Hãy tiến lên và cứ phạm sai lầm. Phạm thật nhiều sai lầm. Bởi vì đó là nơi bạn sẽ tìm thấy thành công ở phía sau những sai lầm này.

Thomas J. Watson, Sr.

 
 
 
 
 
Tác giả: FunnyCamay
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 44 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 502 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:58:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Dự Tiệc (2)
ữa tiệc được tổ chức linh đình trong một khách sạn cao cấp. Khách khứa toàn là những gia đình giàu có không thì cũng thuộc hoàng gia. Từng cái đĩa,nến,... Đều được mạ vàng, họa tiết tinh xảo.
Bước chân xuống xe, tôi chậc chậc lưỡi. Cả một núi tiền chứ chẳng chơi!!!!
Tôi níu tay Hưng rồi mặt dày khoát tay hắn. Thà vậy còn hơn ngã chổng vó.
" Làm gì vậy hả??" - Hắn ta nhăn mặt.
" Ăn tí đậu hũ thôi, có chết đâu mà kinh thế"- tôi cười ha hả
Khuôn mặt trắng trèo của Hưng chợt xuất hiện một vệt hồng a,rồi hắn cúi đầu xuống ngại ngùng.
Nhưng tôi thì chẳng để ý cho lắm. Kéo tay hắn nhanh chân bước vào trong.
Tôi lập tức nhìn thấy Anh Tuấn. Anh ta quá nổi bật với cái khí phách cao ngạo kia. Nhưng khoan đã!!! Có phải anh đang đi cùng một cô gái không????
Này này bỏ tay ra, bỏ ra.
Tuấn bỗng nhiên nhìn về hướng tôi, cau mày lại rồi trừng mắt nhìn tôi.
Tôi bực tức trừng lại anh ta. Dám trừng mắt với tôi à!! Tôi nhìn chết anh >_
*** Lời Anh Tuấn***
Cái cô bé chết tiệt kia đi với thằng nào vậy hả? Bỏ tay ra, bỏ tay ra >_ ****
Căn phòng tự dưng nồng nặc mùi dấm chua =___=
Hưng chợt đứng chắn giữa tôi và Tuấn. Hắn không nói không rằng kéo tay tôi đến quầy đồ uống rồi lấy một ly rượu sữa đưa cho tôi.
" Tôi không biết uống rượu!! "- Tôi nhăn mặt khi ngửi thấy mùi nồng của rượu
" Cái này nhẹ lắm, không say được đâu với loại này ngọt chứ không chát" - Hưng nói có vẻ am hiểu.
Tôi tò mò uống một ngụm. Mùi rất nồng nhưng ngọt. Nói chung là cũng được.
Nhìn về phía Tuấn, tôi chợt thấy lòng khó chịu.
" Ra ngoài đi dạo xíu đi"- tôi nói, giọng hơi bực.
***
Tôi và Hưng bước đi trên con đường rải sỏi dẫn đêm một cái hồ nhỏ.
Trời đêm đẹp một cách ma mị. Ánh trăng sáng soi rõ từng bong hoa lộng lẫy trong khu vườn rộng lớn.
Tất cả tạo cho người ta cảm giác thư thái, nhẹ nhàng.
Tâm trạng tốt hơn, tôi ngồi xuống ghế đá, nói chyện với Hưng.
" Chuyện của cậu với Lin sao rồi??" - Tôi cười gian.
" Sao là sao?"- Hắn tò mò hỏi lại.
" Là có phát triển thêm tí nào không? Đã ấy ấy chưa ^^"- Tiếp tục cười gian
" Ấy gì mà ấy?? Con gái kiểu gì mà bậy quá? Chúng tôi đâu có gì đâu! Là tại cô ta theo đuổi tôi thôi"- Hắn ta nhăn nhó trả lời.
" Haizz, người đẹp thế mà không chịu nữa. Hay là.....cậu....thật sự....."- Tôi lắp bắp.
" Cái gì? Tôi- chuẩn-men!! Đàn ông đích thực nhá!" - Hưng vỗ ngực đen đét.
" Đừng lo, tôi là bạn cậu mà, không cần dấu đâu!! Thật ra thì cũng không có gì xấu cả. Đừng lo, tôi giúp cậu kiếm một tiểu thụ ( ai không biết tra google nhé:)) xinh trai. Có chịu không??"- tôi gật gù, gật gù.
Nhìn sang sắc mặt Hưng có vẻ không tốt lắm, đen như đít nồi. Ánh mắt còn lăm le như đang muốn bóp chết tôi.
Ặc ặc, không phải là như mà hắn đang bóp cổ tôi a >_<
"Aaaaa, xin lỗi Hưng đẹp trai lần sau tôi không dám nữa" - Tôi lập tức năn nỉ.
May mà hắn còn có lòng người tha cho tôi. >_<
***
Một lát sau, tôi nghe thấy tiếng súng.
Giật mình, tôi nhanh chóng chạy về phía bữa tiệc, không quên kéo Hưng.
Bỗng một đám người áo đen xuất hiện sau lùm cây, nhanh chóng bao vay chúng tôi lại.
Tôi hốt hoảng. Nắm chặt tay Hưng.
Hắn ta cúi xuống nói nhỏ với tôi
" Đừng sợ"
Rồi dùng khí lực hất văng bọn người kia lên.
Tận dụng khoản thời gian chúng ngã nhào, lật đật đúng lên. Hưng bế tôi lên chạy thẳng.
Không may, một kẻ vội cầm súng rồi bắn vào chân và vai phải của Hưng.
Hưng gào lên đau đớn nhưng vẫn cố gắng chạy.
Hưng lúc nào cũng chọc tôi nhưng hắn là bạn tôi, tôi coi hắn như anh trai vậy.
VÀ CÁC NGƯỜI KHÔNG ĐƯỢC LÀM ĐAU BẠN TÔI.
Mắt tôi đỏ lên, phóng lửa vào những tên áo đen. Điều khiển cây leo trói chặt tụi hắn lại.
Nhìn thấy Hưng cắn chặt răng để khỏi bật ra tiếng rên. Tôi đòi xuống đất.
Hắn ta đau đến mặt trắng bệch mà còn nói
" Cô nặng thật đấy!!!"
Tôi tức giận, đánh vào đầu Hưng:
" Có thôi không hát để bà trị thương??"
Hưng lập tức im bặt
Tôi lập tức xem xét những vết thương của Hưng. Dùng nước rửa sạch cái nhíp trong cặp rồi gỡ bỏ hai viên đạn ra
Hắn đau đến không nhịn được rên vài tiếng.
Tôi ột dòng nước chảy qua vết thương của Hưng.
Miệng vết thương khép dần, khép dần rồi biến mất.
Tôi cười đắt ý rồi đỡ Hưng đứng dậy chạy đến bữa tiệc xem mọi người sao rồi.
Trường Học Phép Thuật Trường Học Phép Thuật - FunnyCamay