Nên coi những thất bại trong quá khứ là động cơ để hành động, chứ không phải lấy đó làm lý do để bỏ cuộc.

Charles J. Given

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1350
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4094 / 109
Cập nhật: 2015-09-25 13:21:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 951: Ngươi Không Nên Uy Hiếp Của Ta (2)
hẽ cắn răng, Xích Ngạo Tuyết sắc mặt đại biến, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, nói:
- Ngươi muốn điều gì?
Nhạc Thành không đáp lời, trong tay thủ ấn biến hóa, hai tay xuất hiện một mảnh thanh mang hướng tới Xích Ngạo Tuyết quấn quanh.
Chờ Nhạc Thành đi tới bên cạnh Xích Ngạo Tuyết thì Xích Ngạo Tuyết đã bị thanh mang bao lấy, cả người không thể nhúc nhích, ánh mắt sợ hãi nhìn Nhạc Thành.
- Ta muốn làm cái gì, chính là muốn làm một chút chuyện tình Cực Sắc Đạo Nhân chưa làm xong mà thôi, ta thấy ngươi thì nên làm sao bây giờ.
Nhạc Thành tà tà cười, hai tay nhằm vào khu vực ngạo nhân của Xích Ngạo Tuyết xoa bóp, theo trước ngực đến ngọc mông, sau đó đến ấn khu vực cấm cũng không buông tha, còn cách quần áo Nhạc Thành tựa hồ không giải hận, tiếp tục cửi hết quần áo lộ cả da thịt.
Làn da trắng như mỡ dê dịu dàng, lại phát ra quang mang thánh khiết, hai tay Nhạc Thành suồng sã du động, một lát sau, Nhạc Thành cảm giác được chính mình cũng có phản ứng.
- Hừ, ngươi dám hiếp ta, cho dù ngươi là La Thiên thượng tiên, là tiên nữ thì thế nào.
Nhạc Thành trong lòng đã giải hận, đây chính là tiên nữ, da thật là bóng loáng, xúc cảm cũng không sai.
Xoa nắn một canh giờ sau, Xích Ngạo Tuyết nhìn Nhạc Thành, sắc mặt trắng bệch, không biết kinh ngạc hay bị dọa tới, miệng không nói ra lời.
Nhạc Thành cố nén ở trong lòng phản ứng, châm chọc nói:
- Xích Ngạo Tuyết, nhớ kỹ lần sau đừng uy hiếp ta sợ nữa, hôm nay trong sơn động hết thảy ngươi dám nói ra, ta sẽ đem ngươi lột sach, đến lúc đó cả nam nhân Tiên Ma giới đối với ngươi đều có hứng thú.
Lúc này Xích Ngạo Tuyết, giống như không biết Nhạc Thành nói cái gì, đôi mắt đẹp tựa hồ mất đi sắc thái, cả người đờ đẫn ngu ngơ, giống như thất hồn vậy.
- Nhớ kỹ, hết thảy giữ bí mật, nếu không ngươi sẽ biết.
Nhạc Thành thản nhiên nói, trong tay nhịn không được nhằm bộ ngực Xích Ngạo Tuyết sờ soạng một phen.
Lúc này Xích Ngạo Tuyết đã đờ người ra, hai mắt thất thần, sắc mặt trắng bệch, tựa hồ không có phục hồi tinh thần lại.
- Quên đi, ta còn cứu ngươi ra ngoài trận này.
Nhạc Thành khống chế được tà niệm trong lòng, sơn động này không an toàn, chính mình cũng không biết bọn Lang Lễ ở địa phương nào.
Về phần Lang Lễ cùng Diễm Ma, đám người Thanh Đồng, Nhạc Thành cũng không lo lắng, thực lực Lang Lễ, cả Cực Nhạc Thành cũng không có người nào có thể làm gì được, thực lực Diễm Ma cũng không yếu, tại Mê Vụ Tùng Lâm tự bảo vệ mình cũng không có vấn đề.
Nhạc Thành đem Xích Ngạo Tuyết trực tiếp thu vào trong trữ vật giới chỉ, thu thập sơn động hết thảy, sau đó cũng ly khai sơn động. Cực Sắc Đạo Nhân đã chết rồi, bố trí cấm chế ở trong sơn động cũng tự nhiên mất đi tác dụng.
Ly khai sơn động, dựa theo nguyên thần trí nhớ của Cực Sắc Đạo Nhân, Nhạc Thành đi ra bên ngoài, dọc theo đường đi ngẫu nhiên đụng phải mấy Thiên tiên cùng Thiên ma, đều bị Nhạc Thành xảo diệu né tránh.
Mà ngày thứ ba, Nhạc Thành cảm ứng được chỗ của Lang Lễ cùng Diễm Ma, đám người Thanh Đồng, tìm được mọi người rồi, Nhạc Thành lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, chính bản thân lúc này mới xem như tạm thời an toàn.
- Chủ nhân.
- Lão ba.
Đám người Lang Lễ, Thanh Đồng, Diễm Ma mấy ngày nay ở trong trận tìm kiếm Nhạc Thành, kết quả không có tìm được, chính mình ngược lại đều không ra được.
- Chúng ta ra ngoài nói sau.
Nhạc Thành nhìn mọi người nói, nhìn thấy tất cả mọi người không có việc gì, trong lòng cũng yên tâm.
Một ngày sau, mọi người ra khỏi trận pháp tới một chỗ khe sâu, chung quanh sương mù tràn ngập, cho dù là Nhạc Thành thi triển pháp lực, cũng chỉ có thể thấy rõ ba nghìn thước mà thôi.
- Chủ nhân, người làm thế nào đem nha đầu kia mang ở tại trên người.
Bên khe sâu, Nhạc Thành cầm trữ vật giới chỉ của Xích Ngạo Tuyết ném xuống đất, nhất thời làm cho đám người Lang Lễ cùng Diễm Ma hoảng sợ, không biết chủ nhân làm như thế nào đem La Thiên thượng tiên biến thành bộ dáng hiện tại, nhất thời tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Nhạc Thành.
- Chúng ta đi thôi, rời đi rồi nói.
Nhạc Thành không có để ý ánh mắt của mọi người, hiện tại hắn muốn rời khỏi Mê Vụ Tùng Lâm, lúc này Tiên Đạo liên minh cùng Ma Đạo liên minh cũng đã đi tìm Cực Sắc Đạo Nhân.
- Chủ nhân, nha đầu kia chính là nữ nhi của Cực Nhạc Thành thành chủ, chẳng lẽ chúng ta...
Lang Lễ nói, trong mắt là một đạo sát ý, Lang Lễ cũng không để ý cái gì Tiên Đạo liên minh cùng Cực Nhạc Thành thành chủ.
- Mặc kệ là ai, chúng ta hiện tại đi.
Lang Lễ chưa nói hết, Nhạc Thành liền chặn ngang lời của Lang Lễ, nữ nhân này Nhạc Thành cũng không quản, đem nàng mang ra đã là tiện nghi rồi, sau khi do dự một chút, Nhạc Thành cũng mở ra cấm chế Xích Ngạo Tuyết.
- Chúng ta đi.
Nhạc Thành nói xong, đi về phía trước, đám người Lang Lễ nhìn thoáng qua Xích Ngạo Tuyết cũng biến mất ngay tại chỗ, mọi người cũng mặc kệ Xích Ngạo Tuyết, huống chi Lang Lễ vốn có ý muốn đánh chết Xích Ngạo Tuyết.
- Nhạc Thành, đừng để ta tìm được ngươi, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Xích Ngạo Tuyết thật lâu mới hồi phục tinh thần lại, sau khi đứng dậy, nhìn chăm chú vào địa phương Nhạc Thành biến mất lớn tiếng nói.
- Đáng tiếc, đáng tiếc.
Một chỗ trong rừng cây, Nhạc Thành nhẹ giọng lắc đầu không thôi.
- Chủ nhân, ngươi làm sao vậy, chẳng lẽ người luyến tiếc nha đầu kia sao, nha đầu kia mặc dù có vài phần nhan sắc, nhưng cũng không thể ngươi nhớ mãi không quên.
Diễm Ma cười hỏi.
- Không có gì.
Nhạc Thành thở dài một hơi, trong lòng thầm tiếc Âm Dương Kính, bảo vật kia uy lực cực lớn, chính là khó có được, chính là biết chiếm lấy bảo vật này có thể rước lấy phiền toái, cho nên Nhạc Thành đối với bảo vật kia nhớ mãi không quên.
- Chủ nhân, Cực Sắc Đạo Nhân cũng không biết chốn ở chỗ nào, chúng ta làm sao tìm được?
Thú Ma nói.
Nhạc Thành nói:
- Không cần quay lại, chúng ta đi ra ngoài Mê Vụ Tùng Lâm đi.
- Chủ nhân, chưa có tìm được n Cực Sắc Đạo Nhân, chẳng lẽ chúng ta trở về như vậy sao?
Vạn Biến Thiên Ma hỏi.
- Đúng rồi Thiên ma, ngươi, Vạn Biến Ma Công có thể biến hóa bộ dáng chính mình hay không?
Nhạc Thành nhìn Vạn Biến Thiên Ma hỏi.
- Vạn Biến Ma Công tu luyện cực kỳ khó khăn, người bình thường tu luyện, trong một trăm người thành công một mà thôi, nhưng chủ nhân muốn tu luyện dễ dàng hơn.
Vạn Biến Thiên Ma nói, trong lòng không biết chủ nhân muốn tu luyện làm cái gì.
- Thế thì tốt quá, ngươi trước dạy ta, chờ ta học xong cũng có chút bảo đảm.
Nhạc Thành cao hứng nói, không thể nghi ngờ nếu Xích Ngạo Tuyết đem chuyện chính mình đánh chết Cực Sắc Đạo Nhân nói ra, thì hắn cũng chỉ có thể trở thành đối tượng truy nã của Tiên Đạo liên minh cùng Ma Đạo liên minh, đến lúc đó hắn có thủ đoạn Vạn Biến Thiên Ma, cũng an toàn hơn.
---o0o---
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Vũ Phong Tu Chân Giả Tại Dị Thế