Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 627
Phí download: 21 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2284 / 52
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 181: Đồ Tôn Được Lợi
au đó, đạo nhân này truyền thụ cho Tiểu Uy một phương pháp chữa thương rồi rời đi.
Tiểu Uy muốn bái ông tôi làm sư phụ, nhưng lại bị ông tôi cự tuyệt, ông tôi nói với Tiểu Uy, sở dĩ ông tôi cứu hắn, là thấy hắn lâm nguy không sợ, mà còn trung thành cứu chủ.
Hơn nữa còn nói cho hắn biết, công pháp chữa thương này gần như đã thất truyền ở nhân gian, cho nên đừng có cho bất kỳ người nào biết.
Tiểu Uy hỏi tên hiệu của lão, thì lão chỉ nói mình là Tiêu Nha Tử rồi vội vã rời đi. Mặc dù Tiêu Nha Tử không thừa nhận Tiểu Uy là đệ tử của hắn, nhưng mà Tiểu Uy quỳ xuống dập đầu 3 cái ở phương hướng mà Tiêu Nha Tử rời đi, trong lòng hắn đã coi Tiêu Nha Tử là sư phụ của mình.
Cho nên khi Tiểu Uy phát hiện người trước mặt lại biết công phu của sự phụ, thì trong lòng kinh hãi vô cùng!
Tiểu Uy vốn đã nhận mình là truyền nhân của Tiêu Nha Tử, cho nên giờ phút hắn có một ý nghĩ chính là, người trước mặt này chắc chắn đã học trộm!
Bởi vì sư phụ lúc ấy đã nó rất rõ ràng, môn công phu này không thể truyền ra ngoài, nhưng người trước mặt này còn trẻ như vậy, mà công phu lại cao hơn mình không biết bao nhiêu lần!
"Ngài rốt cuộc là ai, tại sao lại biết sư phụ của tôi?"
Nghĩ tới đây, Tiểu Uy khẩn trương hỏi.
"Sư phụ của cậu? Cước Nha Tử là sư phụ của cậu?"
Tôi kỳ quái hỏi.
Tôi đâu có nghe thấy Cước Nha Tử có đồ đệ nào, nhưng công phu này là thật, nên không giống như hắn đang nói láo.
"Đúng, là sư phụ của tôi! Ngài rốt cuộc là ai, tại sao lại biết công phu của sư phụ?"
Tiểu Uy cảnh giác nói.
"Tôi là ai? Tôi đang muốn tìm một vệ sĩ, giờ thì tìm được cậu làm vệ sĩ."
Tôi nói.
"Ngài có biết sư phụ của tôi hay không? Ngài mau nói cho tôi biết, sư phụ hiện giờ như thế nào!"
Tiểu Uy kích động nói.
"Khụ khụ! Cậu bình tĩnh một chút có được không, Cước Nha Tử giờ rất tốt!"
Tôi nói.
"Thật sao?"
Tiểu Uy hồ nghi hỏi, đương nhiên hắn không tin lời nói của tôi.
Tôi biết là không thể nào giải thích được nghi ngờ trong lòng của hắn, sau này hắn sẽ đi theo bên cạnh của tôi, nhưng cho dù như vậy tôi làm sao có thể giải thích cho hắn được chứ? Nói tôi là sư thúc của Cước Nha Tử?.
Cho nên tôi nhìn Tiểu Uy nói:
"Cậu đi theo tôi!"
Tiểu Uy mặc dù không biết tôi muốn làm gì, nhưng mà vẫn đi theo sau của tôi, ra khỏi Luyện võ trường, đi tới hành lang phòng cháy.
Tôi nhìn quanh một lượt, khi khẳng định không có người khác, mới thấp giọng nói nhỏ:
"Cước Nha Tử!"
"Sư thúc tìm sư điệt có chuyện gì không?"
Cước Nha Tử trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt của tôi.
"Người này nói hắn là đồ đệ của ngươi, muốn gặp ngươi."
Tôi chỉ vào Tiểu Uy nói.
"Đồ đệ của sư điệt?"
Cước Nha Tử kỳ quái nhìn Tiểu Uy ở bên cạnh của tôi.
"Sư phụ, con là Tiểu Uy đây! Ở Châu Phi, trong rừng rậm nguyên thủy của nước F, người đã cứu tôi một mạng, còn truyền thụ cho con công pháp chữa thương."
Tiểu Uy vội vàng giải thích.
"A, hóa ra là cậu!"
Cước Nha Tử cau mày nói:
"Nhưng mà cho tới bây giờ, ta đã đồng ý làm sư phụ của cậu đâu."
"Chuyện này..."
Tiểu Uy có chút lúng túng.
Nhưng mà hắn vẫn vui vẻ vì lần thứ hai gặp được sư phụ. Hơn nữa người trước mặt này hình như có quan hệ rất thân mật với sư phụ, xem ra, mình đã lo lắng thừa chuyện hắn học trộm công pháp rồi.
"Có một đồ đệ tốt như vậy tại sao lại không thu nhận? Ngươi không thu là ta thu đó!"
Tôi chỉ vào Tiểu Uy cười nói.
Những câu nói này làm cho Tiểu Uy vô cùng ngạc nhiên, nhìn người trước mặt này, dường như rất quen thuộc với sư phụ, vốn tưởng hắn là đệ tử của sư phụ, nhưng mà bây giờ lại không giống, làm gì có đệ tử nào lại bắt sư phụ phải thu đồ đệ!
Đây cũng chính là nguyên nhân Tiểu Uy ngạc nhiên, nhưng lại không dám nói gì.
Nhưng mà câu nói kế tiếp của Cước Nha Tử đã làm cho Tiểu Uy được mở rộng tầm mắt.
"Sư thúc, chuyện này…hay là sư điệt thu vậy."
Cước Nha Tử lúng túng nói.
"Ha hả, trông ngươi hình như không muốn thu đồ đệ thì phải!"
Tôi đùa cợt nói.
"Cái gì! Sư thúc?!"
Tiểu Uy nghe xong thiếu chút nữa ngã lăn ra đất.
Chuyện trước mắt thật sự là đi ngược lẽ thường, người này rõ ràng chỉ có hơn khoảng mười mấy tuổi, vậy mà lại còn là sư thúc của sư phụ!
"Được rồi, cậu còn không mau đi bái sư!"
Tôi nhìn Tiểu Uy đang kinh ngạc, nói.
Tiểu Uy lúc này mới phục hồi trạng thái, hắn vội vàng quỳ gối, hành lễ trước mặt Cước Nha Tử, nói:
"Sư phụ ở trên cao, xin nhận của đồ đệ Tiểu Uy một lạy!"
Nói xong Tiểu Uy bình bình bình, dập đầu 3 cái.
Cước Nha Tử bảo hắn đứng lên, sau đó Tiểu Uy lại tới trước mặt của tôi, quỳ xuống nói:
"Đồ tôn Tiểu Uy ra mắt sư thúc tổ, lúc nãy đắc tội, xin sư thúc tổ tha lỗi! Nếu như Tiểu Uy biết ngài chính là sư thúc tổ, Tiểu Uy có to gan hơn nữa, cũng không dám động thủ với sư thúc tổ!"
Tôi biết đây gọi là quy củ của võ lâm, cũng không ngăn cản hắn mà tiếp nhận. Nếu như tôi ngăn hắn, thì có khi hắn lại cho rằng, tôi không muốn nhận tên đồ tôn này.
Sau khi Tiểu Uy dập đầu ba cái, mới đứng dậy, nở nụ cười, nói với tôi:
"Đa tạ sư thúc tổ thành toàn, đã giúp đồ tôn hoàn thành một tâm nguyện, trong lúc sinh thời có thể gặp lại sư phụ!"
"Được rồi, ngươi cũng đừng khách sáo như vậy nữa! Bây giờ mặc dù ngươi là đồ đệ của Cước Nha Tử, nhưng trên danh nghĩa vẫn là vệ sĩ của ta, hơn nữa Cước Nha Tử cũng rất bận rộn, cho nên sau này ngươi hãy cùng luyện công với ta".
"Dạ!"
Tiểu Uy vui vẻ nói.
Có thể đi theo sư thúc tổ học công phu, vậy thì chắc chắn phải tốt hơn so với sư phụ.
Trong ý nghĩ của hắn, công phu của sư thúc tổ khẳng định sẽ mạnh hơn sư phụ! Chẳng phải là công phu của sư phụ do sư thúc tổ truyền thụ cho hay sao.
"Được rồi, chuyện này cứ như vậy đi! Chúng ta ra ngoài đã lâu, nếu không trở về thì bọn họ sẽ nghi ngờ."
Tôi nói.
"Đúng rồi... Đồ tôn còn có một chuyện không rõ, tại sao sư thúc tổ lại gọi sư phụ lão nhân gia là Cước Nha Tử..."
Tiểu Uy ấp a ấp úng hỏi.
"À, chuyện này sao, tên của hắn là do ta đổi, thấy thế nào cái tên Cước Nha Tử cũng tốt đó chứ! Thuận miệng hơn nhiều so với cái tên Tiêu Nha Tử!"
Tôi quỷ dị cười nói.
"Chuyện này..."
Tiểu Uy nhìn không mặt như ăn phải mướp đắng của sư phụ, trong lòng không biết nói như thế nào để khỏi đắc tội với sư phụ và sư thúc tổ!
Tôi thấy bộ dáng của 2 người này, không khỏi "Ha ha" cười một tiếng nói: "Cước Nha Tử, ngươi về trước đi, có chuyện gì ta sẽ gọi ngươi."
Sau đó tôi nhìn Tiểu Uy nói:
"Chúng ta cũng đi thôi!"
"Sư thúc tổ, chúng ta phải đi đâu?"
Tiểu Uy cung kính hỏi.
"Đi ký hợp đồng với Tô lão đầu kia!"
Vừa nói, tôi liền đi tới phòng làm việc của Trần Tuấn Đông.
Bỗng nhiên tôi nhớ lại một chuyện mà, vội vàng xoay người nói:
"Tiểu Uy, ở trước mặt người ngoài, ngươi đừng có gọi ta là sư thúc tổ, nếu không người ta tưởng ngươi bị bệnh tâm thần, bắt lại thì đúng là khổ cho cả ngươi và ta."
"Dạ, sư thúc tổ!" Tiểu Uy gật đầu nói.
"Còn gọi sư thúc tổ?" Tôi cả giận nói.
"Bây giờ đâu có người ngoài..."
Tiểu Uy vẻ mặt ủy khuất, nói.
...
"Bản hợp đồng này, cậu nhìn xem có chỗ nào không ổn hay không?"
Trần Tuấn Đông đưa cho tôi một bản hợp đồng đã được soạn thảo. Bởi vì hắn biết thân phận của tôi, cho nên đối với tôi vô cùng khách khí.
Tôi chỉ đơn giản lướt qua một lượt, không thấy điều gì không ổn, cho nên ký tên.
Tô Viên Triêu hừ lạnh một tiếng, cũng ký tên của mình vào, sau đó móc trong túi ra một tờ chi phiếu, viết con số 80 vạn, rồi đưa cho tôi:
"Đây là một tháng tiền thuê!"
Sau đó nhìn Trần Tuấn Đông nói:
"Trần quản lý, số tiền của công ty các ông, sẽ được chuyển vào tài khoản của Vương quản lý!"
Tôi nhận lấy chi phiếu, nhưng không thèm nhìn tới đưa luôn Tiểu Uy nói:
"Cất giữa cẩn thận, đừng có để mất. Đây là một tháng sinh hoạt phí của hai chúng ta đấy."
...
Sau khi xử lý ổn thỏa mọi việc, tôi tìm Trần Tuấn Đông nói chuyện.
"Lưu tiên sinh, nếu như tôi không có đoán sai, ngài đã quen biết Tô tiểu thư từ trước?"
Trần Tuấn Đông hỏi.
"Ha hả, Trần quản lý, ông hình như cảm thấy thú vị khi hỏi về đời tư của người khác hay sao?"
Tôi không trả lời, mà cười nói.
"Không, tôi chỉ tò mò mà thôi, chỉ là đại diện cho ý nghĩ của bản thân, chứ không có quan hệ gì tới công ty."
Trần Tuấn Đông nói.
"Trần quản lý, chuyện ngày hôm nay ông đã thấy rõ, hi vọng ông có thể giúp tôi một việc, có thể làm cho tôi một cái giấy chứng nhận, tôi thuộc công ty bảo an Thanh Long."
Tôi nói:
"Đương nhiên, cần bao nhiêu chi phí, Trần quản lý cứ nói."
"Không cần! Không cần!"
Trần Tuấn Đông cười nói:
"Lần này từ Lưu tiên sinh kiếm được một khoản phí tương đối lớn rồi, Tiểu Uy được trả thù lao như vậy, còn phải cám ơn công lao của Lưu tiên sinh. Khoản phí lần này đã cao hơn mấy lần trước! Cho nên, làm giấy chứng nhận cho Lưu tiên sinh cũng là việc nên làm!"
Điều hắn nói cũng là thật, vì ngoại trừ khoản phí thuê vệ sĩ, người thuê còn phải trích thêm 20% cho công ty. Giao dịch lần này, giúp công ty kiếm được một khoản lớn
"Vậy thì phiền toái Trần quản lý rồi."
Tôi cười nói.
Những lời khách sáo như thế này, thì không muốn cũng phải nói.
Cùng Trần quản lý nói chuyện, đồng thời tôi cũng nhờ hắn chuyển một lời nhắn tới Tô Viên Triêu, đó là phải mấy ngày sau tôi mới nhận nhiệm vụ được.
Nhiệm vụ vệ sĩ của tôi chỉ là trong nhất thời mà thôi, bản thân tôi còn cần nhiều chuyện phải xử lý.
Sau khi xử lý ổn thỏa tất cả mọi việc, tôi mới rời khỏi Công ty bảo an Thanh Long.
Tiểu Uy muốn đi theo tôi, nhưng tôi không đồng ý, nhưng cũng lấy số điện thoại của hắn, nói với hắn là sau khi tôi thu xếp xong công việc, sẽ gọi cho hắn.
...
Vốn chủ nhật tuần này định đi nhà của Hà Tích Duyên một chuyến, nhưng vì chuyện của tôi mà bị trễ nải.
Xem ra chuyện này phải lùi lại, nhưng giải quyết sớm vẫn là tốt nhất. Tôi lần này đi làm vệ sĩ cho Tô Dĩnh Tư, có khi phải mất một thời gian dài.
Lại nghĩ những quái sự phát sinh trong hai ngày nay, đúng là tôi có chút ngạc nhiên. Diệp Tiêu Tiêu, là một vấn đề phiền toái nhất, nàng mặc dù là chủ nhiệm lớp của tôi, mặc dù chuyện cô trò yêu nhau cũng chẳng có gì cả, nhưng một học sinh cấp 3 yêu cô giáo mình thì đúng là người ta sẽ không dễ chấp nhận!
Tôi còn đang lo buồn vì chuyện làm sao ngày mai khi đi học đối mặt được với Diệp Tiêu Tiêu, thì nghe được một tin tức kinh người!
Trọng Sinh Truy Mỹ Ký Trọng Sinh Truy Mỹ Ký - Ngư Nhân Nhị Đại