Americans like fat books and thin women.

Russell Baker

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Hiểu Khê
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 48 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3616 / 29
Cập nhật: 2016-05-16 20:22:11 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5
ăm ngày sau.
Một chuyến bay quốc tế chầm chậm hạ cánh tại sân bay nước Mỹ.
Phan Đình Đình đeo kính râm, mặc bộ váy màu hồng, phong thái kiều diễm. Cô cùng đoàn bảo vệ, người đại diện và các trợ lý bước xuống sân bay. Đám phóng viên Trung Quốc và phóng viên các nước khác đã đợi ở đây từ sớm, lập tức ào ra bao vây, vô số mic và máy quay, ánh sáng liên tiếp chớp lên.
Trên màn hình TV, qua ống kính có thể thấy một trợ lý phía sau Phan Đình Đình cẩn thận ôm một hộp lễ phục rất to, logo trên hộp là chữ "Sâm" theo phong cách thủy mặc.
"Nếu không yên tâm, tôi có thể đi giúp cô chỉnh sửa lễ phục", đứng trước cửa sát đất của một phòng ăn riêng tại một khách sạn xa hoa bậc nhất Hollywood, Sâm Minh Mỹ rạng rỡ nói chuyện với Phan Đình Đình qua điện thoại, sau đó cười to: "Haha haha, dáng người của cô đương nhiên vẫn đẹp như vậy. Lễ trao giải ngày mai, những minh tinh phương Tây sẽ rõ họ đã hiểu sai đáng sợ như thế nào về những cô gái phương Đông!"
Tiết mục tin tức của Phan Đình Đình kết thúc.
Gập điện thoại, nụ cười vẫn lóng lánh bên môi Sâm Minh Mỹ.
Lúc này Liêu Tu đến nói với cô rằng riệc rượu đêm mai đã sắp xếp xong, nhị thiếu gia và Diệp Anh cũng vừa qua xem tình hình chuẩn bị tiệc rượu chúc mừng.
"Hừ."
Ánh mắt Sâm Minh Mỹ âm u.
Việt Tuyên và Diệp anh cùng cô bay đến Hollywood, ở sát phòng nhau.
Việt Xán vì phải xử lý một số việc của tập đoàn nên ngày mai mới tới.
"Liêu Tu, lát nữa anh đến khách sạn của Phan Đình Đình, nếu cô ấy có bất cứ điểm gì không hài lòng về bộ lễ phục, hoặc cảm thấy phải thay đổi chỗ nào, anh phải thông báo với tôi ngay!"
Cắn cắn môi, Sâm Minh Mỹ nói với Liêu Tu.
"Vâng."
"Đến trước lễ trao giải đêm mai, anh phải ở cạnh Phan Đình Đình, nhất định phải tận mắt nhìn thấy Phan Đình Đình mặc bộ lễ phục của SÂM!"
"Vâng."
Một đêm này, Sâm Minh Mỹ thấp thỏm không yên, cô ở lại phòng khách sạn, không hề rời khỏi một bước.
Trong khi Liêu Tu gọi điện thoại tới, nói rằng anh đã giúp Phan Đình Đình thử lại bộ lễ phục phượng bào lần nữa, không cần sửa chữa gì.
Một đêm, Sâm Minh Mỹ nằm mơ rất nhiều.
Cô mơ thấy bố mình, mơ thấy đoạn thời gian ngắn ngủi kỳ lạ thời niên thiếu, mơ thấy mình đốt cửa hàng MK của Diệp Anh, mơ thấy bộ lễ phục màu lam như một biển sao, mơ thấy nữ vương Veka đột nhiên xuất hiện trên bục chữ T, mơ thấy Phan Đình Đình....
"Aaaa "
Trán đầy mồ hôi, Sâm Minh Mỹ hoảng hốt giật mình tỉnh giấc!
Hai mắt mở to, trái tim Sâm Minh Mỹ hoảng hốt. Không, trận chiến này cô sẽ không thua, SÂM sẽ dựa vào việc Phan Đình Đình bước trên thảm đỏ là nổi tiếng!
Không có ai là đối thủ của cô!
Không ai có thể ngăn cản sự thành công của cô!
o O o
Mặt trời đã lên.
Với sự trợ giúp của Quỳnh An, Sâm Minh Mỹ đã trang điểm và làm tóc xong, cô còn mời chuyên gia trang điểm tỉ mỉ mô tả cách trang điểm cho mình.
Khoảng năm giờ chiều, Việt Xán cũng đã hạ cánh máy bay, vội vàng đến khách sạn.
Nhìn thấy Việt Xán mặc bộ lễ phục nhung màu đen như thiên nga, cả người anh tuấn khôi ngô, như thể có ánh sáng chiếu rọi lên người, trong lòng Sâm Minh Mỹ cuối cùng cũng yên tâm.
