Love is the only satisfactory answer to the problem of human existence.

Erich Fromm

 
 
 
 
 
Tác giả: Tra Tiểu Cửu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 131 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 477 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 06:08:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 74: Chương 63.1: Muốn Cầu Hôn Cô Ấy?
ường Phỉ Phỉ lại hoàn toàn không biết gì cả.
Cô ta đang cười ngọt ngào, tiếp nhận lời ca ngợi có phần khoa trương của phóng viên nữ sớm đã bị nhà họ Đường mua chuộc: “Phỉ Phỉ rất thích đến trại mồ côi để chơi với mấy đứa trẻ sao? Cô quá tốt bụng rồi.”
“Đúng vậy, cuối cùng tôi cũng cảm thấy ánh mắt và tâm hồn của bọn trẻ là thứ thuần khiết nhất trên thế giới này, ở chung với chúng, tôi có thể quên rất nhiều phiền não, cũng có thể khiến tôi cảm thấy thế giới này tràn ngập ấm áp.” Đường Phỉ Phỉ cười hết sức thuần khiết và say mê.
Các phóng viên chung quanh đều nở nụ cười thiện ý, nữ phóng viên đó lại tiếp tục khen: “Phỉ Phỉ thật sự là nữ minh tinh lương thiện nhất mà tôi từng gặp, công việc của cô bận rộn và phát triển như vậy, nhưng vẫn rút thời gian đi làm bạn với bọn trẻ, cho đi những thứ chúng cần, thật sự không dễ dàng.”
Lần này, Đường Phỉ Phỉ chỉ ngượng ngùng cười, không nói nữa.
Người xem trước TV dường như muốn nôn ra.
Còn những người xem trên mạng cũng không khá hơn.
Rất nhanh đã có người phát down lại những đoạn video được cắt nối và biên tập lại ban nãy, rồi đem chúng tung lên trang web giải trí lớn nhất trên mạng.
Cái tên Đường Phỉ Phỉ bỗng vọt lên top tìm kiếm trên mạng.
Trên weibo càng có nhiều đề tài khác nhau.
“Đường Phỉ Phỉ mau cút khỏi làng giải trí.”
Trong khoảng thời gian ngắn, trên mạng đã tràn ngập tiếng gọi ầm ĩ của cư dân mạng.
Hiện trường phỏng vấn vốn đã đi hơn phân nửa, nhưng bất tri bất giác lại phát hiện điều không thích hợp.
Ban đầu, nhân viên công tác bảo vệ ở hiện trường bởi vì nhàm chán nên lướt weibo.
Sau đó, khi anh ta nhìn thấy những hình ảnh trần trụi ở trong khách sạn, thì lộ ra nụ cười không có ý tốt.
Tin tức từ một góc rất nhanh bị truyền ra ngoài, các phóng viên vốn cầm tiền của Đường gia, im lặng ngồi xem Đường Phỉ Phỉ diễn trò, dần dần bắt đầu trở nên xôn xao.
Đường Phỉ Phỉ cũng nhận ra bầu không khí hiện trường thay đổi, cô hơi bất an nhìn nữ phóng viên chính phụ trách nêu câu hỏi:
“Ngoại trừ lúc rảnh rỗi đến viện mồ côi thăm bọn trẻ, tôi còn thích đánh đàn và vẽ tranh. Cũng sẽ dạy bọn nhỏ vẽ tranh, tuy nét vẽ còn rất non nớt, nhưng màu sắc và cảnh vật nhiều người cũng không theo kịp.”
Hiện trường xôn xao lúc này càng lúc càng lớn, càng có nhiều phóng viên lấy điện thoại để cập nhật tin tức mới nhất.
Hứa Tử Ninh không dám tin nhìn điện thoại, tuy rằng hình ảnh rất nhỏ nhưng hết sức rõ ràng. Sắc mặt của cô ta dần dần trở nên tái nhợt, gần như muốn tông cửa xông ra ngoài.
Người đại diện của Đường Phỉ Phỉ, Tiết Trạch lúc này của ở hiện trường, anh ta chậm rãi bỏ điện thoai di động vào trong túi, lạnh lùng trừng mắt nhìn khuôn mặt trắng bệch của Hứa Tử Ninh, thấp giọng, chậm rãi nói:
“Cô biết, nên làm như thế nào?”
“Vâng.” Hứa Tử Ninh cúi đầu, run giọng hồi đáp.
Tiết Trạch mặt không thay đổi vỗ vỗ vai Hứa Tử Ninh rồi đi đến bên cạnh Đường Phỉ Phỉ.
Mặc dù biết đã xảy ra chuyện đáng sợ nhưng mặt anh vẫn không thay đổi, thoạt nhìn vẫn là một tinh anh trầm ổn, giỏi giang.
“Phỉ Phỉ, hôm nay tạm dừng ở đây thôi.” Tiết Trạch thấp giọng nói với Đường Phỉ Phỉ.
“Được.” Đường Phỉ Phỉ quay đầu cười với anh ta, chuẩn bị đứng lên rời khỏi.
Tuy rằng cô không biết xảy ra chuyện gì nhưng nhìn nét mặt ngưng trọng của Tiết Trạch, cô mơ hồ cảm thấy không ổn, ngay cả động tác cũng nhanh hơn vài phần.
“Đường Phỉ Phỉ tiểu thư, có thể trả lời tôi một chuyện không?” Đúng lúc này, một người phóng viên ngồi ở hàng ghế cuối cùng, chưa từng hỏi câu nào, đột nhiên đứng lên.
Đường Phỉ Phỉ ngẩn ra, ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Tiết Trạch.
“Thực xin lỗi.” Tiết Trạch tiến lên ngăn ở phía trước Đường Phỉ Phỉ: “Đường Phỉ Phỉ tiểu thư còn có việc bận khác, không thể tiếp tục tiếp nhận phỏng vấn của mọi người, cuộc họp báo hôm nay kết thúc ở đây, mọi người hãy về đi.”
Anh ta vừa nói, vừa nghiêm mặt nhìn Hứa Tử Ninh đang trắng bệch cả mặt đứng dựa vào tường, ý bảo cô mang Đường Phỉ Phỉ rời khỏi.
Từ trước đến nay, Hứa Tử Ninh hết sức thông minh, hôm nay cô ta giống như bị trúng ma chú, cô ấy hình như không nhìn thấy ánh mắt của Tiết Trạch, vẫn đứng ở tại chỗ không nhúc nhích.
“Chỉ một vấn đề thôi, Đường Phỉ Phỉ tiểu thư.” Tên phóng viên kia vẫn chưa hết hy vọng, cứ duỗi thẳng cổ nhìn về phía Đường Phỉ Phỉ.
Những nhà báo phóng viên xuất hiện hôm nay đều là những người có quan hệ thân thiết với nhà họ Đường hoặc đã nhận lợi ích của nhà họ Đường.
Nhưng, tên gia hỏa này bỗng nhiên xuất hiện, cũng khiến cho Tiết Trạch nhăn mày.
“Đường Phỉ Phỉ tiểu thư.”
Anh ta đột nhiên cầm lấy di động trong tay giơ lên cao, trên màn hình vừa vặn chiếu đến lúc Đường Phỉ Phỉ và Sử Hồng Đạt ở trong khách sạn tình chàng ý thiếp: “Đường Phỉ Phỉ tiểu thư, xin hỏi nữ chính trong đoạn video này là cô sao?”
Toàn trường đều rộ lên.
Kỳ thật, ban nãy tất cả mọi người đều len lén lên mạng để xem tiến triển của sự việc, rất nhiều người ở đây đã xem qua đoạn clip này.
Nhưng thanh âm làm nũng và dáng vẻ kệch cỡm của Đường Phỉ Phỉ truyền ra từ tiếng loa di động khiến mọi người cảm thấy nổi da gà.
Đường Phỉ Phỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.
May mà Tiết Trạch kịp thời xoay người, đỡ lấy cô ta suýt ngã xuống đất.
Khi đó, cô xin Sử Hồng Đạt giúp mình vu khống Đường Bội, khiến cô ta bị dính scandal, làm giảm cơn giận cô ta đã cướp đi vai diễn của cô trong bộ phim Chiến Ca.
Không ngờ Sử Hồng Đạt không thể kéo Đường Bội xuống nước, ngược lại còn bị rớt một cách không rõ ràng.
Ngay cả cô lâu rồi cũng không gặp ông ta, chỉ biết cổ phiếu của tập đoàn Sử thị gần đây rớt giá liên tục.
“Đường Phỉ Phỉ tiểu thư!” Người phóng viên ấy đợi lâu không thấy cô trả lời, không cam lòng hỏi tiếp.
Tiết Trạch đỡ Đường Phỉ Phỉ đứng vững, cô run run nhìn qua.
Từng gương mặt vốn đối với cô đầy thiện ý và lấy lòng, lúc này dường như đã thay đổi, thay đổi thành nét mặt dữ tợn, đang mở miệng to như bồn máu, sẵn sàng nuốt chửng cô bất kì lúc nào.
Trên mặt bọn họ, giống như mang theo nụ cười xấu xa, chuẩn bị xem kịch vui….
Đường Phỉ Phỉ ‘ưm’ một tiếng, trực tiếp té xỉu ở trong lòng Tiết Trạch.
“Phỉ Phỉ! Phỉ Phỉ!” Tiết Trạch vội vàng ôm cô lên, vừa lay thân thể cô vừa căm tức nhìn người phóng viên: “Tôi nghĩ tình trạng sức khỏe của Đường Phỉ Phỉ tiểu thư lúc này cần được nhập viện, không thể trả lời câu hỏi của anh.”
Anh ta dừng một chút, trong ánh mắt bắn ra ánh sáng lạnh, lạnh lùng nhìn về phía người phóng viên có phần xa lạ: “Về chuyện này, Đường gia sẽ cho truyền thông cũng như tất cả mọi người một câu trả lời. Chuyện anh phỉ báng danh dự của Đường Phỉ Phỉ tiểu thư, Đường gia sẽ giữ lại truy cứu.”
Dáng hình của người phóng viên kia rất cao hơn, trên đầu đội mũ lưỡi trai. Vành nón được kéo xuống thấp, che khuất mặt mày của anh, khiến người ta không nhìn rõ dung mạo của anh.
Nhưng rõ ràng có thể nhìn thấy đôi môi mỏng của anh hơi cong lên, không chút để ý nói:
“Xin cứ tự nhiên.”
Tin tức mới nhất năm nay của làng giải trí, dường như đều có liên quan đến Đường Phỉ Phỉ.
Trùng Sinh Siêu Sao Vợ Yêu Của Ám Dạ Đế Vương Trùng Sinh Siêu Sao Vợ Yêu Của Ám Dạ Đế Vương - Tra Tiểu Cửu