Người ta không đánh giá tôi bởi số lần tôi vấp ngã mà là những lần tôi thành công. Bởi thành công đó chính là những lần tôi thất bại nhưng không bỏ cuộc.

Tom Hopkins

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 369 - chưa đầy đủ
Phí download: 17 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 650 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:10:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 305: Mua Long Quy Nội Đan
úc rạng sáng hai ba giờ, Tô Bằng chạy về Canberra.
Nhà ga Canberra cách biệt thự của Tô Bằng cũng không phải là rất xa, hơn nữa có tắc xi chạy ca đêm chuyên chờ ở chỗ này, Tô Bằng kêu một chiếc tắc xi liền chạy về nhà mình.
Có điều, trên đường Tô Bằng suy nghĩ một lát, không có bảo tài xế trực tiếp trở về biệt thự, mà là bảo hắn chạy đến kho hàng nhỏ trang bị không ít khí giới mà mình mua kia.
Tắc xi rất nhanh đã chạy đến kho hàng của Tô Bằng, Tô Bằng thanh toán tiền xe xong, tự mình xuống xe mở cửa tự động của kho hàng ra, đi vào.
Trong kho hàng có dây điện, Tô Bằng lại thêm vào không ít pin dung lượng lớn, Tô Bằng sau khi mở chốt đèn lên, nhanh chóng mở hệ thống giám thị giữa kho hàng với biệt thự của mình ra.
Máy tính giám thị trong kho hàng rất nhanh đã sáng lên, đồng thời một bóng đèn nhỏ màu đỏ không ngừng lập lòe, truyền đến thanh âm "tít! tít!"
Tô Bằng nhìn về phía máy giám thị, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh, nói:
“Quả nhiên mò tới rồi."
Chỉ thấy, bên trong máy giám thị của hắn, đúng là một phòng ở lầu hai trong biệt thự của mình, trong phòng lúc này đã có hai bóng đen đi vào, đang không ngừng mò tìm, muốn mở cửa của phòng tại lầu hai này ra.
Tô Bằng giống như là đã sớm dự đoán được những người này sẽ lẻn vào biệt thự của mình, hắn cười lạnh một tiếng, thao tác máy tính trong kho hàng.
"Bịch!"
"Bịch!"
Chỉ thấy, cửa sổ gian phòng hai hắc y nhân leo vào kia, đột nhiên hạ xuống mấy thanh sắt, đem trọn gian phòng khóa kín!
Hai hắc y nhân trong phòng không khỏi lập tức kinh hãi, chạy đến trước cửa sổ, cố gắng như thế nào cũng mở không được mấy thanh sắt đột nhiên hạ xuống này.
Tô Bằng lộ ra nụ cười lạnh, đây chính là gian phòng bẫy mồi của mình ở biệt thự.
Lúc hắn tiến hành trang bị cho biệt thự, đã suy nghĩ đến việc có người sẽ xâm nhập vào biệt thự, hắn đặc biệt chừa ra một cái phòng, đem cửa sổ thiết kế thành loại cửa sổ phòng hộ vững chắc không giống với những phòng khác. Còn bên trong đặt một thiết bị điều khiển từ xa, thiết bị điều khiển từ xa này tương liên với máy tính kiểm soát trong kho hàng, nếu sử dụng máy tính để thao tác, cửa sổ cùng với cửa phòng sẽ bị khóa kín lại.
Mà còn loại khóa phòng này đã trải qua sự gia cố đặc biệt, cho dù dùng súng oanh kích cũng sẽ không mở ra được, chỉ có thể bị khóa cho đến chết.
Vừa rồi Tô Bằng xuống xe lửa liền đã suy nghĩ khả năng sẽ có người lẻn vào biệt thự của mình.
Người này không phải là người nào khác, tất nhiên là bọn người Từ Khàn mà mình đã từng gặp một lần kia.
Bởi vì bốn thiếu niên kia không có dựa theo sắp xếp của hắn xuất hiện ở Sydney, trải qua thời gian lâu như vậy, hắn nhất định là có phản ứng.
Bốn thiếu niên kia, ở Úc trừ hắn ra, chỉ có quen biệt một người chính là ' Tô Bằng' mình, đối phương một khi đã đem lòng sinh nghi, tất nhiên sẽ phái người đến xem một chút, dù sao bốn người thiếu niên kia tuổi cũng đều quá nhỏ, năng lực phản ứng không đủ. Chuyện có khả năng nhất không phải là tìm cảnh sát mà là tìm người quen.
Kết quả Tô Bằng đi vào kho hàng, quả nhiên thấy có người lẻn vào biệt thự của mình, chẳng qua là thời gian cũng vừa vặn. Đối phương hẳn là mới vừa tiến vào biệt thự không lâu, ngay cả mình phòng tuyến thứ nhất của mình còn chưa có phá được.
Tô Bằng cũng không khách khí, trực tiếp sử dụng máy tính điều khiển khóa cứng gian phòng này lại.
“Xử trí các ngươi như thế nào đây nhỉ..."
Tô Bằng nhìn máy giám thị, hai người lẻn vào có chút bối rối, trong lòng suy nghĩ.
Suy nghĩ một lát, Tô Bằng quyết định vẫn không nên để bại lộ thân phận chân thật của mình, để cảnh sát tới xử lý chuyện này là được.
Nghĩ đến đây, Tô Bằng lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số điện thoại.
Điện thoại vang lên mấy tiếng, một nam tử ngoại quốc sử dụng tiếng Anh tiếp điện thoại, hơi mệt nhọc hỏi:
"Ai vậy? Có chuyện gì? Giờ đã muộn rồi."
“Có phải Thám trưởng Thụy Ân không? Ta là Tô Bằng... Lúc trước ngươi đã tới biệt thự của ta, có cho ta số điện thoại."
Tô Bằng nói với hắn, để hắn nhớ lại.
“Ồ? Là ngài sao, thế nào, có chuyện gì xảy ra sao?"
Thụy Ân nghe được là người giàu có trong hạt, giọng nói lập tức tỉnh táo hẳn, loại mệt nhọc lúc trước cũng không thấy nữa.
“Là như vậy, ta bởi vì chuyện làm ăn mới từ Sydney trở về, nhưng mà mới vừa xuống xe, hệ thống bảo an ở biệt thự của ta liền đã báo tin tức cho ta rằng biệt thự của ta đã bị người xâm nhập phi pháp, bây giờ ta còn ở trên đường, Thụy Ân thám trưởng, ngươi có thể ột ít cảnh sát đến xử lý chuyện này được hay không?"
Tô Bằng nói với Thụy Ân.
"Được, không thành vấn đề, bảo vệ khu vực là chức trách của ta."
Thụy Ân lúc ấy hết sức chân thành nói, Tô Bằng tựa hồ nghe được bên kia điện thoại thanh âm mặc quần áo cùng với giọng nói bất mãn của nữ nhân, sau đó là thanh âm của Thụy Ân, hắn nói:
“Ta lập tức mang theo cảnh sát chạy đến biệt thự của ngươi, Tô tiên sinh ngươi trước tiên khoan về đã, để tránh bị kẻ bắt cóc xâm hại."
Tô Bằng gật đầu, thật ra đây cũng là một lý do để hắn mua căn biệt thự này, biệt thự của hắn ở vào khu nhà giàu của Canberra, nghiệp chủ (người sở hữu và sản nghiệp của xí nghiệp) của khu vực này, có mối liên hệ tương đối chặt chẽ, đồng thời cũng rất có sức ảnh hưởng, Thụy Ân thân là thám trưởng trực thuộc khu vực này, để bảo vệ chỗ ngồi của chính mình, đối với mấy người nghiệp chủ này đều hết sức có trách nhiệm, quả thực phải gọi là hết sức cung kính.
“Cám ơn ngài, Thụy Ân tiên sinh."
Tô Bằng đáp lại, sau khi hỏi rõ ràng cảnh sát bao lâu sẽ tới, Tô Bằng liền cúp điện thoại.
Chuyện sau đó tương đối đơn giản, Tô Bằng chờ một hồi, đi bộ đến nhà của mình.
Đợi đến khi Tô Bằng đến được biệt thự của mình. Phụ cận biệt thự đã có bốn năm chiếc xe cảnh sát, còn có một chiếc xe của đặc công, phía ngoài đứng hơn mười nhân viên cảnh sát, Thụy Ân cũng khoác áo gió, đang chủ trì công việc.
Tô Bằng nhìn thấy hắn, đi tới, Thụy Ân nhìn thấy hắn, cũng tiến đến nghênh đón, nói:
“Tô tiên sinh, chúng ta đã liên hệ công ty hệ thống bảo an của biệt thự của ngươi rồi, bọn họ điều khiển hệ thống an toàn của biệt thự đã khóa những kẻ xâm nhập vào một gian phòng, người của chúng ta đã đi vào một chút, rất nhanh sẽ có kết quả."
Tô Bằng gật đầu, lúc hắn rời khỏi kho hàng, liền đem hệ thống bảo an của biệt thự thiết lập thành trạng thái có thể cho công ty bảo an kiểm soát.
Ngay lúc này, bên trong biệt thự truyền đến một trận tiếng động lớn xôn xao, sau đó dường như đã yên tĩnh trở lại, tiếp qua hai phút nữa, đặc công áp chế hai nam nhân từ trong biệt thự đi ra.
Tô Bằng nhìn về phía hai người kia, một người là một thanh niên châu Á, một người khác là một nam nhân người da trắng hơn ba mươi tuổi.
Bên trong các đặc công võ trang, có một người đi tới, tháo xuống trang bị trên mặt, nói với Thụy Ân:
“Hai người lẻn vào thật đúng là kẻ trộm ngu ngốc, bị khóa ở trong phòng tại lầu hai, tuy rằng đều có mang súng nhưng lại không dám nổ súng, trực tiếp đầu hàng."
“Cám ơn ngươi."
Thụy Ân vỗ vỗ bả vai người đặc công này, xoay người lại nói với Tô Bằng:
“Nguy hiểm đã được giải quyết, tiên sinh, bây giờ ngươi có thể đi vào phòng nhìn xem thử có cái gì tổn thất không."
“Cám ơn nhiều."
Tô Bằng gật đầu, đi vào phòng
Trong phòng, ngoại trừ Tô Bằng, còn có hai người mặc đồng phục bảo vệ, hẳn là công ty Tô Bằng của biệt thự nhà Tô Bằng, một trong số đó có một người xem ra là kỹ thuật viên, thấy Tô Bằng, nói:
“Tiên sinh ngươi chính là chủ nhân của biệt thự sao? Có chuyện muốn nói với ngươi một chút, xin ngài không cần phải tự tiện thêm vào biện pháp phòng hộ của mình..."
“Chuyện này để sau rồi hãy nói, ta bây giờ rất mệt mỏi, nếu không có chuyện gì, mời các ngươi rời đi trước."
Tô Bằng làm một cái động tác tay mời, nói với tên nhân viên kỹ thuật kia.
Người này nghe xong, không khỏi nhún vai cùng với đồng bạn của hắn đi ra ngoài.
Sau đó, Thụy Ân lại tới thêm một lần, nói nếu có thẩm vấn ra kết quả sẽ đến tìm Tô Bằng sau, Tô Bằng gật đầu, để Thụy Ân mang theo cảnh sát rời khỏi.
“Nhìn tình hình, ít nhất tối nay, Từ Khản kia sẽ không tiếp tục phái người tới nữa... Cho dù thực lực cùng với thế lực của hắn cũng không tệ, nhưng mà hôm nay đã hao tổn nhiều người như vậy, còn có mấy tiểu đệ gặp phiền toái. Hắn hẳn là tìm không được thêm nhiều người đâu."
Trong lòng Tô Bằng âm thầm suy nghĩ, sau đó tiến vào phòng điều khiển ở lầu hai, mở khóa của phòng ra. Sau đó an ổn đi ngủ một giấc.
Sáng hôm sau lúc thức dậy, Tô Bằng nhận được cuộc điện thoại do Vương Lệ Tát ở Sydney gọi đến, báo cho Tô Bằng biết đã sửa đổi bản ghi chép lên máy bay cùng với bản ghi chép nhập cảnh của bốn thiếu niên kia rồi, hơn nữa còn cho bốn người đó thân phận khác, cũng đã vé máy bay trở về rồi.
Tô Bằng sau khi cảm ơn Vương Lệ Tát xong, lại cùng với Vương Ngả Đạt hàn huyên hai câu, sau đó liền cúp điện thoại.
Sau đó, Thụy Ân thám trưởng lại gọi điện thoại tới, báo cho Tô Bằng biết, hai người kia là thành phần sâu mọt của Canberra, trong bản cung khai đã khai là muốn tới căn biệt thự này tìm một chút thứ gì đáng giá để bán lấy tiền mặt, nhưng mà bọn hắn chỉ thừa nhận điểm này chứ không thừa nhận thêm cái gì khác, hơn nữa có một tên luật sư rất lợi hại, xuất hiện ở cục cảnh sát, yêu cầu nộp tiền bảo lãnh hai tên sâu mọt này ra.
“Tô tiên sinh, xin tha thứ cho chúng ta, luật sư của đối phương rất lợi hại, chúng ta không đào ra được những tin tức gì khác, chỉ có thể chờ một thời gian ngắn sau mở phiên toà, nói không chừng bọn họ còn có thể chỉ bị nộp tiền bảo lãnh."
Thụy Ân trong điện thoại nói với Tô Bằng.
“Không sao, Thụy Ân tiên sinh, cảm ơn sự dũng cảm của ngài, chỗ này của ta tổn thất cũng không lớn, ngươi không cần phải quá lo lắng."
Tô Bằng nói, sau đó Thụy Ân lại hỏi Tô Bằng, có tổn thất cái gì hay không.
Suy nghĩ một lát, Tô Bằng nói:
"Trong gara của ta bị mất một chiếc xe gắn máy, những thứ khác thì không có tổn thất gì."
Thụy Ân trong điện thoại bày tỏ đã ghi lại trong hồ sơ, rồi liền cúp điện thoại.
Tô Bằng làm xong những thứ này, nhẹ nhàng thở một hơi, cứ như vậy cho dù là vụ án bị mất xe gắn máy ở chỗ kia bị cảnh sát tìm được một chút đầu mối, cũng có thể đổ lên người mấy tên trộm đó.
Qua loa ăn bữa điểm tâm, lại nhìn thời gian một chút, đã là tám giờ rưỡi sáng, Tô Bằng cũng chẳng dừng lại, tiếp tục chạy tới hội trường Canberra.
Tô Bằng cũng không mang theo máy chủ trò chơi, chỉ mang theo Laptop cùng với người chơi của mình, chờ hắn đi vào đến hội trường thì hội nghị hôm nay đã bắt đầu.
Chủ đề của hội nghị hôm nay, là trao đổi tin tức, thật ra thì phương thức tương đối đơn giản, chính là người của Tê Tiên Cư, sử dụng mạng internet wifi, cung cấp một chút thể nghiệm chức năng của thẻ Hắc Sắc Luân Hồi.
Người đã mua thẻ Hắc Sắc Luân Hồi vào hôm qua, trên thực tế cũng không tính là quá nhiều, trong bốn trăm người, đại khái chỉ có chín mươi người mua, nội dung hội nghị hôm nay, chính là thiết lập mạng lưới Area Network tại hội trường, để những người không có mua thẻ Hắc Sắc Luân Hồi kia có thể thử nghiệm một chút chức năng tửu quán Luân hồi.
Bản thân Tô Bằng đã mua thẻ rồi, ngược lại cũng không cần thiết phải đến, có điều bản thân hắn muốn tham dự lần nữa nên hắn vẫn thông qua mạng lưới wifi Area Network ở hội trường để tiến nhập vào tửu quán Luân hồi.
Sử dụng laptop đăng nhập vào tửu quán Luân hồi, Tô Bằng click vào chủ quán rượu, sau đó lựa chọn chức năng mà ngày hôm qua chưa có dùng được, ' một chén Huyết Tinh Mã Lệ' trị giá 1500$, cũng chính là chức năng ' tìm kiếm
“Huyết Tinh Mã Lệ của ngươi."
Trên trang web, chủ quán rượu đưa cho nhân vật của Tô Bằng một chén rượu, đồng thời, Tô Bằng thấy được một khung tìm kiếm.
“Chuyện Nguyệt chi tinh hoa đã làm xong, như vậy liền tìm kiếm Long quy nội đan một chút xem."
Trong lòng Tô Bằng suy nghĩ, vì vậy, ở trong khung tìm kiếm, tìm kiếm bốn chữ ' Long quy nội đan'.
Không bao lâu, kết quả tìm kiếm của tửu quán Luân hồi đã có, tin tức tìm kiếm về ' Long quy nội đan', tổng cộng năm cái.
"Bản đồ phân bố những nơi Long quy thường lui tới ở trò chơi Tử Vong Luân Hồi. 300000$"
“Công lược bắt giữ Long quy. 250000$"
“Phương pháp sử dụng cùng với kết quả đánh giá hiệu quả Long quy nội đan. 10000$"
“Tin tức rao bán: Bán ra một khỏa Long quy nội đan hai trăm năm, giá cả ở bên trong."
“Tin tức rao bán: Bán ra một viên Long quy nội đan một trăm năm mươi năm, giá cả ở bên trong."
Tô Bằng nhìn, trong đó có ba cái là tin tức công lược về Long quy do Tê Tiên Cư chuẩn bị, hai cái khác là tin tức rao bán.
Nhìn một chút phương pháp sử dụng cùng với kết quả đánh giá Long quy nội đan, Tô Bằng thở dài, nhịn xuống xúc động để không chửi phong cách kiếm tiền của Tê Tiên Cư, bỏ ra một vạn đô la, click vào đó.
“Long quy nội đan, do động vật đặc biệt trong trò chơi Tử Vong Luân Hồi là Long quy sản xuất ra, Long quy trăm năm trở lên mới có thể sinh ra nội đan, hiệu quả cơ bản: Tăng lên một điểm thể chất, gia tăng khí huyết đến mức cao nhất, cũng có thể làm phối dược tạo ra thuốc chữa thương có hiệu quả cao, kết quả đánh giá cụ thể như sau..."
Tô Bằng nhìn tin tức một chút, mới biết được, Long quy nội đan, hóa ra là thiên tài địa bảo có thể tăng thể chất cùng với khí huyết đến mức cao nhất.
“Thêm một điểm thể chất căn bản, hơn nữa còn tăng lên mấy chục điểm khí huyết? Tuổi thọ của Long quy tăng thêm năm mươi năm thì có thể tăng lên một điểm thể chất? Nhưng, chỉ là có thể, chỉ có gia tăng một điểm thể chất là chắc chắn, những cái khác còn phải dựa vào độ may mắn?"
Tô Bằng nhìn giới thiệu về Long quy nội đan một chút, trong miệng lặp lại.
"Cũng tạm được, không tính là thiên tài địa bảo đặc biệt mạnh mẽ, giá cả cũng không tính là quá đắt."
Tô Bằng suy nghĩ, trong tư liệu này còn có phương pháp sử dụng, cần phải nghiền nát, cũng có thể cho thêm vài loại phối liệu
Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi - Hoàng Kim Hải Ngạn