Màn đêm dần xuống.
Liêu Tu gọi điện thoại báo cáo Phan Đình Đình đã mặc xong bộ lễ phục của SÂM, đang tiến về nơi trao giải thưởng, khoảng bảy giờ tối, cô ấy sẽ bước trên thảm đỏ.
"Tốt, tốt!"
Giọng nói có chút kích động không kiềm chế được, Sâm Minh Mỹ thở phào nhẹ nhõm.
Vào lúc sửa sang lại dung mạo, Sâm Minh Mỹ mặc bộ lễ phục của chính mình, cùng Việt Xán và Quỳnh An hướng về phía lễ trao giải.
Nơi tổ chức lễ trao giải lộng lẫy như cung điện.
Thảm đỏ phía ngoài đã bắt đầu có một số minh tinh xuất hiện.
"Tách!"
"Tách!"
"Tách!"
"Tách!"
Giơ cao máy ảnh, các phóng viên truyền thông trên khắp thế giới bao quanh thảm đỏ chật kín.
Đây là lễ trao giải điện ảnh long trọng nhất trên toàn cầu trong năm, rất nhiều quốc gia chiếu truyền hình trực tiếp lễ trao giải qua vệ tinh. Càng ngày càng có nhiều các minh tinh danh tiếng bước vào thảm đỏ, lễ trao giải cũng sắp bước vào điểm cao trào!
Trong hội trường của lễ trao giải, các ngôi sao Hollywood vẫn đang lần lượt bước vào, đám nhà thiết kế thời trang quốc tế cũng đã đến, họ ăn mặc lộng lẫy, cùng nhau ngồi hàn huyên, bầu không khí quen thuộc mà thân thiện.
"Khi nào Phan Đình Đình mới bước vào?"
Nhìn màn hình TV Led đang chiếu quang cảnh rầm rộ trên thảm đỏ, Sâm Minh Mỹ lo lắng hỏi Việt Xán bên cạnh.
Vé vào bên trong rất khó có được nên Quỳnh An và Liêu Tu đành phải ở ngoài, vị trí bên trái Việt Xán thuộc về hai người là Việt Tuyên và Diệp Anh.
Không thể nào không dám đến chứ.
Sâm Minh Mỹ kiêu ngạo nghĩ thầm, biết rõ Phan Đình Đình sẽ lựa chọn lễ phục của cô, chẳng lẽ Diệp Anh lại có sự kiềm chế tốt đến mức tới chúc mừng cô sao? Cô đang vui mừng nghĩ vậy thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng Việt Xán bên cạnh: "Tuyên."
Bộ lễ phục màu xám bạc, sơ mi màu trắng ngọc trai, trên cổ quấn một chiếc khăn lụa màu xám, chiếc khăn ấy hơi sáng bóng, làm nổi bật vẻ điềm đạm tuấn tú, thanh tịnh cao quí của Việt Tuyên, khiến người khác không dám nhìn lâu khí chất đẹp đẽ cao quí ấy.
Điều khiến Sâm Minh Mỹ kinh ngạc là Việt Tuyên không ngồi xe lăn, chỉ được Diệp Anh đỡ cánh tay mà thôi.
Còn Diệp Anh cũng mặc một chiếc váy màu xám bạc.
Mái tóc cô để buông dài, trang điểm nhẹ, để phối hợp với Việt Tuyên, cô đeo một đôi vòng tai ngọc trai, cả người thanh thoát mà quyến rũ.
Hai mắt đen sâu thẳm, cô mỉm cười liếc nhìn Việt Xán và Sâm Minh Mỹ, đỡ Việt Tuyên đến chỗ ngồi bên cạnh Việt Xán, sau đó cũng ngồi xuống, rồi mới nói: "Cô Sâm đêm nay rất lộng lẫy."
Đầu thảm đỏ bên ngoài.
Các ngôi sao Hollywood được một chiếc xe Motorhome màu đên chở đến, trong nháy mắt cửa xe mở, ánh sáng liên tục lóe lên, những tiếng gào thét bùng nổ, ánh sáng rực rỡ, lộng lẫy vô cùng.
Liêu Tu, Quỳnh An, George và Tracy chen lẫn trong đám người, bị đám người đẩy tới đẩy lui, bốn người đều lo lắng chăm chú nhìn chiếc Motorhome màu đen.
Càng về sau, các ngôi sao Hollywood bước vào càng là những ngôi sao danh tiếng.
Phan Đình Đình đáng ra phải xuất hiện rồi.
Tâm tình của Liêu Tu và Quỳnh An rất kích động, Phan Đình Đình càng xuất hiện muộn càng thêm áp lực với họ, mà cũng càng thêm được để ý bởi giới truyền thông, sản phẩm của SÂM càng được tuyên truyền hiệu quả. Tuy nhiên, mong muốn sớm được nhìn thấy Phan Đình Đình mặc bộ lễ phục của SÂM cũng rất bức thiết.
Nhìn một ngôi sao Hollywood bước vào thảm đỏ, George và Tracy có chút buồn bã. George nhỏ giọng nói: "Dùng thủ đoạn này cơ đấy!"
Rõ ràng bộ lễ phục hợp nhất với Phan Đình Đình là bộ lễ phục do Diệp Anh thiết kế, rõ ràng Phan Đình Đình đã chọn lễ phục của Diệp Anh, nhưng bỗng dưng lại bị Sâm Minh Mỹ dùng thủ đoạn phá hỏng!
Nếu không phải Diệp Anh ngăn cản, anh đã mấy lần muốn đến bộ phận thiết kế của công ty chất vấn Sâm Minh Mỹ, xem cô ta cuối cùng có biết nhục nhã và có một chút tinh thần cạnh tranh công bằng không!
Dưới ánh sáng rực rỡ của lễ trao giải, Sâm Minh Mỹ mặc một chiếc váy tơ tằm màu vàng lụa, trên thân thêu một con phượng sống động và tinh xảo, đang bay lên những đám mây xinh đẹp.
Chiếc váy này rõ ràng giống phượng bào của Phan Đình Đình, chỉ là kiểu dáng đã được lược giản đi một chút, không có chiếc cổ dựng đứng, độ dài của nó cũng chỉ đến đầu gối.
"Trong trường hợp này, tự nhiên phải long trọng một chút."
Sâm Minh Mỹ mỉm cười trả lời cô, ánh mắt cố ý kèm theo sự kiêu ngạo.
Mặc lễ phục tương tự thế này, đến khi Phan Đình Đình bước trên thảm đỏ, những nhà thiết kế thời trang quốc tế tại đây đều có thể nhận ra cô chính là người đã thiết kế phượng bào của Phan Đình Đình.
"Ừm, rất đúng."
Diệp Anh mím môi cười, rồi lại bật cười, nói: "Chỉ là nếu như Phan Đình Đình phát hiện ra bộ lễ phục cô ấy vẫn tưởng là độc nhất vô nhị lại gặp phải chị em của nó ở trong buổi lễ trao giải, không biết cô ấy sẽ thế nào nữa?"
Khuôn mặt Sâm Minh Mỹ biến sắc.
Việt Xán và Việt Tuyên dường như không nghe trận giao chiến giữa hai người, vẻ mặt tĩnh lặng, nhỏ giọng bàn một số việc của tập đoàn.
"Phan Đình Đình sẽ như thế nào tôi không biết,"
Ngưng lại vài giấy, Sâm Minh Mỹ lạnh lùng cười:
"Tôi chỉ hi vọng tại bữa tiệc rượu chúc mừng, cô Diệp có thể mang khuôn mặt tươi cười như vậy, thực lòng chúc mừng cho thương hiệu SÂM của chúng tôi đã mở cửa thành công."
"Nhất định là vậy."
Diệp Anh mang vẻ tươi cười, chân thành nói: "Tôi cũng tin là nếu Phan Đình Đình mặc bộ lễ phục của MK đi trên thảm đỏ, cô Sâm cũng sẽ thật lòng chúc mừng MK."
"Hừm."
Ngón tay hung hăng xoay chiếc vòng giả cổ màu vàng, Sâm Minh Mỹ ngẩng đầu, kiêu căng nhìn về phía màn hình lớn đang chiếu cảnh rầm rộ của thảm đỏ.
Cô không cần nói nhiều với người con gái này, chỉ cần Phan Đình Đình mặc bộ phượng bào cao quí bước từ trong xe đi ra....
Lễ trao giải điện ảnh long trọng nhất toàn cầu trong năm.
Thảm đỏ lộng lẫy.
Tiếng microphone vang lên giọng khàn khàn, hấp dẫn của người chủ trì bên ngoài: "Sắp bước vào thảm đỏ là cô Phan Đình Đình đến từ Trung Quốc, nằm trong danh sách đề cử diễn viên phụ xuất sắc nhất của năm."...
Đám người ào lên mãnh liệt.
Liêu Tu và Quỳnh An kích động đến ngừng thở, hướng về chiếc Motorhome đen phía đầu thảm đỏ. George và Tracy cũng lo lắng nhìn theo.
Trong hội trường rực rỡ ánh sáng.
Trên màn hình lớn, ánh sáng chớp liên tục, chiếc Motorhome màu đen đang chậm rãi tiến về thảm đỏ, nụ cười trên khóe môi mờ đi, ánh mắt Diệp Anh trở nên thâm sâu, ngón tay nắm chặt tay vịn của ghế.
Lúc này, bàn tay Việt Tuyên phủ lên tay cô, lạnh lùng nhưng có sức mạnh, khi cô nhìn anh, ánh mắt anh thản nhiên nhìn Phan Đình Đình sắp bước ra khỏi chiếc Motorhome trên màn hình lớn.
Ánh sáng bên ngoài xe loang loáng liên tục.
Bên trong chiếc Motorhome, Phan Đình Đình hồi hộp đến mức hai má ửng đỏ, khó khăn hít thở, cô giữ chặt ngực mình, hai chân cũng hơi run.
Như thể cô đang nằm mơ, cô thực sự đã tới lễ trao giải Laurence được quan tâm nhất thế giới. Đây là mơ ước của vô số những ngôi sao nữ luôn được coi là bình hoa như cô. Rõ ràng cô đã thực sự đến đây!
Cô không biết sau đó mình có cơ hội này nữa không!
Cô hi vọng tất cả mọi người đêm nay sẽ nhớ cô, nhớ khuôn mặt cô, nhớ con người cô, vì thế cô phải nắm chặt cơ hội này!
Cho nên, cô không được lựa chọn bộ lễ phục của những thương hiệu lớn như ném bố thí cho cô, cô cần một bộ lễ phục đẹp nhất, mỹ lệ nhất, một bộ lễ phục phải khiến cả Hollywood khó lòng quên được cô!
Khi mặc bộ lễ phục xanh lam như một bầu trời sao, từ trong gương, cô thấy thấp thoáng bóng dáng của Ingrid – sự lạnh lùng cao quí trên người mình. Cô biết rõ đây là bộ lễ phục đẹp nhất trên thế giới và hợp nhất với cô.
Nhà thiết kế Diệp Anh lạnh lùng rõ ràng có thể khiến cô lột xác, khai thác những vẻ đẹp khiến chính cô cũng phải rung động.
Tuy nhiên – Khi Việt Xán đề nghị hiệp ước cực kỳ hậu hĩnh của việc làm người đại diện cho mấy hợp đồng quảng cáo...
Cô đã động tâm.
Một buổi tối tại quán rượu ngoài trời ở Lâm Giang, bầu trời thưa thớt sao, Việt Xán đã dịu dàng ôm lấy vai cô, thì thầm với cô.
Khi anh dùng ánh mắt thâm tình nhìn cô, nói với cô, anh cần sự trợ giúp của cô, anh cần cô chọn lựa bộ lễ phục của Sâm Minh Mỹ.
Khi anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, hôn lên mái tóc dài của cô, dịu dàng hỏi: "Đình Đình, có thể giúp anh không?"...
Trong xe, Phan Đình Đình run rẩy nhắm chặt mắt.
Không ai có thể tin.
Cô thật sự yêu người đàn ông bạc bẽo này.
Vẻ đẹp của anh ấy, sự mạnh mẽ của anh ấy, thậm chí cả sự tàn nhẫn của anh, sự bạc tình của anh, cô yêu anh hoàn toàn cuồng nhiệt và sâu nặng.
Đã quen với cuộc sống của giới giải trí, cô không để ý những người con gái khác bên cạnh anh, cô chỉ cần anh cũng thích cô, yêu cô, cần cô.
Run rẩy hít sâu một hơi.
Cửa xe được mở ra, Phan Đình Đình chỉnh lại biểu cảm trên mặt, khom lưng bước ra ngoài.
Trong hội trường huy hoàng, trên màn hình lớn, cửa xe được người phục vụ anh tuấn cao to mở ra, thoáng chốc, vô số máy ảnh bắt đầu nhấp nháy!
Trong biển tia chớp loang loáng, Phan Đình Đình với làn da trắng nõn nà chậm rãi bước ra khỏi xe.
Kìm chế sự kích động trong ngực, khóe môi Sâm Minh Mỹ mỉm cười, thận trọng nhìn thời khắc vinh quang không gì sánh được này!
Khóe môi vẫn giữ nụ cười.
Sâm Minh Mỹ thanh nhã nhìn màn hình lớn.
Thời gian như đọng lại.
Diệp Anh quay đầu, mỉm cười với Sâm Minh Mỹ.
Sâm Minh Mỹ bất động.
Bừng tỉnh, sắc mặt Sâm Minh Mỹ càng lúc càng trắng bệch, khóe môi vẫn duy trì nụ cười như trước, nhưng chiếc mặt nạ kỳ dị như thể sắp vỡ tan ra.
Đột nhiên, điện thoại trong túi cô điên cuồng vang lên, từng hồi vang lên sắc nhọn, chói tai!
Tường Vi Đêm Đầu Tiên Tường Vi Đêm Đầu Tiên - Minh Hiểu Khê Tường Vi Đêm Đầu Tiên