Bi kịch trong cuộc đời không phải là ở chỗ không đạt được mục tiêu, mà là ở chỗ không có mục tiêu để vươn tới.

Benjamin Mays

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 585
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2426 / 55
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 85: Thủ Đoạn Đê Tiện
a Dung Lạp cũng không biết Tiêu Thu Phong là ai, nhưng một khi cấp trên đã giao cái nhiệm vụ này, thì chắc chắn người con gái kia nhất định không được đắc tội, ông nghĩ rằng Tiêu Thu Phong cũng là người của Thiên Nhan Duyệt, cho nên cũng không dám đắc tội luôn.
Thiên Nhan Duyệt và Ba Dung Lạp đi đằng trước, phía sau, Viên Quốc Bình nhẹ giọng cười hỏi: “Tiêu tiên sinh, Thiên tiểu thư có bằng hữu nước ngoài nào không? Anh xem, ông chủ của chúng tôi, tựa hồ như đối với cô ấy rất cung kính”.
Tiêu Thu Phong suy tư một chút rồi gật đầu nói: “Hình như là có người ngoại quốc thân thích, nhưng cũng không thân lắm. Khi đã vào Anh Hoàng, còn phải nhờ Viên tiên sinh chiếu cố thêm nhiều”.
Nói như vậy, cũng đồng nghĩa là cấp cho cô nhóc này một chút cơ hội để vươn lên, xã hội này vốn là vậy mà.
Viên Quốc Bình nhu đã lĩnh ngộ được cái gì đó, cười nói: “Đó là điều đương nhiên, Thiên tiểu thư trời sinh vốn đã có mị lực của một ngôi sao, người như vậy rất là ít. Cô ấy ở Anh Hoàng nhất định có thể vươn cao”.
Buổi chiêu đãi họp báo đã được thu xếp trong một căn phòng, nhân số rất là đông, không ít anh đẹp trai chị đẹp gái đứng trên đài, làm bên dưới vô cùng kích động, hoan hô nhiệt tình. Với thực lực của Anh Hoàng cùng với sự góp mặt của những ngôi sao quốc tế làm cho cuộc họp báo này càng thêm rầm rộ, các đài truyền hình tại HongKong cùng các nhà báo cũng đã đến đông đủ, thậm chí mấy tòa soạn gần HongKong cũng phải cử người đến.
Tiêu Thu Phong không cùng ngồi vào chỗ với Thiên Nhan Duyệt, mà chỉ đứng ở một góc tường, cẩn thận quan sát cái khu vực náo nhiệt này, âm thầm che chở bảo vệ cho cô nhóc đó.
Phó gia không phải là thiện nam tín nữ gì, dù Tiêu Thu Phong không cho rằng bọn họ sẽ công khai làm những trò đánh giết abc gì đó, nhưng mà cẩn thận một chút vẫn hơn.
“Các vị bằng hữu phóng viên, hôm nay, Anh Hoàng chúng tôi vô cùng nhiệt liệt hoan nghênh Thiên Nhan Duyệt tiểu thư gia nhập công ti của chúng tôi. Tôi, đại diện cho Anh Hoàng, tuyên bố, từ hôm nay trở đi, Thiên Nhan Duyệt tiểu thư, trở thành một thành viên của Anh Hoàng, hiện tại có Thiên Nhan Duyệt tiểu thư, mời mọi người phỏng vấn, tất cả vấn đề của mọi người sẽ được trả lời”.
Viên Quốc Bình là bậc thầy trong lãnh vực điện ảnh sân khấu này, lời nói nhiệt tình của ông, đã làm cho rất nhiều phóng viên nơi nay, cảm thấy người này rất có phân lượng, rồi lại nhận ra người nước ngoài đang ngồi kế Thiên Nhan Duyệt, chính là ông chủ của Anh Hoàng, thật đúng là một sự kiện ngạc nhiên.
"Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người đã ủng hộ, đối với sự nhiệt tình của Anh Hoàng, tôi thật sự rất cảm kích, hy vọng trong tương lại, tôi sẽ lập nhiều thành tích tốt, không làm phụ kỳ vọng của mọi người".
Thiên Nhan Duyệt lập tức trở thành mục tiêu chính của mọi người, tất cả camera đều tập trung trên người nàng, ngay cả những siêu sao quốc tế bên cạnh, giờ phút này đều bị phong thái của nàng che mờ.
Xinh đẹp vạn phần, khí chất thuần nhiên nhược tuyết, một dáng người ngạo nghễ, không giống như những “trò tiêu khiển” của giới hắc đạo, làm cho mọi người nhìn nàng nhưng không dám khinh nhờn ngang vọng.
Người đầu tiên đặt câu hỏi đã làm cho bầu không khí nơi đây nóng lên, làm một ngôi sao, trao đổi cùng người khác, đương nhiên là không xa lạ, nhìn Thiên Nhan Duyệt bây giờ, Tiêu Thu Phong biết, người con gái này trời sinh đã là một ngôi sao.
“Thiên Yên Nguyệt…" Một người phụ nữ, trên đầu đội một cái khăn, mang cặp mắt kính màu đỏ, đột nhiên đứng dậy từ giữa đám phóng viên, la lên: “Yên Nguyệt, đừng vứt bỏ ta…"
Người phụ nữ này biểu hiện điên cuồng, phá vỡ sự trầm tư của mọi người, bước chân lên đài, nhưng đã bị bảo an ngăn lại.
“Yên Nguyệt, em không phải đã nói là muốn theo ta trọn đòi sao? Em biết không, ta yêu em nhiều biết bao, cầu xin em đừng rời bỏ ta, đừng rời bỏ ta…"
Tất cả mọi người đều kinh hãi, nhưng với cảm giác, sự nhạy cảm của phóng viên, đã ngửi thấy vấn đề, vài người đã hướng cái micro lại người phụ nữ này.
