When you look at the sun during your walking meditation, the mindfulness of the body helps you to see that the sun is in you; without the sun there is no life at all and suddenly you get in touch with the sun in a different way.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 204 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 591 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:34:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24: Nhà Hàng Tạp Bang (2)
rung Hàn lão đệ, tửu lượng của ngươi thoạt nhìn không kém lão Tào đâu, nhưng nữ nhân của ngươi so với lão Tào còn lợi hại hơn đó. Ha ha, nếu như ta không đoán sai, Trung Hàn lão đệ đã đem đưa Tiểu Lâm của ta lên giường rồi, phải không nào?" La Tất cười hớn hở.
"A, La tổng, tôi.. Tôi."
Ta không dám phủ nhận. Biết rõ phủ nhận cũng vô dụng, cho nên đành phải đỏ mặt tía tai liên tục nói lời xin lỗi.
"Đừng nói xin lỗi, ta cho ngươi biết, La Tất ta chưa bao giờ ép buộc nữ nhân làm chuyện gì. Nếu như Đường Y Lâm không muốn lên giường với ngươi, ta tuyệt không miễn cưỡng nàng, nàng thích ngươi mới đáp ứng ngươi."
La Tất quay đầu nhìn nhìn Tào Gia Dũng, không ngừng thở dài:"Lão Tào cũng rất thích Đường Y Lâm đó, nhưng Đường Y Lâm không cho hắn một chút cơ hội nào, khiến lão buồn bực chết. Ha ha, lão Tào, ngươi còn kém lắm."
"Cái lão gia hỏa này, ngươi lại còn vạch trần nỗi đau của ta? Ai, thật đáng tiếc, mĩ nữ xinh đẹp như thế, Tào Gia Dũng ta vậy lại vô duyên với nàng, thật không có thiên lý a." Tào Gia Dũng nói xong còn ngửa mặt lên trời tỏ vẻ cô đơn.
Ta cực kỳ xấu hổ, may mắn bồi bàn đem đưa đồ ăn lên, mọi người đều tập trung trên mấy món đồ ăn không biết tên này. Ta ăn cơm xong, đối với đồ ăn ngoại quốc cũng không nhiệt liệt lắm, ngược lại luôn nghĩ tới Đường Y Lâm, không hiểu sao nàng còn chưa tới? Chỉ buồn phiền trong ba đại nam nhân ở đây đã có hai người trở thành nhập màn chi tân của Đường Y Lâm, kẻ kia cũng nhớ thương nàng, trong lòng thật ra hi vọng nàng không đến để khỏi cảm thấy chướng mắt.
Đang nghĩ lung tung, một vị nữ nhân ung dung trang nhã đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt mọi người, ta kinh hô một tiếng:"Đường Y Lâm."
La Tất cùng Tào Gia Dũng cũng nhìn thấy Đường Y Lâm, nét mặt của bọn hắn cùng đồng dạng như ta, kinh diễm trước vẻ đẹp không gì sánh được này. Một bộ lễ phục dạ hội màu đen, giản lược nhưng không đơn giản, giày cao gót màu bạc, chói mắt không khoa trương, cổ áo hình chữ V lỏa lồ phóng xuất ra dục vọng thần bí, gợi cảm lại không mất mỹ cảm.
"Ôi chúa ơi, thật đẹp."
Tào Gia Dũng thuộc về kiểu nam nhân nội liễm, nhưng khi Đường Y Lâm xuất hiện thì hắn cũng không kìm được phải nói ra tiếng lòng của mọi người. Âm nhạc Địa Trung Hải rất lãng mạn, rất hữu tình. Một vị mỹ nữ ung dung cao quý bước đi trang nhã, theo từng bước nhạc mà đi tới, đây là cảm giác gì? Ta không cách nào dùng bút mực để hình dung, dù là dùng ngôn ngữ để miêu tả cũng là không thể tả xiết.
Ba nam nhân đều mong rằng nhân trước mắt sẽ đi tới phía mình, nhưng trước mắtcó ba người, cuối cùng ai có thể lọt vào mắt xanh của nàng? Câu đố rất nhanh có lời giải.
Đường Y Lâm đi về hướng Tào Gia Dũng, cho Tào Gia Dũng một cái nụ cười ngọt ngào, sau đó nhẹ nhàng chuyển sang bên người La Tất, duỗi ra ngón tay ngọc thon thon phe phẩy bả vai hắn một chút, cuối cùng thả bước đi tới chỗ ta.
Ta như mở cờ trong bụng, hư vinh cực độ tràn ngập từng tế bào thần kinh, ta mãnh liệt nuốt một ngụm nước miếng lớn, hốt hoảng đứng lên, rất lịch sự kéo ra cái ghế bên cạnh. Đường Y Lâm cũng nhanh nhẹn ngồi xuống, ánh mắt ta vẫn như cũ không cách nào dời khỏi người nàng.
"Tiểu Lâm, ta có thể hỏi cô một chuyện không?" La Tất trừng mắt nhìn Đường Y Lâm hỏi.
"Hỏi đi." Đường Y Lâm dịu dàng cười cười.
"Ngươi có thể nói cho ta biết, tại sao ngươi thích Trung Hàn không?"
La Tất bộ dạng rất nghiêm túc, không giống đang cùng Đường Y Lâm diễn kịch. Đường Y Lâm ôn nhu nhìn ta, khẽ cười nói:"Không có rượu, ta sẽ không nói."
"Bồi, mau đưa một bình Bordeaux chín tám mốt năm lên." La Tất hướng hét lớn một tiếng với bồi bàn.
Một lọ rượu đỏ tinh mỹ khui ra, chỉ tiếng rống to của là La Tất cùng không khí lãng mạn ở đây có chút không hợp nhau. Đường Y Lâm uống rượu cũng rất gợi cảm. Tuy môi nàng hơi mỏng, nhưng hoàn toàn là loại hình ta thích, ta đối với nữ nhân có bờ môi dày rất phản cảm, bởi vì lúc hôn môi sẽ khiến cho ta có cảm giác liếm thịt heo mập, mà Đường Y Lâm bờ môi lại vừa vặn. Đầu lưỡi của nàng vừa vươn ra, ta liếc có thể thấy rõ chỗ phấn hồng đinh hương.
Đường Y Lâm nhẹ nâng chiếc ly thủy tinh chậm rãi duỗi đầu lưỡi thưởng thức từng giọt rượu, sau đó khẽ liếc mắt với La Tất:"La tổng, chai này rượu đắt lắm à nha! Ngươi dùng chai này rượu để hỏi ta một vấn đề có đáng giá không?"
"Đáng giá, đương nhiên đáng giá, mau nói đi." La Tất lòng như lửa đốt, hắn so với Tào Gia Dũng càng muốn biết rõ đáp án hơn.
"Được rồi, ta có thể nói cho các ngươi biết. Bởi vì Lý Trung Hàn lần đầu tiên nhìn thấy ta, hắn rất lãnh đạm. Đó là lần thứ nhất ta gặp một người nam nhân mà người này không động tâm với ta, cho nên ta......" Đường Y Lâm muốn nói lại thôi, ánh mắt như làn thu ba.
"Cho nên, ngươi đối với hắn sinh ra hứng thú?" La Tất mở to hai mắt nhìn, hắn quả thực không thể tin cái này là lý do. Mà ngay cả ta cũng không tin, nhưng Đường Y Lâm không có vẻ như là qua loa.
"Nữ nhân kỳ thật rất phức tạp, ngươi càng muốn đạt được nữ nhân, nữ nhân sẽ càng cách xa ngươi, khanh khách......" Đường Y Lâm liên tiếp cười yêu kiều.
"Điều này cũng phải, có lúc nữ nhân cũng rất cần càn quấy." Tào Gia Dũng ê ẩm tiếp nhận câu trả lời.
"Ừ, không tệ, ta cũng rất ngoại lệ."
Đường Y Lâm cười khẽ nhìn quanh, ngửa đầu uống một hớp rượu nhỏ, sau đó vũ mị liếc mắt đưa tình với ta. Ta cố nhìn vào ánh mắt nàng, nhưng cũng không thể phân rõ lời nàng là thật hay giả.
"Xem ra Trung Hàn lão đệ gần đây thật sự là vận may liên tiếp, chức vụ thăng liền ba cấp không nói, cả nữ nhân cực phẩm như thế này cũng chủ động yêu thương nhung nhớ, thật sự là vận khí đã đến thì có ngăn cũng không được. Nào, Trung Hàn lão đệ, chúng ta cạn thêm chén nữa."
"Đó cũng là La tổng chiếu cố." Dưới con mắt soi mói của Đường Y Lâm, ta không khỏi đắc ý mà làm một bát lớn.
Tào Gia Dũng nháy mắt hai cái với La Tất, La Tất hiểu ý liên tục nói:"Trung Hàn lão đệ buổi tối hôm nay bận công việc thì uống ít đi một chút, lát nữa ta còn muốn Trung Hàn lão đệ chỉ điểm một chút. Nghe nói tối hôm qua Trung Hàn lão đệ kiếm lời cho công ty không ít, buổi tối hôm nay ta cũng muốn lĩnh giáo bản lĩnh của cậu. Nếu có điều kiện, ta cùng lão Tào cũng gia nhập, kiếm chác chút đỉnh để mua rượu cho Tiểu Lâm. Đúng không nào? Tiểu Lâm."
"Cám ơn La tổng." Đường Y Lâm mập mờ tiếp ánh mắt La Tất.
Ta làm bộ cái gì cũng nhìn không thấy, cũng không muốn trông thấy. Ta biết rõ, nữ nhân như Đường Y Lâm không thể hoàn toàn thuộc về ta, nàng không thuộc về bất kỳ một nam nhân nào, vẻ đẹp của nàng khiến tất cả nam nhân đều mê đắm, chỉ cần nàng nguyện ý, nàng có thể kính dâng thân thể của mình, kính dâng linh hồn của mình. Không thể nói dơ bẩn, rất nhiều nữ nhân so về Đường Y Lâm dơ bẩn hơn nhiều, Đường Y Lâm chỉ như một mỹ nhân ngư dạo chơi nhân gian.
Nhưng ta quả thật bị mỹ nhân ngư này hấp dẫn mãnh liệt. Nhớ tới buổi sáng chơi hậu môn, cả đời ta đều không thể quên được sự sung sướng đó, chỉ bằng phần khoái hoạt này cũng đủ làm cho ta cả đời luôn có hình bóng Đường Y Lâm. Nữ nhân có thể làm cho nam nhân cả đời nhớ kỹ tuyệt không nhiều lắm.
"Có mỹ nhân bên người, tôi nhất định có linh cảm, nhất định có thể sáng tạo kỳ tích."
Có lẽ dưới tác dụng của rượu, ta nhìn ánh mắt lớn mật của Đường Y Lâm mà trở nên kiên định. Trên mặt Đường Y có chút phức tạp, nàng vũ mị nhìn ta không nói một lời.
"Ha ha, được rồi, hai người các ngươi đừng ở đây liếc mắt đưa tình nữa được không? Buồn nôn chết đi được, lát nữa trở lại phòng các ngươi cứ thoải mái. Này mau ăn ít đồ đi nào! Ai, cái thứ đồ Ý này cũng khó ăn quá." La Tất vừa ăn vừa cau mày như là nhai nến sáp.
"Đồ ngốc, đây không phải do đồ ăn mà là tâm tình ngươi không tốt, cho nên ăn cái gì cũng cảm thấy khó ăn, ha ha." Tào Gia Dũng nhìn La Tất cười to.
"Ha ha, nói cũng đúng, chuyện tốt đều bị Trung Hàn chiếm được." La tổng cũng không che dấu nội tâm thất lạc. Quả nhiên là một nam nhân chân chính, ta lại cảm thấy rất thích tính cách này của La Tất.
Mượn những lời này, ta lấy cơ đứng lên cáo từ:"Thịnh tình của ngài tôi xin nhận, La tổng, tôi xin cáo từ trước, thời gian không còn sớm, tôi còn muốn về công ty nghiên cứu một chút. Ngài như vậy để mắt đến tôi như vậy, tôi cũng không thể qua loa được."
"Cái gì? Phải đi sao?"
La Tất chấn động, ngây ngốc tại chỗ. Nhưng khi nghe ta giải thích, trong lòng hắn cũng bình thường trở lại.
"Đúng vậy, bằng sự nhiệt tình của ngài, tôi sẽ không để xảy ra sai lầm nào, cùng sáng lập thành tựu với ngài?" Ta mỉm cười nói.
"Cái này...... Bữa cơm hôm nay chính là để chuẩn bị cho Trung Hàn lão đệ, ngươi đi rất đáng tiếc đó." La Tất cũng đứng lên, hắn xác thực tỏ vẻ đáng tiếc.
"Rượu lúc nào cũng có thể uống, cơm lúc nào cũng có thể ăn, nhưng cơ hội không nhiều lắm, thời gian cũng không nhiều, La tổng sẽ hiểu ý của ta." Ta nhàn nhạt mà cười nói.
La Tất trở nên nghiêm túc, khẽ nhìn ta rồi gật đầu:" La Tất ta nhất định kết giao bằng hữu như ngươi. Cổ đông đại hội sắp tổ chức, chúng ta xác thực không có nhiều thời gian, nếu ngươi cảm thấy có cơ hội thì cứ gọi điện cho ta, ta cùng lão Tào hôm nay tại 'phòng cho tổng thống' của khách sạn Burton chờ tin tức của cậu."
"Vậy mong La tổng chờ tin tức của ta."
Ta đồng loạt bắt tay La Tất cùng Tào Gia Dũng rồi chào tạm biệt, v Đường Y Lâm nhẹ giọng nói: "Ở căn phòng đó chờ ta." Đường Y Lâm đang cười, cười rất xinh đẹp.
Ly khai nhà hàng tạp bang, ta thật muốn biết tâm tình La Tất, Tào Gia Dũng, cả Đường Y Lâm nữa, ta đoán, bọn hắn nhất định cảm thấy rất bất đắc dĩ. Hiển nhiên bọn họ muốn khống chế ta, nhưng ta làm sao có thể để họ xoay trong bàn tay được. Sau một lần tính toán hoàn mỹ, ta xác định hôm nay phương hướng đầu tư tập trung vào thị trường dầu thô.
Vuốt vuốt con mắt khô khốc ta mới phát hiện mình đã nhìn vào những con số và đường cong trên màn hình suốt ba giờ, ngoại trừ mỏi mắt cay mũi, đầu cũng có dấu hiệu đau nhức. Tuy nói ta cũng có thiên phú với thị trường giao dịch, nhưng bao nhiêu vất vả trong đó cũng chỉ có mình mới hiểu. Lấy lại bình tĩnh, ta, bấm số La Tất.
"La tổng, 0002 dầu thô, mua vào." Ta nói chuyện rất kiên định.
"Giá hiện tại bao nhiêu?" La Tất hỏi.
"Ở mức 98.73 đôla, dừng lại khoảng 93.5 đôla."
"Mua vào bao nhiêu?"
"Vô hạn."
"Vô hạn? Tin tưởng được không?" La Tất ngữ khí hơi dừng lại, tựa hồ có chút ngoài ý muốn.
"Được." Ta nắm chắc mười phần đáp lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại -Y
"Được, chuyện bên kia đã xong, vậy phiền Trung Hàn lão đệ tới khách sạn một chuyến." La Tất suy nghĩ một chút, bình tĩnh nói.
"Được, tôi nhất định sẽ qua." Ta trầm giọng nói.
"Ta chờ ngươi." La Tất cũng cũng đáp lại một câu rồi cúp điện thoại.
Ta hít một hơi dài để khôi phục sự xao động trong lòng, ta biết rõ, hôm nay đối với ta, cũng đối với La Tất, đều là một bước ngoặt. Vô luận kết thúc như thế nào, ta đã triệt để cải biến, La Tất cũng triệt để cải biến.
Ta rất hiểu được sự do dự của La Tất, hắn muốn ngồi lên vị trí tổng giám đốc chỉ có thể thông qua việc thu được cổ phần lớn nhất mới có thể đã toại nguyện. Mà đạt được nhất định phải có vốn liếng cực lớn. Ta khẳng định, La Tất hôm nay nhất định dốc toàn lực đánh cược một lần, bởi vì ngày mai sẽ là cuối tuần, đến thứ hai chính là đại hội cổ đông, cho nên hôm nay đối với La Tất hẳn là một cơ hội khó có được. Chỉ cần có vốn liếng, trên đại hội cổ đông ai ra giá cao nhất thu mua cổ phiếu, người đó có thể lên làm tổng giám đốc. Không có người nào không thích tiền, mọi người vì lợi ích nhất định sẽ cầm cổ phiếu trong tay bán cho người ra mức giá cao nhất, mà người này có thể là La Tất, là Đỗ Đại Duy, mà cũng có thể là Chu Cửu Đồng.
Ta chỉ hi vọng La Tất giành được vị trí tổng giám đốc. Đưa La Tất lên trước đài, đây cũng là một lần mạo hiểm của ta, một canh bạc thực sự. Nếu mạo hiểm thành công, có trời mới biết buổi tối hôm nay ta có thể kiếm được bao nhiêu vốn liếng? Có lẽ trong vòng một đêm mà táng gia bại sản; cũng có lẽ một đêm phất nhanh, vượt lên rất nhiều người, thậm chí tiến vào cao tầng kt.
Ta vô cùng khẩn trương, tuy đối với phán đoán của mình vẫn tràn ngập tự tin, nhưng tự tin không thể làm cơm ăn, trong thị trường này thì không có chuyện gì không thể phát sinh, bất cứ điều gì cũng có thể xuất hiện.
"Đỗ quản lý, buổi tối hôm nay thị trường có chút hỗn loạn, ta nghĩ không ra phương án tốt nhất, cho nên......" Ta lại gọi cho Đỗ Đại Duy. Đối với Đỗ Đại Duy, trước mắt ta còn chưa muốn còn phải đưa hắn vào chỗ chết, còn muốn liên hợp với hắn đối phó Chu Cửu Đồng, hôm nay không cho hắn chết, nhưng cũng không thể để cho hắn kiếm lợi.
"Ừ, nếu ngươi đã nói vậy ta cũng không đến công ty. Giao dịch kỳ hạn rất nguy hiểm, nếu không rõ thì đừng liều lĩnh. Dù sao đại hội cổ đông sắp tổ chức, ta cũng không có ý định bán mạng cho lão già Chu Cửu Đồng, chờ ta lên làm tổng giám đốc, chúng ta mới thực sự kiếm bộn tiền. Trung Hàn, ngươi cũng đi thư giãn một chút đi, Tiêu Phàn chờ điện thoại ngươi."
"Cám ơn Đỗ quản lý, tôi đã biết." Ta thầm cười lạnh, lại nghĩ tên Đỗ Đại Duy này cũng biết lung lạc lòng người đó chứ, cho người ta dăm ba câu quan tâm để hắn cảm thấy thoải mái. Chỉ là ta biết rõ hết thảy đều là giả dối, bởi vì trong mắt hắn ta còn giá trị lợi dụng.
Cúp điện thoại, ta thở dài một hơi, bởi vì ta chỉ có thể lợi dụng Đỗ Đại Duy không ở công ty để tiến hành kế hoạch mạo hiểm. Kế hoạch này chính là khai ra một số tài khoản giao dịch thuộc về chính mình, sau đó tiến vào hệ thống tiến hành không tuân theo quy định thao tác. Phòng tài vụ nhất định sẽ phát hiện điều này, nhưng ngày mai đúng là cuối tuần, muốn phát hiện được phải chờ tới thứ hai, ta có đầy đủ lòng tin sẽ dọn dẹp được chuyện này trước thứ hai. Lấy rất nhiều cái cớ, ví dụ như thao tác sai lầm, máy tính gây lỗi...... vân vân. Nhưng hết thảy phải có một điều kiện tiên quyết, đó là giao dịch của ta phải kiếm được tiền. Nếu như lỗ vốn, trừ phi ta có thể kịp thời bổ cứu? Bằng không nhẹ thì bị cách chức khai trừ, nặng thì ngồi nhà đá bóc lịch.
Ta đột nhiên cảm thấy không biết nên giải quyết thế nào, không biết ta làm như vậy có đáng giá hay không, ta đã có một phần thu nhập không tệ, nhưng vì Đái Tân Ni, vì nghĩ đến hết thảy mọi thứ, ta phải phấn đấu. Lòng tham tràn ngập từng tế bào trên người ta.
Đương nhiên, ta đã chuẩn bị tâm lý. Tuy ta tham lam nhưng cũng không mù quáng xúc động, hết thảy đều đã được ta lên kế hoạch, hôm nay mọi sự đã sẵn sàng, chỉ thiếu cơ hội. Ta tin tưởng chỉ cần có thể kiếm được tiền thì chẳng kẻ nào muốn truy cứu, bởi vì tất cả mọi người không hy vọng chuyện đó, nhiều lắm chỉ là nhổ ra chút lợi nhuận mà thôi.
Nghĩ tới đây, ta hưng phấn làm một ly cà phê nóng. Nhiều năm qua, mỗi lần mỗi khi đối mặt một lựa chọn trọng yếu, ta đều nhấm nháp một ly cà phê nồng đậm, lại để cho ý nghĩ của mình rõ ràng hơn. Nhưng đáng tiếc, kéo ngăn kéo ra ta mới phát hiện cà phê đã không có, chỉ có một chiếc quần lót, đây là đồ lót của Đái Tân Ni, bên trên còn có dấu vết loang lổ.
Chứng kiến chiếc đồ lót màu hồng phấn này, ta đột nhiên cảm thấy tất cả mọi khó khăn cùng lo lắng đều không có ý nghĩa.
Tỷ Phu Vinh Dự Tỷ Phu Vinh Dự - Tiểu Thủ Chương