How many a man has dated a new era in his life from the reading of a book.

Henry David Thoreau, Walden

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 627
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2284 / 52
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 67: Còn Là Xử Nữ?
? Có chuyện gì vậy? Tại sao khi tôi tiến quân vào cổng thành lại bị chậm lại, lúc này tại sao Vu Đình không còn lớn tiếng rên rỉ như trước.
Vu Đình thấy tôi ngừng lại, mở đôi mắt vốn đang nhắm chặt, cau mày kỳ quái hỏi:
"Xong chuyện rồi sao?"
Xong chuyện rồi sao? Tôi vừa mới bắt đầu làm, tại sao nàng lại hỏi tôi là xong chuyện tôi? Đột nhiên tôi trong lúc vô tình liếc thấy ở chỗ thân thể của hai chúng tôi có một vết máu, trong lòng của tôi rùng mình, không thể nào? Chẳng lẽ nha đầu này còn là xử nữ?!
"Em…em trước kia chưa từng làm chuyện này?"
Tôi lắp bắp hỏi.
"A! Đương nhiên là không, anh nghĩ gì thế!"
Vu Đình có chút xấu hổ nói.
"Lúc nãy anh thấy em thuần thục như vậy, còn tưởng là em cùng Tư Đồ Lượng thường xuyên làm..."
Tôi cười khổ nói, xem ra lần này đúng là tôi chơi trội rồi, thêm một lão bà, và thêm một gia tộc cường đại làm địch thủ.
"Đâu có, người ta chỉ học theo trên TV mà thôi..."
Vu Đình ngại ngùng nói.
Trời ạ, nàng học theo phim SEX...
"Sao vậy... Anh có phải là không thích em không..."
Vu Đình cũng không ngu, thấy tôi nói như vậy biết tôi là hiểu lầm, khi nàng thấy tôi biết nàng còn là xử nữ chẳng những không có cao hứng ngược lại còn tỏ ra bất đắc dĩ, cho là tôi chỉ muốn cùng nàng vui đùa một chút, âm thanh nhất thời trở nên nghẹn ngào.
"Không phải!" Tôi vội vàng phủ nhận, sao tôi không nhìn ra tâm tư của nàng, cho nên vội vàng nói:
"Không phải là như em nghĩ đâu, Vu Đình em hãy nghe anh nói, anh rất yêu em, khi em cùng với Tư Đồ Lượng nắm tay, anh rất đau lòng, nhưng anh sợ em không tiếp nhận anh, cho nên anh rất mâu thuẫn, thật ra thì anh đã có bạn gái rồi..."
Vu Đình thấy tôi nói như vậy, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt cũng mừng rỡ hơn rất nhiều, Vu Đình sâu kín thở dài nói:
"Em đã sớm biết anh có bạn gái rồi, ở trong trường anh gióng trống khua chiêng theo đuổi một nữ sinh tên là Triệu Nhan Nghiên, cơ hồ toàn bộ trường đều biết! Nhưng mà biết rõ là như vậy, em cũng không cách nào khống chế được tình cảm của mình mà thích anh, Lưu Lỗi, anh có biết không, kể từ thời cấp 2, sau buổi chiều đó, em đã thích anh rồi. Sau này khi em chuyển đi, có rất nhiều người con trai theo đuổi em, em từng so sánh họ với anh, thì phát hiện trong lòng em, anh vẫn là ưu tú nhất. Sau khi lớn lên, em mới hiểu rõ, thì ra em đã hết thuốc cứu khi yêu anh. Lần trước khi gặp ở cửa cangtin, anh có biết em kích động tới mức nào không, nhưng anh lại không liên lạc với em..."
"Anh..."
Lúc đó tôi còn đang bận rộn chuyện của Triệu Nhan Nghiên, nên không nhớ ra, thật không ngờ nha đầu này lại dành cho tôi nhiều tình cảm như vậy.
"Anh hãy nghe em nói..."
Vu Đình cắt ngang lời tôi, tiếp tục nói:
"Nhưng mà sau này, em không biết có được sống với anh hay không? Nên để cuộc sống không còn điều gì phải hối hận, em đem mình cho anh!"
Tôi nghe thấy vậy, trong lòng đau nhói, vuốt ve khuôn mặt của nàng, nói:
"Tại sao không thể, chẳng lẽ là bởi vì anh có bạn gái rồi sao?"
Vu Đình lắc đầu nói:
"Không phải, không phải vì những thứ này... Được rồi, không nên nói những chuyện không vui này nữa, chúng ta tận dụng thời gian làm chuyện này đi! Hôm nay em không cùng tham gia thọ yến với Tư Đồ Lượng, cha em lát nữa sẽ trở về chất vấn em, em không muốn ổng biết chúng ta vụng trộm!"
Nói xong, Vu Đình thản nhiên cười, ôm lấy tôi, rồi hôn tới.
Hành động của Vu Đình, làm cho hạ thân chúng tôi lại cử động, cho lên dục vọng của tôi bùng phát mà cuốn theo.
Lúc này tôi đã quyết định chủ ý, quyết định đem Vu Đình thu làm lão bà của tôi, cho dù có bất kỳ khó khăn gì tôi cùng giải quyết hết!
Động tác của tôi trở nên nhanh hơn, Vu Đình từ thống khổ chuyển sang sung sướng, do cái miệng vẫn hôn chặt lấy tôi, nên chỉ có những âm thanh ư ử phát ra từ trong cổ hỏng.
Bởi vì đây là lần đầu tiên của Vu Đình, nên tôi khống chế thời gian, sợ làm lâu, sẽ ảnh hưởng tới nàng. Vu Đình khuôn mặt ửng hồng, ống như bạch tuộc ôm chặt lấy tôi, ngay cả nửa người dưới vẫn duy trì trạng thái ở một chỗ với tôi.
"Rời khỏi Tư Đồ Lượng đi nhé!"
Tôi phát hiện mình thật sự đã yêu nàng.
"Ai!" Vu Đình thở dài, sâu kín nói:
"Có một số việc anh không biết. Với lại anh cũng đã có bạn gái rồi, đừng phí tâm lên người em nữa, mà cho dù vậy cũng không thể đến được với nhau, trong lòng anh có em là đủ rồi!"
"Vu Đình, em chẳng nhẽ coi anh là một nam nhân không có trách nhiệm hay sao? Em cho rằng anh sẽ ngồi im nhìn em như vậy hay sao?" Tôi có chút kích động nói. Làm việc phải chịu trách nhiệm là nguyên tắc làm người của tôi.
"Được rồi, em sẽ nói cho anh biết, sau khi anh biết, chắc chắn anh sẽ hết hi vọng!"
Vu Đình do dự một chút nói:
"Tư Đồ Lượng là vị hôn phu của em, cái hôn sự này là do Tư Đồ gia chủ Tư Đồ Đại Sơn và cha em định ra. Nhưng mà em cũng không phải là thê tử của họ, mà chỉ là vợ hai, tiểu lão bà, anh có hiểu không?"
Vu Đình có chút tự giễu nói.
Trong lòng tôi đương nhiên hiểu, ở Trung Hoa, trong các gia tộc cổ xưa vẫn không chịu chấp hành luật hôn nhân, hơn nữa, những người có quyền thế cưới tiểu lão bà đã không còn là bí mật nữa rồi.
"Đây là xã hội có pháp luật, là xã hội tự do, trong nhà em an bài, em phải tuân theo hay sao?"
Tôi có chút tức giận nhìn Vu Đình nói.
"Luật pháp? Luật pháp trong mắt của những người như bọn họ chẳng là cái gì cả, huống chi bọn họ cũng đâu có phạm pháp!"
Vu Đình lắc đầu nói:
"Tư Đồ gia thế lực rất lớn, chúng ta không cách nào chống lại được! Anh có biết không, toàn bộ thế lực ngầm của Bắc Kinh đều do Tư Đồ gia quản lý! Nếu như em bội ước, thì bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho anh!"
"Ai không buông tha ai còn chưa biết!"
Tư Đồ gia thế lực mặc dù không nhỏ, nhưng mà tôi động tới hắn, hắn cũng chỉ xong đời mà thôi.
Từ cổ chí kim, chiến tranh rất ít có sự công bình, thực lực chênh lệch là mấu chốt quyết định thắng bại. Mày có giỏi, cầm đao, thì tao cầm súng cũng bắn chết mày.
"Lưu Lỗi, anh đừng nói vậy, anh không biết thực lực của Tư Đồ gia, bọn họ đều biết võ công! Tài nghệ của Tư Đồ Lượng chỉ là hạng tiểu nhân vật, trong nhà bọn họ còn có nhiều cao thủ, anh ngay cả Tư Đồ Lượng cũng đánh không lại, thì làm sao đối nghịch với gia tộc họ được!"
Vu Đình suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy nên đem chuyện này nói ra, mặc dù có thể đả kích lòng tự ái của tôi tâm, nhưng vẫn tốt hơn so với tôi mất mạng!
"Trong mắt anh, hắn chẳng là cái thá gì cả, lúc nãy là anh đùa hắn mà thôi."
Tôi thản nhiên nói, sau đó tôi sử dụng tinh thần lực, chữa những vết thương trên mặt.
Vu Đình thấy tôi nói như thế, thì không hiểu gì cả, nhưng sau khi thấy những vết thương trên mặt tôi dần dần biến mất, nàng với cả kinh nói:
"Lưu Lỗi, mặt của anh..."
"Ha hả, em hiểu chưa, anh chỉ giả bộ mà thôi!"
Tôi cười nói.
"A!" Vu Đình thấy tôi có năng lực thần bí như vậy thì vừa mừng vừa sợ, nhưng ngay sau đó nàng nghiêm mặt nhìn tôi nói:
"Hóa ra anh cố ý gạt em, sau đó đến nhà của em..."
Nói tới đây, Vu Đình có cảm giác mặt mình đang nóng bừng lên.
"Lúc nãy hình như không biết ai chủ động vậy nhỉ..."
Tôi gãi gãi đầu nói:
"Việc này không thể trách anh được, đúng không?"
"Đáng ghét, anh còn nói như vậy! Người ta xem phim chỉ là muốn học một chút!"
Vu Đình xoay người, lại làm cho tiểu đệ của tôi có phản ứng.
"Đừng mà, đau quá!"
Vu Đình thấy tôi như vậy, đương nhiên biết tôi muốn làm gì, cho nên vội vàng bám chặt lấy tôi, làm tôi không nhúc nhích được.
Tôi mỉm cười đưa tinh thần lực sang, chữa trị thương thế cho Vu Đình, lúc này tôi lại ra sức phối hợp.
"Anh muốn làm gì!"
Vốn là Vu Đình còn cảm thấy tôi không thương nàng chút gì, thấy hồng mai của nàng nở rộ, mà vẫn còn làm mạnh như vậy, nhưng mà sau đó lại cảm thấy mình không có chút gì khó chịu, sự đau đớn lúc nãy đã biến mất, không khỏi có chút kỳ quái nói:
"A? Tại sao không đau nữa?"
"Bây giờ đã biết năng lực của anh chưa, Tư Đồ Lượng mà không buông tha cho em, anh làm hắn sống không bằng chết."
Tôi bình thản nói.
Đúng lúc tôi với Vu Đình ở trong thời khắc kích tình, thì tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, tôi cuống quít kéo tấm chăn trên ghế salon chùm lên người của tôi với Vu Đình, vốn tôi muốn tắt TV, nhưng không còn kịp nữa, cửa phòng đã bị mở.
Một trung niên đi vào, đó chính là cha của Vu Đình, Vu Thụy Trung, cũng từng là lão đại của hắc đạo thành phố Tân Giang, người mà tôi đã gặp một lần.
Vu Thụy Trung nhìn thấy TV trong phòng khách vẫn còn đang chiếu phim AV, thì không hiểu, nhưng khi hắn thấy tôi với Vu Đình nằm trên salon thì hiểu chuyện gì đã xảy ra. Khuôn mặt hắn lập tức co rúm lại, tức giận quát:
"Con không tham gia thọ yến của Tư Đồ gia chủ, hóa ra trốn ở nhà làm chuyện này! Tôi còn tưởng con gái của tôi thục nữ, vậy mà cũng làm chuyện như thế này sao?!"
Vu Thụy Trung thân là người trong hắc đạo, đối với chuyện Vu Đình làm cũng chẳng xa lạ gì.
Nhưng mà khi hắn nghĩ tới chuyện con gái mình dâm đãng như những tiểu thái muội kia, thì không chịu nổi.
Trọng Sinh Truy Mỹ Ký Trọng Sinh Truy Mỹ Ký - Ngư Nhân Nhị Đại