Biển lặng không làm nên những thủy thủ tài giỏi.

Tục ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1350
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4094 / 109
Cập nhật: 2015-09-25 13:21:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 522: Huyễn Yêu
ược rồi, chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành nhìn Thanh Đồng nói, lập tức thân hình rơi xuống mặt đất.
- Ngươi bổ trí cấm chế quá yếu, ta một mắt cũng có thể nhìn thấy được.
Thanh Đồng sau khi hạ xuống, nhìn Nhạc Thành nói, ánh mắt chăm chú nhìn về phía bên trái, ở đây chính là chỗ mà Nhạc Thành bố trí cấm chế.
Nhìn Thanh Đồng, sắc mặt Nhạc Thành biến sắc, hắn lập tức cười khổ một tiếng, sau đó, thủ ấn trong tay đánh ra thu hồi cấm chế, lúc này cửa sơn động xuất hiện ở trước mặt mọi người.
- Nhạc Thành, ngươi không sao chứ, có gặp nguy hiểm gì không.
Cấm chế vừa mở ra, Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan, Tôn Thi Thi và đám Hắc ưng đi ra, một ngày qua đi không có thấy Nhạc Thành trở về, trong lòng chúng nữ đã sớm sốt ruột vô cùng, nhưng do Nhạc Thành bố trí cấm chế, chúng nữ cũng không ra khỏi sơn động được, chỉ có thể lo lắng mà thôi.
- Ta không sao, sáng mai chúng ta đi.
Nhạc Thành nhìn mọi người nói, trong thung lũng yêu thú đã tán đi, lại có Thanh Đồng đi cùng, về sau gặp Yêu thú cũng không cần lo lắng nữa.
- Ồ, Nhạc Thành, tiểu hài tử này là ai, ngươi từ nơi nào mang về vậy, lại đáng yêu như vậy.
Tôn Thi Thi nhìn thấy Thanh Đồng bên người Nhạc Thành, không khỏi kinh ngạc, lập tức ưa thích ngay, nàng đi tới trước mặt Thanh Đồng, sau đó sờ lên đầu Thanh Đồng nói.
- Đúng vậy, Nhạc Thành, chàng từ nơi nào mang về tới.
Yến Hiểu Kỳ nghi ngờ hỏi, nàng nhìn thấy Thanh Đồng thoạt nhìn cao một thước, là tiểu hài tử khoảng mười tuổi, trên mặt ngây thơ vô cùng.
- Sau này ta nói cho các ngươi rõ.
Nhạc Thành nhìn chúng nữ ưa thích Thanh Đồng, trong lòng thầm nghĩ, nếu chúng nữ gặp được bản thể Thanh Đồng thì đã sớm dọa chạy rồi.
Phi hành nhiều giờ, cộng thêm công kích của Thanh Đồng, Nhạc Thành lúc này cần khôi phục thực lực, lập tức tiến nhập trong sơn động điều tức, hắn quyết định sáng ngày mai đi qua dãy núi.
Vì an toàn mấy người Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành vào sơn động, sau đó lấy ra mấy viên đan dược giao cho Thanh Đồng.
Thanh Đồng lại ăn vào đan dược, lập tức không để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người, sau đó khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện, mấy viên đan dược này phẩm chất không phải rất cao nhưng ước chừng thất cấp, Thanh Đồng cũng cần tiêu hóa từ từ, mà số lượng khoảng chừng mười khỏa, Thanh Đồng cũng cần hảo hảo tiêu hóa một phen mới được.
Lập tức Nhạc Thành khoanh chân ngồi xuống điều tức, lần này đến thung lũng một chuyến, thật đúng là kiếm được bảo vật rồi. Nhạc Thành trong lúc điều tức cũng lộ ra vui vẻ, nếu có thể thuận lợi thu phục được Thanh Đồng, đến lúc đó mình Phi thăng đến Tiên Ma giới mà nói, ngoại trừ tháp Hạo Thiên ra, mình còn có một át chủ bài nữa.
Vào đêm, Nhạc Thành đang điều tức ở bên trong sơn động, ở nơi xa đột ngột hiện lên mấy đạo thân ảnh, nhưng tất cả Nhạc Thành không có chú ý tới. Mà những thân ảnh này nếu Nhạc Thành mà nói, có thể nhận ra trong đó có một người là Hắc Ám Thần điện Đoan Mộc Nguyên, đi theo hắn ta còn có bốn thân ảnh nữa.
Bốn thân ảnh này, một người cùng Đoan Mộc Nguyên giống nhau, toàn thân hắc y, một người là thần Phượng tộc mặc màu trường bào đỏ sậm, còn một thanh niên Toan Nghê tộc, cuối cùng là bóng hình xinh đẹp, cám dỗ vô cùng, đó chính là viễn cổ Minh Xà tộc, giống hệt như Minh Yêu xinh đẹp như nhau.
Nhạc Thành nghe Minh Yêu nhắc qua, nàng có tỷ muội song sinh, Minh Yêu là tỷ tỷ, mà muội muội tên gọi là Huyễn Yêu, hai người thực lực cũng là bát tinh Đấu tôn, cho tới bây giờ thực lực hai người đều ẩn giấu năm tinh Đấu tôn.
- Đoan Mộc Nguyên, ngươi nói người viễn cổ Hổ tộc đã bị tiểu tử Nhạc Thành kia giết chết sao.
Trong đêm tối, năm thân ảnh rơi xuống mặt đất, thanh niên Phượng tộc mặc trường màu đỏ nhìn Hắc Ám Thần điện Đoan Mộc Nguyên hỏi.
- Không sai, lúc ấy Minh Yêu đánh cho Long Thiên Nhai trọng thương.
Đoan Mộc Nguyên quay lại nói.
- Huyễn Yêu, tỷ tỷ ngươi ra tay đối phó Long Thiên nhai, Toan Nghê tộc cũng sẽ không để yên.
Toan Nghê tộc thanh niên nghe thấy Đoan Mộc Nguyên nói, sau đó hung hăng nhìn Huyễn Yêu cả giận nói.
- Long Huy, ngươi tạm thời đừng ở trước mặt ta kêu gào, ai biết Long Thiên nhai đối với tỷ tỷ ta làm cái gì, hoặc là tỷ tỷ của ta cùng Nhạc Thành có ý định khác. Lời Hắc Ám Thần điện nói, chúng ta cũng không cần phải tin tưởng toàn bộ.
Huyễn Yêu nhìn Toan Nghê tộc Thanh niên, đối với Toan Nghê tộc Thanh niên, Huyễn Yêu không lo lắng gì.
- Huyễn Yêu, ngươi... Chuyện này ta nhất định tra ra trắng đen, nếu thật Minh Yêu gây nên, ta nhất định không để yên, không, là Toan Nghê tộc ta không để yên cho viễn cổ Minh Xà tộc.
Long Huy cả giận nói.
- Ta sợ ngươi đâu, nếu không thì chúng ta so đấu một chút.
Huyễn Yêu nhìn Long Huy lạnh nhạt nói, một tứ tinh Đấu tôn mà thôi, nàng muốn một chiêu giết không có vấn đề gì.
- Hai vị cũng đừng có cãi lộn với nhau.
Đoan Mộc Nguyên chăm chú nhìn Huyễn Yêu cùng Long Huy, còn có Thần Phượng tộc thanh niên, lập tức nói:
- Mặc kệ các ngươi có tin ta hay không, nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết đúng là Nhạc Thành đã cùng Thần hoàng tộc Đông Phương Lạc Nhan ở cùng một chỗ, nói không chừng điều này là cùng người Tôn gia, Vũ Văn gia, còn có Trần gia cùng một chỗ, chúng ta nếu đụng phải bọn hắn mà nói, căn bản không phải đối thủ. Cho nên, chúng ta liên thủ cho tốt, chúng thời năm người cùng tiến vào trong cổ động, chúng ta cũng không cần đề phòng có người đối với bản thân mình bất lợi, ít nhất ở chỗ bên trong Cổ nham, chúng ta là bạn bè, các ngươi xem đây?
Huyễn Yêu, Long Huy, Thần Phượng tộc thanh niên trầm tư một chút, lập tức ba người gật đầu.
- Tốt lắm, từ giờ trở đi, năm người chúng ta cùng một chiến tuyến, nếu gặp phải người tứ đại nhân tộc, chúng ta cũng có lực chống lại, nếu không chúng ta cũng không có ai có lực tiến vào cổ động.
Đoan Mộc Nguyên nói.
- Đoan Mộc Nguyên, nếu đến cuối cùng, Hắc Ám Thần điện các ngươi ra tay với chúng ta thì sao?
Thần Phượng tộc Thanh niên hỏi.
- Phượng Lâm, ngươi đừng có suy nghĩ nhiều, ta làm sao ra tay với các ngươi đây, Hắc Ám Thần điện chúng ta cùng Tứ đại Thú tộc quan hệ cho tới nay cũng không xấu, chẳng lẽ các ngươi còn không biết sao, có chút sự tình, chúng ta là minh hữu.
Đoan Mộc Nguyên nói, thần sắc có một nụ cười quỷ dị.
- Đoan Mộc Nguyên, ngươi nói hơi nhiều, chúng ta tiếp tục đi thôi, có lẽ người tứ đại nhân tộc đã nhanh hơn không ít.
Tên Hắc Ám Thần điện nam tử nhìn Đoan Mộc Nguyên nói.
- Được rồi, chúng ta tiếp tục đi.
Đoan Mộc Nguyên nói, lập tức năm người đi bộ về phía trước, lúc trước năm người một đường bay đến đã tiêu hao không ít, năm người cũng không dám tiếp tục phi hành nữa.
Sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành thở ra một ngụm trọc khí, thần thái sáng láng, tiêu hao ngày hôm qua đã bị quét sạch.
- Nhạc Thành, ngươi tựa hồ có thể đột phá, vì cái gì mà không đột phá?
Một bên Thanh Đồng đã sớm thức dậy, cảm giác được khí tức trên người Nhạc Thành, lập tức kỳ quái hỏi.
- Ta lúc này không có thời gian đột phá, chúng ta phải nhanh tới cổ động.
Nhạc Thành nhìn Thanh Đồng nói, sau đó nhìn thấy Thanh Đồng nhãn tình Nhạc Thành sáng lên, hỏi:
- Thanh Đồng, ngươi có biết chỗ gọi là cổ động ở chỗ nào không?
- Ta không biết ngươi nói là địa phương nào.
Thanh Đồng nhìn Nhạc Thành lắc đầu nói.
Lập tức Nhạc Thành cẩn thận tả cho Thanh Đồng về cổ động, nhưng nghe xong một hồi lâu, Thanh Đồng cũng không rõ, Nhạc Thành cũng chỉ có thể bỏ cuộc, nếu chỉ dựa vào miêu tả, có lẽ Thanh Đồng đi qua chỗ kia cũng không biết, huống chi Nhạc Thành miêu tả lại lời của Nhạc Dao trưởng lão mà thôi.
- Đi thôi, chúng ta xuất phát.
Nhạc Thành miêu tả một hồi lâu,Thanh Đồng cũng không biết, cũng chỉ bỏ cuộc, lập tức từ từ đứng dậy.
- Nhạc Thành, cho ta đan dược.
Thanh Đồng đứng dậy, nhìn Nhạc Thành nói.
- Không phải tối hôm qua vừa đưa cho ngươi sao.
Nhạc Thành nhìn Thanh Đồng trả lời.
- Đó là ngày hôm qua, bây giờ là hôm nay.
Vẻ mặt Thanh Đồng ngây thơ nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Than ôi...
Nhạc Thành có chút thở dài, lập tức bất đắc dĩ lấy ra mấy viên đan dược đưa cho Thanh Đồng.
Thanh Đồng cũng không khách khí, đem đan dược trực tiếp nuốt vào trong bụng, ánh mắt chờ mong lần nữa nhìn về phía Nhạc Thành, tựa hồ chờ mong Nhạc Thành cấp cho hắn thêm vài khỏa đan dược nữa.
Nhạc Thành phất phất tay, có nghĩa là chỉ có sáng ngày mai có, thất phẩm đan dược mặc dù bây giờ Nhạc Thành hoàn toàn không để trong mắt, nhưng Thanh Đồng ngày hôm qua đã ăn mười khỏa, giá trị vượt qua hai mươi vạn kim tệ rồi, còn có nửa năm thời gian nữa, khẩu vị Thanh Đồng nhất định càng lúc càng lớn, Nhạc Thành không khỏi có chút lo lắng, cũng may hắn có thể chèo chống được nửa năm.
Nhìn thấy Thanh Đồng hỏi đan dược, Nhạc Thành nhớ lại lúc trước tại Quỷ Uyên, Đông Phương Lạc Nhan khi đó mỗi ngày đều hỏi mình đan dược, thời gian mấy tháng đã ăn của mình mấy chục vạn kim tệ, khi đó mình tựa hồ không phải rất có giá trị sao.
-o0o-
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
o O o
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Vũ Phong Tu Chân Giả Tại Dị Thế