A blessed companion is a book, - a book that, fitly chosen, is a lifelong friend,... a book that, at a touch, pours its heart into our own.

Douglas Jerrold

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 60 - Nữ Hung Hãn Bổ Nhào Tới Nam
ố Thanh Hồi nhấc lò nướng lên, Giản Trì Hoài liếc nhìn, đi thẳng hướng tới tấm bạt bên cạnh, tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống, Chử Đồng giúp Cố Thanh Hồi lấy vỉ nướng và xâu nướng ra, cô làm được một nửa, đi tới ngồi xổm bên cạnh Giản Trì Hoài, " anh rảnh rỗi ngồi không biết ngại à? "
" anh không có chuyện gì để làm. " người đàn ông trả lời như chuyện đương nhiên.
" giúp một tay nhóm lửa đi, hoặc làm mấy việc khác. "
Giản Trì Hoài nâng mặt. " em chỉ nói với anh, bảo anh tới chơi, anh mới tới, lại nói loại này anh cũng không thích. "
Ngón tay Chử Đồng hướng anh chỉ chỉ, tắc nghẹn không trả lời được, xoay người quay trở lại chỗ Cố Thanh Hồi bên kia. Cô lấy một xiên cá mực đã được xâu thành chuỗi từ trong túi ra, " bác sĩ Cố, không, anh rể, anh thật sự không nhìn ra chị của em có cái gì không đúng sao? "
Cố Thanh Hồi vẫn tập trung làm thứ gì đó trong tay, " chị của em trong lúc vô tình tìm được một quyển nhật ký trước kia, lại lật tới cái tên Đoàn Lại Hoằng đó, vì thế hai ngày này tâm tình xuống thấp cũng là chuyện bình thường. "
" ba chữ ' Đoàn Lại Hoằng ' này, thật đúng là âm hồn không tan. " Chử Đồng oán hận cắn răng, cô bỏ đồ trong tay xuống, đi tới bờ sông, " chị, đi nướng cùng chúng em đi? "
" không được, chị muốn ngồi một lát. "
Chử Đồng tiến sát vào bên cạnh cô, " em nghe anh rể nói rồi, chị đừng vì tên rác rưởi Đoàn Lại Hoằng đó mà khó chịu nữa, anh ta không đáng giá. "
Chử Nguyệt Tình lắc đầu, tâm tình xuống thấp, hai tay cô vòng qua đầu gối, sau đó đem mặt tựa lên, " chị chẳng qua là đột nhiên có cảm giác, tiếp tục sống như thế này thật là vô nghĩa. "
Chử Đồng giật mình kinh hãi, " chị, chị đừng nói như vậy, chị còn có bác sĩ Cố mà, hai người còn có quá nhiều điều tốt đẹp. "
" phải không? " Chử Nguyệt Tình lẩm bẩm hỏi ngược lại, cô thở dài, hốc mắt ửng đỏ, " thì ra là chị đã từng yêu sâu đậm như vậy, hy sinh tất cả để yêu một người, bị gây tổn thương như thế, là chị tự làm tự chịu. Nhưng chị thế nào còn có thể xứng với Thanh Hồi đây? Chị thiếu một quả thận, thân thể cũng không tốt, lại còn thỉnh thoảng đầu óc không tỉnh táo, Đồng Đồng, chị ở cùng với anh ấy, nhất định sẽ làm liên lụy anh ấy? "
" chị, chị nói bậy gì thế? " Chử Đồng nghe xong, thật có chút nóng nảy, cô vươn tay nắm lấy bả vai Chử Nguyệt Tình, muốn để cho chị cô lắng nghe cô nói, " chị và bác sĩ Cố là thật lòng yêu nhau, bước ra được một bước đầu tiên, con đường ở phía sau cũng sẽ bằng phẳng, ban đầu lúc đưa ra quyết định này, chị nhất định là cái gì cũng đều nghĩ tới. Đã như vậy, một tên Đoàn Lại Hoằng coi là cái gì đây? Đó cũng là thời quá khứ rồi, cứ xem như người đàn ông này cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện trong cuộc đời chị đi. "
Chử Nguyệt Tình nghe vậy, miễn cưỡng câu siết khóe miệng. " ừ, em nói rất đúng, chị không sao, em đi giúp một tay đi. "
" em ở lại với chị. "
Giản Trì Hoài nhất định không chịu làm việc, Chử Đồng không yên tâm Chử Nguyệt Tình, muốn ở cùng với cô, toàn bộ quá trình chỉ có thể dựa vào một mình Cố Thanh Hồi. May mắn là phương diện này của anh cũng khá tốt, nhóm lửa, lật nướng, không tốn sức lực chút nào, mọi người vây xung quanh tấm bạt ngồi xuống, Giản Trì Hoài nhìn về đống thức ăn bị nướng đến đen thùi lùi kia, nơi cổ họng anh nhẹ lăn, không biết phải xuống tay từ đâu.
Chử Đồng cầm một ổ bánh mì nướng lên nhét vào trong tay anh, " nên ăn cái này đi. "
Cố Thanh Hồi đem một xâu cánh nướng đưa về phía Chử Nguyệt Tình, " em thích ăn mà, lại đây. "
" cám ơn. " Chử Nguyệt Tình vươn tay ra nhận lấy, Cố Thanh Hồi giúp cô rót một ly thức uống, " biết em không thể ăn cay, anh làm riêng cho em một vị mới, ăn ngon không? "
" ăn ngon. "
Cố Thanh Hồi vô cùng quan tâm chăm sóc Chử Nguyệt Tình, thấy tay cô dính bẩn, anh vội vàng rút khăn ướt ra cho cô, Chử Đồng nhìn thấy hình ảnh một màn này, Cố Thanh Hồi là thật lòng đối xử tốt với chị cô, cô nhìn ra được.
Thức ăn không đủ, Cố Thanh Hồi đứng dậy nói đi nướng thêm một ít, Chử Đồng đứng lên giúp anh một tay, Chử Nguyệt Tình lau khô hai tay, " em đi toilet rửa tay, sau khi quay lại em sẽ phụ giúp. "
" ừ. "
Chử Đồng và Cố Thanh Hồi đứng trước lò nướng, Giản Trì Hoài nâng tầm mắt lên, thấy hai người vừa nói vừa cười, anh vặn chặt chân mày, trong lòng luôn cảm thấy không thoải mái.
Chử Nguyệt Tình từ phòng rửa tay trở lại, xa xa đứng ở trước bụi rậm, nhìn dáng vẻ bận rộn của Cố Thanh Hồi và Chử Đồng, cô giơ bàn tay lên xoè ra trước mặt, ánh nắng mặt trời xuyên thấu qua kẽ tay chiếu vào, tạo thành những bóng sáng tối khác nhau trên mặt của cô. Cô cảm thấy mỗi người đều vui vẻ, cuộc sống của mỗi người cũng đều tốt đẹp, điều kiện của Cố Thanh Hồi như vậy, anh hoàn toàn có thể có những thứ tốt hơn, nhưng cô và anh yêu nhau, cô không xứng với anh. Cô đã từng đem hết cả trái tim để yêu Đoàn Lại Hoằng như vậy, lòng của cô không còn sạch sẽ nữa, cả thân thể cũng không hoàn hảo mà cho anh, cô sống còn có ý nghĩa gì nữa đây?
Chử Nguyệt Tình nhấc bước chân lên, lòng bàn chân không khỏi bị trượt, cô nhìn hướng mặt hồ bên cạnh, làn nước óng ánh phản chiếu ánh sáng hắt lên gương mặt cô, dập dờn từng lớp một, giống như có vô số bàn tay đang vươn ra từ mặt nước, lôi kéo vẫy gọi cô, cô còn sống, dường như chính là một tội nghiệt, chỉ có cái chết mới có thể kết thúc mọi chuyện.
Cô giống như một con rối ngồi ở bên hồ, trong lòng tràn đầy tự trách móc, quay đầu lại hướng chỗ kia liếc nhìn. Chử Đồng đang nói chuyện gì đó với Cố Thanh Hồi, anh khó có khi được cười vui vẻ như vậy, Chử Nguyệt Tình cũng cười theo anh, đúng thế, anh nên tìm một cô gái giống như Chử Đồng vậy......
Bản thân đã nhảy xuống như thế nào, cô hoàn toàn không có cảm giác, làn nước hồ lạnh như băng từ bốn phương tám hướng tràn đến, toàn thân cô lạnh đến mức cứng đờ, thân thể không biết từ lúc nào chìm dần xuống.
" cứu mạng, có người rơi xuống nước rồi, cứu mạng --"
Chử Nguyệt Tình nghe được trận âm thanh này, hai tay chợt bắt đầu quơ quào lên, một ngụm nước mang theo mùi vị là lạ tràn vào trong cổ họng cô, cô bị sặc tới mức đau cả phổi, không kêu lên được một tiếng, cô chỉ cảm thấy thì ra là cái chết cách mình gần như vậy, một bước nhảy xuống là có thể chạm tới ngón tay lạnh như băng của tử thần.
Chử Đồng và Cố Thanh Hồi cũng nghe thấy tiếng kêu cứu, Chử Đồng mới vừa ngẩng đầu lên, liền thấy Cố Thanh Hồi vứt bỏ đồ trong tay xông về hướng nơi đó, trái tim Chử Đồng chợt rơi xuống, " anh rể, sao vậy! "
" anh cũng không biết, " bước chân Cố Thanh Hồi tăng nhanh, " anh có dự cảm xấu......"
Giản Trì Hoài đứng lên, cả đám người cũng chạy ra hướng bờ sông, Cố Thanh Hồi thấy Chử Nguyệt Tình đang giãy dụa ở giữa hồ nước, anh không nói hai lời tung người một cái nhảy xuống, " Nguyệt Tình! "
Chử Đồng cuối cùng đã nhìn thấy rõ ràng, tim cô đập rộn lên, chạy đến bờ sông liền định nhảy xuống, nhưng không ngờ cánh tay bị chợt nắm kéo lại, Giản Trì Hoài đẩy cô lui về phía sau, " đừng làm loạn thêm! "
Chử Đồng gấp đến độ đôi mắt đỏ bừng, nước mắt tuôn trào rơi xuống, " đó là chị của em, em phải cứu chị ấy! "
Giản Trì Hoài cởi áo khoác ra, sắc mặt nghiêm túc lạnh như băng, trong giọng nói mang theo trách cứ sắc bén, " em muốn nhảy xuống tìm chết có phải không? Đứng yên ở đây cho anh, đừng để người khác phân tâm vì phải cứu thêm em nữa. "
" ông xã......" Cô đuổi lên trước gọi một câu, " cứu chị của em lên đi. "
Giản Trì Hoài hướng cô nhìn thật sâu, " được. " Chử Đồng đứng thẳng người, nhìn thấy Giản Trì Hoài nhảy xuống nước, Chử Nguyệt Tình đã không còn sức lực để giãy giụa, cả người chợt an tĩnh lại, chìm vào trong nước, Chử Đồng giọng nói khàn khàn thét chói tai, " chị! "
Cố Thanh Hồi dốc hết sức lực bơi qua đó, hít mạnh một hơi thật sâu rồi nâng Chử Nguyệt Tình lên, " Nguyệt Tình, em đừng sợ! " anh muốn kéo cô vào bờ, nhưng cả người của cô lại không thể nhúc nhích, Giản Trì Hoài bơi tới bên cạnh hai người, một tay níu lại cánh tay Chử Nguyệt Tình, hai người hợp lực cũng không thể kéo lên. Giản Trì Hoài lau mặt, " đoán chừng là bị vướng thứ gì ở dưới rồi. "
Khả năng xoay sở ở trong nước của anh khá tốt, không do dự liền lặn xuống, Chử Đồng nhìn thấy cả người anh biến mất, trong lòng gấp đến độ giống như con kiến bò trên chảo nóng. Giản Trì Hoài thăm dò ở trong nước, dọc theo chân Chử Nguyệt Tình nhìn xuống kiểm tra, thì ra là mắt cá chân bị mắc kẹt trong bụi cây chết khô. Giản Trì Hoài dùng sức kéo chân của cô ra, Cố Thanh Hồi cuối cùng có thể nhấc cô lên, chờ sau khi Giản Trì Hoài trồi lên khỏi mặt nước, hai người một đường kéo Chử Nguyệt Tình về bờ sông.
Cố Thanh Hồi lên bờ trước, Chử Đồng giúp một tay kéo Chử Nguyệt Tình lên, Cố Thanh Hồi sốt ruột đặt Chử Nguyệt Tình lên mặt đất, bàn tay vỗ nhẹ trên gò má cô, " Nguyệt Tình, Nguyệt Tình? Trả lời anh một tiếng. "
Ý thức của Chử Nguyệt Tình có chút mơ màng, hai tay Cố Thanh Hồi đan vào nhau sau đó đặt lên trước ngực cô, " Nguyệt Tình, em đừng làm anh sợ, em tỉnh lại đi! "
Chử Đồng tê liệt ngồi một bên, Giản Trì Hoài vươn tay ôm bả vai của cô, cô ngơ ngác nhìn chằm chằm khuôn mặt của Chử Nguyệt Tình, Cố Thanh Hồi gọi lên từng tiếng một, Chử Đồng chưa từng thấy anh bấn loạn run rẩy cả người giống như giờ phút này, " em đừng xảy ra chuyện, Nguyệt Tình! "
Chử Nguyệt Tình ho khan kịch liệt, Cố Thanh Hồi thấy tình trạng này, vội vàng đỡ cô lên, anh để cho Chử Nguyệt Tình tựa vào lồng ngực mình, Chử Nguyệt Tình che miệng không ngừng ho khan, bàn tay Cố Thanh Hồi giúp cô vỗ vỗ sau lưng, cũng không lâu lắm, cô cuối cùng cũng hít thở lại bình thường, mở mắt ra nhìn mọi người trước mặt.
Chử Đồng nước mắt rơi đầy mặt, khóe miệng run rẩy hỏi, " chị, chuyện này là thế nào? "
Không ít người đứng ở bên cạnh vây xem, chỉ chỉ trỏ trỏ, bàn tán ầm ĩ. Giản Trì Hoài cầm lên chiếc áo khoác đã ném ở một bên, phủ lên người Chử Nguyệt Tình, cô bị lạnh đến phát run lẩy bẩy. Cố Thanh Hồi ôm lấy cô đi về hướng chiếc xe dừng ở ven đường, bọn họ cái gì cũng không mang theo, Giản Trì Hoài lái xe, Chử Đồng theo sát phía sau.
Mọi người trở lại nhà họ Chử, Lý Tĩnh Hương và Chử Cát Bằng cũng đã đến cửa hàng trái cây làm việc, Chử Đồng dẫn Chử Nguyệt Tình đi tắm trước, thay quần áo xong mở cửa, liền thấy Cố Thanh Hồi đang đứng ở trước cửa, quần áo anh cũng đã thay ra, Giản Trì Hoài mới vừa rồi khi ở trên xe đã kêu người chuẩn bị hai bộ quần áo, bảo bọn họ nhanh chóng đưa tới đây.
Ánh mắt Cố Thanh Hồi khó nén nóng nảy, từ trong tay Chử Đồng đón lấy Chử Nguyệt Tình kéo qua, Giản Trì Hoài từ phòng tắm bên kia đi ra, thấy bộ dáng này của Chử Đồng, không khỏi cau mày, " trên người cũng ướt nhẹp, mau đi tắm nước nóng. "
Chử Đồng cũng không có tâm tư, chỉ lấy một bộ quần áo khô ráo để thay, cô đi về hướng căn phòng của Chử Nguyệt Tình, bước đến ngoài cửa liền nghe được âm thanh nức nở của chị cô. Chử Đồng đẩy cửa đi vào, thấy Cố Thanh Hồi ngồi ở mép giường, trong ngực ôm Chử Nguyệt Tình, trái tim Chử Đồng như bị cấu véo một trận rồi lại một trận, cô nhấc bước chân nặng nề tiến lên trước, sau đó liền nghe thấy Cố Thanh Hồi hỏi Chử Nguyệt Tình một câu mà cô cũng muốn hỏi, " tại sao phải làm như vậy? "
Chử Nguyệt Tình vẫn còn đang không ngừng khóc lóc, không trả lời, trái tim Chử Đồng giống như bị một lưỡi dao sắc bén nhất hung hăng rạch qua, cô đi tới trước giường, " chị, những lời hôm đó chị đã nói với em đều quên hết rồi sao? Chị nói chị muốn sống mỗi ngày thật tốt, muốn quý trọng hạnh phúc của mình, nhưng hôm nay tại sao......"
Bàn tay Cố Thanh Hồi nắm chặt đầu vai Chử Nguyệt Tình, một hồi lâu sau, mới nghe thấy cô thút thít lên tiếng, " chị...... có những thứ chị không muốn thấy một ngày sẽ đánh mất đi, chị không chịu nổi. "
" mất đi cái gì? " Cố Thanh Hồi rũ mi mắt xuống, đáy mắt tràn đầy đau đớn và tự trách, " chúng ta thật vất vả mới có được hôm nay, em lại còn mất đi cái gì? "
" anh, em sợ mất đi anh. "
" em suy nghĩ lung tung cái gì vậy? " Cố Thanh Hồi ôm chặt cô gái trong ngực, hai tay dùng sức vòng chặt, " anh vẫn luôn ở nơi này, vĩnh viễn sẽ không rời khỏi em. "
" Thanh Hồi, thời gian tiếp xúc với anh càng lâu, em lại càng tự ti, em sợ tình cảm bây giờ của anh đối với em nhiệt tình, chân thật, nhưng chuyện sau này ai có thể bảo đảm đây? Em sợ em đã lún sâu vào sẽ không rút ra được nữa. "
" em đừng rút ra, anh sẽ không rời khỏi em, em cũng không cần rút người ra. "
" có thật không? " Chử Nguyệt Tình nắm lấy cánh tay của Cố Thanh Hồi, " anh bảo đảm, vĩnh viễn cũng sẽ không chán em? "
" anh bảo đảm! " giọng nói của Cố Thanh Hồi vô cùng kiên định, Chử Đồng ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào anh, ánh mắt người đàn ông sâu thẳm, trong ngày thường luôn là một kẻ khiến cho người ta không nắm bắt được, nhưng giờ phút này ánh mắt cũng rất trong suốt, những ý nghĩ tốt đẹp đối với Chử Nguyệt Tình cũng hoàn toàn biểu lộ ra ngoài.
Chử Nguyệt Tình nghe được câu này, làm sao có thể không động lòng, " Thanh Hồi, thật xin lỗi. "
Chóp mũi Chử Đồng chua xót không ngừng, trái tim cô đến lúc này vẫn còn đang nhảy lên kịch liệt, cô nhắm chặt đôi mắt lại, hôm nay bị kinh sợ khiến cô mệt mỏi kiệt sức, Chử Nguyệt Tình nhìn cô em gái trước mặt một chút, " Đồng Đồng, thật xin lỗi. "
Chử Đồng lắc đầu. " chị, sau này chị ngàn vạn lần đừng như vậy nữa. "
" chị lúc ấy chẳng qua là trong lòng đặc biệt khó chịu mà thôi, bây giờ nhớ lại, chị cũng rất sợ, tại sao chị lại có thể có dũng khí để nhảy xuống nước cơ chứ? " Chử Nguyệt Tình nắm lấy tay của Cố Thanh Hồi, Giản Trì Hoài đứng ở cửa, cũng không bước vào một bước, chẳng qua là không xa không gần mà nhìn vào.
Cố Thanh Hồi sờ sờ lên trán của cô, " anh đi nấu cho em một chén nước đường gừng, đề phòng bị cảm lạnh. "
Chử Đồng đứng dậy, giúp Chử Nguyệt Tình đắp chăn kín lại, Cố Thanh Hồi ra khỏi phòng, ánh mắt Chử Nguyệt Tình cẩn thận nhìn về phía Chử Đồng, " Đồng Đồng, đừng trách chị, chị lúc ấy đầu óc không tỉnh táo......"
" em không trách chị, chẳng qua là quá sợ hãi, chị sờ tay của em một cái thử xem, bây giờ còn lạnh như băng. "
Chử Nguyệt Tình nắm lấy bàn tay của Chử Đồng, " chị không nghĩ tới mình vẫn còn không chịu nổi một xúc động như vậy. "
" chị, chị có thấy anh ấy đối với chị thật tốt không? Lúc đó liều mạng không để ý bản thân mà nhảy xuống nước cứu chị, nếu như chị gặp chuyện không may, anh rể nhất định......"
" chị thấy được, " trên mặt Chử Nguyệt Tình tràn ngập thoả mãn, nhưng ngay sau đó lại ngưng trọng, " chị cũng giống như anh ấy, nếu một ngày nào đó anh ấy gặp chuyện không may, chị cũng sẽ không sống nổi nữa. "
Trái tim Chử Đồng rơi xuống, " chị, đang thật tốt sao lại nói như vậy? "
" chị chính là cảm thấy hạnh phúc của chị có được không dễ, anh ấy không chê chị, vậy đương nhiên sau này chị sẽ đối tốt với anh ấy cả đời. "
" đúng vậy, " Chử Đồng nắm chặt tay của cô, " thật vui vẻ, hạnh phúc cả đời. "
Sau khi Cố Thanh Hồi nấu xong nước đường gừng bước vào, nhìn Chử Nguyệt Tình uống hết, lại trò chuyện cùng cô mãi đến sau khi cô ngủ thiếp đi, người đàn ông lúc này mới đi ra khỏi phòng, anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, " nếu không có gì, hai người đi về trước đi, tôi ở đây với cô ấy là được rồi. "
Chử Đồng không yên tâm, " anh rể, chị của em thật sự không có chuyện gì chứ? chuyện hôm nay, đến bây giờ em vẫn chưa thể bình tĩnh lại được. "
" có anh ở đây, em yên tâm đi, anh vốn nghĩ là bệnh của cô ấy đã khỏi hoàn toàn rồi, xem ra vẫn cần một thời gian nữa. "
Giản Trì Hoài ngồi trên ghế sa lon, thấy vẻ mặt lo lắng của Chử Đồng, " chúng ta đi về trước đi. " anh tiến lên ôm bả vai Chử Đồng, " ở phương diện này, bác sĩ Cố rất chuyên nghiệp, chị của em bây giờ nhất định là rất nhạy cảm, càng ít người tiếp xúc với cô ấy càng tốt. "
" đúng vậy, " Cố Thanh Hồi cũng tỏ vẻ đồng ý, " có chuyện gì, tôi sẽ gọi điện thoại cho hai người ngay lập tức. "
Chử Đồng mặc dù không yên lòng, nhưng vẫn gật đầu. Hai người rời khỏi nhà họ Chử, chỗ cạnh tài xế trong xe của Giản Trì Hoài ướt nhẹp một mảng, Chử Đồng không thể làm gì khác hơn là ngồi ở phía sau. Người đàn ông phát động cơ chuẩn bị rời đi, ánh mắt hướng cô nhẹ liếc, " chị của em, hai ngày trước không phải vẫn ổn sao? "
" ừ. " Chử Đồng cũng nghĩ mãi không ra, cô đem mặt áp chặt vào cửa kính xe, " thật không thể tưởng tượng được, em hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này, thật đáng sợ. "
" nếu nói không xứng với Cố Thanh Hồi, cũng không phải là hôm nay mới không xứng, chị ấy suy tính, cảm thấy mình trèo cao thì ban đầu khi Cố Thanh Hồi bày tỏ ý muốn qua lại, thẳng thắn từ chối là được rồi. "
Chử Đồng nhức đầu không dứt, " em nghe anh rể nói, bởi vì chị của em trong lúc vô tình phát hiện ra cuốn nhật ký, thấy trên đó có viết về khoảng thời gian yêu đương của chị ấy và Đoàn Lại Hoằng. "
" vậy còn em, em tin sao? "
Chử Đồng mở to mắt nhìn chăm chú về phía gò má của Giản Trì Hoài, " có ý gì? "
" chị của em ngay cả chuyện bị lấy đi một thận, sự thật về việc bị giam giữ hai năm cũng đã có thể đón nhận, huống chi, em và Cố Thanh Hồi còn từng dẫn chị ấy đi tìm Đoàn Lại Hoằng, tại sao thận của chị ấy bị cắt mất, tại sao lại điên điên khùng khùng? Sau khi chị ấy biết được toàn bộ nguyên nhân kết quả, chị ấy nói chị ấy muốn hạnh phúc, bảo em không cần phải vướng mắc về vấn đề thiệt thòi của chị ấy, nhưng hôm nay, chỉ vì một quá khứ đã qua, chị ấy lại nhảy sông tự sát? " hai tay Giản Trì Hoài nắm chặt tay lái, trong mắt hiện đầy nghi ngờ, " Chử Đồng, em có thể giải thích rõ ràng mọi chuyện sao? "
" có lẽ lúc ấy đầu óc của chị em nhất thời bị rối loạn, dù sao bệnh của chị ấy vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, sau khi bị kích thích, làm ra chuyện như vậy cũng là điều dễ hiểu. "
Tầm mắt Giản Trì Hoài đảo qua hướng ngoài cửa sổ, ánh nắng mặt trời ấm áp vừa phải, anh hạ cửa sổ xe xuống, nhưng không khí lạnh lẽo lại tùy ý tràn ngập vào trong xe, anh đem khuỷu tay gác ra ngoài cửa sổ, giống như khí trời vậy, đôi khi có một số việc, sâu xa ở bên trong không đơn giản giống như thứ đã hiện ra ở mặt ngoài.
Nhà họ Chử.
Cố Thanh Hồi đứng ở trong phòng tắm, quần áo ướt sũng của Chử Nguyệt Tình đã thay ra ném vào trong bồn tắm. Anh khom lưng nhặt lên, xả nước rồi đổ xà phòng giặt vào. Trên ban công có máy giặt, anh không phải là không biết, Cố Thanh Hồi đã sớm thoát khỏi những ngày tháng nghèo khổ, cũng đã nhiều năm không tự tay giặt quần áo rồi. Anh ngồi xổm dưới đất, hai tay vò chiếc áo len của Chử Nguyệt Tình, quần, thậm chí cả đồ lót. Trong đầu anh ngổn ngang suy nghĩ, sức lực trong tay càng lúc càng mạnh.
Giặt xong một chậu quần áo lớn, Cố Thanh Hồi đem tất cả vắt thật khô rồi phơi nắng ở trên ban công. Đi vào phòng của Chử Nguyệt Tình, cô còn đang ngủ. Cố Thanh Hồi ngồi hướng mép giường, nửa người trên lui về phía sau dựa vào đầu giường, Chử Nguyệt Tình mơ màng mở mắt ra, " Thanh Hồi. "
Hai tay cô vòng qua hông của anh, Cố Thanh Hồi thuận thế ôm cô vào trong ngực, " có cảm thấy chỗ nào không thoải mái hay không? "
" không có, chỉ bị sặc mấy ngụm nước mà thôi. "
Cố Thanh Hồi vỗ nhẹ sau lưng cô, " ngủ đi, ngủ tiếp một lát, anh ở đây với em. "
" anh không đi sao? "
" anh không đi. "
"Vâng. " Chử Nguyệt Tình nhắm đôi mắt lại, tối hôm qua vốn đã ngủ không ngon, mới vừa rồi lại trải qua một trận kinh sợ kia, cô cảm thấy mệt mỏi vô cùng, một chút đã chìm vào mộng đẹp.
Cố Thanh Hồi nhìn chằm chằm gương mặt trong ngực, khi anh ở bên cạnh cô, dù có nhiều khiếp sợ hơn nữa cũng sẽ biến mất hầu như không còn, anh giống như vị thần hộ mệnh của cô, to lớn tràn đầy cảm giác an toàn. Ngón tay người đàn ông vuốt ve lên gò má của Chử Nguyệt Tình, cô gái này, mấy năm trước đã sống quá khổ sở, anh muốn cho cô một cuộc sống tốt nhất, đời sống tình cảm của anh cũng là một mảnh thiếu thốn, từ nhỏ chưa từng được yêu thương. Cố Thanh Hồi không quan tâm những chuyện trước kia của Chử Nguyệt Tình, anh chỉ muốn cho cô nửa đời sau tốt đẹp đầy đủ. nhưng mà......
Mọi chuyện tóm lại đều vượt quá dự liệu, ngón tay người đàn ông vẽ theo đường lông mày của Chử Nguyệt Tình, trong mắt anh chứa đầy những cảm xúc phức tạp, anh chỉ muốn có một tình yêu đơn giản, một cuộc sống nhẹ nhàng. Nhưng cuộc đời này thường tàn khốc hơn so với trong tưởng tượng.
Cố Thanh Hồi khẽ hôn lên trán cô, quyến luyến không rời trong mắt bỗng hóa thành phức tạp, anh thở dài, chỉ có thể dùng sức ôm cô chặt hơn.
Mấy ngày tiếp theo, Chử Đồng cơ hồ ngày ngày đều lui tới trong nhà, Cố Thanh Hồi cũng ở đây, tâm tình của Chử Nguyệt Tình đã chuyển biến tốt hơn, đối với chuyện đã xảy ra hôm đó ở công viên một chữ cũng không nói đến.
Cô ghé qua nhà của Quyến Quyến, cô bé được xác định là bị cắt mất thận bên trái, mà ba mẹ cũng không dám nói cho bé biết, chỉ nói bé ngã bệnh, cho nên trên người mới bị đau, sau khi uống thuốc, thân thể sẽ khoẻ lại.
Toàn bộ quá trình bị bắt cóc hôm đó thật ra cũng rất đơn giản, Quyến Quyến vốn là cùng người nhà đi đến siêu thị, không ngờ tới lại có quá nhiều người, đứa bé đối với những món đồ chơi mới lạ thường tràn đầy tò mò, cô bé kể rằng có một dì cầm món đồ chơi dẫn bé ra khỏi siêu thị, sau đó ngồi vào trong một chiếc xe.
Ba của Quyến Quyến vẫn là câu nói kia, anh ta cầu xin Chử Đồng nhất định không được đem cái tin tức này công bố ra ngoài, Chử Đồng gật đầu đồng ý, tư liệu về chuyện này được cô lưu lại trong tập tin ở máy vi tính, đồng thời cũng đặt tên cho thư mục này là ' đường dây bán thận '.
Cô bắt đầu trà trộn vào bệnh viện lần nữa, dù sao đó cũng là một trong những phân nhánh cung cấp lớn nhất trong đường dây.
Bận rộn cả một ngày, Chử Đồng trở về Bán đảo hào môn, sau khi lái vào trong hầm cất xe, cô bước qua sân vườn, theo thói quen ngẩng đầu lên, cư nhiên thấy Giản Trì Hoài đang đứng ở lầu hai. Chử Đồng không khỏi nhẹ vén khóe miệng, " ấy, đứng ở đó làm gì? Giả vờ bí hiểm để trêu người sao? "
" chờ em về. " hai tay Giản Trì Hoài chống lên lan can, từ trên cao nhìn xuống ánh mắt tràn đầy vui vẻ, " em giơ tay lên. "
" làm gì? " mặt Chử Đồng tràn ngập vẻ không hiểu.
" giơ đồng hồ đeo tay ra, nhìn một chút xem mấy giờ rồi? "
Chử Đồng đem hai tay giấu ra sau lưng, " lâu lâu mới có một lần mà. "
" lại lén lút chạy vào bệnh viện có phải không? Khắp người toàn là mùi, tắm rửa sạch sẽ rồi trở về phòng. "
" anh không xuống lầu ăn cơm à? "
Giản Trì Hoài nghiêng người, " chuẩn bị bữa tối với ánh nến cho em, ăn ở ngoài ban công. "
" thật à? " ánh mắt Chử Đồng sáng lên, " em cũng sắp chết đói rồi. "
" tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo rồi hẵng đi lên. "
Chử Đồng biết người đàn ông này có nhiều tật xấu, lại còn ưa sạch sẽ, sau khi cô bước vào phòng khách, đi thẳng lên lầu, vào tới phòng ngủ chính, xa xa thấy Giản Trì Hoài đứng ở ngoài ban công, cô bước nhanh chạy qua, người đàn ông xoay người, quan sát cô từ trên xuống dưới, " lời của anh nói, em trái lại một câu cũng không nghe có phải không? "
Chử Đồng giơ cánh tay lên, hít trái hít phải, " không có mùi, một chút cũng không có. "
Chân mày Giản Trì Hoài vặn lại, vươn tay chỉ hướng sau lưng Chử Đồng, " quay lại phía sau, tắm! "
" em đói mà. " Chử Đồng xoa bụng, ánh mắt đảo sang bàn trà bên cạnh, thấy trên đó bày đầy đủ các loại món ăn, cô thèm nhỏ dãi, Giản Trì Hoài nhìn thấy bộ dáng của cô như vậy, vô cùng chán ghét, " không tắm rửa sạch sẽ, không cho ăn. "
Chử Đồng đói bụng đến mức không chịu nổi, thấy làm nũng cũng không được, cô bước tiến lên, vươn hai tay ra khua khoắng về phía Giản Trì Hoài, " anh ngửi đi, ngửi đi, trên người em có mùi hay không? "
Giản Trì Hoài tránh ra, Chử Đồng lại muốn nhào tới, người đàn ông không nén được cười, " em làm cái gì vậy? "
" em không tắm, không tắm, em đã xịt nước hoa rồi. " tiếng nói vừa dứt, cô thừa dịp Giản Trì Hoài không chú ý, chợt bổ nhào về phía trước một cái, hai tay ôm lấy cổ của anh, hai chân kẹp lại về phía trước, giống như con gấu Koala đu ở trên người Giản Trì Hoài. " có cho em ăn cơm hay không? "
Người đàn ông nhân thể đỡ cô lên, " muốn ăn cơm cũng có thể, nhưng mà......"
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu