TV. If kids are entertained by two letters, imagine the fun they'll have with twenty-six. Open your child's imagination. Open a book.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 114 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 789 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 08:03:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 112: Chương 74
ditor: Taiga
Một ngày mới bắt đầu, bình minh đang lên, gió cũng ngừng thổi.
Dạ Nguyệt Ly tỉnh dậy thật sớm, đã nhiều ngày không lên triều, hắn tin rằng phía bên kia lúc này cũng rất mong đợi phản ứng của hắn, thầm nghĩ mình cũng nên ra mặt. Chẳng qua nghĩ đến việc nửa ngày không nhìn thấy nha đầu, Dạ Nguyệt Ly rất không thoải mái, nếu không phải biết nàng cũng không thích hoàng cung giống mình, hắn thật muốn ôm nàng đi cùng!
Mắt thấy đã đến giờ, Dạ Nguyệt Ly vẫn vô cùng không cam tâm đối với việc phải rời giường, hắn tham lam đưa mắt nhìn bộ dáng xõa tóc quyến rũ của người tóc đen nằm trong ngực, lông mày lá liễu, đôi mắt nhắm chặt, lông mi như đôi cánh bướm, nước da trắng như tuyết không có chút tỳ vết, mũi tinh xảo, đôi môi anh đào khẽ nhếch, màu hồng nhạt mềm mại, tản ra mùi vị mê người.
Tầm mắt dời xuống, là đường cong cổ duyên dáng, vạt áo khẽ mở, làn da trắng tuyết như ẩn như hiện, ánh mắt Dạ Nguyệt Ly càng thêm âm u, hô hấp không tự chủ tăng nhanh, hắn chật vật dời tầm mắt dời sang hướng khác, hít thở vài lần mới đè ép được một chút hỗn loạn đang sôi trào.
Hắn nhẹ nhàng gỡ bàn tay trắng nõn của người nằm trong ngực từ bên hông xuống, chuẩn bị rời giường thì đôi tay nhỏ bé mềm mại kia nháy mắt ôm lấy thắt lưng hắn, Dạ Nguyệt Ly dừng lại động tác, nghiêng đầu nhìn kỹ, cũng may không đánh thức nàng, nhìn nàng khẽ mấp máy miệng nhỏ, mơ hồ nói: “Sư huynh…”
Dạ Nguyệt Ly bất đắc dĩ lắc đầu, nếu như có thể hắn thật muốn lại ngủ nướng cùng nàng, nhưng vẫn nên giải quyết chuyện cần giải quyết, nếu không sẽ có người không an phận quấy rầy tới những ngày an nhàn của bọn hắn.
Hắn nở nụ cười dịu dàng, cúi đầu khẽ hôn lên trán, nhẹ nói bên tai nàng: “Ngoan, ngủ tiếp đi, sư huynh đi một lát sẽ trở lại.”
Giống như nghe hiểu lời hắn, Mộ Dung Tiểu Tiểu hừ hừ hai tiếng, tay nhỏ liền nới lỏng, Dạ Nguyệt Ly vội vàng rón rén xuống giường, giúp nàng đắp lại chăn, nhìn thật kỹ mấy lần mới không đành lòng rời đi.
Không biết qua bao lâu, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Mộ Dung Tiêu Tiểu khẽ mở mắt, nàng có chút lười nhác co rúc trong chăn, sờ thấy bên người đã lạnh, cũng không thấy buồn ngủ nữa, nàng quay ra ngoài khẽ gọi: “Dạ Nguyệt Ly… Nguyệt Ly…”
“Tiểu thư?” Tiểu Ngư nghe được trong phòng có tiếng động, lúc nghe tiếng gọi nàng đã sớm đợi bên ngoài, đêm qua Vương gia đã sai người tới dặn dò nàng sáng sớm nay tới đây hầu hạ Mộ Dung Tiểu Tiểu rửa mặt, cho nên mới vừa sáng nàng liền đến đợi ở bên ngoài.
Từ sau khi Mộ Dung Tiểu Tiểu gặp lại Dạ Nguyệt Ly, bên cạnh Mộ Dung Tiểu Tiểu liền không có chỗ cho nàng nữa, mặc dù trong nội tâm có chút mất mác nhưng thấy Dạ Nguyệt Ly rất quan tâm đến từng việc nhỏ nhặt của Mộ Dung Tiểu Tiểu, nàng cảm thấy vui mừng gấp bội, nàng chưa từng thấy qua nam nhân nào quan tâm tỉ mỉ như thế, trải qua mấy ngày quan sát, nàng cảm thấy Dạ Nguyệt Ly hoàn toàn xứng đôi với Mộ Dung Tiểu Tiểu.
“Vào đi.” Kìm lại tâm trạng không thoải mái, Mộ Dung Tiểu Tiểu nhàn nhạt đáp.
“Tiểu thư, người tính khi nào thành thân cùng Vương gia?” thấy Mộ Dung Tiểu Tiểu hàng ngày cùng ăn cùng ở với Dạ Nguyệt Ly, Tiểu Ngư cũng không phải là người quá để ý lễ nghi, vừa vào trong phòng liền trêu ghẹo.
“Tốt, Tiểu Ngư cũng dám sắp đặt cho tiểu thư ta?” Mộ Dung Tiểu Tiểu ngược lại không cảm thấy Tiểu Ngư vô lễ, lúc nàng còn ở trong cốc cũng đều chung đụng như vậy với Tiểu Ngư, trong lòng nàng Tiểu Ngư vẫn còn là một tiểu hài tử, nàng chưa bao giờ lấy quan hệ chủ tớ trói buộc suy nghĩ của Tiểu Ngư, vì thế đối với chuyện Tiểu Ngư trêu ghẹo nàng cũng không tức giận.
“Tiểu Ngư không có sắp xếp cho tiểu thư, chẳng qua là Tiểu Ngư cảm thấy Vương gia Ngài cũng không tệ lắm, tiểu thư sớm một chút gả cho vương gia cũng tốt, chặt đứt hy vọng của ong bướm bên ngoài.” Tiểu Ngư mân mê miệng nhỏ nhắn, bưng chậu nước để qua một bên. Dù nàng chưa gặp qua Triệu Thi Nhân kia, nhưng lại rất rõ ràng là nàng ta tới tranh đoạt Dạ Nguyệt Ly cùng Mộ Dung Tiểu Tiểu.
Mộ Dung Tiểu Tiểu không trả lời, nàng đi thẳng tới bên cạnh bàn rửa mặt, trừ sư huynh, nàng không thích người khác làm giúp nàng những việc vặt này. Mà Tiểu Ngư vẫn nhớ được những thói quen này của Mộ Dung Tiểu Tiểu, cũng không tự tiện hầu hạ.
“Tốt lắm, đừng nghĩ chuyện linh tinh, chúng ta ra ngoài đi dạo một chút, tìm một chỗ ăn sáng.” môi đỏ mọng của Mộ Dung Tiểu Tiểu khẽ cười, nghĩ tới sư huynh lên triều, nàng có thể dễ dàng ra ngoài một chút, thuận tiện nhìn một chút cảnh vật kinh thành, chờ lúc nàng trở lại sư huynh cũng có thể trở về.
Nội tâm nàng than nhẹ, Tiểu Ngư mới tách ra vài ngày nàng liền không quen, xem ra việc nàng lệ thuộc vào sư huynh, so với trong tưởng tượng còn nhiều hơn…
“Tiểu thư! Tiểu Ngư biết chỗ nào có đồ ăn ngon!” mặt Tiểu Ngư tràn đầy hung phấn, trong nháy mắt tâm tư đã thay đổi, những ngày qua tiểu thư không cần nàng hầu hạ, nàng đã sớm đi dạo kinh thành một vòng, thuận tiện làm Tần Thương khuây khỏa, giúp hắn thông suốt.
Chẳng qua là tình cảm của Tần Thương đối với Mộ Dung Tiểu Tiểu không sâu, nếu không nàng cũng không biết làm thế nào cho phải.
Tức Mặc Tuyết Dương thấy Mộ Dung Tiểu Tiểu đi ra ngoài cũng không ngăn cản, chủ tử nhà mình giao phó nếu là tiểu tử Mạc gia tìm tới cửa thì không được để hắn vào viện gặp được Mộ Dung Tiểu Tiểu, ngoài ra cũng không có yêu cầu gì khác. Tiểu nữ nhân này ra ngoài, đến lúc tiểu tử Mạc gia tới hắn cũng không cần ứng phó.
Mộ Dung Tiểu Tiểu mang theo Tiểu Ngư cùng Tần Thương, chính mình thì đeo một cái khăn che mặt, cảm giác được phía sau có vài hơi thở như có như không, nàng biết là ám vệ sư huynh sắp đặt, cũng không để ý đến, cứ như vậy thoải mái ra cửa.
Biệt viện Ly Vương ở thành Đông, cách đường phố cũng không bao xa, không thể coi là vắng vẻ giữa chốn sầm uất. Đoàn người Mộ Dung Tiểu Tiểu đi không bao lâu đã đến chợ, mặc dù Mộ Dung Tiểu Tiểu đeo khăn che mặt, nhưng khí chất không nhiễm bụi trần bất phàm của nàng vừa vào
Túng Sủng Đụng Ngã Sư Muội Túng Sủng Đụng Ngã Sư Muội - Như Nhược Yên