“Vị tiểu thư này, xin hỏi thân phận của cô?”
“Tiểu thư, xin hỏi cô cùng Thiên Nhan Duyệt tiểu thư có quan hệ gì?”
"Tiểu thư…"
Người phụ nữ kia không trả lời, mà chỉ gào khóc kêu lên: "Em ca hát, ta nhảy múa, chúng ta đã thề non hẹn biển, chúng ta ân ái thâm tình, em đã quên rồi sao? Ta đã vì em mà nổ lực hết mình, kể của tính mạng cũng không cần, em vì sao lại vứt bỏ ta"
Cái này… cũng có thể cho là một câu trả lời.
Viên Quốc Bình mặt mày xám xịt, hắn đã biết được, mục đích của con mụ kia, nhưng thật không ngờ, đối phương là thâm độc như thế, dùng cả thủ đoạn này, để phá hủy danh dự của Thiên Nhan Duyệt.
Thiên Yên Nguyệt mặt đã đỏ bừng, nàng cũng quen biết người phụ nữ này, từng là bạn nhảy chung, nghe nói rằng tâm sinh lý của nàng không được bình thường, không thích đàn ông, nhưng không ngờ, tại cái buổi họp báo chiêu đãi ký giả này, nàng ta lại làm ra cái trò như vậy, giữa hai người căn bản là không có quan hệ gì.
Nhưng bây giờ, ai sẽ tin nàng?
Ngô tổng đứng trong một góc của đại sảnh, trên miệng biểu lộ nụ cười âm hiểm, chỉ cần năm mươi vạn là người phụ nữ này đã đáp ứng, giúp hắn diễn trò, nhớ đến mười triệu sắp vào tay, hắn tự nhiên rất cao hứng.
“Thiên Nhan Duyệt tiểu thư, xin hỏi cô và vị tiểu thư kia có quan hệ gì?”
“Thiên Nhan Duyệt tiểu thư, có phải hai người là một cặp không?”
"Thiên Nhan Duyệt tiểu thư…"
Mặc dù Anh Hoàng đã ngăn chặn cực lực, nhưng mà cái đám phóng viên điên cuồng này vẫn vô cùng xúc động, mở miệng hỏi ra những câu hỏi làm người khác phải xấu hổ.
Thiên Nhan Duyệt đứng đấy, trong hai mắt long lanh của nàng đã tràn đầy nước mắt, một câu cũng không nói gì, chỉ lắc đầu liên tục, đưa ánh mắt ra tìm kiếm khắp nơi. Giờ khắc này, nàng chỉ muốn tìm một chỗ dựa, đem sự kìm hãm trong lòng ra mà khóc lớn.
Tiêu Thu Phong cũng không ngờ sự tình lại phát sinh trầm trọng như vậy, lòng hảo tâm của hắn, đã làm cho tiểu nha đầu này tổn thương thật lớn, hắn liếc mắt nhìn thấy gương mặt đắc ý của Ngô tổng, tức giận đến nỗi cắn chặt răng, trong khoảng khắc đó, hắn lại nhìn thấy tiểu nha đầu nước mắt đầm đìa, đang vô cùng suy sụp.
Không cần nghĩ nhiều, hắn bước lên đài.
"Tiêu đại ca…" Không nói được lời nào, nàng vọt đến lòng ngực hắn, khóc lớn, thân thể rung động, cho thấy nội tâm nàng đang rất đau xót.
Nơi này không nên ở lâu, Tiêu Thu Phong vỗ vai nàng, nói: “Tiểu Duyệt, không có gì đâu, em không sao là tốt rồi, đi thôi!”
Trong lòng Tiêu Thu Phong chợt nỗi lên dục vọng giết chóc, Phó gia, công ti Thiên Ngu, hắn làm cho bọn chúng phải chết thảm.
"Không được đi, không được đi, Yên Nguyệt, ta yêu em…" Có lẽ nhìn thấy Thiên Nhan Duyệt sắp rời khỏi, người phụ nữ này hét lên điên cuồng, diễn màn cuối cùng, nếu không như vậy, thì sao mà có được năm mươi ngàn trong tài khoản?
Ả ra sức đẩy ngã hai tên bảo an, xông lên đài, lại không cẩn thận vấp ngã ở mặt bài, cái khăn trải bàn bị ả xé rách, trong thời điểm nháy mắt đó, Tiêu Thu Phong giật mình, phát hiện ra, dưới bàn đang để những quả bom hẹn giờ.
"Cẩn thận, có bom…"
Không đến một giậy, Tiêu Thu Phong ôm lấy Thiên Nhan Duyệt, bay ra ngoài.
"Bùm…"
Đống bàn ghế bị nổ văng tứ tung, người phụ nữ điên kia, cũng đã bị nổ nát xác.
Mấy thằng phóng viên đang điên cuồng lao lên phía trước, cũng đã bị chấn vang ra ngoài, chỉ trong chốc lát, nơi này đã trở nên hỗn loạn, không ai nghĩ đến. Dù gần đây đã nghe tin có khủng bố tập kích, nhưng không ngờ lại xuất hiện ở đây.
Ba Dung Lạp xấu hổ vừa định rời đi, thấy tình cảnh như thế, lập tức hiện thân hét lớn: "Lập tức báo cảnh sát… người phụ nữ kia có thể mang bom trong người, chúng ta phải bảo vệ Thiên tiểu thư".
Giờ phút này, Viên Quốc Bình chợt nghĩ, lúc bom phát nổ, đối với Thiên Nhan Duyệt, thì khó tránh khỏi…
Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long - Cửu Nguyệt Dương Quang