Meditation can help us embrace our worries, our fear, our anger; and that is very healing. We let our own natural capacity of healing do the work.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 114 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 789 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 08:03:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 108: Chương 70.2
am Cung Quân Hạo ngồi phía trên đã sớm tức giận ngập trời, Nam Cung Nguyệt Ly nói không chút cố kỵ, thái độ như vậy đã là sớm không để hắn vào mắt, hắn trầm giọng nói, “Ly nhi, dù sao ngươi cũng là một vương gia, hôm nay là tiệc đón gió tẩy trần của nhị ca ngươi, ngươi phải chú ý một chút.”
Ngoài mặt Nam Cung Quân Hạo là bất đắc dĩ khuyên bảo, nhưng ánh mắt nhìn sang lại mang âm trầm cảnh cáo! Dứt lời, tròng mắt của hắn lạnh lẽo liếc qua Mộ Dung Tiểu Tiểu, “Tiểu Tiểu ngươi cũng đừng có hồ nháo cùng Ly nhi.” Nội tâm lại thầm mắng, đúng là hồng nhan họa thủy!
“Phụ hoàng, ngài yên tâm, nhị hoàng huynh sẽ không để ý, đúng không nhị hoàng huynh?” Dạ Nguyệt Ly tựa tiếu phi tiếu đẩy vấn đề sang cho Nam Cung Nguyệt Bân, hồng mâu của hắn híp lại, trong mắt nhìn không ra cảm xúc gì.
“Phụ hoàng, không sao cả đâu.” Nam Cung Nguyệt Bân ôn hòa cười nói, chỉ là tầm mắt vẫn như có như không rơi vào người Mộ Dung Tiểu Tiểu, lúc nãy đã cho rằng nàng không phải Tiểu Tiểu, nhưng cái kiểu vân đạm phong khinh không chút để ý mọi chuyện kia thật quá giống!
“Bân nhi, ngươi…” Nam Cung Quân Hạo uất nghẹn.
Nam Cung Nguyệt Hiên không bỏ qua ánh nhìn phẫn hận trong mắt Triệu Thi Nhân, lại bỏ thêm chút lửa, “Tốt xấu gì người ta cũng từng thiếu chút nữa thành Ly vương phi, vậy mà hoàng đệ thật sự nhẫn tâm? Nay lại thấy hoàng đệ ôn nhu với giai nhân bên cạnh, thật không giống tác phong của ngươi chút nào, chẳng lẽ hoàng đệ thiên vị mỹ nhân? Bạn đang đọc truyện tạ diễn đàn lê quý đôn. Nhưng Triệu tiểu thư cũng đã từng là đệ nhất mỹ nhân Nam Dục chúng ta nga, nhưng nếu bây giờ mà so sánh hai người, nếu sau này đệ phát hiện giai nhân bên cạnh đệ không bằng người ta thì sao đây, lại bỏ r lấy người khác sao?” Dứt lời ánh mắt nhìn về Mộ Dung Tiểu Tiểu mang theo chút cảm thương, trong lòng lại nghĩ đến kết cục thê thảm của nàng. (VP: ta phi…tên này nói năng uốn éo làm ta edit cũng đổ mồ hôi!!! )
Lời này của Nam Cung Nguyệt Hiên không chỉ khơi lên mâu thuẫn của Dạ Nguyệt Ly và Triệu gia, mà còn đồng thời chỉ trích Dạ Nguyệt Ly chỉ chú trọng dung mạo, vứt bỏ người khác, lại châm chọc Mộ Dung Tiểu Tiểu lấy dung mạo đi quyến rũ người, làm Dạ Nguyệt Ly có biết bao nhiêu sủng ái, lại còn tuyên cáo thiên hạ khiến boa nhiêu người ghen tỵ, lời nói của hắn thành công châm ngòi ly gián.
Triệu Tại Nghị trong lòng mặc dù rất bất mãn, nhưng cũng nghe được Nam Cung Nguyệt Hiên cũng không phải nhằm vào Triệu gia bọn họ, các hoàng tử tranh đấu, hắn ta cũng không dại gì mà nhúng tay. Hắn ta đau lòng nhìn nữ nhi nhà mình, nhẹ nhàng thở dài, bây giờ dù Thi Nhân có không cam lòng thì Ly vương cũng không bao giờ là của nàng ta được nữa.
Chỉ là, Dạ Nguyệt Ly không chút để ý đến cảm nhận của nữ nhi mình, làm cho lòng hắn cảm thấy vô cùng không thoải mái, những ấn tượng tốt về Mộ Dung Tiểu Tiểu cũng biến mất không còn chút nào.
Ưng mâu của Nam Cung Quân Hạo khẽ nhíu, hắn đang cảm thấy may mắn vì Nam Cung Nguyệt Ly không lấy Triệu Thi Nhân, bằng không từ năng lực của Nam Cung Nguyệt Ly sẽ làm hắn ta đau đầu đến mức nào, nói không chừng ngôi vị này dù hắn không muốn nhưng cũng sẽ đấu đến cuối cùng. Đối với Nam Cung Nguyệt Ly này, hắn ta hận chỉ không thể sớm giết chết, chỉ là tạm thời không thê đánh rắn động cỏ. Bạn đang đọc truyện tạ diễn đàn lê quý đôn. Nam Cung Quân Hạo khinh thường nhìn Dạ Nguyệt Ly và Mộ Dung Tiểu Tiểu, bên này có thể bỏ, nhưng quan hệ của hắn ta với Triệu Tại Nghị không thể đoạn! Chưa nói đến binh phù trên tay hắn, hắn ta còn chưa đoạt lại, nếu Triệu Tại Nghị này cũng sinh dị tâm, Nam Dục có thể tràn ngập nguy cơ, hắn ta cũng không muốn mình bị người ta áp chế!
(Bởi vì NC Quân Hạo này coi Dạ ca là con trai hắn nên gọi dạ ca là Nam Cung Nguyệt Ly, còn với mọi người bình thường vẫn gọi ảnh là Dạ Nguyệt Ly nhá ^ ^)
Cho nên hắn ta lớn tiếng quát, “Hiên nhi, không được làm càn!”
Chúng thần trước trận tranh đấu hoàng thất này đã sớm im lặng không dám lên tiếng, người có chút nhát gan trực tiếp đem mình chui xuống gầm bàn, yến hội vốn đang tốt đẹp sao lại bỗng nhiên thành sóng ngầm mãnh liệt, phong ba bão táp thế này! Chỉ khổ bọn họ làm thần tử ở đâu, đi không được mà ở cũng không xong!
Khuôn mặt tuấn lãnh của Dạ Nguyệt Ly lập tức kết thành bang, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về Nam Cung Nguyệt Hiên, “Hiên vương hình như rất bất nãm với bổn vương? Nếu Hiên vương đau lòng mỹ nhân vậy thì xin phụ hoàng tứ hôn đi.”
Hắn không ngại người ta chỉ trích hắn, nhưng mà hắn không thể để tiểu nha đầu cũng bị chỉ trích, thật không thể tha thứ!
Cảm giác được hàn ý nhẹ nhàng xuyên qua quần áo tiế tới da nàng, Mộ Dung Tiểu Tiểu bị sư huynh ôm ngồi trên chan khẽ vòng tay vuốt lưng hắn, đôi môi nhẹ nhàng cười.
Dạ Nguyệt Ly giật mình, hơi thở lạnh lẽo cũng tản đi, sợ nàng hiểu lầm, vội vàng thu hai tay ôm chặt, rồi lại vội vàng giải thích. “Nha đầu, đừng nghe hắn nói bậy.”
Nàng tất nhiên biết sư huynh sẽ không để mình thành một Triệu Thi Nhân thứ hai, nàng căn bản là không để ý, hiện tại nhìn bộ dạng vô cùng lo lắng của hắn, đôi mắt Mộ Dung Tiểu Tiểu tràn ngập ý cười nói, “Ta biết.”
“Biết cái gì?” Hắn khẩn trương hỏi.
“Biết ngươi sẽ không.” Nàng lắc đầu khẽ cười, sư huynh ngốc nghếch này.
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi….” Hắn nỉ non cảm thấy mình may mắn vô cùng.
Mộ Dung Tiểu Tiểu khẽ nhíu mày, xem ra Hiên vương này muốn nhắm vào nàng và sư huynh, đúng là không phải ngồi không, cũng đúng, vương gia của một nước sao có thể đơn giản?
Hai ngón tay Nam Cung Nguyệt Hiên khẽ bóp ly rượu, dù không dùng nội lực cái chén cũng phát ra tiếng vang ‘răng rắc’, trong hoàn cảnh im lặng dị thường này lại càng rõ ràng, hắn lại như không để ý uống hết ly rượu rồi cười ra tiếng, “Triệu tiểu thư chỉ là muốn gả cho ai kia thôi chắc chắn không để ý đến người khác đâu, bổ vương chẳng qua là bất bình thay, lại không để ý mà nói ra suy nghĩ của mình, hoàng đệ không để ý đến cảm nhận của nàng như vậy, không phải cũng hơi quá đáng đi.”
Hắn thật ra cũng muốn cưới Triệu Thi Nhân, nhưng việc này cũng phải có sự đồng ý của nàng ta! Cho dù hắn có nhà ngoại mẫu phi chống lưng, nhưng lão già chết tiệt này lại chỉ nghĩ đến Dạ Nguyệt Ly kia! Làm hắn tức giận vô cùng!
“Ai muốn gả cho hắn!” Triệu thi nhân cuối cùng cũng hết nhẫn nại, khuôn mặt xinh đẹp lúc trước nay bị oán khí vặn vẹo xấu xí vô cùng. Nàng ta nhìn Nam Cung Nguyệt hiên ghét bỏ, lạnh lùng cười, hắn tta tưởng ở trước mặt mọi người chỉ trích Ly vương, lại nói đỡ nàng ta mấy câu, nàng ta sẽ cảm kích hắn sao? Nằm mơ!
Nam Cung Quân Hạo ngồi phía trên đã sớm tức giận ngập trời, Nam Cung Nguyệt Ly nói không chút cố kỵ, thái độ như vậy đã là sớm không để hắn vào mắt, hắn trầm giọng nói, “Ly nhi, dù sao ngươi cũng là một vương gia, hôm nay là tiệc đón gió tẩy trần của nhị ca ngươi, ngươi phải chú ý một chút.”
Ngoài mặt Nam Cung Quân Hạo là bất đắc dĩ khuyên bảo, nhưng ánh mắt nhìn sang lại mang âm trầm cảnh cáo! Dứt lời, tròng mắt của hắn lạnh lẽo liếc qua Mộ Dung Tiểu Tiểu, “Tiểu Tiểu ngươi cũng đừng có hồ nháo cùng Ly nhi.” Nội tâm lại thầm mắng, đúng là hồng nhan họa thủy!
“Phụ hoàng, ngài yên tâm, nhị hoàng huynh sẽ không để ý, đúng không nhị hoàng huynh?” Dạ Nguyệt Ly tựa tiếu phi tiếu đẩy vấn đề sang cho Nam Cung Nguyệt Bân, hồng mâu của hắn híp lại, trong mắt nhìn không ra cảm xúc gì.
“Phụ hoàng, không sao cả đâu.” Nam Cung Nguyệt Bân ôn hòa cười nói, chỉ là tầm mắt vẫn như có như không rơi vào người Mộ Dung Tiểu Tiểu, lúc nãy đã cho rằng nàng không phải Tiểu Tiểu, nhưng cái kiểu vân đạm phong khinh không chút để ý mọi chuyện kia thật quá giống!
“Bân nhi, ngươi…” Nam Cung Quân Hạo uất nghẹn.
Nam Cung Nguyệt Hiên không bỏ qua ánh nhìn phẫn hận trong mắt Triệu Thi Nhân, lại bỏ thêm chút lửa, “Tốt xấu gì người ta cũng từng thiếu chút nữa thành Ly vương phi, vậy mà hoàng đệ thật sự nhẫn tâm? Nay lại thấy hoàng đệ ôn nhu với giai nhân bên cạnh, thật không giống tác phong của ngươi chút nào, chẳng lẽ hoàng đệ thiên vị mỹ nhân? Bạn đang đọc truyện tạ diễn đàn lê quý đôn. Nhưng Triệu tiểu thư cũng đã từng là đệ nhất mỹ nhân Nam Dục chúng ta nga, nhưng nếu bây giờ mà so sánh hai người, nếu sau này đệ phát hiện giai nhân bên cạnh đệ không bằng người ta thì sao đây, lại bỏ r lấy người khác sao?” Dứt lời ánh mắt nhìn về Mộ Dung Tiểu Tiểu mang theo chút cảm thương, trong lòng lại nghĩ đến kết cục thê thảm của nàng. (VP: ta phi…tên này nói năng uốn éo làm ta edit cũng đổ mồ hôi!!! )
Lời này của Nam Cung Nguyệt Hiên không chỉ khơi lên mâu thuẫn của Dạ Nguyệt Ly và Triệu gia, mà còn đồng thời chỉ trích Dạ Nguyệt Ly chỉ chú trọng dung mạo, vứt bỏ người khác, lại châm chọc Mộ Dung Tiểu Tiểu lấy dung mạo đi quyến rũ người, làm Dạ Nguyệt Ly có biết bao nhiêu sủng ái, lại còn tuyên cáo thiên hạ khiến boa nhiêu người ghen tỵ, lời nói của hắn thành công châm ngòi ly gián.
Triệu Tại Nghị trong lòng mặc dù rất bất mãn, nhưng cũng nghe được Nam Cung Nguyệt Hiên cũng không phải nhằm vào Triệu gia bọn họ, các hoàng tử tranh đấu, hắn ta cũng không dại gì mà nhúng tay. Hắn ta đau lòng nhìn nữ nhi nhà mình, nhẹ nhàng thở dài, bây giờ dù Thi Nhân có không cam lòng thì Ly vương cũng không bao giờ là của nàng ta được nữa.
Chỉ là, Dạ Nguyệt Ly không chút để ý đến cảm nhận của nữ nhi mình, làm cho lòng hắn cảm thấy vô cùng không thoải mái, những ấn tượng tốt về Mộ Dung Tiểu Tiểu cũng biến mất không còn chút nào.
Ưng mâu của Nam Cung Quân Hạo khẽ nhíu, hắn đang cảm thấy may mắn vì Nam Cung Nguyệt Ly không lấy Triệu Thi Nhân, bằng không từ năng lực của Nam Cung Nguyệt Ly sẽ làm hắn ta đau đầu đến mức nào, nói không chừng ngôi vị này dù hắn không muốn nhưng cũng sẽ đấu đến cuối cùng. Đối với Nam Cung Nguyệt Ly này, hắn ta hận chỉ không thể sớm giết chết, chỉ là tạm thời không thê đánh rắn động cỏ. Bạn đang đọc truyện tạ diễn đàn lê quý đôn. Nam Cung Quân Hạo khinh thường nhìn Dạ Nguyệt Ly và Mộ Dung Tiểu Tiểu, bên này có thể bỏ, nhưng quan hệ của hắn ta với Triệu Tại Nghị không thể đoạn! Chưa nói đến binh phù trên tay hắn, hắn ta còn chưa đoạt lại, nếu Triệu Tại Nghị này cũng sinh dị tâm, Nam Dục có thể tràn ngập nguy cơ, hắn ta cũng không muốn mình bị người ta áp chế!
(Bởi vì NC Quân Hạo này coi Dạ ca là con trai hắn nên gọi dạ ca là Nam Cung Nguyệt Ly, còn với mọi người bình thường vẫn gọi ảnh là Dạ Nguyệt Ly nhá ^ ^)
Cho nên hắn ta lớn tiếng quát, “Hiên nhi, không được làm càn!”
Chúng thần trước trận tranh đấu hoàng thất này đã sớm im lặng không dám lên tiếng, người có chút nhát gan trực tiếp đem mình chui xuống gầm bàn, yến hội vốn đang tốt đẹp sao lại bỗng nhiên thành sóng ngầm mãnh liệt, phong ba bão táp thế này! Chỉ khổ bọn họ làm thần tử ở đâu, đi không được mà ở cũng không xong!
Khuôn mặt tuấn lãnh của Dạ Nguyệt Ly lập tức kết thành bang, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về Nam Cung Nguyệt Hiên, “Hiên vương hình như rất bất nãm với bổn vương? Nếu Hiên vương đau lòng mỹ nhân vậy thì xin phụ hoàng tứ hôn đi.”
Hắn không ngại người ta chỉ trích hắn, nhưng mà hắn không thể để tiểu nha đầu cũng bị chỉ trích, thật không thể tha thứ!
Cảm giác được hàn ý nhẹ nhàng xuyên qua quần áo tiế tới da nàng, Mộ Dung Tiểu Tiểu bị sư huynh ôm ngồi trên chan khẽ vòng tay vuốt lưng hắn, đôi môi nhẹ nhàng cười.
Dạ Nguyệt Ly giật mình, hơi thở lạnh lẽo cũng tản đi, sợ nàng hiểu lầm, vội vàng thu hai tay ôm chặt, rồi lại vội vàng giải thích. “Nha đầu, đừng nghe hắn nói bậy.”
Nàng tất nhiên biết sư huynh sẽ không để mình thành một Triệu Thi Nhân thứ hai, nàng căn bản là không để ý, hiện tại nhìn bộ dạng vô cùng lo lắng của hắn, đôi mắt Mộ Dung Tiểu Tiểu tràn ngập ý cười nói, “Ta biết.”
“Biết cái gì?” Hắn khẩn trương hỏi.
“Biết ngươi sẽ không.” Nàng lắc đầu khẽ cười, sư huynh ngốc nghếch này.
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi….” Hắn nỉ non cảm thấy mình may mắn vô cùng.
Mộ Dung Tiểu Tiểu khẽ nhíu mày, xem ra Hiên vương này muốn nhắm vào nàng và sư huynh, đúng là không phải ngồi không, cũng đúng, vương gia của một nước sao có thể đơn giản?
Hai ngón tay Nam Cung Nguyệt Hiên khẽ bóp ly rượu, dù không dùng nội lực cái chén cũng phát ra tiếng vang ‘răng rắc’, trong hoàn cảnh im lặng dị thường này lại càng rõ ràng, hắn lại như không để ý uống hết ly rượu rồi cười ra tiếng, “Triệu tiểu thư chỉ là muốn gả cho ai kia thôi chắc chắn không để ý đến người khác đâu, bổ vương chẳng qua là bất bình thay, lại không để ý mà nói ra suy nghĩ của mình, hoàng đệ không để ý đến cảm nhận của nàng như vậy, không phải cũng hơi quá đáng đi.”
Hắn thật ra cũng muốn cưới Triệu Thi Nhân, nhưng việc này cũng phải có sự đồng ý của nàng ta! Cho dù hắn có nhà ngoại mẫu phi chống lưng, nhưng lão già chết tiệt này lại chỉ nghĩ đến Dạ Nguyệt Ly kia! Làm hắn tức giận vô cùng!
“Ai muốn gả cho hắn!” Triệu thi nhân cuối cùng cũng hết nhẫn nại, khuôn mặt xinh đẹp lúc trước nay bị oán khí vặn vẹo xấu xí vô cùng. Nàng ta nhìn Nam Cung Nguyệt hiên ghét bỏ, lạnh lùng cười, hắn tta tưởng ở trước mặt mọi người chỉ trích Ly vương, lại nói đỡ nàng ta mấy câu, nàng ta sẽ cảm kích hắn sao? Nằm mơ!
Túng Sủng Đụng Ngã Sư Muội Túng Sủng Đụng Ngã Sư Muội - Như Nhược Yên