Tôi không thể cho bạn một công thức thành công, nhưng tôi có thể cho bạn một công thức cho sự thất bại, đó là: cố gắng làm vừa lòng mọi người.

Herbert Bayard Swope

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 43 - Tôi Đối Với Cô Ta Như Thế, Trong Lòng Em Không Cần Khổ Sở
hử Đồng nghe được câu này, cả người giống như con rối bị mất đi điểm chống đỡ, cô chợt lui về phía sau dựa vào, bả vai nặng nề đè ép lên lưng ghế, hai tay xuôi theo hai bên thân thể. Ánh mắt cô nhìn chằm chằm Giản Trì Hoài không chớp, " không nỡ? "
Ngón trỏ của người đàn ông vẽ lung tung trên mặt bàn, không có quy tắc gì, nhẹ nhàng đảo qua, nhẹ nhàng quét lại, " em không phải là không biết, hôn nhân không có tình dục đối với người phụ nữ mà nói, ý vị như thế nào. "
" cô ta thì sao? " Chử Đồng hỏi ngược lại.
" cô ta không giống em, thứ trong lòng em muốn quá đơn giản, càng đơn giản càng khó thực hiện, cô ta muốn nổi tiếng, muốn sống sung sướng, những thứ đó tôi có thể cho cô ta. " giọng điệu của Giản Trì Hoài thật bi thương, người đàn ông này, trong ngày thường sẽ không vui buồn hiện rõ trên nét mặt, nhưng vào giờ phút này, Chử Đồng có thể khắc sâu cảm giác được oán giận trong lời nói của anh.
Cô xoa xoa khóe mắt, sau đó nắm chặt hai tay của mình, " hôn nhân như vậy, anh còn muốn trải nghiệm lần thứ hai phải không? "
" không, với em không giống nhau, Chử Đồng, điểm giống nhau duy nhất, chính là...... hai cuộc hôn nhân này, từ trước khi bắt đầu, tôi đều không nghĩ tới sẽ kết thúc. "
Không khỏi một phát, đâm trúng vào chỗ mềm mại nhất của Chử Đồng, cô nghẹn ngào không nói nên lời, chẳng qua là tràn đầy bi thương mà nhìn anh. Đúng thế, nếu muốn tìm người che giấu cả đời, vậy Giản Trì Hoài chắc chắn sẽ không ly hôn nữa, nói không chừng, sẽ cho Trần Lộ một hôn lễ long trọng nhất, càng long trọng, mới càng có thể che đậy lại mục đích sau lưng của mình. " Giản Trì Hoài, tại sao gấp gáp phán tội ình như thế? "
" em không cần an ủi tôi, thân thể của tôi tôi rõ ràng nhất. " hai tay Giản Trì Hoài hướng dọc theo bàn chống lên, chuẩn bị đứng dậy.
" Giản Trì Hoài !" Chử Đồng gọi anh lại, người đàn ông ngồi trở về, thấy cô không nói lời nào, anh thẳng thắn nói tiếp, " Chử Đồng, trước kia đối với em tốt cũng được, tệ cũng được, thật có lỗi cũng được, có thể toàn bộ đều tha thứ cho tôi hay không? "
" Giản Trì Hoài, anh tại sao lại biến thành như vậy? " trong hốc mắt Chử Đồng nóng lên, tay cô che lại đè ép lên đôi mắt, nhưng vẫn là không nhịn được nước mắt chảy ra.
" em ăn đi, đừng để ăn mất ngon, bản thân ở bên ngoài chạy tin tức phải biết để ý thân thể. "
Mỗi một câu nói của anh, cũng không khác gì với việc ném bom tạc đạn, Chử Đồng ngồi ở tại chỗ, Giản Trì Hoài cầm lấy khăn giấy, đứng dậy giúp cô lau nước mắt, " có cái gì mà khóc? Có lẽ duyên phận của vợ chồng chúng ta chỉ có hai năm mà thôi? Không nhiều lắm cũng không ít lắm, ai cũng không có quy định, người nào với người nào nhất định phải đi hết cả đời mới thôi. "
Những lời này, có chút quen thuộc, Chử Đồng đỏ mắt nhìn anh, " thời điểm chúng ta đi làm thủ tục ly hôn, anh thật sự dường như đã nói những lời này với em rồi. "
" phải không? " Giản Trì Hoài lại rút thêm khăn giấy cho cô, lúc này, cũng không lau nước mắt cho Chử Đồng nữa, mà đem khăn giấy nhét vào trong tay cô. " tôi đối với Trần lộ như vậy, trong lòng em không cần khổ sở, đó là làm cho người khác xem. "
" Giản Trì Hoài, anh tội tình gì phải thế a? " còn không bằng anh đừng nói, để cho cô suy nghĩ lung tung ngược lại còn tốt hơn.
" chờ đến lúc em có thời gian rảnh, gọi điện thoại cho tôi đi, tôi hy vọng là sớm. " Giản Trì Hoài đứng dậy, hướng chỗ ban nãy mà đi. Chử Đồng nhìn chằm chằm bóng lưng của anh, người đàn ông ngồi trở lại trước mặt Trần Lộ, cô ta còn nghiêng đầu hướng Chử Đồng bên này nhìn một chút.
Cô nghĩ một lúc lại muốn đi, nhưng cuối cùng vẫn không đứng lên được. Trần Lộ nhìn chằm chằm Chử Đồng hồi lâu, quay đầu lại, nói với Giản Trì Hoài, " bài báo của Ngải Nhân lần trước, chính là do cô ấy viết, sau đó còn nói giúp cho nhà hàng lẩu kia nữa. "
" chuyện bị hắt canh nóng không phải là đã qua rồi sao? Huống chi đối phương xử lý kịp thời, tiền thuốc men cũng đã thanh toán. "
" nhưng tương lai của Ngải Nhân đã không còn. " Trần Lộ nói xong, không khỏi khó chịu.
Giản Trì Hoài chậm rãi cắt thịt bò bít tết trước mặt, thờ ơ không thèm để ý, cũng không ngẩng đầu lên, " cư xử kém cỏi, coi như không có chuyện lần đó, sự nghiệp cũng chẳng tiến xa được đâu. "
Chử Đồng không nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, cô nhìn thấy Giản Trì Hoài đem đĩa thịt bò bít tết đã được cắt nhỏ thả vào bên tay Trần Lộ, cô ta cười cười, khôn ngoan không nói gì nữa. Bọn họ biểu hiện thân mật như vậy, xem như Giản Trì Hoài nói là diễn kịch, nhưng hết thảy đây rơi vào trong mắt Chử Đồng, làm sao không phải là đâm chọc, dễ dàng khiến cho vết thương của cô càng thêm nghiêm trọng đây?
Giản Trì Hoài và Trần Lộ ăn cơm xong, không làm việc dư thừa ở lại, liền đứng dậy rời đi. Giản Trì Hoài giúp cô ta cầm lấy áo khoác ngoài ở bên cạnh, sau đó khoác lên đầu vai của cô ta, Trần Lộ vươn tay khoác lên cánh tay của Giản Trì Hoài, cứ như vậy từ trong mắt Chử Đồng mà rời đi, mãi cho đến khi đi ra khỏi quán ăn, Giản Trì Hoài cũng không quay đầu lại hướng Chử Đồng nhìn nữa. Ánh mắt cô ngơ ngẩn nhìn về phía ngoài cửa sổ, Giản Trì Hoài bây giờ đối xử với Trần Lộ tốt như vậy, anh nói là diễn trò cho người khác nhìn, tình cảm cũng có thể làm động lòng người, dần dần, anh sẽ phát hiện thật khó mà có thể gặp gỡ được Trần Lộ, anh dịu dàng quan tâm từ từ sẽ biến thành thật lòng thật ý, sau đó, cũng sẽ không thể rời bỏ người này được nữa đi?
Hai tay Chử Đồng che mặt, khách khứa trong quán càng ngày càng nhiều, nhân viên phục vụ thấy cô duy trì một động tác hồi lâu, liền tiến lên ân cần hỏi han, " xin chào, cô không sao chứ? "
Chử Đồng bừng tỉnh lắc lắc đầu nói, " không sao. " cô cầm túi lên, hai lời cũng không nói nhiều nữa, dọc theo hành lang bắt đầu đi ra ngoài. Về đến nhà, trong nhà chỉ có Chử Nguyệt Tình và Lý Tĩnh Hương, Chử Nguyệt Tình đang xem sách, Chử Đồng tiến lên lật lật xem, " tâm lý học à? "
" đúng vậy, bác sĩ Cố ượn đấy. "
Chử Đồng ngồi vào bên cạnh Chử Nguyệt Tình, " chị, có muốn xuống lầu đi một chút hay không? "
" không cần, chị và mẹ mới lên tới nhà, còn gặp được hàng xóm lầu dưới, nói chuyện một lúc nữa. "
Lòng Chử Đồng tràn đầy vui mừng, cô vươn tay khoác lên cánh tay của Chử Nguyệt Tình, " chị, thân thể của chị bây giờ cảm thấy như thế nào? Thiếu một quả thận, có thể bị khó chịu hay không? "
" thật ra thì cũng may, chỉ là thường xuyên dễ bị mệt nhọc, " Chử Nguyệt Tình gập quyển sách lại, " chị không nghĩ tới, chị trước kia dễ dàng bị lừa gạt như vậy, một lòng muốn cứu mạng của người yêu, lại không nghĩ rằng người ta sẽ phản bội chị, lại vừa khéo là người mà chị tin tưởng nhất. "
" chị, chị lúc đó vẫn còn trẻ, sao có thể không gặp mấy tên đàn ông rác rưởi đây? qua được là tốt rồi. "
Lòng bàn tay của Chử Nguyệt Tình sờ lên cánh tay mình, " chẳng qua là hoang phí hai năm thanh xuân của chị, thật đáng tiếc. "
" chị oán hận Giản Trì Hoài sao? Oán hận chúng ta sao? " Chử Đồng nghiêng người qua, nhìn về phía mặt của Chử Nguyệt Tình, " bây giờ tất cả mọi chuyện chị cũng biết rồi, chị, chị hận không? "
" em với ba mẹ là người thân của chị, chị không oán, cũng không hận. " Chử Nguyệt Tình hướng cô mỉm cười, cảm thấy Chử Đồng gần đây rất gầy, " em yên tâm đi, chị sẽ thật tốt, chỉ khi chị thật tốt, mọi người mới có thể yên tâm. "
Chử Đồng cảm thấy Chử Nguyệt Tình tựa hồ chỉ còn cách trạng thái tỉnh táo hoàn toàn không bao xa nữa, cô vui vẻ vén lên khóe miệng, " đúng vậy, chúng ta đều cố gắng thật tốt. "
Giản Trì Hoài và Trần Lộ, gần đây liên tục chiếm cứ trang đầu bản tin giải trí, tất cả mọi người đều biết, ông chủ của Dịch Lục Soát đã lộ mặt, anh ta vì một diễn viên nhỏ mà công khai thân phận đã giấu giếm nhiều năm của mình. Mà không ít người suy đoán cô gái Trần Lộ này rất có thể là vợ chưa cưới của Giản Trì Hoài, ban đầu khi Lâu Mộc Ngôn ký hợp đồng làm nghệ sĩ của Dịch Lục Soát, bây giờ cũng đã trở thành cơn sốt nổi tiếng, nhưng cô ta mà so với Trần Lộ, sự ưu ái này vẫn còn kém xa.
Chử Đồng nhận được điện thoại của Giang Ý Duy, Giang Ý Duy đang được trang điểm, nhưng dáng vẻ tức giận bùng phát khắp nơi không áp chế được, " Chử Đồng, Tứ ca không phải đang đùa chứ, nâng đỡ một Lâu Mộc Ngôn chưa đủ, bây giờ còn thêm một Trần Lộ, anh ta ký cái hợp đồng gì với cô ta cậu biết không? "
" biết, chỉ cần cô ta tham gia diễn xuất một bộ phim nào đó, đều bảo đảm cô ta sẽ là nữ nhân vật chính. "
" cậu nói có tức hay không? Dựa vào cái gì a? Thật không phải nói chơi đâu. "
Giang Ý Duy cũng chỉ có thể tìm Chử Đồng để phát tiết một chút, Chử Đồng thuận miệng an ủi cô mấy câu, vừa khéo đoàn làm phim bên kia thúc giục, Giang Ý Duy vội vàng cúp điện thoại, nói là hôm nào gặp mặt, có thời gian rảnh cùng cô trò chuyện, chặt chém con bé đẳng cấp thấp đó.
Trần Lộ ngồi trên xe riêng của Giản Trì Hoài đi tới một tòa nhà trước mặt, cô ta bảo tài xế chờ ở dưới, ôm đồ đi lên lầu. Mở cửa là một người phụ nữ trung niên, thấy Trần Lộ, thân thiết chào hỏi, " Lộ Lộ tới a. "
" Ngải Nhân đâu? "
" ai, còn có thể ở đâu, vẫn luôn núp ở trong phòng mãi không chịu ra. "
Trần Lộ thay dép đi vào trong, cô ta đi tới cửa gian phòng gõ nhẹ, " Ngải Nhân, mình là Lộ Lộ. "
" vào đi. "
Trần Lộ đẩy cửa đi vào, bên trong gian phòng rèm cửa sổ che kín mít, phía ngoài ánh sáng hoàn toàn không thể chiếu vào, Trần Lộ đem đồ bỏ lên trên bàn, "tình yêu, cậu như vậy không thể được, tự giam mình mãi là muốn như thế nào đây? "
" Lộ Lộ, cậu sẽ không hiểu rõ tâm tình của mình. " cô gái ngồi ở trên giường, tóc buộc đơn giản ở sau gáy, trên mặt một mảng hồng một mảng trắng, trên cánh tay cũng như vậy, chỉ có thể mặc một bộ áo ngủ không tay rộng thùng thình, máy điều hoà nhiệt độ được chỉnh thật cao.
" mình biết cậu khó chịu, nhưng chuyện đã xảy ra......"
" Lộ Lộ, mình nghe tin tức, Tứ ca nâng đỡ cậu như vậy, những ngày tươi đẹp sau này của cậu rất nhanh sẽ tới. "
Trần Lộ đi về phía Ngải Nhân, ngồi trên mép giường của cô ta, " cậu yên tâm đi, mình sống tốt, mình cũng sẽ không quên cậu. "
Cô gái vươn tay sờ lên mặt của mình, " trông mình như vậy, còn có thể tốt hơn ở chỗ nào đây? Cả đời này của mình cũng không thể đóng phim được nữa, đừng nói là làm diễn viên, coi như là làm người bình thường cũng khó khăn, mình thế này đi ra ngoài, người ta sẽ nhìn mình như quái vật. "
" Ngải Nhân, đừng như vậy, bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, sẽ không có chuyện gì......"
" Lộ Lộ, mình thật hâm mộ cậu, trước đây cảm thấy Tứ ca đứng cao không thể với tới, nhưng hôm nay anh ta cưng chiều cậu như vậy, mình cũng cảm thấy vui mừng thay cho cậu. "
Trần Lộ có mấy lời, muốn nói lại thôi, cũng không dễ mà nói thẳng với Ngải Nhân, " đúng rồi, còn nhớ rõ người phóng viên kia không? Cô ta biết Tứ ca, hơn nữa trước đây quan hệ cũng không bình thường. "
" phóng viên nào? "
" phỏng vấn cậu hôm đó. "
Bàn tay Ngải Nhân chợt nắm lại, " chính là cô gái đã nói giúp cho nhà hàng lẩu kia? "
" ừ, là cô ta, lúc đang dùng cơm thì đụng mặt, Tứ ca còn nói chuyện với cô ta khá lâu. "
" Lộ Lộ, cậu cũng biết, mình vốn chính là người bị hại, nhưng sau bài báo động trời của cô ta, đã dẫn đến bao nhiêu người đến chửi rủa mình? Bọn họ cũng không nghĩ tới cuộc đời mình đã bị phá hủy ! Lộ Lộ, Tứ ca cưng chiều cậu như vậy, cậu nhất định phải giúp mình. " Ngải Nhân một phát nắm tay của Trần Lộ.
Trần Lộ có chút khổ sở, " mình có đề cập qua với Tứ ca, nhưng anh ta hoàn toàn không để ý quan tâm, chúng mình vừa mới bắt đầu, mình sợ ép......"
" Lộ Lộ, chúng ta làm bạn nhiều năm như vậy, cậu là người bạn thân thiết nhất của mình, lúc còn học năm hai cao trung, chúng ta còn cùng ăn một gói mì ăn liền, cậu đã quên rồi sao? "
" mình không quên, nhưng mình sao có thể gây sự lung tung ở trước mặt Tứ ca? Địa vị bây giờ của Trần Lộ còn chưa ổn định, nào dám yêu cầu Giản Trì Hoài làm cái gì?
" cậu thật khờ, cậu có Tứ ca làm bia đỡ đạn, sau này sẽ luôn ngẩng cao đầu oai phong, mình cũng không bảo cậu bây giờ phải làm như thế nào, chỉ nói là nếu có cơ hội thì giúp mình trả mối thù này là được. "
Trần Lộ nhìn người bạn tốt trước mặt, gật đầu một cái, " chuyện này dĩ nhiên rồi. "
Bộ phim đầu tiên của Trần Lộ được chọn lựa ở trong trường quay tại phim trường lớn nhất Tây Thành, vừa khéo Giang Ý Duy cũng đang đóng phim ở đây, chẳng qua là không biết cùng chỗ với nhau mà thôi. Chử Đồng mang theo đồ đi tham quan, khách sạn của Giang Ý Duy ở trong trường quay tại phim trường, nghe nói đoàn làm phim bao cả một tầng, dành riêng cho đạo diễn và các diễn viên chính vào ở. Chử Đồng gõ vang cửa phòng của Giang Ý Duy, lúc đi vào, thấy bên trong ngổn ngang bừa bãi chất đầy quần áo, " giống y chang cái ổ chó. "
" đồ bảo cậu mang tới đâu rồi? "
Chử Đồng vươn tay cầm túi ra cho cô, " chỗ này không có cái gì ăn được à? cư nhiên bảo mình mang đậu hũ thối tới, thích hợp với hình tượng của cậu sao? "
" có phải cái quán màu đen nổi bật kia hay không? "
" ừ ừ ừ, ăn cái thứ gì, miệng cũng y như vậy. " Chử Đồng mặc dù trách móc, nhưng mang nét cười trên mặt, " nội thất của khách sạn này thật là đẹp. "
" đó là đương nhiên, tối nay cậu hãy ngủ cùng với mình ở đây. "
Chử Đồng đem một chiếc máy vi tính xách tay đặt lên trên bàn, " lát nữa, cậu học thuộc kịch bản, mình sửa sang bản thảo, ai cũng đừng quấy rầy ai cả. "
Giang Ý Duy đưa một miếng đậu hũ thối nhét vào trong miệng, thỏa mãn mà than nhẹ, căn bản không để ý tới Chử Đồng, Chử Đồng ngồi ở trên giường, mới vừa gõ được mấy chữ, liền nghe Giang Ý Duy kêu lên, " thật là khát, mình muốn đi Starbucks ở lầu dưới uống ly cà phê. "
Chử Đồng nhướng mắt lên, " xin nhờ đi, cậu là diễn viên đấy, cậu không giảm béo a? "
" yên tâm đi, mình ăn không mập đâu, tới đây, đi theo mình. " Giang Ý Duy đi tới, một phát nắm lấy Chử Đồng đem cô lôi ra cửa phòng. Starbucks ở tầng trệt của khách sạn, một gian phòng thật cao, được chia làm hai tầng trên dưới.
Bời vì khách sạn này nằm ngay bên trong trường quay của phim trường, nên nhân viên có thấy các diễn viên thường xuyên lui tới cũng không cảm thấy kỳ quái. Giang Ý Duy kéo Chử Đồng tới đứng ở trước quầy chọn đồ uống, vừa định trả tiền, liền nghe có người đứng bên cạnh mở miệng, " Chử tiểu thư? "
Giang Ý Duy cảm thấy kỳ quái, nghiêng đầu liền thấy Trần Lộ cầm trong tay hai ly cà phê, Chử Đồng hiển nhiên cũng nhìn thấy, cô gật gật đầu nói, " xin chào. "
" thật là khéo, gặp được cô ở nơi này. "
Chử Đồng nhẹ gật đầu, Giang Ý Duy ngăn chặn trước gót chân cô ta, ngắm nhìn thứ trong tay Trần Lộ, " Tứ ca cũng ở đây sao? "
" đúng vậy, anh ấy vừa khéo đi ngang qua gần đây, cho nên......"
Giang Ý Duy hơi biến sắc mặt, nhìn dáng vẻ của Trần Lộ, không giống như là muốn lập tức rời đi, vậy thì nói không chừng Giản Trì Hoài đang ở trong quán Starbucks này. Giang Ý Duy ngoài cười nhưng trong không cười, nhẹ kéo khóe miệng, cô áp thấp giọng, " cô cũng đừng giả bộ, quan hệ giữa Tứ ca và Chử Đồng, anh ta không có nói với cô sao? "
Trần Lộ lắc đầu một cái, có chút dáng vẻ ứng phó không kịp, " tôi chào hỏi với Chử tiểu thư, chỉ là bởi vì cô ấy trước đây đã từng cứu bạn của tôi, tôi rất biết ơn cô ấy. "
" bớt nói chút đi, nếu cảm kích, tại sao còn có người muốn đến đối phó với Chử Đồng? Người nhà của cô gái kia, hẳn vẫn còn đang bị giam giữ ở trong cục cảnh sát đi? "
Trần Lộ gấp gáp giải thích, " những việc này đều là hiểu lầm, lúc xảy ra chuyện tôi đang ở đó, tôi biết Chử tiểu thư đối với chúng tôi đã trợ giúp rất nhiều......"
" còn chưa có vào vòng giải trí đâu, diễn xuất đã thuần thục như vậy, lớp trẻ bây giờ sóng sau xô sóng trước a. "
Chử Đồng khẽ kéo tay áo của Giang Ý Duy, người cô hơi vươn về phía trước, " cậu cẩn thận, lại bị đồn thổi nói cậu xem thường đàn em bây giờ, đừng gây sự nữa. "
" mình đâu có gây sự. "
Trần Lộ nắm hai ly cà phê trong tay, " chị Ý Duy, chúng ta đều là nghệ sĩ của Dịch Lục Soát, sau này mong chị ưu ái nhiều hơn. "
" nhất định nhất định, " Giang Ý Duy mỉm cười, trong mắt, trên mặt đều cố ý giả tạo, cô vươn tay ra, tỏ ý muốn bắt tay.
Trần Lộ tự nhìn lại mình một chút, vội vàng đem cà phê đặt lên quầy bar, sau đó hết sức kính trọng bắt tay với Giang Ý Duy. Giang Ý Duy cười ha ha, nghĩ thầm cái phân cảnh này thật là có thể lên phim a.
Chử Đồng cầm hai ly cà phê của cô và Giang Ý Duy lên, Trần Lộ đưa lưng về phía lầu hai, tầm mắt cô ta quét qua, " Chử tiểu thư, hình như cô cầm nhầm. "
" cầm nhầm cái gì? "
" hai ly cô đang cầm, là của tôi. " Trần lộ cười yếu ớt, ánh mắt vô hại.
Giang Ý Duy không khỏi vặn mày, " cô cho chúng tôi là người mù à? "
" tôi chỉ là muốn nhắc nhở Chử tiểu thư một tiếng, trong hai ly kia của tôi, đều không bỏ thêm sữa, đây cũng là Tứ ca dặn dò, cho nên tôi lấy theo khẩu vị của anh ấy, nhưng sợ hai người cầm nhầm sau đó sẽ uống không quen. "
" buồn cười, cô biết Chử Đồng và Giản Trì Hoài cùng sống chung với nhau bao nhiêu năm chưa? Bọn họ gần gũi nhau như vậy, chẳng lẽ so ra với cô lại kém hơn sao? "
Chử Đồng tự nhiên cũng có thể nghe ra được sự khiêu khích trong lời nói của Trần Lộ, cô nhìn hướng quầy bar, " hai ky kia của cô, vẫn nằm im không động tại chỗ đó, cô gái nhỏ, đừng gây hấn, khiêu khích đối với cô không có chỗ tốt đâu. "
Sắc mặt của Trần Lộ có chút khó coi, Chử Đồng nói chuyện rất kiêu căng, lại một bộ dáng cái gì cũng không sợ, mà Trần Lộ đây, giọng nói trước sau vẫn rất nhẹ, " tôi không có khiêu khích, tôi cũng không cần thiết, có phải không? "
" có cần thiết hay không, thì phải hỏi chính bản thân cô. " Giang Ý Duy đúng lúc nói chen vào, " đừng tưởng rằng bây giờ Tứ ca cưng chiều cô, cô liền coi trời bằng vung. "
" tôi thật không có, tôi chẳng qua là nhắc nhở hai người một tiếng, chị Ý Duy, chị không cần thiết phải như vậy. "
Chử Đồng đi tới bên cạnh Giang Ý Duy, " chúng ta trở về phòng đi, mình còn phải xem bản thảo nữa. "
Trần Lộ đứng rất gần với Chử Đồng, cô ta hướng Chử Đồng nhìn, " chuyện của cô với Tứ ca, tôi cũng đã biết rồi, Chử tiểu thư, thật xin lỗi a. "
Cô ta cũng biết rồi? Giản Trì Hoài rốt cuộc đã nói cái gì? Chử Đồng hướng Trần Lộ nhìn, " thật xin lỗi? "
" đã chiếm mất vị trí từng thuộc về cô, thật xin lỗi. "
Giang Ý Duy vươn tay hướng quầy bar, cầm lên hai cây ống hút, lúc rút tay về, khuỷu tay không cẩn thận đụng vào một trong hai ly cà phê, ly giấy hướng Trần Lộ bay tới, cô ta muốn tránh ra đã không còn kịp nữa, cả ly cà phê bị hắt lên trên ống quần của cô ta, Giang Ý Duy lạnh lùng thờ ơ, chờ xem dáng vẻ Trần Lộ giậm chân tức giận.
Vậy mà, cô ta cái gì cũng không làm, chẳng qua là rút khăn giấy ra lau mấy cái, Trần Lộ hướng nhân viên phục vụ của quầy lễ phép nói, " làm phiền cô, làm lại một ly giống như ban nãy. "
Sau khi Trần Lộ cầm cà phê, không có cãi vã, thậm chí còn nói lời từ biệt với hai người, sau đó mới xoay người đi lên lầu.
Đi tới bàn của mình, cô ta đem một trong hai ly cà phê đưa cho người đàn ông, " Tứ ca, không thêm sữa. "
Một màn mới vừa rồi, Giản Trì Hoài đều thấy được, Giang Ý Duy tính tình nóng nảy, anh cũng biết. Nhưng Trần Lộ không có ỷ được cưng chiều mà kiêu ngạo, tính tình như vậy, cũng coi là có thể chứ. Giản Trì Hoài xuất thần trong chốc lát, anh mỗi ngày đều phải đối mặt với những cám dỗ khác nhau, bản thân anh ở trong vòng giải trí, bao nhiêu phụ nữ muốn trèo cao, anh nhất định phải có niềm tin kiên định gấp trăm gấp ngàn lần so người bình thường mới được.
Dưới lầu, Giang Ý Duy ngẩng đầu nhìn hướng lầu hai, " Giản Trì Hoài khẳng định ở trên kia, cho nên Trần Lộ mới giả vờ như thế, Chử Đồng, chúng ta đi lên xem một chút? "
" rảnh rỗi phát sợ, có cái gì mà nhìn? "
" mình thấy là lòng cậu đang hoảng sợ đi? "
Chử Đồng xoay người định quay về, lại thấy Giang Ý Duy đã nhấc chân lên bước tới hướng lầu hai mà đi. Chử Đồng bước đuổi theo, " Giang Giang !"
Trên lầu, chiếc quần mà Trần Lộ đang mặc cũng ướt nhẹp, rất khó chịu, nhưng cô ta chịu đựng không nói, Giản Trì Hoài liếc nhìn, đứng dậy đi tới bên cạnh cô ta, " ngồi vào chỗ của tôi ở bên kia đi, chỗ đó ấm áp cũng tốt hơn một chút. "
Một tay anh khoác lên trên ghế dựa của Trần Lộ, đang khom lưng trò chuyện cùng cô ta.
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu