"We humans have lost the wisdom of genuinely resting and relaxing. We worry too much. We don't allow our bodies to heal, and we don't allow our minds and hearts to heal.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Lo aka LD7
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 47 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 495 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:52:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21
ến chiều mồng 3, bé Nhy cao còn gọi điện thoại, rủ tui đi uống nước. Mà nghĩ lại hôm qua đi rồi hôm nay đi nữa thấy nó nhạt nhạt sao ấy dù là đi chơi với gái đẹp, nhưng mà cảm thấy ko có hứng thú lắm vì trước mắt tui còn mấy sòng tiến lên đang chờ không phải tui mê bài bạc hơn gái mà chỉ là tết nhất còn bữa cuối muốn hưởng thụ trọn vẹn cái ngày tết, với lại dưỡng sức, ngày mai còn cày kéo xuống Cà Mau nữa. Tại phải đi xe máy, chứ đi xe bến tết nhứt này làm gì mà có
Với lại tui nghĩ xuống đó chắc sông ngòi cũng chằng chịt lắm, đi xe máy luồn lách cho thoải mái. nên cũng trả lời qua loa với bé Nhy vài câu cho qua chuyện rồi kiếm cái lý do vớ vẩn nào đó thoái thác. Đánh bài 1 hồi bạc 5 ngàn 10 ngàn đánh đến tận 11h còng cả lưng, run cả tay, hoa cả mắt, cào cả ruột mà còn bị thua hết gần 200k Thôi kệ vậy là xong tết, chỉ còn 1 tiếng nữa là tạm biệt 3 ngày tết cổ truyền ấm cúng ( tình tui đỏ đen cũng chỉ dừng lại 3 ngày này thôi chứ ko có lậm quá, chơi cho giải trí, chứ tui chỉ đam mệ mỗi cá độ bóng đá, bữa trận Mu với Norwich mẹ nó bị gãy 5 xị đau hơn cả thiến. )
Lúc này dòm lại cái điện thoại thì thấy tin nhắn của bé Nhi gửi từ lúc nào rồi:
- Anh đang làm gì đó
- Anh đang quýnh bài vừa xong
- Mê quá quên người ta luôn ra hen
- Có đâu, tại đt để chế độ silent thôi T_T
- À anh đi ngủ sớm, mai đi sớm tới sớm cho nó khỏe
- Mới 11h ngủ cái gì cô nương
- Thì người ta đã kêu là ngủ sớm thì đi ngủ sớm đi sao cứ cãi người ta quài zậy
nhìn tn chắc con bé đang tức tối lắm thì phải nên tui cũng ráng xuống nước chiều theo ý em nó
- Dạ rồi thưa má, giờ con tắt đèn đi ngủ sớm, mai còn lên kinh ứng thi đây
- Ừ vậy có phải là ngoạn ko, bye, em ngủ đây
Tiên sư bố cái con bé này nhắn tin cái kiểu gì kì cục vậy, cứ đoạt được cái mục đích ý đồ gì là ngặt câu chuyện 1 cái ngang xương tui mới nhắn lại
- Bộ ko tính chỉ đường cho anh xuống hả, lỡ anh chạy tầm bậy vượt biên qua campuchia luôn thì sao?
- Hihi, quên mất, anh cứ chạy theo hướng Ql1, rồi tìm tới TX năm căn đi rồi tới đó gọi cho em
- Ừ rồi ok gái, ngủ ngoan
Nt xong tui cũng chưa ngủ đc mà cũng ráng hiếp dâm nốt cái film trên starmovie tới gần 12h30 rồi soạn đồ balo xong mới chịu đi ngủ ko quên cài báo thức 4h sáng mai dậy.
Khởi hành chuyến đi, có hỏi thăm bạn bè thì tụi nó kêu chạy từ đây xuống cần thơ khoảng 5 tiếng, rồi từ cần thơ về Bạc Liêu cũng phải thêm 4 tiếng nữa, vị chi ngọt ngét mất gần 9 tiếng của cuộc đời. Thề với các bác nếu ko vị cái lời hứa, cho tui tiền tui cũng ko rảnh mà mò xuống đó. nghĩ đến cái cảnh ngồi trên xe chạy 9 tiếng đồng hồ y như đi làm giờ hành chánh thì cực khổ biết chừng nào.
Cái vụ trên đường chạy xe thế nào thì tui khỏi kệ nhé, cho nó nhanh tới cái đoạn các bác đang mong đợi nhất, chứ rề rà khéo tới chap 22 còn chưa có >"
Tới thị xã 5 căn cũng phải tới gần 3h chiều tại trên đường đi còn ghé mấy quán cafe võng nghỉ mệt, áy nó nguội nữa.
Móc điện thoại ra gọi cho Nhi:
- Alo em hả Nhi
- Dạ em đây em đây - Giọng con bé hớn hở - Sao rồi anh, anh tới chưa, anh đang khúc nào, nói em...
- Thôi má, hỏi từ từ thôi, dồn dập thế, anh tới nơi em nói rồi nè. Đang ghé quán cafe xyz đấy, tới call anh nhé
- Dạ vâng anh (rồi nghe đầu bên kia tiếng cười nói hí hửng từ con bé nó mừng )
- Cúp máy, tiếp tục nằm thở trên cãi võng, giờ mới thấy thoải mái làm sao T_T
Cuối cùng bé Nhi cũng đến, ở quê có khác mặc đồ thấy hiền ghê ghớm, ko bù cho hồi trước, giờ nhìn nết na hẳn bà con à.
Vừa thấy mình em nó đã nhảy cũn cớn lên y như mấy đứa con nít được mẹ đi chợ vừa mua ón quà nào đó ấy, thấy cảnh tượng này thiệt cũng bỏ cũng lặn lộn ở trển xuống đây với em nó. Rồi bé Nhi vội vàng chạy vô trong quán tính tiền cho phần nước tui đang uống
Tui đang tính gọi khoan khoan, thì con bé đã chạy tọt vô cái quầy tình tiền... rồi lủi thủi đi ra...
Tui mới cười, làm gì mà hăm hở thế, đã bảo khoan từ từ, anh tính tiền rồi mà, giờ thấy quê hông, haha - Đi từ sáng đến giờ chỉ chờ có dịp ghẹo con bé như thế này thui
- Bé nhi đỏ cả mặt ngượng ngịu rồi vò, lấy chân dậm dậm xuống đất rồi thùng thằng đi ra xe kêu tui ra lẹ đi...
Thiệt mắc cười con nhỏ hết sức, bị hố hơi bị nặng... Tui cũng nhanh chóng nhấp ngụm cafe dài rồi chùi miệng, lụm cái bao lô mang ra xe rồi đi cùng em
Trên đường đi tui có dò hỏi lại lần nữa:
Nè Nhi
- Hả anh
- Mấy lần nói chuyện em nó tía má em hiền lắm phải ko
- Dạ anh, xồi ôi tía má em hiếu khách lắm anh cứ yên tâm đừng có lo
- Ừ, hỏi lại lần nữa cho đỡ yên tâm, chứ giờ quay về Biên hòa vẫn còn kịp
Đi cũng 1 đoạn khá xa ấy, giờ chả nhớ rõ đường đi nữa. Nhưng cuối cùng thì cũng tới cái xã của em. Đập vô mắt tui là cái khoảng sân lớn chà bá ở nhà em. cái này mà trên thành phố thì chỉ có bán tiền tỷ @@! Nhà cửa của bé Nhi chắc chắn là không bằng bé Nhy cao rồi, được cái nhà đổ 1 tấm rồi sát bên cạnh nữa là 1 gian nhà dùng để làm kho làm bếp v. vv, cũng sáng sủa, đằng sau là 1 cái vườn um tùm cây tả vậy đủ rồi Khi vừa dắt xe đến sân là 1 tập đoàn toàn chó cỏ @@ bu vào sủa tui y như là thằng ăn trộm ấy. bé Nhi thì cứ hét, Ki im ko, Lu lu ko có cắn nha hông, tao táng mày chết giờ, Kilu ko có sủa nữa cho tao coi sao mày lì... như con chó vậy. Tui nghe con bé nó dỗ bọn chó mà mắc cười muốn chết
Lúc này má bị Nhi mới lò dò ra cửa, tui cũng vội vàng khoanh tay chào bác. Bác gật đầu nhoẻn miệng cười rồi 2 má con lùa cho để cho tui đi vào nhà.
Kêu tui lên đây lâu chưa con bé kể về cháu cho bác nghe phần nào rồi, thôi đường xa vào cất đồ rồi đi tắm đi con, để má kêu con út (bé Nhi) dọn cho con cái phòng trên gác
- Con dọn rồi má ơi
- Ừ vậy mày giúp ảnh cất đồ lên phòng đi, tao ra vườn bắt con gà làm thịt chiều nãy cho tía mày với ảnh tối nhậu
Giờ mới cảm nhận thấy là dân miền tây họ thực sự hiểu khách thực sự ấy các bác à, hiếu khách từ cái cách má bé nhi gọi tui là con xưng má sao cảm thấy gần gũi thế ko biết nữa...
khi đưa tui chai xà bông bồ kết be Nhi cứ nói: anh cứ coi đây là nhà đi đừng có khách sáo nha hông, nhà em ai cũng dễ hơn trơn á, lâu lâu có người tp về chơi nhà em quý lắm
Tui cũng chỉ nhoẻn miệng cười lại chứ cũng chả biết nói gì hơn
Sau đó thì tắm rửa xong thì tui cũng chả còn sức đâu mà đi hóng cảnh, nên leo vô phòng ngủ lun. Nghĩ lại lúc ấy tui vô duyên hết sức, vô nhà người ta cái vô tắm xong vô ngủ thấy hơi kì kì, nhưng mà cơ bản thì thật sự cũng mệt quá, tối qua ngủ trễ, dậy sớm đi nữa
Chợp mắt đc đến khoảng 6h thì lúc này bé Nhi vô gọi tui dậy rồi
- Dậy đi anh, ngủ như heo zậy trời
- À ờ gì thế, đang ngủ ngon mà, tui cũng quên khuấy đi, cứ tưởng là đang ngủ ở phòng trọ nhi chứ ko nhớ ra đang ở quê em nó
- Tía em về rồi nè, rửa mặt đi rồi xuống chào hỏi rồi ăn cơm luôn.
- Chết mẹ, sao em ko nói sớm, tui lật đật mặc quần áo tề áo thung quần jeans rồi lao vào nhà vệ sinh tầng trên ( trên gác có 1 gian nhà vệ sinh chung chứ ko có riêng từng phòng )
Xong rồi lật đật xuống chào hỏi tía em: nhìn tía em cũng hơi già trước tuổi, nhưng tướng ta nhìn đúng dân miệt vườn lắm các bác, ko nhớ rõ để ta sao cho đúng ý nữa, nói chung là ko cao lắm như cái bụng thì bư, làn da rám nắng, với mái tóc múi tiêu.
Khoanh tay chào hỏi đàng hoàng rồi được mời ăn cơm mà nói cơm cho có vị chứ thực chất má bé Nhi chơi nguyên nồi cháo gà thả vườn, đĩa gỏi gà bóp ngó sen, thêm đĩa gà luộc với lục phụ ngũ tạng nữa má cái này nhậu chắc tới ngày mai chưa hết.
Mới đề bác ổng phán cho câu: con trên biên hòa là gì của Nhi?
- Dạ con là bạn của nhi mà coi nó như em gái vậy đó bác - Tui run run trả lời - Bé Nhi thì cứ ngồi cười cười làm tui chả hiểu mô tê gì
rồi bỗng ông vỗ vai tui cái bốp:
- Con đã là anh của nó thì bác cũng coi con như con vậy đó, nên xuống đây chơi cứ tự nhiên đi nghe ko mậy, đừng có ngại gì cả
Dạ vâng ạ - Tui như con thỏ cũng run run nuốt từng lời mà ổng xả mà nhét thật vội vào đầu
- Tết nhất nhà chỉ có vậy thôi, con thông cảm nhé
Lúc này tui cũng tạm lấy lại phong độ
- Dạ bác ơi, mồi ngon quá trời vậy ở trên con còn ko có mà ăn đấy
- Để tía nói cho con nghe, gà đây là gà thả vườn ko đấy, ko có như loại gà công nghiệp cái thịt nó mềm xèo như con hay ăn đâu
- Dạ vâng
- Nghe bà nó nói vừa chiều con mới xuống đây vậy còn sức để nhậu với tía mày ko?
- Dạ vâng, cũng ráng được tía
Xong bé Nhi kê miệng qua thì thầm to nhỏ với tui
Đô tía em hổng phải như em đâu, cẩn thận đấy, tía em uống là no rồi nghỉ chứ ko có say rồi nghỉ đâu
Đm tui bít ngay mà, đoán trong đầu đô bố già này đô xúc vật rồi nhưng thôi kệ lần đầu xuống đây cũng phải ráng tạo nét với bố già chứ phải ko các bác.
Xong ông vác cáibình nước 20l mà chúng ta hay mua 10k 1 bình để uống nước ấy các bác, nó có cái vòi để bóp nước chảy xuống đấy, nhưng mà toàn là rượu. Ngập hơn nửa bình... dự cũng phải hơn 10l, mẹ ơi nhìn là con muốn ngộp rồi. ông kê cái bình trên cái ghê con, 2 má con nó thì lui xuống bếp ăn cơm rồi riêng rồi, chỉ còn tui với bố già thôi. Xong ổng lấy cái chén ra, bóp cái van cái, rượu ngập chén rồi từ từ uống cạn, nhăn mặt cái rồi vỗ cái chát vào đùi ra kha``````````` y như trong mấy phim Đất Phương Nam luôn ấy, biểu lộ trạng thái sảng khoái khi uống rượu mãnh liệt hết sức à ko phải gọi là quá đáng!
Rồi tui cũng mời bố già mà làm 1 chén. làm 1 chén xong giờ tui mới biết là rượu này là nước loại 2, nó nặng lắm các thím ợ, mấy cái rượu đài trà chợ búa các bác hay uống thường là loại 4 cao lắm là loại 3 thôi, chứ ko có cửa mà loại 2 đâu. Nhưng cái hậu nó thì khỏe lắm, uống đến đầu rần rần cái cổ họng chui xuống ruột tới đó. má đã quá, lâu lắm rồi mới được chơi cái rượu ngon thế này, làm tui phấn khởi cực kì. Rồi 2 tía con tui y như bắt đc cái tần số của nhau 2 sao mà 2 cha con ngồi chém gió trên trời xuống đất, hết nói chuyện, em đem đàn ra gảy ra ca cải lương om xòm. cứ thế cái chén đc bơm đầy rồi đưa qua đưa lại 2 cha con. Review vậy cho các bác nào xác định muốn cưới gái miệt vườn thì cũng nên chuẩn bị tâm lý trước bố vợ luôn nhé, ko biết ăn nhậu thì xác định luôn đi.
2 cha con lai rai cũng tầm đc 2 tiếng là lúc đó tui bắt đầu liểng xiểng rồi. Ông bố thì cứ cười ha hả kêu đô tui coi vậy cũng hơi hơi cứng, đủ ăn hiếp mấy thằng nhóc trong xóm rồi. Thiệt lúc này tui còn choáng hơn cả lần uống Rum tại phòng Bé Nhi ấy các bác ạ... Vật vờ lắm, tui mới xin kiếu, mò mẫm đi xuống vườn để vào phòng vệ sinh... ruột cuộc thấy cái nhà vệ sinh nó sáng đèn, tui mới lảo đảo để đi vô. thấy cửa ko khóa ( mà sáng hôm sau tui mới biết được quy tắc phòng vệ sinh dưới đây là chả có cánh của nào có khóa cả, cửa đóng thì đc mặc định là có người, cửa mở toang thì hiểu là ko có ai bên trong) cơn ói nó trào tới họng rồi mặt mũi lờ đờ tui mới mở vôi canh cửa, tay bụm miệng để cơn ói nó ko trào ra ngoài xông vô thì thấy bé Nhi đang tắm..
Xông vô thì thấy bé Nhi đang tắm..Bé Nhi chợt hét cái á lên, tui thì lúc này chả còn sức đâu mà quan tâm đến việc trần truồng của bé Nhi nữa giờ là tui ói xối xả vô trong đó, bé Nhi sợ quá nép mình qua 1 bên rồi vỗ ngực tui bùm bụp cho tui ọe hết ra. nghe tiếng kêu tiếng má bé Nhi trên vọng xuống, Có gì đấy út mà hết lên thế.
Bé Nhi vội cuống lên mà đáp
- Dạ ko má ơi, con chuột nó chạy qua, làm con hú zía!
Rồi bé Nhi cứ thế mà vuốt cái lưng vỗ nhẹ nhẹ cho nó dễ trào hết ra cứ khe khẽ bên tai là trời ơi sao mà lầy quá vậy rồi sao em đang tắm lại xông cửa vô tùm lum ta là hết ấy, nhưng mà tui cũng chả còn sức đâu để mà
Song rồi bé Nhi dùng cái gàu múc nước để xối các đống chè tui xả ra, giờ mới quên mất là loạng choạng khi chui vô nhà vệ sinh, tai trái tui ôm cái eo của bé nhi, tay phải thì vịn vào tường để có chỗ đứng, tui thì đang khom khom người để ói, khi ói 1 trận hoành tá tràng nhất từ tết đến giờ thì khi vô tình bất ngờ tui nhổm người dậy thì mặt tui đập thẳng vào cặp bưởi của bé Nhi T_T, làm em nó mất đà bất ngờ té về phía sau rồi do quán tính bị trượt té làm chân bé nhi đạp vào chân tui làm tui cũng bổ nhào vào người bé nhi, mặt tui lại lần nữa úp vào ngực em nó lần nữa, lần này thì quả thực dù ko muốn thì tui cũng chả còn sức đâu mà vực cái mặt của tui khỏi 2 bầu vú của bé Nhi. Bé Nhi khi ngã cũng chỉ kịp á 1 tiếng nhỏ chứ ko dám kêu to như lần trước, dưới ánh đèn quả ớt lờ mờ dưới quê (chứ ko phải đèn pac tiết kiệm mà trên thành phố ta hay xai) - Với con mắt lờ đờ kèm cái đầu đang bừng bừng quay tới quay lui, nhưng tui cũng có thể thấy rõ cái bầu vú của em nó tròn trịa và múp như thế nào. bé nhi lúc nào dường nhi trần truồng trước mắt tui, còn tui chỉ độc cái quần jean thôi, cái áo lúc nhậu nóng quá cởi mẹ quăng trên nhà rồi. bé Nhi giờ chả nói gì cả còn tui thì tạm thời ko còn tra tấn cái bầu vú của em nó nữa. Tự nhiên cảm thấy đằng sau có 2 bằng tay từ đầu ôm vô đầu mình rồi đẩy đầu tôi tới miệng bé Nhi... Bé nhi dần trườn trườn người xuống 1 xíu cho 2 thể xác có độ cân bằng để môi tui và môi bé Nhi có thể thoải mái mà cắn lưỡi nhau. vâng thưa các bác, và đây là lần thứ 2 tui hôn bé Nhi, nhưng cái không gian nó hoàn tác khác xa với cái lần trước, vào các thế hết sức là khó chịu, lần này thực sự tui không còn kiểm soát đc lý trí của chính tui nữa rồi, tui hun em mãnh liệt mặc dù biết chắc cảm giác nó sẽ ko trọn vẹn như những lúc tỉnh. Nhưng cảm giác đó tui vẫn còn nhớ mãi... cho đến tận giờ này. 2 bờ môi cuốn lấy nhau như chưa bao giờ được hôn ai đó, sợ nó sẽ bị ai đó cướp mất đi. Trong chính lúc hôn ấy 2 tay bè nhi dần luôn tới cái thắt lưng của tui và cố gỡ nó ra, rồi cái khóa quần jean của tui cũng đc bé Nhi cố gắng hết sức gỡ ra, rồi em nó như 1 thói quen như khi đi ngủ với khách, dùng bàn tay mềm mại để nắm thằng nhỏ của tui mà vuốt ve, tui bây giờ cũng chả còn sức đâu để mà quan tâm đến việc đôi tay thon thả của em làm gì thằng em tui, tui cứ chỉ hôn tới tấp vào miệng em, rồi em chợt nghiêng người 1 phát để cho tui nằm nghiêng qua bên trái ko còn tì vào người bé Nhi khiến em nó đau, khi này bé Nhi dường Nhi chủ đề hôn tui, đôi tay vẫn xoa xoa thằng nhỏ, bây giờ đôi bàn tay tui đã có thể thoải mái mà khám phá vùng ngực huyền thoại của mà đã quá bao nhiêu dịp tui bỏ lỡ. Thực sự giờ ngồi viết lại tui cũng thực sự ức vì lúc đó quá say nên cảm giác sung sướng cũng ko có nhiều, rồi 1 hồi sau vật lộn thì cái quần jean và quần xi của tui cũng đc lột ra sạch sẽ 2 cơ thể trần nhộng lại quấn vào nhau trong cái không gian mụ mị ấy... đôi tay của em vẫn cố gắng vuốt ve để cho thằng bé của tui ngày mốt cứng hứng. Đôi bàn tui bắt đầu chuyển từ vùng ngực và xuống dần vùng kín của em, cái mu em thiệt sự tui ko rõ đã qua bao nhiêu thằng rồi nhưng thiệt vẫn còn săn chắc lắm, cavat vẫn còn chưa có, mà khi ấy cũng chả biết là còn thâm hay không tại tui cũng ko có vét máng mà thấy rõ đc, luồn 2 ngón tay vô l*n em cái ọt, bây giờ thì mới thấy nước dâm thủy của em bắt đầu lênh láng, nhưng quả thật cũng do say quá nên cũng ko có sức mà vọc mạnh, tay trái tui giờ đã lòn qua cái đầu em kéo sát đầu em môi tôi hơn, bây giờ chân trái của em đã giơ cao hơn bang cái hang ra để đôi tay tui dễ dàng khám phá từng tiếng thở rên nhè nhè vang lên đều đặn, tui thì thở như chó quả thật lúc này nếu có 1 điều ước, tui ước mình đừng có bị say quá mức như vậy để có dễ dàng thao tác hơn: (( nước dâm thủy từ âm hộ của em vẫn chảy ra âm ỉ, phía trên mu có 1 lớp lông tơ màu đen còn non nên mỗi lần chà vào tui có thể cảm nhận cảm giác ko quá sần xùi. Đôi mắt nhắm ghiền của bé Nhi tỏ vẻ hưởng thụ thỏa mãn nãy giờ bèn từ từ mở ra rồi thì thèm nói khẽ với tui... Anh có thực sự muốn đút vô không?
Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen - Lo aka LD7