Bạn bắt đầu từ đâu không quan trọng, quan trọng là kết thúc ở chỗ nào.

Dorothy Fields & Coleman

 
 
 
 
 
Tác giả: Song Hyo Soo
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 23 - chưa đầy đủ
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 592 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:23:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
23*: Giấc Mơ Của Quá Khứ 2
ại sao vậy? Lòng tò mò của Trân Di lại bắt đầu nổi lên. Cậu bé im lặng, không nói một lời nào. Còn khá bé nhưng dường như Trân Di cũng hiểu được nỗi buồn của cậu bé. Trân Di tiến tới, rồi ngồi xuống cạnh cậu bé. Đột nhiên cậu bé cất tiếng hỏi
- Bố mẹ cậu đâu?
Nụ cười trên môi Trân Di bỗng tắt ngấm. Hai mắt Trân Di đỏ lên. Cô bé ngúi đầu xuống, một giọt nước mắt chợt rơi.
- Mất rồi. ( Ai da, mn có để ý không? Từ nãy tới giờ chúng nó nói chuyện chẳng có chủ vị gì hết )
Cậu bé đặt tay lên vai Trân Di... có lẽ thay lời an ủi. Trân Di quay sang nhìn cậu bé, hình như tình hình của cậu bé chẳng khá hơn cô là mấy.
- ĐOÀNG - Âm thanh ấy vang lên... phá tan bầu không khí yên tĩnh.
Tim Trân Di như muốn nhảy ra ngoài. Cô bé trợn tròn mắt.... Cậu bé...
- KHÔNG - Trân Di hét lên. Cô thở hồng hộc như mới chạy đua về. Cô lau mồ hôi trên trán
- Tại sao nó... Lại lặp lại?
Trân Di vừa đi xuống vừa vuốt ngực để trấn an tinh thần. Chẳng ai có thể ngủ nổi khi vừa gặp ác mộng, Trân Di đành đi xuống nhà. Cô hơi cau mày khi thấy điện bếp còn sáng
- Nhà này có trộm ư? ( Vâng, thằng trộm này thật thông minh khi biết bật điện để lấy đồ cho dễ -.-)
Trân Di nhón chân thật nhẹ nhàng bước tới nhưng rồi
-... Vũ?...
Trân Di đi tới, trước mắt cô là hình ảnh một người con trai đang
ngủ gục trên bàn. Xung quanh lăn lốc những chai rượu.
Trân Di đi tới thật nhẹ nhàng. Cô kéo ghế ngồi cạnh Lâm Vũ. Nhìn anh ngủ, mọi sự lạnh lùng đều biến mất... thay vào đó... là một nỗi buồn. Trân Di không ngờ, cũng có lúc Lâm Vũ rơi vào tình cảnh này. Tự nhiên lúc này mọi lòng thù ghét đều biến mất. Trân Di vén nhẹ những sợi tóc xõa xuống khuôn mặt Lâm Vũ. Quả thực Lâm Vũ rất đẹp trai nha.
Lần đầu tiên, Trân Di khen một người... trong suy nghĩ.
Trân Di nhìn ra ngoài trời rồi lại nhìn Lâm Vũ thở dài
Cô đứng dậy, cởi chiếc áo khoác mình đang mặc choàng lên người Lâm Vũ.
Gió vẫn thổi
Tuyết vẫn rơi
Đông vẫn lạnh
... Còn tôi vẫn cô đơn
Trốn Tôi! Cô Dám? Trốn Tôi! Cô Dám? - Song Hyo Soo