Love is like a roller coaster,

Once you have completed the ride,

you want to go again.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 50 - Gục Ngã
hử Đồng sợ run tại chỗ, thử?
Đúng vậy, bác sĩ cũng nói thử mới biết được, nhưng thử với ai? Thử với cô sao? Vậy trừ cô ra, còn có thể với ai?
Chử Đồng hoàn toàn không nói nên lời, ông nội và bà nội tự nhiên đều đem ánh mắt rơi vào trên mặt cô, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trong nháy mắt đỏ bừng, cũng không tiện khoát tay nói không được nữa. Ánh mắt của Giản Trì Hoài liếc qua thấy cô bối rối không biết làm sao. Anh vẫn mang dáng vẻ như cũ, một bộ dạng thờ ơ không quan tâm, " ông nội, bà nội, hai người đừng nói nữa, giữa cháu và Chử Đồng còn có một số việc, cũng không phải vài ba lời là có thể cho qua. "
" chuyện của hai đứa bao lớn? " ông nội hừ hừ hai tiếng, " có thể lớn hơn so với việc cháu trở thành đồ bỏ đi sao? "
" ông nội! " sắc mặt của Giản Trì Hoài trở nên khó coi vô cùng, Chử Đồng há hốc mồm, lời như vậy, cũng chỉ có ông nội dám nói, ông cụ cũng không bị khí thế của Giản Trì Hoài đè xuống, " gọi ông cũng vô ích, cháu nghĩ nếu thật sự không thể được cái đó, nhà họ Giản chúng ta sau này làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cháu đến từng này tuổi đời, đã hưởng thụ xong hết rồi? Còn không biết xấu hổ mà nói chuyện giữa cháu và Chử Đồng nữa, hai vợ chồng gây gổ tranh chấp, ầm ĩ mấy câu là xong rồi, chẳng lẽ trong chuyện mấu chốt như vậy, Chử Đồng còn có thể giận dỗi mà không giúp cháu? Cháu cho rằng mắt ông mù a, ông có thể nhìn ra được a? "
Ặc......
Chử Đồng hoàn toàn không chen lời vào, cũng không thấy được hình ảnh khoé miệng Giản Trì Hoài không tránh khỏi câu siết lên, khuôn mặt của bà nội cũng nóng nảy, " Trì Hoài, mẹ cháu còn nói, tin tức là do Chử Đồng tung ra ngoài hả? "
" bà nội, bà đừng nghe mẹ cháu nói bậy, thật sự nếu là Chử Đồng làm, cô ấy bây giờ có thể đứng ở bên cạnh cháu sao? "
" vậy nếu Chử Đồng còn quan tâm cháu như thế, các cháu thế nào lại không thể thử? " cơn tức giận của ông nội cũng bốc lên, " vậy ông thật là không thể hiểu nổi, thử một chút thì thế nào? Các cháu còn không phải là vợ chồng sao? "
Giản Trì Hoài thông báo ly hôn với những người khác trong nhà, nhưng không hề để cho ông bà nội biết, dù sao đó cũng là giả. Thấy hai người đều không lên tiếng, ông nội hừ hừ lần nữa, " ông còn thật sự chưa từng nghe qua nữa, chuyện đã sớm trôi qua rồi? Thế nào lại còn có thể kéo dài tới hôm nay? "
Chử Đồng tắc nghẹn không trả lời được, Giản Trì Hoài chỉ chỉ bàn cờ trước mặt, " ông nội, ông vẫn chưa hạ cờ? "
" còn đánh cờ nữa? " dù sao thì vừa nhìn cũng biết lập tức sẽ thua, vừa khéo, ông nội phá tung thế cờ trên bàn, " ông cũng không còn tâm tư này nữa, ông nghĩ mà buồn phiền muốn chết, ông nếu không ôm được chắt trai, ông sẽ chết sớm. "
Bà nội ở bên cạnh trong ngày thường tính tình cũng rất tốt, nghe thấy lời này của ông cụ, lập tức cất giọng, " ông nói bậy bạ gì đấy! "
Ông nội rụt cổ lại, biết mình nói sai, " tôi chỉ bảo chúng nó nhanh chóng cố gắng cố gắng, sinh cho tôi một đứa chắt trai. "
" chẳng lẽ ông nói muốn muốn là có thể muốn sao? " bà nội cũng sắp phiền lòng đến chết, cháu trai của bà thì cứ như vậy, " Trì Hoài a, cháu bệnh vậy sẽ thấy như thế nào, tự mình có thể cảm giác được không? "
" làm sao tự mình cảm giác được? " ông nội cắt đứt lời của bà, " bà thật là không hiểu đàn ông. "
" lão già không đứng đắn! " bà nội mắng một câu.
Ông nội mờ mịt lòng vòng, vẫn không hiểu được thế nào lại bị mắng, bất quá đàn ông không ăn thua với đàn bà, ông vẫn đem lực chú ý đặt trên người đôi vợ chồng trẻ trước mặt, " trong đám người này có kẻ muốn hại cháu trai của ông, tai tiếng truyền đi khó nghe biết bao nhiêu? Đây chính là sỉ nhục cả đời a, Trì Hoài, cháu biết đối với đàn ông nói, cái gì quan trọng nhất không? Chính là vấn đề có được hay không, đó là tôn nghiêm a. "
Sắc mặt của Giản Trì Hoài đã khó coi tới cực điểm, Chử Đồng vội vàng chặn lại lời của ông cụ, " ông nội, ông yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu. " Ông nội nói chuyện chính là thẳng thừng không ai ngăn cản nổi, vạn nhất Giản Trì Hoài phương diện kia thật sự không được rồi, đây không phải là đem anh đẩy vào đường cùng không lối thoát sao?
" yên tâm? Thế nào mà yên tâm a? "
Mọi người đều im lặng, Giản Trì Hoài đặt con cờ trong tay xuống, " Nếu ông nội không có tâm tư đánh cờ nữa, vậy chúng cháu trở về đây. "
Đôi tai của ông nội giật giật, ánh mắt quét qua đó, " là về nhà để thử sao? "
Bà nội vỗ xuống bờ vai của ông, ông cụ xoa xoa, Giản Trì Hoài từ trên chõng tre đứng dậy, anh nhìn Chử Đồng bên cạnh, " đi. "
" ăn cơm rồi hẵng đi, " bà nội bước tiến lên, " thức ăn cũng chuẩn bị xong rồi, không phải còn muốn ăn cá bà làm sao? "
" đừng ăn nữa, " ông nội thẳng thắn đuổi người, " ông cũng không có tâm tình mà ăn, nhà họ Giản sau này có hậu hay không còn không biết nữa......"
Giản Trì Hoài nghe được câu này, cũng không quay đầu lại, đi thẳng ra ngoài, Chử Đồng cắm đầu đuổi theo anh, hai người đi ra vườn, xe cũng dừng ở bên ngoài này, Giản Trì Hoài lên xe, Chử Đồng không nói hai lời kéo cửa chỗ kế bên tài xế ra ngồi vào.
Anh nhìn hướng cô, " em không phải là tự lái xe tới đây sao? "
" anh như vậy, em không yên tâm. "
" vốn cho là nơi này có thể giúp anh yên tĩnh thư thái, không nghĩ tới......" Giản Trì Hoài phát động cơ, hai tay đặt ở trên tay lái, " anh cũng không biết anh muốn đi đâu, có thể lái đến đâu thì đi đến đó, em chắc chắn em không đi xuống à? "
" Giản Trì Hoài, đừng như vậy, nói không chừng vấn đề về thân thể của anh không có bao lớn đâu! " Chử Đồng cố gắng khuyên nhủ, người đàn ông đạp chân ga, xe ' ầm ' một phát lao đi, Chử Đồng nịt chặt dây an toàn, cô nhìn chằm chằm gò má của người đàn ông, " Giản Trì Hoài! "
Điện thoại di động trong túi xách từ ban nãy tới bây giờ vẫn đang vang lên, Chử Đồng lấy ra xem, lại có đến gần ba mươi cuộc gọi nhỡ, có Tưởng Linh Thục, có Giản Lệ Đề, có Lý Tĩnh Hương, còn có vài đồng nghiệp trước kia và vài người bây giờ. Cô nhìn tới mức trong gáy cũng đau ong ong, Giản Trì Hoài giật lấy điện thoại di động từ trong tay cô, tắt máy, " bây giờ ngoài trốn tránh ra, chúng ta còn có thể làm cái gì? "
" nhưng có thể trốn đến lúc nào đây? "
" vậy em nhận điện thoại rồi có thể nói cái gì đây? Tất cả các câu hỏi đơn giản đều là về một vấn đề, hỏi bệnh của anh có phải thật sự là vậy hay không, sau đó, chính là một phen thở dài và thông cảm, Chử Đồng, anh không cần những thứ này. "
Giản Trì Hoài đem điện thoại di động thả lại vào trong tay Chử Đồng, cô ngồi ở vị trí kế bên tài xế, con đường phía trước cũng không biết, cô bấm mu bàn tay của mình, Giản Trì Hoài ngay cả chính bản thân anh muốn đi đâu cũng không biết. Cô rất không quen nhìn thấy người đàn ông như vậy, trước kia, đều là anh đem hết thảy nắm giữ trong tay, hôm nay tình hình mất khống chế, ngay cả anh cũng bị lật úp xuống dưới nước.
" Giản Trì Hoài, nếu như bài báo kia thật là do em viết, anh sẽ như thế nào? "
" vậy thì anh cũng không thể nói gì được, nội dung vốn là sự thật, cũng không coi là bôi nhọ anh. " vẻ mặt của Giản Trì Hoài lạnh nhạt, ánh mắt không thấy chút ánh sáng nào lóe lên, anh tập trung nhìn chằm chằm con đường phía trước, Chử Đồng rất khó nhìn ra một chút gợn sóng từ trong mắt của anh, " nếu như thế, vậy thì đi ra ngoài yên tĩnh hai ngày đi, chờ tai tiếng trôi qua......"
" anh đưa em về nhà, về phần bản thân anh, anh muốn đi đâu thì đi đó. "
" không, em muốn đi theo anh. "
Giản Trì Hoài tiếp tục đi về phía trước, " em không cần lo lắng cho anh, anh tìm được chỗ đặt chân sẽ nói cho em biết. "
" Giản Trì Hoài, anh không phải đơn giản chỉ là muốn đi ra ngoài cho đỡ buồn thôi sao? Cái gì gọi là chỗ đặt chân? " Chử Đồng thật vất vả mới tìm được anh, bây giờ còn chưa dám thả lỏng, " em không trở về, em cũng không muốn đối mặt với chỉ trích hay hỏi thăm của người ta, em với anh cùng đi. "
Giản Trì Hoài nhìn hướng cô lần nữa, lúc này cũng không từ chối mà là tăng nhanh chân ga. Xe không giống như không có mục đích gì, lao thẳng về phía trước, dọc theo đường đi, Giản Trì Hoài cũng không nói gì nữa, Chử Đồng cũng có dáng vẻ tâm sự nặng nề, sau đó đi tới một dãy các toà biệt thự, Giản Trì Hoài dừng xe xong, bước xuống, từ trong hộp thư trước hàng rào ngoài cổng lấy ra cái chìa khóa. Chử Đồng đi theo phía sau anh, " nơi này cũng là của anh? "
" ừ, mua cũng được mấy năm rồi, bình thường thỉnh thoảng có tới đây chơi, chẳng qua là không ai biết anh có nhà ở nơi này, cho nên người khác sẽ không biết mà tìm được chúng ta. "
Chử Đồng nâng tầm mắt lên nhìn, nhà cửa nơi đây chính là điển hình phong cách kiểu Mỹ, thiết kế đẹp mắt dễ chịu, toà nhà hai tầng được xây dựng đơn giản, trên mặt tường được sơn hai màu hồng trắng xen nhau, ở trong khoảng sân vườn rộng rãi lộ ra rất bắt mắt. Giá cả nhà đất trong trung tâm thành phố của Tây Thành là tấc đất tấc vàng, cho dù là Bán đảo hào môn cũng sẽ không tuỳ ý mà có được cho ta một khoảng đất trống lớn như vậy. Chử Đồng liếc nhìn lại, cả sân vườn mặt cỏ này giống như từ vài sân đá bóng ghép lại mà thành.
