Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 53 - Cuộc So Tài Ẵm Bạn Gái ( Tràn Đầy Yêu Thương )
n xong cơm trưa, Chử Đồng ngồi ở ghế salon trong phòng khách, Giản Trì Hoài ngồi vào bên cạnh cô, TV cũng không bật, hai người ngồi yên lặng, Chử Đồng muốn nằm một lát, Giản Trì Hoài nâng đầu của cô, để cho cô gối lên chân của mình.
Đôi mắt Chử Đồng chớp động, " nghĩ ra được cách gì chưa? "
" từ từ suy nghĩ, không vội. "
" còn không vội? Chớp mắt một cái sẽ đến ngày mai. " Chử Đồng cầm lọn tóc thả vào trước cánh mũi mình, cô như có điều suy nghĩ nhìn chăm chú về phía trần nhà, trong đầu cô thật sự đang tính toán cách đối phó, dù sao việc này cũng liên quan đến danh dự của cô. Mặc dù người mất thể diện nhất chính là Giản Trì Hoài, nhưng nếu quả thật tất cả mọi người đều cho rằng tin tức là do cô đăng, con đường sau này của cô cũng đừng hòng đi được dễ dàng.
Giản Trì Hoài cầm điều khiển TV lên, Chử Đồng một phát nắm lấy cổ tay của anh, " anh làm gì thế? "
" không thấy buồn chán sao? Xem TV một chút. "
" không muốn, " Chử Đồng nắm chặt tay của anh, " nếu đã trốn tránh đến tận đây tìm yên tĩnh cần gì phải xem. "
Giản Trì Hoài bật cười, " thật không nghĩ tới em lại sợ phiền phức như vậy. "
Chử Đồng giơ bàn tay lên che kín mi mắt, nếu cô không sợ, cũng sẽ không thật sự nghe lời Giản Trì Hoài trốn tránh ở nơi này, người đàn ông thấy cô không nói lời nào, gạt tay của cô ra, hai tay anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cúi người hôn lên chiếc cằm thon gọn của cô. Giản Trì Hoài đối với cử chỉ thân thiết như vậy tựa hồ là hết sức tự nhiên, mà Chử Đồng đây, mặc dù tối hôm qua đến nay đã có nhiều lần thân mật, nhưng rốt cuộc vẫn càng ngày càng không được thoải mái, " đừng như vậy. "
" anh cũng không hy vọng những lời này trở thành câu cửa miệng của em. " anh còn muốn hôn cô, Chử Đồng tránh mặt sang một bên, " Giản Trì Hoài, trong đầu óc anh rốt cuộc chứa đựng cái gì? "
" chứa đựng em. "
Chử Đồng muốn đứng dậy, lại bị Giản Trì Hoài đè lại hai vai, anh từ trên cao nhìn chằm chằm xuống cô, mà ở góc độ của cô chỉ có thể ngước mắt nhìn lên, một loại cảm giác giằng co không ngang sức đang tùy ý lan tràn, cô cắn cánh môi, hai vai nhẹ giãy, Giản Trì Hoài vồ lấy ánh mắt của cô, " chừng nào thì em mới có thể ngoan ngoãn một lần? "
" em không thích anh nhìn em như vậy. "
" cho anh một lý do. "
Chử Đồng lấy tay che mặt, " như vậy sẽ khiến cho em trông rất xấu, mặt cũng sẽ trở nên to tròn xoe. "
Giản Trì Hoài bật cười, suy nghĩ một chút, đường cong khoé miệng càng vén lên cao, ngón tay anh nhẹ nhàng vê nắn dái tai của cô, không kìm nén được, lại cúi đầu muốn hôn cô. Chử Đồng thật hối hận lúc ấy lại nằm ở trên đùi anh, môi mỏng nhẹ đưa tới, Chử Đồng nhanh chóng lật người, không cho anh nhiều cơ hội. Người đàn ông thuận thế khẽ xoa trên đầu cô, Chử Đồng che lại tầm mắt, như vậy sẽ không phải đối diện với ánh mắt của Giản Trì Hoài. " em đến tìm anh, chính là muốn nói với anh, tin tức không phải là do em đăng lên, anh nói anh tin tưởng, em rất vui mừng, sau chuyện đó, em hy vọng cùng anh tìm cách giải quyết, làm sáng tỏ vấn đề này, chỉ thế mà thôi. "
Ai nói đàn ông bước xuống giường sẽ tuyệt tình ngay? Nhìn cô mà xem, sáng nay còn có tiếp xúc thân mật nhất, quay đầu một cái liền muốn vứt bỏ sạch sẽ. Khoé miệng Giản Trì Hoài câu lên nét cười không rõ ý vị, " Chử Đồng, tối hôm qua vui vẻ không? "
Cô muốn quên, cô muốn phủi bỏ sạch sẽ, anh liền hết lần này tới lần khác muốn đề cập tới. Hai hàng lông mày thanh tú đẹp mắt của Chử Đồng chau lại thành một đường, cô giả câm giả điếc, Giản Trì Hoài lại thẳng thắn nói tiếp, " có những vui sướng thoáng qua, mặc dù em nói không có, nhưng nó thẩm thấu vào tận trong xương của em, khiến cho em thoải mái, khiến cho em sung sướng mê mẩn......"
