Chuyên nghiệp là biết cách làm, khi nào làm, và làm điều đó.

Frank Tyger

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 79 - Quá Khứ, Đã Qua Rồi
hử Nguyệt Tình trở về nhà họ Chử, cha mẹ Chử gia cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Trông thấy sắc mặt cô tái nhợt, Lý Tĩnh Hương đứng ở trước hiên nhà, lạnh đến mức co quắp hai chân, " Tình Tình, sao vậy? "
Tài xế của Giản Trì Hoài bước xuống xe, hướng về phía hai người, " Chử tiểu thư, ngài nghỉ ngơi trước đi, cái gì cũng không cần phải nghĩ ngợi. Giản tiên sinh sẽ thu xếp cho hai người gặp mặt nói chuyện. "
" được, giúp tôi nói tiếng cám ơn. " Chử Nguyệt Tình nói xong, cũng không quay đầu lại thẳng hướng đi lên lầu.
Lý Tĩnh Hương sốt ruột đi theo phía sau cô, " Tình Tình, tại sao con lại về nhà? không phải là cần ở lại bệnh viện để dưỡng thai sao? "
" mẹ, không cần nữa. "
" tại sao? " Lý Tĩnh Hương ngổn ngang trăm mối không thể giải thích, mới vừa rồi Chử Đồng gọi điện thoại tới, nói Chử Nguyệt Tình sắp về đến nhà, bảo bà xuống lầu dưới chờ đón, nhưng người đưa Chử Nguyệt Tình trở về lại là tài xế của Giản Trì Hoài, " Tình Tình, con đừng đi nhanh như vậy, coi chừng đứa bé. "
Bước chân Chử Nguyệt Tình đang đi về phía trước chợt khựng lại, cô quay đầu lại, gằn ra từng chữ một, " mẹ, không còn đứa bé nữa. "
" cái gì? " Lý Tĩnh Hương tựa như vừa bị ăn một đòn nghiêm trọng ngay vào đầu, " Tình Tình, con nói bậy gì đó? "
" đứa bé mất rồi, còn có, con cũng sẽ không có hôn lễ nữa, Thanh Hồi bị bắt rồi, anh ta không chỉ tham gia vào vụ án lừa gạt buôn bán, anh ta còn giết người nữa. "
Lý Tĩnh Hương trợn to đôi mắt, cứng đờ nhìn Chử Nguyệt Tình đi lên lầu, một hồi lâu sau, lúc này bà mới đuổi theo đi lên, đẩy cửa ra bước vào, Chử Nguyệt Tình thấy Chử Cát Bằng đang ngồi ở trên ghế sa lon, cô tỏ ra bình tĩnh chào hỏi, " ba. "
Phía sau Lý Tĩnh Hương cũng vừa mới bước vào phòng, đem cánh cửa nặng nề đóng lại, " Tình Tình, những lời mới vừa con nói có ý gì, nói rõ ràng một chút cho mẹ nghe, đứa bé bị làm sao? Thanh Hồi thế nào? "
" mẹ, con nói còn chưa đủ rõ ràng sao? "
" nhưng làm sao có thể chứ? Thanh Hồi một người tốt như vậy......"
Khoé miệng Chử Nguyệt Tình nhẹ cong lên, " đúng vậy, một người tốt như vậy, mẹ cũng không tin nổi có phải không? "
" đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, con ngược lại nói cho rõ ràng đi, " Lý Tĩnh Hương gấp đến độ chạy vòng quanh, ánh mắt không khỏi rơi vào trên bụng Chử Nguyệt Tình, " còn nữa, đứa bé đâu? "
Tầm mắt Chử Nguyệt Tình ngơ ngẩn rơi xuống, " đứa bé? Không còn, mất rồi. "
Chử Cát Bằng và Lý Tĩnh Hương nhìn nhau, bọn họ cũng nhìn ra được thần sắc của Chử Nguyệt Tình rất không ổn, việc đã đến nước này, hai người cũng không dám hỏi nhiều nữa, Lý Tĩnh Hương bước qua đỡ lấy cánh tay của Chử Nguyệt Tình, " đi, mẹ dẫn con đi nghỉ ngơi, đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta cũng không hỏi nữa đâu. "
" mẹ, con biết mẹ đang sợ điều gì, yên tâm đi, con đã sớm khoẻ lại hoàn toàn rồi, sẽ không quay trở lại dáng vẻ điên điên khùng khùng như trước kia nữa đâu, tất cả những gì mà số mệnh đã dành cho cho con, con đều chấp nhận hết, không oán trách bất kỳ kẻ nào. "
Dáng vẻ của Chử Nguyệt Tình trông cũng bình thường như mọi khi, chỉ là lời nói đặc biệt trở nên nhiều hơn, sau khi nằm lên giường, cô cứ kéo tay của Lý Tĩnh Hương mãi không chịu buông ra, " mẹ, đừng quá khổ sở, chuyện mà Thanh Hồi tự mình gây ra mọi người cũng không thể tha thứ được, không còn cách nào khác cả. "
" được, mẹ không buồn khổ nữa, nhưng con phải hứa với mẹ, trước tiên phải giữ gìn thân thể của mình. "
Chử Nguyệt Tình vẫn còn níu lấy tay của Lý Tĩnh Hương không chịu buông ra, " mẹ, anh ta làm những chuyện kia, mẹ có tin không? "
" mẹ không tin. " Lý Tĩnh Hương vỗ vỗ lên tay của con gái.
" không, con tin, trong khoảng thời gian này anh ta rất khác thường, chỉ là trong lòng con đặc biệt khó chịu, anh ta vốn vẫn có thể thu tay lại, nếu không phải vì con cần giữ thai, nếu không phải vì muốn cho con và đứa bé điều kiện sống tốt hơn, anh ta sẽ không ở dưới tình huống nhạy cảm căng thẳng như vậy còn liều mạng lao vào nguy hiểm, nói cho cùng anh ta đối với con thật sự rất tốt. "
" Tình Tình......"
Khoảng chừng hơn nửa canh giờ trôi qua, Lý Tĩnh Hương mới đi ra ngoài, bà đóng cửa phòng lại, Chử Cát Bằng nóng nảy bước tới, " thế nào? "
Lý Tĩnh Hương nhẹ lắc đầu, " ông hỏi Đồng Đồng một chút thử xem, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. "
Chử Cát Bằng lập tức gọi điện thoại cho Chử Đồng, bên đầu điện thoại kia Chử Đồng cũng không hề giấu giếm, kể hết từ đầu tới cuối cho bọn họ nghe. Chử Nguyệt Tình ngồi ở trên giường của mình, nghe được động tĩnh bên ngoài càng lúc càng lớn, hai ông bà nhà họ Chử tâm tình kích động, Chử Cát Bằng thậm chí còn hất rơi cả cái ly.
" Chử Đồng, con có biết con đang làm gì hay không? Cố Thanh Hồi là anh rể của con đấy! "
Chử Nguyệt Tình ngẩn người nhìn chằm chằm cánh cửa, ' anh rể '? Ngay cả chị ruột còn không coi ra gì, huống chi là anh rể?
Lý Tĩnh Hương ở bên ngoài đè thấp giọng xuống, khuyên nhủ Chử Cát Bằng không nên kích động, nhưng Chử Cát Bằng hiển nhiên không nghe lọt tai, " con một đứa con gái, ngoan ngoãn ở nhà giúp chồng dạy con không tốt sao? Đừng đi săn tin tức nữa, con dám nói bây giờ anh rể con bị biến thành như vậy không có liên can gì tới con không? Chính là do con làm hại hết! "
Chử Nguyệt Tình vén chăn lên bước xuống giường, cô xỏ giày vào, sau đó đi tới trước cửa, mở cửa ra, mỗi một bước chân của mình cũng đều nhìn thấy rất rõ ràng. Cô bước vào phòng khách, Lý Tĩnh Hương trông thấy Chử Nguyệt Tình, vội vàng khẽ kéo ống tay áo của Chử Cát Bằng, " đừng nói nữa, Tình Tình tới kìa. "
Chử Cát Bằng quay đầu nhìn lại, vội vàng đặt điện thoại xuống bên cạnh, " Tình Tình, tại sao không ngủ thêm một lát đi? "
Điện thoại còn chưa cúp, Chử Đồng ở bên đầu kia vẫn đang nghe rõ ràng, " ba, tại sao ba lại trách móc Đồng Đồng, chuyện này không liên quan tới nó. "
" ba biết trong lòng con rất đau khổ, con gái à, bây giờ không cần bận tâm đến cảm nhận của người khác, cũng không cần phải nói giúp cho người khác. "
Chử Đồng nghe thấy giọng điệu của Chử Nguyệt Tình rất bình tĩnh, không giống như vừa mới bị kích động nặng nề, " ba có trách nó thì cũng vô ích, chuyện mà Thanh Hồi đã gây ra, ba không hiểu rõ đó thôi, nhưng hễ mà còn một con đường sống có thể mở ra được, Đồng Đồng và Giản Trì Hoài nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu. Nếu bọn họ đã nói không giúp được thì có oán trách cũng không làm được gì. "
" ban đầu ba đã cố hết sức phản đối nó đi săn tin đời sống gì đó rồi, tin tức bình thường muốn săn thì cứ săn đi, không phải bám theo bọn người buôn thận kia thì không chịu được à, có quan hệ gì với nó vậy? " Chử Cát Bằng không kìm chế được cơn tức giận, nếu như lúc này Chử Đồng đang ở trước mặt ông, một cái tát bay tới là rất có khả năng.
" ba, mỗi người đều có một nguyên tắc khác nhau cần phải giữ vững, ngay cả con cũng đã nghĩ thoáng rồi, ba cần gì phải như vậy? Thanh Hồi làm sai rồi, làm sai chính là làm sai, không cần bởi vì con có quan hệ với anh ta mà cảm thấy những chuyện anh ta đã làm cũng có thể tha thứ được. Bình tĩnh lại mà suy nghĩ, nếu như con cái nhà ai vô duyên vô cớ bị mất tích, bị lường gạt, ai mà không muốn đem người như Thanh Hồi ra để lột da róc xương đây? "
Lý Tĩnh Hương cẩn thận dò xét bên mặt của Chử Nguyệt Tình, bà tiến bước lên, khéo léo lên tiếng, " Tình Tình, con thật sự nghĩ như vậy sao? "
" chẳng lẽ bây giờ còn muốn con an ủi ngược lại ba mẹ sao? " Chử Nguyệt Tình nói xong, xoay người bước đi, " ba, sau này những chuyện như thế này đừng nói ra ở nhà nữa, nói cho cùng con và Chử Đồng mới là con gái ruột của ba, Thanh Hồi nên như thế nào thì cứ như thế ấy đi, con không quản được, ba mẹ càng không quản được. "
Chử Cát Bằng nhìn theo bóng lưng của cô đang từ từ xa dần, Chử Đồng ở bên đầu điện thoại kia cũng nghe thấy rất rõ ràng lời của Chử Nguyệt Tình đã nói, cô vặn chặt chân mày, nhìn hướng về phía Giản Trì Hoài đang nằm ở bên cạnh. Người đàn ông nhận lấy điện thoại di động, sau đó bấm ngắt cuộc gọi, " sao vậy? "
" những lời mà chị em nói ban nãy, em gần như cho là em đã nghe lầm rồi. " bàn tay Chử Đồng rơi vào thắt lưng mình, " em rất lo lắng cho chị ấy. "
" trước tiên em nên chăm sóc vết thương của mình cho mau lành, con đường sau này của chị em, anh và em cùng nhau san bằng lấp phẳng cho chị ấy, đoạn tình duyên này của chị ấy chúng ta không thể giúp gì được nữa đâu, thật sự là không còn cách nào khác cả, em nhất định phải ghi nhớ kỹ việc này. "
Chử Đồng nhẹ gật đầu, " em biết rồi. "
Chử Nguyệt Tình quay về phòng, trời đã sáng hẳn, cô lại bắt đầu mơ màng buồn ngủ, đem cửa khóa trái xong, cô vén chăn lên nằm ở trên giường, khẽ kéo ống tay áo của mình lên. Vết sẹo của vụ cắt tay tự tử trước kia nổi lên rất rõ ràng, vắt ngang qua chỗ cổ tay, cô từ trong túi áo khoác lôi ra một con dao gọt trái cây, đây là cô từ trong bệnh viện mang về nhà. Chử Nguyệt Tình đối với chính mình luôn rõ ràng nhất, Cố Thanh Hồi đối với cô mà nói có ý nghĩa như cả thế giới của cô, tính mạng của cô, bây giờ thật sự là cái gì cô cũng đã đánh mất hết rồi.
Lưỡi dao lạnh lẽo thấu xương rơi vào trên cổ tay, Chử Nguyệt Tình hơi dùng sức, thấy da thịt của mình bị đè xuống, cô lại dùng lực thêm một chút nữa, không có chút cảm giác đau đớn nào truyền tới. Ánh mắt cô khoá chặt nhìn chằm chằm vào cổ tay của mình, tay phải của cô chỉ cần hung hăng ấn mạnh vào một phát, cô ngủ một giấc là có thể được giải thoát.
Loại cảm giác đó cô không phải là chưa từng nếm thử, cái chết một chút cũng không đáng sợ. Chử Nguyệt Tình biết rõ chỉ có làm như vậy thì cha mẹ của cô, em gái của cô mới có thể cảm thấy đau lòng, khó chịu. Cũng chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể biết được là bọn họ đã sai lầm rồi. Làm theo lẽ phải, không sai, nhưng hại chết người thân của mình cũng luôn luôn là sai phải không?
Lưỡi dao lại lần nữa dùng sức, nhưng cuối cùng vẫn không đâm xuống, không phải là do sợ hãi, chỉ là cảm thấy không đáng giá. Chử Nguyệt Tình cất con dao gọt trái cây vào trong ngăn kéo, sau đó kéo cao chăn, dự định ngủ một giấc thật ngon trước rồi lại nói.
Mấy ngày kế tiếp, Chử Đồng thường xuyên gọi điện thoại về nhà, theo như lời Lý Tĩnh Hương đã nói, Chử Nguyệt Tình không chút nào có cái gì không bình thường, nhưng mặc dù là vậy, bà vẫn không yên lòng, gần như là cứ cách mười phút lại ghé vào trong phòng thử một chút xem Chử Nguyệt Tình đang làm gì.
Lúc Chử Đồng bước ra cửa, Giản Trì Hoài giúp cô cầm chiếc áo choàng khoác lên vai, " anh và em cùng đi. "
" vâng. "
Chỗ vết thương cọ xát vào quần áo lúc này rất khó chịu, Chử Đồng vịn chặt tay của Giản Trì Hoài, hai người đi tới nhà cô, Chử Cát Bằng trông thấy Giản Trì Hoài, trên sắc mặt tuy rõ ràng không dễ nhìn, nhưng cũng thoáng dịu lại một chút. Chử Đồng nhìn về phía căn phòng của Chử Nguyệt Tình, " chị đanb ở trong phòng sao? "
Chử Nguyệt Tình nghe thấy động tĩnh, từ bên ngoài ban công bước vào, trong tay còn cầm bình tưới, " hai người đã tới rồi. "
Chử Đồng nhìn hướng về phía cô, Chử Nguyệt Tình về mặt tinh thần khí sắc cũng rất ổn định, Chử Đồng bước từng bước nhỏ lên phía trước, " chị, tại sao chị không nằm nghỉ nhiều một chút? Thời gian ở cữ cũng rất quan trọng mà. "
" nằm mãi cũng không được, chị cũng không đi ra ngoài gió để bị cảm lạnh, trong nhà vẫn ấm áp lắm. "
Chử Đồng khẽ kéo tay của cô lên, Chử Cát Bằng hướng con gái nhỏ liếc mắt, lại ngại vì Giản Trì Hoài còn đang đứng ở tại chỗ nên không tiện bộc phát, nhưng sắc mặt ông vẫn tỏ ra rất khó coi, " Đồng Đồng, con tới đây. "
Chử Đồng ' dạ ' một tiếng, tiến từng bước nhỏ chậm chạp đi về phía trước, đi tới trước mặt Chử Cát Bằng, cô lên tiếng, " ba. "
" chuyện của anh rể con......"
Chử Đồng lại một trận nhức đầu, Chử Nguyệt Tình cũng đi theo tới bên cạnh cô, đôi lông mày thanh tú của Chử Nguyệt Tình cau lại, cắt ngang lời của Chử Cát Bằng, hướng về phía Chử Đồng, " vết thương sao rồi? Có khá hơn chút không? "
Vợ chồng nhà họ Chử cùng kêu lên, " vết thương gì? "
" con đã bảo ba mẹ đừng trách Chử Đồng nữa rồi mà, bởi vì người làm sai chính là Thanh Hồi, anh ta bắt cóc Chử Đồng, thiếu chút nữa đã gây ra án mạng rồi. "
" cái gì! " ánh mắt Chử Cát Bằng trợn tròn lên trừng trừng, những lời này trong phút chốc khó có thể tiêu hoá được, trong ấn tượng của ông từ trước tới giờ, Cố Thanh Hồi luôn trầm ổn thông minh, là một người có thể đảm đương gánh vác được mọi chuyện, thế nào mà chỉ trong một đêm lại giống như xảy ra biến hoá đến nghiêng trời lệch đất như vậy đây? " bị thương ở chỗ nào? "
" ba, vết thương cũng không nặng lắm. " có mấy lời Chử Đồng cũng không muốn nhắc tới với ba mẹ ở ngay trước mặt Chử Nguyệt Tình, cô kéo tay của Chử Nguyệt Tình qua, ý bảo cô ngồi xuống ghế sa lon, " chị, Giản Trì Hoài đã sắp xếp xong xuôi, lát nữa chúng ta sẽ dẫn chị đi gặp anh ta. "
" anh ta cũng chấp nhận sao? "
Mi mắt Chử Đồng hơi rũ xuống, " đội trưởng Lương chỉ nói anh ta rất phối hợp khai nhận. "
" vậy thì tốt, " khóe miệng Chử Nguyệt Tình vén lên một độ cong vui vẻ, " chị cũng không muốn nhìn thấy anh ta phải chịu đựng những cực hình tra tấn bức cung. "
" lát nữa em và chị cùng đi nhé. "
Chử Nguyệt Tình lắc đầu một cái, Chử Đồng nghĩ là chị cô sẽ nói tự chị ấy đi một mình là được rồi, nhưng không ngờ Chử Nguyệt Tình lại mở miệng nói, " chị không muốn đi. "
" hả? " Chử Đồng lấy làm kinh ngạc, " tại sao? "
" gặp để làm gì nữa đây, chỉ tăng thêm cảm giác đau thương mà thôi, hơn nữa lúc anh ta làm ra những chuyện kia, căn bản không hề nghĩ đến chị, trước đó anh ta hoàn toàn có thể thu tay lại, nhưng anh ta đã không làm. Anh ta thậm chí còn đem người ta đẩy xuống lầu, bắt cóc em, một người đàn ông ích kỷ như vậy không đáng để chị rơi nước mắt. "
Chử Đồng nghe xong, một hồi lâu sau vẫn chưa thể tỉnh táo lại, ngay cả Giản Trì Hoài cũng không tránh khỏi nhìn lại về phía Chử Nguyệt Tình. Chử Đồng lần nữa đưa mắt rơi vào trên mặt chị mình, " chị, nếu như chị muốn gặp mặt anh ta một lần, bây giờ là cơ hội tốt nhất, chờ vụ án này tố tụng lên tới tòa án, đến lúc đó coi như thật sự muốn gặp cũng không được nữa đâu. "
Đáy mắt Chử Nguyệt Tình ẩn giấu nỗi đau bị xâu xé đâm chọc, nhưng cô vẫn kiên cường giữ nguyên ý định của mình, " đứa bé của chị kỳ thật trước sau gì cũng sẽ bị Cố Thanh Hồi hại mất, anh ta đã lừa gạt chị nhiều chuyện như vậy, trong một thời gian dài như vậy, chị thật sự không muốn gặp lại anh ta nữa. Một Đoàn Lại Hoằng chị đã thật khó khăn mới có thể buông xuống được, thêm một Cố Thanh Hồi nữa thì phải làm thế nào đây? "
