Nếu mặt biển mãi mãi bình lặng, chắc chắn những thủy thủ tài ba sẽ chẳng bao giờ có mặt trên đời.

Ngạn ngữ Anh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 635 - chưa đầy đủ
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 500 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:47:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 152: Lên Chức
ứa lão đệ, năm mới vui vẻ.
Tống Xuân Vĩ vui vẻ nói.
Nhìn mặt hồng hào của Tống Xuân Vĩ, Hứa Lập biết nhất định có việc vui lớn nếu không Tống Xuân Vĩ không đến mức cười vui đến thế.
- Tống ca, có chuyện gì tốt mà làm anh cao hứng đến thế?
Không ngờ Tống Xuân Vĩ lại ra đóng cửa, y thần bí nói.
- Ông anh này còn phải cảm ơn cậu, nếu không chuyện tốt cũng không rơi vào đầu tôi. Về phần rốt cuộc là chuyện gì, trong chốc lát cậu sẽ biết!
Nói xong dù Hứa Lập nói như thế nào, Tống Xuân Vĩ cũng không mở miệng nói, nó khiến Hứa Lập cũng có chút buồn bực.
Hứa Lập vài ngày không đi làm, hôm nay ngày đầu tiên đi làm đương nhiên cũng phải dọn một chút. Ngay lúc Hứa Lập đang chỉnh lại đống tài liệu trên bàn, phó trưởng ban thư ký Hà Quảng Tiến đi tới cửa nói với Hứa Lập:
- Tiểu Hứa, cậu đến văn phòng tôi.
- Vâng, tôi đến ngay.
Sau một lát, Hứa Lập đi tới văn phòng Hà Quảng Tiến. Hà Quảng Tiến sớm đã ngồi trước bàn làm việc chờ Hứa Lập. Y cười nói:
- Tiểu Hứa, đóng cửa lại, tôi có mốt ố việc muốn nói chuyện với cậu.
Hứa Lập theo lời đóng cửa văn phòng rồi ngồi xuống trước bàn Hà Quảng Tiến. Chẳng qua hắn có chút lo lắng, không biết Hà Quảng Tiến tìm mình rốt cuộc là muốn nói chuyện gì.
Cũng may Hà Quảng Tiến rất nhanh đã có câu trả lời:
- Tiểu Hứa, biểu hiện của cậu trong hơn tháng qua các vị lãnh đạo văn phòng, thậm chí lãnh đạo thị ủy đều thấy rõ ràng. Mọi người đánh giá rất cao về cậu, cũng khẳng định nguyên vẹn với công tác của cậu. Cho nên sau khi đảng ủy văn phòng nghiên cứu đã quyết định tăng thêm trọng trách của cậu, đề bạt cậu làm trưởng phòng – phòng Thư ký. Sao, cậu có tin tưởng làm tốt công việc này không?
Hứa Lập nghe xong lời này cũng ngẩn ra, Hà Quảng Tiến nói tiếp.
- Đương nhiên đây mới chỉ là ý tưởng của đảng ủy văn phòng, cụ thể còn phải trưng cầu ý kiến tất cả các đồng chí ở văn phòng rồi tiến hành bỏ phiếu dân chủ. Chẳng qua tôi tin vấn đề này không lớn.
Hứa Lập đương nhiên rõ ràng cái gọi là bỏ phiếu dân chủ, nói trắng ra chỉ là đi làm theo trình tự mà thôi. Dù sao người có thể vào làm việc ở văn phòng thị ủy không có ai là ngu cả. Nếu văn phòng đảng ủy đã nghiên cứu quyết định thì ai dám chống đối với đảng ủy? Mặc dù là bỏ phiếu không ghi tên nhưng trên đời này không có tường kín gió, một khi bỏ phiếu chống và truyền ra ngoài, đắc tội mình là việc nhỏ nhưng làm trái ý đồ của lãnh đạo văn phòng thì lại là tội rất lớn. Bất luận là lãnh đạo nào cũng không thích người giở trò sau lưng như vậy. Sau này đừng nói là tăng lên sợ là một khi có cơ hội sẽ điều anh đi thật xa cho đỡ vướng mắt.
- Trưởng ban thư ký, vậy trưởng phòng …
- Cậu không cần lo cho Tống Xuân Vĩ. Lần này y nhờ cậu mà trực tiếp được điều tới quận Giang Nam làm trợ lý bí thư quận ủy, cũng tiến lên nửa bước – phó huyện.
- Vậy là tốt rồi.
Hứa Lập cũng không muốn bởi vì mình mà ảnh hưởng tới tiền đồ của Tống Xuân Vĩ. Dù sao làm việc chung hơn tháng, Tống Xuân Vĩ bình thường rất chiếu cố mình, mình và đối phương đã có tình cảm như anh em ruột.
- Cậu về chuẩn bị một chút, chiều hôm nay tiến hành bỏ phiếu kín. Nếu như hết thảy thuận lợi thì ngày mai cậu có thể cùng Tống Xuân Vĩ tiến hành bàn giao công việc. Dù sao quận Giang Nam cũng chờ Tống Xuân Vĩ tới gấp.
- Cảm ơn trưởng ban thư ký.
Hứa Lập giờ mới biết sao hôm nay Tống Xuân Vĩ lại vui vẻ đến thế. Tống Xuân Vĩ cuối cùng cũng được lên chức, trưởng phòng – phòng Thư ký tuy đi tới nơi đâu mọi người cũng nhìn cao một bậc nhưng anh lại phải ngồi mãi ở văn phòng, chỉ làm một trưởng phòng nho nhỏ, có rất nhiều người ở văn phòng có chức to hơn anh. Không nói trưởng ban thư ký, phó trưởng ban thư ký, chánh văn phòng, phó chánh văn phòng, ngay cả mấy nhân viên giám sát cấp phó huyện ở văn phòng cũng có ba bốn người. Những người kia vừa lên tiếng là có thể khiến Tống Xuân Vĩ chạy quanh. Hơn nữa nếu làm sai chuyện có lẽ cố gắng mấy năm đều uổng phí.
Lần này điều đến quận Giang Nam làm trợ lý bí thư quận ủy chính là dưới có mấy người, trên mấy vạn người. Hơn nữa cán bộ từ thị ủy phái xuống, lời nói của Tống Xuân Vĩ cũng có trọng lượng hơn. Nếu làm tốt tiền đồ càng sáng, hoặc là điều lên thị ủy làm phó trưởng ban thư ký, hoặc là có thể làm phó bí thư quận ủy cũng là lựa chọn tốt.
Chẳng qua Hứa Lập cũng từ việc điều chỉnh nhân sự này mà đoán ra rất nhiều. Sợ rằng bí thư Văn Thiên cũng sắp đi, đây là việc cuối cùng mà Văn Thiên làm giúp mình trước khi đi. Hơn nữa khi Văn Thiên đi thì cũng có nghĩa bộ máy lãnh đạo thị xã Tùng Giang sẽ có thay đổi lớn, không biết ai vui ai buồn dây.
Hứa Lập về tới phòng Thư ký, Tống Xuân Vĩ lập tức đi lên nói.
- Tiểu Hứa, trưởng ban thư ký Hà cũng nói chuyện với cậu rồi chứ. Cậu phải mời khách đó.
- Mời, đương nhiên là mời rồi, chẳng qua hình như Tống đại ca cũng lên chức, có lẽ không bao lâu nữa gặp phải gọi một tiếng bí thư Tống, anh em ở với anh lâu như vậy, anh không tỏ vẻ gì ư?
Hứa Lập cũng trêu chọc Tống Xuân Vĩ. Mấy người Hướng Lệ, Triệu Minh cũng tiến lên đòi Tống Xuân Vĩ mời khách.
- Đó là nhất định, đợi có văn bản bổ nhiệm chính thức là tôi sẽ mời khách, không say không về.
- Được, nói phải giữ lời.
Chuyện Tống Xuân Vĩ điều tới quận Giang Nam về cơ bản đã được quyết định, chuyện trong phòng Thư ký y cũng sẽ không nhúng tay vào nữa. Nhìn người khác đang làm việc, Tống Xuân Vĩ đành tìm cớ đi trước.
Chiều cùng ngày việc bỏ phiếu kín diễn ra rất thuận lợi, Hứa Lập được bầu làm trưởng phòng – phòng Thư ký với toàn bộ phiếu ủng hộ. Mà Tống Xuân Vĩ cũng lập tức bàn giao công việc với Hứa Lập. Y cũng muốn tới quận Giang Nam báo danh cho sớm. Mà sau khi Hứa Lập lên làm trưởng phòng, chức phó trưởng phòng cùng ngày cũng được xác định. Trong bốn người còn lại Hướng Lệ tuổi lớn nhất làm trưởng phòng.
Chiều cùng ngày Hứa Lập chưa hết giờ làm Phạm Kiệt đã gọi cho hắn, bảo hắn tối tới nhà dùng cơm. Hứa Lập đâu dám từ chối bố vợ mời. Phạm Kiệt bảo Hứa Lập hết giờ làm rồi ra cửa chờ ông, ông sẽ cho lái xe đến đón Hứa Lập cùng nhau quay về Giang Ninh.
Đây là lần đầu tiên Phạm Kiệt cho Hứa Lập đi cùng xe, đúng là vì quan hệ giữa hai người nên hai người đi cùng sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Trọng Sinh Vi Quan Trọng Sinh Vi Quan - Túy Tử Mộng Sinh