Giản Trì Hoài đi vào trong một khu nghỉ ngơi, trên bàn bằng trúc còn bày vài cuốn sách, Chử Đồng đi theo bên cạnh anh, " trước đây anh cũng thường xuyên đến nơi này sao? "
" không thường lắm, trừ khi có hẹn bạn bè cùng tới đây. "
" bọn Đông Tử? " Chử Đồng không khỏi cau mày, cô đối với Đông Tử cho đến bây giờ cũng không hề có thiện cảm, nếu quả thật là đám người kia, vậy bọn họ ở nơi này làm cái gì? Chơi gái? Chử Đồng cũng kinh ngạc với suy nghĩ của chính mình, loại thời điểm này rồi, trong đầu thế nào lại còn có thể suy nghĩ lung tung đây?
" không phải, Đông Tử bọn họ không thích hợp với nơi này, anh còn có đám bạn bè khác, từng người một đều rất có tâm hồn thanh tịnh thoát tục. "
Chử Đồng nhẹ vén khóe miệng, không khí cuối cùng cũng dễ chịu một chút, " Giản Trì Hoài, nếu như có người thực sự có thể làm việc mà không quan tâm ánh mắt của người khác, thật là tốt biết bao nhiêu? "
" anh có thể không quan tâm, vì thế em không cần lo lắng cho anh. "
Giản Trì Hoài nói thật dễ dàng, đúng vậy, anh bình thường trong trẻo lạnh lùng cao ngạo, mặc dù cả người đều kiêu ngạo, anh nói không quan tâm, Chử Đồng cũng miễn cưỡng có thể tin được, nhưng sau lưng anh có cái gì, người khác cũng rõ ràng hết. Sau lưng của anh là cả nhà họ Giản và Dịch Lục Soát, bọn họ không thể không quan tâm.
Nhà họ Chử.
Chử Cát Bằng và Lý Tĩnh Hương cùng ngồi trên ghế sa lon, Chử Nguyệt Tình dựa vào vách tường cách đó không xa, điện thoại di động của Chử Đồng đã tắt máy, ai cũng liên lạc không được.
" ông nói xem, cái bài báo đó có thể thật sự là do Đồng Đồng viết hay không? " Lý Tĩnh Hương không chắc chắn, lo lắng nhìn về phía chồng mình bên cạnh.
" trước tiên đừng nói tới là do ai viết, tìm được người mới là quan trọng nhất, vô duyên vô cớ tắt máy làm cái gì? "
Bên ngoài có tiếng chuông cửa truyền tới, Lý Tĩnh Hương nhanh chóng đứng dậy, cho là Chử Đồng trở về, " tôi đi cửa mở! " bà nhanh chóng đi tới cửa, mở ra, nhìn thấy Cố Thanh Hồi.
" bác sĩ Cố a. "
Chử Nguyệt Tình nghe được tiếng chào, đứng dậy, Cố Thanh Hồi bước vào, " cháu thấy tin tức nên tới xem Nguyệt Tình một chút. "
Lý Tĩnh Hương bọn họ lúc này cũng không còn tâm trí để ý con gái lớn, " được, mời bác sĩ Cố vào. "
Cố Thanh Hồi đến bên cạnh Chử Nguyệt Tình, hai người đi tới trên ban công, Chử Nguyệt Tình đang nhổ đi những cây cỏ dại tươi tốt xum xuê kia, Cố Thanh Hồi cầm bình tưới lên giúp cô tưới nước, Chử Nguyệt Tình đứng ở trước mặt anh, " Thanh Hồi, anh nói Đồng Đồng có thể xảy ra chuyện gì hay không a? "
" sẽ không đâu. "
" nhưng điện thoại của nó không gọi được. " khuôn mặt Chử Nguyệt Tình đầy lo lắng, " em không tin bài báo kia là do nó viết. "
" không tin, vậy thì đúng rồi, em ấy là em gái của em, em chắc chắn hiểu rõ. "
Chử Nguyệt Tình nhổ lên một đám cỏ dại từ bên trong chậu hoa ra, " vậy người nhà họ Giản thì sao? Có tha thứ cho nó không? Có tin tưởng nó không? Em sợ Đồng Đồng dù có miệng cũng khó cãi được nữa. "
" đừng lo lắng, chuyện nếu đã xảy ra, sẽ luôn có cách giải quyết, em ở đây suy nghĩ lung tung cũng vô dụng. "
" Thanh Hồi, có anh ở đây cùng em, dù chỉ là nói với em mấy câu, trong lòng em cũng tốt hơn rất nhiều. "
Trong nhà, hai ông bà họ Chử vẫn còn chưa tuyệt vọng, hết lần này đến lần khác luôn luôn gọi điện thoại cho Chử Đồng.
Giản Trì Hoài và Chử Đồng đến giờ cơm trưa cũng là tùy tiện ăn đối phó, trong nhà không có nguyên liệu nấu ăn, bất quá Giản Trì Hoài có số điện thoại của người giao thức ăn tận nơi, gọi người ta trực tiếp mang tới là được.
Ăn xong, Chử Đồng ở lại lầu dưới dọn dẹp, Giản Trì Hoài nói muốn ngủ một giấc, liền lên lầu.
Dọn dẹp xong, Chử Đồng cũng lên lầu, diện tích ngôi biệt thự cũng không coi là lớn, căn phòng cũng không rộng hơn Bán đảo hào môn, Chử Đồng đẩy ra một cánh cửa phòng đi vào trong, thấy Giản Trì Hoài nằm nghiêng ở trên giường, nghe được động tĩnh cũng không có phản ứng chút nào, chắc là ngủ thiếp đi rồi. Chử Đồng nhón nhẹ bước chân đi tới mép giường, đầu của Giản Trì Hoài gối lên cánh tay trái, mặt mũi trong trẻo lạnh lùng tuấn lãng, anh lúc này trông yên tĩnh đến kỳ lạ, hơn nữa không có một chút sức lực tấn công nào, khiến cho người ta chỉ muốn ngồi ở một bên mà nhìn anh thôi.
Chử Đồng cúi người xuống, thấy người đàn ông lúc ngủ, hai chân mày vẫn nhăn lại dính vào thành một đường, dường như khi đang ngủ cũng không thể bình yên được, chăn của anh đã đắp kín, nhưng Chử Đồng vẫn giúp anh sửa tới sửa lui, giống như không làm chút chuyện gì, trong lòng sẽ rất khó chịu.
Cô ngơ ngác nhìn chằm chằm gương mặt tuấn tú của Giản Trì Hoài, cô không có cách nào tiếp nhận được, một người đàn ông khí thế đang hăng hái chợt biến thành như vậy. Thời điểm chuyện của chị cô bị bại lộ, trong lòng Chử Đồng không chỉ có tức giận, còn có oán hận, cô thậm chí nghĩ tới tất cả báo ứng ném xuống người Giản Trì Hoài, cũng không quá đáng. Thử nghĩ xem, ai có thể tiếp nhận việc chị ruột của mình bị người ta cố ý che giấu suốt hai năm trời, thoát khỏi bóng ma chết chóc, cả người cũng lại bị hành hạ phát điên rồi?
Chử Đồng vươn tay muốn kéo ra hai đường chân mày đang dính chặt của anh, nhưng ngón tay còn chưa chạm tới lông mày, cô lại thu tay về.
Bây giờ, báo ứng của Giản Trì Hoài tới rồi, có phải không? Nhưng cô lại không nhìn nổi nữa, Chử Đồng đứng dậy, trở lại lầu dưới, lúc tới đây, đi ngang bên ngoài thấy có siêu thị, cô chuẩn bị đi mua một ít thức ăn trước, nếu muốn qua đêm ở nơi này thì trước tiên phải giải quyết vấn đề ăn uống đã.
Mua xong thức ăn quay trở lại, thời gian vẫn còn sớm, Chử Đồng ngồi ở trước ghế sa lon, điều khiển TV đang ở bên tay, cô cơ hồ có thể đoán được khi mở TV lên, đập vào mắt sẽ là cái loại tin tức gì, nhưng có lúc chính là như vậy, càng kiềm chế, trong lòng lại càng không nhịn được. Chử Đồng cuối cùng vẫn cầm điều khiển lên, mở TV chỉnh kênh, trong màn hình chợt xuất hiện Trần Lộ làm cô không tự chủ được dừng lại ở kênh này. Đúng vậy, cô thế nào lại quên, Trần Lộ là người ở bên cạnh Giản Trì Hoài, loại tin tức này vừa tung ra, các phóng viên ngoại trừ việc muốn săn đuổi cô, còn muốn tìm cách để phỏng vấn Trần Lộ.
Trần Lộ có vẻ bị hoảng sợ, trợ lý ở bên cạnh che chắn, " có lời gì từ từ hỏi, đừng xô đẩy. "
" liên quan tới bài báo về Giản Trì Hoài, xin hỏi là thật sao? "
" Trần tiểu thư, chuyện này ngài có quyền lên tiếng nhất, xin ngài nói một chút về vấn đề này đi? "
Trần Lộ dùng tay cũng không che được mặt của mình, dứt khoát nhận lấy mic của một người trong đó, " chuyện này, mọi người hẳn nên đi hỏi cái người đã đăng lên tin tức đó, tôi cũng đang tìm cô ta khắp nơi, muốn hỏi một chút xem cô ta có ý gì? "
" như vậy liên quan tới tính chính xác của bài báo kia, ngài có biết rõ ràng không? " có phóng viên ép hỏi lần nữa.
Trần Lộ không hề hốt hoảng, cô ta nắm chặt mic trong tay, " thật xin lỗi, vấn đề này không tiện nói ra, tôi cảm thấy mọi người tìm tôi là tìm sai đối tượng rồi, nếu tin tức là do Chử Đồng viết, mọi người nên tìm bằng được cô ta, sau đó bảo cô ta lấy chứng cứ ra. "
" Trần tiểu thư, ngài không phải là chứng cứ tốt nhất sao? "
Gương mặt Trần Lộ chợt căng thẳng, " tôi chỉ nói một câu, bất kể Tứ ca như thế nào, chỉ cần anh ấy cần tôi, tôi vĩnh viễn cũng sẽ ở bên cạnh anh ấy. "
" nói cách khác, bất kể anh ta có bệnh hay không, ngài đều không quan tâm phải không? "
" đúng vậy, " Trần Lộ đem mic đưa trả lại, trợ lý xông ra, ngăn lại đám phóng viên kia, " thật xin lỗi, chúng tôi lát nữa còn phải tham gia hoạt động. "
Trợ lý kéo Trần Lộ mau chóng hướng đi tới chiếc xe bảo vệ cách đó không xa, lên xe, trợ lý đem rèm kéo xuống, " đám người này đúng là điên thật. "
" cũng không biết Tứ ca đến tột cùng đi đâu nữa, điện thoại cũng không nhận. "
" tôi mới vừa rồi còn sợ cô nói lỡ lời đấy, thật may, cô trả lời cũng coi là khéo léo thông minh, khiến cho người ta không tìm ra được sơ hở. "
Trần Lộ dựa vào lưng ghế phía sau, đó là dĩ nhiên, trước khi chuyện còn chưa xảy ra, Ngải Nhân và cô ta cũng đã đem lời thoại học thuộc lòng hết rồi, tin tức tung ra lớn như vậy, phóng viên nhất định sẽ săn đuổi cô ta, vì thế nên nói cái gì, không nên nói gì, Ngải Nhân đã sớm dạy cô biết hết rồi.
Chử Đồng nhìn chằm chằm TV, hình ảnh trong màn hình náo nhiệt cực kỳ, cô cầm điều khiển TV lên chỉnh kênh khác, sau đó cả người phờ phạc mệt mỏi, nằm nghiêng trên ghế sa lon.
Lúc Giản Trì Hoài bước xuống, trời cũng sắp chạng vạng tối, anh nghe được tiếng vang, đi tới phòng khách, thấy Chử Đồng dựa ở đó, " TV mở lớn tiếng như vậy, tai cũng không cần nghỉ ngơi sao? "
Chử Đồng khẽ dụi mắt ngồi dậy, tựa hồ có chút buồn ngủ, Giản Trì Hoài ngồi vào bên cạnh cô, " nếu cảm thấy mệt, ngủ một giấc ngay đi. "
" em không mệt, cũng không muốn ngủ. "
Giản Trì Hoài xòe bàn tay ra, xoa xoa trên gò má của cô, động tác êm ái vô cùng, " đừng cố gắng chịu đựng như vậy, coi như em không ăn không uống cũng không giải quyết được vấn đề gì. "
Chử Đồng cảm nhận được ngón tay của anh thân thiết vô cùng, cô không kiềm chế được, tránh mặt sang một bên, hai người nhìn nhau trong chốc lát, Giản Trì Hoài nghiêng người tiến lên, vầng trán nhẹ tựa lên Chử Đồng, " nghe lời, đi ngủ một chút, cơm tối anh sẽ chuẩn bị. "
" anh làm sao? "
" dĩ nhiên. " tay Giản Trì Hoài vuốt ve vành tai của cô, ma sát một chút, " nhìn em như vậy, anh sẽ đau lòng, anh cũng đau đầu đau óc lắm rồi, đừng để cho lòng anh cũng đau như vậy có được không? "
" được rồi, em đi lên nằm một chút. "
" đi đi. "
Thật ra Chử Đồng căn bản cũng không ngủ được, nhưng khi nhắm đôi mắt nằm trên giường lớn mềm mại, cô cảm thấy cả người cũng thư giãn không ít, trong lòng nghĩ đủ mọi chuyện từ từ ít dần đi, cứ thế cư nhiên cũng đã ngủ, bất quá, cô ngủ cũng không tốt, khi tỉnh lại có chút hoảng hốt, thậm chí không biết là buổi sáng hay buổi tối.
Cô rửa mặt đi xuống lầu, trong phòng toàn bộ đều tối om, cư nhiên không mở đèn, chẳng lẽ bên ngoài trời vẫn sáng? Chử Đồng đi tới cuối cầu thang, mới mơ hồ cảm giác được có chút ánh sáng nhưng rất yếu ớt, cô vịn lan can từng bước một đi xuống, vòng qua nơi khúc quanh, lúc này mới thấy trên bàn ăn bày đầy những ngọn nến. Ngay cả trên cạnh bàn cũng cắm quanh một vòng, nếu là bình thường, cô nhất định sẽ cảm thấy đặc biệt lãng mạn, nhưng lúc này bây giờ, trong lòng cô bị khổ sở cùng khó chịu chất đầy dồn thêm, đã cảm nhận không được tư vị khác.
Giản Trì Hoài cũng không biết từ đâu xuất hiện, anh ở phía sau ôm chặt thắt lưng của Chử Đồng, " thích không? "
Cô nhẹ hít mũi một cái, đem tâm tình che giấu vào trong, " cúp điện sao? "
" cái này gọi là tình thú, tới, ăn cơm tối đi. "
Chử Đồng bị anh kéo tay qua bàn, anh giúp cô ngồi xuống ghế, Chử Đồng thấy trên bàn tràn đầy thức ăn, Giản Trì Hoài ngồi vào bên cạnh cô, ngón tay anh tinh tế cọ cọ trên mu bàn tay của cô, " bà xã. "
Chử Đồng chỉ cảm thấy cả người run lên, từ từ nghiêng đầu qua nhìn anh, Giản Trì Hoài kéo tay của cô đặt lên môi khẽ hôn, " chẳng lẽ không đúng sao? "
" Giản Trì Hoài, anh đừng như vậy. " Chử Đồng muốn thu tay về, người đàn ông lại nắm thật chặt không buông ra, " chẳng lẽ bầu không khí tốt như vậy, em coi như là giả vờ cũng chiều theo anh đi. "
Giản Trì Hoài cầm ly rượu đỏ lên, hướng Chử Đồng nhẹ hạ một chút, " cùng anh uống chút rượu, trò chuyện. "
Chử Đồng nghe lời nâng ly lên, ly rượu của hai người cùng chạm nhau, rượu kia vừa nồng lại vừa mạnh, mang theo mùi thơm thuần tuý lưu luyến ở giữa răng và môi, cô ngắm nghía gò má của Giản Trì Hoài, cảm thấy cả người chân thật cực kỳ. Người đàn ông ngậm một ngụm rượu đỏ, cũng không lập tức nuốt xuống, nâng chân mày lên toát ra một chút vui vẻ, Chử Đồng vươn ngón tay ra, ngăn chặn chân mày của anh, " Giản Trì Hoài, anh đừng cười như vậy, em nhìn rất khó chịu. "
" anh không cười, chẳng lẽ phải khóc sao? " cánh tay người đàn ông nắm đầu vai của cô, đem mặt dựa vào Chử Đồng. Hai người tựa sát vào nhau chặt chẽ, Chử Đồng cũng có thể cảm giác được tiếng hít thở của Giản Trì Hoài, hai tay cô bỏ lên trên bàn, " em, em đói bụng. "
Tay của Giản Trì Hoài đang ôm lấy cô chợt buông ra, yên lặng ngồi vào một bên, Chử Đồng nhìn về phía đủ loại thức ăn sơn hào hải vị trên bàn, " những món này, không phải là anh làm chứ? "
" có thể lấp đầy bụng là được. " Giản Trì Hoài lại rót ình ly rượu, Chử Đồng cầm dao nĩa lên, nhìn thấy người đàn ông đang uống rượu, cô làm một bộ dáng như thể đang thư giãn thoải mái, " lát nữa ăn xong cơm tối, đi đâu vui chơi một chút đi? "
" em muốn đi đâu? "
" tản bộ. "
Giản Trì Hoài gật đầu, " được, tùy em. "
Trong cổ họng của Chử Đồng giống như bị nhét đầy bông mềm, căn bản ăn không nổi bất kỳ vật gì, cô biết rõ ràng rồi chứ, bọn họ tránh được một lúc không tránh khỏi một đời, ném lại sau lưng cả một tình hình rối loạn sớm muộn gì cũng phải quay về xử lý. Cô đặt dao nĩa trong tay xuống, " Giản Trì Hoài, ngày mai chúng ta trở về có được không? "
" trở về làm gì? "
" giải thích rõ ràng, không thể để ỗi một người đều ở sau lưng anh chỉ trỏ bàn tán. "
Gương mặt của Giản Trì Hoài lộ vẻ không quan tâm, " vậy thì thế nào, có mấy lời càng tô càng đen, chẳng lẽ bản thân em ở ngay trong vòng này còn không rõ ràng sao? "
Chử Đồng rót ình một ly rượu, " anh chịu thua sao? "
Giản Trì Hoài hồi lâu không nói, ánh nến yếu ớt mềm mại, toả sáng từ chỗ sâu nhất trong đáy mắt của anh, nổ tung, dường như trong suốt sáng ngời, còn kèm theo bi thương cùng đau đớn khó tả, " Chử Đồng, em đừng ép chính bản thân mình, nếu anh cùng người khác thử, anh sẽ không làm được, nếu em ép buộc mình thử với anh, em cũng làm không nổi. Tổn thương bên ngoài bất quá chỉ là lời đồn đại vớ vẩn nhảm nhí, tất cả anh đều nói không quan tâm, em còn thay anh quan tâm làm cái gì đây? "
Chử Đồng nghe được câu này, nước mắt cũng không giấu được nữa, ào ạt tuôn rơi xuống. Cô chỉ cảm thấy ngực mình giống như bị người ta cố ý đè ép tảng đá lớn, đau buồn khiến cô từ từ hô hấp theo không kịp. Cô đem ly rượu nặng nề đặt lên trên bàn, sau đó xoay người nhào tới, Chử Đồng không có suy tính khác, dùng môi mình hôn anh, Giản Trì Hoài thuận thế đón cô vào trong ngực, hai tay cô vòng chặt cổ của anh, chủ động làm sâu hơn nụ hôn này.
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu