In order to heal others, we first need to heal ourselves. And to heal ourselves, we need to know how to deal with ourselves.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: V. Malentiev
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 25
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 997 / 5
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 23 - Không Chiến
oàn du hành đã cảm thấy yên tâm, họ lại bắt tay vào việc. Trước hết, họ thấy rõ ràng, mặc dù Ten bảo đảm có đủ vật liệu để chế tạo bộ áo liền quần bảo vệ cho Sarik, việc may bộ áo quần này không đơn giản. Không làm sao đến được gần con Sarik đã bị hành lang bó chặt lấy, hơn nữa không tài nào cắt và khâu bộ quần áo được, vì Sarik không thể đứng thẳng dậy, cũng không thể tiến, dù chỉ một bước.
Trước hết, phải thi hành mọi biện pháp để mở rộng căn phòng. Sau khi vất vả lắm mới nới rộng được hành lang, họ đưa Sarik vào gian chính.
Ở đây, các nhà du hành vũ trụ yên lặng lo chuyện quần áo cho nó. Khi họ đã cắt xong thì công việc tiến triển nhanh chóng. Nhưng khi ướm thử thì công việc dừng lại. Không tài nào với tới Sarik được. Họ phải làm hiện ra những chiếc thang đặc biệt từ tường và trần.
Sau khi lắp qua loa những dải vật liệu trong suốt với nhau, họ dùng một dụng cụ đặc biệt tựa như mỏ hàn điện bình thường để hàn những dải này ngay trên người Sarik.
Việc đưa Sarik ra ngoài hành tinh Bình Minh Đỏ không phải chuyện dễ. Trước hết, Kvat và Ten ngồi vào chiếc xe vạn năng. Trữ sẵn vũ khí và thực phẩm, rồi hạ nó xuống đất qua đáy con tàu. Khi tín hiệu báo tin chiếc xe đã đỗ chắc chắn trên mặt đất thì Miro bắt đầu trổ tài biến hóa.
Cậu ta chăm chú nhìn sơ đồ một lúc lâu, ấn và thả những nút bật và nút bấm. Thành tàu rung lên và tạo thành khoảng gián đoạn đầu tiên, bức tường phía sau Sarik cũng rung lên rồi trườn ra phía trước. Bức tường phía sau này hích Sarik một cái khiến nó ngơ ngác và miễn cưỡng xô về phía chiếc cửa đang mở. Bức tường cứ hích nó mãi và nó buộc phải thò mõm qua lớp vỏ bọc con tàu đã tách ra.
Một phút sau, thành tàu đã tách ra hết mức và Sarik bị bức tường sau huých đẩy, như một nút chai bật ra khỏi con tàu, bay vèo xuống mặt đất.
Nó ngã đứng cả bốn chân, kêu "hự" một tiếng yếu ớt và cứ thế nằm trên lớp cỏ tạp rậm rạp của vùng thảo nguyên hành tinh Bình Minh Đỏ.
Thành tàu từ từ trở về vị trí cũ, và các nhà du hành vũ trụ đã sẵn sàng nhảy ra theo Sarik để lên xe vạn năng bắt đầu cuộc du lịch. Nhưng bỗng xảy ra một việc bất ngờ.
Đâu đó từ trên cao, một con thằn lằn bay có đôi cánh hình tam giác bỗng bổ nhào xuống Sarik. Nó giương đôi chân có vuốt sắc như chim ưng, chiếc đầu nhọn hoắt như đầu rắn nhắm thẳng vào cổ Sarik, cái mõm lớn tưởng có đến hàng trăm răng há ra. Iuri hét lên một tiếng. Miro và Zed chực lao đến nhưng dừng ngay lại - con thằn lằn trên đà bay đã mổ vào Sarik.
Nhưng cú mổ này không gây thiệt hại gì cho thứ vật liệu trong suốt của bộ quần áo vũ trụ. Sarik vẫn an toàn vô sự, còn con thằn lằn bay không trù tính được đòn đánh phản lại nó nên nó lăn lông lốc vào cỏ, rẫy rụa, rồi đứng trên đôi chân dài nghệu ngay trước mõm Sarik.
Con thằn lằn này thực ra không to lắm. Thật vậy, nó chỉ là một loại thằn lằn bay cỡ bình thường đối với những nơi này và đối với thời tiền sử: nó dài khoảng hai mét rưỡi đến ba mét và khá gầy gò. Nó thở hồng hộc, rung rung lớp mảng da đáng ghét ở cánh trông hệt như chim. Cái đầu khủng khiếp như đầu rắn của nó lắc lư hết bên này sang bên khác và nó nhìn chăm chăm vào đầu con Sarik.
Sarik cũng nhìn con thằn lằn bay. Rõ ràng nó không hiểu nổi cái con quái vật này từ đâu lại lao xuống tấn công nó. Lúc ấy nó còn chưa sợ thằn lằn bay. Nó chỉ ngơ ngơ ngác ngác.
Con thằn lằn bay quay mãi đầu và nhìn mãi chiếc mõm xù lông của Sarik rốt cuộc đã đâm ngán. Nó bỗng rướn cổ lên. Trên trời, một vài con thằn lằn nữa đang nặng nề vẫy cặp cánh hình tam giác bay đến.
Thấy con thằn lằn hếch mõm lên, Sarik cũng nhìn theo và thấy những con vật đáng ghét màu đen đang bổ nhào xuống nó. Nó chưa kịp hoảng sợ thì con thằn lằn trước mặt đã nhún nhảy và táo tợn mổ thẳng vào mõm nó. Chắc hẳn con thằn lằn bay kia sợ lũ bạn của nó sẽ ăn tranh mất con mồi lạ lùng này.
Tất nhiên, cả cú mổ này nữa cũng không gây thiệt hại gì cho Sarik. Nhưng khi một lũ quái vật vừa lao thẳng trước mặt, vừa bổ nhào trên đầu, thì ai chẳng hoảng sợ. Sarik cũng vậy.
Nó hoảng sợ đến mức quên cả bản thân nó, quên mất là nó rất yếu ớt, quên mất là nó cần suy nghĩ và tự vệ. Nó ăng ẳng lên như chó con, chồm cả bốn chân dậy, lông dựng lên vì khiếp sợ khiến bộ quần áo vũ trụ bị kéo căng ra, và nó lao như bay vào thảo nguyên bao la. Nó không nhận thấy là ngay bước nhảy đầu tiên của nó đã đè bẹp và dẫm nát con thằn lằn bay, nó không nghe thấy các nhà du hành hét với theo nó qua máy phát:
- Đứng lại, Sarik đứng lại!
Nó chạy thục mạng, không biết chạy đâu và chạy để làm gì, vì lũ thằn lằn bay vẫn cứ lượn tròn trên đầu nó, chẳng chạy đâu thoát được. Mà cũng chẳng việc gì phải chạy. Với một thân hình khổng lồ như thế, Sarik có thể giết chết bất kỳ con thằn lằn bay nào chẳng khác gì giết chết một con muỗi quấy rầy. Nhưng Sarik còn chưa hiểu như vậy. Nó vắt chân lên cổ mà chạy.
Tất cả các nhà du hành còn ở lại trong con tàu đều chực chạy bổ theo con chó, nhưng họ kịp thời nhớ đến chiếc xe vạn năng tuyệt diệu đang đỗ ngay cạnh cửa con tàu. Miro khởi động nhóm người máy bảo vệ và nhanh nhẹn ngồi lên xe. Iuri và Zed bước vào theo.
Dưới lớp sàn xe trong suốt, cỏ nằm rạp xuống. Các nhà du hành bay lên cao rồi chuyển sang bay là là để đuổi theo con Sarik đang quắp đuôi chạy. Mọi người theo dõi thân hình lấp lánh phản chiếu những tia nắng sớm của Sarik. Phía trên nó, cả một đàn thằn lằn bay đã lượn tròn như một bày quạ đen.
Kvat lái vòng chiếc xe và sau khi tăng thêm tốc độ, hướng thẳng vào chỗ bầy thằn lằn bay đông đặc nhất. Có tiếng đập vào vỏ xe, có cái gì bắn tóe ra trên những lăng kính lấp lánh của chiếc xe vạn năng. Kvat lại vòng xe và lại lao vào.
Trên bầu trời của hành tinh lạ diễn ra một trận không chiến ác liệt. Chiếc xe vạn năng đuổi theo đám thằn lằn bay, còn chúng thì vì háu ăn và ngu ngốc, lại không quen bị đánh ngay trên không trung, chắc hẳn vì trên bầu trời hành tinh này không có loài thú dữ nào mạnh hơn chúng, nên chúng vẫn cứ săn đuổi Sarik.
Cuối cùng, con Sarik đã mệt lử và lăn ra đất. Lũ thằn lằn bay cứ thế lao xuống. Nhưng Kvat như một phi công tiêm kích lão luyện, mạnh dạn đâm thẳng xe vào giữa đám thằn lằn bay đang háo mồi. Mỗi đợt xe vạn năng xông vào là có vài con quái vật gớm ghiếc màu đen bị chết và bầu trời trong sáng tuyệt đẹp trên đầu Sarik dần dần rạng ra.
Nhưng cũng từ phút đó, đám thằn lằn bay cũng xử sự khác đi. Rốt cuộc một con đã nhận thấy trên mặt đất nằm la liệt lũ đồng loại bị chết, hoặc chúng đánh hơi thấy mùi máu. Thế là chúng bỏ Sarik đấy và lao vào những con vật bị đánh ngã xuống đất. Trên lớp cỏ rậm bắt đầu một bữa tiệc ồn ào - xương kêu rau ráu, màng cánh vỡ tơi tả, và đôi khi, từ trong đám cỏ ló lên một chiếc đầu như đầu rắn đang nuốt một miếng thịt của đồng loại.
Chưa ai trông thấy một cảnh tượng nào đáng ghét hơn và ghê tởm hơn. Zed phẫn nộ thốt lên:
- Lũ khốn kiếp!
- Phải đè nát chúng mới được. - Kvat quyết định và nhìn các bạn, chờ xem họ nói gì.
Nhưng họ không kịp nói gì cả Sarik cũng theo dõi bữa tiệc máu ghê tởm này, nay nó đã dần dần trấn tĩnh. Cặp mắt mờ hẳn đi vì sợ hãi của nó nay lại lấp lánh, nó nhún nhún và cố đứng dậy. Nó còn nhìn một lát nữa lũ thằn lằn bay đang xâu xé nhau, rồi tự chủ được, nó liền nhảy xổ vào đám thằn lằn ở gần. Nó không thể cắn được vì bị áo liền quần ngăn trở. Nó liền dùng những chiếc cẳng to như cột đình để dẫm bẹp lũ thằn lằn. Mỗi lần dậm chân xuống, nó lại thêm hăng máu.
Các nhà du hành vũ trụ hoảng sợ thấy nó bỗng trở nên hung tợn, họ hét gọi nó, họ lượn trên đầu nó và bên cạnh nó để đánh lạc hướng nó, nhưng đều vô ích - Sarik không nghe một ai hết.
Chỉ sau khi tiêu diệt đến con thằn lằn bay cuối cùng, nó mới lấy lại hơi thở. Kvat ra lệnh:
- Sarik, theo chúng ta!
Nó nhìn chiếc máy đang bay trên đầu và thất thểu đi về phía con tàu.
Trời Xanh Của Trái Đất Hồng Trời Xanh Của Trái Đất Hồng - V. Malentiev