No person who can read is ever successful at cleaning out an attic.

Ann Landers

 
 
 
 
 
Tác giả: Viên Nghệ
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 68
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 253 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:18:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 52: Trước Sau Hôn Nhân
hị dâu chị dâu nhanh mở cửa đi ~ nếu không mở cửa, anh Thần của bọn em sẽ bắt chúng em làm bia để trút giận mất~" Ngưu Lập Thần có quan hệ tốt nhất với Tất Tử Thần nằm ở trên cửa kêu lấy lòng, cho dù ai cũng nhìn không ra người đàn ông cười híp mắt dán lên cánh cửa đồng này sẽ là một ông chủ của một công ty lớn trên thị trường.
"Đúng vậy, chị dâu, chị mau đi theo anh Thần của bon em đi, nếu không, anh Thần sẽ bắt anh em chúng em đánh trút giận đấy~"
Ngoài phòng một mảnh cợt nhã hòa cùng, trong phòng các cô gái toàn bộ nghe được xem thường cuồng lật, đám người kia, thật đúng là từng người một đều quét mật ngoài miệng, cả chị dâu tốt cũng gọi rồi, thật đúng là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
"Anh, cô Trần cô Vương cô Lý nói rồi, anh phải trả lời ba vấn đề mới được ~ nếu không nhét có bao nhiêu bao tiền lì xì cũng không được ~" Tất Tử Nghiêu kêu gọi đầu hàng nói.Các anh ấy đều không thiếu tiền, bao tiền lì xì mỗi một người đều căng phồng, cũng thiếu chút nữa không đút được vào trong khe cửa.
"Yes Sir ~ các em hỏi đi, anh Thần của bọn anh nhất định trả lời được ~~" mấy vị tài xế ‘nghiệp dư’ so với phù rể còn hăng say, từng người một vươn cổ dài muốn nhìn chị dâu tương lại.
"Thứ nhất, Tiểu Mạt nhà chúng tôi thích ăn hay không thích ăn cái gì?"
Tất Tử Thần giương nhẹ dưới lông mày, cái vấn đề này quá đơn giản chứ?"Tiểu Mạt thích ăn sườn chua ngọt, thịt bò nấu tỏi, khoai tây miếng nấu với thịt gà không bỏ ớt xanh, tất cả rau dưa trừ cà rốt. Trái cây thì không ăn sầu riêng bởi vì quá thúi."
"Coi như anh đáp đúng, câu tiếp theo. Trên người cô dâu nốt ruồi lớn nhất nằm ở nơi nào?" Cái vấn đề này thật sự xảo trá, có lẽ không được Diệp Dĩ Mạt đồng ý, trong nhà một đùa giỡn ầm ĩ, còn có thể nghe được cô vừa xấu hổ lại tức giận trách một tiếng, ngoài phòng tất cả đều là một mảnh ồn ào.
Tất Tử Thần không vội trả lời, nghe tiếng ồn ào bên trong, nhíu nhíu mày, vội vàng vỗ vài cái lên cửa, dăn dò em gái nói: "Tử Nghiêu, em chăm sóc chị dâu em cẩn thận, đừng để cô ấy bị vấp gặp ~!" Mặc áo cưới, đi bộ cũng phải cẩn thận, nếu không cẩn thận dẫm lên làn váy, vậy thì không phải là đùa giỡn rồi.
Tử Nghiêu tẫn chức tẫn trách làm xong công việc dâu phụ, một tay giơ túi xách lên, một tay che chở chị dâu, cũng may người trong phòng cũng đều biết đúng mực, không biết nói những thứ gì, chỉ nói mấy câu đã trấn an được cô dâu rồi. Lát sau chỉ nghe thấy bên trong truyền tới một giọng nữ dương dương tự đắc: "Chú rễ nhanh chóng trả lời đi ~ nếu không không mở cửa đâu~"
"Nhanh trả lời đi ~" vào lúc này, những phù rễ ở ngoài cửa cũng phản bội rồi, toàn tâm toàn gây náo nhiệt. Tất Tử Thần nhăn lông mày, giống như là nhớ lại hồi còn nhỏ vậy, mọi người hi hi ha ha, không có gì cố kỵ, nói thật, bọn họ cũng thật muốn biết, cái Tất lão đại luôn có bộ mặt phớt tỉnh này, đến tột cùng là sẽ trả lời cái vấn đề này thế nào đây, cũng không biết sau này chị dâu lại giáo huấn anh ta thế nào nữa, ha ha.
Tất Tử Thần lại xem giờ tổ chức, mấy người trong phòng còn không chịu nhả ra, Tất Tử Thần không khỏi cười khổ, việc đón vợ này. Quả nhiên không phải cứ tùy tùy tiện tiện đón mà được."Tiểu Mạt, vậy anh sẽ nói nhé ~" phút cuối cùng, Tất Tử Thần cũng không quên báo cáo trước, phải biết, hôm nay về sau, anh đã có thủ trưởng, thủ trưởng nếu là không muốn anh tốt hơn, anh dù là tốt hơn cũng phải giả bộ không dễ chịu.
"Cái đó, cô giáo Diệp trên người nốt ruồi rõ ràng nhất là lòng bàn chân chân bên phải." May là thân kinh bách chiến, Tất Tử Thần mặt mo cũng không khỏi có chút hồng, dù sao cũng đứng trước đám đông nói những việc này, cũng may mà người ở bên trong nghĩ ra được vấn đề khó hơn.
"A ~ nâng lòng bàn chân lên... ~" trong nhà ngoài nhà trăm miệng một lời ứng tiếng, khiến cô dâu chú rể đều đỏ mặt, cái thời đại này, Động Phòng Hoa Chúc đầu đêm ngược lại thành hiếm, người trẻ tuổi, cũng chỉ là tham gia náo nhiệt, vấn đề quá đáng hơn cũng còn không có hỏi ra đấy.
"Ai nha Tử Nghiêu vẫn còn ở bên trong!" Cũng không biết là người nào nói một tiếng, nhất thời tất cả mọi người có một nhận thức, ở trước mặt em chồng nói loại vấn đề này, đây không phải là dạy hư đứa trẻ sao?
Câu cuối cùng, hỏi vấn đề cũng rất tùy ý, cũng chỉ là hỏi bọn họ làm sao quen biết lần đâu gặp mặt thế nào thôi.
Nhận cô dâu mới, chuyện kế tiếp thì ngược lại đơn giản. Diệp Dĩ Mạt nhất định là không thể uống rượu, cũng chỉ là lúc mời rượu trưởng bối nhấp vài hớp nước trái cây, nhóm bạn của Tất Tử Thần và phù rể cũng đều không phải ăn cơm khô, không phải ở trong đại viện bị rót lớn hay là ở trong quân doanh luyện ra được tửu lượng, ứng phó cũng là dư dả, bảo đảm có thể để cho chú rễ tỉnh táo vào động phòng là được.
Mang thai vốn là dễ dàng mệt mỏi, vừa đến hai giờ chiều, Lý Mân để cho con dâu đi về nghỉ, việc đón tiếp khách, giao cho bà và Trần Hạnh là được, họ là hai bà mẹ, cũng không thể ăn mà không làm.
Bụng Diệp Dĩ Mạt còn chưa lộ, nhưng nhìn tình hình này, trong lòng mọi người cũng đều hiểu, cô dâu mới rượu mời không uống rượu, trừ lúc mặc sườn xám đi giày cao gót một lát, còn lại đều là đều đi giày đế bằng, cái này vẫn chưa thể nói rõ chút gì sao? Tất cả mọi người không phải người ngu, mấy ngày nay tâm tình quân trưởng Tất khó có khi tốt như vậy, người có lòng dĩ nhiên sẽ phát hiện.
Như vậy, tiếng mọi người chúc mừng càng thêm hơn nhiều, Lý Mân và Trần Hạnh dĩ nhiên là mau để cho Tiểu Mạt rút lui, chuyện cười, nếu đứng chờ tất cả tân khách đều đi về hết, Tiểu Mạt còn đứng được sao?
Dâu phụ hơn phân nửa cũng ở lại hiện trường hôn lễ giúp một tay ứng phó cục diện, chỉ có Tử Nghiêu và Tư Tư ở lại cùng cô dâu. Trở về phòng, Diệp Dĩ Mạt liền không kịp chờ đợi mà thay quần áo, lễ phục đẹp mắt mặc rất đẹp, nhưng không thoải mái như đồ T- shirt.
Tử Nghiêu đã là tiểu đại nhân, nghiêm trang phân phó chị dâu nghỉ ngơi thật tốt sau đó liền thay cô đóng cửa, cô giáo Lý chăm sóc còn cô phải đi lấy chút thức ăn cho chị dâu ăn một chút rồi ngủ tiếp, may mà chị Vương trong nhà đã chuẩn bị xong, cô chỉ cần bưng đi lên là được.
Lúc Tất Tử Thần trở lại, Diệp Dĩ Mạt đã ngủ một giấc rồi. Nhóm người kia còn ồn ào đòi náo động phòng, đều bị võ lực của anh trấn áp rồi, chị dâu các cậu mệt mỏi một ngày, các ngươi khỏe như vậy lại muốn đi quấy rầy sao? Còn như vậy, chờ sau này cháu gái các cậu ra đời, tôi không để cho nó kêu chú đâu! Nếu hôm nay mà phối hợp, đến lúc đó vinh dự nhận được chức cha nuôi!
Đây chính là điển hình uy hiếp dụ dỗ mà!
"Đã tỉnh rồi hả?" Nhìn cô mở mắt, Tất Tử Thần cong cong lông mi cười nói, bàn tay xoa bụng của cô, mặt mày dịu dàng giống như gió như nước, "Có mệt hay không?" Mặc dù nói hôn lễ cần không thể miễn, muốn mời tân khách cũng đã tận lực giảm bớt, nhưng là Tất gia nhiều năm như vậy căn cơ còn đó, anh lại là trưởng tôn đời này của nhà họ Tất, hôn lễ của anh, tất nhiên không thiếu được những người khác đến chúc mừng rồi.
"Cũng may, chỉ có chân có chút đau." Diệp Dĩ Mạt ngồi dậy, tựa vào trên giường, khẽ mỉm cười nhìn anh.
Tất Tử Thần cởi nút áo ngực, lễ phục kết hôn vẫn là một thân quân trang thẳng thớn, so với tây trang càng thêm nổi bật lên tinh thần. Đem một đôi chân mảnh khảnh gác lên đùi mình, Tất Tử Thần nhẹ nhàng vuốt ve, "Hôm nay nên nghỉ ngơi sớm một chút, buổi tối cũng không có gì chuyện đâu."
"Vâng." Nhẹ nhàng đáp một tiếng, Diệp Dĩ Mạt chợt liền đỏ mặt. Không phải là chưa từng thân mật như vậy, nhưng khi nhìn anh không hề ngăn cách như vậy, cô vẫn nhịn không được mặt hồng tim đập. Đều nói một người đàn ông nếu mà thích một người phụ nữ, anh ta sẽ bớt làm cao vì cô làm mọi chuyện, Diệp Dĩ Mạt không biết nên làm sao sao hình dung loại tâm tình này, khi thấy anh cứ rũ thấp mi mắt, nhẹ nhàng xoa bóp lòng bàn chân thay cô như vậy.
Chân của cô thật ra thì dáng dấp khó coi, chân cỡ 37, đối với phụ nữ đã không coi là nhỏ, bởi vì mang giày cao gót mà để lại vết chai, khi cảm thụ lòng bàn tay ấm áp của anh, tâm chợt liền mềm mại thành một mảnh.
Trọn Đời Có Duyên Trọn Đời Có Duyên - Viên Nghệ