Hãy xem mỗi trở ngại là một cơ hội.

Tiến sĩ Wayne Dyer

 
 
 
 
 
Tác giả: Thánh Yêu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 169
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1044 / 10
Cập nhật: 2017-09-24 23:40:22 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 9 - Cho Đến Bây Giờ, Dù Không Nhiệt Yêu, Cũng Đã Nặng Tình
ầng chót Dịch Lục Soát.
Giản Trì Hoài ngồi bên cửa sổ, hai chân thon dài duỗi thẳng, ánh mắt nhìn về ngoài cửa sổ, bầu trời xanh biếc trong vắt tựa hồ không hề mang theo một chút tạp chất, sạch sẽ đến mức làm người ta không thoải mái, ít nhất trong tâm tư của Giản Trì Hoài nặng nề như vậy, xem ra trong mắt anh không cho phép có thứ gì đó quá mức tinh khiết.
Vậy mà, bên cạnh anh lại có một người như vậy, anh và cô rõ ràng là hai thế giới, lại bị ép buộc cột chung một chỗ. Anh vốn định thuận theo tự nhiên, nhưng hôm nay, có một số việc đang ở trong tầm mắt của anh, bao gồm lớp bảo vệ bên ngoài trở nên càng ngày càng mỏng, giống như tùy tiện chọc một ngón tay, bí mật bên trong sẽ lũ lượt tràn hết ra ngoài.
Mặc dù, Chử Đồng còn cách lớp này rất xa, nhưng ai có thể rõ ràng chuyện sẽ chuyển biến xấu như thế nào đây?
Trước kia Giản Trì Hoài không có tâm tư như thế, nhưng hôm nay, anh lại có ý niệm che giấu, anh không muốn có ngày nào đó phát sinh chuyện này.
Chử Đồng gục trên tay lái hồi lâu, cho đến khi màn đêm phủ xuống, cô ngồi thẳng dậy, muốn lái xe rời đi. Phía ngoài cửa xe chợt truyền tới đợt gõ cửa, có người đang kéo cửa xe, nhưng cô tính cảnh giác từ trước đến giờ luôn mạnh, thói quen vừa lên xe liền khóa trái.
Chử Đồng đem cửa sổ xe mở ra một kẽ hở an toàn, thấy đứng ở phía ngoài là một bóng người đàn ông hung hãn, cô mắt lộ ra cảnh giác, " có chuyện gì sao? "
" cô không phải là vẫn luôn điều tra chuyện nhóm người bán thận sao? Sợ như vậy làm cái gì? "
Chử Đồng nghe được câu này, cảm giác đc nguy hiểm, cô phát động cơ xe muốn rời đi, nhưng là đã không còn kịp rồi, cô ánh mắt liếc về một đồ vật gì đó ở sát cửa sổ xe mình, cô theo bản năng hai tay ôm lấy đầu, hướng phía bên phải tránh đi nhanh chóng, cửa sổ xe bị một lực đập mạnh mẽ đánh nát, ngay sau đó một bàn tay đưa vào tới, đem cửa xe đang khoá mở ra, nhanh chóng nắm lấy Chử Đồng, cơ hồ cả kéo cả lôi đem cô đi ra ngoài.
Chử Đồng hô to cứu mạng, xe đối phương liền dừng ở bên cạnh, cửa xe đã mở ra, cô bị nhét vào trong chỗ ngồi phía sau xe. Hai tay bị trói ở sau lưng, trên đầu bị chụp khăn bịt mắt, trước mặt tràn đầy một khoảng đen kịt.
Xe lướt qua lắc lư, cũng không biết vòng bao nhiêu đường, lúc này mới dừng hẳn. Bả vai Chử Đồng bị người ta bắt lấy, một cái liền bị kéo xuống, cô nhìn không rõ đường, đi được rất chậm, nhưng đối phương ko chút nào không cho cô cơ hội để dừng lại, đi tới trước một gian nhà ở, có người đem cửa phòng mở ra, sau khi cởi khăn bịt mắt trên đầu Chử Đồng, đem cô đẩy vào trong. Ánh mắt của cô thích ứng hồi lâu, lúc này mới từ từ mở ra, một luồng mùi vị nói không rõ xông vào mũi, Chử Đồng thấy căn phòng rộng khoảng mười mấy thước vuông bên trong xếp hai cái giường tầng hai người. Người đó đem dây trói trên tay cô cởi ra, lại đi sau lưng cô chợt đẩy xuống, " muốn biết rõ chuyện này, còn có cái gì so với bản thân trải qua tốt hơn đây? "
Bọn họ sau đó đi ra ngoài, đem cửa đóng lại, Chử Đồng thấy còn lại ba cái giường cũng đã có người ở, là ba người phụ nữ trẻ. Mọi người hờ hững hướng cô xem mắt, " cô cũng là tới bán thận ư? "
Chử Đồng đi tới, chỉ có một cái giường trên còn trống không, phía trên là cái chăn không biết đã bao nhiêu người đắp quá, bẩn thỉu không chịu nổi. Cô đứng ở nơi đó, " một thận bán bao nhiêu tiền, mà để cho tất cả mọi người đổ xô vào đây mà bán? "
" hơn hai vạn, còn không đáng tiền sao? " người phụ nữ ngồi bên cạnh ngẩng đầu nhìn hướng cô, " nó ở trên người chúng ta tới già cũng thế, huống chi, cắt đi một thận cũng sẽ không chết. "
Một người khác hướng cô liếc mắt, bất mãn khi nghe được lời như thế, trong giọng nói mang giễu cợt, " vậy cô tới làm gì, cô đừng bán a. "
Chử Đồng đứng tại chỗ, ngoài cửa, một trận âm thanh truyền tới, ngay sau đó cửa phòng bị mở ra, một tên đàn ông cầm bốn hộp cơm đi vào, sau khi bỏ lên trên bàn, còn bỏ lại mấy bình đựng nước. Ba người đang ngồi đứng dậy, đem hộp cơm cầm lấy đi, thức ăn rất kém cỏi, chính là cơm trắng với rau xanh, cái gì khác đều không có. Chử Đồng bò lên giường của mình, đem cái chăn đá xuống bên chân. Gian phòng này, vốn là có cửa sổ, là chỗ đầu giường của Chử Đồng, chẳng qua là bây giờ bị tấm gỗ ngăn lại, trong phòng cả ngày lẫn đêm chỉ bật bóng đèn mờ, ko phân biệt đc ngày đêm.
Bán đảo hào môn
Hôm nay công ty Giản Trì Hoài có một số việc, lúc trở về cũng đã tám giờ tối. Sau khi xe dừng hẳn, lại cũng không thấy xe của Chử Đồng, vào bên trong nhà vừa hỏi người giúp việc, nói là cô còn chưa có trở lại.
Giản Trì Hoài lên lầu trên thay bộ quần áo, đợi lát, vẫn là không thấy bóng dáng Chử Đồng đâu cả, anh dứt khoát cầm điện thoại di động lên bấm số điện thoại của cô, không nghĩ tới, lại là tắt máy.
Giản Trì Hoài trong lòng nhẹ nổi lên sự khác thường, Chử Đồng là chạy tin tức, có thể không tắt máy thì ko bao giờ tắt, trong túi xách lúc nào cũng cũng mang điện sạc di động, Giản Trì Hoài càng nghĩ càng cảm thấy có cái gì không đúng, anh vội vàng gọi điện thoại cho nhà họ Chử. Nhưng là, Lý Tĩnh Hương nói Chử Đồng căn bản không có trở về.
Người đàn ông ngồi hướng mép giường, gần mười giờ tối, vẫn không có tin tức của Chử Đồng. Cũng không lâu lắm, một cú điện thoại gọi đến cho Giản Trì Hoài, anh đứng dậy đi tới trên ban công, " alo. "
" Tứ ca, xe của Tứ tẩu ở trên đường Xuân Thịnh, cửa sổ xe bị người đập phá, ko biết làm sao, chung quanh không có phát sinh dấu vết tai nạn xe cộ. "
Giản Trì Hoài ngón tay cầm điện thoại di động chợt căng thẳng, " cậu nghĩ biện pháp, mang camera bên kia điều tra đi. "
" dạ. "
Bên kia truyền tới âm thanh cúp, Giản Trì Hoài vẫn duy trì động tác đặt điện thoại di động bên tai hồi lâu, cả người anh cứng ngắc đứng ở trên ban công, ánh mắt xuất thần nhìn chằm chằm hướng cửa chính. Trong thoáng chốc, giống như thấy được Chử Đồng tối hôm qua, anh trở về sớm, cô trở về muộn, anh thói quen ở trên ban công nhìn ra, cô cũng dần dần biết anh có thói quen này, mỗi lần về đến nhà, đều đứng ở trong sân, ngẩng đầu lên hướng anh vẫy tay, " Hi, em đã về rồi !"
Giản Trì Hoài bàn tay nắm chặt lan can, vùi lấp vào trong phía sau ghế sa lon. thời gian dường như ngừng trôi, cũng không biết lúc chuông đồng hồ đảo qua mấy vòng, cả tòa nhà Bán đảo hào môn đắm chìm trong yên tĩnh như chết chóc.
Một trận chuông điện thoại di động thẳng đến xé ra sự tĩnh mật này, Giản Trì Hoài cả người bật dậy từ trong ghế sa lon đứng lên, anh nhanh chóng nhận máy, mở miệng giọng nói mang theo khàn khàn, " có tin tức sao? "
" Tứ tẩu bị bắt lên một chiếc xe, nhưng truy tìm tung tích theo camera, lại biến mất ở Tân Hồ khu bên cạnh, điều tra biển số xe, là giả. "
Giản Trì Hoài bàn tay nhẹ đỡ ngạch, " còn có tin tức khác ko? "
" Tứ ca, Tứ tẩu đắc tội với người nào sao? Chiếc xe này trước có đi qua bệnh viện nhân dân khu phát triển, gần đây có mấy bài báo, không phải là cũng có liên quan tới bệnh viện đó sao? "
Giản Trì Hoài nói tiếng 'biết', liền kết thúc cuộc nói chuyện. Xem ra, có một số việc thật như đã định trước, vòng tới vòng lui, cuối cùng không tránh thoát khỏi vòng này. Anh không có dừng lại, lập tức một cú điện thoại gọi đến điện thoại di động của Tô Khanh Minh, lúc bắt máy, đối phương rất an tĩnh, Tô Khanh Minh mở lời, " tôi mới vừa đi đọc sách, cậu lại tới ầm ĩ tôi. "
" cậu giúp tôi điều tra một chút Chử Đồng đang ở đâu. "
" bà xã cậu, phải nên đi tra hành tung của tôi chứ. "
Giản Trì Hoài không có tâm tư cùng hắn nói giỡn, " cô ấy là bị nhóm người bán thận bắt đi rồi. "
Tô Khanh Minh trầm mặc hồi lâu, lúc này mới lên tiếng, " cậu không thể quản đc bà xã của mình sao? "
" quản hay ko là chuyện của tôi, tìm được hay không là chuyện của cậu, nhanh lên, đừng nói nhảm !"
Bên tai truyền tới tiếng vang cắt đứt cuộc nói chuyện, Tô Khanh Minh chửi 1 tiếng, đưa điện thoại di động để trước mặt nhìn, tên Giản Trì Hoài này ăn thuốc súng a? nhưng hắn biết Giản Tứ ca, coi như người nào chọc tới trên đầu anh, anh cũng từ trước đến giờ sẽ không để tâm tình mất khống chế, anh am hiểu nhất, chính là ko biểu lộ cảm xúc. Hôm nay, biến thành như vậy, xem ra hắn mà không giúp một tay, sáng mai Giản Trì Hoài không bóp chết hắn là không xong.
Thời gian, là một thứ mà không cách nào nắm bắt được trong lòng bàn tay. Bóng dáng của Giản Trì Hoài đứng trước lan can, trong gạt tàn thuốc đã chất đầy tàn thuốc, ngay cả bên chân cũng trải dày đặc tàn thuốc,con ngươi âm u thâm thuý rơi về hướng phía trước, đáy mắt lại thiếu mất đi một bóng dáng hoạt bát nhún nhảy. Giản Trì Hoài hung hăng hút một miệng khói, khói mù màu trắng mang theo nghĩ ngợi cùng lo lắng, từng chút rót vào lục phủ ngũ tạng của anh.
Khu nhà ở
Ngọn đèn trên trần nhà giống như luôn hoảng sợ, mặt khác ba cô gái kia, ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, lúc này hơn nửa đêm, đang cầm bộ bài tụ chung một chỗ để đánh. Chử Đồng chưa ăn cơm tối, cô đói đến nỗi bụng kêu ùng ục, nhưng lại chẳng muốn ăn 1 tí gì. Hai tay cô ôm chặt đầu gối, phần lưng dựa vào mặt tường cứng rắn lạnh như băng, cô không biết, Giản Trì Hoài có gọi điện thoại cho cô chưa, biết điện thoại di động của cô không ai nhận, có phải đang ở đâu đấy tìm cô?
Chử Đồng nghĩ tới đây, trong lòng có một làn nước ấm áp chảy đến, cô biết Giản Trì Hoài nhất định sẽ tìm cô, nhưng là......
Chử Đồng nặng nề thở ra khẩu khí, ở nơi này trong hoàn cảnh đơn sơ, trái tim ngược lại giống như bị ném vào trong một không gian chật chội,, rất nhiều chuyện ngay sau đó trào lên đến, chen đầy đầu óc của cô. Nếu quả thật theo như lời ba mẹ nói, lúc chị cô bệnh nặng nợ tiền nhà họ Giản, vậy bọn họ lại có quan hệ như thế nào với nhà họ Giản đây? Nhiều người như vậy đều cần cứu trợ, cũng không có tiền khám bệnh, tại sao phải chỉ trợ giúp ỗi nhà cô?
Tốt, coi như nói là ông nội thích đi, nhưng quyền quyết định ở trong tay Giản Trì Hoài, hôm nay, cô biết Giản Lệ Đề đã làm giải phẫu thay thận, lại biết chị cô có thể đã bán đi một thận, chỉ có hai thứ này liên lạc cùng với nhau, toàn bộ vấn đề mới có thể nghĩ thông suốt, mới có thể giải quyết một cách dễ dàng.
Chị cô bệnh nặng, nhất định là thật, nhà họ Giản cần một thận, cũng là thật, mà ba mẹ biết gia cảnh nhà họ Giản không tầm thường, có thể...... chị cô cũng không phải là bán thận, mà là lấy cái nội tạng này của mình, đổi lấy một cuộc hôn nhân cho cô. Chử Đồng nghĩ tới đây, hai tay càng ôm chặt đầu gối, nhà họ Chử cả đời cơm áo không lo, chẳng lẽ, thật là do dựa vào một cái thận của chị cô kéo dài mãi thế này sao?
Giản Trì Hoài đau lòng Giản Lệ Đề, tựa như anh nói, hận không thể xem cô như con gái mà đối xử, không có mười phần nắm chặt, cũng sẽ không tùy tiện để cho cô ấy làm giải phẫu. Trước đó, khẳng định cũng không có thiếu người đc đề cử, xem ra, chị cô phải là người có thận vô cùng tương xứng.
Không trách ba mẹ nói, bọn họ muốn hỏi tiền của Giản Trì Hoài, là đc ngay lập tức. Chử Đồng trước đây nghĩ tới hàng ngàn hàng vạn khả năng, thậm chí thiếu chút nữa tin tưởng lời nói của Đoàn Lại Hoằng, cho là Giản Trì Hoài và chị cô yêu nhau sâu đậm, xem cô như người thế thân, nhưng cô ngàn lần không nghĩ tới, chân tướng của chuyện này, lại còn có thể xảy ra như vậy.
Cô biết, đây đều là do cô suy đoán, nhưng cô cũng biết, chân tướng cách đây cũng không xa
Chử Đồng vùi đầu vào trong đầu gối, cô cũng bội phục mình, cho đến bây giờ, cô lại còn có lòng tư tưởng những thứ này. Hôm nay bị giam ở trong gian phòng nhỏ này, ngày mai còn không biết sẽ đối mặt với điều gì. Chử Đồng xốc lên tinh thần, nếu đã bước vào, cũng không có gì hốt hoảng hay chán chường, cô xuống giường, bước qua cầm lên bình nước, rót đầy nước ọi người. Cô cũng không ngại bẩn, trực tiếp ngồi vào mép giường chỗ các cô gái đang đánh bài, cô gái bên cạnh hướng Chử Đồng nhìn, " này, cô tại sao muốn bán thận? "
Chử Đồng đầu óc chuyển động thật nhanh, nếu như nói cô là bị bắt tới, các cô kia nhất định sẽ có điều giấu giếm, " trong nhà thiếu tiền cứu mạng. "
" ai, mọi người gặp gỡ cũng không sai biệt lắm. "
Chử Đồng nhìn một chút cô gái đang cầm bài trong tay, " nhưng là, nghe nói thiếu một cái thận, tương lai không thể làm việc hao tổn thể lực. "
" trước tiên vượt qua đc cửa ải trước mắt rồi hãy nói, " người đối diện, nhìn tuổi tác hơi lớn hơn chút, " làm nhà thiếu hai vạn đồng tiền, người ta đã sớm tìm tới cửa, nói là nếu ko trả, liền đập nát mái nhà của tôi, nhà này, tôi là muốn giữ lại cho con trai cưới vợ. "
Chử Đồng vừa nghe lời này, mấy người này đều là điển hình phụ nữ nhà quê, chắc chắn sẽ không dùng QQ tìm tin tức, " vậy mọi người là ai giới thiệu tới a? " chỉ sợ mọi người nổi lên nghi ngờ, cô dẫn đầu mở miệng nói, " tôi là tự mình ở trên web tìm diễn đàn QQ, sau đó bọn họ đi tới tìm tôi. "
Người phụ nữ ở bên cạnh dùng bài chỉ chỉ người bạn ngồi đối diện, " ba người chúng tôi ở cùng một thôn, có người đồng hương ở bên ngoài kiếm nhiều tiền, biết tình huống của chúng tôi, liền đưa chúng tôi đến đây. "
Chử Đồng nhẹ gật đầu, đôi bàn tay ma quỷ này,thật có đủ các loại hình dáng. " tôi có chút sợ, không biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì. "
" sẽ phải để cho cô ở nơi này, cho đến khi có thể hợp xứng, sau đó sẽ thu xếp qua đó làm giải phẫu. "
" giải phẫu ở đâu? "
" không biết, dù sao sẽ không ở nơi này, nhất định là bệnh viện. "
" chúng ta khẳng định cũng không có thể liên lạc với bên ngoài sao? " Chử Đồng đứng dậy, đi vòng vòng, trừ một cửa lớn, không có đường khác ra ngoài.
" đúng vậy, điện thoại di động cũng không thể dùng, cũng không thể gọi điện thoại cho người thân, nói thật gian phòng này bên ngoài trông thế nào, chúng tôi cũng không biết. "
Chử Đồng ngồi 1 lúc, đứng dậy trở lại trên giường, ngày hôm sau vừa rạng sáng, cửa bị khoá trái liền bị đẩy ra, đi tới là hai người phụ nữ, hướng về phía Chử Đồng đang nằm co rúc ở đầu giường nói, " xuống !"
Cô mở ra đôi mắt mờ mịt, tối hôm qua cơ hồ không thể nào chợp mắt, mới vừa rồi cảm thấy không được, lúc này mới dựa vào đầu gối muốn nghỉ ngơi 1 chút. Chử Đồng bị kéo xuống giường, sau khi bịt kín mắt liền bị mang đi ra ngoài. Cô đại khái rõ ràng, mình sẽ bị đưa đi làm xét nghiệm kiểm tra, cô đều là bị người cưỡng ép, bị mang đi như vậy, chắc chắn sẽ không là một bệnh viện chính quy.
Trên đường trở về, Chử Đồng bị nhét vào trong chỗ ngồi phía sau xe, người đàn ông lái xe cười khẽ, " bác sĩ Diệp là thua trong tay cô phải ko? "
Chử Đồng cắn răng không nói lời nào, bên cạnh có giọng của phụ nữ, " chờ hợp xứng với người ta, lập tức liền đem cô ta đi cắt. "
Tài xế càng phát ra cười không chút kiêng kỵ, " đúng vậy, còn có thể thu tiền hai bên, cứu hai cái mạng. "
Chử Đồng trong lòng rơi lộp bộp, " chẳng lẽ, cả hai thận của tôi các người cũng muốn lấy hết? "
" tại sao không được? chẳng lẽ còn giữ lại cô, để cho cô cắt luôn đường kiếm tiền của chúng tôi sao? "
Trở lại căn phòng ở, Chử Đồng đc lấy xuống khăn bịt mắt, mấy người còn lại đều có bộ dáng thấy nhưng ko nói gì, cũng nằm ở trên giường nghỉ ngơi, Chử Đồng trở lại trên giường, những người này cái gì cũng làm được, cô phải nghĩ biện pháp tự cứu mình mới được.
Ánh mặt trời lên cao chiếu phủ lên toà nhà cao tầng, xuyên qua bóng cây, xuyên qua bãi cỏ xanh biếc, trải lên cánh cửa từng lớp ánh sáng màu vàng kim. Trong Bán đảo hào môn, người giúp việc sáng sớm đang ở dưới lầu bận rộn, sân cỏ cần đc cắt tỉa, máy cắt cỏ ở dưới lầu đang được khởi động, trên ban công, người đàn ông vẫn duy trì tư thế ngồi như vậy hơn nửa đêm, hai tay anh đan nhau để ở trên đầu gối, người hơi nghiêng về phía trước. Hồi lâu sau, anh nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn bên ngoài, hết thảy, thật ra thì cùng sáng sớm hôm qua cũng không có khác biệt, chẳng qua là, bên cạnh anh ít đi một người mà thôi.
Tô Khanh Minh bên kia còn không có tin tức, Giản Trì Hoài cũng phái người đi ra ngoài tìm, anh đứng lên, cầm điện thoại di động lên xuống lầu.
Lầu dưới, người giúp việc thấy anh, lên tiếng chào hỏi, " Giản tiên sinh, ngài hôm nay thức dậy sớm như vậy. " lại thấy người đàn ông có cái gì không đúng, anh từ trước đến giờ luôn để ý, nhưng là lúc này, trong mắt rõ ràng hiện đầy tia máu, râu trên cằm cũng không cạo, trên người, mùi thuốc lá nồng nặc bay đi ko đc, cả người lộ ra chán chường ko thần sắc. Cùng anh chào hỏi, anh cũng không có để ý, chẳng qua là thẳng tắp đi vào bên trong phòng ăn.
Sau một lát, người giúp việc lần nữa tiến lên, " có cần lên lầu gọi Giản phu nhân rời giường ko ạ? "
Giản Trì Hoài đôi mắt nhắm lại, cánh môi mím rất chặt, anh nhẹ phất tay, " không cần. "
Người giúp việc trở lại phòng bếp,lúc đi ra lần nữa, liền thấy Giản Trì Hoài đứng cạnh cửa sổ sát đất trong phòng khách đi tới đi lui, bà cũng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua Giản Trì Hoài như vậy, trông như một người đang âu lo, chẳng qua là anh rất cứng rắn, không có bị tâm tình khống chế như vậy. Người đàn ông cuối cùng đứng lại trước cửa sổ, ngẩng đầu hướng ra phía ngoài nhìn, trong lòng anh đã chuẩn bị xong trường hợp xấu nhất, chỉ là biết rõ, anh lúc này, đặc biệt nhớ nhung bóng dáng của Chử Đồng, nhớ nhung giọng nói của cô, mới một buổi tối, anh đã chịu nổi. Từ lúc kết hôn đến nay, chưa bao giờ có chia lìa đến mức nóng ruột nóng gan như vậy, Giản Trì Hoài khẽ thở dài, đau đớn nhè nhẹ lũ lượt theo hô hấp kéo vào tim anh tê liệt.
Tầm chín giờ sáng, Tô Khanh Minh vội vàng chạy tới.
Đi vào phòng khách, thấy Giản Trì Hoài không nhúc nhích đứng ở trước cửa sổ, Tô Khanh Minh ho nhẹ tiếng, đi tới, " Trì Hoài.
Giản Trì Hoài híp tròng mắt hẹp dài một cái, " còn là không tìm được, có phải hay không? "
" dù sao nhiều chỗ như vậy, cũng không biết là tay sai của con cháu nhà ai. "
" xe kia không phải là trước đó đi qua bệnh viện sao? Dựa vào đầu mối này còn tìm không tới? "
Tô Khanh Minh đứng bên cạnh anh, " lúc cần quá gấp, đường dây này quá dài, lại quá hỗn loạn, bất quá tôi đã sai người tung tin ra ngoài, thấy cô ấy ai cũng không thể động một đầu ngón tay vào đc. "
" tôi chỉ sợ, chờ đến lúc chúng ta tìm đc, đã chậm !" lời này, từng chữ từng chữ tuôn ra trong hàm răng cắn chặt của anh, tròng mắt anh sắc bén, lộ ra loại âm hiểm, " nếu quả thật như vậy, lập tức đừng trách tôi không khách khí, tôi nhất định đem cái tổ chức rách nát đó, nhổ tận gốc !"
Tô Khanh Minh nhìn chằm chằm gò má của anh hồi lâu, Giản Trì Hoài thủ đoạn tàn nhẫn, hắn đã biết, cũng rõ ràng, nhưng anh nói anh sợ, tận tai nghe đc, Tô Khanh Minh cũng là lần đầu mới thấy.
" cậu yên tâm đi, đừng quá gấp gáp. "
Giản Trì Hoài kẹp điếu thuốc đi ra, anh cảm thấy cả người anh cũng nhanh bị mất khống chế, ngay cả Tô Khanh Minh đứng ở bên cạnh, anh cũng muốn đem hắn tới đây đánh một trận ko cần lý do, rút ra một điếu cuối cùng cũng không có thả vào trong miệng, mà là kẹp bên trong bàn tay.
Chử Đồng ngồi dựa vào trên giường, đến giờ ăn uống, có người đi vào đưa cơm, người phụ nữ ở giường dưới đưa cho cô một hộp cơm, " cô tốt xấu gì cũng nên ăn chút đi, cũng đã đến bước này, còn đày đoạ thân thể không qua được làm gì? "
Chử Đồng nhận lấy hộp cơm, cô tự nhiên muốn ăn, ăn no mới có thể có khí lực. Đến buổi tối, lần nữa có người đi vào đưa cơm, một nam một nữ, để xuống hộp cơm cũng không có lập tức rời đi. người đàn ông kia nhìn hướng lên Chử Đồng ở trên giường, " ngày mai, chúng ta sẽ thu xếp cho cô làm giải phẫu. "
Chử Đồng tiến lên đón tầm mắt của hắn, " anh đừng hù dọa tôi, thế nào cũng phải chuẩn bị cả một tuần. "
" dù cho có người tương xứng hợp thận hay là ko, cũng không giữ được cô, cô nghĩ không muốn thử một chút, nhìn tận mắt một phần thân thể của mình bị bỏ vào trong thùng đá sao? "
Chử Đồng cảm giác mình lúc này lập tức bị người ta ấn vào trong thùng chứa đầy nước đá, cô cả người phát ra lạnh lẽo, tưởng tượng đến cảnh tượng đó, không nhịn được run rẩy. Cô lúc này miệng lưỡi cũng ko nhanh nhạy nổi nữa, người đàn ông cười cười, xoay người rời đi.
Mấy người còn lại trong gian phòng đều hướng cô nhìn, tất cả cũng không nói thêm gì nữa.
Thời gian từng giây từng phút đau khổ trôi qua, cho đến một trận tiếng cửa mở chợt truyền tới trong tai, mấy người cũng chuẩn bị ngủ, nghe được trận động tĩnh này, bị dọa sợ đến ngồi dậy. Người đàn ông dẫn đầu đem đèn thắp sáng, " mau, đứng lên, đi !"
Mấy người hai mặt nhìn nhau, đối phương hiển nhiên chưa ọi người thời gian do dự, trực tiếp đem người từ trên giường kéo dậy, sau đó hướng bên ngoài đẩy đi, Chử Đồng nghe được bên ngoài còn có động tĩnh, giống như là toàn bộ người ở đây đều rút lui.
Người đàn ông đạp mép giường dưới, một tay bắt lại chân của cô, " xuống !"
Cô vội vàng xuống giường, đối phương lại đem cô hướng trên giường đẩy đi, kéo hai tay của cô, bắt cột vào thanh trụ giường. Chử Đồng ngẩng đầu nhìn hắn, " tại sao đem tôi trói lại nơi này? "
Người đàn ông dùng băng keo dán lên miệng của cô, sau đó lấy tay chỉ hướng cô gật một cái, chợt kéo khoé miệng cười quái dị, " trước đây đắc tội, thật là ngại quá a, thì ra là người nhà mình !" nụ cười của hắn trong đó mang theo giễu cợt, lại hung hăng liếc mắt cô.
Bên ngoài có tiếng xe hơi phát động, người đàn ông nhanh chóng đi tới cửa, đem đèn tắt ngúm. Bóng tối ngập tràn ùn ùn kéo tới, làm người ta có một loại hít thở không thông, Chử Đồng vểnh tai, chung quanh rất nhanh an tĩnh lại, tiếng động gì cũng đều không có.
Cô dùng chân hướng bên trên đá đá, nhưng bên cạnh không có gì cả, Chử Đồng hai tay giãy giụa, bị trói rất chặt,da chỗ cổ tay bị mài rách thật đau. Cô cũng không biết mình đợi bao lâu, cô hy vọng xa vời, Giản Trì Hoài sẽ đến cứu cô, hy vọng xa vời anh có thể không chỗ nào không thể xuất hiện, ở trước mặt cô, nhưng kia, tựa hồ chỉ là hy vọng xa vời mà thôi.
Đến nửa đêm, Chử Đồng dựa vào cột giường mệt mỏi hết sức, loáng thoáng nghe được giống như có tiếng bước chân ở đến gần, cô vểnh lên hai tai, trong miệng phát ra âm thanh mơ hồ, " ô ô ô, ô ô ô !"
Cửa bị người đạp bật ra, ngay sau đó, đối phương tựa hồ sờ soạng công tắc đèn trên vách tường, mặc dù ánh đèn mờ nhạt, nhưng nhất thời ánh sáng rất khó thích ứng, Giản Trì Hoài liếc nhìn Chử Đồng ngồi ở trên giường. Đầu cô rối tung xốc xếch, miệng bị dán băng dính, hai tay cũng bị trói lại, trong lòng anh nói thầm ngàn vạn lần thật may mắn, cả người giống như là từ trong nước trồi ra ngoài, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Giản Trì Hoài bước nhanh về phía trước, ngắn ngủi chỉ có mấy thước khoảng cách, bước chân lại nặng nề đến tựa như dính keo, một người ngày ngày bên cạnh ta, sau một khoảng thời gian lâu, ta sẽ cho là cuộc sống chính là như vậy, bình thản, thỉnh thoảng thú vị. vậy mà, cô lại đột nhiên có một ngày trống rỗng biến mất, cái thế giới này vẫn đang xoay chuyển, cuộc sống của người ta vẫn còn tiếp tục, chẳng qua là bên cạnh anh ít đi người như vậy, Giản Trì Hoài đi tới trước người Chử Đồng, anh từ từ ngồi xổm người xuống, Chử Đồng cũng thấy rõ ràng gương mặt đối diện này.
Cô vành mắt đỏ bừng, Giản Trì Hoài giúp cô xé đi băng dính, cô vừa há miệng, nước mắt tuôn rơi xuống.
Người đàn ông hai tay đỡ mặt của cô, ngón tay giúp cô lau nước mắt, trong con ngươi là yêu thương đau đớn không thôi, các loại tâm tình phức tạp cũng lần lượt thay đổi chung một chỗ, Giản Trì Hoài tiến lên trước, hôn lên trán của Chử Đồng, ánh mắt, mũi, miệng, gò má. Anh cũng không biết anh thế nào, chẳng qua là vào giờ khắc này, anh thật không bỏ được, ko buông ra đc, một chút xíu cũng không bỏ được.
Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP Tư Hôn Mật Ái - Bà xã VIP - Thánh Yêu