Books are a uniquely portable magic.

Stephen King

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 56 - Hoan Nghênh Bà Chủ
( Giáo sư xấu xa nghiền ép bà chủ ngây thơ )
" âu yếm, với anh? "
Giản Trì Hoài không bực, cũng không giận, " vậy em muốn với người nào? "
Chử Đồng ngồi vào trong xe, trên tay còn ôm cái thùng giấy, " mời em trở về Dịch Lục Soát như vậy, có tăng lương không? "
Giản Trì Hoài phát động cơ xe, ánh mắt xuyên qua trong kính chiếu hậu hướng cô quét mắt, " muốn thêm bao nhiêu? "
" tối thiểu hai mươi phần trăm đi. "
" năng lực sư tử ngoạm có phần quá đáng rồi, " Giản Trì Hoài không làm theo ý nguyện của cô, " em ở cái công ty này, có thể được mấy tiền? "
" anh đừng xía vào chuyện tiền lương bây giờ của em là bao nhiêu, do chính anh mời em quay về Dịch Lục Soát mà, đây mới là trọng điểm. "
" thêm mười phần trăm. "
" mười lăm phần trăm! "
" mười. "
" mười hai! "
" mười, hoặc là giữ nguyên mức cũ. "
Khoé miệng Chử Đồng câu lên một cái, mười phần trăm, cũng không có ít tiền, " được rồi, đồng ý. "
" thì ra là em yêu tiền như vậy. " Giản Trì Hoài đáp lại cô một câu.
" tiền là thứ tốt, ai không yêu? " Chử Đồng nghiêng nửa người trên về phía trước, nhìn chằm chằm gò má Giản Trì Hoài. " anh đừng nói là anh không thích nha. "
Ánh mắt người đàn ông liếc qua thấy bộ dáng này của cô, nảy ra ý muốn đùa giỡn, mũi chân nhẹ đạp thắng xe một chút, bởi vì ngồi ở chỗ ngồi phía sau xe không thắt dây an toàn, nửa người trên của Chử Đồng ngã về phía trước, sượt một cái qua thắt lưng của Giản Trì Hoài, người đàn ông vỗ nhẹ đầu cô, " ngồi lại đi! "
Chử Đồng bị hù dọa đến toát mồ hôi đầy người, " Giản Trì Hoài, anh cố ý? "
" tiếp tục đề tài mới vừa rồi, anh chưa từng nói qua là anh không thích tiền. "
" vậy được rồi, " Chử Đồng ngồi lại ngay ngắn, " câu kia của anh, thì ra là anh yêu tiền như vậy, em tặng lại cho anh. "
" anh thích, nhưng anh không thiếu. " Giản Trì Hoài lái xe, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Chử Đồng, " cần gì phải quấn lấy anh chuyện mười phần trăm tiền lương đây, em nếu muốn, anh có thể đem toàn bộ quyền quản lý tài chính giao vào trong tay em. "
" cho em làm cái gì. " cô tránh tầm mắt, vội vàng nói sang chuyện khác, " đợi lát nữa quay về Dịch Lục Soát, em muốn âm thầm một chút, đi thẳng đến bộ phận đời sống là được rồi. "
" được, tùy em. " Giản Trì Hoài nói xong, tăng nhanh tốc độ xe về phía trước, đi tới Dịch Lục Soát, Chử Đồng cố tình muốn đi vào một mình, Giản Trì Hoài thả cô ở trước cửa, thấy Chử Đồng đi vào trong, Giản Trì Hoài ngừng xe, theo sát ở phía sau.
Cửa chính của Dịch Lục Soát, bên trong là đại sảnh cao bằng hai tầng lầu, khí thế to lớn rộng rãi, Chử Đồng đứng ở bên ngoài không vào được, Giản Trì Hoài đi tới bên cạnh cô, anh ấn ngón tay xuống để nhận diện vân tay, cửa kính trước mặt từ từ mở ra, Chử Đồng muốn kéo ra khoảng cách với anh, cô ôm cái hộp giấy bước nhanh vào bên trong, lại chợt nghe được một trận thanh âm chỉnh tề truyền tới trong tai.
" hoan nghênh bà chủ! "
Tay Chử Đồng run lên, cái hộp giấy thiếu chút nữa rơi xuống mặt đất, cô ngẩng đầu lên nhìn lại, không tránh khỏi hít một hớp khí lạnh, phải biết rằng đại sảnh của Dịch Lục Soát rộng rãi sáng sủa vô cùng, hôm nay, lại tối om om lúc nhúc đầy người xếp hàng đông nghẹt, từ cửa ra vào mãi cho đến thang máy bên kia, tách ra hai bên để lại lối đi. Chủ biên của bộ phận đời sống bước tới, trong tay ôm bó hoa thật to, " bà chủ, hoan nghênh ngài trở lại. "
Chử Đồng tay run lẩy bẩy, cảnh tượng bây giờ thật sự dọa người, cô không phải đã nói là âm thầm sao? Tại sao lại trở thành cái bộ dáng này. Sắc mặt cô ửng hồng, nhận cũng không được, mà không nhận cũng không xong. Có một đồng nghiệp thân thiết tiến lên, giúp cô ôm cái hộp, " bà chủ, bàn làm việc vẫn luôn giữ lại cho ngài đấy, chủ biên nói muốn sắp xếp cho ngài một phòng làm việc riêng, đi thôi? "
" không cần, không cần, " Chử Đồng khoát tay, không ngừng cười gượng gạo, lẫn trong đám đông, Tần Tần đang hướng cô nháy mắt ra hiệu, Chử Đồng lúng túng cực kỳ, " mọi người đừng như vậy. "
" thật không nghĩ tới, ông chủ của chúng ta cư nhiên kết hôn thật là sớm, mà bà chủ cư nhiên chính là đồng nghiệp của chúng ta! " chủ biên tiến lên, đem bó hoa ấn vào trong ngực cô, " sau này mong bà chủ ưu ái nhiều hơn. "
Chử Đồng nhìn thấy lãnh đạo các ngành cũng xuất hiện, hai chân cô như nhũn ra, nhìn về phía Giản Trì Hoài bên cạnh, người đàn ông không đợi cô hỏi, trực tiếp nói, " anh cũng không biết, chắc là quản lý Hoa sai người sắp xếp, từng người một, trong giờ làm việc mà đi ra ngoài làm cái chuyện điên rồ vớ vẩn, phiền! "
Anh bỏ lại câu nói, thẳng tắp rời đi, Chử Đồng ' ấy, ấy ' hai tiếng, anh cũng không thèm để ý tới, cô mắt thấy bóng dáng của anh từ trong thang máy riêng đi lên, sau đó liền đem một mình cô ném vào chỗ này!
Tần Tần là người đầu tiên chạy lên trước, " Chử Đồng, cậu thật sự là Giản phu nhân, a a a a a, thật là không nói nên lời, xin cho phép mình thét chói tai mấy tiếng. "
" không có khoa trương như vậy chứ, " Chử Đồng trèo lên lầu, nhảy qua tường, nhưng đối mặt với một màn như vậy, cô ngược lại tỏ ra khiếp sợ, " mọi người đừng như vậy, tôi vẫn là Chử Đồng, tôi chỉ muốn làm tốt công việc mà bản thân vốn được giao thôi. "
Chủ biên đi tới, " nhất định, chúng tôi nhất định sẽ phối hợp với ngài. "
Tần Tần khoác qua cánh tay của Chử Đồng cùng đi, cô biết Chử Đồng không được tự nhiên, " đừng nghiêm mặt mà, cười một cái coi, bà chủ đấy! ai u, suy nghĩ một chút cũng thấy quá tốt đẹp, thật là nhiều tiền, quan trọng nhất ông chủ cũng thật là đẹp trai, Chử Đồng, kiếp trước cậu đã giải cứu hệ ngân hà đúng không? "
Đúng vậy, ai cũng nói như vậy, Chử Đồng cũng nghe cũng đã quen tai.
Giản Trì Hoài từ trong thang máy đi ra, quản lý Hoa đang ở trước cửa phòng làm việc chờ anh, thấy anh bước tới, vội vàng giúp anh đẩy cửa phòng làm việc ra, chờ sau khi Giản Trì Hoài bước vào, quản lý Hoa mới theo sát phía sau, " Tứ ca, chuyện ngài dặn dò tôi đã ra tay sai người sắp xếp. "
" tôi thấy được, " Giản Trì Hoài đi tới bên cửa sổ, hai tay chắp ở sau lưng, khóe miệng toát lên nét vui vẻ như ẩn như hiện, " làm tốt lắm. "
Trong mắt quản lý Hoa cũng hàm chứa ý cười, " thời gian không đủ, nếu không, hẳn còn phải chuẩn bị một ít pháo mừng. "
" vậy thì bây giờ đi đi, cách giờ tan sở vẫn còn sớm. "
Quản lý Hoa có chút giật mình, nhìn chằm chằm bóng lưng Giản Trì Hoài, " dạ. "
Ông vốn chỉ là đùa một chút mà thôi, dù sao loại hành động trẻ con như vậy, ông cảm thấy không phải là tác phong của Giản Trì Hoài, nhưng anh cư nhiên tưởng là thật, hơn nữa còn bảo ông ta chuẩn bị đi làm? Quản lý Hoa lui ra khỏi phòng làm việc, Giản Trì Hoài nghe được tiếng đóng cửa rắc rắc truyền tới trong tai, anh đứng chắp tay, thân ảnh của anh cố định ở đó thon dài cao ngất, có một loại cảm giác vượt trội về khí phách ngạo mạn kiêu căng. Mi mắt anh nhẹ nhắm lại, tựa hồ vừa tháo gỡ xuống một trọng trách nặng nề, cái loại thỏa mãn cùng thích thú đó tất cả đều biểu hiện ở trên mặt.
Từ sau vụ tai nạn xe cộ của hai người hôm đó trở đi, anh liền tự biên tự diễn, đan một tấm lưới kín kẽ chặt chẽ lớn vô cùng, Chử Đồng từng bước một đi vào, cuối cùng đến lúc muốn xoay người lại mới phát hiện, tấm lưới này thậm chí ngay cả một điểm sơ hở cũng không có. Mà miệng lưới này được nắm giữ ở trong tay Giản Trì Hoài, còn Chử Đồng, chuyện cho tới bây giờ, e rằng vẫn còn cảm thấy đi được tới bước này là do phải bất đắc dĩ mà làm dưới ' sách lược vẹn toàn '. Cô ngốc nghếch, anh cũng không chê cô, tốt vô cùng, Giản Trì Hoài thích như vậy.
Chử Đồng là bị một đám người xúm xít vây quanh đi đến tận phòng làm việc, thật sự là có rất nhiều người không tới lượt được đi ra đại sảnh, dù sao công nhân viên của Dịch Lục Soát đông như vậy, một sảnh cũng đứng không đủ, mọi người liền chen ở bên ngoài phòng làm việc của bộ phận đời sống nhìn lấm lét. Chử Đồng cảm giác mình giống như sinh vật mới trong vườn thú, Tần Tần giúp cô đem đồ bỏ lên trên bàn, " mình chợt nghĩ ra sáng tỏ, mình nói mình làm sao lại có thể trở về Dịch Lục Soát, là do cậu cầu xin tha thứ giúp mình với ông chủ đúng không? "
Chử Đồng không muốn Tần Tần làm loạn thêm, " có một số việc, sau này mình sẽ giải thích với cậu. "
Chủ biên bước tới, lễ phép, " Giản phu nhân......"
" đừng, " Chử Đồng vội vàng khoát tay, " cứ gọi tôi là Chử Đồng đi, gọi kiểu khác đều khiến cho tôi rất mất tự nhiên, lại nói, tôi đã quay về bộ phận đời sống, tôi vẫn là một phóng viên nhỏ bé, ngàn vạn lần đừng dành những ưu đãi đặc biệt cho tôi. "
" ngài thật sự vẫn muốn ở lại nơi này làm phóng viên? "
" dĩ nhiên, ban đầu vì để vào được bộ phận đời sống, tôi cũng đã cố gắng rất nhiều, tôi không thích chức vụ nhàn hạ, tôi thích đi ra ngoài săn tin tức, " Chử Đồng chỉ sợ chủ biên có điều lo lắng cân nhắc, ngay sau đó lại nói tiếp, " tôi với Giản Trì Hoài cũng đã bàn bạc xong rồi, ngài xem, không phải mới vừa rồi anh ấy nhận tôi trở về công ty sao? Anh ấy ủng hộ tôi chạy dân sinh. "
Chủ biên nghe xong, gật đầu một cái, " được rồi. " thấy mọi người vẫn còn đang vây quanh ở chỗ này, bà vỗ vỗ tay, " tốt rồi, tốt rồi, tất cả đi về làm việc, ngay trước mặt bà chủ còn dám lười biếng sao? "
Cả đám đông cười ầm lên rồi tản ra, Tần Tần cũng tạm thời trở lại công việc của mình, Chử Đồng dọn dẹp lại đồ đạc, sau khi trở lại Dịch Lục Soát, cuối cùng cô cũng có thể thoải mái khua chân múa tay, cô muốn lần nữa thu thập tài liệu mua bán thận.
Buổi chiều, gần tới giờ tan việc, Chử Đồng nhận được một tin nhắn, " tới phòng làm việc của anh, cùng về. "
Cô trả lời hai chữ, " không cần. "
" em không có lái xe. "
Chử Đồng nhìn chằm chằm máy vi tính, nghe được âm báo vang lên, cô nhìn xuống điện thoại di động, sau đó trả lời, " em gọi xe. "
Sau lần này, Giản Trì Hoài bên kia cũng không có tiếng vang. Đến giờ tan việc, Tần Tần muốn hẹn Chử Đồng ăn cơm, nhưng cô mới vừa trở lại, trên đầu có không ít việc, liền từ chối. Chử Đồng đeo túi xách rời đi, dọc theo đường đi, lúc này quả thực là đón nhận ánh mắt của từng nhóm người như lễ rửa tội a, đi tới cửa công ty, xe của Giản Trì Hoài không chạy vào lối đi riêng, cư nhiên lái vào cổng lớn của công ty, dừng ở cách đó không xa.
Chử Đồng muốn đi gọi xe, chợt một loạt tiếng vang bén nhọn truyền tới, cô giật mình, thiếu chút nữa mất khống chế mà kêu to.
Một bó pháo mừng trong chớp mắt lao tới giữa không trung, tốc độ cực nhanh, đủ mọi màu sắc, giống như hoa tươi trong nháy mắt nở rộ, đó là một cảnh tượng đẹp mắt khiến người ta hít thở không thông, trái tim Chử Đồng vẫn còn đang sợ hãi, bàn tay đè ép ngực, chờ đến lúc phản ứng kịp, cả người cũng cứng đờ, còn tới nữa!
Ngoài cửa, công nhân viên của Dịch Lục Soát đang tụ tập đông nghẹt, Chử Đồng ngẩng đầu lên, hôm nay, trời cũng khá mau tối, ánh sáng rực rỡ của pháp hoa giữa đêm tối vô tận làm nổi bật lên vẻ đẹp vượt trội mà thần bí, cảnh tượng này, so với sáng nay còn hoành tráng gấp mười lần. Chử Đồng đang đứng giữa đám đông, đối mặt với trường hợp như vậy cô không có chút kinh nghiệm nào, cô cảm thấy lúng túng, cũng có khó chịu, nhưng lại còn có cả cảm giác hưng phấn thoả mãn vì một chút hư vinh như vậy.
" nhìn đi, nhìn đi, đó chính là bà chủ! "
" có thật không? "
" nhất định rồi a, buổi sáng chủ biên bọn họ cũng đi nghênh đón đấy, đáng tiếc chúng ta là thành phần nhỏ nhoi, không được gặp. Cậu xem cảnh tượng như thế này, ông chủ cũng thật có lòng a......"
Chử Đồng nắm chặt túi trong tay, cô nghe thấy sau lưng có tiếng nói vọng tới, " đi một chút, quản lý Hoa nói, tối nay có chuyện đáng ăn mừng, công ty tạm thời tổ chức một bữa tiệc, bữa ăn tối buffet tại nhà hàng cảnh biển sang trọng a, chỗ cũng đặt xong rồi, đi thôi! "
" ối chà, thật a! "
" mồm hải cẩu, chỗ đó siêu đắt, ngày kỷ niệm kết hôn của tôi cũng không dám đến đó ăn......"
Không ít người sắp đi ra, Chử Đồng trước tiên nhanh chân rảo bước thật dài, vào thời gian này, cô đi ra ngoài đừng mơ tưởng gọi được xe, nhưng cô không muốn ở lại nơi này bị người ta ' thưởng thức ', cô bước nhanh hướng về phía chiếc xe của Giản Trì Hoài, cửa xe không khóa, cô kéo ra rồi ngồi vào, quả nhiên thấy Giản Trì Hoài ở bên trong.
" Giản Trì Hoài, tại sao anh......"
Người đàn ông yên lặng ngắm cảnh ngoài cửa sổ, " quản lý Hoa làm việc gì, trong lòng không cần thận trọng suy tính, trái lại suốt ngày chỉ biết bày trò ấy cô gái trẻ hài lòng. "
Chử Đồng đem nửa câu sau nuốt lại, " quản lý Hoa làm việc, chẳng lẽ không cần hỏi ý kiến của anh? "
" có một số việc, anh cũng giao toàn quyền cho ông ta, chắc ông ta nghĩ như vậy là lãng mạn, " Giản Trì Hoài nghiêng đầu qua nhìn về phía Chử Đồng, " em cảm thấy thế nào, em thích không? "
" không thích! " Chử Đồng nói không chút do dự.
" anh cũng không thích. " sau khi Giản Trì Hoài lần nữa quay lại gò má hoàn mỹ không tỳ vết của mình nhìn về phía ngoài cửa sổ, khóe miệng có một động tác nhỏ, không thích là đúng rồi, nếu không, cô làm sao có thể vì tránh nạn mà trốn vào trong xe anh?
Giản Trì Hoài phát động cơ, xe từ từ chạy ra, Chử Đồng thấy mọi người ở trước cửa công ty còn chưa tản đi, cô một tay chống lên đầu, " không nghĩ tới, sau khi công khai sẽ lại như vậy. "
" những chuyện này tính là gì? " ngón tay Giản Trì Hoài theo nhịp của tiếng nhạc êm dịu trong xe, gõ nhẹ mấy cái ở trên tay lái, " em phải thích ứng, phải làm quen. "
Chử Đồng liếc nhìn bảng chỉ đường bên ngoài, đây là đường trở về nhà cô, cô nhẹ ngáp một cái, híp mắt một hồi, xe liền tiến vào tiểu khu, đợi sau khi xe dừng hẳn, Chử Đồng và Giản Trì Hoài cùng nhau xuống xe. Chử Đồng vỗ lên cửa xe, " anh còn chưa trở về sao? "
" lâu rồi không gặp ba mẹ, anh đi lên chào hỏi. "
Chử Đồng đeo túi xách lên đi tới trước mặt Giản Trì Hoài, " chị của em chắc là không muốn gặp lại anh, anh nên trở về đi thôi. "
" chào hỏi thôi mà. " Giản Trì Hoài nói xong, thẳng tắp hướng vào trong sân mà đi.
Chử Đồng đuổi lên trước, dọc theo đường đi đều là thấp thỏm, đi tới cửa nhà, Chử Đồng lấy chìa khoá ra cửa mở, Giản Trì Hoài cùng cô đi vào, Chử Đồng thay xong giày, hướng Giản Trì Hoài nhìn một chút, cuối cùng từ trong tủ giày cầm đôi dép ra cho anh.
Lý Tĩnh Hương vẫn còn ở trong phòng bếp, lại cao giọng hô lên, " Đồng Đồng, Trì Hoài, các con đã về a? "
Chử Đồng cả kinh, hướng Giản Trì Hoài nhìn một chút, người đàn ông lúc này không cố gắng giấu giếm bất kỳ biểu lộ nào, " việc này anh đã gọi điện thoại trước rồi. "
" anh! "
Một cánh cửa phòng bật mở, Chử Nguyệt Tình từ bên trong đi ra, " hai người mới vừa tan việc à. "
Chử Đồng đi tới, chỉ sợ Chử Nguyệt Tình tâm tình kích động, " chị. "
" ngồi đi, " Chử Nguyệt Tình hướng Giản Trì Hoài nhẹ gật đầu, " đừng ngại, chị đi pha trà. "
" không cần, " Chử Đồng kéo tay của cô, " không cần bận bịu, cũng sắp phải ăn cơm tối. "
Ngay sau đó Chử Cát Bằng cũng quay về đến nhà, bọn họ đối với Giản Trì Hoài vẫn còn ngần ngại, cơm tối sau khi chuẩn bị xong, Chử Cát Bằng lấy chai rượu ra, Giản Trì Hoài đứng dậy đón lấy, " để con. "
Anh rót một ly ình và một cho Chử Cát Bằng, Chử Đồng ngồi ở bên cạnh Chử Nguyệt Tình, lúc này Chử Nguyệt Tình cũng không khác gì người bình thường, Chử Cát Bằng uống được hai ly rượu, gánh nặng cũng buông xuống, " Trì Hoài, quan hệ giữa con và Đồng Đồng cũng đã công khai, các con có tính toán gì không? "
" con muốn đón cô ấy trở về Bán đảo hào môn. "
Chử Đồng nâng tầm mắt lên, Chử Cát Bằng và Lý Tĩnh Hương nhìn nhau, đáy mắt tràn ngập mừng rỡ, " chúng ta cũng có suy nghĩ này, hai vợ chồng trẻ cứ ở riêng mãi, không tốt. "
" đúng vậy, " Giản Trì Hoài đón lấy câu nói, " bây giờ mọi người ở bên ngoài đều biết mối quan hệ giữa nhà họ Giản và nhà họ Chử, hơn nữa, Chử Đồng cũng thừa nhận, giữa vợ chồng chúng con dù sao không có chuyện gì to tát, vì vậy......"
Nói tới nói lui, vẫn lại đề cập tới bức thư kia của Chử Đồng, cô chỉ chỉ vào mũi của mình, dùng chân đá Giản Trì Hoài, thật ra cũng chỉ là dùng mũi chân nhẹ gảy mà thôi, nhưng không ngờ người đàn ông lại nhíu chặt chân mày, " đau, em đá anh làm cái gì? "
Ánh mắt Lý Tĩnh Hương quét một cái về phía Chử Đồng, sau đó cúi xuống gầm bàn nhìn một chút, bà đá một cước vào mu bàn chân của con gái, Chử Đồng đau đến nhe răng, Lý Tĩnh Hương nói, " học ở đâu vậy! "
" mẹ, con không có làm gì anh ấy cả. "
" lát nữa thu dọn đồ đạc, cùng Trì Hoài trở về đi. "
Chử Đồng nắm chặt chiếc đũa, " mẹ làm gì thế, con ở lại chỗ này không tốt sao? "
Chử Nguyệt Tình cắm mặt xuống ăn cơm, không có tham dự vào trong đề tài này, cô luôn là một bộ dáng yên lặng, rất dễ dàng bị người ta bỏ quên. Giản Trì Hoài và Chử Cát Bằng khẽ chạm ly, " ba, mẹ, trước kia có rất nhiều chuyện, là do con suy tính không trọn vẹn, chuyện lần này có sức ảnh hưởng quá lớn, con đương nhiên tin tưởng tin tức kia không liên quan tới Chử Đồng. Cô ấy có thể chủ động đứng ra giúp con, đồng ý công khai quan hệ của chúng con, đã chứng tỏ trong lòng cô ấy vẫn luôn có con. "
Chử Đồng không khỏi lên tiếng, " tin tức kia không phải là do em viết, là anh bảo người ta chuẩn bị. "
" viết thay thôi mà, nhưng ý của em là vậy, em cũng đã gật đầu. "
" em...... nhưng! " Chử Đồng há hốc mồm, lại tắc nghẹn không trả lời được, Lý Tĩnh Hương gật đầu đồng ý, " chuyện lần này, mẹ và ba con cũng là ngoài ý muốn. Đồng Đồng, chuyện trước kia cũng đừng nhắc lại nữa, chúng ta nên lui về phía sau mà nhìn lại, tựa như Trì Hoài nói, hoạn nạn thấy chân tình, con đứng ra đăng thông báo lên chứng tỏ con đã rộng lòng tha thứ, nếu như không có tình cảm, con có cần phải như vậy không? Mà Trì Hoài đây, cũng giống như con vậy, ban đầu hai người các con kết hôn, nhà họ Giản đã yêu cầu không được phép công khai, nếu trong lòng nó không có con, cũng sẽ không đồng ý cho con lên tiếng công bố như vậy. "
Chử Đồng dở khóc dở cười, càng không có cách nào để giải thích, " mẹ, không phải là con muốn công khai. " ý nghĩa của chuyện này, thế nào lại trở thành là cô chủ động muốn hoà thuận với anh đây? Nước cờ lần này là của người nào a, thật sự hạ xuống một thế cờ quá đẹp rồi.
" được rồi, mặt mũi có thể đáng giá mấy đồng tiền a? Lại nói đều là người một nhà, con là phụ nữ, tỏ ra yếu kém lấy lòng trước cũng là đương nhiên. "
Cánh môi góc cạnh quyến rũ của Giản Trì Hoài nhẹ mím, kết hợp chung một chỗ với ngũ quan tuấn lãng phi phàm, loại người như thế, nhất định sẽ khiến phụ nữ vui lòng, nhất là loại mẹ vợ như thế này, Giản Trì Hoài cười một tiếng, ngũ quan càng toát ra gợi cảm hơn, " dạ, mẹ nói đúng. "
Còn nói ' đúng '! ánh mắt Chử Đồng liếc một cái, bên cạnh Chử Nguyệt Tình đã ăn xong hơn nửa chén cơm, cảm thấy bụng đã khá no, cô đặt chén xuống, " thật ra thì con cũng có một tin tức phải nói ọi người biết. "
Chử Đồng nghiêng đầu nhìn cô, " chị, chị có tin tức gì? "
Mấy người còn lại cũng đều đưa mắt hướng tới trên mặt cô, Chử Nguyệt Tình nhấp hé khoé miệng, có chút ngượng ngùng, lại có chút không biết nên làm thế nào để mở miệng, " con và Cố Thanh Hồi, đang qua lại. "
" a? " cằm Chử Đồng cũng sắp rớt, mặc dù trước đây từng tính đến khả năng này, nhưng không nghĩ tới cư nhiên sẽ trở thành sự thật, " có thật không? Chị?. "
" ừ, " Chử Nguyệt Tình ngượng ngùng sờ sờ tóc, " mọi người đừng có nhìn con như vậy a, bệnh của con cũng đỡ rồi, cũng sẽ không nhận lầm người nữa, bác sĩ Cố đi theo con trị liệu lâu như vậy, cũng chỉ có anh ấy thân thiết nhất với con, con chắc chắn loại cảm giác này không phải là dựa dẫm, mọi người đừng lo lắng cho con. "
Cha mẹ nhà họ Chử dĩ nhiên là rất vui vẻ, Cố Thanh Hồi gia đình tốt, người cũng tốt, nhưng ít nhiều gì vẫn còn lo lắng, " Nguyệt Tình, con có thể qua lại với bác sĩ Cố, chúng ta vô cùng vui mừng, nhưng con như vậy...... người nhà của cậu ta có thể đồng ý không? "
" ba, mẹ của Thanh Hồi đã mất từ lúc anh ấy còn nhỏ, sau đó, ba anh ấy giết lầm người, cho tới bây giờ vẫn còn chưa ra tù, chúng ta vẫn nghĩ gia đình anh ấy có điều kiện là bởi vì có người trong nhà che chở bảo bọc, nhưng không nghĩ tới, anh ấy từ nhỏ chỉ là một người cô độc lẻ loi. "
" thì ra là như vậy. " Lý Tĩnh Hương hướng Chử Cát Bằng nhìn một chút, tâm tình của bà cũng nặng nề theo, " vậy các con hãy yêu thương nhau thật tốt, con nói cho cậu ta biết, chuyện về gia đình cậu ta, chúng ta không để tâm, chỉ cần cậu ta đối xử tốt với con, có thể cho con hạnh phúc là được rồi. "
Lý Tĩnh Hương nói đến đây, tâm tình khó mà kiềm chế, nghiêng mặt sang bên nhẹ lau khóe mắt, bà cũng biết bà nợ đứa con gái này nhiều nhất. Lúc này, trong lòng Chử Đồng cũng rất không phải tư vị, " chị, em thật vui mừng khi thấy chị như vậy. "
" chị cũng vậy, chị cũng thật vui mừng khi nhìn thấy các em như thế, nếu chỉ vì chuyện của chị mà bước không qua được cái hố sâu này, thật sự là không đáng. Ai cũng có một thời trẻ tuổi nông cạn, chị không nhìn thấu người ta, cho đến khi vấp ngã một cú lớn như vậy, nhưng ngay cả chị cũng còn có quyền lợi theo đuổi hạnh phúc, huống chi là em? " Ánh mắt Chử Nguyệt Tình nhìn về phía Giản Trì Hoài đối diện, " chị thiếu một quả thận, nhưng chị vẫn sống thật tốt, chuyện thế là đủ rồi, mà thận của chị lại cứu sống được một mạng của người khác, chuyện này sau khi suy nghĩ kỹ một chút, cũng thật kỳ diệu, Đồng Đồng, chị bây giờ rất tỉnh táo, chị muốn xây dựng tình cảm với Cố Thanh Hồi, chị muốn bắt đầu cuộc sống lần nữa. "
Từ trong hốc mắt Chử Đồng, nước mắt không nhịn được nữa mà tuôn rơi, " chị, chị thật sự tốt rồi. " Cô tiến lên ôm lấy Chử Nguyệt Tình, " sau này, cũng đừng mơ hồ nữa, em thích thấy chị có bộ dáng như bây giờ. "
" sẽ không, " bàn tay Chử Nguyệt Tình vỗ nhẹ ở sau lưng Chử Đồng, " trị liệu của chị vẫn còn tiếp tục, chị sẽ hoàn toàn khôi phục. "
Từ lâu như vậy cho đến nay, đây được xem là bữa cơm mà mọi người ăn có tư có vị nhất.
Chử Đồng cười cười nói nói, cầm lấy ly rượu của Giản Trì Hoài, nói cũng muốn uống hai ly. Đó là rượu trắng năm mươi hai độ, cô hôm nay rất vui vẻ, rượu rót hết cũng không có cảm giác, Lý Tĩnh Hương sợ cô uống rượu say, vỗ nhẹ đầu vai cô, " đừng uống nữa, cũng không phải là bợm rượu. "
" mẹ, cứ để cho cô ấy uống đi, " Giản Trì Hoài nói, " cô ấy đang cao hứng. "
" ừ, " Lý Tĩnh Hương ngồi lại về chỗ cũ, " các con gay gắt với nhau như vậy, chúng ta nhìn cũng khó chịu, bây giờ tốt rồi, Nguyệt Tình cũng có hạnh phúc của mình, hai người các con lại công khai quan hệ, tảng đá lớn này trong lòng mẹ cuối cùng đã có thể rơi xuống. "
Chử Đồng có chút men say lâng lâng, cô chỉ Giản Trì Hoài đối diện, " anh xảy ra chuyện, em đi giúp anh, còn đăng lên thông báo như vậy, khiến ọi người đều biết được mối quan hệ của hai chúng ta, sau đó...... Chị của em thì hạnh phúc lại rồi, tại sao liên tiếp chuỗi sự kiện xảy ra, giống như tất cả đều liên hệ với nhau cùng tiến triển tốt đẹp lên? Không đúng, quá không bình thường, Giản Trì Hoài, anh suy nghĩ một chút, trước đây em không nghĩ ra như vậy a, tại sao bây giờ tất cả mọi người đều nói, chúng ta nên hoà thuận đây? "
Trong mắt Giản Trì Hoài hàm chứa nét vui vẻ ôn hoà, nhìn về phía Chử Đồng với ánh mắt dịu dàng đến mức có thể rỉ ra nước, " vậy em cảm thấy thế nào? "
Chử Đồng nhìn về phía Chử Nguyệt Tình bên cạnh, " chị, nhưng hai năm của chị thì sao? Ai sẽ bồi thường lại cho chị? "
" em a, chính là bị ép buộc, " Chử Nguyệt Tình vươn tay nắm lấy tay của Chử Đồng, " hai năm của chị, em đã giúp chị bồi thường lại rồi. "
" em? "
" ừ, vì bồi thường lại món nợ đó, bắt em gả ột người đối với em mà nói là hoàn toàn xa lạ, việc này còn chưa đủ sao? Em có thể yêu anh ta là do tạo hoá của em, còn nếu như không thể, đó chính là hành hạ. Vì thế em có được hạnh phúc không có nghĩa là không công bằng đối với chị, con đường đều do bản thân mình chọn mà đi. " những câu nói này của Chử Nguyệt Tình khiến cho trái tim Chử Đồng vừa chua xót lại vừa ngọt ngào, chóp mũi cô ê ẩm, hốc mắt đỏ bừng, không khỏi đứng dậy, " em đi rửa mặt trước. "
Đi tới phòng rửa tay, Chử Đồng mở vòi sen, dùng tay vốc nước lạnh hắt lên trên mặt mình, cô nghe được sau lưng có tiếng bước chân truyền tới, sau đó cửa bị đóng lại, hông của cô cũng bị người nào đó kéo qua.
Đôi mắt của cô không mở ra được, chỉ đành phải đứng thẳng dậy, cô với tay muốn cầm khăn lông, lại bị người đàn ông xoay bả vai qua, trên môi có một trận đè ép ấm áp truyền tới, cả người Chử Đồng bị anh đẩy tới trước gương mà hôn lên.
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu