Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Tác giả: Stefan Wolf
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: “Die Stunde Der Schwarzen Maske”
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 15
Phí download: 3 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 70 / 9
Cập nhật: 2020-05-27 17:42:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Một - Bắt Được Trộm
ứ quái trở về từ nơi đốt lửa trại khi đã khuya. Tarzan và Gaby đạp trước. Tròn Vo bỏ cả hai tay khỏi ghi-đông xe để bóc một phong sôcôla. Còn Karl Máy Tính đạp sau cùng, mải nghĩ ngợi trầm tư.
Tarzan chợt giơ tay lên:
- Suỵt!
Gaby hốt hoảng:
- Chuyện gì vậy, đại ca?
- Có cái gì vừa kêu đánh “cạch”. Nhưng không phải tiếng hai người nào đó cụng li nhau, cũng chẳng phải tiếng một con đom đóm đâm đầu vào cửa kính đâu Gaby.
Tứ quái đang đạp qua khu biệt thự sang trọng nhất của thành phố. Các khoảnh vườn và công viên rực rỡ bởi hoa lá cuối hạ.
Tròn Vo thì thào:
- Thì sao chớ? Biết đâu đó chỉ là một con mèo đực giành liễn sữa của một con mèo cái.
Tarzan vừa xuống xe vừa nói:
- Willi, coi chừng mày sẽ nuốt trửng bản năng nhận biết nguy hiểm cùng với kẹo sôcôla đó. Nào, giữ giùm tao cái xe.
Hắn dựa xe vào đùi Tròn Vo, bỏ mặt ba chiến hữu ngơ ngác để nhảy qua bờ rào không một tiếng động. Sau bờ rào, khu vườn lớn dường như còn say ngủ. Các bụi cây được cắt tỉa tuyệt đẹp, tỏa hương thơm man mác tuyệt diệu hơn mọi thứ nước hoa nhân tạo nào trên đời. Tarzan mơ hồ nghe tiếng róc rách của một bồn phun nước xa xa trong hồ bơi…
Ngôi nhà đứng sừng sững sau các bụi cây, đen thẫm như một tòa lâu đài nhỏ. Khéo léo như một thổ dân Anh Điêng, Tarzan len lỏi về hướng phát sinh… tiếng “cạch”. Từ trong bóng tối của một cây dẻ lớn um tùm, hắn căng mắt nhìn lên bao lơn chan hòa ánh trăng. Ở đó, một lô bàn ghế đẹp đẽ đang chờ kẻ trộm tới đem đi.
Rõ ràng tiếng động hồi nãy là do những viên ngói chạm nhau, bởi sợi dây thừng được thòng từ nóc nhà xuống. Sợi dây lủng lẳng thõng xuống bao lơn. Một bóng người tối sẫm nhô ra từ cạnh mái nhà, từ từ bám dây tụt xuống.
Tarzan bay tới nhẹ như một cọng bông gòn.
Tên trộm trước mặt hắn quả là tay điệu nghệ: vóc dáng thon thả, y phục đen tuyền như Thần Chết nếu tính luôn chiếc nón mềm mại phủ kín đầu của dân… Nin Ja.
Tarzan đón ngay sau lưng gã khi bàn chân tên chôm chỉa vừa chạm đất.
- Ài… chà!
Hắn thét lên để thị uy và đưa bàn tay cứng như thép chụp lấy thằng người đen thui ấy. Tên trộm cứng đờ người. Nhưng chỉ trong hai giây. Giây thứ ba gã xoay thân hình trơn tuột khỏi tay Tarzan, quay đúng 180 độ và tung ra một cú đã móc lão luyện.
Tarzan lãnh đủ miếng đòn hiểm vào vai trái. Hắn không mong chờ đối thủ sẽ đầu hàng ngay không chút kháng cự, nhưng vẫn hơi bất ngờ khi biết mình đang đối mặt với một võ sĩ Judo.
Tarzan thót bụng lại và “nhập kê” tức khắc.
Bịch! Thằng khốn nện mông xuống đất ê ẩm bởi cú “phản thùng” của chiêu Nhu thuật.
