Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 635 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 500 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:47:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 434: Hoan Nghênh
h sáng, tân phó bí thư thị ủy Vọng Giang - Vương Định Bang cùng đi với phó Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Triệu Kiến Quần đã tới Vọng Giang, chính thức nhận chức.
Đối với vị tân phó bí thư thị ủy này, các thường vụ thị ủy Vọng Giang do Hứa Lập cầm đầu đều tỏ vẻ rất nhiệt tình chào đón. Mọi người sớm chờ ở phòng hội nghị thường vụ thị ủy chuẩn bị nghênh đón dòng máu mới của Vọng Giang. Chẳng qua mọi người đây là nể mặt phó trưởng ban Triệu Kiến Quần hay là vì nguyên nhân khác đúng là không biết.
Triệu Kiến Quần mang theo Vương Định Bang xuất hiện tại cửa phòng hội nghị, Hứa Lập cùng Tô Quảng Nguyên sớm đã có mặt ở đây, bọn họ phân biệt thân thiết bắt tay Triệu Kiến Quần và Vương Định Bang. Đặc biệt là thị trưởng Tô Quảng Nguyên khi bắt tay Vương Định Bang còn nói:
- Định Bang tới Vọng Giang chúng ta, bộ máy lãnh đạo Vọng Giang coi như đầy đủ. Định Bang còn trẻ tài cao, tuổi cũng tương đương bí thư Hứa. Tôi nghĩ độ tuổi bình quân của Vọng Giang chúng ta là trẻ nhất toàn thị xã. Ngài nói có đúng không trưởng ban Triệu?
Triệu Kiến Quần gật đầu nói:
- Không sai, tuổi bình quân 13 thường vụ thị ủy Vọng Giang chưa đến 40, không chỉ là ở trong tỉnh mà ngay cả toàn quốc cũng hiếm thấy.
Hứa Lập ở bên xen vào.
- Trưởng ban Triệu, bí thư Vương ngồi đi, chúng ta từ từ nói chuyện.
Triệu Kiến Quần và Vương Định Bang ngồi xuống, Triệu Kiến Quần ngồi chính giữa cười nói:
- Lần này tỉnh ủy phái Định Bang tới làm phong phú bộ máy Vọng Giang chính là hy vọng tiến thêm việc trẻ hóa cho lãnh đạo Vọng Giang, làm sung túc tri thức, khoa học cho bộ máy Vọng Giang, mở ra con đường mới cho Vọng Giang, đảm bảo sự phát triển kinh tế, ổn định chính trị cho Vọng Giang, làm dân chúng được lợi. Tôi hy vọng các đồng chí đừng làm tỉnh ủy, ủy ban tỉnh thất vọng.
- Xin mời trưởng ban Triệu yên tâm, chúng tôi nhất định đoàn kết với nhau mưu cầu phát triển, sáng tạo huy hoàng.
Hứa Lập nhìn Triệu Kiến Quần và nói.
- Ừ, Định Bang vẫn công tác ở trên tỉnh, không có kinh nghiệm công tác cơ sở, không thể so với những nòng cốt cơ sở như các đồng chí. Đặc biệt bí thư Hứa càng là tấm gương của mọi người, Định Bang cậu nhất định phải học tập bí thư Hứa. Đừng nhìn bí thư Hứa trẻ hơn cậu hai tuổi nhưng bí thư Hứa đi từng bước từ một nhân viên công vụ bình thường, kinh nghiệm công tác phong phú. Có vấn đề gì cậu phải kịp thời hỏi ý kiến bí thư Hứa.
Vương Định Bang cười rất tươi nhìn Hứa Lập.
- Bí thư Hứa, sau này mời anh giúp đỡ nhiều.
Hứa Lập vội vàng nói:
- Tôi làm được như vậy đều là nhờ các vị lãnh đạo và các đồng chí trợ giúp, sau này chúng ta cùng cố gắng, cùng tiến bộ.
Tuy nói như vậy nhưng trong lòng Hứa Lập hiểu được Triệu Kiến Quần nhất định là người bên phía chủ tịch tỉnh Mã Tuấn Tùng. Lần này đối phương tới Vọng Giang chính là vì làm chỗ dựa cho Vương Định Bang. Đối phương tuy nói chuyện khách khí với mình nhưng trong lời nói lại tỏ vẻ xem thường mình, gì mà là nòng cốt công tác cơ sở cùng với công tác ở trên tỉnh, đây rõ ràng là hai cấp bậc. Hơn nữa Hứa Lập cũng không rõ ý của Tô Quảng Nguyên. Đối phương vừa thấy mặt đã đặt mình và Vương Định Bang ngang nhau, đây là nâng mình lên hay là làm Vương Định Bang ghen ghét mình?
- Được rồi, các đồng chí sau này là đồng nghiệp, lại còn trẻ nên theo lý cần hỗ trợ lẫn nhau, không cần khách khí làm gì.
Triệu Kiến Quần rất hài lòng với thái độ của đám người Hứa Lập. Triệu Kiến Quần tới Vọng Giang là cho những người ở Vọng Giang biết Vương Định Bang là người của mình, tuyệt đối đừng tưởng Vương Định Bang từ ngoài tới mà muốn làm hắn mất quyền lực là chuyện dễ dàng.
Hội nghị chào mừng diễn ra rất ngắn ngọn, buổi chiều Triệu Kiến Quần liền quay trở về tỉnh thành, Vương Định Bang thì cùng chánh văn phòng thị ủy Nhâm Minh Sơn đi đến văn phòng của mình, chính thức tiếp nhận công việc liên quan.
Hứa Lập về văn phòng ngồi dựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi mà mãi không có động tác gì. Vương Định Bang này vừa nãy biểu hiện khá quy củ nhưng biểu hiện trong bữa tiệc ban trưa lại khác hẳn. Y hình như quên thân phận của mình, cũng quên y chỉ đứng thứ ba tại Vọng Giang, trước y còn có mình và Tô Quảng Nguyên. Y không ngừng mời rượu Triệu Kiến Quần và các vị thường vụ khác.
Mọi người lại không tiện từ chối Vương Định Bang, chỉ có Triệu Kiến Quần lấy lý do chiều có công việc nên không uống với Vương Định Bang. Những người khác đều không thể làm gì khác hơn uống cạn chén to với Vương Định Bang.
Vương Định Bang này thật sự kém cỏi như Phạm Kiệt nói ư? Triệu Kiến Quần không phải kẻ hồ đồ, nếu Vương Định Bang thật sự kém cỏi như vậy thì Triệu Kiến Quần sao có thể công khai tỏ vẻ ủng hộ hắn như vậy? Còn cả Tô Quảng Nguyên nữa, hắn có ý gì? Vừa mới gặp đã so sánh mình với Vương Định Bang, trong bữa ăn trưa Tô Quảng Nguyên lại than thở mình đã già, sau này là thiên hạ của người trẻ. Đây không phải là muốn đẩy Vương Định Bang đứng đối lập với mình sao? Chẳng lẽ hắn muốn ngồi làm ngư ông đắc lợi. Nếu là thế thì Tô Quảng Nguyên đánh giá rất cao Vương Định Bang. Với địa vị của Vương Định Bang có khác gì gốc bèo không rễ, Vương Định Bang lấy gì đấu với mình?
Việc điều chỉnh cán bộ lãnh đạo Vọng Giang kết thúc, các vị lãnh đạo cũ thì củng cố địa vị của mình, tân lãnh đạo cố gắng dung nhập vào tập thể mới, Vọng Giang coi như nghênh đón thời gian bình tĩnh ngắn ngủi. Hứa Lập vốn tưởng mình sẽ có một thời gian yên ổn nhằm phát triển Vọng Giang, ai ngờ lại xuất hiện tên Vương Định Bang này.
Còn nửa tháng nữa là tới tết âm, chiều hôm đó Hứa Lập ở trong văn phòng phê duyệt văn bản, Nhâm Minh Sơn đứng trước bàn làm việc ủa Hứa Lập chờ hắn phê duyệt khoản kinh phí cấp cho các lão cán bộ, gia đình khó khăn ở Vọng Giang, muốn cấp tiền cho bọn họ trước tết, giúp bọn họ có cái tết yên bình.
Đột nhiên bên ngoài có tiếng ồn ào, Hứa Lập nhíu mày quay đầu nhìn thoáng qua Nhâm Minh Sơn.
- Đi xuống xem có việc gì, tôi sao lại nghe được tiếng của phó bí thư Vương.
Nhâm Minh Sơn vội vàng đi xuống dưới tìm hiểu tình hình. 10 phút sau Nhâm Minh Sơn mới về nói với Hứa Lập.
- Là phó bí thư Vương, y đang nổi giận ở phòng làm việc lão Ngưu.
- Xảy ra chuyện gì? Lão Ngưu phạm sai lầm gì mà phó bí thư Vương lại nổi giận như vậy.
Hứa Lập rất tò mò sao vị trưởng phòng Ngưu Thiết Kiện kia lại chọc Vương Định Bang?
Ngưu Thiết Kiện này công tác ở văn phòng thị ủy nhiều năm, năm nay đã hơn 50 tuổi mà đã làm ở văn phòng thị ủy hơn 30 năm. Từ năm 16 tuổi y tham gia công tác đã vào văn phòng thị ủy Vọng Giang làm nhân viên tạp vụ ở phòng hành chính, tới hôm nay làm tới chức trưởng phòng hành chính. Cũng không biết từng đó năm Ngưu Thiết Kiện phục vụ bao vị lãnh đạo, chẳng qua vị lãnh đạo nào cũng rất khẳng định công việc của Ngưu Thiết Kiện.
Trọng Sinh Vi Quan Trọng Sinh Vi Quan - Túy Tử Mộng Sinh