The more that you read, the more things you will know. The more that you learn, the more places you'll go.

Dr. Seuss

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 142 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 481 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 05:43:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 118: Chương 118
hông biết, chỉ nhìn khá quen thôi!"
Cô gái kia giận dỗi, trợn mắt nhìn Lục Hoằng Văn một cái, nói: "Hừ, có phải chỉ cần là mỹ nữ, thì anh đều thấy quen mắt hay không?".
"Nói vớ vẩn gì đấy, tâm ý của anh, em còn không biết sao? Trừ em ra, ai còn có thể lọt vào mắt của anh chứ?". Lời ngon tiếng ngọt dù có nghe nhiều hơn nữa cũng sẽ không chán, quả nhiên, cô gái kia vừa được dỗ dành lập tức vui vẻ, ở trong khách sạn, liền không coi ai ra gì thản nhiên ôm ôm ấp ấp.
Mạnh Tĩnh Nghiên đứng ở cửa phòng rửa tay, nhìn đôi nam nữ trẻ tuổi ‘ bộc lộ chân tình ’, trong lòng không biết có tư vị gì. Đời trước bản thân đã quá ngu ngốc, sống với nhau bao nhiêu năm mà vẫn không nhận ra người kia là hạng người thế nào. Nếu như không phải đời này biết trước, sợ rằng vẫn không thể tin tưởng Lục Hoằng Văn đã lừa dối mình từ sóm như vậy.
Quả nhiên, người trong cuộc mơ hồ, người đứng xem sáng suốt.
Mặc dù nội tâm đã tiếp nhận hiện thực này, nhưng nước mắt vẫn không tự chủ rơi đầy mặt, vội vàng lau đi, nhưng mới vừa rửa tay chưa lau khô, càng lau chỉ khiến mặt mình càng thêm ướt mà thôi.
Phái nữ vẫn tương đối nhạy cảm hơn đàn ông, cô gái kia hạnh phúc mỉm cười nằm trong ngực Lục Hoằng Văn, nhưng khi phát hiện Mạnh Tĩnh Nghiên vẫn nhìn chằm chằm vào mình thì trong lòng có chút sợ hãi, vừa không thấy thoải mái.
Nhón chân lên ghé vào tai Lục Hoằng Văn thì thầm: “Ông xã, nữ sinh kia vẫn nhìn chằm chằm vào chúng ta đấy, cảm giác cứ là lạ thế nào, không phải đầu cô ta có vấn đề gì chứ?"
Lục Hoằng Văn liếc Mạnh Tĩnh Nghiên một cái, quả nhiên em gái xinh đẹp kia vẫn nhìn bọn họ chằm chằm không chớp, không quen biết, cũng không nói chuyện, quả thật làm cho người ta khó chịu.
Kéo kéo bạn gái, cảnh giác nhìn Mạnh Tĩnh Nghiên, nói: "Được rồi, mặc kệ cô ta, chúng ta đi thôi!".
Hai người, anh ôm lấy em... em ôm lấy anh muốn đi ra ngoài, Mạnh Tĩnh Nghiên phản xạ có điều kiện cũng di chuyển theo, lập tức bước một bước về phía trước. Ngay sau đó bản thân liền nhận thấy có gì đó không đúng, tại sao cô lại muốn đi theo Lục Hoằng Văn chứ? Không phải đã sớm quyết định, về sau sẽ không gặp lại, sẽ không xuất hiện trong sinh mệnh của anh ta sao? Huống chi người nọ còn có mỹ nhân bên cạnh?
Cười khổ một tiếng, dừng chân lại.
Nữ sinh bên cạnh Lục Hoằng Văn cũng thấy Mạnh Tĩnh Nghiên đi theo bọn họ, nhưng sau đó lại dừng bước, không biết muốn làm gì.
"Lục Hoằng Văn, Cao Mỹ Tình, hai người sao vẫn còn ở đây hả? Bọn tôi chờ ở bên ngoài lâu lắm rồi đấy......". Bỗng một nam sinh từ bên ngoài đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Lục Hoằng Văn và bạn gái cứ đứng đó mãi không đi, liền chạy tới hỏi. Chợt thấy Mạnh Tĩnh Nghiên, liền ngẩn ra, mặt đầy vẻ vui mừng: "Tiểu mỹ nữ, thật đúng lúc, em còn nhớ anh không?".
Mạnh Tĩnh Nghiên chỉ chỉ vào mình, ý bảo: anh đang nói chuyện với tôi sao?
"Siêu tử, cậu biết cô ấy à?"
"Đúng vậy, đúng vậy!". Chu Quảng Siêu kích động nói với Mạnh Tĩnh Nghiên: "Có một lần em đến trường bọn anh xem thi đấu bóng rổ, anh không cẩn thận nên nện cầu vào người em, làm dơ hết quần áo, vốn phải bồi thường cho em bộ khác nhưng em lại không để ý liền đi mất. Anh là Chu Quảng Siêu sinh viên năm 5 khoa luật, còn nhớ không? A đúng rồi, Hoằng Văn, Cao Mỹ Tình, không phải ngày đó hai cậu cũng ở đấy sao? Cao Mỹ Tình, cô ấy còn ngồi bên cạnh cậu nữa đấy! Tớ còn tưởng rằng hai người biết nhau, lúc ấy đã hỏi cậu!".
Anh ta vừa nói như thế, Mạnh Tĩnh
Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi - Giai Nhân Chuyển Chuyển