" chị, chị đừng nói như vậy nữa, " Chử Đồng biết ở trong lòng Chử Nguyệt Tình, Đoàn Lại Hoằng và Cố Thanh Hồi là vạn vạn lần không thể so sánh với nhau được, " không muốn gặp anh ta, chị đã suy nghĩ kỹ chưa? "
" ừ, chị không muốn gặp. "
Chử Đồng nhẹ gật đầu, theo lời của chị cô mà nói tiếp, " vâng, vậy thì không gặp nữa, tất cả đều đã qua rồi, thời gian sẽ là liều thuốc tốt nhất. "
Việc này đã vượt ra khỏi rất xa so với dự đoán của Giản Trì Hoài, dựa vào tính tình của Chử Nguyệt Tình, coi như trăm núi ngàn sông ngăn trở ở trước mặt, cô cũng sẽ kiên trì đi gặp Cố Thanh Hồi một lần cho bằng được. Lúc trở về, Chử Đồng nằm trên ghế ngồi ở phía sau xe, cô tựa đầu lên đùi Giản Trì Hoài, " em không nghĩ tới lại là như vậy. "
" chị của em ngay cả cơ hội cuối cùng cũng không cần, em cảm thấy việc này giống như là việc mà chị em có thể làm được sao? "
" tính tình của chị em từ trước đến giờ vẫn luôn hiền lành mềm yếu, có mấy lời, chị ấy cũng phải đối mặt với Cố Thanh Hồi để hỏi cho rõ ràng mới đúng chứ. " Chử Đồng nhẹ giương khuôn mặt nhỏ nhắn lên, " Giản Trì Hoài, anh nói xem, có thể chị của em đang có chuyện gì hay không. "
Bàn tay người đàn ông khẽ vuốt ve trên đầu cô, " có thể giải thích theo một cách khác, tổn thương quá sâu, tuyệt vọng trôi qua, còn lại chính là thất vọng, thất vọng quá sâu, lại cảm thấy người đàn ông kia không đáng giá, nếu quả thật là như vậy, hẳn cũng xem như là kết quả tốt nhất rồi. "
" thật không? " Chử Đồng nhẹ hỏi.
" thật. " Giản Trì Hoài đáp lại.
Đường dây lớn này đã bị diệt trừ tận gốc, Chử Đồng tự thưởng cho mình một khoảng thời gian nghỉ ngơi thoải mái, tập trung làm bạn với Chử Nguyệt Tình. Trạng thái của Chử Nguyệt Tình thật ra cũng đã khôi phục đặc biệt nhanh chóng, không hề oán trời trách người, càng không tự dằn vặt bản thân mình. Mặc dù trông thấy báo chí tin tức có liên quan về vụ án của Cố Thanh Hồi ở ngay trước mặt, nhưng Chử Nguyệt Tình vẫn luôn bày ra một bộ dáng bình tĩnh thản nhiên.
Trái lại là Cố Thanh Hồi, anh thông qua đội trưởng Lương không chỉ một lần nói lên ý nguyện muốn được gặp mặt Chử Nguyệt Tình một lần. Nhưng Chử Nguyệt Tình luôn lắc đầu từ chối, thậm chí còn nhờ Chử Đồng nhắn lại một câu, rằng cả đời này cũng đừng mong gặp lại, làm phí phạm tuổi trẻ coi như là sự trừng phạt vì đã nhìn lầm người, cuối cùng là hy vọng Cố Thanh Hồi có thể khai báo thành khẩn, đừng để tội ác này tái diễn lại đến đời sau.
Thật ra Chử Nguyệt Tình nói những lời như vậy cũng coi là có căn cứ, Chử Đồng đã lén lút sau lưng đi tư vấn luật sư, vụ án của Cố Thanh Hồi đã như vậy, chín mười phần là sẽ bị xử án tù chung thân.
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu