Những lần thất bại chính là hạt giống gieo mầm cho thành công sau này. Bạn có thể buồn nhưng đừng tuyệt vọng.

Khuyết danh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 204 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 591 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 23:34:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 12: Trước Khi Chết Đáp Ứng Gả Cho Ta (2)
a chậm rãi tăng lực đút vào, âm hộ phấn nộn đang cùng dương vật kịch liệt ma sát trở nên đỏ thẫm, đỏ đến yêu dị, mê người, như ngưng huyết lại như tà dương, lúc này nó trở nên dị thường mẫn cảm.
Ta thử dùng ngón tay văn vê quanh mép thịt. Quả nhiên, Đái Tân Ni run rẩy nấc lên, mông tròn ngạo nghễ ưỡn lên liền hướng ta đánh úp lại, thôn phệ cự vật của ta.
"BA~ tư, BA~ tư......" Trong văn phòng vang lên khúc nhạc câu hồn.
Ta bắt đầu nhìn quanh bốn phía văn phòng, kỳ vọng phát hiện những màn ảnh giám thị kia. Không biết vì sao, giờ khắc này ta cũng không có cảm thấy một tí tẹo sỉ nhục, ngược lại là một loại mãnh liệt hưng phấn. Ta điên cuồng kéo rơi chiếc áo ngực, làm cho nàng núm vú hoàn toàn bạo lộ trong không trung, vú của nàng rất đẹp, rất lớn, rất kiệt xuất.
Ta từ sau lưng nàng mãnh liệt trùng kích, mỗi một lần đều đem dương vật thối lui đến miệng âm đạo, sau đó lại nặng nề cắm vào. Trong tiếng rên rỉ động lòng người của nàng, ta đạt được một trạng thái thư sướng kỳ diệu, trong lòng muốn gào thét: Chu Cửu Đồng, ngươi trông thấy không? Nữ nhân ngươi theo đuổi chín năm đang bị ta cưỡng hiếp, được ta làm cho thoải mãn thế này, cho ngươi xem thì thế nào? Nữ nhân xinh đẹp khêu gợi như vậy cho ngươi làm ngươi cũng làm không được, cho ngươi xem thì thế nào?
Ta xúc động ôm Đái Tân Ni không ngừng biến hóa đủ mọi loại tư thế, mỗi tư thế đều rất dâm đãng. Đái Tân Ni rên rỉ biến thành thở nhẹ, da thịt tuyết trắng nổi lên màu đỏ hồng, huyết dịch sôi trào cơ hồ tràn ngập thân thể từng tế bào, nàng đã đến độ nỏ mạnh hết đà.
"A...... Ôi...... Trung Hàn, ôm...... Ôm ta......"
Lúc này, Đái Tân Ni đang nằm ngửa trên bàn công, hai chân nàng khoác lên bả vai ta vô lực lắc lư, cái quần lót viền tơ màu đen đang treo trên bàn chân càng không ngừng run run, dường như muốn dụ dỗ ta, cặp vú mê người, hoa viên chặt khít còn có bắp đùi thon dài thật khiến ta kích động vô cùng, dương vật của ta càng ngày càng sung huyết, ta cảm giác nó chưa từng cứng rắn như vậy.
Đái Tân Ni mặt mũi đỏ ửng đột nhiên mở to hai mắt, đứt quãng thúc giục:"Mau lên...... Nhanh lên, lát nữa có người đến mất."
"Xoạch" một tiếng, chiếc giày cao gót tinh xảo cùng cả chiếc quần lót từ không trung rớt xuống. Nhìn thoáng qua chiếc tất chân khiến ta bật cười.
"Huyệt của ngươi thật chặt, muốn chậm đều không được."
Ta cười xấu xa, thầm nghĩ ngươi bảo ta nhanh lên đơn giản là muốn ta dùng sức hơn chút mà thôi, tốt, ta sẽ dùng sức hơn. Ta vừa nói, một bên tăng lực trùng kích. Trong chốc lát, ta có thể cảm giác được âm đạo nàng kịch liệt run rẩy, một cổ âm lực co rút lại bao chặt dương vật của ta, khiến ta tràn đầy sung sướng.
