The wise man reads both books and life itself.

Lin Yutang

 
 
 
 
 
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 150 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:56:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 118: Chương 118
a đi tới Thông Thiên tháp tầng thứ ba đã được mấy ngày, ngay vào ngày hôm trước mới xui xẻo bị người ta cướp mất túi trữ vật. Cái tên cướp túi trữ vật của ta quả thực là kẻ hèn hạ vô sỉ, thế nhưng đánh lén ở sau lưng, nếu không phải ta phản ứng nhanh, chắc chắn đã bị giết. Hơn nữa hắn có một tấm gương vô cùng tà môn, bị chiếc gương kia chiếu đến trên người, nguyên thần sẽ bị thương đến vô sức phản kháng. Vốn còn có mấy đồng bạn cùng ta đến tầng thứ ba, giờ đều chết thảm dưới tấm gương của người nọ, chỉ có một mình ta trốn thoát. Trên người ta thứ gì cũng không còn, đặc biệt đến buổi tối thì trên người ngoại trừ pháp bảo bản mạng thì không còn thứ gì khác. Mà khí hậu nơi này vô cùng tà môn, bất kể ban ngày hay đêm tối đều phải khổ sở chịu đựng, tiêu hao rất nhiều linh lực, thật vất vả đến hôm nay, không nghĩ tới lại gặp được Tri Thù Bát Cước Vân Văn...."
Nói đến đây, Khúc Vô Tửu gần như nhịn không được muốn gạt lệ xót xa, người mà đã xui thì uống nước lạnh cũng sẽ nhét vào kẽ răng, trong lòng càng hận tên cướp túi trữ vật của hắn. Nếu là thời điểm khác, cướp thì cướp thôi, chỉ có thể tự than một tiếng tài nghệ mình không bằng người, nhặt về một cái mạng đã là tốt lắm rồi. Nhưng ở vùng đất cực hàn cực nhiệt này, thể chất mạnh mẽ của tu sĩ đã không có tác dụng, chỉ có thể dựa vào công cụ phụ trợ để chống lạnh kháng nhiệt thôi, giờ nhoáng cái đã bị cướp hết, hắn biết sống như thế nào đây?
Loại nóng lạnh khảo nghiệm thể chất tu sĩ này thật là quá đáng ghét, đáng ghét hơn là cái đứa cướp túi trữ vật của hắn, sau này có gặp được thì chắc chắn phải đánh nát tên đó mới có thể giải mối hận trong lòng.
Khúc Vô Tửu vẫn nghiến răng nghiến lợi, Tư Lăng lại cảm thấy cái tên cướp đồ của Khúc Vô Tửu sao cứ thấy quen quen thế nào, tuyệt đối là Triệu Thanh chứ không ai khác. Triệu Thanh là cái tên vô lại thích đánh lén ở phía sau để kiếm lợi, Khúc Vô Tửu gặp được hắn quả thực là xui xẻo. Bất quá có thể chạy trốn ở dưới mí mắt của Triệu Thanh, chứng minh vị đại thúc này tâm kế và khí vận đều là không sai.
Hiểu rõ chân tướng xong, Tư Lăng liền không có hứng thú khác, sau khi uống xong canh nóng, Tư Lăng cầm ra một tấm ngọc giản rỗng ném cho ông ta, nói: "Thù lao."
"..."
Trước khi Khúc Vô Tửu mở miệng, Tư Lăng tiếp tục nói: "Hi vọng Khúc đạo hữu giữ lời hứa, bằng không đêm nay khả năng ngươi lại muốn lĩnh hội cực rét ban đêm ở phía ngoài một lần nữa rồi."
Nghe ra Tư Lăng sẽ giữ mình ở trong này qua đêm, Khúc Vô Tửu lập tức thu hồi tâm địa gian giảo, bắt đầu ghi lại phương thuốc ủ rượu tổ truyền vào trong ngọc giản rỗng. Mất một canh giờ, Khúc Vô Tửu mới ghi lại hết, rồi đem nó giao cho Tư Lăng.
Tư Lăng đặt ngọc giản tại mi tâm, thần thức đảo qua, nhìn thấy bên trong hơn mười phần phương thuốc ủ rượu, rất hài lòng. Từ lúc thưởng thức được chỗ tốt của linh tửu, Tư Lăng liền đặc biệt chú ý tới những phương thuốc ủ rượu kia, cũng mua mấy phần phương thuốc ủ rượu ở những địa phương khác, nhưng lại phát hiện những phương thuốc ủ rượu tốt nếu không phải đắt muốn chết thì chính là căn bản không so được với sự tinh diệu mua từ chỗ Khúc Vô Tửu; khiến cho Tư Lăng vẫn nhớ kỹ những phối phương còn sót lại trên tay Khúc Vô Tửu. Sớm biết thế thì lúc trước nên tốn chút linh thạch mà mua hết toàn bộ. Đương nhiên, từ đó cũng có thể nhìn ra Khúc Vô Tửu cũng coi như bị thua thiệt, những phương thuốc ủ rượu kia rất tốt, chỉ tiếc Khúc gia không có danh tiếng gì, tên này lại là kẻ tửu quỷ lười biếng, trực tiếp đem đồ tổ truyền biến thành hàng giá rẻ mà tùy tiện kiếm chút linh thạch, cứ như vậy trực tiếp tùy tiện bán ra số lượng lớn, bán được nhiều, ai ai cũng đều xem chúng trở thành hàng bình dân.
Cất xong phương thuốc, Tư Lăng nói với vị đại thúc lười biếng dựa vào tường cát chuẩn bị ngủ: "Được rồi, ngươi có thể đi ra ngoài."
"..."
Nhìn một biểu tình khiếp sợ "Thế nhưng qua cầu rút ván, ngươi thật là quá vô tình" của ông ta, Tư Lăng nhướn mi, chậm rãi nói: "Ta không quen ở chung một chỗ cùng người khác, hơn nữa hôm nay ta đã cứu ngươi một mạng, đã không nợ ngươi. Bên ngoài có cái sa bảo nhỏ một chút, ngươi có thể đi vào ở, ta dùng linh phù bày trận giữ ấm, không lạnh chết ngươi đâu." Nhưng nhất định cũng sẽ không ấm áp được bao nhiêu.
Nghe xong, Khúc Vô Tửu an tâm, cảm thấy người xinh đẹp quả nhiên tỉ lệ thuận với tâm địa. Nhưng mà, khi hắn vui vẻ đi vào một cái sa bảo diện tích tương đối nhỏ bên ngoài thì lập tức bi phẫn; Đây chính là cái sa phòng thô sơ, mẹ nó, cả cái đệm cũng không có, chẳng lẽ hắn phải nằm ngủ trực tiếp trên cát?
Đợi khi đuổi cái tên Khúc Vô Tửu da mặt dày đến mượn da yêu thú đi, Tư Lăng bố trí Cửu Chuyển Linh trận, sau khi ngăn cách tất cả thanh âm bên ngoài, Tiểu Yêu Liên mới từ trong tay áo Tư Lăng leo ra, một người ba yêu không gánh nặng mà ngủ ngon.
Ngày hôm sau, khi mặt trời lên thì vẫn là thời tiết thiêu đốt như ngày hôm qua, không có gì khác biệt.
Mục tiêu của Tư Lăng là tìm cửa thông đạo đi đến tầng thứ tư, cho nên phải tiếp tục lên đường. Khúc Vô Tửu ưỡn mặt đi theo phía sau Tư Lăng, tính toán đi theo Tư Lăng để kiếm chút lợi. Còn với tầng thứ tư của Thông Thiên tháp, Khúc Vô Tửu tất nhiên cũng muốn đi.
Sau khi tiến vào Thông Thiên tháp, mỗi lần xông qua một tầng đều có thể được Thông Thiên tháp cho một phần thưởng; càng
Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ - Vụ Thỉ Dực