The longer you wait for something, the more you appreciate it when you get it, because anything worth having is definitely something worth waiting.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1350
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4094 / 109
Cập nhật: 2015-09-25 13:21:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 286: Bảo Tàng
ưới sự đốt cháy của Vô Thượng Chân hỏa, thiên thạch này cũng không có bao nhiêu biến chuyển, khó trách mà các luyện khí sư ở trong Vạn Kim môn cho dù có dị hỏa cũng không thể luyện hóa.
- Xoẹt.
Sau nửa canh giờ, Nhạc Thành đã toát ra một luồng mồ hôi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
Mà bây giờ, Thiên Ngoại thiên thạch đã ửng đỏ, ngay lập tức một luồng khí tức cuồng bạo của nó bắt đầu khuếch tán ra bên ngoài, trong đó ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ.
- Thu.
Nhạc Thành ngưng kết thủ ấn trong tay, lập tức thu hồi Vô Thượng Chân Hỏa, Thiên Ngoại Thiên thạch một lần nữa khôi phục nguyên dạng.
- Đúng là có thể luyện hóa.
Nam Cung Hiên hưng phấn kêu lên, vừa nhìn thấy thiên ngoại thiên thạch chuyển sang màu hồng, Nam Cung Hiên đã xác định đó chính là phản ứng luyện hóa.
- Hư.
Nhạc Thành thở ra một hơi, hắn lấp tức móc lấy một viên đan dược nhét vào trong miêng, vừa rồi luyện chế thử Thiên Ngoại thiên thạch, hắn không tính dùng toàn lực nhưng bây giờ Thiên ngoại đã dẫn tới khí tức cuồng bạo, hắn không thể không ngăn lại.
Xem ra muốn luyện hóa hoàn toàn thiên thạch này thì tu vi của mình phải đạt tới Phân Thần Kỳ, nếu không thì không thể ngăn chặn cỗ năng lượng cuồng bạo kia.
Nếu bỏ vào trong Hạo Thiên tháp, Nhạc Thành tin tưởng rằng sẽ luyện chế được, chỉ là theo thời gian thì nó cũng vô dụng, bây giờ tu vi của mình hạn chế, không thể áp chế được năng lượng cuồng bạo của nó, sẽ làm cho bảo vật bị lãng phí.
- Nhạc Thành, con không sao chứ, thế nào rồi?
Lê Giang Nam và Nam Cung Hiên nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Nhạc Thành thì bận tâm hỏi.
- Không có gì, thiên ngoại thiên thạch này đúng là quá khó để luyện chế.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó thu hồi thiên thạch lại:
- Nhạc phụ, con dự định ngày mai sẽ đến phân điện của Hắc Ám thần điện một chuyến, con sợ bọn chúng chạy thoát thì thật phiền toái.
- Cũng tốt, lần này Hắc Ám thần điện đã chạy thoát một người, ta sợ bọn họ đã có phòng bị, trước tiên ta quay về Cuồng Sư môn sắp xếp một chút, sau đó ta sẽ đuổi Hắc Ám thần điện ra khỏi Cự Thạch Thành.
Lê Giang Nam cất tiếng nói.
- Vậy sáng ngày mai ta cũng sắp xếp cho người đi một chuyến, miễn cho xảy ra điều gì đó bất ngờ.
Nam Cung Hiên nói.
- Đúng rồi hai vị nhạc phụ, tiểu tế có một số vật phẩm mong hai người xử lý một chút, tốt nhất là đổi ra toàn bộ kim tệ hoặc linh dược, nếu như hai người thấy nó hữu dụng thì lấy mà dùng.
Nhạc Thành do dự một chút rồi móc ra mấy trữ vật giới chỉ, đem vật phẩm đổ ra, Nhạc Thành cũng hào phòng, không để đồ vật lại riêng cho mình, dù sao thì những đồ vật này hiện tại không có chút tác dụng nào với hắn.
Trước sự kinh ngạc của Lê Giang Nam và Nam Cung Hiên, mật thất đã tràn ngập những hộp gấm lớn nhỏ, toàn bộ mật thất đã bị Nhạc Thành chất đầy.
Số vật phẩm này là do Nhạc Thành mấy năm gần đây cướp được, kể cả lần trước ở trong bảo tàng kết giới của Ma Pháp sư cấp chín, thu hoạch của tam tinh môn cung xở trong đó.
- Thiên cấp sơ giai đấu kỹ, trời ạ!
- Cửu phẩm sơ giai đan dược!
- Cửu phẩm trung giai đan dược.
- Ma pháp bí kíp cấp tám.
- Đan dược đỉnh cấp cấp tám tại sao lại nhiều như vậy.
Lê Giang Nam và Nam Cung Hiên hai người giống như là trẻ em đi đến cửa hàng kẹo vậy, kinh ngạc vô cùng, đột nhiên bọ họ đi tới mở ra, sau mỗi hộp gấm đều làm cho bọn họ kinh ngạc vô cùng.
Ví dụ như là cửu phẩm đan dược, còn có đấu kỹ cực phẩm, đó là những vật phẩm có kim tệ cũng không mua được, một số người thậm chí cả đời cũng không nhìn được những bảo vật như thế. Thiên giai đấu kỹ và đan dược cửu phẩm mà bán ra ngoài chỉ sợ vô số thế lực sẽ tranh đoạt.
Hai người đường đường là môn chủ giống như là tiểu hài nhi tiến tới lật tới lật lui.
- Nhạc Thành, đan dược cửu phầm cùng với thiên cấp đấu kỹ này ta không khách khí, coi như là sính lễ của ngươi cho Tiêu Dao.
Lê Giang Nam nói:
- Bất quá ta cũng không khiến cho ngươi phải thiệt thòi, vừa vặn Cuồng Sư môn của ta cũng có một số đan dược không tệ, sáng ngày mai ta sẽ mang sang cho ngươi.
- Nhạc Thành, ta cũng không khách khí, Lạc Nhan cũng phải có một số sính lễ, vừa vặn Linh Dược của Vạn Kim Môn cũng không có nhiều, chỉ là ta sẽ tìm giúp ngươi, về sau ngươi muốn gì thì cứ đến tìm là được.
Nam Cung Hiên cất tiếng nói, sau đó không khách khí đem hộp gấm nhét vào trong nhẫn trữ vật của mình.
Nhạc Thành đối với những cái này không để ý, dù sao những vật phẩm hữu dụng với mình hắn đã sớm thu lại.
- Nhạc Thành, lần trước ở trong bảo tàng kết giới của ma pháp sư cấp chín, ngươi cũng nhận được rồi.
Lê Giang Nam cất tiếng nói, sau đó thu vào trong trữ vật giới chỉ, cực phẩm đấu kỹ và cửu phẩm đan dược hắn thu vào không thiếu.
- Vâng, con nhận được rồi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn cũng không che giấu.
- Tên tiểu tử ngươi thật đúng là…
Lê Giang Nam mỉm cười, bảo tàng kết giới của ma pháp sư cấp chín Cuồng Sư môn cũng tham dự nhưng lại không hề mang tới một chút lợi ích nào.
- Được rồi, những vật phẩm đó ta sẽ từ từ xử lý, toàn bộ sẽ giúp ngươi đổi thành linh dược là được, kim tệ cũng không cần thay đổi, nếu như thiếu kim tệ thì cứ tùy tiện đến bất kỳ cửa hiệu nào của Vạn Kim Môn trên Huyền thiên đại lục mà lấy.
Nam Cung Hiên cất tiếng nói.
- Ta đi trước, ta muốn về Cuồng Sư môn sắp xếp một chút, sáng sớm ngày mai còn phải đi đối phó với Hắc Ám thần điện.
Lê Giang Nam nói xong đã rời khỏi mật thất.
Ngay lập tức Nhạc Thành cùng với Nam Cung Hiên cũng đi ra khỏi mật thất, Nhạc Thành quaylaji phòng của mình, Nam Cung Hiên thì đi vào trong môn sắp xếp một số chuyện, mặt khác Nhạc Thành cũng có một số vật phẩm cần xử lý.
Ở trong Quỷ Uyên, tại một thạch động trên Phá Quân sơn, một thanh niên áo trắng đang khoanh chân ngồi ở đó, trên người bao bọc một quang mang chói mắt, một khí tức linh hồn tràn ngập ra.
- Hu.
Một lát sau, linh hồn lực tiêu tán, thanh niên áo trắng lúc này mới mở mắt ra.
- Sưu sưu sưu.
Ở giữa không trung, mấy đạo thân ảnh đã rung động, đúng là Thác Ny Tư, Đổng Đại Ngưu, Nạp Duy Tư và người trong thạch động chính là Trần Bưu.
- Trần Bưu, ngươi thật là lợi hại, đã đột phá tới thất phẩm trung giai Luyện Dược sư.
Thác Ny tư cất tiếng nói với Trần Bưu.
- Thác Ny tư, ngươi không cần phải như vậy, chủ nhân đã rời đi khỏi Huyền Thiên Nội lục một năm, ngươi cũng đột phá từ ma pháp sư cấp bảy sơ kỳ tới ma pháp sư cấp bảy hậu kỳ, ta thấy ngươi cũng không còn xa nữa mà đột phá tới ma pháp sư cấp tám.
- Aizz, các ngươi thật là lợi hại, chỉ có ta là tiến bộ chậm nhất, bây giờ mới chỉ là nhị tinh Đấu Tông.
Đổng Đại Ngưu thở dài một hơi.
- Trần Bưu, ngươi quyết định đi tới Huyền Thiên đại lục một chuyến sao?
Thác Ny tư nghiêm mặt hỏi Trần Bưu.
- Ừ.
Trần Bưu gật đầu.
- Hiện tại ta đã là thất phẩm trung giai luyện dược sư, cũng nên đoạt về những thứ vốn thuộc về ta. Chỉ là tới huyền thiên nội lục ta sẽ tìm đại nhân, khi nào đại nhân trở về ta cũng sẽ trở về.
Trần Bưu cất tiếng nói.
- Được rồi, trên đường đi ngươi nên cẩn thận một chút, tìm được đại nhân thì hãy trở về, sẵn dịp nói thành tựu của Phá Quân doanh hiện tại luôn.
Thác Ny tư nói.
Trước đó, hai đạ học viện đã liên hợp với Phá Quân doanh, tiêu diệt toàn bộ đế quốc Tuyết Lâm, đế quốc Tuyết Lâm cũng đổi tên thành Phá Quân đế quốc, hai đại học viện cũng quét sạch tai họa ngầm gây từ họ, những điều khác thì không cảm thấy hứng thú.
-o0o-
:73::73: Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
o O o
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Vũ Phong Tu Chân Giả Tại Dị Thế