In books lies the soul of the whole Past Time: the articulate audible voice of the Past, when the body and material substance of it has altogether vanished like a dream.

Thomas Carlyle

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 150 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 737 / 21
Cập nhật: 2017-09-25 01:40:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 100: Diễn Xuất Của Khiêm Mặc
a đến xem Ngâm Hoan như thế nào, có được không?" Mộc thị nhìn hai ma ma kia, giọng nói có chút lạnh xuống, "Ta không biết là khi học cung quy thì không cho phép có người vào thăm, vả lại ta thấy cường độ huấn luyện của hai vị ma ma, không biết hai ma ma đây là muốn huấn luyện phi tử hay sao."
"Đương nhiên là không phải, Cố phu nhân, chỉ là chiếu quy củ..."
"Quy củ là do người định, ta nghĩ này cung quy cũng không có chết như vậy, huống chi là quy củ Bát vương phủ, ta nói đúng hay không, hai vị ma ma." Mộc thị cắt ngang lời của các nàng, một người trong đó giật giật tay áo người kia, vội vàng cười cầu hoà với Mộc thị, nói "Cố phu nhân nói không sai, ta cùng Tần ma ma sẽ rời đi."
Nhìn hai vị ma ma kia rời đi, Ngâm Hoan ngồi trong phòng mà thở phào nhẹ nhõm, nàng cơ hồ là xụi lơ ở trên chiếc ghế, Nhĩ Đông vội vàng đi vào, Ngâm Hoan đem chân giơ lên, hô, "Mau, mau xoa giúp ta đi, chân ta đứng tới nổi không còn cảm giác rồi nè."
Tư Kỳ cười bưng nồi thực dược lại, "Tiểu thư, mau uống chén súp này đi, phu nhân sai người tìm phương thuốc quý để bồi bổ thể lực đó, tiểu thư mau uống cho nóng."
Ngâm Hoan mặt lập tức xụ xuống, "Mẫu thân, tại sao lúc trước con nghe gả vào Bát vương phủ không cần nhiều quy củ như vậy, con đâu phải qua đó làm Thế tử phi đâu." Ngâm Hoan ngoan ngoãn uống súp, hai vị ma ma kia cứng mềm đều không ăn, nghiêm khắc vô cùng, nhưng các nàng cũng không có tận lực ngược đãi mình, cho nên căn bản tìm không ra cái gì sai.
Mộc thị sờ sờ tóc của nàng, "Ngâm Hoan, con phải nhớ kỹ, lòng người không thể thay đổi, nhưng về lâu dài có thể nàng sẽ biết con tốt. Mẫu thân cũng không muốn con phải liên tục ẩn nhẫn, mà mọi chuyện đều phải nghĩ kỹ rồi làm, chuyện này người sáng mắt đều hiểu là Bát vương phi đang tận lực làm khó con, nhưng con có thể nói bà sai sao, trước khi cưới mẹ chồng nào cũng cho vài vị ma ma qua dạy dỗ con biết thế nào là tôn phu."
"Nữ nhi hiểu." Ngâm Hoan gật gật đầu, Mộc thị nhìn nàng cúi đầu ăn canh, sự tình này về sau nàng phải dựa vào bản thân, bản thân mình dù giúp nhưng cũng có hạn, như vậy cũng tốt, nhân dịp này để nàng học thêm nhiều thứ hơn.
Học khoảng chừng mười ngày, rốt cục cũng có người bất mãn, viết liền hai phong thư đưa đến Cố phủ nhưng không có thư trả lời là như thế nào, Tô Khiêm Mặc trực tiếp ở trên đường bắt được Cố Dật Tín thế mới biết mọi chuyện, Ngâm Hoan những ngày đó nàng căn bản không có thời gian hồi âm, sau khi học quy củ thời gian còn lại nàng mệt muốn chết, ngả lưng xuống giường liền ngủ, liền ngay cả thư còn chưa đọc mà.
Tô Khiêm Mặc một đường trầm mặt trở về Bát vương phủ, A Hỉ đi theo phía sau cũng không dám thở mạnh, trên người thiếu gia có sát khí a.
Lúc này đúng là thời điểm thỉnh an, Thế tử phi cùng Nhị phu nhân đều ở trong sân Bát vương phi, Tô Khiêm Mặc xồng xộc đi vào phá vỡ không khí nói chuyện phiếm của các nàng, Bát vương phi thấy con trai đi đến, cười hô, "Mặc nhi, con đến thỉnh an mẫu phi sao, sao hôm nay không lên triều với phụ vương con."
"Mẫu phi lập tức gọi hai ma ma dạy quy củ từ Cố phủ trở về đi." Bát vương phi liền thay đổi thần sắc hoà ái lúc nãy, "Làm sao, là Cố thất tiểu thư kia khóc lóc kể lể với ngươi sao, chỉ có chút chuyện này mà chịu không nổi, thì làm sao mà làm con dâu của ta được."
"Không cần nàng nói cho con biết, cả thành Lâm An này đồn rằng mẫu phi thương con trai ruột ghét con dâu, đối với con dâu chưa gả vào phủ liền cho học quy củ, lúc trước Đại tẩu cùng Nhị tẩu cũng không nghe mẫu phi a ma qua dạy quy củ." Tô khiêm trực tiếp đem bọn Đại ca Nhị ca đều kéo xuống nước, không phải là muốn học sao, vậy thì tất cả cùng học là tốt nhất.
"Đó là bởi vì Đại tẩu Nhị tẩu ngươi xuất thân tốt, vốn là người hiểu quy củ." Bát vương phi quát lớn, "Loại chuyện hậu trạch này, nam nhi như người biết làm gì."
"Mẫu phi, con quên nói cho ngài, Hoàng Thượng đã ban cho con phủ trạch riêng." Tô Khiêm Mặc đột nhiên sâu kín mở miệng nói ra, Bát vương phi khó tin nhìn hắn, "Ngươi nói cái gì!"
"Mẫu phi, nếu ngài thương con vì sao lại làm khó người trong long con, là con cầu xin Hoàng Thượng tứ hôn, tất cả mọi người cũng nhìn ra được là do con coi trọng Thất tiểu thư của Cố gia, ngài lại cứ lặp đi lặp lại chuyện phản đối như vầy, ngài không thương con trai hay sao, nếu đã mẫu phi đã không thích như vậy, thì sau hôn lễ, bọn con sẽ chuyển ra ngoài sống."
Bát vương phi chần chờ thật lâu mới phản ứng lại, nàng run giọng nhìn hắn, "Ngươi nói ngươi muốn chuyển ra vương phủ, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì hay không!"
"Mẫu phi có rõ chính mình đang làm cái gì hay không, ngài cũng biết ngài khó xử Cố thất tiểu thư là muốn phản đối Thánh chỉ đó, đó chính là đối với Hoàng Thượng bất mãn, Cố gia một nhà trung liệt, vốn là vì triều đình hy sinh quá nhiều, Hoàng Thượng đối với Cố gia có nhiều chiếu cố, hôm nay hắn tứ hôn nhất định là muốn Cố gia có chỗ dựa vào, mẫu phi nếu ngài cứ tiếp tục làm việc, chẳng phải là muốn đối nghịch cùng Hoàng Thượng sao?" Tô Khiêm Mặc mặt không thay đổi nói, một bên trên khoé miệng của Tạ Quán xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt khó có thể nhận ra, lấy cái gì có thể thuyết phục được mẫu phi, trên đời này ngoại trừ lời nói của phụ vương thì chính là Thánh chỉ của Hoàng Thượng.
Bát vương phi không nghĩ tới có một ngày sẽ bị con trai thương yêu nhất uy hiếp, thân thể nàng run rẩy giận điên lên, lúc trước cho dù hắn ngỗ nghịch thế nào cũng không bao giờ nói những lời như vậy với nàng.
"Mẫu phi." Đột nhiên giọng điệu của hắn thay đổi, Tô Khiêm Mặc đột nhiên ủy khuất gọi nàng, Bát vương phi ngẩn ra, ngay cả Thế tử phi cùng Nhị phu nhân bên cạnh cũng giật nảy mình, vừa rồi Tô Khiêm Hòa muốn bước chân tiến vào, toàn thân cũng run lên, nhìn Tam đệ quỳ trên mặt đất, hắn cảm thấy hắn đến nhầm thời điểm rồi.
"Ngài không phải là muốn biết vì cái gì ai con cũng không chịu, liền chỉ thích Cố gia Thất tiểu thư sao." Trên mặt Tô Khiêm Mặc thoáng hiện tia khó xử, Bát vương phi nhìn thoáng qua Tô Khiêm Hòa, hắn chỉ im lặng đứng sau lưng Bát vương phi, Bát vương phi ôn nhu nhìn về phía con trai, "Vì cái gì?."
"Mẫu phi ngài còn nhớ rõ khi còn bé con không hề thích chơi với các tiểu thư không, con còn cực kỳ chán ghét các tiểu thư thế gia, mà ngay cả người thích thân cận con nhất là Thất công chúa con cũng đều không thích." Tô Khiêm Mặc thần sắc càng thêm khổ sở, Bát vương phi suy nghĩ một chút, xác thực đúng là có chuyện như thế, nếu như không có chuyện tứ hôn lần này, nàng còn suy nghĩ không chắc là con trai mình thích con gái nữa hay không.
"Khi đó con liên tục sống cùng các bạn học, cũng thích chơi với các ban học hơn..." Tô Khiêm Mặc mở miệng khó khăn, "Đại ca cũng biết chuyện này."
Khoảnh khắc này tất cả mọi người trong phòng đều ngây ra.
Hồi lâu, Bát vương phi kinh ngạc quay đầu nhìn Tô Khiêm Hòa, một lần nữa khiến đầu hắn phủ đầy mồ hoi, tầm mắt khẽ giơ lên, không dám nhìn thẳng Bát vương phi, xem như chấp nhận lời của Tam đệ, mà một bên Nhị phu nhân thủy chung vẫn duy trì vẻ mặt trấn định, trong lòng lần này đối với tiểu thúc phải nói là phục sát đất.
"Vậy vì sao con lại..." Bát vương phi cảm giác mình cũng khó mà mở miệng, hỏi cũng không được, mấy năm nay con trai không thích thân cận còn cô nương, thậm chí là có chút chán ghét, thế nhưng là bởi vì hắn thích nam nhân sao!!!
"Bởi vì về sau con gặp được Cố gia Thất tiểu thư, mẫu phi, nàng rất đặc biệt, nàng không giống rất các tiểu thư kia hay Thất công chúa nũng nịu như vậy, con trai ngay từ lần đầu gặp mặt đã không có cảm giác chán ghét nàng, về sau từ chỗ Dật Tín nghe được không ít chuyện về Thất tiểu thư, con trai mới dần dần quan tâm, khi đó nàng không biết chuyện này, thời điểm tòng quân trong quân doanh đều là nam, con mới phát hiện mình không thích cùng bọn họ ngây ngốc một chỗ như vậy, cho nên sau khi trở về con mới quyết định cầu Hoàng thượng, xin chỉ tứ hôn." Tô Khiêm Mặc ngẩng đầu lên, ánh mắt tha thiết giống như còn bé mà nhìn nàng, sự kỳ vọng cùng một chút khó xử chưa kịp lau sạch nơi đáy mắt, trong lòng Bát vương phi hung hăng rung một cái.
Tô Khiêm Hòa hít sâu một hơi, đối mặt với ánh mắt nghi vấn của vương phi, trịnh trọng gật đầu xác nhận chuyện kia, "Mẫu phi, Tam đệ lúc trước hắn xác thực..."
Bát vương phi không có lại hỏi tiếp, nàng dường như mất hết khí lực ngồi trên ghế, trong một thoáng nàng dường như đã già đi vài tuổi.
Trong tai chỉ truyền đến âm thanh bảo đảm của con trai, "Nếu cùng Cố tiểu thư thành thân, con trai nhất định sẽ quay đầu, mẫu phi, ngài đừng làm khó nàng nữa nhé." Hắn sợ Ngâm Hoan thoái hôn a...
Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế - Tô Tiểu Lương