Bi kịch trong cuộc đời không phải là ở chỗ không đạt được mục tiêu, mà là ở chỗ không có mục tiêu để vươn tới.

Benjamin Mays

 
 
 
 
 
Tác giả: Ân Tầm
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: phan bilun
Upload bìa: Lý Mai An
Số chương: 239 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2312 / 27
Cập nhật: 2016-04-30 17:57:09 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 187 : Quan Hệ Mẹ Chồng Con Dâu
hật sao?'
Sầm Tử Tranh để mặc Cung lão phu nhân nắm lấy tay mình, hào hứng nói: 'Nếu như bà nội thích, con có thể thiết kế riêng cho bà mấy bộ!'
Tuy Cung lão phu nhân vào nhà chưa được bao lâu nhưng chỉ qua vài phút nói chuyện ngắn ngủi cô cũng nhận ra vài manh mối quan trọng.
Đầu tiên là Trình Thiến Tây, bà rất hiếu thuận với mẹ chồng mình, cho dù lòng đầy bất mãn bà cũng không phản bác mà vẫn tươi cười với mẹ chồng.
Thứ hai, Cung lão phu nhân tỏ rõ sự ưa thích của bà đối với cô, nhìn thấy như vậy, trong lòng Trình Thiến Tây nhất định rất khó chiu, đồng thời chắc cũng cảm thấy không công bình cho nên cô càng phải cẩn thận điều tiết mối quan hệ này.
Cung lão phu nhân nghe Sầm Tử Tranh nói vậy bà cười càng tươi, vỗ nhẹ lên tay cô: 'Xem, đứa cháu dâu này thật hiểu chuyện làm người ta không thương cũng không được!'
Đứng ở bên cạnh Trình Thiến Tây hơi lộ ra vẻ bất mãn nhưng bà cũng không nói nhiều, chỉ nhẹ nhàng cự tuyệt: 'Con không quen mặc những bộ quần áo thương hiệu khác, không cần tính phần con!'
Sầm Tử Tranh hơi sững người sau đó ngượng ngùng cười, không nói gì.
Lúc này Cung Quý Dương mới đứng dậy, thuận tay kéo cả Sầm Tử Tranh cùng đứng lên nhìn Cung lão phu nhân nói: Bà nội, Tử Tranh hôm nay đã mệt cả một ngày rồi, bọn con xin phép về phòng trước, đợi khi nào chúng con đi du lịch trở về, Tử Tranh sẽ cùng bà nói chuyện nhiều hơn, được không?'
Cung Quý Dương cũng nhìn ra vẻ bất bình trên mặt mẹ mình, nếu như còn tiếp tục nữa, hắn cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì nên tốt nhất là dời đi sự chú ý của bà.
Nào ngờ Cung lão phu nhân nghe vậy trên mặt liền lộ vẻ nghi hoặc, sau đó mới hỏi: 'Hai đứa định ngày mai đi nghỉ tuần trăng mật sao?'
Cung Quý Dương ôm Sầm Tử Tranh sát vào lòng, nhẹ gật đầu.
Cung lão phu nhân nhìn sang Trình Thiến Tây, 'Thiến Tây à, chẳng lẽ con không có sắp xếp buổi ra mắt sao?'
Trình Thiến Tây hơi nhíu mày, sau đó cung kính trả lời: 'Con thấy vẫn chưa đến lúc tổ chức buổi ra mắt, cho nên vẫn chưa sắp xếp!'
'Thật là hồ đồ!'
Cung lão phu nhân nghe vậy vừa vỗ bàn vừa nhìn con dâu quát.
'Con đã cưới con dâu vào nhà, sao có thể nói là tạm thời chưa sắp xếp chứ? Chẳng lẽ con còn không muốn thừa nhận chuyện này hay sao?'
Lời lẽ qua lại giữa hai người khiến Sầm Tử Tranh như rơi vào sương mù, buổi ra mắt? Cái gì gọi là buổi ra mắt?
Cô nhìn Cung Quý Dương, trong mắt toàn là nghi vấn nhưng Cung Quý Dương lại nhìn cô, tỏ vẻ "anh cũng không biết".
Lúc này Cung Doãn Thần mới đứng dậy giải vây cho vợ: 'Mẹ, buổi ra mắt nhất định sẽ tổ chức, chỉ là lần này hôn lễ của Cung Quý Dương tổ chức sớm hơn dự kiến cho nên trong thời gian hai đứa đi hưởng tuần trăng mật bọn con sẽ chuẩn bị cho buổi lễ ra mắt. Đợi hai đứa trở về thì sẽ tổ chức buổi lễ ra mắt đúng ngày!'
'Vậy sao được chứ? Quy tắc làm sao có thể tùy tiện làm hỏng được chứ?'
Cung lão phu nhân thẳng thừng cự tuyệt: 'Mục đích tổ chức buổi lễ ra mắt là để mọi người biết đến nữ chủ nhân tương lai của nhà họ Cung, đây là quy tắc đã có từ khi ta được gả về đây. Sau khi tổ chức xong buổi lễ ra mắt mới được đi hưởng tuần trăng mật gì đó. Doãn Thần, Thiến Tây, lúc hai đứa kết hôn ta có trì hoãn buổi lễ ra mắt ngày nào không?'
Cung Quý Dương lúc này mới hiểu ra chuyện buổi lễ ra mắt là thế nào, hắn cười ngồi xuống trở lại bên cạnh Cung lão phu nhân: 'Bà nội, hôm nay là ngày đầu tiên Tử Tranh về nhà chúng ta, buổi lễ ra mắt đó đợi chúng cháu đi nghỉ tuần trăng mật về rồi tổ chức cũng không muộn mà. Con nghĩ mẹ con cũng nghĩ như vậy!'
'Con đó, đúng là tiểu tử thối!' Cung lão phu nhân sủng nịch vỗ vai cháu trai: 'Đây là quy tắc lâu đời của nhà họ Cung chúng ta, chẳng lẽ con nhất định phải phá hỏng sao?'
'Quy tắc là do con người định ra mà, bằng không thì bắt đầu thay đổi từ đời của con, có được không?' Cung Quý Dương nửa đùa nửa thật nói.
'Con đó, nếu như ông nội con còn sống nhất định đã phạt con vì cái tội nói năng lung tung rồi. Những lời này tuyệt đối không được nói!' Cung lão phu nhân ra vẻ tức giận, nói.
'Mẹ...'
Trình Thiến Tây lúc này mới lên tiếng: 'Buổi ra mắt nhất định sẽ cử hành nhưng trước khi cử hành, Tử Tranh còn cần phải học tập nhiều quy củ và lẽ tiết. Nếu như cái gì cũng không hiểu, đợi đến lúc buổi chiêu đãi thực sự diễn ra, con nghĩ ngoại trừ lo lắng, cái gì cô ta cũng không biết làm!'
Cách nói của bà tuy rất không khách khí nhưng Tử Tranh nghe bà nói cũng không thể không tán đồng cách nghĩ của bà.
Đúng vậy! Sầm Tử Tranh vốn không biết buổi ra mắt gì đó là thế nào chứ đừng nói đến việc làm nhân vật chính của buổi tiệc. Cô hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, hôm đó nhất định sẽ có rất nhiều người thuộc cả giới chính trị lẫn kinh doanh đến chúc mừng, nghĩ đến đây cô dù muốn khẩn trương cũng không được.
Cung lão phu nhân thấy Trình Thiến Tây nói năng lời lẽ hùng hồn, bà nhìn sang Sầm Tử Tranh, nói: 'Tử Tranh đứa bé này vừa nhìn đã biết thông minh lanh lợi, những lễ nghi rườm ra này không học cũng được!'
'Mẹ...'
Trình Thiến Tây nghe câu này của Cung lão phu nhân, trong lòng càng thấy bất bình, 'Lúc con vừa được gả vào nhà họ Cung, mẹ cũng đâu có nói như vậy!'
Đây cũng là lần đầu tiên bà lên tiếng phản bác mẹ chồng mình, điều này cho thấy trong lòng bà cũng không thoải mái chút nào.
Không ngờ mẹ chồng thường ngày vẫn đối với mình khắt khe như thế lại có thể tìm mọi cách bênh vực đứa cháu dâu, chuyện này bảo bà sao không tức giận cho được chứ.
Nhìn thấy tình huống không ổn, Sầm Tử Tranh cắn môi, cố nở nụ cười nhìn bà rồi nhìn Cung lão phu nhân, nói: 'Bà nội, thực ra mẹ làm như vậy cũng là vì nhà họ Cung thôi. Bằng không thì thế này, tuần trăng mật của chúng cháu tạm thời dời lại, buổi lễ ra mắt thì vẫn tiến hành như vậy mấy ngày chuẩn bị cho buổi lễ gặp mặt thì phải nhờ mẹ dạy con một chút những lễ nghi cần thiết, như vậy được không?'
Cung Quý Dương nhìn vợ mình, trong mắt không giấu được sự bội phục và đau lòng.
Bội phục là vì cô có thể cùng lúc suy nghĩ cho cảm thụ của cả mẹ chồng lẫn bà nội, một mặt không phá hỏng quy tắc cử hành lễ ra mắt trước tuần trăng mật của bà nội còn mặt khác cũng là thỏa mãn tâm lý muốn răn dạy con dâu của mẹ chồng.
Còn đau lòng là vì, cô vốn có thể yên tâm hưởng thụ tuần trăng mật nhưng lại vì hòa giải mối quan hệ trong nhà mà lựa chọn các lễ tiết khô khan kia.
Quả nhiên, lời đề nghị của Sầm Tử Tranh khiến Cung lão phu nhân rất vui, mà đồng thời cũng khiến nỗi bất bình trong lòng Trình Thiến Tây giảm bớt ít nhiều.
Đêm đã khuya lắm, vạn vật dường như đã chìm trong giấc ngủ...
Khi Cung Quý Dương bước ra từ trong phòng tắm, Sầm Tử Tranh sớm đã ngủ rất say sưa.
Nhìn cô hắn không khỏi mỉm cười, bước đến gần Cung Quý Dương không gọi cô mà cứ thế lẳng lặng nhìn cô. Nhìn, nhìn, hắn liền không nhịn được vươn tay vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của cô, làn da mượt mà, xúc cảm mềm mại như da của một đứa bé, vẻ mặt trong lúc ngủ của cô cũng ngọt ngào như một đứa bé.
Xem ra cô mệt chết rồi bằng không hắn chỉ đi tắm thôi mà cô đã ngủ say sưa thế này.
Vốn hắn đau lòng cho cô vì thế nên mới đề nghị không đến Cung Viên mà đến ở trong căn biệt thự của hắn. Không ngờ cô gái này lại quật cường như vậy, hơn nữa, vì muốn cho mẹ chồng và bà nội được vui mà tạm thời hủy bỏ cả tuần trăng mật đã sắp xếp sẵn.
Những điều cô làm bảo sao hắn không thương cô được?
Mang theo vô hạn quyến luyến Cung Quý Dương hôn lên trán cô nào ngờ mùi hương thanh mát chỉ của riêng cô cứ những một loại tơ mềm cứ quẩn quanh trong từng hơi thở của hắn khiến hắn dần có cảm giác muốn ngừng mà không được, hơn nữa chỉ có hôn thôi không đủ thỏa mãn hắn.
Nụ hôn dịu dàng chợt trở nên tham lam, trở nên cuồng dã càng trở nên đầy tính xâm lược...
Đôi môi gợi cảm dời từ vầng trán thanh khiết của cô dần trượt xuống đến chóp mũi xinh xắn, đôi môi anh đào ướt át sau đó gương mặt tuấn tú vùi nơi vùng gáy trắng nõn tỏa mùi hương thơm mát đầy dụ hoặc, nhẹ nhàng cắn mút, tận hưởng sự ngọt ngào của cô...
'Ưmm...'
Có lẽ vì sự khua động của Cung Quý Dương đã làm Sầm Tử Tranh tỉnh giấc, một tiếng rên khẽ thoát ra từ đôi môi anh đào của cô, mơ hồ thôi nhưng lại càng khơi dậy ham muốn của hắn.
Tối ngay, nói một cách nghiêm túc, là đêm tân hôn của hắn và Tử Tranh.
Chỉ có điều, cô dâu mới của hắn xem ra mệt quá rồi, Cung Quý Dương một lần rồi lại một lần cố đè nén dục vọng của mình xuống nhưng cuối cùng cũng không có cách nào khống chế!
Không kìm được, Cung Quý Dương nở một nụ cười khổ... xem ra cả đời này hắn cũng không thể thoát khỏi tay cô rồi, chỉ nhìn cô đang ngủ thôi mà lại có thể khơi dậy sự trìu mến và ý thức chiếm hữu của hắn, chỉ có mỗi một Sầm Tử Tranh!
Nụ hôn khi hời hợt khi sâu lắng cuối cùng cũng đánh thức Sầm Tử Tranh, khi cô mở đôi mắt còn mơ ngủ thì mới phát hiện, thì ra không phải là trong mộng!
'Quý Dương...'
Tiếng kêu của cô vừa thốt lên thì ngay lập tức, đôi môi anh đào đã bị Cung Quý Dương khóa lại!
Mang theo một nỗi xúc động và quyến luyến, Cung Quý Dương hôn cô đến gần như không thở nổi thì mới chịu buông cô ra, vẻ mặt hưng phấn nhìn gương mặt nhỏ nhắn sớm đã vì thẹn thùng mà đỏ ửng.
'Thực xin lỗi, anh làm em thức giấc phải không? Nằm xuống ngủ lại đi!'
Hai tay Cung Quý Dương ấn lấy vai Sầm Tử Tranh để cô nằm xuống rồi giúp cô kéo chăn lại nhưng bàn tay nhỏ nhắn của Sầm Tử Tranh chợt kéo tay hắn lại...
'Tranh Tranh...'
'Ôm em đi, Quý Dương...'
Cô thấp giọng gọi, mềm mại như một chú mèo con.
Vừa nghe những lời này của cô, lòng Cung Quý Dương đã mềm nhũn, sự dịu dàng thuận theo khó có của cô khiến hắn càng thêm xúc động không thôi. Hắn trèo lên giường nằm cùng với cô, cánh tay vươn ra để cô gối đầu lên tay mình, rồi rất nhanh Sầm Tử Tranh thấy mình bị vây hãm trong một lồng ngực dày rộng và rắn rỏi.
'Vật nhỏ, là em quyến rũ anh trước!'
Cung Quý Dương thốt lên một câu kháng nghị đầy ái muội bên tai cô rồi môi càng lúc càng dời xuống, hơi thở ái muội phớt qua má cô: 'Em nên biết anh muốn em đến mức nào, thậm chí là sẽ mặc kệ em đang mệt đấy!'
Sầm Tử Tranh nghe mà như không nghe, cô vùi gương mặt nhỏ nhắn vào lồng ngực hắn, bàn tay nhỏ nhắn luồn vào trong áo choàng tắm của hắn, phủ lên làn da ấm áp của hắn...
'Quý Dương, cho đến lúc này em mới cảm thấy an toàn, cảm thấy hoàn chỉnh...'
Cô cất tiếng, giọng mềm mại thì thầm rồi ngẩng lên nhìn hắn, dưới ánh đèn pha lê, đôi môi cô càng thêm phần hồng nhuận nổi bật trên làn da trắng sứ...
'Tình yêu, bởi vì có anh nên mới hoàn chỉnh...'
Cả người Cung Quý Dương đều chấn động, một cảm giác ấm áp và thỏa mãn chảy suốt cả người hắn rồi ngấm sâu vào nội tâm. Hắn không lên tiếng, chỉ nhẹ vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của cô, ngón tay thon dài nhẹ nâng cằm cô lên, từ từ cúi xuống...
Nhìn gương mặt tuấn tú gần như hoàn mỹ kia chậm rãi đến gần, Sầm Tử Tranh thẹn thùng nhắm mắt lại...
Nụ hôn mang theo vô hạn trìu mến âu yếm đáp xuống bờ môi non mềm của cô nhè nhẹ cắn mút, đầu lưỡi mơn man trên môi cô rồi trở nên cuồng dã tận tình hút lấy sự ngọt ngào của cô...
Bầu trời đêm nay cực kỳ tĩnh lặng, ngay cả những vì sao dường như cũng đều đi ngủ cả, ánh trăng hiền hòa nghiêng soi xuống căn phòng đang tràn ngập tình yêu và sự lãng mạn khiến nó càng giống như trong một giấc mộng đẹp.
...
Kích tình qua đi, Sầm Tử Tranh sớm đã mệt đến thở hồng hộc, những giọt mồ hôi lấm tấm làm ướt vầng trán cô, Cung Quý Dương để mặc cô gối lên ngực mình, hưởng thụ cảm giác mềm mại từ nơi cô.
Một cảm giác hạnh phúc chọt trào dâng trong lòng...
Chu đáo giúp cô lau đi những giọt mồ hôi trên trán, trong đôi mắt tà tứ lúc này chỉ còn lại nhu tình...
'Tranh Tranh...'
Hắn trìu mến gọi, 'Anh biết em không muốn để cho bà nội và mẹ bất hòa nhưng cũng đừng nên dùng cách trì hoãn tuần trăng mật này chứ? Ngày mai đợi em nghỉ ngơi cho khỏe rồi, chúng ta trực tiếp đáp máy bay tư nhân đi tuần trăng mật thôi!'
Máy bay tư nhân của Cung Quý Dương vốn đang đáp ở sân bay riêng trong Cung Viên, lúc nào cũng có thể điều động.
'Đừng, Quý Dương...'
Sầm Tử Tranh vội lên tiếng cản lại.
'Dù sao em đã làm dâu nhà họ Cung, cũng không nên trốn tránh những chuyện này, cho dù em cũng đã từng nghĩ đến chuyện trốn tránh nhưng cũng không thể trốn cả đời được. Em nghĩ phải làm tốt quan hệ mẹ chồng con dâu mới được, hơn nữa... còn quan hệ giữa mẹ với bà nội nữa!'
Cung Quý Dương nghe vậy mỉm cười nói: 'Em đó, cứ thích làm trái lời anh thôi. Anh chỉ là muốn em qua kỳ du lịch trăng mật này thả lỏng một chút tâm tình mà thôi!'
Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ - Ân Tầm Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