Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Tác giả: Lo aka LD7
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 47 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 495 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:52:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 20
au khi về nhà, chúc tên ông bà già rồi theo phong tục cổ truyền thì cũng lì xì rồi mừng tuổi rồi cũng chúc tết bà chị cầu cho bả năm nay có thằng nào nó rước dùm cho ông bà già tui đỡ hóng như... các bác hóng truyện tui vậy đó
Tuy gia đình tui toàn thành phần lớn tuổi nên mấy ngày lễ tết rất là quy củ theo truyền thống của cổ truyền việt nam cả gia đình quây quần lại trò chuyện, bà già tui thì dọn cái thờ thiêng cúng mâm ngũ quả và con gà luộc xuống rồi đem vô nhà để cả nhà cùng ăn.Cái đầu gà bao giờ cũng được dành tặng cho ông già tui ( mà trong luật ăn nhậu chỗ mấy bác ko biết chứ chỗ tui ra ngoài nhậu mà bàn toàn người lớn mà ăn cái đầu gà thì toàn bị chửi là hỗn láo ăn trên đầu cha người ta, nên các bác để ý cái khoản này ) ông già vô trong lấy ra chai rượu ngoại giờ quên mẹ cái tên gì rồi, nói chung là cũng quý lắm, được thằng anh em cột chèo bên Mỹ ship về năm nào cũng 1, 2 chai cho ổng.Và cũng chỉ riêng những dịp này thi tui mới dám ngồi cùng ổng với bà chị 4 uống cùng nhau thôi
Xong xuôi thì tui mò ra xóm để nhậu với anh em.
Mỗi đợt tối giao thừa hay qua giấc giao thừa thì xóm tui thiệt sự đông zui lắm
Hầu như ko có nhà nào mà tắt đèn trừ mấy nhà bên đạo thôi.Còn đa số bên phật như nhà tui thì nhà ko đánh bài cũng chơi lô tô. Mấy cái ngày này là dịp mà anh em xóm tui nó tụ họp về quây quần, thằng thì đi làm ăn xa, thằng thì đi học trên sài gòn, mấy ngày thường thì mỗi đứa 1 nẻo nhưng vẫn ko quên những ngày này bắt buộc phải về nhà. Thiệt sự ấm áp lắm. Xóm tui 1 khó nó đã nhậu mà nhậu bia thì chỉ có nước nghèo kiệt xác, nên phải chơi rượu cho đỡ tốn. Mồi màn thì nhà thằng nào có cái gì mang ra cái đó nhưng tết nên cũng toàn là mồi ngon, có thằng mang ra nửa kg mực sấy, thằng mấy lạng khô bò, có thằng thì mang ra tô thịt kho tàu, đơn cử có thằng còn bưng ra 1 nồi khổ qua nữa
Còn đường rộng khoảng 5 m, nhưng chắc bị anh em xóm tui chiếm dụng gần cả 1 nửa đường rồi. Ngồi 1 hàng dài rồi thắp mấy cây nến lên rồi cùng nhau ăn nhậu trò truyện với nhau.Hôm đó thì ko có đại ca T xóm mình góp vui, nghe đâu ổng phải làm sòng dưới hố nai, mà mấy dịp này ông kiếm tiền từ bảo kê bài bạc nhiều lắm.Thôi kệ, dù gì thì thế nào trưa mai ông cũng mò qua nhà tui để chúc tết ông già thôi.
Cũng vừa nhậu với anh em vừa nhắn tin với bé Nhi, nhắn linh ta linh tinh với em nó tùm lum hết.Mà ko chỉ riêng bé Nhi, mà còn bé Nhy kia nữa
rồi cũng kiếm cớ ráng chốt với 2 em nó mỗi đứa 1 tin, thôi HPNY, anh ngủ trước, chứ ăn nhậu mà cứ ôm cái đt, anh em nó dị nghị chết mất
ngồi tỉ tê với bọn xóm cũng gần 2h sáng thì xin kiếu, về nhà ngủ mai còn đi chúc tết.
Mấy chuyện ngày mồng 1 tết thì cũng chả có gì đáng kể cũng tương tự như mấy bác thôi cũng lên chùa thắp hương đầu năm rồi cũng phải lì xì cho bọn nhóc họ hàng, rồi tới trưa thì cả tụ họp gia đình ăn cơm, cúng kiếng, trưa đến chiều thì nhậu, tối thì ra xóm đánh bài, rồi đánh bài xong thì kéo nhau ra quán, Đúng là tết nhà ko có bồ bịch cũng chỉ ru rú trong xóm thôi chứ cũng chẳng có dịp đi đâu
Thôi chuyển qua mồng 2, thì lần này tui có gặp tí chuyện buồn về tình cảm
đầu đuôi là sáng mồng 2 có chở bà già đi gần cả chục ngôi chùa trong thành phố, Thì đến cái chùa Từ tôn gần Đài Truyền Hình Đồng Nai, có gặp lại con ex cũ nó cũng đi chùa với thằng bạn trai nó.Thấy mình mà nó coi như người xa lạ, éo thèm nhìn mặt mới ghê.Dù gì ít ra 2 đứa cũng từng có nhiều kỉ niệm với nhau lắm chứ có phải cái dạng quen vài ba tháng rồi chia tay đâu
Rồi tui cũng tiến tới bắt chuyện với nó và thằng bồ nó.Vậy mà cũng không tin được nó làm như lần đầu tiên thấy tui ấy kêu ko quen này nọ linh tinh.THiệt cũng chả ngờ, ko hiểu sao nó lại như vậy.má làm tui ngỡ ngàng luôn.Rồi đành giả vờ xin lỗi nhầm người rồi lủi thủi đi.Má đúng là bách nhục, chả hiểu nổi bản chất con nhỏ này nữa.Đơn giản chia tay vẫn làm bạn thôi mà có nhất thiết phải coi nhau như kẻ thù ko cơ chứ.Làm cả ngày như kẻ thất thần cứ suy nghĩ về chuyện hồi sáng.Đến chiều thì bé Nhy có nhắn tin rủ qua nhà chơi với em nó.Cũng đồng ý, dù gì thì đi đâu cũng được cho đỡ khuây khỏa ngày tết, biết là qua nhà người khác, nên cũng thủ sẵn cả chục bao lì xì trong túi dự phòng đến khoảng 5h30 thì mò qua nhà bé Nhy chơi
Vừa chạy đến cổng đã thấy con bé ngồi ngoài lan can chờ mình rồi, vừa mới thấy xe mình chạy đến đã vội nhảy cũn cỡn vẫy vẫy mình rồi lon ton chạy xuống nhà ra mở cổng ình vô.
Đúng là nhà khá giả có khác, giờ mới đi vô tận trong nhà, chứ lần trước cũng chỉ dừng là ở phòng khách thôi. gặp ba má bé nhi tui liền chào rồi vội vàng rút bao lì xì ra mừng tuổi 2 bác cũng chắc 2 bác mau ăn chóng lớn chăm ngoan học giỏi này nọ rồi cũng đc lì xì lại (sau này về nhà mở ra dòm mới biết mỗi bao ổng bà nhét cả 5 xị vô trỏng )
mà đúng là bánh ít đưa đi bánh qui đưa lại giờ nhìn cái nhà cũng 1 bầy con nít, tui cũng phải cắn răng cắn lợi lì xì ỗi đứa mà xót cả ruột.
Xong xuôi cũng được mời ăn bữa cơm với gia đình.Rồi cũng nói chuyện với 2 bác, nói chung thấy 2 bác nhìn giàu có vậy chứ cách nói chuyện ko có tỏ vẻ bố đời. tui nể mày con người dạng như vầy nè, chứ đa số thấy ở đời cậy mình có tí chức tí quyền tí tiền là vênh cái mặt lên, nói chuyện ngông nghênh, nói thiệt chứ mốt chui xuống đất mà nằm thì thằng ăn mày với 1 ông vua số phận trở thành cát bụi nó cũng như nhau thôi.chẳng khác biệt được.bác trai thì làm Giám đốc của 1 cty hàng hải, bà vợ thì làm luật sư, ngoài Nhy ra thì còn đứa anh trai sinh năm 89, lúc đi xem bắn pháo hoa thì có nghe nhy kể ông này cũng hiền lành lắm, đang đi học trên sài gòn, tuần về có lần thôi
ăn uống với gia đình bé Nhi 1 hồi thì bé Nhy rủ tui đi dòng dòng bát phố.
Tui cũng ừh, sao cũng được. Rùi tui móc chìa khóa định dắt xe thì bé Nhy kêu
- Thôi thôi để xe ở đó đi, đi xe của em nè
- Thôi đi xe anh có sao đâu, tự nhiên đi xe em thấy kì ko?
- Kì cái gì có tắm đâu mà kì - Em nó lè lưỡi ra chọc tui.Thui cất xe đi, lấy xe em mà chạy
- Ờ vậy cũng đc - Tui thở dài miễn cưỡng
Đúng là lần đầu được chạy SHi nhìn sang hẳn, nhưng ngặt nỗi tướng tá của tui cũng ko có cao ráo gì cho nên coi bộ cũng ko hợp.Dù gì thì dù có Sh thì cũng chả bao giờ bằng con Jupiter thần thánh của tui.Đến thời điểm bây giờ thì nói thiệt ko dấu gì các bác thì với khả năng tài chánh lương lậu của tui hiện tại, thì dành dụm khoảng năm là có thể mua đc 1 con Sh nhưng mà tui ko thích, tính tui thì trân trọng những cái gì đầu tiên mình có được, giống như cái chiếc Jupiter tui đang chạy, lúc đầu cũng là do tui nhờ bà già chơi hụi 1 chân 500, chơi với thời hạn 3 năm, rồi ăn hụi đầu luôn để mua xe, rồi hàng tháng tuy đồng lương eo hẹp nhưng cũng ráng dành ra 500 ngàn để đóng, bật mí cái lương tháng ngày xưa của từ những ngày đầu tiên đi làm chỉ có 1tr7 thôi, trừ 500 tiền hụi là còn 1tr2, phải đưa ba má tui mỗi tháng 300 ngàn tiền cơm nữa, vị chi ra chỉ còn 800k 1 tháng, để vừa ăn sáng, vừa đổ xăng, còn phải tiền đi chơi, rồi lâu lâu dính cái đám cưới nữa đủ biết hồi ấy tui cũng khổ sở cỡ nào rồi chứ gì, mà cày cuốc gần 3 năm như vậy tui mới chính thức là hoàn toàn dứt điểm cái tiền hụi cho cái xe này, nên tui rất là trân trọng nó, để sau nay đôi khi nhìn lại cái xe tui ko ngừng khích động bản thân là phải cố gắng trong công việc miệt mài kiếm tiền chịu chăm chịu khó thì mọi ước mơ nó đều sẽ đến được trong tầm tay thôi
Quay lại câu chuyện, giờ chở em thì hình như bé Nhy này nó dạn hơn bé Nhi nhà ta thì phải, vừa leo lên xe cái là nó ôm mình sát rạt, chắc bữa giao thừa thấy mình cõng nó giờ chắc được đà lấn tới hay sao ấy... haizzz làm thân trai sao mà toàn bị gái lợi dụng thế này
Chạy được lúc tui mới quay lại hỏi:
E hèm, ôm dữ quá ha, y như là anh là bạn trai ko bằng
Con bé ngượng ngịu - Ờ thì em... em thích ôm ko cho hả? xe của ai?
Ơ còn có cái vụ bí quá nên bày ra cái vụ xe của em thì em có quyền ôm à T_T tui nghĩ
tui mới quay cổ lại nói, nếu đã ôm thì ôm cho chắc vô, ngồi sát vào, rồi dùng tay kéo sát người em nó vào người mình.
Bé Nhy lúc này răm rắp làm theo lời tui, nhưng cũng nhoài cổ tới nói vào tai tui: Cũng lợi dụng giữ quá ha, cứ y như em là bạn gái anh ko bằng, xí!
ai thèm lợi dụng, mà anh... cũng thích đấy? xe của em nhưng mà ai đang chở?
con bé im lặng với câu xoáy đểu giả của tui - Chỉ biết nhéo vào bụng tui 1 cái đau điếng
Đến 1 quán nước, cũng tấp vô uống.nói chuyện 1 hồi thì đột nhiên bé Nhy rút bóp ra đưa tui 2tr rồi bảo em trả anh
Tui chả hiểu sao lại làm thế mới hỏi:
ơ, sao lại trả anh, đừng nói cái vụ đêm giao thừa anh đỡ em 1 phát đạp rồi giờ đền tiền nha!
- Ko phải, tiền này là cái bữa nhâu ở quán chợ đêm đó, khi ấy em có nói là rủ anh qua uống chung đừng lo tiền bạc ấy, mà sau đó say quá nên bắt anh trả đó, rồi hôm giao thừa em cũng chả nhớ nữa, mãi tới hôm nay em mới chợt nhớ ra nên giờ đưa luôn, hihi
Trời, má ơi con này sòng phẳng thấy ớn ko? cứ tưởng hôm đó nó nói đùa thôi ai ngờ làm thiệt nè trời.
Tui mới từ chối - Thôi cất vô đi, có bao nhiêu đâu.anh còn nhớ gì đâu vậy mà em cũng đào mộ lên được cũng hay
Thôi, em đã nói là em làm, anh đừng ngại.Tính em sống vậy quen rồi - Bé Nhy cứ năn nỉ
- Thì biết tính em là vậy, nhưng mà tính anh cũng vậy quen rồi, lúc ấy anh cũng kêu là khỏi cần mà - Tui ghẹo lại
- Mệt anh ghê luôn ấy - Con bé tỏ ra giận hờn vu vơ với tui mới ác chứ
- Thôi cất đi, coi như tiền đó trừ vào tiền cái tiền em ôm anh là được rồi - Tui ghẹo cho con bé nó cười
- Xí, nói cho anh biết nghen hơm, dù ai có bỏ ra vài triệu muốn em ôm chưa chắc em đã chịu đâu đó, hehe - Con bé nói cái giọng ngông ngênh
- Ghê ha, thôi được rồi cất tiền lại đi, cái quán cafe đầy người tự nhiên có 2 đứa khùng cầm tiền rồi đẩy qua đẩy lại thiên hạ nhìn nó ngứa mắt nó chọi cái chai vào đầu bây giờ.
Cuối cùng thì bé Nhy cũng nhăn nhó mà nhét tiền lại vào bóp cũng ko quên nói, vậy chầu cafe này để em trả đó, tí đi ăn cũng phải để em trả lời.
- Ừ cũng được, mà khoan, gì mà còn đi ăn nửa hả trời! ở nhà ăn chưa đủ sao
- Ờ nhà em có ăn gì nhiều đâu, khoái ăn ở ngoài hơn, tết nhất ăn đồ nhà thấy nó hổng có vô - Bé nhi than thở thấy phát mệt
- Ờ được rồi
Rồi lúc sau tui có hỏi qua cái thằng bồ cũ của bé Nhy, hỏi nó tên gì nhà ở đâu mà bé Nhy cứ sợ hổng dám nói, cứ như là tui tìm trả thù ko bằng, Rồi có hỏi chuyên trước sao quen nó này nọ các kiểu nhiều lắm mà giờ trả nhớ rõ nữa ko dám kể mất công tầm bậy với các bác thì mệt, cái nào nhớ thì tui kể thôi.
Sau đó chở bé Nhy đi ăn uống này nọ.Thì lục túi xem điện thoại mấy giờ rồi thì mới để ý gần chục cái tin nhắn với cuộc gọi nhỡ của Bé Nhi >"Má mệt với cặp Song Nhi này, chơi với bé Nhy này thì lại quên khuấy bé Nhi của... mở ra đọc thì toàn thấy em nó hỏi mình đang ở đâu làm gì vậy, ở dưới này buồn quá, đại loại là thế. Tui mới nhắn là đang đi ăn với bé Nhy em nó rep lại tin, " ờ thôi vậy mấy người đi chơi vui vẻ đi", 1 cái tin nhắn cộc lốc vậy đủ hiểu bé Nhi là ta lại giận hờn tui cái gì rồi, chả hiểu nổi con gái nữa T_T nhiều lúc chả biết đâu mà lần.Đi ăn với bé Nhy rồi thì trở về nhà bé Nhi, chào 2 bác rồi ra về.
Về đến nhà lập tức nhắn tin lại cho bé Nhi (khúc này tui ko nhớ rõ chi tiết chỉ nhớ cái cốt truyện nó thôi )
- Ủa, người đẹp giận người xấu rồi à? - Tui nhắn 1 tin qua
- Xí, người đẹp đâu rảnh mà thèm giận người xấu
- Vậy chứ sao tự nhiên nhắn tin cho người xấu cái tin gì cộc lốc vậy
- Tại người ta thích
- Thôi, cái cười coi ^_^, người đẹp mà giận là xấu lắm ấy
- Thôi, ko có nhây nữa, em thua anh rồi, về nhà chưa?
- Về rồi cô nương
- Đi chơi với chị Nhy có vui hơn là đi chơi với em ko?
- Đi với ai mà chả vui
- Nhưng phải có 1 người hơn chứ? anh trả lời đi!
Mẹ đúng là con gái, lúc nào cũng thích phan biệt hơn thua nhau từng ti từng tí 1
- Thì đi với em vui hơn nhiều được chưa
- Em thấy anh miễn cương làm sao ấy nhỉ
- Có miễn cưỡng đâu, đó hoàn toàn là lời nói xuất phát từ tận đáy lòng của... thằng bạn anh đó mà - Tui ghẹo
- Xí, suốt ngày ghẹo em, bộ hổng ghẹo em anh ko ngủ ngon hả
- Hehe, mà thôi em ngủ ngon nhé, nt nãy giờ đt anh hết tiền rồi...
Cứ tưởng là kết thúc cuộc gọi rồi thì khoảng 5' sau bé Nhi gọi tới.
- Số seri cái card vt 100k nè, anh nạp vô nha, em nhắn tin qua liền nè
- Thôi, ko cần đâu
- Em nói có nghe hông, lì quá vậy rồi cúp máy cái rụp
Rồi tin nhắn số seria đt gửi đến - Giờ ko nạp chắc con bé ko nhìn mặt tui lun quá T_T. nạp xong tui nhắn lại
- Rồi anh nạp rồi
- Hihi, vậy có phải ngoan hông
- Để bữa nào về lại biên hoa anh mua trả lại cho em, cám ơn em nhiều nha
- Thôi trả lại làm gì, anh tính toán mấy cái đó làm chi với em
- Thấy ngại ngại sao ấy
- À mà anh còn nhớ cái vụ bữa em nói anh ko?
- Vụ gì em?
- Thì cái vụ zìa quê em chơi đó, anh hổng nhớ hả
- À à nhớ rồi
- Vậy anh zìa quê em được hôm, zìa đi mà, ở dưới đây, em cũng buồn lắm
- Ngày mai anh còn phải cùng mấy thằng bạn trong lớp đi chúc tết thầy cô cũ nữa, nên chắc mồng 4 anh xuống được
- Hổng có chắc gì hết trơn á, hứa đi, mồng 4 anh phải xuống đó
- Dạ rồi, con hứa ạ.
- Hihi vậy có ngoan ko, thôi ngủ đi, em ngủ đây
Ơ cái đm, dụ người ta đi xong cái là chốt luôn 1 câu tạm biệt đi ngủ luôn ta.kể cũng nể con bé này thiệt.y như là hoàn thành đc tâm nguyện rồi buông xuông nhắm mắt lìa trần vậy đó bà con.
- Ừ em ngủ ngon - Tui cũng nhắn lại rồi cũng ra xóm chơi quýnh bài tiến lên vài ván cho đỡ vã kết thúc ngày mồng 2 tết năm ấy.
Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen - Lo aka LD7