Bịch!...! Đến phiên Tarzan cũng nện mông xuống nền đá lát nào có bảnh hơn ai. Kiểu phản đòn bài bản của thằng trộm làm Tarzan cáu tiết. Hắn nhanh nhẹn khóa tay gã, hiểm tới mức gã rú lên thất thanh. Tarzan vội buông tên trộm ra lùi lại ngỡ ngàng:
- Té ra nhà ngươi là… phụ nữ ư?
Người đàn bà đeo mặt nạ thở hổn hển:
- Tôi không ngờ hôm nay lại bị bại trận. Không lẽ cậu là vô địch Judo thế giới…
Tarzan nhún vai:
- Vô địch học sinh toàn bang thôi. Xét cho cùng thì trình độ võ nghệ của chị cũng thuộc loại thượng thừa.
Trong một thoáng, hắn và đối thủ coi nhau như những võ sĩ Judo thuần túy.
Nhưng rồi Tarzan cười nhạt:
- Tuy nhiên một võ sĩ chân chính không bao giờ lợi dụng tay nghề của mình vô một công việc bẩn thỉu. Trộm cắp, chiếm đoạt tài sản của người khác hoàn toàn xa lạ với Judo, thưa “nữ võ sĩ”!
Người đàn bà thở nặng nhọc:
- Ồ, tôi đâu muốn thế, cậu bé!
- Tôi rất tiếc. Nhưng bây giờ thì xin mời chị đến cảnh sát. Nào đứng dậy và cấm nhúc nhích.
Người đàn bà vẫn… nhúc nhích ngoài ý muốn của Tarzan. “Y thị” lẳng lặng tháo nón và mặt nạ khiến hắn há hốc miệng. Coi, đó là một phụ nữa trẻ trung xinh đẹp với mái tóc dài màu mật ong lóng lánh dưới ánh trăng. Đôi mắt xếch màu xanh lục của chị ta sáng lấp lánh.
Tarzan chán nản:
- Trời đất, một người như chị mà nhất thiết phải hành nghề đạo chích sao? Chị thế nào chẳng kiếm được việc làm với sắc đẹp của chị… Ồ, tôi muốn nói trông chị không có vẻ gì là người xấu.
- Cảm ơn về lời khen.
- Ê, nhưng vẻ ngoài thường đánh lừa đó. Tội ác nhiều khi lại ẩn núp sau bộ mặt thánh thiện.
Người phụ nữ cười ngượng nghịu:
- Tôi biết giải thích thế nào với cậu bây giờ. Còn về việc làm… thì tôi có đấy chớ! Này nhé, đột nhập tư gia người khác chỉ là một trò chơi lãng mạn của tôi. Tôi nói thực. Và, đáng lẽ không cần phải đep thêm chiếc mặt nạ làm gì, nhưng hồi còn ở rạp xiếc tôi thường đeo nó biểu diễn nhằm tăng sự huyền bí trước khán giả. Và đơn giản là tôi thích nó, vậy thôi.
Tarzan ngớ người:
- Cái gì? Đây chỉ là trò chơi lãng mạn của một diễn viên sao?
Câu hỏi hắn đặt ra chưa được hồi âm thì một giọng trong trẻo vang lên cực kì quen thuộc. Gaby chớ ai. Cô bé đã di chuyển tới sát bao lơn để ngó người đàn bà mắt mèo:
- Bạn tóm được một tên trộm hay đang mở tiệc trong vườn vậy, Tarzan?
Tarzan hơi lúng túng:
- Một tên trộm đàn bà, Gaby à. Mình chưa biết họ tên…
Người phụ nữ ngó ba quái đang thập thò ở bao lơn, cười xòa:
- Tôi tên là Sabine Lenz. Xe hơi tôi đậu ở đằng kia, quý vị có thể xem giấy tờ.
Tròn Vo có vẻ hân hoan hơn ai hết trước tình thế đáng ngạc nhiên này. Thì thằng mập vốn dễ mủi lòng trước các gương mặt phái yếu khả ái mà. Nó thậm chí còn thoáng nghĩ xem có nên mời “nữ đạo chích” một miếng sôcôla không. Nó bập bẹ liên tục:
- Vậy là tiếng “cạch” hồi nãy không phải do… hai con mèo gây ra hả? Xin giới thiệu với chị Sabine, Tarzan là đại ca xuất quỷ nhập thần của tụi tôi, còn tôi là… Tròn Vo, hai bạn tôi là Máy Tính Điện Tử và Công Chúa.