"Ôm ta, mau ôm ta, ngươi không nghe thấy sao?"
Đái Tân Ni âm lực van xin vừa uy hiếp.
Ta đương nhiên muốn thỏa mãn mọi yêu cầu của nàng, buông hai chân thon dài xuống, ta phủ phục xuống dưới, sau đó ôm lấy Đái Tân Ni thân thể, đặt nàng ngồi trên bàn công tác. Đái Tân Ni si mê nhìn ta, ôm cổ ta, mở hai chân ra dung nạp hoàn toàn cự vật thô lỗ của ta.
Ta phấn khởi nhìn vào hai mắt nàng, vịn eo nàng tiếp tục lay động, dương vật thô to kịch liệt ra vào, lớp cỏ mềm quanh hang động đã hoàn toàn bị đám thủy dịch thấm ướt đẩm.
"Úc, Trung Hàn, I love you......"
Đái Tân Ni dưới sự trùng kích của ta bị đánh hạ tơi bời, trong sự kịch liệt run rẩy khiến dâm thủy chảy tràn bóng loáng trên bàn làm việc.
"Ô ô...... Trung Hàn, ta muốn chết rồi......"
"Ừ, trước khi chết đáp ứng gả cho ta đã."
Ta ôm lấy Đái Tân Ni đi đến chiếc ghế sô pha.
Đái Tân Ni không có trả lời, có lẽ thần chí đã còn không thanh tỉnh. Đã qua rất lâu, nàng mới sâu kín nói:"Nếu muốn ta gả cho ngươi, ngươi phải đuổi Đỗ Đại Duy đi."
"Vì sao?" Ta làm bộ giật mình. Kỳ thật cho dù Đái Tân Ni không nói, ta cũng muốn đối phó hắn.
Đái Tân Ni ngồi chồm hỗm trên đùi ta, ôm cổ ta, nhìn thẳng vào mắt ta:"Biết ta thích ngươi vì cái gì không?"
Ta lắc đầu, ta cũng từng tự hỏi điều này, đúng vậy, Đái Tân Ni thích ta vì cái gì? Sẽ không phải vì cái đồ lót kia mà yêu thích ta chứ?
"Kỳ thật, ta rất sớm trước kia tựu chú ý ngươi rồi. Ngày đầu tiên ngươi tới công ty ta đã thích ngươi, bởi vì ngươi nói chuyện rất xuất sắc thú vị. Ngươi vì tiến vào kt, không tiếc chờ bên ngoài công ty trăm phương ngàn kế năn nỉ Ninh Hồng Quân chiếu cố. Ta nhìn ra ngươi rất giảo hoạt, rất kiên nhẫn."
Đái Tân Ni cười khanh khách một tiếng.
"Cái gì? Những chuyện này ngươi cũng biết sao?"
Ta chấn động, bởi vì những điều này đều là bí mật của ta.
"Đương nhiên đều là Ninh Hồng Quân nói cho ta biết."
Đái Tân Ni cực kỳ đắc ý:"Năm đầu tiên, ngươi rất chăm chỉ, công tác cố gắng, không lưu luyến nơi trăng hoa, công ty đã sớm muốn thăng chức cho ngươi. Bất quá, thấy ngươi giao tiếp không tốt, công ty lại quyết định đợi một thời gian nữa. Ngươi cũng biết, làm công tác đầu tư vô cùng cần thủ đoạn giao tiếp. Ngươi chiều nào cũng bỏ lớp chạy về nhà, lén lén lút lút cũng không biết làm cái gì, công ty có điểm hoài nghi với năng lực của ngươi. Cũng may trải qua nhiều lần quan sát, ta phát hiện ngươi chỉ là...... Chỉ là......"
Đái Tân Ni xấu hổ mà cũng không nói gì nữa.
"Chỉ là cái gì? Nói mau, không cho nói một nửa."
Ta đột nhiên ngắt một cái lên bờ mông trơn bóng của nàng.
"Hừ, hóa ra ngươi cũng chỉ là muốn về nhà lên ban công nhìn trộm ta. Khanh khách......"
Đái Tân Ni cười tựa như một đóa hoa tực rõ.
"Tốt đồ cọp cái nhà ngươi, sớm biết tâm ý của ta như vậy, vì sao không cho ta cơ hội? Vì cái gì không dành cho ta một nụ cười? Tại sao phải khiến ta khổ sở hai năm? Oa! Ta thực mệnh khổ."
Ta vẻ mặt cầu xin, nhưng trong lòng ngọt như mật.
"Hừ, đó là ngươi bị coi thường! Vốn muốn cho ngươi cơ hội, thế nhưng ta phát hiện ngươi hóa ra lại có một hồng nhan tri kỷ tên là Trang Mỹ Kỳ, lại còn cùng nữ nhân này uống rượu đến hừng đông, thậm chí còn để cho nữ nhân này đưa ngươi về nhà. Hừ, tuy ngươi vừa nói cùng nàng không có quan hệ nam nữ, nhưng ngươi dám nói không động tâm đối với nàng?"
Đái Tân Ni mắt to không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào ta, phảng phất muốn nhìn rõ ta có bao nhiêu tình yêu với nàng.
"Ngươi theo dõi ta?"
Ta cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
"Ngươi đừng ngắt lời, mau trả lời vấn đề của ta." Đái Tân Ni dùng một ngón tay chỉ vào mũi ta.
Ta thở dài một hơi:"Ngươi đã có đáp án rồi phải không? Nếu như ta động tâm với Trang Mỹ Kỳ, ngươi hôm nay cũng không ngồi trên đùi ta, nếu như ta động tâm với Trang Mỹ Kỳ, như vậy dưới gối đầu của ta chính là quần lót nàng."
Đái Tân Ni đảo tròng mắt, cũng không tìm ra bất luận sơ hở gì trong lời giải thích của ta, nhưng nàng vẫn không buông tha:"Hừ! Khó nói, đều rất khó nói! Ngày hôm qua nàng thâm tình cùng ngươi nắm tay như vậy, dù là ngu ngốc cũng nhìn ra nàng có bao nhiêu ý tứ với ngươi."
"Cái logic gì vậy? Thế ngươi những nam nhân có ý tứ thì it chắc, chẳng lẽ ta cũng phải hoài nghi hay sao?"
Ta muốn cười, vì cái gì nữ nhân luôn cố tình gây sự như vậy?
"Ta cũng không để nam nhân đưa ta về nhà bao giờ."
Đái Tân Ni một chiêu đắc thế, lập tức hùng hổ.
"Ta...... Ta sai rồi. Về sau ta uống say, dù là say chết ở trên đường cái cũng không cho nữ nhân đưa ta về nhà, được chứ?"
Ta nhanh chóng thừa nhận sai lầm, lúc này thời điểm cùng nữ nhân cãi chày cãi cối, người ngu ngốc như vậy nhất định không phải là ta.
"Cũng không cần nghiêm trọng như vậy, dù sao cũng có ta nha!""
Thấy ta nhận lầm, Đái Tân Ni lúc này mới thả lỏng tâm tư, nói chuyện cũng ôn hòa hơn rất nhiều.
"Ngươi cũng biết ta đối với ngươi là chân tâm thật ý.Vậy ngươi gả cho ta, giúp ta sinh năm, sáu hài tử chẳng phải xong sao? Tại sao phải đuổi Đỗ Đại Duy đi? Ta còn muốn giúp Iraq đuổi nước Mỹ đi, nhưng ta biết ta không có năng lực này, ta cũng không phải một phần tử hoang tưởng."
"Cút đi, cái gì năm, sáu? Ta cũng không phải heo nái! Bảo ngươi đuổi hắn đi không phải chủ ý của ta, là ý của Cửu thúc, chính là tổng giám đốc công ty chúng ta Chu Cửu Đồng. Ai! Có một số việc ngươi không rõ, ta nợ Chu tổng giám đốc rất nhiều, hắn một mực rất chiếu cố ta. Hắn hy vọng có thể xem xét một người nối nghiệp, không muốn để công ty rơi vào tay Đỗ Đại Duy."Đái Tân Ni sâu kín thở dài một hơi.
"Ta chính là người Chu tổng giám đốc được xem xét?" Ta giật mình hỏi.
"Ừ." Đái Tân Ni xem ta nhẹ gật đầu.
"Ta sẽ kế nhiệm hắn?" Ta lại hỏi.
"Ân." Đái Tân Ni lại nhẹ gật đầu. Y - www.
"Ta đang trong một giấc mộng hão huyền sao?"Ta hỏi lại.
"n......" Lần này, Đái Tân Ni là lắc đầu.
Cho dù ta rất mê mang, nhưng ta biết rõ, ta đã không cách nào tránh khỏi sự tranh đấu quyền lực trong công ty. Ta có thể buông tha sao, nhưng ngay cả ý niệm buông tha đều không có hiện lên, bởi vì buông tha thì chẳng lẽ sẽ không dính vào sao, chúng ta tại giang hồ, chỉ có thể thân bất do kỷ.
Đỗ Đại Duy chưa tới làm việc, đoán chừng hắn say rượu chưa tỉnh, mấy trăm mililit Whiskey chắc phải khiến hắn ngủ cả ngày.
Ta thực hi vọng hắn vĩnh viễn không tỉnh lại, kể từ đó, Đái Tân Ni của ta sẽ không hề bị ràng buộc gì, mà Cát đại mỹ nhân cũng thành quả phụ lẻ loi hiu quạnh, ta vừa vặn có cơ hội trấn an nàng. Nhưng đáng tiếc, ta biết rõ Đỗ Đại Duy nhất định sẽ tỉnh lại, Cát đại mỹ nhân cũng sẽ không phải là quả phụ. Nhưng vì bảo hộ Đái Tân Ni, ta phải nghĩ biện pháp đánh bại Đỗ Đại Duy.
Lại nhớ tới kỳ hạn giao báo cáo, ta tại lập tức có một kế hoạch kinh người. Chỉ cần kế hoạch này thành công, Đỗ Đại Duy sẽ càng trọng thị ta, cũng không dám tùy tiện cưỡng bức Đái Tân Ni, ít nhất không có thời gian cưỡng bức nàng.
Để thuận lợi tiến hành kế hoạch, ta dùng toàn bộ tinh thần vùi đầu vào công việc của ta suốt một buổi chiều, may mắn không có người nào quấy rầy ta, ta càng ngày càng có lòng tin với kế hoạch của mình.
"Lý chủ quản, ngươi tìm ta?"
Tôn Gia Tề nhã nhặn anh tuấn đi tới trước bàn làm việc của ta. Hắn là bằng hữu của ta tại bộ kế hoạch, một bằng hữu rất tốt. Ta giao tiếp không tốt cho nên bằng hữu rất ít, hắn và Trang Mỹ Kỳ giống nhau, đều là người ta tín nhiệm nhất.
"Đừng gọi là trưởng phòng, bộ phận đầu tư cũng không phải thượng cấp bộ kế hoạch, ngươi cũng đừng gọi ta là trưởng phòng." Ta cười mắng.
"Ngươi một ngày thăng liền hai cấp, ta đang hi vọng ngươi nước lên thuyền lên, chờ ngươi kéo người huynh đệ này một tay."
Tôn Gia Tề chớp mắt với ta.
"Kéo sao được? Ít nhất phải ôm." Ta cười to không thôi, tiếng cười vừa ngừng, ta đột nhiên nghiêm túc mà nhìn Tôn Gia Tề:" Mấy ngày nay đối với ta rất trọng yếu, ta có một kế hoạch cần người giúp đỡ. Nếu như kế hoạch này có thể thuận lợi, một tuần lễ sau, ngươi chính là người của bộ phận đầu tư."
"Ngươi tìm đúng người rồi đó." Tôn Gia Tề bình tĩnh nói với ta.
Ta nở nụ cười, điểm ta thưởng thức nhất ở Tôn Gia Tề chính là sự tỉnh táo cùng quyết đoán này.
"Tối nay ngươi không đừng đi ngủ, giúp ta theo dõi giá cả ngũ cốc nước Mỹ."Ta nói ra ta một phần trong kế hoạch.
"Thị trường ngũ cốc nước Mỹ là một trong những hạng mục đầu tư trọng điểm trong công ty, bộ phận đầu tư có người chuyên trách theo dõi, vì sao còn tìm ta?"Tôn Gia Tề rất nghi hoặc.
"Bởi vì ta chỉ tín nhiệm ngươi, câu trả lời này vậy đủ chưa?"
"Sau đó thì sao?"
Tôn Gia Tề phát giác vẻ mặt nghiêm túc của ta khiến hắn hiểu được tầm quan trọng công việc này, hắn không hỏi thêm, bằng hữu có đôi khi chỉ cần hai chữ: Tín nhiệm. Dù là cuối cùng thất bại cũng không hề oán hận, Tôn Gia Tề chính là loại bằng hữu này.
"Ngày hôm qua tan chợ là 837, ngươi hãy nhớ đó. Nếu như rớt xuống dưới 826, ngươi tựu lập gọi điện thoại cho ta, bất cứ lúc nào."
Ta dùng bút máy chỉ vào đường cong trên máy vi tính hợp thành, dùng sức gõ bàn phím.
"ok." Câu trả lời chỉ ngắn gọn mà lại linh hoạt.
"Tốt, ngươi bây giờ lập tức xin phép nghỉ, nhớ rõ mua nhiều cà phê chuẩn bị thức đêm."
"Yên tâm, ta mua rất nhiều cà phê Cuba."
"Hương vị như thế nào vậy?"Ta rất thích cà phê, nói đến cà phê hai ta mắt sáng lên.
"Hương vị đương nhiên rất tốt."Tôn Gia Tề cười to.
"Vậy ngươi có lộc ăn đó."
Ta cũng cười to, hiểu ý mà cười, có người bằng hữu như Tôn Gia Tề ta đương nhiên rất vui vẻ.
"Hương vị tốt thì tốt, nếu như có thể cùng vị mỹ nữ kia cùng một chỗ uống cà phê, vậy thì hạnh phúc hơn."
Tôn Gia Tề ánh mắt hướng vào đằng sau ta. Ta quay đầu nhìn lại, vừa vặn phát hiện nữ hài trẻ tuổi đang đi tới. Không biết nguyên nhân gì, ta thích nữ nhân mang giày cao gót, đặc biệt ưa thích nữ nhân đi giày xăng-̣đan cao gót. Bởi vì lúc nữ nhân đi đường cà nhắc, ta có thể trông thấy hình dạng mấy ngón chân song song chạm đất, bộ dạng này rất đặc biệt, rất mê người.
Cô bé này đi một chiếc xăng-̣đan cao gót tinh xảo, bộ dạng đi đường rất mê người, ngón chân cũng rất mê người. Ta tâm tình rất vui sướng, vì nữ hài rõ ràng đi đến trước mặt ta.
"Lý chủ quản, tổng giám đốc tìm ngươi."
Nữ hài dịu dàng truyền đạt một cái tin tức cho ta. Nàng không phải người khác, đúng là một trong thất tiên nữ phòng PR: Phàn Ước.
Tỷ Phu Vinh Dự Tỷ Phu Vinh Dự - Tiểu Thủ Chương