Người ta sẽ học được nhiều hơn từ lỗi lầm của mình, nếu như họ không quá bận rộn chối bỏ lỗi lầm của mình.

J. Harold Smith

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 28 - Giáo Sư Thật Nhiều Đoá Hoa Đào
ây Thành.
Tiếng mưa nhỏ tí tách từ chỗ mái hiên quán cà phê rơi xuống, Chử Đồng bưng ly cà phê lên đưa đến khóe miệng, Giang Ý Duy ở đối diện bất thình lình mở miệng, " Tứ ca đem cô đá văng a? "
" phụt --" cà phê trong miệng cô không nhịn được, thiếu chút nữa phun ra, ho mãi đến sặc sụa mới nín được, " cô nói cái gì? "
" hai người ly hôn, chuyện lớn như vậy cô cũng gạt tôi. " Giang Ý Duy đưa tay ngắt cái bánh ngọt thành từng miếng nhỏ, Chử Đồng cũng không biết nói thế nào với cô, rõ ràng không có ly hôn, nhưng Giản Trì Hoài lại nói coi như là ly hôn, đây là khái niệm gì?
Chử Đồng đem ly cà phê thả lại trên bàn, " làm sao cô biết? "
" đều ở trong cùng một vòng, luôn là có thể có nghe thấy được, đám bạn bè kia của Tứ ca hẳn biết hết rồi, cô nói một chút, cô thế nào lại đồng ý ly hôn đây? "
Chử Đồng nghe được câu này, trong lòng đặc biệt không phải là tư vị, " thể nghiệm xem cảm giác ly hôn một chút, cũng không tốt vô cùng sao? "
" khá lắm, " Giang Ý Duy nhất kích động, ngay cả lời này cũng nói hết ra, " dựa dẫm ngọn núi lớn không muốn, xem cô sau này chật vật thế nào, làm sao sống đây. "
Giản Trì Hoài chắc cũng là muốn cho cô đi thể nghiệm thử cái loại khổ sở này, chẳng qua là bọn họ cũng quên, Chử Đồng từ nhỏ đã sinh trưởng ở nhà họ Chử, chứ không phải nhà họ Giản, lại không biết bởi vì qua hai năm qua thật tốt, nên cũng chẳng còn phải chịu khổ nữa, " cứ như vậy mà qua, sống thật tốt, đi làm thật tốt, chạy tin tức thật tốt !"
" a, " Giang Ý Duy nhẹ nhấp miệng cà phê, " vậy cô nói cho tôi một chút, tại sao ly hôn? "
Chử Đồng dùng cái thìa nhỏ khuấy đều trong ly cà phê, cô bây giờ trong vòng này, bạn bè tiếp xúc nhiều nhất chính là Giang Ý Duy, dùng lời của Giang Ý Duy để hình dung, Chử Đồng và cô chính là bạn bè thân thiết a. Chử Đồng do dự mấy cái, cuối cùng vẫn là mở miệng, " lần trước chúng ta cùng đi chơi, cô còn nhớ rõ ko? Tôi nói chị tôi không có chết. "
" ừ, nhớ. "
Chử Đồng đem nguyên nhân tại sao nhà họ Giản và nhà họ Chử phải liên quan với nhau nói cho Giang Ý Duy biết, cái thìa nhỏ trong tay Giang Ý Duy rơi một tiếng 'tinh' trong ly cà phê, " cái video trên web đó, thận trong cơ thể của Lệ Đề, là của chị cô sao. "
" ừ, đúng vậy. " Chử Đồng được nghe lại những lời này, đã có thể bình tĩnh không ít, Giang Ý Duy bấm bấm mặt của mình, " má ơi, giống như đang xem phim truyền hình. "
" lần sau cô có thể bảo đạo diễn dựa theo đó làm kịch bản, cô diễn vai của tôi. "
" thôi đi, " Giang Ý Duy vung tay lên, " vậy thì có quan hệ gì với chuyện hai người ly hôn sao? "
" đương nhiên là có, chị tôi bị nhốt hai năm, lại mất đi sức khoẻ, mà tôi vẫn cho là chị ấy chết, cũng không nghĩ đến, người ngày ngày nằm ở bên cạnh tôi lại rõ ràng nhất hết thảy. "
Giang Ý Duy nhìn chằm chằm Chử Đồng đối diện hồi lâu, " cho nên, ly hôn? "
" còn chưa đủ sao? "
Giang Ý Duy chợt vỗ một cái lên trán của mình, dáng vẻ mặt mũi như thể hận rèn sắt không thành thép, hai tay cô chống dọc theo bàn, nửa người trên nghiêng hướng Chử Đồng, " hai người ly hôn, Tứ ca cho cô bao nhiêu tiền a? "
Chử Đồng căng thẳng che sắc mặt, " tôi không cần tiền của anh ta. "
" cô nói một chút cô, " Giang Ý Duy tựa như là giận đến không chịu được, cô nhìn hai bên một chút, xác định hoàn cảnh nơi này đủ riêng tư, sẽ không có người tới chụp lén hành động kế tiếp của cô, cô giơ tay lên hướng đầu Chử Đồng vỗ tới, " cô cư nhiên ly hôn ! Chử Đồng, cô không cảm thấy quá tiện nghi Giản Trì Hoài sao? Còn có, anh ta bây giờ là đồ ăn thơm ngon, còn cô? Coi như cô trẻ tuổi có sắc đẹp đi, nhưng đã qua một cuộc hôn nhân cũng không giống nhau, muốn tìm thêm một người đàn ông có điều kiện tốt sẽ rất khó khăn? Cô cho rằng là đang viết tiểu thuyết à, phụ nữ đã ly hôn lại lớn tuổi còn có anh chàng đẹp trai giàu có nào đó đuổi theo cô, kêu yêu tôi yêu tôi, cô, cô --"
Chử Đồng gỡ gỡ tóc, " tôi biết, tôi cũng không muốn anh chàng đẹp trai giàu có tới yêu tôi. "
Giang Ý Duy xoay người dựa vào lại sau ghế sa lon, " tôi nhưng nói cho cô biết, mùa xuân của Giản Trì Hoài lại tới. "
Chử Đồng xốc lại thần sắc, không muốn để cho Giản Trì Hoài ảnh hưởng đến mình lần nữa, Giang Ý Duy nhìn cô như vậy, trong lòng càng tức giận, " cũng đừng trách tôi không có nhắc nhở cô a, gần đây, Giản Trì Hoài lại đang lăng xê một diễn viên mới, bây giờ là chưa có dấu hiệu đáng ngờ, sau này có thể nói không chừng. Đêm đó tổ kịch bản chúng tôi đi ra ngoài, tôi là chính mắt thấy cô bé kia ngồi trên đùi Giản Trì Hoài, lúc ấy tôi liền muốn hỏi cô chuyện gì đã xảy ra, nhưng cô còn không nhận điện thoại của tôi. "
" ngồi thì ngồi đi, không quan hệ với tôi. " Chử Đồng giọng nhẹ nấc, nói không khó chịu nhất định là giả, cô rũ tầm mắt không nhìn tới Giang Ý Duy, " sau này, tôi với anh ta hoàn toàn chính là hai người của hai thế giới khác nhau, dù sao cũng sẽ không chạm mặt. "
" hai người còn tính toán chết già cũng không gặp nhau sao? "
" không khác bao nhiêu đâu, mặc dù ở cùng một thành phố, nhưng rốt cuộc ly hôn rồi, vòng lại một vòng vẫn là một trời một vực, đụng mặt không nổi đâu. "
Giang Ý Duy nghe nói, trong lòng cũng là không nói ra được tư vị, " Chử Đồng, cô thật nên nghe tôi nói một câu nữa, những con quỷ nhỏ kia trong vòng giải trí rất xảo quyệt, Tứ ca là một người đàn ông bình thường, chuyện này một hai lần còn có thể cầm cự, sau này làm sao đây? Còn có, leo lên người Giản Trì Hoài, vậy thì đồng nghĩa với đi được con đường tắt, bao nhiêu người phụ nữ muốn ở trên con đường này lưu lại dấu chân kích động của mình a? "
" cô còn nói, chính cô cũng là người trong vòng giải trí. " Chử Đồng nhắc nhở cô.
Giang Ý Duy ngẩn người ra, " tôi có thể giống như vậy sao? Tôi bước vào được đi ra được, lại nói chồng bạn không thể chọc, điểm đạo lý này tôi vẫn là hiểu. "
" tôi chỉ nghe qua vợ bạn không thể lấn. "
Giang Ý Duy một tay chống đầu, tóc bên gò má rơi vào trên mặt, cô thổi thổi, " cô có thể chọn nghe trọng điểm trong lời nói của tôi được ko? Cô có phải bị kích thích quá phát ngốc rồi hay ko? "
Chử Đồng cầm lấy điện thoại di động nhìn đồng hồ, " tôi ăn xong món này phải đi, còn muốn đi chạy tin tức. "
" ôi, đầu óc cô trong đó rốt cuộc giả bộ làm cái gì a? Bước ra khỏi chuyện như vậy, còn có tâm tình đi chạy tin tức? " Giang Ý Duy ngồi thẳng thân, mắt thấy cái thìa khuấy trong tay muốn gõ qua đó, ánh mắt chợt liếc thấy có hai cô bé đang đi tới, Giang Ý Duy vội vàng thu tay về, làm bộ như cô gái dịu dàng nhẹ vén tóc lên.
Các cô gái đi tới bên cạnh bàn của bọn họ, có chút nơm nớp lo sợ mở miệng, " Giang Ý Duy, có thể ký tên cho chúng tôi ko? Thật ngại quá quấy rầy mọi người, nhưng tôi thật quá thích cô. "
Mặt Giang Ý Duy mỉm cười, bày ra một dáng vẻ nữ thần, " dĩ nhiên có thể. "
Hai cô gái chỉ còn thiếu nước thất thanh hét lên, các cô đem quyển sổ đưa cho Giang Ý Duy, Giang Ý Duy còn được yêu cầu chụp ảnh chung, chờ sau khi bọn họ đi rồi, Chử Đồng hướng cô a a cười khẽ, " thật có thể giả bộ a. "
Giang Ý Duy là hận rèn sắt không thành thép, cô hôm nay nói nhiều lời như thế, mấu chốt nhất chính là muốn nói cho Chử Đồng, Giản Trì Hoài nhanh chóng bị người ta câu đi rồi, câu mất rồi !
Sau khi Chử Đồng rời đi quán cà phê, tạm biệt Giang Ý Duy, ngồi lên xe, Chử Đồng quay kính xe xuống, mùa đông sắp đến, vừa đến chạng vạng tối, liền bắt đầu lạnh đến đầu ngón tay cũng đau. Cô không có đi chạy tin tức, nếu không đi bệnh viện mua thuốc, các bác sĩ cũng sẽ tan việc mất.
Về đến nhà, đẩy cửa đi vào, Chử Nguyệt Tình và Lý Tĩnh Hương ngồi trên ghế sa lon, Chử Đồng nghe được thanh âm đang khóc của Chử Nguyệt Tình, " mẹ, con khó chịu, thật khó chịu. "
Lý Tĩnh Hương thấy con gái về, sắc mặt nhẹ nhõm, bà hướng Chử Nguyệt Tình nói, " con xem, Đồng Đồng trở về. " bà đứng dậy hướng Chử Đồng đi, " thuốc mua về rồi sao? "
" dạ, mua rồi. " Chử Đồng tay nắm hai túi thuốc lớn đưa cho Lý Tĩnh Hương, " nhanh đi sắc đi, con trước hết bảo chị uống mấy viên thuốc tây. "
" được. "
Chử Đồng từ trong túi xách lôi ra hai bình thuốc nhỏ, ly nước của Chử Nguyệt Tình đặt ở trên khay trà, Chử Đồng đổ mấy viên thuốc ở trong lòng bàn tay, " chị, uống đi. "
" Đồng Đồng, chị ngứa thật khó chịu, bệnh này lúc nào hết a? " Chử Nguyệt Tình uống thuốc, đưa tay lại muốn gãi, Chử Đồng vội vàng đè lại tay của cô, " không phải nói không thể gãi sao? "
" chị không chịu nổi......"
Chử Đồng ngồi vào bên cạnh Chử Nguyệt Tình, " chị, những thuốc này vẫn phải tiếp tục uống, từ từ sẽ tốt. "
" bác sĩ nếu nói là bệnh da liễu, nhưng chị điều trị đã lâu như vậy, thế nào còn không hết đây? " Chử Nguyệt Tình tâm tình phiền não, bên trong phòng bếp, mùi thuốc sắc rất nhanh lan tràn ra, cô chịu đựng nôn mửa, bây giờ ngay cả trong phòng của cô cũng tràn đầy mùi thuốc, xua mãi không đi.
Chử Đồng chỉ có thể an ủi cô, " chị, đã nói là bệnh da liễu, sao có thể nhanh như vậy mà hết a, nhưng không cần gấp gáp, điều trị thêm mấy lần thuốc nữa hẳn liền không sao. "
Chử Nguyệt Tình nghiêng đầu qua chỗ khác, Chử Đồng chú ý tới trong cổ của cô cũng có nốt nước phồng, cô khó chịu quay mặt đi chỗ khác, đứng dậy trở về phòng. hôm nay Chử Nguyệt Tình chịu đựng khổ sở, cũng chính là Giản Lệ Đề đang bị như thế, Giản Trì Hoài nói thông cảm cùng người bệnh, cư nhiên chính là tàn nhẫn như vậy.
Cũng không lâu lắm, Lý Tĩnh Hương đẩy cửa đi vào, mùi thuốc bắc cũng theo đó chen tới, Lý Tĩnh Hương đóng cửa lại, bà đi tới trước mặt Chử Đồng, đem một thẻ ngân hàng đưa cho cô. Chử Đồng liếc nhìn, " mẹ, mẹ làm cái gì vậy? "
" lần này mua thuốc, lại tốn không ít tiền đi? "
" con có tiền. " Chử Đồng đẩy tay của Lý Tĩnh Hương ra, " không cần mẹ cho con. "
" ai, " Lý Tĩnh Hương nhẹ giọng than thở, bà ngồi vào bên cạnh Chử Đồng, " ban đầu bác sĩ đã nói, bệnh này chính là bệnh đốt tiền, vậy nên mua thuốc này về không mất cả hai ngàn a? Một tháng tối thiểu mua ba lần, con nói một chút, tiếp tục như vậy sẽ thế nào mà sống đây? "
" mẹ, những thứ này mẹ cũng không cần quan tâm. " Chử Đồng đem bộ hồ sơ bệnh án của Chử Nguyệt Tình thả lên đầu giường, " trong tài khoản của con còn có chút tiền gửi ngân hàng đây. "
" con với Trì Hoài thật ly hôn sao? " Lý Tĩnh Hương vẫn muốn hỏi cho rõ ràng, " chuyện như vậy, còn là bà thông gia nói cho bà biết, hai người cứ như vậy mà chiến đấu tới cùng sao? "
Chử Đồng biết cuộc hôn nhân này còn chưa giải quyết xong, cho nên đặc biệt không dám đề cập, trái lại Giản Trì Hoài thì không như thế, anh nói coi như là ly hôn, trừ đi một tờ chứng nhận ly hôn bên ngoài, thật đúng là coi như đã thật sự ly hôn. Quy định của nhà họ Giản không cho phép ly hôn, cho nên Tưởng Linh Thục cũng phải gạt ông nội, chẳng qua là rốt cuộc cũng thoát khỏi nhà họ Chử, khó tránh khỏi muốn tới nói mấy câu, lúc Lý Tĩnh Hương nhận được điện thoại đều là lơ mơ không hiểu, lúc ấy hỏi Chử Đồng, cô lại không chịu nói.
Chử Đồng đang xếp quần áo, nghe được Lý Tĩnh Hương hỏi như vậy, gật đầu một cái, " dạ. " cuộc sống sau này, không phải sẽ trở thành người đã ly hôn sao?
"Hai con, thế nào mà không thương lượng với người trong nhà đây? " Lý Tĩnh Hương gấp đến độ trên trán cũng toát ra mồ hôi, " bộ dáng bây giờ của Tình Tình, con lại như vậy, Đồng Đồng a, con đã nghĩ đến tương lai chưa? Trì Hoài với con ly hôn...... Con có nói yêu cầu gì hay ko? "
Không phải là Lý Tĩnh Hương quá thực tế, mà là tình huống bây giờ, bà không thể không hỏi. Trong nhà chỉ dựa vào cửa hàng bán trái cây và Chử Đồng đi làm để chống đỡ, bây giờ Chử Nguyệt Tình bị bệnh, tương đương với việc trên tuyết thêm sương, từng ngày muốn trải qua, không có tiền sao được?
Chử Đồng không có trả lời ngay, cô cầm quần áo gấp để ngay ngắn, " mẹ, mẹ cái gì cũng đừng lo lắng, lại càng không sợ không đủ tiền, mẹ chỉ cần ở nhà chăm sóc chị thật tốt là được. "
Lý Tĩnh Hương thở dài, " nhà họ Chử chúng ta đã tạo nghiệt gì, hai đứa con gái thật tốt......"
Chử Đồng đứng dậy, cầm quần áo cất vào trong tủ, cô không có bi quan như thế, ngày ngày không phải là cứ thế mà trải qua sao? Ít nhất bọn họ còn có cái nhà này, có lối ra, cô cũng có công việc ổn định, không cần phiêu bạt khắp nơi.
Nhà họ Giản.
Lúc Giản Trì Hoài lên lầu, một tay cầm một quyển sổ, một tay kia ôm một cái hôp không lớn lắm. Đi tới cửa phòng Giản Lệ Đề, muốn đẩy cửa đi vào, mới phát hiện cái con bé này lại đem cửa khóa lại. Anh biết cô sẽ làm như vậy, cho nên chìa khóa cũng mang sẵn ở trên người. Giản Trì Hoài cửa mở đi vào trong, Giản Lệ Đề ngồi trên ghế sa lon, ngẩng đầu hướng anh nhìn, mặt mũi dáng vẻ vô biểu tình, " anh, anh có thể đừng bất lịch sự như vậy hay ko. "
" như thế nào? " Giản Trì Hoài hỏi ngược lại.
" em không muốn gặp người nào hết. " ánh mắt Giản Lệ Đề cố định ở vật trên tay anh, cô không có vui vẻ đón lấy giống trước kia vậy, hỏi anh mang theo đồ chơi gì mới mẻ cho cô, nhưng một đôi con ngươi vẫn là bán đứng cô, Giản Trì Hoài bật cười, đưa tay đang ôm đồ thả vào trên khay trà. Anh đem cuốn sổ đó đưa cho Giản Lệ Đề, " đây là kịch bản mà Giang Ý Duy sắp đóng. "
" có thật không? " mặt nhỏ nhắn của Giản Lệ Đề giương cười, đưa tay nhận lấy, sau đó không kịp chờ đợi mở ra. Giản Trì Hoài ngồi vào bên cạnh cô, giơ tay lên khẽ xoa đầu của cô, " mấy ngày nữa sẽ phải cử hành buổi lễ ra mắt bấm máy. "
Giản Lệ Đề hướng bên cạnh lui ra, " anh, anh đừng đụng vào em, sẽ lây bệnh. "
Người đàn ông nghe nói, trong lòng bỗng nhiên bị một cây gai nhọn ghim xuống, anh đưa tay nắm bả vai của Giản Lệ Đề, " lây bệnh cái gì, anh không sợ, em gái của anh, anh còn muốn ôm không phải sao? "
Giản Lệ Đề một lọn tóc đen nhánh phủ lên sau lưng, còn dùng dây thun đơn giản cột lên, cô đem đầu dựa vào hướng đầu vai người đàn ông, " anh, anh đừng lo lắng cho em, em rất khỏe, video đăng lên cứ để họ đăng đi, tất cả mọi người muốn biết, cũng để họ biết đi, có một số việc không ngăn cản được......"
Nói đến đây, nước mắt Giản Lệ Đề chảy xuống, cô ngồi dậy lau mắt, chuyện video sớm muộn không gạt được, cô bây giờ chính là đang đối mặt. Giản Trì Hoài đem cái hộp trên khay trà kéo đến trước người, khóe miệng anh mang theo vui vẻ nhìn về phía Giản Lệ Đề, " đoán xem một chút, là cái gì? "
" quần áo? Hay là đồ trang sức đeo tay? " Giản Lệ Đề làm một bộ dáng như tò mò háo hức, cô không muốn để cho Giản Trì Hoài khó chịu, " không phải là mỹ phẩm sao? "
Giản Trì Hoài đem cái hộp mở ra, từ bên trong lấy ra một cái cúp kỷ niệm bằng vàng nguyên, trên đó viết 'Nữ diễn viên xuất sắc nhất', Giản Lệ Đề vạn vạn lần không nghĩ tới sẽ là món quà lớn như vậy, cô ngẩn người ở đó không dám đưa tay nhận, " anh, đây là của chị Ý Duy, anh thế nào lại đem nó mang về? "
" tặng cho em. "
" cái cúp này rất quan trọng, anh trả lại cho chị Ý Duy đi, " Giản Lệ Đề cảm thấy anh của cô cũng hết sức quá đáng rồi, " em cũng không phải là nữ diễn viên xuất sắc gì cả. "
" đây cũng là Giang Ý Duy bảo anh đưa cho em. " Giản Trì Hoài đem cái cúp thả vào trong tay Giản Lệ Đề, " giữ đi, tìm một chỗ trưng bày. "
Giản Lệ Đề vuốt ve cái chiếc cúp trong tay không nói lời nào, người đàn ông nghiêng đầu nhìn cô, nhà họ Chử gần đây cũng vội vàng tìm chỗ chạy chữa, hơn nữa cũng chính là cùng một bệnh viện, là bệnh viện chuyên khoa da liễu tốt nhất Tây Thành. Nhưng cái bệnh này, đừng nói tới khó điều trị, nếu muốn giảm bớt khổ sở, thì phải bó lớn bó lớn tiền đập xuống, Giản Trì Hoài khẽ vuốt bả vai Giản Lệ Đề, nhà họ Giản bọn họ có tiền của hùng hậu, tự nhiên không sợ, nhưng là Chử Đồng thì sao?
Mấy tháng trôi qua, cô tất nhiên sẽ không chịu nổi, cô một lòng muốn ly hôn, còn chắc như đinh đóng cột nói cái gì cũng không muốn, tốt lắm, anh sẽ để cho cô nếm thử một chút cái loại tư vị vì tiền mà phải bươn chải.
Giản Trì Hoài một chút đều không vì chuyện đêm đó mà cảm thấy hối hận, anh chính mắt thấy Giản Lệ Đề trải qua thống khổ, Chử Đồng ngoài miệng dễ dàng nói tha thứ, bây giờ chị cô cũng mắc bệnh giống nhau, vậy theo đạo lý rộng lượng khoan dung của cô, hẳn cũng sẽ không trách anh mới đúng. Giản Trì Hoài biết, nói như thế, anh có bao nhiêu là vô tình vô lý, thế nhưng vậy thì thế nào đây? Vừa nhìn em gái chịu khổ, vừa làm người tốt tha thứ chuyện của Chử Nguyệt Tình, anh làm không được.
Bàn tay Giản Trì Hoài hạ một cái trên đỉnh đầu của Giản Lệ Đề mơn trớn, có lúc, Giản Lệ Đề cảm giác mình chính là một đứa trẻ con, anh của cô chính là một ông già thích chơi với đứa bé.
Công ty mới của Chử Đồng kích thước cũng không lớn, phương diện lương bổng so ra cũng kém hơn Dịch lục soát lúc trước, cô ngồi ở trong xe, máy chụp hình cùng túi cũng đặt ở chỗ cạnh tài xế, bệnh của Chử Nguyệt Tình ko chút nào thấy khá, nếu như cứ tiếp tục nhìn như vậy, tiền lương mỗi tháng của cô cũng chỉ đủ mua những thuốc kia, rất nhanh sẽ thu không đủ chi.
Chử Đồng đối với tiền, thật ra thì căn bản không muốn tính toán, cô đưa điện thoại di động thả vào trong túi xách, ngẩng đầu nhìn lại, nơi này cô cũng không thường xuyên đến, xa xa thấy có quán ăn, cơm trưa ở nơi này cũng tạm đối phó được.
Chử Đồng đeo túi xách bước tới, lướt qua nhà hàng bên cạnh, cô theo bản năng hướng bên trong nhìn, chợt nghe có trận tiếng thét chói tai từ trong đó truyền tới, " a --"
Cô nhạy bén dừng lại bước chân, sau đó hướng thẳng đi tới cửa nhà hàng, đẩy cửa bước nhanh đi vào, bên trong đại sảnh ngồi đầy khách hàng, mỗi một người đều bị cái trận thanh âm này hù dọa đến bối rối.
" cứu mạng, a !"
Chử Đồng men theo thanh âm xuyên qua hành lang đi, xa xa thấy trên đất có một cô gái đang giãy giụa, bên cạnh một cô gái khác bị dọa sợ đến nói không ra lời, chẳng qua là đứng ở bên cạnh người bị nạn khóc đến không chịu được. Chung quanh là hải sản, rau củ và món ăn rơi tán loạn, vòng người vây xem cũng đều thấy ngơ ngác mơ hồ, Chử Đồng bước nhanh về phía trước, thấy cô gái đang co rúc kia trên đầu bốc hơi nóng, cần cổ một mảng đỏ bừng, vết nước phồng to lớn trải dài trên cổ, nhìn mà giật cả mình.
Chử Đồng rốt cuộc kinh nghiệm hơn so với bọn họ nhiều, cô rất nhanh tỉnh táo lại, lấy điện thoại di động ra gọi 120, cô gái kia hẳn là bạn của người bị thương, cô ta chỉ trong đám người phục vụ, " là hắn, hắn --"
Tên phục vụ kia xoay người muốn chạy, Chử Đồng thấy không ít phục vụ tới đây, cô cao giọng hô, " đè lại hắn, suy nghĩ một chút chén cơm của các người, ai muốn làm kẻ chịu tội thay sao? "
Mấy tên phục vụ trẻ tuổi vẫn chưa hiểu là cái chuyện gì, nhưng mắt thấy người nọ muốn chạy, vội vàng đem hắn cản lại, Chử Đồng thật nhanh gọi 110. Nơi này bản thân chính là nội thành, 120 khẳng định lập tức sẽ đến, Chử Đồng vội vàng lấy ra máy chụp hình chụp lại. Người bị thương lăn lộn đến chịu ko nổi, thống khổ cực kỳ, Chử Đồng đè lại đầu vai cô, " xe cứu thương rất nhanh sẽ tới, cô gắng cầm cự. "
Bên cạnh còn có một cô gái bị dọa sợ đến khóc ko chịu nổi, " làm sao bây giờ, vậy phải làm sao bây giờ a? "
" đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? " Chử Đồng vặn mi hỏi, một phục vụ viên mà thôi, lại có thể đối với khách hàng xuống tay nặng như vậy sao?
" tôi cũng không biết a, " cô gái kia ăn mặc đúng mốt, áo khoác sang trọng màu mai hồng vẫn còn treo trên ghế, quần da màu đen bó sát bắp chân vừa trắng vừa thon, cô ta cũng không dám đi xem mặt của bạn mình, " bạn tôi chỉ thúc giục một cái, nói món ăn của chúng tôi chưa có mang lên đủ, nhưng tên phục vụ kia nói là đã đầy đủ hết rồi. Sau đó bạn tôi gọi hắn đến trước mặt, đem hóa đơn cho hắn xem, không nghĩ tới hắn chẳng những không thừa nhận, ngược lại xoay người rời đi. Chúng tôi cũng không ngờ sau đó kế tiếp sẽ phát sinh chuyện như vậy, tôi cùng bạn đang nói chuyện đây, không nghĩ tới hắn không nói tiếng nào ôm chậu nước nóng, trực tiếp đổ trên đầu của bạn tôi. "
Chử Đồng nghe cũng cảm thấy đau, bây giờ những người này là thế nào, trong lòng biến thái càng ngày càng nghiêm trọng.
Cô gái đứng lên, muốn đi gọi điện thoại, vừa khóc vừa lau nước mắt, " tôi muốn gọi Tứ ca tới đây, ô ô ô. "
Hai chữ ' Tứ ca ' rơi vào trong tai Chử Đồng, cô không khỏi hướng cô gái kia liếc nhìn, cô cơ hồ lập tức là có thể kết luận, 'Tứ ca ' đang đề cập chính là Giản Trì Hoài.
Cô gái vừa muốn gọi điện thoại, xe cứu thương đã đến, nhân viên cứu hộ nhanh chóng đi vào, bọn họ đem cô gái trên đất ôm đến trên băng ca, sau đó mang đi ra ngoài. Điện thoại của cô gái kia chưa kịp gọi đi, cô cầm quần áo và túi xách lên, lúc bước qua bên người Chử Đồng kéo cánh tay của cô, " cô có phải là phóng viên hay ko? "
Chử Đồng gật đầu một cái, thần sắc trên mặt cô gái buông lỏng chút, " cô theo tôi cùng đi có được không? Tôi sợ tôi ứng phó không được. "
Chử Đồng nói một tiếng ' được', chuyện này tới vốn là ở trong phạm vi chức trách của cô, sau khi hai người cùng rời khỏi đây song song lên xe cứu thương, cô gái còn muốn gọi điện thoại, Chử Đồng hướng cô ta nhìn, " trước cấp cứu đi, cái bộ dáng này của cô ấy, kêu nhiều người hơn nữa tới cũng vô dụng, hơn nữa, cô ấy hẳn cũng không muốn bị người khác nhìn thấy. "
Cô gái nghe vậy, đem điện thoại thả lại trong túi xách. Xe cứu thương đem bọn họ đưa đi bệnh viện chuyên khoa bỏng tốt nhất Tây Thành, hai người chờ ở bên ngoài phòng cấp cứu, Chử Đồng không quên công việc, cũng muốn hỏi cho cẩn thận hơn chút.
Cô gái kia biết cô là phóng viên, ấp a ấp úng, Chử Đồng hỏi cô ta làm thế nào để liên lạc với thân nhân của người bị thương, cô gái ngồi bất động trên ghế, " cô có thể đừng đăng tin tức ra ngoài hay ko? "
" tại sao? " chuyện như vậy, Chử Đồng còn là lần đầu tiên gặp phải, " coi như tôi không viết cái tin tức này, cô thấy những người đã xuất hiện tại hiện trường ko? Bây giờ phương tiện nhiều như vậy, một cái weibo hoặc là giữa bạn bè, rất nhanh tất cả mọi người sẽ biết. "
Cô gái hai tay đang ôm mặt, " tôi là diễn viên. "
" cái gì? " Chử Đồng cũng không nghe rõ.
Cô gái lên tiếng lần nữa, " tôi là diễn viên, tôi không muốn vào lúc này lên tin tức, bạn của tôi cũng là diễn viên, nhưng cô ấy......" Cô ta nói xong lời cuối cùng, khóc không thành tiếng. Chử Đồng không rời tầm mắt, nhìn tuổi bọn họ cũng rất nhỏ, dáng vẻ này nhiều lắm khoảng chừng 20 là cùng, những người này, hẳn là nghệ sĩ dưới trướng của Dịch Lục Soát? Điều kiện gương mặt như vậy, bọn họ không toả sáng thì thôi, một khi toả sáng hẳn là kinh người.
Cô gái tựa hồ nhớ ra cái gì đó, vội vàng từ trong túi xách lôi ra điện thoại di động, trong miệng từng lần một nhớ tới, " Tứ ca, Tứ ca, tôi muốn tìm Tứ ca. "
Chử Đồng cảm giác lòng của mình giống như là bị người ta đấm ột cái, người khác không biết cô sẽ đau, chẳng qua nói đơn giản gọi là có thể làm cô đau đến không muốn sống. Cô không có chuẩn bị sẵn sàng muốn thấy Giản Trì Hoài, đúng vậy, bọn họ coi như là ly hôn, thật ra thì chia tay như vậy tốt vô cùng, không cần dây dưa, mặc dù ở cùng một thành phố, lại lâu như vậy tới nay cũng không chạm mặt. Nếu quả thật muốn gặp, cũng không nên là trong trường hợp như thế này, cô coi là cái gì? Vợ sao? Hay là vợ trước? Không, anh căn bản sẽ không ngay trước mặt người phụ nữ khác giới thiệu cô, bởi vì ở trước mặt người ngoài, bọn họ là người xa lạ mà thôi.
Cô gái tìm được dãy số gọi đi, sau đó đưa điện thoại di động áp hướng bên tai, Chử Đồng cầm túi đứng dậy, " cô nhớ thông báo cho người nhà của cô ấy ngay lập tức, tôi còn có chuyện, tôi đi trước. "
Chẳng qua là bước còn không có đưa ra đi, liền bị cô gái bắt được cổ tay, " đừng đi, không thể đi !"
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu