A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Tác giả: Vũ Phong
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1350
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4094 / 109
Cập nhật: 2015-09-25 13:21:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 192: Thiên Phú Xà Nữ
ệnh Hồ Hạo Thiên đi một đoạn đường thì có không ít người nói chuyện, thân phận của Lệnh Hồ Hạo Thiên Lệnh Hồ Huyền Tố và Mộ Dung Nam ở đế đô không ai không biết, không ngờ hôm nay hoàng tử Mộ Dung lại bị đánh cho thê thảm như vậy, xem ra chỉ có Lệnh Hồ công tước mới dám làm.
Một lát sau vệ quân tuần tra của đế đô phát hiện ra Mộ Dung Nam hấp hối thì mới vội vàng đem những người này đi vào trong Đoàn phủ không xa, các vệ quân thuộc Đoàn phủ công tước quan thúc, những người này cũng biết Mộ Dung Nam chính là cháu ngoại của Đoàn Minh Hoa.
Nếu như nói đế đô có người nào có thể chống lại Lệnh Hồ phủ thì tuyệt đối chính là Đoàn phủ, bởi vì Đoàn phủ gia chủ Đoàn Minh Hoa cũng có tước hiệu công tước, đồng thời làm quản lý hoàng cung cấm quân Cửu Môn đề đốc, cộng thêm với việc muội muội của mình chính là phi tử được hoàng đế sủng ái nhất, hắn càng thêm được tín nhiệm, vị trí không hề dưới Lệnh Hồ Vô Địch.
Mà bây giờ ở trong Đoàn phủ có một lão giả tuổi tác cũng không chênh lệnh bao nhiêu với Lệnh Hồ Vô Địch đang nổi giận băng lãnh.
Một lát sau ngự y tiến tới nói:
- Công tước đại nhân, Mộ Dung Hoàng tử chỉ là bị kinh hãi, thương thế cũng chỉ là ngoài da, không có nghiêm trọng.
- Được rồi, các ngươi đi ra ngoài đi.
Đoàn Minh Hoa cất tiếng nói rồi lập tức đi vào trong phòng.
- Nam nhi, con làm sao vậy, ai làm đây?
Đòan Minh Hoa cất tiếng hỏi Mộ Dung Nam, dám đánh Mộ Dung Nam, người này tuyệt đối không phải là bình thường.
- Cữu Cữu.
Nhìn thấy Đoàn Minh Hoa, Mộ Dung Hoa lộ vẻ ủy khuất khóc lên, từ nhỏ đến lớn chưa ai từng dám đánh hắn như vậy, không ngờ hôm nay lại phải nhận sự ủy khuất như thế.
- Cữu cữu, con định muốn mua một thanh kiếm do ma pháp sư cấp bảy luyện chế tặng người, không ngờ bị Lệnh Hồ Hạo Thiên phái người tranh đoạt, cữu cữu, người phải làm chủ giúp con.
Mộ Dung Nam sợ mình hai bàn tay trắng đi tới sinh nhật của Mộ Dung nam nên liền nói dối, đây cũng là một cơ hội để giáo huấn Lệnh Hồ Hạo Thiên.
- Cái gì, hắn dám làm vậy sao?
Đoàn Minh Hoa tưởng rằng hoàng tử nào khác làm thì hắn cũng không có cách nào, không ngờ lại là người của Lệnh Hồ gia thì lập tức nổi giận.
- Khá lắm Lệnh Hồ gia, các ngươi dám khi dễ Đoàn gia, còn đánh cả hoàng tử, muốn tạo phản phải không, Lệnh Hồ Vô Địch ngươi không dạy con ngươi cho tốt thì để ta dạy.
Đoàn Minh Hoa nổi giận nói, hắn đối với Lệnh Hồ Vô Địch vẫn luôn bất hòa, bây giờ càng thêm nổi giận.
Nhạc Thành quay về phủ công tước của Lệnh hồ gia thì vừa vặn Tử Kinh thương hội gửi tới hai xà nữ, mọi người thấy vậy thì đều kinh ngạc, lập tức Nhạc Lan Tâm cũng tìm Nhạc Thành hỏi chuyện.
Kết quả Nhạc Thành tốn không ít miệng lưỡi khiến cho Nhạc Lan Tâm tin rằng hắn không phải mua hai xà nữ để làm tình.
Hai xà nữ lúc bị gửi tới ăn mặc bạo lộ, tóc và trang phục cũng hơi rối, lập tức Nhạc Thành giao hai người này cho Yêu Cơ. Đi cạnh mình mặc trang phục như vậy không thể được.
Hai canh giờ sau, Yêu Cơ dẫn hai xà nữ tới phòng của Nhạc Thành, lúc này Nhạc Thành nhìn thấy hai xà nữ thì kinh ngạc không thôi, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng Thông Thiên Thử bên cạnh cũng choáng váng.
Chỉ thấy xà nữ này ngũ quan tinh mỹ, toàn thân cao thấp một mảng khí chất trời sinh, cộng thêm thiên sinh mị đồng quả là vũ mị yêu dị, hai người này mặc một bộ váy hồng giống nhau như đúc, bộ ngực sữa nửa lộ nửa ẩn vô cùng mê người.
- Khó trách có nhiều người thích xà nữ như vậy.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, xà nữ như vậy, so với nữ nhân bên cạnh mình cũng không kém bao nhiêu.
- Bái kiến chủ nhân.
Hai xà nữ nhìn thấy Nhạc Thành xong thì theo lời Yêu Cơ biết đây chính là chủ nhân của mình, các nàng nhanh chóng quỳ xuống, các nàng đã được huấn luyện, ai mua mình thì đó chính là chủ nhân, vĩnh viễn không được phản bội.
Hai xà nữ này quỳ xuống nhìn lén Nhạc Thành, các nàng biết rõ, chủ nhân mình mặc kệ thế nào cũng sẽ có một số yêu cầu biến thái, các nàng phải nghe không điều kiện, cho nên trong lòng các nàng không thích bị mua bởi một người biến thái, chỉ là cái này các nàng chỉ chôn giấu sâu trong nội tâm mà thôi.
Bây giờ nhìn thấy người trước mặt mình là một nam tử bất phàm thì các nàng vội vàng vui lên, các nàng đã từng nghe các xà nữ khác nói qua, một số người càng già càng xấu thì càng thích biến thái cực độ, thậm chí đem cả tính mạng ra chơi đùa.
- Các ngươi đứng lên đi.
Nhạc Thành đánh giá hai xà nữ, hai người này đều giống nhau, rất khó phân các người.
- Đa tạ chủ nhân.
Hai xà nữ từ từ đứng lên, nghe thấy ngữ khí của chủ nhân thì vô cùng hòa hoãn, không có cực kỳ yêu thích, các nàng cũng thấy đây là điều tốt.
- Ta mua các ngươi lại, sau này các ngươi là người của ta, các ngươi có muốn thoát khỏi xà nữ thân phận bây giờ không?
Nhạc Thành nói với hai xà nữ.
- Chủ nhân yên tâm, chúng ta được chủ nhân mua về, vĩnh viễn là người của chủ nhân, không bao giờ có ý tưởng không an phận.
Hai xà nữ hoảng sợ, còn tưởng chủ nhân thăm dò lòng trung thành của mình.
- Đứng lên đi, ta không có ý đó, ta chỉ muốn hỏi các ngươi cso muốn thoát khỏi xà khí trên người không mà thôi?
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Sở dĩ xà nữ được gọi là xà nữ vì nhân loại rất yêu thích, các nàng được nhân loại và xà nữ tạp giao, thậm chí đại bộ phận xà tộc ma thú cũng không đạt đến cấp bốn cho nên không thể dùng hóa hình đan thành nhân loại, cho nên sinh ra xà nữ có mùi tanh vị lạ, cũng có một chút hình thái xà độc.
- Chủ nhân.
Hai xà nữ căn bản không hiểu Nhạc Thành đang nói điều gì, với kiến thức của các nàng không nghe nói có biện pháp bỏ mùi tanh bẩm sinh trên người nàng, hơn nữa xà nữ cũng không có công năng sinh dục.
- Yêu Cơ, mang các nàng xuống dưới dùng Hóa Hình Đan đi, từ nay về sau ngươi dẫn các nàng đi theo.
Nhạc Thành lập tức nói Yêu Cơ cho hai nàng hóa hình đan, đối với hai xà nữ sẽ rất có tác dụng, dùng qua Hóa Hình Đan, các nàng sẽ biến đổi da lần thứ nhất, Thiên Sinh mị đồng lúc đó cũng sẽ được khai phát.
- Vâng chủ nhân.
Yêu Cơ cất tiếng đáp, tiếp nhận Hóa Hình đan trong tay Nhạc Thành nàng mang hai xà nữ này đi xuống, trong lòng thầm nghĩ hai người này thật may mắn, được chủ nhân nhìn trúng, về sau tiền đồ không thể biết trước.
- Chủ nhân, người mua hai người này làm gì?
Khiếu Thiên Hổ thấy Yêu Cơ mang hai người này xuống xong thì nghi hoặc hỏi Nhạc Thành.
Nhạc Thành nói:
- Các ngươi phải tu luyện nhanh hơn nếu không không bao lâu hai xà nữ này sẽ vượt qua thực lực của các ngươi, nhanh thì ba năm, chậm thì năm năm.
Nhạc Thành dự tính sẽ tự mình huấn luyện hai xà nữ này, vừa vặn mình có một công pháp thích hợp để bọn họ tu luyện.
Sắp xếp xong tất cả, sắc trời đã tối, Nhạc Thành khoanh chân ngồi trên giường mà tu luyện, trong Hạo Thiên tháp có một hồng linh châu không ngừng tràn ra một linh khí lớn, bây giờ Nhạc Thành tu luyện còn tốt hơn cả khi tu luyện ở Đấu khí phòng chữ thiên, tiến bộ rất nhanh.
Một đêm không có gì, sáng sớm hôm sau, Yêu Cơ dẫn hai người tới gian phòng của Nhạc Thành, chỉ thấy thân hình của bọn họ rực sáng, trên thân thể làn da vàng cũng đã hoàn toàn tróc ra, lộ ra làn da trắng như tuyết, khí tức xà cũng không còn nữa.
- Đa tạ chủ nhân.
Hai xà nữ quỳ xuống cảm tạ Nhạc Thành, dùng đan dược xong các nàng cũng biết mình biến hóa cho nên cảm kích không thôi.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
o O o
CHương 193: Lưỡng nữ trúc cơ.
- Được rồi, hôm nay các ngươi hãy cùng ta tu luyện, các ngươi là song bào thai, từ nay ta gọi các ngươi là đại song và tiểu song.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Tu luyện, chủ nhân muốn chúng ta tu luyện đấu khí và ma pháp?
Đại Song và Tiểu Song nghi hoặc hỏi.
- Không phải, tu luyện đấu khí và ma pháp với các ngươi quá lãng phí.
Nhạc Thành mỉm cười, Nhạc Thành muốn cho hai nàng tu luyện một công pháp ở hoa hạ, mặc dù không bằng Hỗn Nguyên Chân kinh nhưng cũng không kém nhiều.
Lập tức Nhạc Thành bảo hai nàng khoanh chân ngồi xuống, vận một luồng chân khí rót vào người hai nàng, hiện tại Nhạc Thành muốn đả thông kinh mạch của cả hai, tận lực muốn thay hai nàng đột phá tới Trúc Cơ, nếu như hai nàng tự mình tu luyện thì phải một năm mới đạt tới được.
Ba canh giờ sau sắc mặt cảu Nhạc Thành đã hơi trắng bệch, hai nàng toàn thân đã được đả không toàn kinh mạch nhưng Nhạc Thành cũng tiêu hao không ít chân khí. Lúc ở Hoa Hạ một số tôn sư cũng thay đệ tử làm như vậy, tuy nhiên tu vi của mình sẽ bị hao tổn một chút.
Bỗng dưng, Nhạc Thành biến đổi thủ ấn trong tay, chỉ thấy hai nàng xếp bằng trước mặt Nhạc Thành, không ngừng xoay tròn, lập tức Nhạc Thành hóa chưởng thành chỉ, trên ngón tay ngưng tụ thành một mảng thanh mang, không ngừng điểm vào huyệt vị của hai nàng.
Một lát sau, Nhạc Thành thu hồi chân khí trong tay lại, lập tức hắn thở dài một hơi, sau đó nhét vào một viên Phục Hồi Đan vào trong miệng mình, cũng may hiện tại tu vi của Nhạc Thành đã đạt tới Kim Đan trung kỳ nếu thấp hơn một chút thì không có cách nào giúp các nàng đả thông kinh mạch.
Lúc này trên người hai nàng đã bị một thanh sắc quang mang bao phủ, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị, Yêu Cơ vẫn đứng trong gian phòng, nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ này thì kinh ngạc không thôi, không hiểu chủ nhân đang làm gì.
Đợi đến lúc thanh mang trên người hai nàng hơi nhạt đi, Nhạc Thành lấy hai viên Trúc Cơ đan đưa vào trong miệng hai nàng, bởi vì hiện tại hai nàng không biết mình có năng lực Trúc Cơ cho nên Nhạc Thành từ từ không chế chân khí của mình xuyên qua kinh mạch của hai nàng.
Cái này so với việc đả thông kinh mạch còn tiêu hao chân khí xong, sau khi chấm dứt hai canh giờ, Nhạc Thành đã mệt mỏi không chịu được, so với một trận chiến kịch liệt còn mệt hơn, mà Trúc Cơ của hai nàng cũng đã xem như là thành công.
Lập tức sau đó Nhạc Thành liền dạy hai nàng cách tu luyện, đây cũng là một chuyện phiền phức, cũng may hai nàng chưa từng tu luyện Đấu Khí và Ma pháp, giống như là tờ giấy trắng cho nên cũng hiểu lời Nhạc Thành hơn.
Nhạc Thành giảng giải kỹ lưỡng xong liền giao cho hai nàng một chút đan dược rồi bảo Yêu Cơ đưa hai nàng trở về phòng tu luyện, lúc này một ngày đã trôi qua, suốt thời gian một ngày, Nhạc Thành chỉ mới giúp hai nàng đột phá tới Trúc Cơ thành công.
Đối với Trức Cơ của hai nàng, Nhạc Thành rất hài lòng, bởi vì nguyên nhân thể chất của hai nàng cộng thêm với công pháp tu luyện và đại ượng đan dược, thực lực ba đến năm năm sau chắc chắn sẽ đột phá tới Kim Đan kỳ, điều này nếu như tu chân giả ở Hoa Hạ biết được sẽ bị hù chết, Kim Đan kỳ nếu thiên phú tốt thì sau một trăm năm cũng mới có thể đột phá tới được.
Vì hai nàng Trúc Cơ, Nhạc Thành tiêu hao không ít chân khí, một lát sau hắn cũng tiến nhập vào trạng thái tu luyện.
Điều hắn kỳ quái chính là linh khí nồng đậm của Hỏa Linh Châu mỗi ngày đều bị Nhạc Thành hấp thu tuy nhiên không để lại dấu vết nồng đậm nào. Đối với Hỏa Linh Châu Nhạc Thành ngoại trừ biết rõ mình có thể khống chế hai Hỏa Long thì còn có thể cung cấp linh khí.
Nhạc Thành thậm chí suy nghĩ, nếu như mỗi ngày mình hấp thu linh khí của mười viên Khỏa LinH Chân thì linh khí không biết sẽ đạt tới trình độ nồng đậm như thế nào, có lẽ là vô cùng khủng bố, chỉ là Nhạc Thành cũng biết, chín viên linh châu khác rơi xuống đâu không rõ, muốn thu thập lại quả là một điều quá xa vời.
Mà Nhạc Thành đang tiến vào trạng thái tu luyện thì lúc này ở phủ công tước Lệnh Hồ đã xảy ra một chuyện lớn, tiểu tước gia hôm nay ra ngoài đi chơi đã bị người ta đánh cho, vô cùng thê thảm, quan trọng nhất là bảo kiếm của tiểu tước gia cũng bị người ta đoạt đi, ma mà hôm nay Lệnh Hồ Huyền Tố ở hà tu luyện cho nên không ra ngoài.
- Hạo Thiên, là ai làm vậy?
Lệnh Hồ Vô Địch nhìn thấy vết thương trên người đứa con của mình thì lập tức bạo nộ, ngay cả con của mình mà cũng dám đánh, quả thực không để mình vào mắt. nhìn thấy thảm trạng của đứa con thì không kìm nổi mà đau lòng.
- Phụ thân, là người của Đoàn gia làm, con nhận ra người của Đoàn gia, bọn họ còn đoạt bảo kiếm của con, trong đó có một cường giả Đấu Hoàng.
Lệnh Hồ Hạo Thiên cắn răng nói với Lệnh Hồ Vô Địch.
- Đoàn gia, hừ, tên Đoàn Minh Hoa khốn kiếp này, Lệnh Hồ Vô Địch ta thề không đội trời chung với ngươi.
Lệnh Hồ Vô Địch giận dữ nói.
- Hạo Thiên, rốt cuộc là chuyện gì vậy, mau nói cho mẫu thân biết.
Nhìn thấy con mình bị thương, Nhạc Lan Tâm đau xót thương yêu không ngừng.
- Mẫu thân.
Lệnh Hồ Hạo Thiên đem mọi chuyện nói qua một lần, hóa ra Lệnh Hồ Hạo Thiên hôm nay mang theo mười mấy hộ vệ đến nhà bạn chơi, không ngờ bị người của Đoàn gia vây công rồi động thủ, Lệnh Hồ Hạo Thiên mang theo hộ vệ cũng có một người là thập tinh Đấu vương, không ngờ đối phương còn có cường giả Đấu Hoàng.
Mọi người không những bị đánh mà giới chỉ của Lệnh Hồ Hạo Thiên cũng bị cướp ddi.
- Đoàn gia này thật là ép người quá mức, chàng phải làm chủ cho Hạo Thiên đó.
Nhạc Lan Tâm đau lòng nói với Lệnh Hồ Vô Địch.
- Phu nhân, cái này phu nhân yên tâm, hôm nay sắc trời đã tối, ngày mai ta sẽ không tha cho người của Đoàn gia
Lệnh Hồ Vô Địch nói.
Sau đó Nhạc Lan Tâm nghi hoặc hỏi Lệnh Hồ Hạo Thiên?
- Hạo Thiên con nói cho ta biết kiếm của con là biểu ca bỏ ra ba vạn hai nghìn kim tệ mua tặng cho con phải không?
- Đúng thế mẫu thân, biểu ca mua cho con ở đấu giá đại hội.
Lệnh Hồ Hạo Thiên khẳng định nói.
- Lan Tâm cái này có vấn đề gì sao?
Lệnh Hồ Vô Địch nghi hoặc hỏi Nhạc Lan Tâm.
- Vô Địch chàng còn nhớ không, trước kia muội đã nói với huynh tình huống của Nhạc gia, mặc dù có chút gia sản nhưng cũng không thể mua được vật quý giá như vậy tặng cho Hạo Thiên.
Nhạc Lan tâm cất tiếng nói, lúc nàng rời khỏi Nhạc gia, tình huống của Nhạc gia không hề lạc quan.
- Điều này cũng không có gì lạ, không chừng mấy năm nay tình huống đã khá hơn nhiều.
Lệnh Hồ Vô Địch cất tiếng nói:
- Hạo Thiên, con nghỉ ngơi đi, sáng mai ta sẽ đến Đoàn gia đòi lại công đạo cho con.
Hôm nay chín là sinh nhật của gia chủ Đoàn gia, cái này là một đại sự, không ít quý tộc và vương công đại thần đều đến, cả phủ công tước trở nên sáng rực.
Đoàn gia phủ công tước tọa lạc cách không xa Lệnh Hồ phủ công tước, chiếm diện tích cũng mấy nghìn thước, dù sao hoàng cung phụ cận đều là phủ đệ của vương công đại thần.
Sắc trời vừa sáng, Nhạc Thành từ trong đan điền thở ra một hơi dài, hai sợ tinh quang ở trong mắt của hắn bắn ra.
Cảm thấy chân khí trong người đã tràn đầy, Nhạc Thành lẩm bẩm nói:
- Có Hỏa Linh Châu tốc độ tu luyện thật là nhanh.
- Chủ nhân, không tốt có một số chuyện xảy ra.
Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng Yêu Cơ Thông Thiên Thử ở ngoài phòng nói với Nhạc Thành.
- Xảy ra chuyện gì, các ngươi mau nói đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Chủ nhân, thuộc hạ nghe nói hôm qua tiểu tước gia bị người ta đánh không hề nhẹ.
Mọi người vừa đi vào trong gian phòng Tử Điện Mãng liền nói.
- Cái gì, là ai làm?
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt, nói thế nào thì hắn cũng là biểu ca của Lệnh Hồ Hạo Thiên, chuyện này hắn không thể không quan tâm.
- Chủ nhân, nghe nói là cữu cữu cữu của hoàng tử hôm trước, người của Đoàn gia làm, tựa hồ như muốn nhắm vào Lệnh Hồ gia.
Tử Điện Mãng nói.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
o O o
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Vũ Phong Tu Chân Giả Tại Dị Thế