He fed his spirit with the bread of books.

Edwin Markham

 
 
 
 
 
Tác giả: zhttty
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 171 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 790 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 02:39:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.4 - Chương 17: Chương 11-2: Đôi Cánh Sa Đọa - Fallen Wings! (2)
hững Đôi Cánh Sa Đọa - The Fallen WIngs
Như đã biết, tổ chức The Fallen Wings với thành phần là những Kẻ Sa Đọa. Tuy đến giờ vẫn chưa có thông tin khẳng định trong truyện nhưng chúng ta gần như đã có thể khẳng định chúng chính là những kẻ đã gây ra những thảm họa trong ảo giới gần đây.
Trong đoạn đối thoại của thủ lĩnh tổ chức này với thuộc hạ của mình. Hắn gọi Ngụy Ngưu Đầu của Bùi Kiêu là thú triệu hồi và cho biết bọn chúng cũng có 5 con như vậy nhưng đẳng cấp thấp hơn nênyếu hơn. Mà ta biết rằng Ngụy Ngưu Đầu là do Bạo Viêm Cự Phủ - một TSVK cấp Ma Vương thực thể hóa. Như vậy cũng có thể hiểu là tổ chức này có ít nhất 5 TSVK cấp Ma Vương. Như vậy, ta có thể suy đoán rằng tổ chức này có một biện pháp nào đó khiến cho quỷ quái tiến giai Ma Vương Cấp, sau đó ngay khi quỷ quái tiến giai, lúc chúng yếu nhất thì tổ chức này sẽ giết quỷ quái để thu lấy TSVK cấp Ma Vương (có thể chúng cài 'boom' trong cơ thể quỷ quái trước khi quỷ quái tiến giai) Như vậy, ta có thể thấy tổ chức này tuy mang tiếng là khát máu nhưng thực ra rất có lý trí, khôn ngoan và mưu lược (hoặc ít nhất người đứng đầu của chúng là vậy)
Tuy nhiên, suy đoán vẫn chỉ là suy đoán, chúng ta chỉ có thể khẳng định sự cố trong Nam Bắc Chiến Trường là do chúng gây ra, còn sự việc của Phong Đô thì có liên quan đến chúng hay không vẫn là ẩn số.
=============
Dương Đỉnh Thiên và Rena đang đứng bên ngoài quán bar. Khác với vẻ kinh ngạc của Rena, Dương Đỉnh Thiên lại tỏ ra vô cùng thản nhiên. Hắn là đồng bọn của Bùi Kiêu, đã thấy tận mắt thấy được thực lực của bạn mình và cũng rất tin tưởng vào thực lực đó.
Ngoài hai người họ thì xa xa bên ngoài còn có mấy trăm Tự Do Linh Hồn và thêm mấy trăm nhân viên người sống. Vừa rồi, vì thấy Bùi Kiêu rời đi nên bọn họ đã có ý định ra tay. Nhưng sau khi thấy thanh trường thương sáng như bạc trong tay Dương Đỉnh Thiên, bọn họ đành tiếp tục chờ đợi, tránh cho Rena bị thương khi hai bên đánh nhau. Đó chính là điều mà bọn họ lo ngại nhất.
Khi hơn một nghìn người ở đây đang âm thầm tính toán kế hoạch, bỗng nhiên, từng đợt ý chí phẫn nộ tuôn ra từ trong quán rượu, giống như một cơn sóng thần hung tợn, điên cuồng tràn ra khắp bốn phía. Những người sống bình thường ở gần đó lập tức hôn mê ngã xuống, tiếp theo, Dương Đỉnh Thiên và Rena cũng bị trường khí thế phẫn nộ này bao phủ. Dương Đỉnh Thiên thì còn tốt một chút, ít ra thì hắn cũng là người đã từng ‘làm quen’ với trường khí thế này. Vậy nên, thân hình hắn chỉ loạng choạng một chút rồi lập tức có thể bình yên vô sự đứng nguyên chỗ cũ. Nhưng Rena bên cạnh thì rõ ràng là không chịu nổi áp lực của trường khí thế phẫn nộ này, lập tức ngã gục xuống đất.
