Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1350
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4094 / 109
Cập nhật: 2015-09-25 13:21:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 412: Tứ Đại Đội Trưởng. (1)
ứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc cùng với Hắc Ám Thần Điện đều có một từ đường, chỉ cần qua tẩy lễ này, độ dày huyết mạch sẽ tăng lên, đồng thời thực lực cũng tăng lên rất nhiều.
Dừng lại một chút, Vũ Văn Minh Quang lại nói:
- Tuy nhiên những người có thiên phú và huyết mạch cực cao mới có thể tiến vào, ta cảm thấy con nên trở về Nhạc gia một chuyến, bất kể thế nào con cũng là người của Nhạc gia, nếu như có thể tiếp nhận được là tốt nhất.
- Chẳng lẽ Hắc Ám Thần Điện cũng tham gia sao?
Nhạc Thành biến sắc.
- Không sai, Hắc Ám Thần Điện cũng phải tham gia, đây là điều không có biện pháp nào, phải mượn bảo vật ở cả trong tay Hắc Ám Thần Điện mới có thể mở từ đường.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
-Nhưng mà không biết Nhạc gia ở nơi nào, làm sao có thể đi tới?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Cho con.
Vũ Văn Minh Quang ném một ngọc giản cho Nhạc Thành:
- Đây là không gian ngọc giản của Nhạc gia, có thể tới kết giới của Nhạc gia, Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc đều có ngọc giản lẫn nhau, nếu như con quay lại Nhạc gia thì chắc chắn có một số người sẽ làm khó con, đó là do chuyện của Nhạc Thiên năm đó.
- Đa tạ cữu cữu.
Nhạc Thành cũng không khách khí mà tiếp nhận không gian ngọc giản trong tay của Vũ Văn Minh Quang.
- Được rồi, vậy thì ta đi trước, con chuẩn bị mọi chuyện một chút, sau đó Vũ Văn gia tộc có mấy người trẻ tuổi tới, con lúc đó cũng đừng khinh thị quá.
Vũ Văn Minh Quang khẽ cười rồi đứng dậy rời đi.
- Cữu cữu, con có thể đi xung quanh một chút không, ở nơi này quá ngột ngạt.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt mà cất tiếng nói.
- Có thể, chỉ là đừng đi quá xa là được, đây là ngọc bài, mang theo sẽ không bị ai nghi vấn.
Vũ Văn Minh Quang một lần nữa đưa ngọc bài cho Nhạc Thành rồi mới rời khỏi đình viện.
- Trước hết phải đi khắp nơi xem một chút.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, Nhạc Thành không muốn ra ngoài bởi vì đình viện quá ngột ngạt, mà hắn chỉ muốn tìm xem linh châu thượng cổ đặt ở đâu mà thôi, hắn cất tiếng:
- Yêu Huyên, các ngươi ở đây chờ ta, ta ra ngoài một chút.
- Cẩn thận một chút.
Yêu Huyên nhẹ nhàng nói, với thực lực của Nhạc Thành hiện tại, Yêu Huyên cũng không phải lo lắng cho hắn.
Ở trong một thung lũng, lập tức ba thân ảnh từ bên trong chạy qua, sau đó biến mất trong thác nước.
- Hắc Ưng, tại sao ngươi còn tu luyện, có chuyện ta cần tìm ngươi thương lượng.
Ở giữa thác nước, một hồi không gian ba động, sau đó ba người đối mặt với một hắc y thanh niên mà nói.
Hắc y thanh niên mở to mắt nhìn ba người kia mà nói:
- Bạch Ưng, Hoàng Ưng, Hôi Ưng, các ngươi tại sao lại cùng đi tới đây, ba ngày sau chính là tỷ thí của gia tộc, các ngươi phải chuẩn bị cho tốt chứ.
Bạch Ưng, Hoàng Ưng, Hôi Ưng bốn người này ở trong Vũ Văn gia tộc không có mấy người là không biết, bốn người này được cả nghìn vạn thiếu nữ ngưỡng mộ.
Mà huyết mạch của cả bốn cũng vô cùng tốt, một năm sau Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc tiến hành tỷ thí, không thể nghi ngờ là có thể chọn ra từ trong bốn người này hai người.
- Hắc Ưng, ngươi phải đi, ba người chúng ta không thắng nổi ngươi, dù sao chúng ta cũng không phải đối thủ của ngươi, ngươi chính là một quái nhân tu luyện.
Thanh niên áo vàng ở chính giữa cất tiếng nói.
- Các ngươi đi tìm ta, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Hắc ưng cất tiếng hỏi.
- Ngươi ở đây bế quan tu luyện dĩ nhiên là không biết đã phát sinh chuyện lớn.
Hôi Ưng cất tiếng nói.
- Hắc Ưng, thật sự đã phát sinh chuyện lớn sao.
Bạch Ưng cất tiếng.
- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc tiến hành giao chiến?
Hắc Ưng nghi hoặc hỏi.
- Aizzz, ngươi còn nhớ Vũ Văn gia chúng ta có một tiểu thư, chính là Minh Châu đại tiểu thư không, bây giờ con gái của đại tiểu thư đã về.
Bạch Ưng cất tiếng nói.
- Minh Châu đại tiểu thư, chuyện này ta biết, nữ nhi của Minh Châu đại tiểu thư quay về cũng là chuyện đương nhiên.
Hắc Ưng mỉm cười nói.
- Dĩ nhiên là không đơn giản vậy mà là Hiểu Kỳ tiểu thư nghe nói có tới tám phần huyết mạch độ dày.
Hoàng Ưng tiếp tục nói.
- Cái gì, có tới tám phần huyết mạch độ dày, không thể tưởng tượng nổi, ta nghe nói lúc trước Minh Châu đại tiểu thư tiếp nhận từ đường tẩy lễ xong mới có tám phần huyết mạch độ dày.
Hắc Ưng nghe thấy tin này thì khiếp sợ.
- Không sai, hơn nữa ta nghe nói Hiểu Kỳ tiểu thư thực lực cũng đạt tới ma pháp sư cấp tám sơ kỳ đỉnh phong Hỏa hệ, ba ngày sau chỉ có ngươi may ra mới có thể chống lại.
Bạch Ưng cất tiếng nói.
- Điều quan trọng không phải như vậy mà là Hiểu Kỳ tiểu thư có một vị hôn phu.
Hôi Ưng cất tiếng nói.
- Cái gì, là ai trong Vũ Văn gia?
Hắc Ưng nhanh chóng hỏi.
- Không phải là người trong gia tộc Vũ Văn mà là một người ngoài.
Hoàng ưng cất tiếng nói.
- Ý của các ngươi là?
Nhìn thấy vẻ mặt của ba người, Hắc Ưng đoán ra được bọn họ muốn làm gì.
- Dựa theo quy củ của Vũ Văn gia, chúng ta có thể khiêu chiến, đến lúc đó có thể khiến tên kia cút xéo đi.
- Tại sao không thấy linh châu thượng cổ phản ứng?
Nhạc Thành nghi hoặc đi tới đi lui trong đình viện, đã qua ba ngày, ba ngày này Nhạc Thành ở Vũ Văn gia khắp nơi tìm kiếm mà không ra dấu vết của linh châu thượng cổ.
Dựa theo Nhạc Thành suy đoán, người của Vũ Văn gia chắc hẳn đã để linh châu thượng cổ trong thâm sơn cùng cốc.
- Nhạc Thành, tại sao ba ngày nay ngươi lại đi đi lại lại ở bên ngoài?
Yêu Huyên thấy Nhạc Thành trở về thì cất tiếng hỏi.
- Ta có chút việc.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời Yêu Huyên:
- Đúng rồi, Hỏa Lão quay về chưa?
- Chưa, Hỏa Lão còn đang cùng người quen ôn chuyện.
Yêu Huyên trả lời.
- Hỏa Lão không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, mấy ngày nay hắn không đi gặp Hỏa Lão, trong lòng lo lắng không thôi.
- Ta có thể xảy ra chuyện gì, không phải đã quay về rồi sao?
Ở ngoài đình viện truyền tới một tiếng cười.
- Hỏa Lão, ông làm sao vậy?
Nhạc Thành mỉm cười hỏi.
- Hai lão bất tử kia, không ngờ thực lực của bọn họ lại cao như vậy, aizzz muốn đuổi kịp bọn họ thật là khó khăn, phải chi không có lão yêu bà kia, thì ta cũng đã không thành ra như vậy.
Hỏa Lão thở dài một hơi, sau đó nở ra một nụ cười khổ mà nghĩ lại chuyện năm đó.
- Không biết hai người kia mà Hỏa Lão biết có thực lực gì?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Mấy người này đừng hỏi ta, ta đã đáp ứng với họ là không đề cập với người khác.
Hỏa Lão bất đắc dĩ nói với Nhạc Thành.
Ngay lập tức Hỏa Lão mỉm cười nói:
- Bất qua hai lão bất tử này không tệ lắm, cho ta một chút lợi ích, giúp ta có thể nhanh chóng hồi phực thực lực, coi như chuyến đi này không tệ.
- Vậy chúc mừng Hỏa Lão.
Nhạc Thành mỉm cười nói, thấy Hỏa Lão cao hứng, Nhạc Thành cũng biết chỗ tốt này quả là không ít.
- Aizzz.
-o0o-
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
o O o
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Vũ Phong Tu Chân Giả Tại Dị Thế