Chỉ có một thành công mà thôi, đó là sống cuộc sống của mình theo cách của chính mình.

Christopher Morley

 
 
 
 
 
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 150 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 609 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:56:36 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 33: Chương 33'
ư Hàn mang theo Tư Lăng lao nhanh một mạch, tốc độ của hắn vô cùng nhanh, bỏ rơi không ít đuôi nhỏ phía sau. Khi phát hiện còn có mấy cái đuôi đuổi mãi không xong, Tư Hàn hừ lạnh một tiếng, phất tay áo một cái, một luồng ánh sáng bắn nhanh về phía sau bọn họ, ầm một tiếng, xa xa như có vật gì đó nổ tung.
Cảm giác kẻ truy đuổi cuối cùng cũng không cam lòng rời đi, Tư Lăng thở phào nhẹ nhõm. Hành trình vào Thập Vạn Sơn Mạch lần này thu hoạch cũng kha khá, nhưng phiền phức còn nhiều hơn thu hoạch, cũng không biết sau này còn bị những phiền phức kia quấn lấy hay không, hắn cần hành sự cẩn thận mới được.
Tư Lăng cũng không hỏi xem Tư Hàn muốn dẫn hắn đi nơi nào. Hai người đi rất nhanh, bay liên tục một ngày rồi mới dừng lại ở một chổ tại Thập Vạn Sơn Mạch, sau đó tìm một sơn động để nghỉ ngơi. Chủ yếu là để Tư Lăng chữa thương.
Tư Lăng lần bị thương này rất nặng, ngay cả cảnh giới cũng có chút bất ổn, cho nên nhất định phải mau chóng tìm một chỗ để đả tọa chữa thương. Lúc trước vì dọc theo đường đi luôn có người theo dõi, có vẻ người theo dõi nếu không phải là những tu sĩ chưa từ bỏ ý định, thì chính là đám Điệp Diện ẩn núp ở trong bóng tối, làm cho hai người đều có chút cảnh giác. Mãi đến khi rốt cục cắt đuôi được những người kia, Tư Hàn mới tìm nơi dừng chân cho Tư Lăng chữa thương.
Suy nghĩ rõ ràng điểm ấy, trong lòng Tư Lăng không nói ra được là cảm thụ gì, nhưng nhìn Tư Hàn tự động ngồi ở cửa sơn động đã tỏ rõ hành động này của hắn là đang bảo vệ mình. Điều này làm cho người luôn quen dựa vào chính mình, Tư Lăng lần đầu cảm giác được sự quan tâm đến từ người thân huyết thống, một sự quan tâm không giống với tình yêu nam nữ bình thường, nhưng lại càng khiến người ta yên tâm dựa dẫm.
Tư Lăng lấy ra một viên linh đan chữa thương ăn vào, sau đó nhắm mắt lại, bắt đầu đả tọa chữa thương.
Lần đả tọa này mất ba ngày ba đêm.
Sau khi mở mắt ra, Tư Lăng liền nhìn thấy Tư Hàn ngồi ở cửa động. Vẫn là tư thế giống như trước khi hắn bắt đầu đả tọa, giống như một pho tượng vậy, sống lưng ưỡn lên đến mức thẳng tắp.
Dường như cảm giác được ánh mắt của hắn, Tư Hàn mở mắt ra, hỏi: "Tốt rồi?"
Tư Lăng gật đầu, "Gần như là khoẻ hẳn rồi."
Tư Hàn lại gật đầu một cái, ánh mắt lạnh nhạt mà nhìn hắn. Nếu không phải Tư Hàn đã mấy lần ra tay giúp đỡ, thậm chí vì hắn mà đối đầu với tu sĩ Kim Đan, thì Tư Lăng cũng muốn hoài nghi nam nhân có ánh mắt lạnh lẽo như vậy thật sự là đang quan tâm hắn sao?
Tư Lăng trong lòng có chút thấp thỏm. Nhớ tới lúc trước khi đối đầu với Chu Thanh Vân, vì cứu Tư Hàn nên hắn đã vận dụng hồn lực, có vẻ Tư Hàn cũng có thể cảm giác được cái sức mạnh không hề giống nhau bất kỳ loại linh lực nào trên thế giới này đó của mình, cũng không biết huynh ấy có ý kiến gì, có phải sẽ như những tu sĩ kia lộ ra ánh mắt tham lam hay không.
Trầm mặc một chút, Tư Hàn đột nhiên nói rằng: "Nữ nhân đó không thích hợp với đệ, hãy quên đi!"
Tư Lăng liếc mắt nhìn hắn, không hề bày ra một bộ dáng giả vờ cao quý ngạo nghễ như ở trước mặt người khác nữa. Ở trước mặt Tư Hàn, hắn xưa nay luôn là trầm mặc ít nói, thậm chí phải nói rằng "Tư Lăng" trước đây không hề biết cách ở chung cùng vị huynh trưởng này. Tư Hàn từ nhỏ đã thất tình lục dục khó hiện ra, chuyên tâm tu luyện, xưa nay không hỏi đến việc trong tộc, từ nhỏ đã là một bộ dáng trong trẻo lành lạnh, không dính hồng trần, làm cho ''Tư Lăng'' xưa nay có chút sợ hắn, không thích thân cận với hắn.
Nhưng mà, chính là một người như vậy, xem ra lạnh lẽo không có tình người, nhưng sẽ ở trong lúc nguy cấp lại không để ý đối thủ mạnh mẽ hay không, cố hết sức muốn bảo vệ hắn.
"Đệ biết..." Tư Lăng nhẹ giọng trả lời, trong lòng có chút khó chịu, không biết nên nói như thế nào với Tư Hàn về chuyện Nguyệt Thiên Dạ. Hắn vẫn luôn cảm thấy Nguyệt Thiên Dạ không đơn giản, vẫn luôn không muốn chống đối với ý nghĩ của nàng ta nên vẫn luôn nhường nàng, lại không được biểu hiện rằng hắn đang bị Nguyệt Thiên Dạ khống chế.
Tư Hàn thấy bộ dáng của hắn, cho rằng trong lòng hắn còn vương vấn nữ nhân kia, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, hỏi: "Đệ sau này có tính toán gì?"
Tư Lăng lại ngắm nhìn hắn một chút, cảm thấy với thái độ quan tâm đệ đệ trước kia của Tư Hàn thì xem ra chuyện đã xảy ra trong hai năm qua hẳn là hắn ta cũng biết đến, liền nói với hắn: "Trước khi tới Thập Vạn Sơn Mạch, đệ đã thuê một tòa nhà ở thành Minh Hà để cư trú, đệ muốn quay về." Thấy Tư Hàn không phản ứng gì, trong lòng Tư Lăng thở dài, hắn quả nhiên hiểu rõ hành tung của mình.
Sơn động lập tức lại yên tĩnh.
Một lát, Tư Hàn nói rằng: "Đệ có muốn tiến vào Thiên Tông phái hay không?" Thấy dáng vẻ kinh ngạc của Tư Lăng, lại nói tiếp: "Đệ vốn là một trong những đệ tử nội môn dự bị của Thiên Tông phái ở Tư gia, ai biết lại vì nữ nhân kia..."
Tư Lăng bị cặp mắt lạnh lẽo kia nhìn chằm chằm làm cả người đều khó chịu, trong lòng thầm nghĩ, việc này vốn không phải do hắn làm, nhìn hắn cũng vô dụng thôi.
"Đệ bây giờ đã có được linh căn, mặc dù là song linh căn đối nghịch, nhưng với tư chất và ngộ tính của đệ thì cũng không có khó khăn gì. Tin tưởng chuyện tiến vào Thiên Tông phái cũng không thành vấn đề."
Hiếm khi thấy Tư Hàn nói nhiều như vậy, trong lòng Tư Lăng có chút cảm kích, nhưng lại không quá hứng
Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ - Vụ Thỉ Dực