ôi, hãy nghe ta nói nào."Ta tránh trái tránh phải nhưng vẫn trúng vô số cú đòn.
Tiểu Quân mắng to: " Còn nói nhảm cái gì? Ngươi đã đáp ứng ta không đụng vào Linh Linh tỷ, ngươi đúng là đại dâm trùng, hạ lưu phôi đản, tức chết ta mất! Ngày mai ta sẽ về nhà, đem chuyện ngươi làm trái pháp luật, lại thêm chuyện ngươi câu dẫn phụ nữ đàng hoàng và khi dễ ta, hết thảy nói cho ba mẹ biết."
Đây là ta lần đầu tiên ta thấyTiểu Quân phát hỏa lớn như thế, ta thầm mắng mình đúng là con lợn, chuyện phong lưu sao có thể thừa nhận được? Nếu để Tiểu Quân về nhà tuyệt đối là đại họa lâm đầu.
Ta "bịch" một tiếng quỳ xuống, thê lương vô hạn mà cầu khẩn: "Ngày đó là ta uống say, ta thực có lỗi với Linh Linh tỷ, có lỗi với muội."
Tiểu Quân nhảy lên ghế, từ trên cao nhìn xuống nổi bão với ta: "Ba đã từng nói say rượu cũng có ba phần tỉnh, ngươi còn muốn nói xạo? Ngươi đây là phá hoại hạnh phúc gia đình người ta."
Ta mãnh liệt gật đầu: "Đúng đúng đúng, nghe Tiểu Quân phê bình, ta biết mình sai rồi. Tiểu Quân tỷ tỷ, xin nàng tha thứ cho ta đi."
Tiểu Quân dậm chân mắng: "Gọi ta là Tiểu Quân mụ mụ cũng không thể tha thứ cho ngươi, ta...... Ta phải về nhà."
"Tiểu Quân bà cô, cứu mạng a!""
Ta nóng nảy, cái gì cũng thử trong khi tuyệt vọng. Đột nhiên nghĩ đến Tiểu Quân thích ta sờ vú của nàng, ta liền đứng dậy từ trên mặt đất ôm Tiểu Quân vào trong ngực. Tay phải liền chui vào áo hai dây, cầm viên thịt rắn chắc vô cùng hung ác chà xát một hồi.
" Ai da."Tiểu Quân thất kinh, trái đẩy phải ngăn. Mắt thấy bàn tay to của ta lại nàng xoa nắn cặp vú tuyết trắng, nàng cũng không có biện pháp. Sau một hồi, Tiểu Quân thở hổn hển, hờn dỗi không thôi:" Muốn sờ là cứ sờ sao, là đồ của ngươi sao? Hả?"
Ta đắc ý cực kỳ, vừa nóng nảy lật hai bạch thỏ đáng yêu, vừa thầm nhủ ngươi còn có thể chạy khỏi lòng bàn tay của ta sao? Đến khi ta dùng hai ngón tay kẹp lấy núm vú Tiểu Quân, mặt nàng đỏ lên, nhỏ giọng gắt: " Ngươi lại khi dễ ta, ta phải về nhà."
Ta ôm chặt lấy Tiểu Quân, lớn tiếng cầu xin tha thứ: "Tiểu Quân đừng đi, ca cam đoan về sau không bao giờ đụng vào Linh Linh tỷ nữa, ngươi tha thứ tỷ phu đi! Nể tình tỷ tỷ dưới suối vàng của muội đi."
Tiểu Quân lửa giận đoán chừng khi bị ta xoa nắn đã giảm đi phân nửa. Nghe ta nhắc tới Vương Hương Lan, nàng sững sờ một lát, ngẩng đầu nhìn ta, mắt to hiện lên nụ cười "Ngươi khi dễ Vương Hương Quân, Vương Hương Lan tuyệt không tha cho ngươi."
Ta nhìn mặt mà nói chuyện, thấy có thể chuyển cơ lập tức mạnh mẽ gật đầu: "Vương Hương Lan tỷ tỷ tha thứ cho ta, Vương Hương Quân muội muội cũng nhất định sẽ tha mỉm cười ta. Vương Hương Lan tỷ tỷ là tiên nữ, đặc biệt phái tiên nữ muội muội Vương Hương Quân đến nhân gian bảo hộ ta. Về sau ta nhất định phải nghe lời Vương Hương Quân muội muội, không dám hồng hạnh xuất tường."
" Hừ, vừa nói xin lỗi vừa cười gian, đoán chừng là đang gạt ta."Tiểu Quân triệt để buông tha sự giãy dụa, chỉ có bộ ngực phập phồng không ngừng.
" Không lừa gạt, không lừa gạt. Được rồi, đừng nóng giận nữa mà! Ca ca về sau nhất định nghe lời ngươi nói, làm trâu làm ngựa, chịu mệt nhọc. Ngươi ngẫm lại coi, ca vì cái gì mà phải mạo hiểm làm chuyện trái pháp luật này? Còn không phải là vì để Tiểu Quân đi Thụy Sĩ xem núi tuyết, đi Paris xem cột điện bằng sắt sao? Ca làm hết thảy tất cả đều là vì Tiểu Quân mà."
Ta vô ý thức sử thủ đoạn câu dẫn nữ nhân của mình, một bên tiếp tục văn vê núm vú Tiểu Quân, một bên dỗ ngon dỗ ngọt nàng, còn thỉnh thoảng thổi thổi hơi vào lỗ tai. Tiểu Quân chịu sao được những chọc ghẹo này? Ta chỉ thổi mấy hơi, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm ửng đỏ, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.
Ta thầm buồn cười, một cánh tay đặt trên bờ eo thon bé bỏng của Tiểu Quân, hơi chút vừa dùng lực, cả thân thể mềm đi ép lên ngực ta.
" Ôm ta làm gì vậy? Cái tên bại hoại này, ta hận chết ngươi! Biết ngươi lại khi dễ ta mà."
Tiểu Quân thở hổn hển, rúc vào người ta như con chim nhỏ không hề nhúc nhích, mà ngay cả khi sưng hạ thể cứng rắn của ta đội lên bụng nàng, nàng cũng không tránh né. Đột nhiên, mắt ta lóe lên một cái, theo góc nghiêng của Tiểu Quân nhìn xuyên qua lọn tóc, ta thấy được một cái vầng trăng vểnh lên trònvành vạnh. Oh My GOD! đây là bờ mông Tiểu Quân sao?
Đây thật là bờ mông Tiểu Quân, một bờ mông nhỏ hoàn mỹ, một vầng trăng hoàn mỹ, tròn trịa như trăng rằm, không một khuyết điểm nhỏ nhặt, không chút thịt thừa. Sâu trong khe mông lộ ra một đoạn rãnh nhỏ. Ta cứng ngắc, đặc biệt lợi hại, thế cho nên Tiểu Quân cũng phát giác được xúc động của ta, nàng ưm một tiếng, định dịch mông ra. Nhưng ta nhanh chóng duỗi hai tay đè lại cái mông nhỏ.
Bàn tay ta giống như trải nghiệm một lần điện giật 1000W, tất cả xúc giác đều lập tức biến mất, chỉ để lại mười ngón chết lặng. Ta thần kích động, dù liều mạng hit thở mà trái tim vẫn nhảy lên không ngừng, ta rốt cuộc không cách nào che dấu tình cảm của mình. Thoáng chốc ta như chìm vào mộng ảo bật thốt ra: " Tiểu Quân, ca không muốn ngươi ly khai."
" Ai bảo ngươi khi dễ ta?"Tiểu Quân nhỏ nhẹ oán trách, chiêu làm nũng của nàng càng khiến thân thể ta run đến lợi hại.
"Không khi dễ Tiểu Quân. Sau này chỉ có Tiểu Quân khi dễ ca ca, chỉ có ca được Tiểu Quân khi dễ, được không?"Trong nháy mắt, ta chỉ cảm thấy trong thiên địa cũng chỉ có ta cùng Tiểu Quân, đây là cảm giác ta chưa bao giờ có.
