People say that life is the thing, but I prefer reading.

Logan Pearsall Smith, Trivia, 1917

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 142 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 481 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 05:43:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 73: Chương 73
ì muốn thu hút sự chú ý của người bạn nhỏ Tăng Hàm Vi, hai ngày sau Mạnh Tĩnh Nghiên mới tới nhà họ Tằng. Kể cả ngày ngày có bị cha cô thúc giục cũng kiên quyết chống lại áp lực, không hề thỏa hiệp. Lúc mới bắt đầu phải khống chế được cô nhóc kia thì về sau mới có thể chỉ đâu đánh đấy, bây giờ cô cố gắng làm những thứ này cũng là vì sau này có thể áp dụng những kế hoạch tốt hơn.
Buổi sáng hôm thứ ba, Mạnh Tĩnh Nghiên thu thập một số đồ cho vào túi tiến thẳng đến nhà họ Tằng, lãnh đạo và phu nhân của lãnh đạo vẫn không có ở nhà, chỉ có người giúp việc và cô nhóc kia. Xem ra bọn họ thật sự rất bận, công việc quan trọng, không có thời gian để ý tới con gái mình.
Tăng Hàm Vi cũng rất thông minh, nhưng tại sao kết quả học tập lại kém như vậy? Nguyên nhân chỉ có một: đó chính là cô nhóc thiếu tình thương, nên mới dùng phương thức này thu hút sự chú ý của cha mẹ mình. Có lẽ phương thức biểu đạt có chút vấn đề, nhưng ở tuổi này cô nhóc chỉ có thể nghĩ ra biện pháp duy nhất này để xử lí.
Mặc dù Mạnh Tĩnh Nghiên vừa vào nhà đã lên tiếng xin lỗi Tăng Hàm Vi, nhưng cô nhóc vẫn có vẻ buồn buồn không vui, trách cô đã hứa rồi mà không thèm tới, để mình phải ở nhà đợi suốt một ngày. Cô vừa nghe cô bé oán trách, vừa móc đồ trong túi xách ra ngoài.
Nào là miếng vải to màu hồng, nào là cục bông to đùng, nào là hộp kim chỉ, khi từng thứ, từng thứ được lôi ra thì cái miệng đang không ngừng trách móc của cô nhóc nào đó liền lập tức khép chặt, chờ Mạnh Tĩnh Nghiên lôi hết đồ trong túi ra để đầy lên bàn thì cả người Tăng Hàm Vi liền đơ ra như gỗ không thể thốt lên nổi tiếng nào, tự động im bặt.
Mắt to hưng phấn nhìn đồ trên bàn, chị Mạnh muốn dùng cái này để làm thành hellokit¬ty sao?
"Đến đây nào, trước hết viết hết các từ đơn lần trước đã học, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau làm gối ôm hel¬lokit¬ty nhé?"
"Hả? Còn phải viết nữa sao?", dưới sự thôi thúc của hel¬lokit¬ty mà mình yêu thích nhất, Tăng Hàm Vi rốt cuộc cũng thỏa hiệp. Ngoan ngoãn lấy giấy bút chờ Mạnh Tĩnh Nghiên kiểm tra mình.
Không cần mở sách cũng có thể nhớ được mười từ đơn lần trước, từ đầu đến cuối đều không mắc phải lỗi nào. Cô nhóc viết viết trên vở, thi thoảng lại dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Mạnh Tĩnh Nghiên. Thật là lợi hại, giáo viên nghe viết còn phải dựa theo mẫu từ đơn, thế mà chị Mạnh cái gì cũng không dùng.
Xem qua bài làm chỉ thấy cô nhóc viết sai một từ đơn còn lại đều hoàn toàn chính xác. Quả nhiên là một đứa trẻ thông minh, không chỉ nhớ nhanh, mà lại còn nhớ rất lâu, không tệ lắm, tài năng này rất đáng được bồi dưỡng. Cô không hề keo kiệt lên tiếng biểu dương mấy câu, khiến cho Tăng Hàm Vi vui như mở cờ trong bụng, niềm tin tràn trề, chỉ hận không thể cầm giấy bút đi thi ngay đại học.
Thấy tính tích cực của Tăng Hàm Vi đã tăng hơn trước rất nhiều, Mạnh Tĩnh Nghiên liền hướng dẫn cô bé làm một gối ôm hel¬lokit¬ty nho nhỏ xem như phần thưởng. Tuy nhiên một cô nhóc mười tuổi, đã quen ăn sung mặc sướng, vai không thể khiêng tay không thể xách, đừng nói tự mình may vá, mà ngay cả cách cầm kim còn không biết thì có thể làm ra được cái gì?
Thế nhưng lại càng không thể dội nước lạnh vào lòng nhiệt tình đang sôi sục của người bạn nhỏ được, lúc Mạnh Tĩnh Nghiên làm xong cái gối, cô nhóc liền hoan hô rầm trời. Vì bản thân cũng tự tay đính một chiếc nút áo trên gối ôm nên cũng xem như có tí công sức rồi.
Quà tặng đã thu, tất nhiên phải trả giá thật lớn. Hai mươi từ đơn tiếng Anh cộng thêm cả một bài thơ cổ, ngày hôm đó phải hoàn thành. Nếu như không hoàn thành, sẽ phải nhận trừng phạt —— đó chính là chiếc gối ôm hel¬lokit¬ty mà Tăng Hàm Vi ‘ tự mình ’ may kia sẽ bị Mạnh Tĩnh Nghiên mang đi.
Phía trước là cà rốt, phía sau lại là một cây gậy, chính sách nửa hấp dẫn nửa áp bức này khiến cho Tăng Hàm Vi thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ. Mạnh Tĩnh Nghiên lại tiếp tục hứa hẹn, đến lần sau, sẽ mang nguyên liệu để cùng cô bé làm một chiếc túi có hình con Pikachu, vừa có thể mang đi học, mà trên thị trường lại không có bán, làm người bạn nhỏ hâm mộ không thôi.
Quá trình dạy nhóc lolita vô cùng suôn sẻ, lúc này tâm tình của Mạnh Tĩnh Nghiên cũng không tệ, liền qua chợ mua không ít nguyên liệu về nhà chế biến một bàn ăn tràn đầy hương vị.
Mẹ Mạnh cũng rất tin tưởng vào thực lực của con gái mình, từ lúc đi nhà trẻ đến giờ không có một người bạn nhỏ nào con bé không xử được. Mà đây lại chỉ là học sinh lớp ba tiểu học, có gì ghê gớm đâu chứ. Cha Mạnh đối với con gái cũng rất có lòng tin, nhưng ngại quyền sinh quyền sát ảnh hưởng đến việc mở rộng quy mô của công ty trong tayvị lãnh đạo này cho nên vẫn khẩn trương không dứt. Một mặt ông cũng hiểu được, người làm cha mẹ nào mà chẳng nuông chiều con cái, chẳng tiếc mà đầu tư tất cả cho tương lai con cháu mình. Giải quyết được thiên kim của lãnh đạo, thì xem như đã thành công được một nửa rồi!
Nhưng Mạnh Tĩnh Nghiên lại cố ý không mảy may tiết lộ chút tiến triển nào, luôn luôn vững như bàn thạch làm lúc ăn cơm cha Mạnh cứ như
Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi Trùng Sinh Trở Về Năm Ba Tuổi - Giai Nhân Chuyển Chuyển