Đám người ở phía xa còn chưa cảm nhận được sự tồn tại của trường khí thế phẫn nộ. Vậy nên khi bọn họ thấy Rena ngã xuống thì lập tức có rất nhiều người kinh sợ hô lên. Gần trăm Tự Do Linh Hồn ở gần nhất liền nhanh chóng chạy về phía Rena, nhưng chỉ vừa mới chạy lại được vài bước thì trường khí thế phẫn nộ kia đã tràn tới, bao phủ bọn họ. Chỉ trong nháy mắt, những linh hồn có chấp niệm không đủ mạnh đều đồng loạt ngã xuống, dù là linh hồn có chấp niệm mạnh thì toàn thân cũng run lẩy bẩy. Trong đám người này, chỉ có vài tên Tránh Thoát Giả là có thể đứng thẳng, nhưng chỉ cần nhìn vào nét mặt của bọn họ là biết ngay: bọn họ đang vô cùng hoảng hốt. Bởi vì...
Đó là trường khí thế! Là thứ mà chỉ cường giả Chân Ma cấp hoặc quỷ quái Chân Ma cấp mới có!
Nhưng vào ngay lúc này, tất cả chợt thấy một cánh tay khổng lồ từ trong quán bar vung ra, đập tung vách tường và đồng thời đánh một linh hồn bay tít ra xa. Linh hồn kia bị đánh bay đi hơn mấy chục mét, nhưng khi chuẩn bị đâm vào một tòa nhà thì hắn đã bắt đầu tiêu tán, rồi nhanh chóng phân giải thành một đống lớn Năng Lượng Tiêu Chuẩn và còn... một tia tội nghiệt nhỏ.
Uy lực thật là khủng khiếp! Chỉ một cú đấm rất đơn giản mà thôi, thậm chí không cần dùng tới Thiên Sinh Vũ Khí mà một cú đấm đã đủ để hoàn toàn đánh tan linh hồn kia!
Một cú đấm của Ngụy Ngưu Đầu quá nhanh và bất ngờ, thế trận của bốn kẻ mặc áo choàng đen còn chưa kịp thay đổi. Thực ra, trong khoảnh khắc khi trường khí thế phẫn nộ xuất hiện thì những kẻ này đã hiểu ngay chuyện gì vừa diễn ra... Cái gã Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín tên là Bùi Kiêu này, có một cường giả Chân Ma cấp nấp bên cạnh? Hoặc là... một con quỷ quái Chân Ma cấp?
“Chạy!”
Gã mặt sẹo rống lớn một tiếng, dang đôi cánh màu đen rồi bay xuyên thẳng từ trong quán rượu ra bên ngoài. Thừa dịp Ngụy Ngưu Đầu vừa mới tung ra một cú đấm, còn chưa kịp thu thế mà ba kẻ còn lại cũng mỗi người một hướng, bay tránh ra xa con quái vật đầu bò này. Chỉ sau nhiều nhất là một, hai giây, cả bốn kẻ này đã hoàn toàn bay thoát ra bên ngoài quán bar.
Khi mà đám Tự Do Linh Hồn và nhân viên người sống ở bên ngoài quán bar còn đang bị trường khí thế phẫn nộ khiến cho khiếp sợ không thôi, thì bỗng thấy bốn tên linh hồn có đôi cánh chim màu đen bay ra từ trong quán bar. Lập tức, mấy trăm người cùng đồng loạt gào to. Hơn nữa còn là cùng gào lên một từ tiếng Pháp:
“Kẻ Sa Đọa!”
Dương Đỉnh Thiên đang đứng ở ngay gần cửa quán bar. Hắn không phải loại chỉ biết bập bẹ mấy chữ như Bùi Kiêu, mà là người có thể thật sự nghe hiểu tiếng Pháp. Vậy nên hắn lập tức hiểu ngay đám người kia kêu gào gì. Hắn nhíu mày, trong đầu cũng nhanh chóng nhớ lại tất cả tin tức liên quan tới Kẻ Sa Đọa.
Những Kẻ Sa Đọa...
Mọi linh hồn đều được hình thành sau khi con người chết đi, nhưng linh hồn lại đều bị một màn tội nghiệt màu đen trói buộc. Đến lúc nửa đêm, bọn họ sẽ bị thứ tội lỗi này kéo vào trong một vết nứt không gian. Người khác thì có thể không biết, nhưng Bùi Kiêu thì biết bên trong khe nứt không gian đó chính là Địa Ngục trong truyền thuyết!
Ngoài những người bị kéo vào trong khe nứt không gian thì còn có một số rất ít linh hồn được Tránh Thoát Giả cứu. Những linh hồn đó được gọi là Tự Do Linh Hồn, cũng là thành phần nhân lực chính của tổ chức linh hồn các nước trên thế giới.
Thế nhưng, vạn vật trên thế gian không gì là tuyệt đối. Vì linh hồn cũng là do ý thức của con người chết đi rồi biến đổi thành, thế nên đương nhiên cũng sẽ có được trí nhớ và ý thức của mình khi còn sống, sẽ biết vì sao mà mình chết… Vậy nếu một người bị kẻ thù giết chết thì sao? Vậy khi linh hồn này thoát khỏi tội nghiệt rồi sẽ đi báo thù phải không?
Thế nên, trong số những Tránh Thoát Giả xuất hiện đầu tiên, có một nhóm được gọi là Những Kẻ Báo Thù, đã giết hại rất nhiều người sống để trả thù. Ban đầu, chuyện này đã làm các quốc gia vô cùng lo lắng về mối quan hệ giữa linh hồn và người sống, họ đã nghĩ đến việc ban hành luật pháp gì gì đó để trừng phạt tội phạm là linh hồn. Thế nhưng chỉ không lâu sau đó, toàn bộ những linh hồn báo thù này bắt đầu sa đọa từng người một. Bọn họ biến thành một loại quái vật vừa có chấp niệm, lại vừa có tội nghiệt, trở thành một loại sinh mạng thể có cả đặc điểm của cả quỷ quái lẫn linh hồn. Tất cả những Kẻ Sa Đọa đều tràn đầy sự thù địch và sát ý đối với cả người sống cũng như linh hồn. Hơn nữa, bọn chúng còn có thêm năng lực cắn nuốt linh hồn của người sống và linh hồn để làm cho bản thân trở nên mạnh mẽ hơn. Chính vì vậy mà chúng đã trở thành kẻ thù chung của toàn thế giới!
Nghe nói mỗi khi có Kẻ Sa Đọa xuất hiện thì lập tức sẽ bị Tự Do Linh Hồn, Tránh Thoát Giả, Cao Đẳng Tránh Thoát Giả và thậm chí cả cường giả Chân Ma cấp trên toàn thế giới vây giết. Vậy nên đã không còn bất kỳ một Kẻ Sa Đọa nào tồn tại trên đời! Cũng chính vì vậy, khi Bùi Kiêu mới vừa xuất hiện tại nước Mỹ, chính phủ Trung Quốc cũng nhanh chóng tìm ra nguyên nhân dẫn đến cái chết của cha hắn, thế là bọn họ nghĩ ngay tới chuyện đóng băng hắn, tránh cho hắn sa đọa rồi gây ra tổn thất lớn. Nguyên nhân chính là như vậy. Ngay khi bốn gã linh hồn có cánh chim màu đen trên lưng xuất hiện thì đám linh hồn nước Pháp lập tức rống lên mấy chữ “Kẻ Sa Đọa”. Xem ra… dấu hiệu của Kẻ Sa Đọa là có cánh chim màu đen trên lưng đây.
Bốn gã linh hồn sa đọa mới bay ra khỏi quán bar thì lập tức thấy có tới mấy trăm linh hồn và thành viên người sống của tổ chức linh hồn vây chật cứng xung quanh quán bar. Sắc mặt của cả bốn đều trở nên quá đỗi hoảng sợ, thầm kêu hỏng bét. Tên mặt sẹo bỗng nhiên lớn tiếng rống lên: “Đám cừu non ngu muội, các ngươi thật may mắn khi có thể phá vỡ được ma pháp của chủ nhân, tìm thấy chúng ta khi đang trong trạng thái ngụy trang… Nhưng cũng sẽ chỉ đến thế mà thôi! Các ngươi sẽ không bao giờ tìm được vị trí của chủ nhân, cũng như kế hoạch của Người đâu. Thê nên… hãy sợ hãi đi, run rẩy đi hỡi bầy cừu ngu xuẩn của Thần! Các ngươi sẽ chẳng thể ngăn nổi rồng thần tà ác mang tận thế hàng lâm đâu! Ha ha ha…”
Bốn gã linh hồn kia thấy có tới mấy trăm Tự Do Linh Hồn và nhân viên người sống vây kín xung quanh, thì tự biết là đã không còn đường nào để chạy. Vậy nên bọn chúng liền không chút e dè, rống lên chửi rủa và cười nhạo như đã hóa rồ. Bỗng ngay lúc đó, một cánh tay khổng lồ xuyên ra từ trong quán bar, tóm lấy một tên trong số đó. Tên kia còn chưa kịp kêu một tiếng thì đã bị bàn tay khổng lồ bóp nổ tung thành Năng Lượng Tiêu Chuẩn và tội nghiệt. Sau đó, thần hình khổng lồ của Ngụy Ngưu Đầu từ từ bay ra khỏi quán bar, Bùi Kiêu thì đang đứng trên bờ vai của nó.
“Nói như vậy, các ngươi chính là đám linh hồn được gọi là Những Kẻ Sa Đọa phải không? Hà hà, lại có thể hấp thụ tội nghiệt giống như quỷ quái à? Thể nào mà tài liệu nói các ngươi có sát ý rất mạnh với cả người sống lẫn linh hồn. Ngay cả ý thức của các ngươi cũng đang dần biến thành ý thức của quỷ quái đúng không?” Bùi Kiêu nhìn tia tội nghiệt đen kịt đang không ngừng thôn phệ Năng Lương Tiêu Chuẩn trong tay Ngụy Ngưu Đầu thì nhíu mày. Trong tay hắn lập tức ngưng tụ ra một quả cầu sét nhỏ, sau đó tiện tay ném về phía tia tội nghiệt kia.
Không biết quả cầu sét kia thật ra là do thứ gì tạo thành mà lại có sức sát thương mang tính hủy diệt với tội nghiệt: chỉ vừa tiếp xúc một chút, tia tội nghiệt đã bị quả cầu sét bao trùm rồi hoàn toàn biến mất không chút dấu vết.
Gã mặt sẹo chứng kiến cả quá trình tia tội nghiệt bị đánh tan, khuôn mặt không chút cảm xúc của hắn cuối cùng cũng hiện lên vẻ bất lực. Mãi lâu sau, hắn mới lên tiếng: “Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín, chúng ta phải thừa nhận rằng đã nhìn lầm ngươi. Không ngờ ngươi lại có thể triệu hoán ra một con Chân Ma cấp. Mà thực lực của ngươi cũng đã mạnh mẽ đến mức này, mới đó mà đã tiến vào Tầm Chân Chi Lộ… Ngươi thực sự mới chỉ chết có nửa năm sao?”
Bùi Kiêu nhìn ba kẻ còn lại, cười lạnh lẽo rồi nói: “Không sai. Ta thật sự mới chết cách đây nửa năm… Như vậy, câu vừa rồi là lời trăn trối của các ngươi đấy hả?” Nói xong, Bùi Kiêu đưa tay chỉ về hướng ba kẻ kia. Ngụy Ngưu Đầu dưới chân hắn lập tức rống vang một tiếng, sau đó lập tức vọt về phía ba kẻ trước mặt với tốc độ vô cùng nhanh.
Trên người ba kẻ này đều có một đôi cánh chim màu đen, vậy nên tốc độ bay có thể nói là vô cùng nhanh. Nếu ở trong môi trường ảo giới, với tốc độ bay đó, có thể bọn chúng sẽ có cơ hội thoát khỏi sự truy kích của Bùi Kiêu và Ngụy Ngưu Đầu. Nhưng đáng tiếc đây lại là thế giới sự thực! Ở đây, bất kỳ linh hồn nào cũng có thể bay, và tốc độ bay của mỗi người cũng chỉ do thực lực của chính họ quyết định mà thôi. Mà thực lực của ba kẻ này lại chênh lệch quá lớn so với Ngụy Ngưu Đầu, vậy nên cơ bản là không thể chạy nổi. Lập tức, lại thêm một kẻ bị Ngụy Ngưu Đầu bóp nổ tung thành Năng Lượng Tiêu Chuẩn và tội nghiệt.
Gã mặt sẹo kia thấy vậy thì bỗng cười phá lên như điên dại, đồng thời giơ tay cao Thiên Sinh Vũ Khí trong tay, lao về phía Bùi Kiêu lao đến. Vừa phóng đi, hắn còn vừa gào thét: “Chính ông mày giết cả nhà cái con Jenny đó đấy. Vậy thì sao nào? Tao còn nuốt linh hồn của cả nhà nó nữa kia! Vậy thì sao? Chính tay tao cầm dao cắt từng miếng thịt, cho tới khi con Jenny kia đau quá mà chết đi mới thôi đấy thì sao? Mày đến đây mà cắn tao này! Đám Cao Đẳng Tránh Thoát Giả chúng mày làm sao hiểu được nỗi thống khổ của bọn tao! Bọn Tự Do Linh Hồn kia làm sao biết được những gì bọn tao đã trải qua? Lũ giả nhân giả nghĩa chúng mày! Chúng mày…”
Tiếng nói còn chưa dứt thì lưỡi dao lập lòe ánh lôi điện của Anh Dũng Súng đã khẽ lướt qua người hắn. Tên mặt sẹo lập tức bị chém thành hai đoạn, một đống Năng Lượng Tiêu Chuẩn nổ bung tràn ra xung quanh. Về phần tia tội nghiệt màu đen thì đã bị lôi điện trên lưỡi dao trực tiếp đánh tan thành hư vô, không để lại dù chỉ một chút dấu vết.
Kẻ duy nhất còn lại cũng không lao bừa lên tấn công như gã mặt sẹo vừa rồi. Hắn biết thực lực của hai bên chênh lệch thực sự đã quá lớn. Mặc dù không có trường khí thế của Ngụy Ngưu Đầu thì chỉ với chấp niệm có dung lượng gấp bốn lần, Bùi Kiêu đã có ưu thế áp đảo tuyệt đối so với bọn hắn. Mà lúc này còn có sự đè ép của trường khí thế, khiến bọn hắn chỉ có thể phát huy được tối đa là 50 – 60% thực lực, vậy là sự chênh lệch với Bùi Kiêu càng thêm to lớn. Dù là về tốc độ, lực lượng hay vẫn sức phản ứng đều kém quá xa. Trừ khi có thể dùng phương thức đoàn đội vây công, còn không thì cơ bản không thể nào địch nổi.
Tên này hình như đã có sẵn ý định nào đó. Hắn vậy mà không tỏ ra sợ hãi chút nào, rống lớn lên nói: “Bùi Kiêu! Chẳng lẽ ngươi không muốn biết ‘bộ mặt thật’ của thế giới này sao? Thật ra, thế giới này…”
Nhưng không hiểu chuyện gì xảy ra, khi hắn mới nói tới đó thì thân thể bỗng nhiên tự nổ tung, biến thành Năng Lượng Tiêu Chuẩn và tội nghiệt. Mà không chỉ có mình hắn, trong quán bar cũng bay ra mảng lớn tội nghiệt. Hiển nhiên là những kẻ bị Bùi Kiêu chém đứt đứt tay chân trong quán bar cũng đã tự nổ tung mà chết giống như tên vừa rồi.
Mà thứ tội nghiệt này cũng không bắt đầu thôn phệ Năng Lượng Tiêu Chuẩn như bình thường mà lại bắt đầu tụ tập, ngưng tụ lại với nhau, sau đó từ từ bay tới trước mặt, cách Bùi Kiêu khoảng hơn 10m. Cuối cùng, nó từ từ biến thành một hình người màu đen. Mặc dù diện mạo rất mơ hồ, không thể thấy rõ được hình dáng cự thể ra sao, nhưng nhìn vào hình dáng bên ngoài thì có vẻ là một nam giới.
Thứ hình người này rõ ràng hoàn toàn do tội nghiệt tạo thành!
Hình người kia đầu tiên là nhìn quanh bốn phía, sau đó mới như thể mỉm cười nói với Bùi Kiêu: “Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín – Bùi Kiêu đúng không? Xin chào, Ta là đoàn trưởng của mấy tên không nên thân này, đồng thời cũng là đoàn trưởng của tổ chức The Fallen Wings. Hi vọng lần đầu gặp mặt này đã không làm cho ngươi quá giật mình.”
Thế nhưng, Bùi Kiêu cơ bản là chẳng thèm để ý đến hắn, trong tay đã nhanh chóng ngưng tụ ra một quả cầu sét, rồi không đợi cho hình người màu đen tiếp tục ba hoa gì thêm, hắn đã cười khinh bỉ: “Ta không cần biết ngươi là ai, cũng mặc xác tên đoàn đội hay tổ chức của ngươi là cái gì, mục đích của các ngươi là cái gì ta cũng không quan tâm. Ta cũng không cần biết cái ‘bộ mặt thật của thế giới’ mà các ngươi nói là gì. Mục đích của ta rất đơn giản: tiêu diệt toàn bộ những kẻ gây ra cái chết cho gia đình Jenny. Vậy nên ta nhất định phải hủy diệt tổ chức của các ngươi. Chỉ đơn giản vậy thôi… Chờ đó, ta sẽ đến tìm các ngươi!”
Nói xong, hắn không đợi cái hình người màu đen tiếp kia trả lời. Lập tức ném quả cầu sét trong tay đi. Quả cầu sét lập tức chui vào trong hình người màu đen. Vẻ mặt của hình người màu đen chỉ mới kịp hiện ra vẻ ngạc nhiên thì đã bị quả cầu sét hoàn toàn thiêu rụi, không còn lại dù là một chút tội nghiệt nhỏ nhất.
Cùng lúc đó, trong một không gian bí mật dưới lòng đất của ảo giới Tòa Thành Ác Quỷ tại Đông Âu, một người đàn ông bỗng thét lớn rồi ngã vật xuống đất. Sau lưng hắn có mười mấy tên linh hồn mặc áo choàng đen đang đứng. Cả bọn lúc này đều đang vô cùng lo lắng và hoảng hốt nhìn về phía người đàn ông kia. Lập tức, có mấy người định chạy tới đỡ người đàn ông này dậy.
Người đàn ông này có một mái tóc thuần một màu trắng bạc. Hắn xua tay với người muốn đỡ mình, sau đó tự đứng lên và nói với vẻ phiền muộn: “Bọn họ chết cả rồi… Chẳng có cách nào khác. Không ngờ đối phương lại có được thú triệu hồi Chân Ma cấp của một tộc quần cấp cao. Mà ý chí của người nọ cũng vô cùng kiên định, đã bước vào Tầm Chân Chi Lộ, dù đối mặt với sự hấp dẫn của bí mật mà vẫn giết chết hình chiếu của ta ngay lập tức, không do dự lấy một giây nào. Ta cơ bản là không thể dao động được tâm chí của hắn, dù chỉ một chút. Tâm chí như vậy thật kinh khủng, sợ rằng đã không kém chút nào so với tâm chí của Kẻ Đứng Đầu! Chỉ sợ nhiều nhất là nửa năm nữa, hắn sẽ tiến giai đến Chân Ma cấp. Hơn nữa, ý chí mà hắn lựa chọn để dung hợp vào trường khí thế chắc cũng sẽ vô cùng đáng sợ, sẽ không thua gì Kẻ Đứng Đầu đâu. Ài, lần này các ngươi đã trêu vào một kẻ địch không thể trêu rồi.”
Nghe được lời ấy, một tên trong đám mặc áo choàng đen lập tức bật dậy, chạy tới trước mặt gã tóc trắng bạc, khụy gối nửa quỳ xuống đất rồi nói lớn: “Chủ nhân, xin hãy trừng phạt tôi đi. Nếu chúng tôi không tham thanh Thiên Sinh Vũ Khí loan đao kia thì đã không trọc phải tên Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín, cũng không ngờ hắn mới chết có nửa năm mà đã mạnh đến vậy? Xin chủ nhân xử phạt!”
Người đàn ông tóc trắng bạc khoát tay rồi nói: “Không sao. Chính ta đã ra lệnh cho các ngươi đi săn tìm Thiên Sinh Vũ Khí khắp nơi. Có trách thì cũng chỉ có thể trách mệnh lệnh của ta mà thôi. Hơn nữa, cái gã Bùi Kiêu này... đúng là làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi! Mới chết có nửa năm mà đã có thể tiến bộ đến mức này. Quả đúng là bản sao của Kẻ Đứng Đầu! Chỉ cần hắn có thêm hai năm nữa, có khi sẽ lại xuất hiện một Kẻ Đứng Đầu thứ hai...”
Lại có một người trong số mười mấy tên mặc áo choàng đen bước lên. Hắn cũng nửa quỳ xuống rồi nói: “Chủ nhân, đã vậy thì chúng ta hãy thừa cơ hắn còn chưa đạt tới Chân Ma cấp, tiêu diệt hắn trước đi! Chỉ cần chủ nhân cho phép chúng tôi mang đi một con thú triệu hồi Chân Ma cấp thì chúng tôi có thể tìm được cơ hội ám sát hắn!”
Người đàn ông tóc màu bạc chần chừ một chút, nhưng rồi lắc đầu: “Không được. Chúng ta cũng chỉ có năm con thú triệu hồi Chân Ma cấp mà thôi. Mà con có cấp bậc tộc quần cao nhất trong đó cũng chỉ thuộc hàng trung bình. Nếu chúng phải đối đầu với một đối thủ thuộc tộc quần đẳng cấp cao như Ngưu Đầu, thì ít nhất phải cần hai, ba con thú triệu hồi Chân Ma cấp mới có thể đánh ngang ngửa. Mà một khi thất bại thì sẽ làm kế hoạch của chúng ta bị chậm lại rất nhiều, vậy là cái lợi không bù nổi cái hại. Dù sao thì cũng không cần phải quá lo lắng về món nợ này. Kẻ Đứng Đầu cũng muốn giết chết chúng ta lâu rồi, giờ đến gã Bùi Kiêu này cũng muốn giết chúng ta. Kẻ nào trong số chúng cũng đều là phiền toái cả. Vậy chẳng thà không để ý đến bọn chúng nữa là xong. Chỉ cần có thể triệu hồi được rồng thần tà ác, thì lúc đó... cũng sẽ là lúc chúng ta thanh tẩy sạch sẽ cái thế giới này! Trước khi ngày tận thế năm 2012 diễn ra, thanh tẩy cái thế giới dơ bẩn này!” Cả đám hơn mười người kia đều hô to “vâng” một tiếng đầy hưng phấn.
Đến lúc này, người đàn ông tóc màu bạc mới quay lại nói với hơn mười người kia: “Tuy chuyện lần này hoàn toàn là sự cố ngoài ý muốn của chúng ta, nhưng chắc chắn cũng đã làm cho đám tổ chức linh hồn trở nên cảnh giác, nhất là với lính đánh thuê. Vỏ bọc này đã không còn thích hợp cho chúng ta sử dụng nữa. Lệnh cho các thành viên lập tức di chuyển, tốt nhất là hãy trà trộn vào trong các tổ chức linh hồn, ẩn mình và cắt đứt liên lạc. Cho đến khi chính phủ các nước bắt đầu kế hoạch ‘Quân Đội Linh Hồn’ thì sẽ liên lạc lại.”
“Vâng!” Mười mấy tên mặc áo choàng đen lại lần nữa cúi đầu nhận lệnh một cách cung kính, dường như cả việc nhìn thẳng vào người đàn ông tóc màu bạc cũng không dám.
Lúc này, người đàn ông tóc màu bạc mới thở dài một tiếng. Sau đó, hắn đứng dậy, cất bước đi ra khỏi gian phòng này. Vừa đi, hắn vừa nói: “Ta phải rời khỏi căn cứ này khoảng một tháng. Các ngươi hãy tiếp tục thu thập Thiên Sinh Vũ Khí, đồng thời cũng phải chú ý tới kế hoạch ‘Quân Đội Linh Hồn’ của chính phủ thế giới.”
Một người trong số mười mấy tên mặc áo choàng đen vội đi ra. Hắn lớn tiếng hỏi: “Chủ nhân, Người định đi đâu vậy? Nếu có việc khẩn cấp thì chúng tôi phải liên lạc với Người bằng cách nào?”
Người đàn ông tóc màu bạc chần chừ một chút rồi trả lời: “Không cần phải liên lạc với ta. Nếu có chuyện thì đích thân ta sẽ liên lạc với các ngươi. Còn về mục đích chuyến đi này của ta…”
“Là để đi gặp một người đàn ông, vốn là kẻ mạnh nhất dưới Chân Ma cấp, có thể đột phá bất cứ lúc nào, nhưng đến tận bây giờ vẫn không có chút động tĩnh nào…”
“Varotian!”
Tử Vong Khai Đoan Tử Vong Khai Đoan - zhttty