" Nói còn hay hơn cả hát."Tiểu Quân khẽ hừ một tiếng.
" Kỳ thật ca ca hát cũng rất êm tai."Ta hôn nhẹ lên mái tóc Tiểu Quân, mở miệng cất cao tiếng hát: "Trong thôn có một cô nương tên Tiểu Quân, lớn lên đẹp mắt lại tươi ngon mọng nước, một đôi mắt to thích khóc, động lòng người lại xinh đẹp."
" Ai nha, khó nghe chết! Thả ta ra, ta muốn về nhả."Tiểu Quân cười đến run rẩy cả người.
" Ca về sau sẽ thường xuyên hát cho ngươi miễn phí."Ta bắt đầu tìm cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
" Khanh khách, ta không chịu được. Ta phải về nhà, ta muốn...... A... A... A......... Ư......"
Tiểu Quân đầu hàng, đầu hàng trong sự ôn nhu của ta. Ta vong tình hôn Tiểu Quân, vong tình xoa vú của nàng, vong tình ôm thân thể của nàng, phảng phất ta cùng Tiểu Quân đã hoàn toàn dung hợp. Tiểu Quân đơn thuần triệt để đầu hàng thế công ác liệt của ta. Chỉ có điều dưới sự hồn nhiên của Tiểu Quân, ta đồng dạng bị thương tích đầy mình.
Đây là lần hôn môi mà nàng biểu hiện được nhiệt liệt nhất với ta, thậm chí nàng còn thè lưỡi ra liếm môi của ta, cắn đầu lưỡi ta. Ta ôm Tiểu Quân vào trong phòng, giống như ôm tình đặt lên giường. Trên chiếc giường lớn mềm mại, ta lột bỏ áo nàng. Từ đầu đến cuối, miệng ta cùng miệng Tiểu Quân đều không tách rời, chúng ta giúp nhau truy đuổi, giúp nhau triền miên, nhấm nháp nước miếng mang đến sự ngọt ngào, cũng tận tình hưởng thụ nhu tình.
Một ít nướt bọt chảy ra khóe miệng, ta mới buông tha bờ môi Tiểu Quân, đuổi theo chút nước miếng tràn ra, thè lưỡi ra liếm thực sạch sẽ, cả mặt Tiểu Quân cũng không buông tha, cuối cùng dứt khoát thè lưỡi ra liếm cổ nàng, bộ ngực, núm vú. Thuận thế hạ xuống, môi ta lướt qua bụng dưới bằng phẳng, hơi dừng lại một hồi tại vùng rốn, tiếp theo tốc hành tới bộ phận sinh dục.
Tiểu Quân không chút nào ngăn trở, điều đó càng thêm ủng hộ ta tiến hành, không chút do dự, ta hôn xuống vùng vùng cỏ rậm rạp quanh hang động.
" Ai da."Tiểu Quân ê a gọi bậy, bàn tay nhỏ bé dùng sức níu tóc của ta, hai chân cực lực khép lại.
" Tiểu Quân, cho ca nhìn chút nào."Ta cầu xin thương xót nhìn Tiểu Quân.
" Được voi đòi tiên, hừ."Tiểu Quân hung hăng trừng mắt với ta.
"Ta...... Ta muốn cởi quần muội nhìn một chút."Ta cẩn thận trưng cầu ý kiến. Bởi vì ta hiểu rõ Tiểu Quân, ngươi càng bạo lực, nàng càng phản kháng lại; ngươi càng ôn nhu, ngược lại nàng không biết ứng phó như thế nào, điển hình ăn mềm không ăn cứng.
" Yêu cầu nhiều quá! Chán ghét, xem thì xem đi! nhưng không cho phép dùng miệng hôn, không vệ sinh chút nào."Tiểu Quân mềm lòng.
Ta biết chỉ cần mở lời cầu nàng, nàng nhất định mềm lòng, chỉ cần ta cầu nàng, nàng cái gì cũng cho ta.
Tỷ Phu Vinh Dự Tỷ Phu Vinh Dự - Tiểu Thủ Chương