We have to continue to learn. We have to be open. And we have to be ready to release our knowledge in order to come to a higher understanding of reality.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Linhlinhpenny
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 143
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 579 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 04:16:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 88 - Thua Nhưng Không Thua
hương 88
Âm thầm đi theo K trên con phố vắng vẻ hơn môt giờ, Tom rất ít khi trông thấy sự trống rỗng thất thần từ người con gái này, điều đó khiến anh rất lo lắng. Qua chuyện vừa rồi, Tom hiểu rõ hơn khía cạnh khác của K, cuộc đời với nhiều bản ngã tạo nên một con người gai góc và trầm mặc, nhưng đồng thời anh cũng nhận ra mình đã yêu con người này quá sâu đậm, đến mức có thể chấp nhận được hết những lỗi lầm cô ấy đã gây ra.
Bước chân K khẽ khựng lại, cô quay đầu nhìn dáng người cao lớn hiện ngay trước mặt, ánh mắt phức tạp nhìn anh một lúc thật lâu, sau đó mới hờ hững thốt: "Có phải tôi ngủ với anh anh sẽ buông tha cho tôi hay không?"
Tom từ kinh ngạc chuển sang vỡ lẽ, anh bước một bước lớn rút ngắn khoảng cách với cô, đôi mắt xanh biếc sâu hun hút xoáy thẳng vào đôi mắt đen vô cảm, tỉnh bơ đáp trả: "OK, chúng ta kiếm nơi nào đó đi!"
K thu tay lên khi Tom định nắm lấy tay mình, giọng nói âm lãnh đe dọa: "Tôi không tin lòi hứa của anh. Tránh xa tôi ra!"
"Không tin em hỏi làm gì?"
"Con người tôi thế nào anh đã rõ, anh là giả ngốc hay cố chấp mà vẫn bám theo tôi, anh không sợ có lỗi với bọn họ sao?"-K quay lưng bỏ đi, miệng nói ra những lời vô tình.
Tom như cũ vẫn bám theo K, những điều này còn cần cô phải nói ra sao, bản thân anh đã nghĩ qua cả rồi: "Yêu chính là cố chấp mà, dù biết là không được vẫn cứ cố chấp để nó sai khiến."
Một lần nữa bước chân K khựng lại, trong đầu cô chợt lóe lên một ý nghĩ, nhưng cô đã gạt nhanh khỏi tâm trí, cô không thể kéo Tom vào chuyện của mình, anh ta và cô tốt nhất không nên có tình cảm...
"Cẩn thận!"
Tom vừa kịp hô lên đã nhanh tay kéo luôn cơ thể bất động của K nép vào ngực mình, tránh đi một thanh niên không nhìn đường đạp xe lướt ngang qua người K.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của K nằm gọn trong lồng ngực rắn chắc của Tom, tai cô nghe được rõ ràng tiếng nhịp tim đang đập rất mạnh trong ngực anh... và của chính mình.
"Anh mau buông tôi ra!"-K hoàn hồn đẩy tay khỏi người Tom nhưng anh cứ khăng khăng ôm ghì lấy cô.
"Cứ vờ như em cần được ôm một lúc nữa đi, không được sao?"
Những ngón tay áp trên ngực Tom dần nới lỏng không dùng sức nữa, K im lặng để mặc cho Tom ôm mình. Cô cũng là con người, cô cũng cần có một nơi để dựa vào những lúc mệt mỏi, chỉ một lúc này thôi...
.
.
.
Hai chiếc xe mô tô đang đua nhau trên đoạn đường đèo nhấp nhô hiểm trở, những con người hiếu chiến không ai chấp nhận việc mình phải thua cuộc trong trận chiến này, mạnh mẽ rồ ga tăng tốc mặc cho đoạn đường phía trước gấp khúc chông gai và khói bụi mịt mù.
KÉT
Hoàng Phong thắng gấp khi đầu xe mô tô đã chạm tới vách vực thẳm, thế nhưng chiếc xe chạy song song với mình vẫn không có dấu hiệu dừng lại, Diệp Vũ lao nhanh tới trước, chân chỉ kịp thắng khi bánh xe trước gần như chơi vơi giữa vực sâu, một chút nữa thôi nếu không xử lý kịp thời anh đã lao luôn xuống đáy vực sâu ngút ngàn.
Cả hai cởi mũ bảo hiểm ra, Diệp Vũ đắc ý nhếch môi nhìn Hoàng Phong châm chọc: "Anh thua tôi rồi!"
Hoàng Phong nhún vai, sắc mặt không có vẻ gì bất mãn hay tức giận, ngược lại rất điềm nhiên đáp: "Tôi thừa nhận! Anh đã thắng trong cuộc đua xe này. Nhưng chẳng ý nghĩa gì cả."
"..."
"Sự thật tôi là người đã có vợ rồi, tương lai sẽ cùng cô ấy sinh con tạo dựng gia đình hạnh phúc viên mãn, tôi việc gì phải liều lĩnh vì một cuộc đua mà không màn tới tính mạng như anh."
Diệp Vũ sắc mặt u ám, tay nắm chặt đến run rẫy, người chiến thắng là anh nhưng cảm giác thất bại đến bức bối bởi với lời nói của kẻ thua cuộc. Hoàng Phong và Diệp Vũ định sẵn không thể không đối đầu với nhau mà.
Hoàng Phong đội mũ bảo hiểm trở lại, anh buông lời cuối cùng trước khi nổ máy xe rời khỏi: "Năm xưa anh đã khiến cô ấy đau đớn đến mức muốn quên đi tất cả, anh không còn tư cách để có được Đông Nghi nữa rồi."
Ánh mắt Diệp Vũ đỏ ngầu lên, con ngươi hằn rõ những đường tơ máu đáng sợ, nếu anh không thể có được cô thì Hoàng Phong cũng đừng mong có được, anh không để họ hạnh phúc bên nhau đâu.
.
.
.
TBC.
Trò Chơi Tình Ái Và Quyền Lực Trò Chơi Tình Ái Và Quyền Lực - Linhlinhpenny