Nữ đạo chích Sabine cũng có vẻ thích không khí vui. Chị ta quên bẵng mình đang là mục tiêu của đôi mắt Tarzan.
- Các bạn có những biệt danh thiệt ngộ. Tôi rất hân hạnh…
Máy Tính Điện Tử nắm sợi dây thừng thõng xuống từ mái nhà như con giun, giật thử, trong khi Tarzan vẫn chưa tan sự hoài nghi:
- Đồ ăn cắp chị giấu ở đâu?
Sabine nhoẻn một nụ cười tỏa sáng cả xung quanh:
- Làm gì có, thưa ông bạn võ sĩ. Đã nói đây là trò chơi lãng mạn của tôi mà. Và cũng là nghề nghiệp nữa. Tôi làm công cho một hãng bảo hiểm mang tên AURORA. Hãng bảo hiểm này và chủ nhân những căn nhà tôi đột nhập có giao ước với nhau. Tôi đột nhập vào nhà, nhưng không ăn trộm. Tôi chỉ làm nhiệm vụ sứ giả.
Bốn đứa trẻ nhìn nhau không hiểu gì cả. Tarzan không thích kéo dài tình trạng này thêm, hắn gật đầu:
- Rõ rồi! Tôi có thể tổng kết về chị: tên trộm đeo mặt nạ đen, cựu diễn viên xiếc và bây giờ thì là sứ giả của ngành bảo hiểm. Chị thật nhiều tài đó, thưa chị Lenz… Có điều tôi cần có bằng chứng cụ thể hơn về sự lương thiện của chị…
Sabine uể oải nắm sợi dây thừng, tung cao theo đường xoắn ốc rồi bắt gọn trong tay cùng chiếc móc sắt. Chị ta lắc lắc mái tóc màu mật ong, nhặt mũ và mặt nạ lên, mệt mỏi nói:
- Thời gian gần đây, tôi đã phải đột nhập tới hai mươi vụ trong một tháng. Bã cả người.
Karl chép miệng:
- Tương đương mười năm tù, bất chấp tuổi thanh xuân đó, thưa chị.
Tròn Vo phản đối:
- Chị ấy không đáng phải… ở tù. Thả “người ta” đi đại ca.
Gaby cũng có ý kiến giống thằng mập. Cô bé nhìn Sabine với một thiện cảm không che giấu:
- Mình thấy chị Sabine có vẻ thành thật đó, đại ca.
Còn lâu Tarzan mới chịu buông tha một tội phạm bị bắt quả tang tại trận dễ dàng như thế. Hắn vẫn giữ thái độ băng giá:
- Xe hơi chị để đâu?
- Trước cổng.
- Ở đó có một chiếc xe thể thao màu xanh ngọc.
- Chính là nó, Tarzan ạ!
- Tại sao chị lại vận đồ đen, đeo mặt nạ đen như bóng ma rình rập trên nóc nhà thân chủ của mình, mà không cải trang thành thợ nạo ống khói cho ăn chắc chớ?
Sabine cười:
- Thôi, mời các em cùng ra xe để tôi xuất trình giấy tờ tùy thân vậy. Hi vọng sau khi kiểm tra, các em sẽ dễ chịu hơn.
Giấy tùy thân của Sabine Lenz có dán ảnh đàng hoàng. Cao 1 mét 67, mắt xanh lục, 26 tuổi. Sabine mỉm cười trong tấm ảnh - một nụ cười chắc chắn đã làm mềm lòng ngay cả cỗ máy chụp và in ảnh tự động.
Tròn Vo thở phào:
- Đó, đại ca thấy chưa…
- Im đi mập. Điều đó không có nghĩa là chị ta không chôm chỉa lén lút của cải người khác.
Sabine lắc đầu:
- Đại ca của các em quả là có trái tim bằng… đất sét. Được rồi, chúng ta sẽ cùng đến chỗ chồng chưa cưới của chị để xác minh. Anh ấy cũng là sếp của chị, làm thanh tra ở hãng bảo hiểm AURORA. Anh ấy sẽ giải thích cho các em rằng chị không liên quan gì tới tội phạm hình sự…
Tarzan vẫn dửng dưng:
- Ông thanh tra của chị sống ở đâu?
- Anh Eckbert Schrumpf ở số nhà 26, phố Palmwedel. Cách đây không xa. Có em nào muốn đi cùng chị không?
- Thôi khỏi. Tạm thời chị được tự do. Hẹn sẽ gặp lại tại nhà Eckbert Schrumpf.
Khi xe của Sabine biến mất, Gaby thì thầm:
- Mình tin chị ấy. Có điều không thể hiểu những vụ đột nhập của Sabine thì có liên quan gì với hãng bảo hiểm.
Máy Tính Điện Tử gật gù:
- Có lẽ đó là một mẹo làm ăn của họ. Để rồi xem Schrumpf đã nghĩ ra trò gì đây.
o O o
Trên đường theo dấu Mặt Nạ Đen, thằng mập chắt lưỡi:
- Tí xíu nữa thì tao quên mất. Tuần trước bọn trộm có “ghé thăm” nhà ông bà già tao và khoắng đi khoảng 50.000 mark tính trên giá trị của cải bị mất. Bữa đó, nếu chú tài xế Georg không về kịp thì có lẽ chúng còn “lột” luôn những tác phẩm nghệ thuật đắt giá. Hú vía.
Tarzan ghi nhận chi tiết Tròn Vo vừa cung cấp nhưng hắn vẫn lầm lì không nói một tiếng nào. Cũng phải thôi, đôi mắt ra-đa của hắn vừa phát hiện chiếc xe của Sabine đã chờ sẵn tụi nó trước số nhà 26 phố Palmwedel.
Người phụ nữ xinh đẹp này hướng dẫn Tứ quái đến một cánh cửa lớn. Trước mặt cả bọn là một người đàn ông cao lớn ngoài ba mươi tuổi, mái tóc mượt dính sát đầu, cái nhìn lạnh tanh không một chút xúc động. Có lẽ anh ta nghe tiếng xe của người yêu và đã mở cửa sẵn.
- Chào anh Eckbert, đây là những người bạn mới của em và cũng là những người đã tóm được em. Họ chưa tin là em hoàn toàn lương thiện. Anh hãy giải thích giùm.
Eckbert nhếch mép, cất giọng điệu bộ:
- Vậy hả? Mấy cô cậu vậy là đã quấy rối công việc của nhân viên hãng chúng tôi, đã làm phiền cô ấy. Mấy cô cậu phải…
Sabine ngắt lời anh ta:
- Kìa, anh Eckbert!
Tarzan đanh giọng:
- Vậy anh là tòng phạm chớ gì. Ô kê! Này Karl, ở đằng kia có một trạm điện thoại. Hãy gọi cho thanh tra Glockner…
Sabine giậm chân giận dữ, kêu lên:
- Kìa Eckbert, anh không hiểu gì sao? Anh phải mời tụi em vào nhà để phân trần chớ. Anh làm vậy coi đâu được.
Eckbert nhe hàm răng cá mập gầm gừ, nhưng rồi cũng né sang một bên:
- Thôi… được…
Căn hộ tuyệt đẹp. Chủ nhân của nó đã không tiếc tiền để trang bị những tiện nghi nội thất hiện đại. Cả một tủ kiếng lớn bày toàn đồ cổ quý giá.
Trong khi Công Chúa và Sabine quấn quýt với nhau như hai chị em, Tarzan ngạc nhiên thấy mặt Tròn Vo sa sầm. Trời ạ, lí ra nó phải vui mừng trước khả năng Sabine vô tội chớ?
Thằng mập sắp xỉu vì thiếu sôcôla chăng? Tarzan kêu khẽ:
- Ê, Willi, chuyện gì vậy?
Tròn Vo nheo mắt. Có nghĩa là có một điều gì đó mà thằng mập không tiện nói ra. Tarzan hiểu ý thằng bạn chí cốt, hắn quay sang Sabine và sếp của chị:
- Chúng ta bắt đầu thôi chứ, thưa chị… Mặt Nạ Đen. Tụi tôi đến đây đâu phải để tham quan…
Schrumpf cười khẩy:
- Chẳng có gì khó hiểu cả chú em ạ. Chúng tôi đang đối đầu với những khách hàng gom đầy những đồ quý giá trong nhà nhưng lại không chịu đóng tiền bảo hiểm ở hãng AURORA vì họ cho rằng dinh thự của họ đã được bảo vệ canh phòng cẩn mật. Họ không sợ bị mất trộm và tất nhiên không cần hãng bảo hiểm nào đền bù thiệt hại…
Gaby tò mò:
- Và hãng của ông đã…
- Đúng thế, cô bé xinh đẹp ạ. Tôi đã nói với các vị khách hàng đó rằng “Nữ cộng sự Sabine Lenz của tôi từng là diễn viên leo dây tại rạp xiếc Sarani và nổi tiếng với tiết mục “Mặt Na Đen trên độ cao chóng mặt” sẽ chứng minh cho quý vị thấy tài sản của quý vị có thể bị mất sạch bất cứ lúc nào. Nếu quý vị đồng ý, ban đêm cô ấy sẽ đột nhập bí mật vào nhà quý vị như một tên trộm chuyên nghiệp”.
Tarzan ngắt lời:
- Và các khách hàng tương lai đó cũng bằng lòng sao?
- Hầu hết họ đều nhận lời thách thức, hiểu chớ chú em? Cả một danh sách đăng kí dài thòng dành cho nghệ sĩ leo dây Sabine. Và không phải nhà nào cũng được toại nguyện, những người đăng kí sau sẽ còn phải chờ dài cổ.
- Có thù lao cho Sabine sau mỗi “buổi diễn” không?
- Chẳng cần. Chúng tôi “tiếp thị” mà. Sabine làm nhiện vụ tìm khách hàng mới cho hãng bảo hiểm. Chỉ có thế.
Tarzan mím môi nhìn Sabine:
- Cho tới nay chị luôn thành công chứ?
Sabine vuốt mái tóc óng mượt tự hào:
- Luôn thành công! Sau khi tôi để lại những “bằng chứng” là tôi đã đột nhập, tất nhiên hôm sau gia chủ lập tức biến thành khách hàng của hãng AURORA không một chút do dự.
Chị ngừng lại vài giây rồi tiếp tục:
- Tụi tôi cũng “một công hai việc” nữa. Anh Eckbert còn làm đại diện cho một hãng bán thiết bị báo động nổi tiếng. Thành thử chúng tôi vừa được khách kí thêm hợp đồng bảo hiểm vừa bán được các thiết bị báo động mới nhất.
- Nhưng có những chủ nhà trước đó đã có sẵn thiết bị báo động rồi kia mà?
- Thì tôi sẽ chứng minh rằng các thiết bị đó chưa hoàn hảo bởi tôi vẫn lọt qua được. Các em còn chưa biết đó. Tôi đã trở thành một chuyên gia về thiết bị báo động.
Khác với sự hài lòng của Gaby và Karl, Tròn Vo bật dậy, nhăn như khỉ. Nó thở dài:
- Mệt rồi, thôi về đi các bồ!
Schrumpf gật đầu tạm biệt Tứ quái nhưng vẻ mặt đầy hằn học. Ánh mắt gã nhìn Tarzan như muốn đóng đinh hắn vào tường. Chỉ riêng Sabine vẫn hồn nhiên tiễn đám trẻ ra tận cửa.
Gaby nắm tay người bạn mới lưu luyến:
- Cái mặt nạ của chị hấp dẫn lắm. Chị nghỉ làm ở rạp xiếc hồi nào?
- Chị bị té, chấn thương nặng và bị… sa thải. May mà chị quen được với anh Eckbert. Nhờ anh ấy, chị mới có cái nghề kì cục này. Công việc thật thú vị, lại kiếm khá tiền.
- Công việc của chị tuyệt lắm. Có lẽ một ngày nào đó, tụi em sẽ xin phỏng vấn chị. Em và Tarzan đều đang là phóng viên của tờ báo nhà trường. Chị đồng ý chứ ạ?
- Rất hân hạnh.
- Rồi các bạn học sinh cùng lứa với tụi em sẽ ồ lên trước loạt bài “Những nghề nghiệp kì lạ” cho xem, nhất là các học sinh chuẩn bị rời ghế nhà trường.
- Ôi, cảm ơn và hẹn gặp lại! Đây là địa chỉ của chị…
o O o
Thứ hai là Đại hội các nhà giáo, thành ra Tứ quái có tới ba ngày nghỉ tuyệt vời. Trừ Gaby là con gái, ba quái còn lại đều chọn nhà quân sư Karl làm nơi đăng kí… tạm trú. Ấy vậy mà trên đường đưa Công Chúa về nhà, thằng mập vẫn chẳng thấy vui lên một chút nào. Nỗi buồn của nó làm sao qua mắt được Công Chúa. Cô bé hỏi liền khi về đến cửa nhà:
- Sao rầu rĩ quá vậy Kloesen?
Tròn Vo nghiêm nghị hẳn:
- Mình đợi lúc này mới nói, nếu không các bạn sẽ ngã lăn khỏi yên xe trên đường mất. Này nhé…
Giọng thằng mập ề à làm ba quái còn lại phát sốt ruột. Tarzan ngó Tròn Vo lom lom:
- Có gì tâm sự thì nói lẹ đi! Hồi nãy ở nhà gã Schrumpf, tao thấy mày nheo mắt lia lịa…
- Được rồi, nghe đây: tao đã thấy tới 99 phần trăm dấu vết vụ trộm ở nhà tao hôm rồi.
- Sao?
- Các bạn có để ý thấy một con vịt bằng vàng ở nhà gã Schrumpf đáng ghét đó không? Một con vịt rỗng dùng đựng thuốc viên mà phần trên có thể mở ra được.
Gaby vỗ trán:
- Mình nhớ rồi. Sao nữa?
- Nó là vật để bàn của mẹ mình, đã bị bọn trộm “cuỗm” mất.
- Trời đất!
Một phút im lặng dài như thế kỉ. Giọng Karl trầm hẳn:
- Mày có chắc là con vịt đó không? Có rất nhiều vật dụng hình con vịt giống nhau, tất nhiên bằng vàng ròng thì hiếm hơn, nhưng biết đâu…
- Không dám đâu, quân sư. Ở cánh con vịt mười tám ca-ra vàng của nhà mình có một vết trầy y hệt.
Karl thốt lên:
- Lạy Chúa, chẳng lẽ một cô gái đàng hoàng như Sabine lại…
Tarzan trầm ngâm:
- Cứ cho Sabine trung thực đi. Nhưng vẫn còn một khả năng: Schrumpf là một tên lừa đảo. Mình có ác cảm với gã.
Gaby tiếp lời:
- Mình cũng vậy!
Tròn Vo cắn môi. Lúc này nó mới lôi từ túi quần ra một cuốn sách nhỏ bìa da.
- Vậy chắc các bạn sẽ không phàn nàn khi tôi “chôm” của thằng gian ác đó cuốn sổ tay này chớ gì? Đây là cuốn sổ ghi điện thoại của gã, gã để ở kế máy điện thoại. Hi vọng trong đó có nhiều cái cần thiết cho tụi mình.
Tarzan mở cuốn sổ dưới ánh đèn đường. Đáng tiếc, chỉ có ít số điện thoại với tên tắt kèm theo, chẳng hạn như H.M hoặc R.V khó hiểu. Giọng Gaby hồi hộp:
- Chà, bí hiểm ghê thật đó. Chắc có gì mờ ám nên gã mới viết lập lờ như vậy chớ. Một là tên tắt những khách hàng, hai là những gã đồng bọn lừa đảo của gã…
Tarzan đập tay xuống yên xe cái “bốp”:
- Dễ ợt, chúng ta sẽ bắt đầu số điện thoại có dính với những cái tên H.M, R.V Karl ạ, có lẽ hay nhất là dùng điện thoại nhà mày. Gaby, bao giờ thì bạn có thể có mặt ở nhà Máy Tính?
- Chừng nào mình đã ngủ đẫy giấc, ăn sáng và gội đầu xong, các ông thần ạ.
Tứ Quái Tkkg Tập 24 - Mặt Nạ Đen Tứ Quái Tkkg Tập 24 - Mặt Nạ Đen - Stefan Wolf Tứ Quái Tkkg Tập 24 - Mặt Nạ Đen