" anh nên đi dạy ngữ văn, chế từ tạo câu dễ dàng như vậy cơ mà. "
" ừ, thành tích môn ngữ văn của anh nhất định giỏi hơn so với em. "
Chử Đồng muốn ngồi dậy, Giản Trì Hoài lần nữa đè lại đầu vai cô, " nằm một lát. "
" em ngủ đủ rồi, muốn đi lại một chút. "
Nhưng Giản Trì Hoài cũng không buông tay, anh thích cảm giác cùng nhau chung sống như vậy, anh thích việc cứ mỗi khi cúi đầu là có thể thấy được gương mặt này, ngón tay người đàn ông nhẹ vẽ theo đường lông mày của cô, " chuyện vui vẻ nhất trong hai ngày nay chính là có em ở bên cạnh bầu bạn với anh. "
" chứ không phải là việc anh phát hiện mình khỏi bệnh rồi sao? "
Trên mặt Giản Trì Hoài ẩn chứa nét vui vẻ dịu dàng, " bầu bạn với em, không phải để chứng minh anh khỏi bệnh rồi sao? "
Chử Đồng nhẹ ngáp một cái, ánh mặt trời thật dễ chịu, xuyên qua cửa sổ sát đất to lớn phủ lên hơn nửa chiếc ghế sa lon, cả người Chử Đồng cũng đắm chìm trong ánh mặt trời, con ngươi mở to sẽ hơi có cảm giác chói mắt, cô lười biếng híp mắt một cái, thoải mái lại muốn ngủ một giấc.
" muốn ngủ thì ngủ. "
" không được, hôm nay không nghĩ ra cách giải quyết, em sẽ không ngủ. "
" hôm nay không nghĩ ra biện pháp, còn ngày mai. "
Chử Đồng kích động, " anh còn muốn giữ em lại nơi này mấy ngày nữa? không được. "
Ngón tay của người đàn ông tinh tế đảo vòng vòng trên đầu vai cô, thân thể anh dựa về phía sau, cho đến vùi vào trong lưng ghế mềm mại, " vậy anh hỏi em một vấn đề. "
" ừ. "
" sau khi trở về, em muốn giữ nguyên tình trạng quan hệ trước đây của chúng ta, hay là giống như tối hôm qua vậy......"
Chử Đồng nghe được câu này, trong lòng nặng nề chìm xuống, chính cô đã có suy nghĩ, nhưng có vài thực tế vẫn cần phải đối mặt, " không thể nào giống như tối hôm qua được! "
Giản Trì Hoài biết cô sẽ trả lời như vậy, anh nhẹ gật đầu, " tốt lắm, sau này nếu trở về, em muốn đem chuyện đã từng phát sinh trôi qua tự dối mình gạt người, vậy thì hai ngày nay hãy gạt hết tất cả mà vui chơi, dù sao quay người đi ra khỏi nơi này, ngày vẫn như cũ, chờ đợi chúng ta vẫn là cuộc sống trước kia. "
Chử Đồng tựa vào trên chân anh, chưa nói đến những khía cạnh khác, tình yêu nam nữ một nửa tuân theo bản năng con người, nửa còn lại là yếu tố tình yêu phụ trợ, vì thế mới xảy ra chuyện thuận theo tự nhiên, khi thời gian đắm chìm trong hạnh phúc quá mức lâu dài, lúc thoát ra khỏi đó trở lại với thực tế, mới càng thêm đau khổ hơn.
Cô cảm thấy mí mắt rất nặng nề, vừa mơ mơ hồ hồ ngủ thiếp đi, vừa tựa như đang nói chuyện với không khí, " Giản Trì Hoài, em cho anh biết nha, tối nay ngàn vạn lần một mình anh ngủ riêng một căn phòng, anh cũng không bị bệnh...... Em, em ngủ một lát, nhớ đó. "
Nắng ấm treo cao, những tia nắng vàng óng nhỏ vụn vẩy lên trên ghế sa lon, thân ảnh của Giản Trì Hoài đan vào bóng dáng Chử Đồng, cả hai kết hợp vào nhau, ở đầu ghế dựa bên kia, tựa như có hai người đang thân mật âu yếm nhau, anh nỉ non em thủ thỉ, một bộ dáng như ai cũng lưu luyến không cách nào rời khỏi hình bóng của người kia.
Giản Trì Hoài ôm cô, sau khi cẩn thận bế lên lầu, thả cô vào trên giường, theo lý thuyết, mệt mỏi nhất hẳn phải là anh, cô nhiều lắm là động miệng động lưỡi mà thôi, thế nào lại ngủ một giấc có thể ngủ nguyên cả ngày? Bất quá, ngược lại như vậy càng hợp tâm ý của anh hơn, Giản Trì Hoài giúp cô đắp kín chăn, ánh mắt quét về phía cái túi xách trên tủ đầu giường.
Lúc Giang Ý Duy nhận được điện thoại của Chử Đồng, cô đang trang điểm, nhìn thấy tên người gọi tới, lập tức vươn tay gạt tay của thợ trang điểm ra, " chờ một chút, tôi nhận điện thoại. "
Cô đưa điện thoại di động áp vào bên tai, " Chử Đồng, cậu muốn hù chết mình a, gọi điện thoại cho cậu thì tắt máy suốt, cậu lên vũ trụ nhặt rác sao? "
" là tôi. " giọng nói của Giản Trì Hoài lạnh lùng.
Giang Ý Duy có chút bất ngờ, nhưng phản ứng ngược lại thật nhanh, cô ' ha ha ' hai cái, " thì ra là Tứ ca a, ngài cùng Chử Đồng ở chung một chỗ sao? "
" cô ấy còn đang ngủ. "
" nha nha nha, " Giang Ý Duy liên tục lên tiếng, " ngài yên tâm, em sẽ không đi ầm ĩ cô ấy, để cho cô ấy nghỉ ngơi thật tốt. "
" tôi dặn dò cô một chuyện. "
" vâng, vâng, ngài nói đi. "
Giản Trì Hoài xoay người nhìn Chử Đồng đang nằm trên giường, " cô đi một chuyến tìm Trần Lộ. "
" cái gì? " Giang Ý Duy lấy tay chỉ chỉ cái mũi của mình, mặc dù Giản Trì Hoài không nhìn thấy được, nhưng đủ để biểu lộ Giang Ý Duy đang bị khiếp sợ, " Tứ ca, em còn có cuộc họp báo. "
" lùi lại, cô đi tìm Trần Lộ một chuyến. " Giản Trì Hoài sau khi dặn dò mấy câu, lưu loát thẳng tay cúp điện thoại.
Trần Lộ hai ngày nay cũng sợ hết hồn hết vía, mặc dù chuyện gì cũng chưa xảy ra, nhưng cô ta luôn cảm thấy sắp có chuyện, nhiều lần suy tính, cũng không xác định được Ngải Nhân bày mưu tính kế cho cô rốt cuộc là giúp đỡ hay là hại cô ta.
Lúc Giang Ý Duy tìm được Trần Lộ, cô ta đang ngồi trên cái ghế mà đoàn phim đã chuẩn bị cho cô ta, điều kiện quay phim ở nơi này rất khổ cực, trời lạnh như thế, lại phải đóng cảnh phim là mùa hè, trên người chỉ có thể mặc một bộ quần áo mỏng manh, vì đề phòng lúc nói chuyện thở ra khí nóng, diễn viên còn phải không ngừng rót nước đá.
Trần Lộ ngơ ngẩn nhìn chằm chằm kịch bản, một câu thoại cũng học không vào, lúc Giang Ý Duy tiến vào trường quay, không ít người ở đây đều bàn tán, dù sao làm loại công việc này, không ai không quen biết cô, may mắn hơn thì trước kia còn từng được hợp tác. Trần Lộ đang đắm chìm bên trong thế giới của mình, hoàn toàn không nghe được tiếng ồn ào xung quanh. Cho đến khi kịch bản trong tay bị người ta rút đi, Trần Lộ kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy Giang Ý Duy đã ngồi vào bên cạnh mình.
Cô ta khẽ nhếch miệng, " cô thế nào lại ở nơi này? "
" đóng phim a. "
Trần Lộ cười lạnh, " cô sẽ cam nguyện làm nền cho tôi ư? "
" cô ngược lại suy nghĩ thật là hay. " Giang Ý Duy tiện tay lật lật kịch bản, đạo diễn từ đằng xa bước tới đây, Giang Ý Duy vui vẻ yêu kiều đứng dậy, bắt tay với ông ta một cái, " Minh Đạo, đã lâu không gặp a. "
Bọn họ trước đây đã từng hợp tác, quan hệ cũng không tệ, Minh Đạo cười hỏi, "ngọn gió lớn nào thổi cô tới đây vậy? "
" bộ phim này mới bấm máy à? " Giang Ý Duy nhẹ giơ tay cầm kịch bản lên, " ngài nói xem nếu tôi diễn vai nữ nhân vật chính, có thể mang lại thành công không ít đâu nhỉ? "
" Giang Ý Duy, cô đừng nói bậy! " Trần Lộ đứng phắt dậy, khuôn mặt đầy tức giận, " tôi đóng bộ phim này, là do Tứ ca bổ nhiệm đấy. "
Giang Ý Duy ở trước mặt người ngoài luôn duy trì thái độ cực tốt, khoé miệng cô chỉ câu nhẹ lên một vòng cung nhỏ, " Minh Đạo, ngài cứ làm việc của mình trước đi, tôi chỉ tới đây ngồi một lát. "
" được. " Minh Đạo cũng không nói nhiều, xoay người rời đi.
Trần Lộ tâm tình kích động, cô ta rất sợ lời nói của Giang Ý Duy sẽ trở thành hiện thực, dù sao đây cũng là cô ta thật vất vả mới tranh đoạt được, " Giang Ý Duy, cô có ý gì? "
" cô biết Tứ ca đi đâu không? " Giang Ý Duy chợt đem tầm mắt chống lại cô ta. Trần Lộ không che giấu được chột dạ, nhưng vẫn cứng rắn khua miệng lưỡi như cũ, " Tứ ca bị bạn cô hại thành như vậy, ngay cả tôi đi tìm khắp nơi cũng không thấy anh ấy, cô chuyển lời cho Chử Đồng, bảo cô ta coi chừng một chút, Tứ ca sau khi trở lại sẽ không bỏ qua cho cô ta! "
" ha ha ha --" Giang Ý Duy không kiềm nén được bật cười, " ai u, thật sự là quá buồn cười. " cô ngồi lại xuống cái ghế, lấy ngón tay uốn uốn hàng lông mi giả, cười tới mức quá khoa trương, cũng đừng để lớp trang điểm của cô bị hư mới phải.
Trần Lộ không chắc Giang Ý Duy như vậy đến tột cùng là có ý gì, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ta thật nặng nề, biết Giang Ý Duy và Chử Đồng là một phe, Giang Ý Duy tìm tới cửa như vậy nhất định là không có chuyện tốt, " lát nữa tôi còn phải đóng phim, không có việc gì quan trọng, cô đi đi. "
" chuyện cô bảo tôi chuyển lời cho Chử Đồng, thứ lỗi cho tôi khó mà làm theo, cô nên trực tiếp nói với cô ấy đi, bất quá cô ấy bây giờ đang cùng Tứ ca ở chung một chỗ. "
" không thể nào, cô ta đem Tứ ca hãm hại thê thảm như vậy, Tứ ca sẽ không tha thứ cho cô ta. "
" chậc, chậc, chậc, " Giang Ý Duy lắc đầu, nhìn về phía ánh mắt của Trần Lộ mà tràn đầy thông cảm, " cô cho rằng tin tức đó, Tứ ca sẽ tin tưởng là do Chử Đồng viết? Còn nói Tứ ca có bệnh, ha, thật là buồn cười muốn chết, bất quá tôi có thể giải thích rõ ràng cho cô, Chử Đồng là đang chữa bệnh cho Tứ ca đấy, chúng tôi mới vừa mới trò chuyện xong, Tứ ca căn bản không có bệnh, rất khỏe mạnh! Diễn viên nhỏ bé à, cô gặp rắc rối to rồi biết không? "
Sắc mặt Trần Lộ trắng bệch, " im đi, chuyện này liên quan gì đến tôi? "
" ừh, chuyện không liên quan đến cô, dù sao cô cũng thất sủng rồi. " Giang Ý Duy nhẹ nhún vai đầu, sau đó vươn tay chỉ chỉ kịch bản, " loại vai diễn này, Giang Ý Duy tôi bây giờ nhìn cũng không muốn nhìn, cô cũng từ từ mà lăn lê bò lết đi, tôi lấy kinh nghiệm của người đi trước mà nói cho cô biết, dựa vào nhân vật Mary Sue này, cả đời cô cũng đừng nghĩ có thể vượt qua được Giang Ý Duy tôi. "
Thấy cô định đi, Trần Lộ bước đuổi theo, " cô nói Chử Đồng cùng Tứ ca ở chung một chỗ, thật sao? "
" dĩ nhiên, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sáng ngày mốt sẽ trở lại, cô đi Bán đảo hào môn mà canh chừng đi, đúng rồi, địa chỉ ở đó cô đã biết chưa? Tứ ca không để cho cô vào đúng không? "
Trần Lộ một hơi máu nghẹn ở trong cổ họng, lên không được xuống không xong, bàn tay cô ta đang xuôi ở bên người chợt nắm chặt lại, trên mặt vẫn mạnh mẽ giả vờ bình tĩnh, " Giang Ý Duy, cô cho rằng tôi sẽ tin tưởng lời của cô sao? Cô đặc biệt đi tới đây một chuyến, chẳng lẽ chỉ vì muốn nói những chuyện này với tôi? "
" dĩ nhiên không phải, Tứ ca nói, bộ phim này để cho cô đóng cũng không ổn, mấy ngày nữa sẽ đổi lại cho tôi. Nhưng hợp đồng đóng phim trong tay tôi cũng liên tục không ngừng, kịch bản dựa theo bộ tiểu thuyết trên internet mấy ngày trước mới là thứ quan trọng nhất của tôi, Trần Lộ, nếu cô cảm thấy cô với Tứ ca vẫn tốt đẹp, cô cũng giúp tôi chuyển lời cho anh ta một tiếng đi, đừng bởi vì muốn dạy dỗ cô mà cái kịch bản gì cũng đổ lên đầu tôi, tôi quá bận rộn quá bận rộn biết không? Cô cũng vậy, thông cảm cho tôi đi. " Giang Ý Duy sau khi nói xong, nhìn đồng hồ, " thôi rồi, còn phải đuổi theo họp báo, hỏng bét. "
Trần Lộ nhìn theo bóng lưng Giang Ý Duy, vẻ mặt cô ta cơ hồ vặn vẹo, nhưng cô ta không đủ sức lực cùng Giang Ý Duy lấy cứng đối cứng, chỉ có thể nhẫn nhịn.
Lúc Chử Đồng tỉnh lại, mệt mỏi mấy ngày liên tiếp hầu như biến mất không còn sót lại, người ngợm chân tay thoải mái đến không chịu được, cả người mệt mỏi đến một mức độ nhất định, quả nhiên cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
Cô mở mắt ra, thấy Giản Trì Hoài đang nằm nghiêng nhìn cô, cô thật không quen như vậy, cử chỉ thân mật như thế là động tác chỉ có giữa hai người yêu nhau thân thiết mới có thể làm. Hai người đang đắp chung một cái chăn, Chử Đồng nhẹ nhàng ngáp một cái, " mấy giờ rồi? "
" cơm tối đã chuẩn bị xong. "
" a? " Chử Đồng nhìn về phía ngoài cửa sổ, quả nhiên, sắc trời tối tăm, không còn sự ấm áp của ban ngày nữa, " em ngủ cả một buổi chiều? "
" nói chính xác, phải là cả ngày, em chỉ đứng dậy ăn cơm trưa mà thôi. "
Chử Đồng thoải mái duỗi người một cái, trong miệng phát ra tiếng ư a a lười biếng, Giản Trì Hoài từ trên cao nhìn xuống cô, chợt nắm lấy tay cô một phát. Cô muốn đứng dậy, người đàn ông kéo chăn lên, sau đó lật người đè lên cô.
Chử Đồng cả kinh phất tay định đánh, " Giản Trì Hoài, nếu anh còn muốn tiến tới một lần nữa, em nhất định sẽ đánh cho anh một trận. "
" đánh như thế nào? " người đàn ông ngược lại thật tò mò.
" em cảm thấy anh là giáo sư, vốn nghĩ anh là một người có chút cổ hủ, ít ra thì không phải là một người đam mê nữ sắc như vậy......"
Giản Trì Hoài kiềm chế không được, ' suỵt ' một tiếng bật cười, " vậy thì nhất định là do chúng ta chưa đột phá được tầng quan hệ trước kia, Chử Đồng, ở trên giường anh là một người như thế nào, em rõ ràng nhất. "
" ừ, " Chử Đồng cắn răng, " anh đam mê, nhưng không đến nỗi thường xuyên như vậy chứ? Chú ý tu thân dưỡng tính đi. "
" thỉnh thoảng bộc phát cũng tốt hơn so với kìm nén trong cơ thể tới mức bốc lửa bùng cháy ra ngoài. "
Chử Đồng hướng trước ngực anh đẩy ra, Giản Trì Hoài ngoan cố nắm lấy hai tay cô, đem chúng giơ cao khỏi đỉnh đầu, tư thế như vậy, càng khiến cô không được tự nhiên, " Giản Trì Hoài, anh là một kẻ háu sắc. "
" cái danh hiệu này, anh thích. " cũng chỉ có khi đối mặt với cô, anh mới có thể lộ ra một mặt như vậy, trong ngày thường Giản Trì Hoài tính tình lạnh nhạt, lại chưa đề cập đến việc luôn khống chế được vui buồn yêu giận, anh lăn lộn trong vòng giải trí nhiều năm như vậy, bao nhiêu cám dỗ cũng không lôi được anh vào. Mà Chử Đồng đây, lại cho anh hai chữ' háu sắc', anh lại còn có thể nói thích.
Anh cúi người định hôn cô, Chử Đồng tránh mặt sang một bên, môi mỏng tinh chuẩn của anh bắt được gò má của cô, cô lắc qua lắc lại không chịu nghe lời, đầu tựa như cái trống bỏi, nhưng mặc cho cô lắc đầu như thế nào, người đàn ông cũng có thể hôn được cô, Chử Đồng dứt khoát nằm bất động, Giản Trì Hoài nhìn chằm chằm cánh môi của cô, sắc môi đỏ thắm, không dùng đến bất kỳ màu sắc nào tô điểm lên, càng như vậy, mới càng có thể hấp dẫn người khác. Trước mắt, một bóng đen đè xuống, Chử Đồng cảm giác được trên môi truyền tới xúc cảm mềm mại, người đàn ông cũng không có động tác gì càn rỡ hơn, cô không tránh khỏi nhắm mắt lại, chìm đắm trong đó.
Điện thoại di động trên tủ đầu giường đột nhiên vang lên, hai người rối rít mở mắt, Chử Đồng sửng sốt một chút, chợt dùng sức đẩy Giản Trì Hoài ra, " là điện thoại của em! " cô chưa kịp ngẫm nghĩ tại sao điện thoại di động lại mở máy, Giản Trì Hoài bị đẩy ngã vào trong giường lớn, điện thoại là của Giang Ý Duy gọi tới, thật là đúng thời điểm.
Chử Đồng nhận máy sau đó áp vào bên tai, " alo, Giang Giang. "
" Chử Đồng, cuối cùng cậu cũng nhận điện thoại! " Giang Ý Duy nặng nề lên tiếng với dáng vẻ đầy tức giận, " cậu muốn giết chết mình sao? Cậu đi nơi nào a? "
" mình......" Chử Đồng sửa sang lại áo len trên người, đem bả vai đang bị lộ ra che kín lại, " mình tìm được Giản Trì Hoài rồi. "
" phải không? " Giang Ý Duy hỏi tiếp, " anh ta như thế nào, không có sao chứ? Tình hình nghiêm trọng không. "
Chử Đồng không tự chủ được vén khóe miệng lên, liếc mắt thấy Giản Trì Hoài bước xuống giường, " không cần sốt ruột, anh ta rất ổn! "
" thật hay giả? " Giang Ý Duy tỏ vẻ không tin, " cũng đã đến mức như vậy, anh ta còn có thể ổn được sao? "
Chử Đồng nghe ra trong lời nói của Giang Ý Duy có cái gì không đúng, " Giang Giang, sao vậy? "
" cậu cũng không xem tin tức sao? "
" tin tức gì? "
Giang Ý Duy thở dài, " cũng đúng, sau khi cậu tìm được anh ta nhất định là sẽ giải thích rõ ràng rồi an ủi, làm gì có thời gian đi lo chuyện bên ngoài, như vậy cũng tốt, cậu trước tiên trấn an Tứ ca đi, ngàn vạn lần đừng để cho anh ta thấy tin tức. "
Chử Đồng càng nghe càng thấy có cái gì không đúng, " đến tột cùng là thế nào a? chẳng lẽ tin tức kia còn chưa chìm xuống? "
" cậu cho rằng có thể dễ dàng lắng xuống như vậy sao? Biết bao nhiêu người mang chuyện này ra thêm mắm dặm muối a, còn có con bé Trần Lộ đó, đơn giản là không biết xấu hổ đến cực hạn, cô ta mượn cơ hội gây sự chú ý, còn đi khắp nơi nói với mọi người là Tứ ca có bệnh, trước đây Tứ ca đi đâu cũng mang theo cô ta, cô ta mà nói thì đa số mọi người đều tin. Haizz, dù sao cao ốc Dịch Lục Soát cũng đang sứt đầu mẻ trán, Lệ Đề hai ngày nay tâm tình cũng nặng nề, người nhà họ Giản cũng đều không chịu nổi. "
Chử Đồng nắm chặt điện thoại di động, tầm mắt nhìn chằm chằm bóng dáng của Giản Trì Hoài đang đi tới đi lui, " Trần Lộ cư nhiên dám nói như vậy? "
" cũng không phải vậy sao? Cô ta nói Tứ ca có bệnh, muốn tìm người kết hôn để giấu giếm bí mật này, còn nói Tứ ca đồng ý đưa cô ta vào vòng giải trí, cho cô ta tương lai sáng lạn nhất để đáp lại, chỉ là hai người phải cùng sống trong cuộc hôn nhân giả tạo, cô ta nói với dáng vẻ hợp tình hợp lý, haizz, mình nói chứ, Tứ ca thế nào mà lại đột nhiên đi nâng đỡ cô ta như vậy......"
Một cơn tức giận khó có thể nói rõ từ trong lồng ngực Chử Đồng bùng phát ra ngoài, ngực cô không ngừng phập phồng, " cô ta nói bậy, Giản Trì Hoài không có bệnh. "
" Chử Đồng, cậu cũng đừng tức giận, dù sao các ngươi cũng đã ly hôn rồi mà. " Giang Ý Duy an ủi đôi câu, " mình còn có việc bận, cậu nhớ đừng nói cho Tứ ca a. "
Chử Đồng cau mày ngồi ở mép giường, Giản Trì Hoài thay đồ xong từ trong phòng để quần áo đi ra, " điện thoại của ai? "
" Giang Ý Duy. "
" cô ta tìm em làm cái gì? "
Chử Đồng đưa điện thoại di động đặt về chỗ cũ, " em đột nhiên mất tích, cô ấy nhất định sẽ lo lắng. " Giản Trì Hoài nhìn chằm chằm sắc mặt cô, " sao vậy, nói chuyện điện thoại xong vẻ mặt lại nghiêm trọng như thế. "
Cô miễn cưỡng cười khẽ, " Giản Trì Hoài, nếu không anh mở ngay một cuộc họp báo trả lời phóng viên đi, hoặc là đi một chuyến đến bệnh viện, đem kết quả giám định ném xuống cho bọn họ xem, đập vào mặt bọn họ! "
" có phải không muốn ở nơi này với anh hay không? Dù ở nhiều hơn một ngày cũng là đau khổ? " Giản Trì Hoài ngồi vào bên cạnh Chử Đồng, chân dài xếp lại, chỗ đường cong bắp chân bền chắc mà có lực, " họp báo trả lời phóng viên? Em là muốn khiến anh từ nay về sau cũng không thể bước chân ra khỏi cửa sao? "
" vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ không còn biện pháp nào? " Chử Đồng nóng nảy khó nhịn, có một số việc lửa đã bén đến lông mày, hôm nay Trần Lộ lại hắt cái chậu nước bẩn này ra ngoài, coi như cô bất chấp mặt mũi đi ra ngoài giằng co, nói Giản Trì Hoài căn bản không có bệnh, như vậy trong mắt người ngoài xem ra cũng chỉ là tạo thêm vài tình huống cho vở hài kịch này mà thôi.
" không phải là đói bụng sao, trước tiên lấp đầy bụng lại nói. "
Trong lòng Chử Đồng miên man suy nghĩ mọi chuyện, đi tới lầu dưới, trên bàn đã bày biện xong toàn bộ đủ các món ăn, cô cầm đũa lên ăn được hai miếng cơm, đột nhiên cảm giác được dạ dày rất không thoải mái, cô dĩ nhiên sẽ không đoán mò, nhưng lại nghĩ tới một chuyện khác, " đúng rồi, gần đây có tiệm thuốc không? "
Giản Trì Hoài bình tĩnh nhìn cô, " làm cái gì? "
" không có dùng biện pháp ngừa thai, bây giờ uống thuốc còn kịp. " Chử Đồng nhìn về bên ngoài, " phía trên siêu thị hình như có tiệm thuốc, lát nữa em chạy qua xem thử. "
" không cho phép đi. "
Chử Đồng nhìn anh, không hiểu nổi, " tại sao? "
" là thuốc ba phần có hại, em muốn uống thuốc độc sao? " Giản Trì Hoài vốn cho là cô sẽ không nhớ tới chuyện này, anh gắp món ăn cho cô, " em không biết tính chu kỳ an toàn à? "
Sắc mặt Chử Đồng hơi do dự, " chu kỳ an toàn cũng không chính xác, lỡ dính sao? "
" chỉ có vài lần mà thôi, em cho rằng xác suất trúng mục tiêu của anh ở trên người em sẽ cao như vậy sao? "
" kinh nguyệt của em mới hết được ba ngày. "
" trước bảy sau tám, an toàn. " Giản Trì Hoài khẳng định.
Chử Đồng đưa mắt mờ mịt nhìn anh, " anh ngay cả cái này cũng biết? "
Người đàn ông để đũa xuống, nghiêm túc nói chuyện với cô, đề phòng khiến Chử Đồng cho là anh luôn trả lời qua loa lấy lệ với cô, " đây là vấn đề thông thường cơ bản nhất, cô bé mười lăm mười sáu tuổi ở ngoài đường cũng biết, em đừng nói với anh, em chưa hề nghe nói đến. "
Chử Đồng trả lời, " em biết chứ, em là phụ nữ mà. "
" anh cũng vậy, bởi vì anh là đàn ông. "
" sau đó thì sao? "
" đàn ông không muốn dùng bao cao su, lại không muốn để mang thai, thì phải nhớ chu kỳ an toàn của phụ nữ. "
Chử Đồng cắn răng cắn lợi, " em không cần biết an toàn hay không an toàn, uống thuốc mới tính là được. "
Sau cơm tối, Chử Đồng ngoan cố đòi đi ra ngoài, Giản Trì Hoài cũng không lái xe, dẫn Chử Đồng đi ra biệt thự. Nơi này, đại đa số cũng đều là người có tiền rảnh rỗi đặt mua không dùng, thỉnh thoảng tới đây nghỉ phép hoặc chuẩn bị dưỡng già, dù sao cũng không ở trong trung tâm thành phố, giao thông cũng không được tiện lợi như vậy.
Phía trước có khu buôn bán, thoát khỏi địa phận khu biệt thự, bình thường cũng rất ít người qua lại. Nhưng hôm nay lại không vắng lặng, mới vừa băng qua đường lớn, Chử Đồng liền nghe được một trận giọng nam xuyên qua loa phóng thanh truyền tới, tựa hồ đang có trò chơi gì đó.
Chử Đồng thích xem náo nhiệt, Giản Trì Hoài lại thích yên tĩnh, anh dừng lại bước chân, " đừng đi. "
" xem một chút thôi mà. " Chử Đồng hoàn toàn quên mục đích của mình, cô chen vào trong đám đông mà tiến tới. Phía trước là một cửa hàng trải thảm đỏ, trên bục là người chủ trì mặc đồ Tây đi giày da đang đứng, Chử Đồng nhìn kỹ lần nữa, thì ra là một cửa hàng bán đồ trang sức đeo tay đang tổ chức trò chơi, từng đôi nam nữ hào hứng xung phong tiến lên, dải băng rôn trên đầu viết rõ ràng mấy chữ to bắt mắt: 'yêu cô ấy anh hãy ẵm cô ấy lên, yêu cô ấy anh cũng đừng buông tay! '.
Trò chơi gì vậy? Chử Đồng quay đầu lại, nhìn thấy Giản Trì Hoài vẫn còn đang đứng ở bên ngoài đám đông, cô hướng anh ngoắc ngoắc tay, người đàn ông vẫn không nhúc nhích, một gương mặt lạnh lùng đặt ở đó.
Chử Đồng tiếp tục xem náo nhiệt, người chủ trì vẫn còn đang khuấy động bầu không khí, " còn ai muốn tham gia không? Nếu yêu thương sâu đậm, xin hãy bày tỏ với cô ấy, tiệm vàng Kim Hi hôm nay long trọng khai trương, cặp tình nhân nào đạt hạng nhất khi tham gia cuộc so tài này có thể nhận được một cặp nhẫn đôi bằng vàng. Còn ai muốn tham dự không? Các bạn trai, hãy đem dũng khí của các bạn ra đi, để cho người phụ nữ của các bạn trở thành nữ hoàng! "
Chử Đồng ngẩng đầu lên nhìn, Giản Trì Hoài nghe mà đau cả tai, anh nhàm chán đá văng cục đá bên chân, hai tay khoanh ở trước ngực, nâng tầm mắt lên thật cao lướt qua đỉnh đầu mọi người nhìn lại, Chử Đồng đang lẫn vào giữa đám đông. Đó là một cảnh tượng như thế nào, cơ hồ chỉ cần ngẩng đầu lên nhìn cũng có thể hình dung ra được.
Người chủ trì nhìn đồng hồ, sau đó nói 'chuẩn bị', Chử Đồng nhìn thấy những tư thế khác nhau xuất hiện trong mắt, có người ngồi ở trên vai bạn trai, có người nhảy lên trên lưng của bạn trai, còn có chàng trai mạnh mẽ vô cùng trực tiếp đem bạn gái gánh trên đầu vai. Người chủ trì cười trêu ghẹo, " xem ra đều lựa chọn loại tư thế thuận lợi nhất để ẵm bạn gái a, chẳng qua là cũng không thấy người nào có tư thế ẵm công chúa vậy? "
Trong đám đông có người ồn ào lên tiếng, " bởi vì tư thế đó mất sức nhất! "
Chử Đồng cũng cảm thấy đúng, dù sao nói đến ẵm công chúa, chính là thử thách lực cánh tay nhất, ai dám dễ dàng làm thử?
Người chủ trì giơ lên tay, " tốt, chuẩn bị! "
Giản Trì Hoài nghiêng gương mặt tuấn tú, thấy Chử Đồng hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào một tên đàn ông khoẻ mạnh trên bục, người đó đang khiêng bạn gái của mình, một tay chống nạnh, một bộ dáng dũng mãnh biểu lộ quyết tâm đoạt hạng nhất. Mặc dù đây chỉ là mánh khoé để quảng cáo của thương gia, trước kia Chử Đồng cũng từng phỏng vấn một cuộc thi đấu hôn môi tương tự như vậy, khi đó cảm thấy rất vô nghĩa, nhưng lúc này cả người như lạc vào cảnh giới kỳ lạ, liền cảm thấy đây mới thật là tình yêu. Vì yêu nên mới bày tỏ, mới công khai, mới tới một thời điểm tùy ý nào đó biểu lộ ở trước mặt người khác.
Chử Đồng nhẹ mím cánh môi, khóe miệng nhỏ nhẹ câu lên, cô có chút hâm mộ những cô gái đang được ẵm kia.
Người chủ trì nói tiếng ' bắt đầu ', toàn thân Chử Đồng bỗng nhiên bay lên không trung, cảnh sắc trước mắt đong đưa khiến cô trong lúc nhất thời không thấy rõ ràng, cô liền nghe được bên tai có tiếng vỗ tay như pháo nổ, sau đó...... Giản Trì Hoài một phát lưu loát ẵm công chúa, mang theo cô bước lên bục.
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu